Cùng lúc khi Diệp Mặc trông thấy Thần Nữ váy màu vàng và Dục Đạo Thánh đế kia, hai người cũng nhìn thấy Diệp Mặc.
Biên Hân Đức thật sự là mừng rỡ vạn phần, y không thể tưởng được Diệp Mặc lại xuất hiện ở trước mặt y, y tới chính là vì muốn tìm Diệp Mặc mà. Bây giờ Diệp Mặc xuất hiện, y lập tức không muốn đánh cùng cô nàng của Thần Nữ Thánh Môn này nữa. Đồng thời trong lòng y lại thầm căm tức, nếu như không phải là trước đó y đã sớm bị thương, cô ả Tố Đạo của Thần Nữ Thánh Môn này còn lâu mới là đối thủ của y? Bây giờ đánh tới lưỡng bại câu thương.
Nhưng cho dù là vậy, y cũng không lo lắng, y tin là chỉ cần y còn một hơi thở, Diệp Mặc chỉ là một Tiên đế viên mãn tầm thường, trong mắt y thì chỉ là con sâu cái kiến. Trong lòng y càng nhận định là Diệp Mặc có thể tới được đây, chính là vì Thế giới ngũ hành.
Khi Thần Nữ váy màu vàng trông thấy Diệp Mặc, trong mắt lộ ra một chút kinh ngạc. Diệp Mặc chỉ có tu vi Tiên đế, làm sao có thể tới được đây? Cho dù là hắn dùng thủ đoạn để xuyên qua ranh giới Thần Phần Vực, tại cái chỗ Đạo Vận trải rộng khắp nơi này cũng chỉ có kết cục bị giết ah?
Khi nàng thấy Diệp Mặc đang nhìn chằm chằm nàng và một gã Dục Đạo Thánh đế đánh nhau, lại không trốn đi, cũng không nhúng tay vào, trong lòng đã hiểu rõ, Diệp Mặc vậy mà lại muốn làm ngư ông.
Nghĩ tới đây, trong nội tâm nàng cười lạnh. Bất kể là nàng hay là Dục Đạo Thánh đế này, cho dù là chỉ còn một hơi thở, một Tiên đế như Diệp Mặc cũng không cách nào làm ngư ông được. Dưới cái nhìn của nàng, sở dĩ Diệp Mặc muốn làm ngư ông, là bởi vì hắn căn bản là không hiểu rõ sự đáng sợ của Chứng đạo Thánh đế. Bất kể là Tố Đạo hay là Dục Đạo, sự đáng sợ đó cũng không phải một Tiên đế có thể tưởng tượng được.
Phập…
Lại một tia màu xám bắn thủng xương sườn Tố Đạo thần nữ của Thần Nữ Thánh Môn này, trên váy màu vàng của nàng lại thêm một vệt máu hình hoa mai. Tố Đạo thần nữ này trong mắt lộ ra một chút tuyệt vọng, nàng biết, tiếp tục đánh nữa thì nàng chắc chắn chỉ có chết mà thôi. Nàng lại theo bản năng nhìn nhìn Diệp Mặc, lúc này nàng vậy mà lại muốn Diệp Mặc ra tay giúp đỡ một chút. Nếu như Diệp Mặc có thể ra tay giúp đỡ, cho nàng trì hoãn một hơi thở, nói không chừng có thể giết gã Dục Đạo Thánh đế này.
Nhưng Diệp Mặc không hề chớp mắt nhìn nhìn chằm chằm bọn họ đánh nhau, căn bản là không có nửa phần ý ra tay giúp. Thần Nữ váy màu vàng trong lòng thầm than, nàng biết sở dĩ Diệp Mặc không ra tay, là vì lúc trước mình thấy hắn sắp bị giết, cũng không ra tay.
Quả nhiên là ăn miếng trả miếng, sau khi nàng hiểu rõ là Diệp Mặc chắc chắn sẽ không ra tay, càng điên cuồng vận chuyển Thần nguyên. Một tia màu xanh hiện ra, chín cánh hoa rơi xuống. Không gian mới rồi còn sát ý dồi dào trong nháy mắt bắt đầu xìu xuống, một loại khí tức thương cảm đến tận cùng từ chín cánh hoa này tản mát ra.
Sát thế đáng sợ tới cực điểm của Dục Đạo Thánh đế cũng bị cánh hoa đau thương này lây nhiễm, giống như cũng không nhẫn tâm tiếp tục đánh nữa, không nỡ phá hư chín cánh hoa rơi này.
