Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi – Chương 2013: Âm mưu của Thánh phủ – Botruyen

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 2013: Âm mưu của Thánh phủ

Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ

Chương 2011: Âm mưu của Thánh phủ

Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship

Sưu tầm:

Biên tập: metruyen

Nguồn truyện: kenwen

Khiến Diệp Mặc không nghĩ tới chính là, hắn còn chưa đi tìm Bán Thánh mặc tiên
bào viền vàng kia, tên Bán Thánh kia vậy mà chủ động đi về phía Diệp Mặc. Y
đi đến trước mặt Diệp Mặc, đánh giá Diệp Mặc một hồi lâu, rồi mới hỏi với
giọng cực kỳ khàn:

– Vừa rồi ngươi đang hỏi về tin tức của ta?

Diệp Mặc vừa định trả lời người tiên bào viền vàng này, thì nhìn thấy trung
tâm Thặng Chính Hồ bỗng nhiên ‘oành’ một tiếng, phun ra một cột nước ấy trăm
trượng, cái cột nước màu máu đỏ này phun ra, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị.

– Tốt, lại mở ra một trận kỳ

Bên hồ lập tức có người vỗ tay lớn tiếng nói, người này sau khi nói xong không
lâu sau, thì có mấy đạo thân ảnh từ đáy hồ phi thân lên, rơi xuống bên hồ.

Mấy người này sau khi rơi xuống bên hồ, không đợi có người nói chuyện, lại
có mấy người vọt vào trong hồ, cột nước màu máu cao tới trăm trượng lại dần
dần rơi xuống. Lúa này một Thánh Đế đã Chứng Đạo lại dẫn tám người khác
qua một bên, hiển nhiên là để cho tám người này chuẩn bị một chút.

Diệp Mặc cuối cùng đã hiểu chuyện gì xảy ra, xem ra Đạo Nguyên thánh phủ ở
đáy hồ Thặng Chính Hồ, những người này thay phiên tiến nhập đáy hồ phá trận.
Chờ trận kỳ kế tiếp sau khi mở ra, tám người vừa mới được chỉ định nhất định
phải xuống phía dưới tiếp tục cường công trận kỳ kế tiếp. Tên Chứng Đạo Thánh
Đế kia, hẳn là người chỉ huy lần phá trận này.

Diệp Mặc trong lòng âm thầm lấy làm kỳ lạ, đáy hồ này cường hành tấn công
mạnh mẽ như vậy, mà trên mặt hồ không ngờ nhìn không có chút động tĩnh. Chỉ
có lúc trận kỳ bị phá, mới có cột nước phun trào.

– Ta vừa rồi đang hỏi ngươi.

Người mặc tiên bào viền vàng thấy Diệp Mặc chỉ lo nhìn chằm chằm mặt hồ trầm
tư, giọng nói lập tức cũng có chút băng hàn nói.

Diệp Mặc quay đầu đối với tên tiên bào viền vàng ôm quyền nói,

– Nghe nói đạo hữu là một tiên nhân luyện thể, tôi mới vừa từ Mộ Hoa Huyền
Cốc đến…

– Ngươi chẳng lẽ nói ngươi tìm được Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền?

Bán Thánh mặc tiên bào viền vàng lập tức mắt sáng như đuốc, cái loại thần
tình bức thiết này giống như thiếu chút nữa đem Diệp Mặc nuốt chửng

Diệp Mặc lại không nhanh không chậm nói,

– Ông nói không sai, ta chính là tìm được Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền, chẳng
những tìm được Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền, còn chiếm được một hồ lớn.

Tên tiên bào viền vàng nhất thời kích động, y đi Mộ Hoa Huyền Cốc tìm nhiều
lần, nào giờ chưa phát hiện tung tích của Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền, mà bây
giờ có người ngay trước mặt y không ngờ nói tìm được một hồ lớn Thất Diệu
Hoàng Cực Tuyền, y đâu còn có thể nhịn được sự mừng rỡ. Thất Diệu Hoàng Cực
Tuyền đối với y căn bản vô giá, loại vật này coi như là cướp đoạt, y cũng
quyết định phải cướp tới tay.

