Chân Võng Thánh Đế đại nhân.
Thấy rõ người tới, những người còn lại nhanh chóng đến chào. Người đến này danh tiếng khá nổi trội, nơi này không ai không biết, Dục Đạo Thánh Đế – Biên Hân Đức của Xích Tiêu Thần Giác, Thánh Đế đạo hiệu Chân Võng.
Hồng Hạo Diễm càng thở phào nhẹ nhõm, Chân Võng Thánh Đế là tiền bối của Xích Tiêu Thần Giác y. Đồng thời trong lòng y càng kiêng kỵ Diệp Mặc, nơi này nhiều người như vậy cũng không cảm nhận được Chân Võng Thánh Đế đang đến, chỉ riêng Diệp Mặc cảm giác được.
Biên Hân Đức nhìn nhìn phương hướng Diệp Mặc biến mất hỏi,
– Mới vừa rồi là ai thấy ta đến, sau đó lập tức liền đi?
– Là một tán tu tên là Diệp Mặc, hắn vừa mới giết Lận Kỳ Thúy của Chúc Long Thần Các…
Hồng Hạo Diễm đem chuyện vừa rồi ba người vây giết Diệp Mặc, cuối cùng Diệp Mặc còn thuấn sát một người nói ra.
Biên Hân Đức nhất thời liền nhíu mày, lập tức lão nói với người xung quanh,
– Các ngươi đều tự tìm kiếm đại đạo của mình đi, ta và Hồng Hạo Diễm nói riêng vài câu.
Chờ mọi người đều tự rời đi, Biên Hân Đức lúc này mới ngưng trọng nhìn Hồng Hạo Diễm hỏi,
– Ngươi nói Diệp Mặc kia chỉ một chiêu liền giết Lận Kỳ Thúy của Chúc Long Thần Các? Hắn dùng pháp bảo gì, còn có quá trình cụ thể, ngươi nói cho ta nghe một chút. Còn nữa, ba người các ngươi tại sao muốn vây công hắn?
Hồng Hạo Diễm đem pháp bảo Tử Đao của Diệp Mặc, còn có thần thông Ngũ Lôi Thương Sát toàn bộ nói ra. Lúc nghe được Diệp Mặc đúng là thần thông lôi hệ, Biên Hân Đức càng biến sắc.
Khi lão nghe được Hồng Hạo Diễm nói Diệp Mặc lấy đi tiểu long mà Chúc Long Thần Các nuôi thả, Biên Hân Đức lại nhíu mày. Lão cắt đứt lời Hồng Hạo Diễm nói:
– Thần Phần Vực thuộc về một phần thế giới Hỗn độn, hiện tại quy tắc không trọn vẹn, làm sao có thể dùng tiểu thế giới hay là động phủ mang theo người tới sát biên giới Thần Phần Vực?
Hồng Hạo Diễm nhanh chóng nói:
– Cừu Nhưỡng là Long tộc, cũng không phải là nhân loại…
Biên Hân Đức cười lạnh một tiếng nói, Bạn đang xem tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
– Tư Không Xán nhãn lực không phải thường, nếu mà Diệp Mặc kia thực sự dùng Tiểu thế giới dẫn theo Long tộc, không cùng hắn nói trước một tiếng, hắn sợ rằng trước tiên đã ném Diệp Mặc xuống. Dùng Tiểu thế giới hay là pháp bảo động phủ dẫn người theo, ngươi cho là có thể lừa gạt qua được Tư Không Xán – Đạo Nguyên Thánh Đế ư? Không nói hắn, ngay cả ta cũng không gạt được.
– Ý sư tổ chính là, Diệp Mặc kia cũng không đem tiểu long tới nơi này?
Hồng Hạo Diễm nói đến đây chợt nhớ tới cái gì nói,
– Con biết rồi, hắn hẳn là đem con rồng kia giao cho Đỗ Khải Khê mang đi. Lần này Chúc Long Thần Các tổn thất lớn rồi, cái gì cũng chưa lấy được, còn mất một Lận Kỳ Thúy.
Biên Hân Đức lại cau mày không nói gì, qua một hồi lâu y mới lên tiếng,
– Nếu mà Diệp Mặc kia thực sự đem tiểu long mang vào đây thì sao?
– Cái gì?
Hồng Hạo Diễm còn chưa rõ ý tử sư tổ.
