Thể Tôn – Chương 916: Hách Vô Cực – Botruyen

Thể Tôn - Chương 916: Hách Vô Cực

Sau khi kiếp nạn qua đi, sức uy hiếp của các cường giả đại tôn càng tăng. Liên minh Hạo Huyền có thể lớn mạnh nhanh chóng trong vài năm, trong đó có nguyên nhân vì mọi người nghe đồn rằng Hạo Huyền, đại tôn của liên minh Hạo Huyền vẫn chưa tử vong. Chuyện này đã lôi kéo gần như toàn bộ đệ tử của liên minh Hạo Huyền đều trở về, còn có vô số cường giả tìm mọi cách để gia nhập liên minh Hạo Huyền.

Chinh chiến liên miên, rất nhiều tu luyện giả đều cần một người để bảo vệ cho bản thân mình, cũng không phải ai ai cũng đều che giấu thực lực. Thân ở tu luyện giới, không ai biết được liệu một ngày kia, mình có rơi vào cảnh hồn phi phách tán hay không. Gia nhập một thế lực lớn tìm kiếm sự bảo hộ, đây là điều mà mỗi một tu luyện giả đều mong muốn.

Tây Tháp tinh mấy năm nay có thể lớn mạnh như vậy, cũng là vì vị cường giả thần bí kia đã hứa hẹn với rất nhiều tu luyện giả. Họ gia nhập cũng là vì vị cường giả thần bí này.

Qua vạn năm chinh chiến, thế cục tại Tây Tháp tinh đã dần dần ổn đinh. Liên minh Lôi Long trước đây đã bị Khấp Thiên tông thay thế, cũng bởi Khấp Thiên tông có một lão tổ tông đã bước nửa bước chân qua cánh cửa đại tôn. Đại tôn Lôi Long lại biến mất trongkiếp nạn kia, chính vì thế, thế lực của liên minh Lôi Long đã bị tan rã. Ngay cả liên minh Vạn Tiên cũng vậy. Có điều, so với sự tan rã của liên minh Lôi Long thì liên minh Vạn Tiên còn tốt hơn rất nhiều. Khi liên minh Vạn Tiên mất đi Vạn Tiên Chi Tổ, đại đệ tử thân truyền của Vạn Tiên Chi Tổ làVạn Vô Tình đã xuất hiện, lấy thực lực cường đại của y ngăn cơn sóng lớn, ổn định thế cục. Nhưng cho dù như vậy một mình Vạn Vô Tình vẫn không thể giữ lại được cái tâm của các đệ tử khác.

Mà Đỉnh Thiên tinh vực lại bị Hách gia thay thế. Hách gia này trước đây cũng không có mấy danh tiếng nhưng sau kiếp nạn, bọn họ dốc toàn bộ thực lực của thế lực mình ra, thu thêm nhiều đệ tử. Sau nhiều năm chinh chiến, sự quật khởi của Hách gia là chuyện tất yếu phải có, có thể thấy được Hách gia vì một ngày này mà đã tích lũy lực lượng không biết đã qua bao nhiêu năm.

Tên tuổi của lão tổ của Hách gia, Hách Vô Cực đã danh chấn khắp chốn ở Thánh giới Hồng Hoang, uy hiếp vô số tu luyện giả. Mà Hách Vô Cực, lão tổ Hách gia này lại là một trong những cường giả đại tôn ít ỏi còn sống sót sau kiếp nạn.

Lúc này, tại đại điện tổng nghị sự của Hách gia.

Bên trong đại điện nghị sự đã tụ tập gần trăm vị cường giả. Những cường giả này đều là các cường giả hỗn độn thiên giai, có thể thấy được đây là lực lượng tinh nhuệ Hách gia đã tích súc trong vô số năm.

Ngồi xếp bằng phía trên đại điện là một gã đầu có mái tóc đen, mi thanh mục tú, trông như là một phong lưu tú tài. Người này mặc quần áo hắc bào, khuôn mặt luôn mỉm cười, như có như không, chính là lão tổ Hách gia. Không ai nghĩ được lão tổ Hách gia lại có dáng dấp như vậy, nhưng những người hiểu được Hách Vô Cực, sợ rằng cũng không rét mà run.

Trong đại điện là chín mươi tám vị trưởng lão của Hách gia đang ngồi xếp bằng, nhìn chăm chú vào Hách Vô Cực. Vẻ mặt của bọn họ cực kỳ cung kính cùng sợ hãi, ngay cả ho nhẹ cũng không dám. Nhất là khi nhìn thấy nụ cười mỉm của Hách Vô Cực, bọn họ lại càng cẩn trọng hơn, chỉ sợ ngay đến tiếng hít thở của bản thân cũng làm kinh động lão tổ.

-Đã nhiều năm như vậy, Hách gia ta đã từng sợ ai chưa? Tây Tháp tinh có cường giả đại tôn, Hách gia ta không có chắc? Hách gia ta mà phải sợ đại tôn của Tây Tháp tinh sao?

Hách Vô Cực cất giọng nói hiền hòa, dường như đang nói chuyện phiếm, nhưng lãnh khí ẩn chứa trong đó khiến các trưởng lão thầm run lên.

-Đốc thúc các đệ tử trên cấp hỗn độn huyền giai, một năm sau, chúng ta sẽ tiến quân đến Tây Tháp tinh. Nếu Hách gia ta muốn cường đại hơn, nhất định phải chinh phục Tây Tháp tinh.

