Chương 25:A Chu, A Bích
'A Chu tỷ, người này nói hắn tính toán liền có thể biết ta và ngươi hai người chuyện tình.'
A Bích nói với A Chu .
'Công tử thật sao, chỉ tính toán, liền có thể biết hai ta chuyện.'
A Chu nghe A Bích nói lúc này ngẩn ra sau đó cười nói.A Chu nhẹ nhàng cười làm cho Đoàn Dự thiếu chút nữa liền ngây ngốc. Cẩn thận đánh giá a Chu, trong suốt da thịt. Trên miệng thản nhiên cười khẽ, hai má tuyết trắng, tay nhỏ bé trắng mịn đến cực điểm, chân ngọc tinh nhỏ xinh. Lông mi thậm dài, 2 mắt như sao.
'Công tử!'
A Chu kêu to.
'Đẹp quá!'
Đoàn Dự phát ra một tiếng cảm thán.
'Công tử, mồm mép láu lỉnh ak.'
A Chu hai má đỏ lên nói.
'Đương nhiên, kỳ thật không dối gạt nhị vị cô nương. Ta xem các ngươi trên đầu Hồng Loan tinh động, gần nhất định sẽ gặp gỡ các ngươi ý trung nhân.'
Đoàn Dự nói.
'Ta mới không tin ngươi đâu. Hừ.'
A bích nói.
'Không tin ta, ta đây nói cho các ngươi tin. Đầu tiên nói A Bích ngươi ak. A Bích ngươi thích ngươi công tử đúng hay không.'
Đoàn Dự nói.
'Mới không phải đâu .'
A Bích cho Đoàn Dự một cái xem thường. Chính là nàng trên mặt ửng đỏ vẻ lại bại lộ tâm tư của nàng.
'Công tử quả nhiên là tính ra'
A Chu nghi hoặc hỏi. Đối với A Bích tâm tư nàng đương nhiên biết. A Bích cùng Vương cô nương thích Mộ Dung công tử. Ko biết người này làm sao mà biết được. Phải biết rằng A Bích rất ít đi lại trên giang hồ.
'xem như không tính, như vậy đi A Chu ta nói ngươi ak. Ngươi vai trái có được một cái màu tím bớt.'
Đoàn Dự vẻ mặt thần bí.
'Làm sao ngươi biết.'
A Chu kinh hãi. Nàng vai trái màu tím bớt,A Bích cũng không biết.
'Thiên cơ bất khả lộ!'
Đoàn Dự nói
'Công tử quả nhiên thần bí. Đúng rồi. Ta còn không biết công tử là ai.'
A Chu nói.
'Ta đại lý đoàn gia, Đoàn Dự.'
Đoàn Dự nói.
'Đoàn công tử tới là có chuyện gì.'
A Chu nói.Đoàn Dự còn không có mở miệng A Bích đã giúp Đoàn Dự tự thuật cho A Chu.
'sự tình quả thật có chút phiền toái liễu. Xem ra chuyện này nhất định tìm Vương cô nương cầu viện.'
A Chu nói.
'Làm sao lại tìm Vương cô nương cầu viện, các ngươi có Lão phu nhân ak.'
Đoàn Dự nói. Trong lòng nhưng biết Mộ Dung Bác lão bà đã sớm chết, cũng bởi vì Mộ Dung Bác, Mộ Dung Bác giả vờ tử vong, nhưng lại trốn trong Thiếu Lâm tự, về sau nhất định sẽ có ma xát với mình. Cũng không biết Mộ Dung Bác hiện giờ thực lực như thế nào.
'Công tử tính dk, sao ko tính đi ak.'
A Chu nói.
'Ta tuy rằng tính dk, chính là thiên cơ cũng không phải ta có thể nắm giữ . Ta có một tật xấu,chỉ coi dk tương lai của người có quan hệ với ta. Còn lại ta không biết.'
Đoàn Dự bậy bạ nói
'người có quan hệ? Công tử ý là chúng ta hai người cùng ngươi có liên quan rồi.'
A Bích nói.
'Đó là đương nhiên, ta không phải mới vừa nói qua, hai người các ngươi Hồng Loan tinh động, các ngươi sẽ gặp ý trung nhân. Ta chính là người kia.'
