Thể Tôn – Chương 907: Thất hoàng – Botruyen

Thể Tôn - Chương 907: Thất hoàng

Sóng gió nổi lên trong toàn bộ chí bảo và ở tầng thứ tám, sức mạnh sáu hệ hối hả tạo thành thần Long, rồi dũng mãnh hướng vào trong cơ thể của Hoang Cổ, khiến khí tức y tỏa ra càng thêm kinh khủng. Trong cơ thể Hư Hoàng cũng bộc phát ra những tia sáng đên sì, điên cuồng thôn phệ cả không gian, không bao lâu sau đã khiến cả không gian trở nên đen thui.

Lôi Cương ngạc nhiên nghi ngờ, cảm thấy một chút lực khổng lồ đánh vào phía bên ngoài của mình, rồi bên tai hắn cũng vang lên một âm thanh đầy lo lắng:

– Gọi cả sáu người bọn họ ra, nhất định phải mau lên, hắn không đơn giản như vậy đâu.

Lôi Cương giật mình, ngay cả Hư Hoàng cũng không thể đối mặt với phân thân của Thái Cổ sao? Lùi ra bên ngoài tới vạn dặm, Lôi Cương vội vã ngồi xuống, nhắm hai mắt lại rồi tĩnh tâm kêu lục hoàng.

Lục Hoàng và Lôi Cương có mối liên hệ đặc biệt, Lôi Cương có thể gọi bọn chúng ra, nhưng vẫn chưa thử bao giờ, lần này Hư Hoàng nói khiến hắn hồ nghi. Lục Hoàng vốn ở trong cơ thể tổ tiên của bộ tộc Cổ Tu, đến giờ vẫn chưa ra. Lúc này, Hư Hoàng đã được gọi ra, nếu như khiến bảy Hoàng cùng tề tụ, dung hợp được bảy hoàng, Lôi Cương tự tin là có thể đánh bại được phân thân Thái Cổ.

Nhưng theo như lời Thiên Uy nói làm cho hắn ngạc nhiên? Chứ không phải y được sinh ra từ trong cơ thể Thái Cổ sao? Theo y nói, thì Thái Cổ hỗn độn là do Thái Cổ tự mình ngưng kết thành, vì Thái Cổ không thành công dẫn đến y cũng không trở thành Thiên Uy thực sự. Nếu nói vậy thì, hỗn độn này có Thiên Uy, mà Thiên Uy bản tôn còn lại là…. người tạo thành Hỗn Độn này sao?

Lôi Cương hít một hơi thật sâu, ngẫm lại sự tình một cách tỉ mỉ, trình độ thật khiến người ta sợ hãi, coi như là đánh bại Thiên Uy, vẫn còn có một vô địch nữa tồn tại, một nhân vật kinh khủng tạo ra hỗn độn, có lẽ hắn chính là người nắm thế gian này trong tay, cường giả thực sự.

Nếu như vậy, thì… Đạo Hoang đang toan tính điều gì đó sao? Thái Cổ toan tính điều gì thì cũng đều là không có cách nào chiến thắng được người sáng tạo ra Hỗn Độn này, hắn mới chính là chúa tể của Hỗn Độn.

Lôi Cương hít một hơi thật sâu, kiên quyết loại bỏ những suy nghĩ trong đầu, rồi gọi sáu hoàng ra.

Khi Lôi Cương đang hết sức kêu gào, thì cả Thánh giới hồng hoang, gồm cả Thái Cổ giới lúc này có đại biến, rất nhiều cường giả và cao thủ của các thế lực lớn liên tục chết một cách kỳ lạ. Bọn họ chết rất kỳ quái, toàn thân vẫn vẹn toàn không hề bị thương chút nào giống như lúc đó thần hồn của bọn họ bị hút ra, tai họa này được gọi là tử kiếp. Tử kiếp lan khắp Thánh giới hồng hoang, hầu hết các thế lực lớn đều có trưởng lão bị chôn vùi trong kiếp nạn lần này. Thậm chí, có một số thế lực lớn, tất cả đều bị chôn vùi trong tử kiếp này.

Có người đoán, lần này số người chết ở Thánh giới hồng hoang và Thái Cổ giới gần tới phân nửa. Con số này kinh khủng biết nhường nào. Chỉ nói riêng Thánh giới hồng hoang cũng có bao nhiêu người? Có lẽ việc này không có cách nào tính được, mà hơn nữa số người ở Thánh giới hồng hoang và Thái Cổ giới là ngang nhau, con số này đủ khiến nhiều cường giả không nói lên lời. Bởi vì tử kiếp lần này mà khiến cho tất cả các thế lực lớn ở Thái Cổ giới và Thánh giới hồng hoang bị tàn sát.

Trong Thánh giới hồng hoang, các thế lực lớn đều điên cuồng, đến nỗi nhiều dòng họ viễn cổ và các tông phái đã ở ẩn đã nhiều năm cũng xuất hiện. Dù sao Thánh giới hồng hoang có một tử kiếp lớn như vậy, các thế lực lớn cũng muốn một lần thay đổi. Giờ nếu xuống núi, chắc chắn có thể chiếm được phạm vi của các thế lực lớn nhiều hơn. Chinh chiến như thế có thể thấy đánh nhau diễn ra ở khắp nơi của Thái Cổ giới và Thánh giới hồng hoang.