Hách Vô Cực trầm giọng, nói.

-Thế nhưng…

Một lão già nhíu mày, sắc mặt tái nhợt, khẽ run giọng nói.

Hách Vô Cực chậm rãi quét ánh mắt về phía lão già, hơi nhíu mày nói:

-Cửu trưởng lão, có chuyện gì?

-Tây Tháp tinh không chỉ có đại tôn, mà còn có một Lôi Cương nữa. Lão phu nghe nói mối quan hệ của Lôi Cương với liên minh Hạo Huyền không hề tầm thường chút nào. Hơn nữa, ở Tây Tháp tinh lúc này, người có quyền quyết định là Lôi Hư, con trai của Lôi Cương. Ta hoài nghi cường giả phía sau Tây Tháp tinh chính là Lôi Cương.

Cửu trưởng lão khẽ run giọng nói.

Đôi mắt của Hách Vô Cực trầm xuống, cũng không nhiều lời. Trong mắt lão lóe lên ánh nhìn lạnh lẽo một hồi lâu, ánh sáng sáu màu nhàn nhạt xuất hiện. Lão há to miệng, hướng về phía Cửu trưởng lão hút một cái. Gương mặt của Cửu trưởng lão lập tức đờ đẫn, một cương anh nhỏ cỡ đứa trẻ ba tuổi bay ra từ trong cơ thể y, không kịp giãy dụa đã bị Hách Vô Cực hút vào trong miệng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.net

Hách Vô Cực làm một động tác nuốt xuống, nhìn về phía các trưởng lão khác, lạnh giọng nói:

-Xưa kia, Hách Vô Cực ta ngay cả Thái Cổ còn dám khiêu chiến, hôm nay ai có thể ngăn cản bước tiến của ta? Tây Tháp tinh chỉ là một mục tiêu mà thôi. Trời đã không muốn Hách Vô Cực ta chết, như vậy ta sẽ thống nhất cả Thánh giới Hồng Hoang … ha ha ha.

Giọng nói Hách Vô Cực xuyên thấu cả trời cao. Trong đại điện, các trưởng lão đều kinh hồn bạt vía, không ai dám nói thêm nửa câu.

Tây Tháp tinh.

Kiếp nạn qua đi, Tây Tháp tinh trở thành một thế lực cực lớn. Lúc này, tại một tòa thành rất lớn được kiến tạo ở phía bắc của Tây Tháp tinh, chính là tổng bộ của Tây Tháp tinh, Hư thành.

Trong đại điện nghị sự của Hư thành, Lôi Hư ngồi chính giữa đại điện, gương mặt lạnh lùng. Những năm gần đây, Lôi Hư đã từ từ lớn dần, lúc này, ngay cả cường giả hỗn độn thiên giai cũng không tránh được hư hỏa của y. Mà mấy năm nay, hắn đã trưởng thành trong chinh chiến liên miên, khuôn mặt đã không còn vẻ non nớt như xưa mà đã thêm vào đó nét bình ổn, chững chạc.

-Thiếu chủ, những năm gần đây, vẻ yên bình ngoài mặt của Thánh giới Hồng Hoang đã không thể giữ được nữa. Hách gia, Khấp Thiên tông đều nhìn ta chằm chằm. Tây Tháp tinh ta tuy nhiều đệ tử nhưng vẫn cần cẩn thận phòng bị.

Một gã nam tử trung niên thấp giọng nói.

Lôi Hư lẳng lặng nghe các trưởng lão nghị sự trong đại điện. Những năm gần đây, y chính là nhân vật trung tâm của Tây Tháp tinh. Trong đó cũng có nguyên do khác nhưng có thể thấy được năng lực phi phàm của Lôi Hư đủ sức áp chế vô số tu luyện giả. Nhưng hắn sợ nhất chính là lời đồn về vị cường giả thần bí vẫn được bên ngoài bàn tán của Tây Tháp tinh.

Bởi Lôi Hư cũng không biết vị cường giả thần bí kia. Người nọ chỉ xuất hiện có một lần lúc Tây Tháp tinh đối mặt với nguy cơ diệt vong. Người nọ xuất hiện chỉ dùng một ngón tay liền tiêu diệt hơn mười cường giả hỗn độn thiên giai cùng với một gã cường giả bán tôn. Sau đó, vị cường giả thần bí kia liền trở thành nhân vật uy hiếp các thế lực lớn khác dám dòm ngó Tây Tháp tinh.

Nhưng chuyện khiến Lôi Hư lo lắng chính là nếu một ngày kia có cường giải đại tôn đánh tới, một khi người nọ không xuất hiện, sợ rằng Tây Tháp tinh không thể đối phó nổi. Tây Tháp tinh lớn mạnh quá nhanh, chính vì thế rất khó có thể kiểm soát chỉtrong khoảng thời gian ngắn. Nếu không có cường giả thần bí kia, chỉ sợ Tây Tháp tinh cũng không thể đạt được đến trình độ này.

Thầm thở dài, Lôi Hư không khỏi nghĩ đến phụ thân Lôi Cương. Nếu là phụ thân còn ở đây, như vậy khó khăn trước mắt cũng không còn. Những năm gần đây, y cũng không biết phụ thân đã đi đâu, mẫu thân cũng không có tin tức, mà Thải nhi cũng biến mất. Lôi Hư lắc đầu, ánh mắt một lần nữa nhìn về phía các trưởng lão đang nghị luận.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.