Đoàn Dự nói ra một câu trúng hai người điểm mấu chốt.
'Công tử nói chuyện càn rỡ. Nếu còn như vậy, mời công tử đi về.'
A Chu nhướng mày nói.
'A Chu ngươi nếu không tin, ta cũng không có biện pháp. Nhưng a Chu có một việc ta muốn nói cho ngươi, ngươi có muốn biết cha mẹ ngươi là ai.'
Đoàn Dự vẻ mặt thần bí nói.
'Ngươi nói ngươi biết phụ mẫu ta là ai! Ngươi thật sự biết.'
A Chu kinh hãi. Đoàn Dự vừa thấy trong lòng cười thầm, không tin ta ko lừa dk ngươi, chỉ cần lừa dk a Chu như vậy đều dễ làm.
'Ta nếu biết ngươi trên vai màu tím bớt, đương nhiên biết cha mẹ của ngươi là ai.'
Đoàn Dự nói.
'Vậy ngươi nói cho ta, phụ mẫu ta rốt cuộc là ai.'
A Chu hỏi.
'Không thể nói, không thể nói. Thiên cơ bất khả lộ. Bây giờ còn không phải thời điểm.'
Đoàn Dự nói. Hiện tại đương nhiên vẫn không thể nói cho nàng mẹ nàng là ai.
'Mặc kệ ngươi nói thật hay không, nhưng hy vọng công tử có thể nói cho ta biết phụ mẫu ta ở đâu.'
A Chu nói.
'Không phải ta không muốn nói cho ngươi, mà là ta nói cho ngươi, ngươi sẽ gặp họa sát thân.'
Đoàn Dự nói.
'Ta sẽ có họa sát thân, sao lại như thế ak.'
A Chu không tin nói .A Bích ở bên cạnh không có lên tiếng. Mà là không ngừng đánh giá Đoàn Dự, nàng thật không ngờ chính mình mang đến người này lại như vậy cổ quái.Chẳng lẽ hắn thật sự có năng lực. Bằng không hắn làm sao biết chính mình thích công tử.
'Nếu ngươi thật sự là muốn biết, như vậy ta cũng có thể nói cho ngươi. Nhưng không phải hiện tại. Ngươi theo ta rời đi ta liền nói cho ngươi.'
Đoàn Dự nói. Hắn một nước cờ đi thật sự là hiểm à, không biết a Chu có đồng ý ko.
'được, một lời đã định, chỉ cần công tử có thể nói cho ta biết cha mẹ ta là ai. Ta làm nô tì của ngươi ta đều nguyện ý.'
A Chu nói.
'ta cũng không muốn như vậy. Như ngươi tuyệt sắc mỹ nữ làm ta nô tì không phải làm ta tổn thọ sao.'
Đoàn Dự nói.Nói xong một câu này, Đoàn Dự mà bắt đầu nói sang chuyện khác, tận lực không đề cập tới chuyện này. A Chu vừa thấy Đoàn Dự nói sang chuyện khác cũng không có biện pháp. Thật nhiều năm, hôm nay mới có tin của cha mẹ, nàng khẳng định nóng vội. Chính là người này nàng cũng không biết làm sao. Ngày hôm nay sắc đã tối, đi tìm Vương cô nương dĩ nhiên không ổn, a Chu quyết định ngày mai lại đi tìm Vương cô nương. Tuy rằng bất mãn với thái độ của Đoàn Dự. Nhưng A Bích cùng a Chu vẫn là tận tình khoản đãi hắn. Đoàn Dự cho các nàng ấn tượng vẫn rất tốt. Đoàn Dự nghe xong A Bích hát tiểu khúc rồi cùng với các nàng khảy đàn. Cùng a Chu bọn ở chung làm cho Đoàn Dự thập phần thích ý. Trong lòng thật muốn đưa hai người này thu vào chính mình hậu cung.Có hai người này làm bạn cuộc sống sau này cũng tốt hơn nhiều.
'Đúng rồi, ta xem Đoàn công tử cũng tinh thông âm luật, không biết có thể khảy một bản hay ko.'
A Bích nhãn châu xoay động nói. Vừa rồi cùng Đoàn Dự tiếp xúc nàng cùng a Chu đều chiếm hạ phong, A Bích thừa dịp diễn tấu 1 khúc.