Diệp Mặc cảm giác được một dòng đau thương cực kỳ nồng đậm truyền đến, hắn bỗng nhiên không cách nào khống chế được tâm tình của mình, muốn xông lên dùng thân thể máu thịt của mình để ngăn trở tia màu xám của tên Dục Đạo Thánh đế kia, không để cho y làm thương tổn cô gái váy màu vàng kia dù chỉ một chút.
Tại thời khắc này hắn chợt thấy Thần Nữ váy màu vàng kia hóa thành Lạc Ảnh, thâm tình nhìn hắn chậm rãi nói:
– Nếu em đi rồi, anh đừng nhớ thương…
Chín cánh hoa rơi kia bồng bềnh lay động, giống như hoa tuyết bị trời đông giá rét thổi bay lên, trôi nổi vô định, không chỗ nương tựa. Trong nháy mắt, chín cánh hoa rơi kia rách tả tơi thành vụn hoa đầy trời.
Hoa tàn hoa bay hoa đầy trời, hết thơm hết đỏ có ai thương?
Nàng sắp chết rồi, ta sống một mình làm gì…
Diệp Mặc trong lòng dâng lên vô tận đau thương cũng không cách nào khống chế được nữa, Tử Đao trong nháy mắt phóng ra, mang theo ánh sáng tím đầy trời.
Vừa lúc đó, Cây Hỗn Độn lại bắt đầu đong đưa, ào ạt tản mát ra sức sống và khí tức hỗn độn. Diệp Mặc trong nháy mắt liền tỉnh táo lại, toàn thân hắn mồ hôi lạnh ứa ra, trong lòng thầm than đúng là thần thông đáng sợ.
Hắn trường kỳ tu luyện dưới Khổ Trúc, lại tu luyện Tam Sinh Quyết, thiếu chút nữa cũng bị tính kế, loại thần thông đáng sợ này, người tu vi tương tự tuyệt đối không cách nào chạy thoát.
Nhưng hắn cũng không vì tỉnh táo lại, mà thu hồi Tử Đao, chẳng những không thu hồi, sát cơ ngược lại càng lúc càng mạnh, hình như sẽ báo thù cho Thần Nữ váy màu vàng, vì Thần Nữ váy màu vàng có ra tay cũng không tiếc.
Biên Hân Đức trông thấy chín cánh hoa rơi này, cũng biến sắc. Nhưng cánh quạt màu vàng của y đã lại một lần nữa xoáy lên vô số bức màn màu vàng, bao lấy y. Những khí tức Đạo Vận đau thương kia đánh vào trên những bức màn của y, chỉ gây ra một chút rung động. Hiển nhiên năng lực chống cự của y mạnh hơn Diệp Mặc nhiều lắm.
Khi y nhìn thấy Diệp Mặc mặt mũi đã tràn đầy đau thương phóng ra pháp bảo của mình, trong lòng nhất thời đại hỉ. Bây giờ mục tiêu chủ yếu của y đã không phải là Thần Nữ váy màu vàng trước mắt này nữa rồi, mà là Diệp Mặc – Kẻ có Thế giới ngũ hành. Thần Nữ váy màu vàng ngầm tính kế Diệp Mặc thành công, y chỉ cần nhờ vào thế lực này, là có thể dễ dàng giết Diệp Mặc.
Thần Nữ váy màu vàng nhìn nhìn vẻ đau thương và quyết tuyệt của Diệp Mặc, bỗng nhiên trong lòng có chút áy náy. Biên Hân Đức đã bắt đầu tự bảo vệ mình, mảnh vụn từ chín cánh hoa rơi kia của nàng bỗng nhiên bắt đầu tụ lại, lại hình thành chín cánh hoa, chín cánh hoa này hóa thành một vầng hào quang màu xanh bao lấy nàng, sau đó biến mất ở chân trời.
– Ta sẽ báo thù cho ngươi…
Đây là một câu duy nhất nàng nói trước khi rời đi. Lợi dụng Diệp Mặc, chính là để lúc này đào tẩu.
Diệp Mặc trong lòng cười lạnh, Tử Đao cũng không có thật sự đánh ra, Tuyệt Tiên Kim Cốt Cung của hắn đã phóng ra, cây cốt Tiễn màu vàng thứ nhất phá không mà đi.
Không gian quanh đây còn mang theo khí tức đau thương trong nháy mắt đã trở nên lặng như tờ, sát cơ hủy diệt nồng nặc bị Cốt Tiễn màu vàng kim của Diệp Mặc mang theo mà bắn ra, không gian chung quanh hoàn toàn ở trong một mũi tên này.
