Thiên Đạo Đồ Thư Quán – Chương 145: Cao thủ thương pháp (1) – Botruyen

Thiên Đạo Đồ Thư Quán - Chương 145: Cao thủ thương pháp (1)

Đổi lại là luyện đan sư khác, đều là nhất tinh, coi như là bằng hữu thì cũng không thể vừa ra tay đã hào khí như thế được. Thế nhưng Trương Huyền trước mắt thực sự quá lợi hại, khẩu chiến mọi người, bất kể là luyện đan, luyện dược… Khắp mọi mặt cơ hồ đều hoàn mỹ, không chê vào đâu được. Chuyện này làm cho tất cả mọi người đều im lặng không thể nói gì.

Chỉ bằng vào phần năng lực này, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, như vậy nhất định hắn sẽ một bước lên trời. Hiện tại giao hảo với đối phương xem như là đầu tư từ trước.

Cẩn thận thu lại Sinh Tức đan, Trương Huyền đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi:

– Âu Dương hội trưởng, ngươi biết ở trong Thiên Huyền Vương thành chúng ta có nơi nào bán ra bí tịch thương pháp hay không?

Vương Dĩnh có Dưỡng Thể dịch, Lưu Dương có Ôn Mạch đan. Tuy rằng Phá Âm đan và máu tươi Cự Tê thú tạm thời không có được. Thế nhưng một khi Triệu Nhã, Viên Đào dùng, kích hoạt thể chất, tất nhiên tu vi sẽ tăng vọt trên biên độ lớn.

Hiện tại trong năm học sinh của hắn, bốn người đều có phương pháp giải quyết, chỉ còn lại một mình Trịnh Dương.

Hắn am hiểu thương pháp, Lục Tầm lại tìm một vị cao thủ thương pháp còn mạnh hơn hắn để làm đối thủ, nếu như không tìm một chút chiêu số lợi hại, để cho hắn học tập, sợ rằng sẽ là chỗ yếu kém nhất.

Tàng thư khố trong học viện hắn đã nhìn qua toàn bộ, võ kỹ có một ít, thế nhưng không có liên quan tới thương pháp. Chính vì như thế cho nên Vương Siêu lão sư mới nổi tiếng như thế, khiến cho vô số học viên nổi danh am hiểu thương pháp chạy tới.

Vương Siêu có thể tặng Mạc Hiểu cho Lục Tầm, như vậy đã nói rõ quan hệ giữa hai người không tầm thường. Dò hỏi thương pháp từ chỗ hắn, nhất định là không được, mà bản thân hắn lại không biết một chút nào. Cho nên chỉ có thể nhìn xem ở trong Vương thành có nơi nào bán ra loại bí tịch này hay không.

– Bí tịch thương pháp? Ngươi muốn học tập thương pháp hay sao?

Âu Dương hội trưởng có chút nghi hoặc nhìn sang.

Bản thân Luyện đan sư địa vị tôn sùng, không học tập luyện đan mà học thương pháp làm cái gì cơ chứ?

– Ừm!

Trương Huyền gật đầu. Advertisement / Quảng cáo

– Thương pháp so với kiếm pháp ít được lưu ý hơn, học vấn ít, người chân chính có thể đạt đến trình độ của mọi người không có mấy người. Ngươi hỏi người khác, có khả năng người ta không có cách nào nói cho ngươi biết. Thực ta ta vừa vặn có quen biết một người, thương pháp gia truyền, ảo diệu vô song, ở trong toàn bộ Vương thành này cũng là người rất nổi tiếng!

Âu Dương Thành vuốt râu cười nói.

– Ồ? Có thể mang ta đi học một chút hay không?

Hai mắt Trương Huyền sáng lên.

– Người này ít giao du với bên ngoài, dựa theo đạo lý bình thường, người ngoài bình thường không gặp, cũng không dễ dàng truyền thụ thương pháp ra ngoài. Thế nhưng ta và hắn lại là tri kỉ, có lẽ hắn sẽ cho ta một chút mặt mũi!

Âu Dương Thành nói.

– Vậy làm phiền Âu Dương hội trưởng.

Biết đối phương vẫn đang lấy lòng, lúc này hắn mới gật đầu. Trong lòng Trương Huyền âm thầm quyết định, khi nào nhìn thấy hắn luyện đan thì mình cũng cố gắng chỉ điểm cho đối phương một chút.

– Đi thôi, ta dẫn ngươi đi gặp vị lão hữu này.

Thấy ý tứ của đối phương, Âu Dương Thành thoả mãn gật đầu.

Đi ra khỏi luyện đan sư công hội, hai người đi được đại khái nửa canh giờ, đi tới trước một tòa phủ đệ.

Bởi vì Âu Dương hội trưởng là bằng hữu của đối phương cho nên hộ vệ gác cổng cũng không ngăn cản mà để cho hai người một đường đi vào.

– Âu Dương hội trưởng chờ một chút, lão gia nhà ta đang luyện thương, một lát nữa sẽ đi ra! Advertisement / Quảng cáo

Quản gia mang hai người tới một cái đình nhỏ, lại nói.

– Ân, cứ để hắn luyện xong rồi tới tìm ta cũng được!

Âu Dương hội trưởng cũng biết thói quen của đối phương cho nên cũng không để ý lắm, hắn tùy ý khoát tay áo một cái, bắt chuyện vớiTrương Huyền:

– Trương đan sư, ngồi đi!

– Được!

Trương Huyền ngồi xuống rồi ngắm nhìn bốn phía.

Đình viện rộng rãi, trang trí tương đối trang nhã, làm cho người ta có một loại cảm giác yên tĩnh. Toàn bộ đình viện không thấy người ở và người hầu gì cả. Xem ra chủ nhân nơi đây không phải là người thích xa hoa.

– Vị lão hữu này của ta gọi là Vương Sùng, hơn hai mươi năm trước đã quen biết hắn. Cả đời chìm đắm ở trong thế giới thương pháp, nếu nói riêng về thương pháp, tuyệt đối phải kể đến ở trong toàn bộ Thiên Huyền Vương thành này. Thẩm Truy bệ hạ cũng đã tự mình tán dương thương pháp của hắn vô song.

Nâng chung trà lên, Âu Dương hội trưởng giới thiệu.

– Lợi hại!

Đối với mỗi một nhân vật đi tới đỉnh phong ở trong ngành nghề nào đó, Trương Huyền rất là khâm phục.

Bất luận là ngành nghề nào, có thể bộc lộ tài năng ở bên trong mấy chục triệu người đã đủ để chứng minh nghị lực và thiên phú của đối phương.

– Âu Dương lão đầu, có phải ngươi lại đang nói xấu ở sau lưng ta đúng không?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.