'ta trình bày kém cỏi vụng về, không tốt a. Ở hai vi tinh mỹ khảy đàn dưới, ta lại có vẻ đường đột à'
Đoàn Dự ha ha cười cự tuyệt.
'Đoàn công tử ngươi nói đùa. Bằng ngươi vừa rồi cách nói là có thể nhìn ra Đoàn công tử ngươi tuyệt đối bất phàm. Chẳng lẽ công tử ghét bỏ hai ta. Không muốn khảy đàn .'
A Chu hát đệm.
'A Chu sao nói lời ấy. Nếu hai vị mỹ nữ muốn nghe, ta đây cũng bêu xấu.'
Đoàn Dự nói xong, đi tới chỗ a Chu nhường. Khoanh chân ngồi xuống. Đầu tiên khẽ vuốt một chút cầm huyền. Trong lòng nghĩ đàn cái gì.Nếu yếu đàn đương nhiên muốn đàn tốt. Làm cho hai người lưu lại ấn tượng khắc sâu. Quay đầu nhìn a Chu đó là tuyệt thế hai má. Đoàn Dự trong lòng khẽ động. Như vậy liền đạn một khúc[ hồng nhan ] à. Lúc này khảy đàn [ hồng nhan ] miệng cũng bắt đầu hát:
“Kiếm nấu rượu vô vị ẩm một ly vì ai ngươi cho ta đưa tiễn son mùi có thể yêu không thể cấp thiên dài bao nhiêu địa có xa lắm không ngươi là anh hùng liền nhất định vô lệ không hối hận này cười có bao nhiêu nguy hiểm thị xuyên tràng độc dược này lệ đến cỡ nào mĩ chỉ có ngươi có biết này trong lòng cóngươi còn sống buồn cười này một đời tên tuổi anh hùng ta không cần chỉ cầu đổi lấy hồng nhan cười này vừa đi nếu còn có thể luân hồi ta nguyện ý kiếp sau làm trâu ngựa cũng muốn cùng ngươi chân trời đi theo này nhất thủ hồng nhan”
Đoàn Dự hát có thể nói là si tình cực kỳ. A Chu cùng A Bích hai người nhìn Đoàn Dự. Trong lòng rung động khó có thể tưởng tượng. Vừa rồi người này cho bọn hắn ấn tượng có một chút càn rỡ. Nhưng khúc [ hồng nhan ] lại làm cho các nàng hai cảm nhận được cái loại này anh hùng si tình nữ nhân. Hắn rốt cuộc là hạng người gì. Vì cái gì lại đàn ra như thế cảm động 1 khúc.
'Đã lâu không đàn, thật sự là bêu xấu.'
Đoàn Dự buông đàn nói.
'Hảo cảm nhân khúc. Không biết khúc này có phải là … công tử làm.'
A Chu hỏi.
'Nhất thời nghĩ đến, làm cho hai vị chê cười.'
Đoàn Dự không…chút nào đỏ mặt nói hồng nhan là tác phẩm của mình. Hoàn hảo chính mình ở hiện đại thời điểm không có việc gì cũng nghiên cứu âm luật. Bằng không lúc này đây thật đúng là bêu xấu.
'Công tử lời lẽ sai trái ak.'
A Bích nói.
'Công tử có thể đem khúc này tên nói cho ta biết hay ko'
A Chu nói.
'khúc này tên là [ hồng nhan ]'
Đoàn Dự nói.
'[ hồng nhan ] quả nhiên rất xứng đôi. Công tử nguyên lai là một cái chí tình người.'
A Chu nhìn Đoàn Dự nói.
'Chính là nhất thời sầu não . Tại giang hồ hồng trần , ta coi như là một cái ảm đạm nhà thơ đi.'
Đoàn Dự vắng vẻ thần sắc nói. Ánh mắt lộ ra vô hạn tang thương, như từng trải qua vô cùng nhiều mưa gió.A Bích cùng a Chu đều bị Đoàn Dự này một ánh mắt cảm động. Các nàng theo một ánh mắt cảm giác được Đoàn Dự vô hạn si tình, vì tình mà sầu não.Đoàn Dự trên mặt tang thương một mảnh, trong lòng dĩ nhiên sắp cười chết. Khặc khặc khặc ~! Không sợ cảm động không dk các ngươi. Ta đây đệ nhất thiên hạ thần thâu cũng không phải là hư danh . Không trộm tài ta còn trộm tâm.Theo một khúc, Đoàn Dự biết chính mình đã thành công cho các nàng để lại ấn tượng khắc sâu, chỉ cần chính mình bảo trì thần bí không sợ hai nàng không mắc câu.