Các thế lực ở Thánh giới hồng hoang vùng dậy với tốc độ cực nhanh là liên minh Hạo Huyền, Tây Tháp Tinh. Sức mạnh ngưng tụ lại của liên minh Hạo Huyền đã đạt tới mức độ kinh khủng, gần như càn quét cả Thánh giới hồng hoang. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Không lâu sau sau đó, lại có một tin tức truyền đến khiến mọi người đều chấn động, gần như một nửa cường giả đại tôn ở Thánh giới hồng hoang, Thái Cổ giới biến mất, điều này khiến nhiều người tu luyện khiếp sợ, lại cũng khiến các thế lực lớn càng thêm hung dữ mạnh mẽ. Đã không còn đại tôn, thì kể cả các thế lực cao nhất cũng dám mạo phạm. Lực uy hiếp của các cường giả đại tôn đã biến mất, điều này càng làm cho Thánh giới hồng hoang và Thái Cổ giới loạn thêm.

Có không ít người tu luyện cũng cảm giác được một mối nguy khó hiểu, lần này nhiều cường giả ngã xuống như vậy, chi cần không phải là người ngốc, cũng sẽ nhận thấy được trong đó có âm mưu, một khi đã nghĩ đến, thì có lẽ những người này chắc chắn sẽ bị nỗi sợ hãi ăn mòn.

Bộ tộc Cổ Tu

Dường như bộ tộc Cổ Tu không bị tử kiếp lần này ảnh hưởng đến, bầu trời Cổ Thiên Tinh vẫn vọng lại những âm thanh trầm mạnh, buồn bực, do người trong bộ tộc Cổ Tu mà thành. Còn thánh địa của bộ tộc Cổ Tu, đã ở nơi này biết bao năm qua, trong giờ khắc này tượng đá cao lớn của tổ tiên cũng rung chuyển, hai vị cường giả tử cấp bảo vệ tổ tiên cũng chấn động mạnh, bay ra khỏi nơi canh giữ. Vừa mời bay ra, thì tượng đá cao mấy vạn trượng của tố tiên lại xảy ra kinh biến. Những vết nứt lớn hiện ra trên tượng đá.

Trong ba tức ngắn ngủi, pho tượng đã lớn như vậy mà cũng ầm ầm văng tung tóe, hóa thành đá vụ bắn nhanh về bốn phương tám hướng. Chín tượng đá đang quỳ cũng nổ tung tóe.

Từ trong tượng đá bộc phát ra ánh sáng sáu màu, soi sáng cả vạn trượng Cổ Thiên Tinh, đến nỗi xuyên thủng cả kết giới đang bao phủ Cổ Thiên Tinh, để lộ ra vẻ cực kỳ kỳ lạ. Toàn bộ các cường giả của bộ tộc Cổ Tu ở Cổ Thiên Tinh đều chấn động, bọn họ điên cuồng đi vào thánh địa.

Sáu bóng người từ từ hiện ra ở chỗ pho tượng đá lúc trước, vẻ ngoài của bọn họ giống nhau như đúc, chỉ trừ có màu da là khác nhau. Hai vị nhị trưởng lão và tam trưởng lão canh gác nơi này cùng cau mày nhìn chằm chằm sáu bóng người, trong mắt họ lập lòe vẻ giận dữ. Nhị trưởng lão căm phẫn nói:

– Lôi Cương, bộ tộc Cổ Tu ta đã để ngươi đi vào thánh địa, mà ngươi lại còn phá hủy thánh địa của tổ tiên ta sao?

Sáu bóng người này chính là Lục Hoàng, dung mạo của Lục Hoàng và Lôi Cương giống nhau, nên bọn họ tự nhiên cho rằng Lục Hoàng là Lôi Cương.

Lục Hoàng không nhìn nhị trưởng lão và tam trưởng lão, mà nhìn về phía trước, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên nghi ngờ, hắn thấp giọng nói:

– Các ngươi cũng cảm thụ được hắn gọi sao?

– Ừm, hắn gọi chúng ta.

– Chẳng nhẽ là gặp uy hiếp gì sao?

Mộc Hoàng và Thủy Hoàng thấp giọng nói.

– Đi! Hắn đang ở Thất giới.

Hỏa Hoàng thấp giọng, cơ thể cũng chuyển động, nhưng lại phát hiện ra, bóng người lập lòe bốn phía, vô số đạo khí tức đang vây quanh Lục Hoàng.

– Phá hủy thánh sơn của bộ tộc ta mà lại còn muốn rời đi sao?

Một tiếng giận kiềm nén vang lên.

Hỏa Hoàng hơi cau mặt lại, khuôn mặt hắn chợt lập lòe, rồi biến thành một bóng người, bóng người này vừa xuất hiện, trong nháy mắt cả không gian đầy uy áp kinh khủng, một đôi mắt rực cháy nhìn về phía các cường giả Cổ Tu phía trước, rồi ngay lập tức, lục hoàng hóa thành sáu luồng ánh sáng bay về phía bầu trời.

Tất cả các đệ tử Cổ Tu ở phía trước đều kinh hãi, bọn họ muốn động thủ để ngăn hắn lại, nhưng, một âm thanh vang dội xuất hiện;

– không được làm càn!

Một bóng người màu tím từ từ hiện ra trên không trung, người này là một lão giả đầu đầy tóc đen, da thịt toàn thân lão giả là ánh sáng mãu tím nhạt, trên trán lão ta còn có một cánh tay dựng thẳng. Lão ta nhìn về phía Lục Hoàng chằm chằm, khiếp sợ nói:

– Là…dáng dấp của tổ tiên.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.