Không gian vốn tràn ngập khí tức Đạo Vận này, bởi vì một mũi tên này, khí tức Đạo Vận cũng lũ lượt tản mát ra. Vào thời khắc này, trong không gian này, chỉ có một mũi tên này.
Trong nháy mắt khi Thần Nữ váy màu vàng rời đi, Biên Hân Đức hoàn toàn có thể ngăn chặn không cho nàng đào tẩu, sau đó đuổi theo nàng. Nhưng bây giờ Diệp Mặc đang ở đây, vẫn chưa đi, y há có thể đuổi theo cô gái váy màu vàng kia, ánh mắt của y đã dính lên người Diệp Mặc. Gần như trong cùng một lúc này đây, y đã phóng cánh quạt màu vàng ra cuốn về phía Diệp Mặc.
Trong mắt y, muốn bắt Diệp Mặc thật sự là quá dễ dàng, chỉ cần cánh quạt vàng của mình cuốn một cái, cho dù là mấy tên Diệp Mặc cũng sẽ bị y bắt lấy giống như bắt con gà con vậy.
Một điểm vàng nhạt xoáy lên khí tức hủy diệt khủng khiếp xông tới thẳng mặt, luồng khí tức hủy diệt này thậm chí đã phá vỡ Đạo Vận chung quanh, mang theo khí thế không giết không quay về mà đánh về phía y.
Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn…
Đầu tiên Biên Hân Đức cũng liền nhận ra cây Kim Tiễn tràn ngập sát cơ hủy diệt này, y không chút do dự cuốn cái cánh quạt màu vàng đang cuốn về phía Diệp Mặc về phía cây Cốt Tiễn màu vàng kim hủy diệt này, trong lòng kinh hãi không thôi.
Uỳnh…
Cốt Tiễn màu vàng kim bắn lên bức màn màu vàng của cánh quạt vàng, sát thế đầy trời bị đánh cho chia năm xẻ bảy, sát ý hủy diệt bị màn cánh quạt màu vàng này đỡ được, cũng tiêu tán ra.
Nhưng màn của cái cánh quạt vàng này cũng nổ tung ra, đã không còn khí thế của lúc trước khi cuốn về phía Diệp Mặc nữa.
Biên Hân Đức trong lòng không có nửa phần vui mừng, y biết Tuyệt Thánh Kim cốt Cung có chín cây Kim cốt Tiễn, y không biết Diệp Mặc đã lấy được mấy cây, nếu như Diệp Mặc đã lấy được hơn năm cây, hơn nữa còn có thể bắn ra toàn bộ, vậy hôm nay y gặp nguy hiểm rồi.
Cũng may từ mũi tên vừa rồi y đã nhìn ra, Tuyệt Thánh Kim cốt Tiễn của Diệp Mặc chưa được luyện hóa hoàn toàn, chỉ có thể phát huy chưa tới một phần mười hiệu quả mà thôi.
Đối với Biên Hân Đức mà nói, đáng sợ nhất cũng không phải là cái Kim cốt Tiễn này, đáng sợ nhất là tâm địa của Tiên đế nho nhỏ trước mắt này. Người này vừa rồi nhìn có vẻ như là bị chín cánh hoa thần thông của thần nữ kia làm cho mê muội, trên thực tế hắn hoàn toàn vô cùng tỉnh táo, bề ngoài vẫn làm bộ phóng ra một thanh đao màu tím, mà hắn chính thức làm lại là bắn ra Tuyệt Thánh Kim cốt Tiễn. Nếu như không phải là tu vi của hắn và tu vi của mình cách biệt quá xa, thì một mũi tên này, mình cũng sẽ bị bắn trúng.
Y không có tâm tình đi thăm dò xem cái cánh quạt vàng của mình đã bị bắn rách nát, mà lại phóng ra một Đại Ấn. Nếu như tu vi của y còn đầy đủ, lúc này y chỉ cần vươn tay liền dễ dàng bóp chết Diệp Mặc. Nhưng bây giờ y lại trọng thương quá nặng, vốn đi tới Thần Phần Vực này tình trạng vết thương đã không khá lên, lại còn đánh với cô ả kia đến lưỡng bại câu thương, bây giờ nói là nỏ mạnh hết đà cũng chưa đủ. Tình huống như thế này, y muốn ngăn trờ Tuyệt Thánh Kim cốt Cung của Diệp Mặc đúng là có chút gian nan.