'Khó trách ta lần đầu tiên nhìn thấy ngươi thời điểm ngươi sẽ hát như vậy ảm đạm câu thơ à, lúc ấy ta còn nghĩ ngươi là vì cố ý hấp dẫn ta mà hát, nguyên lai đều là ta hiểu lầm công tử.'
A Bích nói.
'Có thể cùng nhị vị ở chung là vinh hạnh của ta.'
Đoàn Dự quân tử nói.Sau đó ba người lại bàn luận một phen, hưởng dụng bữa tối sau, A Bích cho Đoàn Dự vào một gian. một đêm không nói chuyện. A Bích cầm vận tiểu trúc nơi này phòng ốc thật nhiều, cho Đoàn Dự vào một gian thật dễ dàng .Làm Đoàn Dự thức tỉnh đích thời điểm dĩ nhiên đã hừng đông. Tối hôm qua cảm giác ngủ thật là thoải mái, đây là Đoàn Dự đến Thiên long ngủ tốt nhất một lần.Đoàn Dự rửa mặt chải đầu một phen,sau đó đi ra cửa. Vừa tới đến tiền viện liền chứng kiến A Bích cùng a Chu.
'Công tử, đêm qua ngủ ngon ak.'
A Chu hỏi.
'Là ta gần nhất tốt nhất một lần'
Đoàn Dự vui cười nói.
'Công tử chỉ biết lừa người”
A Bích nói. Không biết như thế nào A Bích theo Đoàn Dự trên người cảm giác được một cỗ cùng Mộ Dung công tử giống nhau hương vị. A Bích trong lòng thầm nghĩ. Kỳ thật nàng sở dĩ có ý nghĩ như vậy, hoàn toàn là do Đoàn Dự ngày hôm qua khúc [ hồng nhan ] , hồng nhan bên trong miêu tả giang hồ nữ nhân ôm ấp tình cảm, đúng là các nàng mới biết yêu cô gái hướng tới .
'Chờ một lát chúng ta đi tới chỗ a Chu tỷ tỷ ‘Nghe nước hoa tạ’ sau đó mới đi tới chỗ Vương cô nương '
A Bích nói với Đoàn Dự
'nghe theo hai vị .'
Đoàn Dự không để ý nói. Trong lòng suy nghĩ như thế nào đẩy ngã hai người. Sau đó a Chu đi lấy đồ vật này nọ, đi ra ngoài. Chỉ để lại Đoàn Dự cùng A Bích hai người. Đoàn Dự đứng ở một bên mà nhìn thấy A Bích bố trí.Bởi vì Đoàn Dự nghĩ đến sự tình, mà không có chú ý tới A Bích. A Bích vừa vặn xoay người. Nàng cũng không có lưu ý đến Đoàn Dự. Xoay người một cái vừa vặn đá lên Đoàn Dự chân, hướng về trên mặt đất té đi. Đoàn Dự ở A Bích vừa chạm vào chân liền phản ứng lại đem A Bích ôm vào trong lòng. A Bích khuôn mặt đỏ lên.Mà Đoàn Dự hì hì cười, ôm A Bích giống như không có xương thân thể, chỉ cảm thấy trong lòng rung động miệng nói .
'Thơm quá a.'
'Ta mới không thơm'
A Bích giãy ra khỏi lòng Đoàn Dự nói. Đoàn Dự vừa rồi ôm làm cho A Bích tim đập.Theo Đoàn Dự trong lòng giãy sau nàng như trước mặt đỏ không giảm, Đoàn Dự nhìn thấy thầm nghĩ có hi vọng. Không nghĩ tới chính mình thủ khúc hiệu quả lớn như vậy.
'Nếu là có thể ở nơi này lâu thêm thì thật tốt.'
Đoàn Dự cảm khái.