Biên Hân Đức lại không để ý tới Hồng Hạo Diễm, chỉ là vội vã nói với Hồng Hạo Diễm,
– Ngươi gặp Diệp Mặc kia tuyệt đối phải tránh xa, ngươi không phải là đối thủ của hắn.
Nói xong lão căn bản cũng không chờ Hồng Hạo Diễm trả lời, liền phi hành bay đi, phương hướng rời đi chính là phương hướng Diệp Mặc vừa đi.Biên Hân Đức có thể nhìn rõ ràng hơn Hồng Hạo Diễm, nếu mà Diệp Mặc không mang tiểu long đi vào, đó chính là Hồng Hạo Diễm nói đúng, Diệp Mặc rất có thể đem Cừu Nhưỡng giao cho Đỗ Khải Khê. Thế nhưng vạn nhất Diệp Mặc thực sự mang Cừu Nhưỡng bên người, ngay cả Tư Không Xán cũng không phát giác được, chỉ có một nguyên nhân, đó chính là Diệp Mặc có thế giới Ngũ Hành hoặc là thứ đã vượt qua thế giới Ngũ Hành.
Bởi vì chỉ có thế giới Ngũ Hành, cùng thứ vượt qua thế giới Ngũ Hành mới có thể ẩn nấp ở trong Nguyên Thần hoặc ngay trong thần thức, Tư Không Xán chỉ cần không tận lực kiểm tra đúng là không nhìn ra. Tiểu thế giới cùng động phủ loại đồ vật này, tùy ngươi cất ở chỗ nào, đối mặt Tư Không Xán một Đạo Nguyên Thánh Đế như vậy, cũng là không thể che giấu.
Biên Hân Đức đuổi theo Diệp Mặc, lúc này Đỗ Khải Khê cũng đang điên cuồng chạy trốn. Y rời khỏi hội luận đạo trong nháy mắt liền tỉnh ngộ, Diệp Mặc mang theo Cừu Nhưỡng lên đám mây xám của Tư Không Xán, Tư Không Xán không ngờ không đem Diệp Mặc bỏ lại, vậy đã nói rõ Tư Không Xán không phát hiện. Động phủ gì mà ngay cả Tư Không Xán không phát hiện được? Chỉ có thế giới Ngũ Hành tu di, hoặc là tồn tại vượt qua thế giới Ngũ Hành.
Y lúc này khẳng định Diệp Mặc có loại vật này, bởi vì chỉ có y biết rõ Diệp Mặc không để tiểu long trên người của hắn. Chính là bởi vì biết, y mới phải chạy bạt mạng.
Sự tình y có thể nghĩ tới, những kẻ khác hiển nhiên có thể nghĩ đến, một khi bọn họ nghĩ đến, nhất định sẽ phái người đi sát biên giới Thần Phần Vực truy sát Diệp Mặc. Đồng thời cũng sẽ phái người đến đuổi giết y, ít nhất phải biết rõ tiểu long có ở trên người của y không. Bất luận là giữ được mạng của Diệp Mặc, hay là bảo vệ cái mạng nhỏ của mình, y đều phải điên cuồng chạy trốn.
Cũng may y biết xem tình thế, đã liên tục chạy trốn nhiều ngày, nhưng lại không phát hiện bất cứ dấu vết truy sát gi. Đỗ Khải Khê thở phào nhẹ nhõm, y quyết định một khi chưa đạt tới Đạo Nguyên, sẽ không về Trường Phí Thánh Đạo Thành, về phần Diệp Mặc sống hay chết, y cũng không quản được. Đồng thời trong lòng y cũng là âm thầm kính phục Diệp Mặc, Diệp Mặc chỉ có tu vi Tiên đế viên mãn, lại có thế giới Ngũ Hành loại đồ vật này.
Biên Hân Đức đúng là hưng phấn có chút phát run, lão từ Hồng Hạo Diễm lấy được tin tức, gần như khẳng định trên người Diệp Mặc có thứ hơn cả thế giới Ngũ Hành, bằng không Diệp Mặc không có khả năng với tu vi Tiên Đế viên mãn thuấn sát tiên nhân cùng tu vi.