Giữa lúc y muốn nói chuyện, lại thấy Diệp Mặc biến sắc, không ngờ ùm một
tiếng nhảy vào Thặng Chính Hồ. Tên tiên bào viền vàng nhất thời ngây ngẩn cả
người, nhưng y rất nhanh thì phản ứng kịp, không chút do dự theo Diệp Mặc nhảy
vào Thặng Chính Hồ. Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền đang ở trước mắt, bất luận như
thế nào y cũng sẽ không bỏ qua.

Tiên nhân còn lại bên hồ căn bản là không nghĩ tới lúc này có người nhảy vào
Thặng Chính Hồ, một số người không rõ nguyên nhân còn tưởng rằng trận pháp
Đạo Nguyên thánh phủ dưới đáy hồ được mở ra, cũng theo nhảy vào Thặng Chính
Hồ. Càng ngày càng nhiều người nhảy vào Thặng Chính Hồ, người khác đương nhiên
sẽ không chậm, đều nhảy vào.

Thánh Đế chủ trì phá trận kia sắc mặt cực kỳ khó coi, lúc này bên hồ chỉ có
một mình lão, lúc này mới nghiến răng lẩm bẩm,

– Một Tiên Đế trung kỳ cũng dám làm hỏng đại sự của ta, lại dẫn tới một Hóa
Đạo Thánh Đế.

Diệp Mặc sau khi nhảy vào Thặng Chính Hồ, trong vòng mấy lần hít thở thì
một Hóa Đạo Thánh Đế liền tới, Hóa Đạo Thánh Đế này cũng theo nhảy vào
Thặng Chính Hồ, Chứng đạo Thánh Đế chủ trì phá trận lập tức đoán được Hóa Đạo
Thánh Đế này là Diệp Mặc dẫn tới.

Nhưng khi lão vừa nói xong câu đó, cũng phi thân nhảy vào Thặng Chính Hồ.

Trận pháp Đạo Nguyên thánh phủ đương nhiên chưa phá được, thế nhưng Diệp Mặc
lại nhảy vào Thặng Chính Hồ. Bởi vì thần thức của hắn không ngờ cảm ứng được
tên Thánh Đế đuổi giết hắn kia cũng xông về Thặng Chính Hồ bên này, hơn nữa
thần thức đối phương lúc đảo qua Thặng Chính Hồ liền bắt được hắn.

Đối phương chỉ cần mấy hơi thở đã đi tới bên Thặng Chính hồ, Diệp Mặc tuyệt
đối không cho là lần này hắn còn có thể đào tẩu. Thần thức của một Chứng Đạo
Thánh Đế cũng đã tập trung vào hắn, hắn nếu mà còn cho là mình có thể đào
tẩu, vậy đơn giản chính là quá mức ngu dại đi. Trước đây hắn vọt vào thông đạo
thời gian của Mộ Hoa Thần Sơn, đó là bởi vì sau khi tiến vào thần thức đối
phương liền không thể khóa chặt hắn.

Không kịp trách vận khí của mình không tốt, Diệp Mặc quyết định thật nhanh
liền nhảy vào Thặng Chính Hồ, ngoại trừ Thặng Chính Hồ, hắn nghĩ không ra còn
có chỗ nào có thể tránh né đối phương truy sát. Bởi vì thần thức của hắn không
thể quét vào đáy hồ, coi như là Thánh Đế kia thần thức lợi hại hơn nữa, Diệp
Mặc tin tưởng thần thức của đối phương cũng không thể quét vào đáy hồ.

Diệp Mặc nhảy vào Thặng Chính Hồ đồng thời liền điên cuồng nhằm phía đáy hồ,
quả nhiên hai hơi thở sau đó, đạo thần thức phong tỏa hắn đã bị hắn bỏ lại.

Lúc này Diệp Mặc có thể tiến nhập Thế giới trang vàng, nhưng lúc không có lựa
chọn mới có thể làm như vậy, hiện tại Diệp Mặc còn có cơ hội đào tẩu, hắn
tuyệt đối sẽ không vào Thế giới trang vàng.

Tốc độ của Diệp Mặc đều kích phát đến mức lớn nhất, hắn không ngừng thay đổi
phương hướng hướng đáy hồ mà tới. Diệp Mặc biết Thánh Đế đuổi giết hắn lúc
này khẳng định cũng đã tiến vào Thặng Chính Hồ, chỉ là trong hồ thần thức đã
bị hạn chế, trong lúc nhất thời không thể xác định hắn ở chỗ nào mà thôi.