'Công tử muốn ở nơi này.'
A Chu trở về vừa vặn nghe thấy Đoàn Dự cảm khái.
'Đương nhiên, nơi này phong cảnh mê người, lại có hai vị xinh đẹp nữ tử. Thật sự tiện sát thần tiên ak.'
Đoàn Dự nói.
'Công tử lại càn rỡ.'
A Chu liếc mắt một cái nói.
'Ta nói chính là sự thật. Nếu ta là Mộ Dung công tử thì thật tốt. Có hai người các ngươi làm bạn. Ta liền bị đoản thọ 10 tuổi cũng nguyện ý a.'
Đoàn Dự một bức thâm tình chân thành nói.
'Hì hì, đáng tiếc ngươi không phải công tử. Đương nhiên nếu ngươi muốn ta hai người làm bạn cũng đúng. Bất quá liền nhìn ngươi có cái kia bổn sự hay ko.'
A Bích bỗng nhiên nói một câu làm cho Đoàn Dự kinh ngạc .Đoàn Dự vừa nghe liền ngây ngẩn cả người. Đây là ý gì . Khiêu khích! Xem ra quả nhiên không thể tin Kim lão tiên sinh a. Nếu đối phương đều nói đến, chính mình che giấu để làm chi.
'Ha ha. Thật sự sao, không biết A Bích ngươi nói là cái gì bổn sự.'
Đoàn Dự tà cười hỏi
'Đương nhiên là có võ công cao thâm, kinh diễm tài hoa, cùng với tuyệt hảo gia thế . Ngươi phải biết rằng ta, a Chu tỷ tỷ người xinh đẹp như vậy, nếu muốn đi làm cho ngươi nha hoàn. Như vậy ngươi cũng không thể bạc đãi tỷ tỷ của ta không phải.'
A Bích nói.
'Ngươi cái nha đầu chết tiệt kia. Công tử ngàn vạn lần không cần tin tưởng nàng.'
A Chu cười mắng A bích một chút nói.Đoàn Dự chính là cười cười. Thầm nghĩ điều này còn không dễ dàng. A Bích a xem ra ngươi ko tránh khỏi lòng bàn tay của ta ak.
'Đây chính là ngươi nói .'
Đoàn Dự tà cười nói.
'Đương nhiên, nếu công tử ngươi có thể có Mộ Dung công tử bổn sự. Ha ha, ta về sau liền đi theo ngươi làm nha hoàn.'
A Bích nói. Kỳ thật A Bích hiện tại cũng chỉ vừa nói vừa cười mà thôi. Tuy rằng trước mắt Đoàn Dự xem như một cao thủ. Bất quá tại Mộ Dung gia ngây người nhiều năm như vậy, A Bích biết cao thủ chân chính sẽ trở lại nguyên trạng . Chỉ có càng là bình thản khí chất mới là cao thủ.
'A Bích ta là thật lòng nha.'
Đoàn Dự tiếp lời nói.
'Ta cũng không có nói dối a.'
Abie như trước hì hì nói.
'Tốt lắm,chuyện này đi qua, ngươi a Chu tỷ vừa vặn theo ta đi ra ngoài. Vậy ngươi cũng đi theo ta đi ra ngoài a.'
Đoàn Dự cười nói.
'Tốt, đi ra ngoài đi. Ta cũng muốn kiến thức rốt cuộc là dạng gì địa phương.'
A Bích nói.
'Công tử nếu đi ra ngoài, ngươi cần phải thực hiện ngươi lời hứa.'
A Chu nghe Đoàn Dự nhắc tới, lúc này hồi đáp.
'Đó là đương nhiên, ngươi yên tâm ta đi ra ngoài, ta trước tiên nói cho ngươi cha mẹ của ngươi là ai.'
Đoàn Dự khẳng địnhnói.
'Vậy nhờ công tử'
A Chu kiều nhan mỉm cười nói.Đoàn Dự đương nhiên gật đầu đáp ứng. Trong lòng tươi cười như hoa.
'từ nơi này đi ra ngoài. Dài như vậy thời gian, nếu vẫn không thể tù binh hai ngươi tâm. Như vậy ta phải đi mua khối đậu hủ chạy đến Quan Âm tỷ tỷ trước mặt đâm chết.'