Diệp Mặc trong lòng cũng thất kinh, Dục Đạo Thánh đế này thật lợi hại. Người này cũng đã là nỏ mạnh hết đà, hơn nữa mũi tên đầu tiên mình còn là đánh lén, y vậy mà lại chặn được. Nếu như y không trọng thương, mình cho dù là có đầy đủ chín mũi tên, thêm tất cả các loại thần thông cũng đừng mong động được vào Dục Đạo Thánh đế này.
Đến lúc này, đã không có bất kỳ đường lui nào, Diệp Mặc không chút do dự bắn ra cây Kim cốt Tiễn thứ hai.
Sát ý hủy diệt lại xoáy lên, đánh bay hết thảy sức sống của không gian xung quanh, bắn về phía Biên Hân Đức.
Uỳnh…
Mũi tên thứ hai, màn của cánh quạt vàng bị bắn chia năm xẻ bảy, cánh quạt màu vàng cũng không cách nào cuốn lên những bức màn màu vàng mới được nữa. Biên Hân Đức khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng, cánh quạt vàng đã theo y bầu bạn nhiều năm, hôm nay bị hủy diệt, không phải là vì cánh quạt vàng không tốt, mà là vì ngay từ đầu y đã bị Diệp Mặc đánh lén.
Nhưng y cũng không ảo não, chỉ cần tránh thoát Cốt Tiễn màu vàng kim của đối phương, y sẽ hoàn toàn thắng. Không nói Tuyệt Thánh Kim cốt Cung kia so với cánh quạt vàng của y tốt hơn gấp trăm lần, Thế giới ngũ hành kia càng là thứ y luôn mơ tưởng.
Diệp Mặc bình tĩnh không lay động bắn ra mũi tên thứ ba, hắn biết rõ mũi tên đã bắn ra thì không thể quay lại, cho dù là toàn bộ bốn mũi tên của mình đều bị đối phương ngăn được, hắn cũng phải liều mạng một lần. Nếu đã lựa chọn thời cơ này, không thể lùi bước, một khi lùi bước, hắn chẳng những trốn không thoát, mà còn chết rất khó coi.
Bành…
Cây Cốt Tiễn thứ ba và Đại Ấn khổng lồ của Biên Hân Đức va vào nhau, không gian ở đây rắn chắc như thế, cũng bị đánh ra rất nhiều vết nứt. cốt Tiễn màu vàng kim và Đại Ấn đồng thời bị đánh bay ra ngoài, đập vào trên mặt đất cứng chắc màu đen ở rất xa, trên mặt đất đá đen cứng chắc này đánh ra một khe nứt đáng sợ.
Biên Hân Đức cười lạnh một tiếng, nếu như không phải mình bị thương quá đáng sợ, một mũi tên này của Diệp Mặc há có thể đánh bay Đại Ấn của y?
Không đúng, cùng lúc khi Đại Ấn bị cốt Tiễn màu vàng kim đánh bay, Biên Hân Đức liền tỉnh ra. Bởi vì lúc này không gian ở giữa y và Diệp Mặc đã trở thành trạng thái chân không không có chút trở ngại nào, cánh qụạlMnàu vàng của y đã bị Diệp Mặc bắn hư, Đại Ấn của y cũng bị Diệp Mặc đánh bay. Cái y cảm thấy không đúng là Tuyệt Thánh Kim cốt Tiễn kia là bắn về phía y, cho dù là bị Đại Ấn của y chặn lại, thì cũng phải rơi ở trước mặt của y chứ, sao có thể bị đánh bay?
Chỉ trong chốc lát Biên Hân Đức liền tỉnh ra, mũi tên thứ ba của Diệp Mặc vậy mà không phải là bắn về phía y, mà là dành riêng để bắn về phía Đại Ấn của y, chính là để bắn bay Đại Ấn của y.
Biên Hân Đức thành tựu Dục Đạo Thánh đế há có thể là người đơn giản? Y lập tức liền biết đối phương nếu đã bắn bay Đại Ấn của y, thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua khoảng thời gian trước khi y triệu hồi Đại Ấn về này.
Quả nhiên ý nghĩ của y vừa mới xẹt ra, cây cốt Tiễn màu vàng thứ tư đã tới trước mặt y, cùng một lúc, đã tập trung vào không gian chung quanh y. Sát cơ hủy diệt đến tận cùng, trong nháy mắt đã cuốn lên toàn thân y.