Ầm…

Một trận nổ vang, chung quanh sóng nước kích động văng ra, Diệp Mặc lập tức
cũng biết ở đáy hồ xảy ra chuyện gì.

Hắn cẩn thận lẻn vào phương hướng nổ vang, lại phát hiện một cánh cửa vàng
kim to lớn đã mở rộng.

Diệp Mặc thấy rõ, đây là cấm chế di tích Đạo Nguyên thánh phủ của đáy Thặng
Chính hồ bị đánh nát mở ra, vài người đã vọt vào cánh cửa vàng kim kia,
người theo sau cũng đều vọt vào cánh cửa màu vàng kim kia. Diệp Mặc trước
nhất đã nghĩ đến vọt vào cánh cửa màu vàng kim, nhưng hắn trong nháy mắt
liền thay đổi chủ ý.

Diệp Mặc chẳng những không tiếp tục vọt vào cánh cửa vàng kim, trái lại ném
ra trận bàn giám sát tương tự một số khối đá của đáy hồ, sau đó lui ra,
đồng thời khống chế Thế giới trang vàng hòa vào trong bùn cát đáy hồ. Hắn bỏ
lại trận bàn giám sát đương nhiên là để giám sát tên Thánh Đế đuổi giết hắn,
hắn với tu vi của mình, nếu mà dùng thần thức trực tiếp quan sát đối phương,
nhất định sẽ bị phát hiện, còn không bằng lợi dụng trận bàn giám sát giám thị
đối phương.

Trốn trong Thế giới trang vàng, Diệp Mặc trong lòng lại đang nghi ngờ, vì
sao trong Đạo Nguyên thánh phủ không có khí tức Đạo Nguyên? Tuy rằng Diệp Mặc
chưa gặp qua khí tức Đạo Nguyên, thế nhưng cái thánh phủ này ngay cả khí tức
tang thương cũng cực ít. Diệp Mặc rất nhanh liền cảm thấy mình nghĩ nhiều,
nói không chừng thời gian Đạo Nguyên Thánh Đế này ngã xuống cũng không lâu.

Chứng Đạo Thánh Đế truy sát Diệp Mặc kia khi thấy Diệp Mặc, liền phát hiện
Diệp Mặc nhảy vào Thặng Chính Hồ, lão hai ba lần hô hấp đã đi tới bên hồ,
thậm chí cũng không nghĩ nhiều liền theo số người còn lại cùng nhau nhảy vào
Thặng Chính Hồ.

Lúc này mọi người muốn sớm một chút tiến nhập thánh phủ đã mở ra, đâu còn tâm
tư đi quản nơi này lại có thêm một Thánh Đế?

Đạo Nguyên thánh phủ mở ra, dù là Bán Thánh mặc tiên bào viền vàng trốn ở
bên ngoài thánh phủ chờ Diệp Mặc cũng không nhịn được, lực hấp dẫn của Đạo
Nguyên thánh phủ thật sự là quá lớn. Với y mà nói, Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền
rất quan trọng lại có thể xếp ở phía sau, mà tiến nhập Đạo Nguyên thánh phủ
trước mắt mới là quan trọng nhất.

Diệp Mặc thấy Chứng đạo Thánh Đế đuổi giết hắn kia tiến nhập Đạo Nguyên thánh
phủ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Hai chuyện tiếc nuối duy nhất là hắn không
thể vào Đạo Nguyên thánh phủ phát tài, còn có một cái chính là tên tiên bào
viền vàng cũng tiến nhập Đạo Nguyên thánh phủ, làm cho hắn ngay cả đối tượng
giao dịch cũng không có.

Ngay khi Diệp Mặc muốn rời khỏi Thế giới trang vàng, lao ra Thặng Chính Hồ
trốn cho xa, lại một đạo thân ảnh xuất hiện dưới trận bàn giám sát. Diệp Mặc
nhanh chóng dừng lại ý nghĩ muốn đi ra ngoài, hắn không ngờ quên mất tên
Chứng đạo Thánh Đế chỉ huy phá trận này. Chỉ là người này là Chứng Đạo Thánh
Đế, lại là do lão chỉ huy phá trận, sao đến bây giờ mới đến?