Biên Hân Đức lão dậm chân ở Dục Đạo đã vô số năm, đáng tiếc là vẫn như cũ không có khả năng tiến lên trước một bước. Để tiến nhập Hóa Đạo, lão tại sát biên giới Thần Phần Vực lăn lộn mười vạn năm, vẫn hoàn toàn không đạt được gì. Bên trong Thần Phần Vực lão không dám đi vào, một khi vượt qua cái ranh giới kia, Biên Hân Đức lão nói không chừng đã chết rồi. Hiện tại lão có được cơ duyên của thế giới Ngũ Hành, há có thể buông tha? Hơn nữa lão còn phải ngăn cản trước khi người khác nghĩ thông mà ra tay với Diệp Mặc, đoạt đi thế giới Ngũ Hành của Diệp Mặc.
Diệp Mặc đương nhiên không biết những thứ này, hắn chỉ lo không ngừng thi triển độn thuật ở sát biên giới Thần Phần Vực. Lúc này hắn mới hiểu được thần thức của mình cường đại, còn có cái tốt lúc kẹt ở Mộ Hoa Thần Sơn. Những lốc xoáy thời gian quy tắc không mạnh coi như là hắn đi xuyên qua, đối với hắn thương tổn cũng rất nhỏ. Pháp tắc không gian Diệp Mặc sớm đã tiếp xúc, thương tổn đối với hắn còn nhỏ hơn.
Diệp Mặc cũng biết, Chứng Đạo Tiên Đế cũng sẽ tìm một chỗ quy tắc không mạnh để lĩnh ngộ, sau đó theo trình tự mà tiến. Thế nhưng hắn cũng không dám làm như vậy, vừa giết một Tiên Đế, hơn nữa hắn còn nhìn thấy một Dục Đạo Thánh Đế đến. Bất luận tên Dục Đạo Thánh Đế kia có đúng muốn tìm hắn hay không, hắn lại phải cẩn thận nhiều hơn. Nếu mà hắn biết Dục Đạo Thánh Đế đang một đường tìm kiếm hắn, Diệp Mặc sớm xông vào chỗ sâu mà đi rồi, đâu còn dám ở ngoại vi thi triển độn thuật?
Cũng may sát biên giới Thần Phần Vực vô cùng rộng lớn, thần thức cũng bị hạn chế đến lợi hại, tên Dục Đạo Thánh Đế kia cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn tìm được Diệp Mặc.
Năm ngày sau, Diệp Mặc ngừng lại. Hắn đứng ở trước một mảnh không gian hỗn loạn không chịu nổi, cảm thấy từng đợt rung động đến từ Nguyên Thần. Mảnh không gian này có chút giống một bức tường chắn to lớn vô hình, đem chỗ hắn đang đứng tách ra cùng với bên trong.
Diệp Mặc dùng thần thức cẩn thận dò xét mảnh không gian trước mắt này, lập tức cũng cảm giác được các loại lốc xoáy phép tắc cùng xuất hiện một chỗ. Như lưới đao chồng chéo nhau, đem thần thức của hắn khuấy thành mảnh nhỏ.
Nơi này qua hẳn là bên trong Thần Phần Vực, khó trách người khác đều nói Chứng Đạo chỉ có thể ở ngoại vi sát biên giới Thần Phần Vực, cái chỗ này coi như là muốn đi vào cũng vào không được. Ngoại trừ Tư Không Xán một cường giả Đạo Nguyên, người thường ai có thể đi vào chỗ này?
Diệp Mặc cũng không dám đi vào, không nói sau khi tiến vào chỗ này, trước giờ chưa ai có thể đi ra, coi như là thật sự từng có người đi ra, hắn cũng không dám tùy tiện tiến vào chỗ này.
Thần thức Diệp Mặc ở chung quanh quét một lần, hắn quyết định ở cái chỗ này bố trí một đại trận pháp, sau đó tìm một lốc xoáy thời gian tiếp tục đi vào lĩnh ngộ phép tắc thời gian. Xem Thuấn tức của hắn có thể lần nữa nâng cao cấp bậc hay không.
Một tia dao động rất nhỏ xuất hiện trong thần thức của Diệp Mặc, Diệp Mặc thậm chí có thể cảm nhận được nguy hiểm trong đó. Lúc này Diệp Mặc không có nửa phần do dự, hắn lập tức liền tiến vào Thế Giới trang vàng, khống chế Thế Giới trang vàng vọt vào trong bức tường lốc xoáy to lớn phép tắc không ổn định kia mà lúc trước hắn vốn không muốn đi vào.