Càng làm cho Diệp Mặc kinh dị không dứt chính là, tên Chứng đạo Thánh Đế này
không ngờ cũng không tiến nhập Đạo Nguyên thánh phủ, mà là đứng ở ngoài cửa
lớn màu vàng kim cười lạnh mấy tiếng, sau đó lấy ra vô số trận kỳ, không
ngừng vẫy ra.

Diệp Mặc nhìn âm thầm kinh hãi không thôi, trận kỳ tên Chứng đạo Thánh Đế này
bố trí rõ ràng là khốn trận phong sát đỉnh cấp, dù là hắn cũng bố trí không
được loại trận pháp này, bởi vậy có thể thấy được tu vi trận pháp của người
này so với hắn tuyệt đối cao hơn rất nhiều.

Sau khi Chứng đạo Thánh Đế không ngừng vẫy ra trận kỳ, trận môn màu vàng kim
kia dần dần đóng lại, rất rõ ràng muốn đem Đạo Nguyên thánh phủ hoàn toàn đóng
lại.

Thật là tên độc ác, Diệp Mặc trong lòng cũng hít một hơi lãnh khí, mục đích
người này đã vô cùng rõ ràng, chính là muốn đem những người tiến vào Đạo
Nguyên thánh phủ này một lưới bắt hết.

Lúc này Diệp Mặc làm sao không biết nơi này căn bản cũng không phải là một Đạo
Nguyên thánh phủ, mà là mồi câu của tên Chứng Đạo Thánh Đế này, chuyên môn dụ
dỗ người khác đi vào, về phần dùng để làm gì, Diệp Mặc không cần suy nghĩ,
chắc là có quan hệ với việc luyện công của lão .

Nước hồ đỏ như máu mang theo sát ý băng hàn nhè nhẹ, vốn là cực kỳ quỷ dị, hơn
nữa một Chứng Đạo Thánh Đế ở chỗ này lợi dụng Đạo Nguyên thánh phủ vây bắt
người, càng làm cho Diệp Mặc không muốn ở chỗ này thêm một phút giây nào.

Thế nhưng Chứng Đạo Thánh Đế này không ngừng bố trí trận kỳ, đồng thời không
ngừng đánh ra cấm chế, Diệp Mặc không dám vào lúc này rời đi. Tên Chứng Đạo
Thánh Đế này không biết ở đáy hồ tu luyện đã bao lâu, hắn hiện tại ở trong Thế
giới trang vàng thì còn an toàn chút, một khi hắn tùy tiện rời đi, động
tới nước trong Thặng Chính Hồ, nói không chừng lập tức sẽ kinh động tên Chứng
đạo Thánh Đế bố trí trận kỳ

Diệp Mặc từ trong trận bàn giám sát chú ý nhìn chằm chằm nhất cử nhất động
của Chứng Đạo Thánh Đế này, chỉ chờ đối phương cũng tiến vào Đạo Nguyên
thánh phủ này, mình sẽ lập tức đi ngay.

Lại sau một nén nhang, tên Chứng Đạo Thánh Đế này bỗng nhiên lấy ra một bình
ngọc màu đỏ, quay miệng bình hớp vài cái, dường như đang uống linh dược gì
đó.

Lão uống xong, bỗng nhiên cảm ứng được cái gì, lập tức liền nhíu mày, sau một
khắc lão bỗng nhiên tới bên trận bàn Diệp Mặc bỏ lại bên cạnh, đồng thời
đưa tay nhặt trận bàn giám sát được Diệp Mặc ngụy trang giống tảng đá
lên.

Diệp Mặc trong lòng bỗng nhiên kinh hãi, lão yêu quái này thật khôn khéo, mình
không có di chuyển gì cả, mà có thể phát hiện trận bàn của hắn

Trận bàn giám sát cũng bị người phát hiện, Diệp Mặc cũng biết hắn nếu lại
trốn ở đó nữa, chỉ có thể làm bại lộ Thế giới trang vàng. Diệp Mặc lúc này
không chút suy nghĩ, lập tức liền ra khỏi Thế giới trang vàng, mang theo một
làn sóng gợn rung động liền xông ra ngoài. Lúc này không phải là lúc chú ý
cẩn thận, mà là chạy thoát thân quan trọng hơn.

Vừa mới tránh né được một Hóa Đạo Thánh Đế truy sát, hiện tại lại bị một Tố
Đạo Thánh Đế để mắt tới, Diệp Mặc cực kỳ bất đắc dĩ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.