Hắn đã biết Chứng Đạo Thánh Đế cường đại, cho dù là một Tố Đạo Thánh Đế hắn cũng không đánh thắng được. Bất luận cảm giác của hắn đúng hay không, một tia dao động cực nhỏ kia tuyệt đối không sai. Nếu như là một Tiên Đế đến, hắn sẽ không cảm giác được nguy hiểm, điều này nói rõ kẻ tới kia tuyệt đối là một Chứng Đạo Thánh Đế.
Diệp Mặc nghĩ tới hắn trước khi trốn đi nhìn thấy một Dục Đạo Thánh Đế, cho nên hắn hầu như không nghĩ bất kỳ thứ gì khác, liền lợi dụng Thế Giới trang vàng tiến vào trong bức tường chắn lốc xoáy phép tắc đáng sợ. Ở chỗ này, một khi hắn bị Dục Đạo Thánh Đế để mắt tới, thật đúng là một con đường chết. Dù cho hắn vô địch cùng cấp, cũng không thể chống đỡ với người đã Chứng Đạo.
Thế Giới trang vàng của Diệp Mặc mới vừa biến mất trong bức tường chắn lốc xoáy to lớn, một thân ảnh liền hạ xuống chỗ hắn vừa đứng. Người này chính là Biên Hân Đức lúc trước.
Biên Hân Đức không ngừng dùng thần thức càn quét ở chung quanh đây, theo sau lão dùng thần thức càn quét, lông mày của lão cũng càng ngày càng nhăn nhúm.
– Chẳng lẽ không phải cái tên kia?
Lão lầm bầm lầu bầu nói một câu, lão không thấy Diệp Mặc tiến vào bức tường lốc xoáy. Hơn nữa lão cũng không tin Diệp Mặc một Tiên Đế dám vào trong Thần Phần Vực, coi như là lão bây giờ đi vào cũng phải cẩn thận từng chút một, hơn nữa sau khi tiến vào lúc trở ra thì càng khó khăn, thậm chí vĩnh viễn sẽ ra không được.
Biên Hân Đức ở bên cạnh tra xét một lúc lâu, lão rốt cục xác định Diệp Mặc nhất định là dùng pháp bảo gì đó yểm hộ tiến vào trong bức tường lốc xoáy rồi, pháp bảo yểm hộ Diệp Mặc nói không chừng chính là thế giới Ngũ Hành.
Biết rõ nơi này nguy hiểm, tương truyền người tiến vào Thần phần vực, không có ai đi ra được. Nhưng Biên Hân Đức nghĩ tới thế giới Ngũ Hành của Diệp Mặc, lão vẫn cắn răng xuất ra một cây quạt vàng, quạt vàng xuất ra liền cuồn cuộn nổi lên vô số luồng quạt ảnh. Những luồng quạt ảnh trong nháy mắt đã bao bộc lấy lão, lão lập tức mang theo luồng quạt ảnh này vọt vào giữa tường chắn lốc xoáy phép tắc.
Diệp Mặc đương nhiên không biết Biên Hân Đức đã theo hắn cùng tiến vào chỗ này, thậm chí đã xông qua bức tường lốc xoáy, đi vào bên trong Thần Phần Vực thực sự. Hắn lại chỉ có thể ở trong bức tường lốc xoáy pháp tắc chồng chéo mà phiêu lãng, lúc này hắn tuy rằng có thể khống chế Thế Giới trang vàng, nhưng không cách nào khiến cho Thế Giới trang vàng lựa chọn một phương hướng mà đi. Bởi vì thần thức của hắn căn bản là ra không được, thần thức một khi từ Thế Giới trang vàng đi ra ngoài, lập tức sẽ bị lốc xoáy pháp tắc chồng chéo đáng sợ xung quanh cắn nuốt.
Thế Giới trang vàng phiêu lãng trong lốc xoáy pháp tắc này, thần thức của Diệp Mặc không thể mở rộng ra ngoài, chỉ có thể ở trong Thế Giới trang vàng tĩnh tọa.
Diệp Mặc tiến vào Thế Giới trang vàng, sắc mặt không được tốt. Vô Ảnh cùng Tiểu Băng Sâm như nhau sẽ không vào lúc này tự làm mất mặt, mà Cừu Nhưỡng đã thích ở đây càng nghe theo lời đại ca bây giờ của nó là Vô Ảnh, không dám đến tìm Diệp Mặc.