Lúc này, hầu hết chủ đề bàn tán ở Tây Tháp Tinh đều tập trung vào mười Lôi Cương giống nhau như đúc. Câu chuyện Lôi Cương khiêu chiến hộ pháp Thiết Tiệm gần như đã bị mọi người quên lãng lại một lần nữa sống dậy, nhưng điểm khác biệt với mười năm trước chính là, lần này, hầu hết mọi người đều lo lắng cho hộ pháp Thiết Tiệm.
-Hóa ra lúc trước Lôi Cương che giấu tu luyện. Mười Lôi Cương sao? Chẳng lẽ là mười phân thân sao? Chuyện này làm sao có thể chứ.
-Trận đánh một nghìn năm sau, ai thắng ai bại cũng còn chưa biết được a.
-Hộ pháp Thiết Tiệm thực sự có thể chiến thắng mười người, không, mười một Lôi Cương sao?
-Nghe đồn, ở chiến trường hỗn độn địa giai, Lôi Cương đã đánh một trận với Tinh Thiên Sát đấy.
Những câu chuyện bàn tán như vậy cứ lan đi khắp cả chín thành lớn ở Tây Tháp Tinh. Những người đã giễu cợt Lôi Cương là người cuồng vọng, ngu ngốc đều im lặng, thầm giật mình. Mười một Lôi Cương, ai cũng tin rằng toàn bộ là phân thân, nhưng mười phân thân thôi cũng đã là chuyện kẻ khác khó có thể tin được rồi.
Bên ngoài bàn luận ầm ĩ không chút quan hệ đến Lôi Cương. Lúc này, hắn đang tươi cười nhìn gương mặt đang ngây dại của Lôi Hư.
-Chuyện này làm sao có thể xảy ra được? Phụ thân, bọn họ là…
Lôi Hư lắp bắp nói. Y vốn tưởng bản thân cũng có chút hiểu biết sự đời, nhưng sự việc trước mắt khiến y cảm thấy hết sức hoang đường. Y quay đầu nhìn người phụ thân đang nhìn y đầy yêu thương, khẽ nheo mắt lại. Lúc trước khi Lôi Cương nói sẽ bắt Tinh Thiên Sát phải hoàn trả gấp trăm lần, nói sẽ tiêu diệt La Thiên Kiếm tông, Lôi Hư nghe rất cảm động nhưng không hoàn toàn yên tâm. Sâu trong tiềm thức y vẫn cho rằng tu vi của Lôi Cương không cao hơn y là bao nhiêu. Dù sao, Lôi Cương cũng chỉ có tu vi hỗn độn hoàng giai. Lôi Hư chắc chắc chỉ cần một chút hư hỏa là đủ để thiêu đốt thần hồn của Lôi Cương. Nhưng giờ Lôi Hư đã hiểu được lúc trước phụ thân y nói như vậy là bởi vì hắn hoàn toàn có khả năng, có tư cách này.
Không biết vì sao, Lôi Hư chợt cảm thấy vui sướng cùng yêu thương, thì ra, phụ thân y là người cường đại như vậy. Những ngày y bị truy sát trước đây sẽ không còn nữa, bởi y đã có một phụ thân rất giỏi.
-Lôi Cương, đúng vậy, thân thể hư hỏa. Hư Hoàng sau này gặp y chắc chắn sẽ rất vui mừng cho mà xem. Nếu như để Hư Hoàng chỉ bảo cho y, hư hỏa trong tay y nhất định sẽ giúp y như hổ thêm cánh.
Hỏa Hoàng tươi cười nhìn Lôi Hư chăm chú. Bọn họ là do Lôi Cương sáng tạo ra, bọn họ nhìn Lôi Cương trưởng thành, con của Lôi Cương cũng rất quan trọng với bọn họ.
-Đúng vậy, ngay đến thân thể hư hỏa ngươi cũng sinh ra được, không hổ là quái vật có thể gọi ra bọn ta.
Lôi Hoàng liếc mắt nhìn Lôi Cương, rồi lại chăm chú nhìn Lôi Hư, nói.
-Được rồi, đi. Để ta xem ai dám khi dễ con ta.
Phân thân hành thổ lạnh lùng nói. Hai tay của hắn nắm chặt thành quyền, tiếng chấn động rền vang từ tay hắn vang ra.
-Ta thật muốn nhìn xem kẻ nào đã ăn gan hùm mật báo mà dám đả thương con ta.
Phân thân hành hỏa cũng nói. Ngọn hỏa diễm màu trắng lượn lờ quanh người hắn, chẳng khác nào Hỏa thần giáng thế. Phân thân hành mộc và hành thủy vẫn chưa nói gì, nhưng nhìn sắc mặt bọn họ đủ biết rằng bọn họ cũng đang sát khí đầy người.
Lôi Cương quan sát Lục Hoàng, phát hiện, mấy năm nay Lục Hoàng ở tháp tu luyện, giờ tất cả đã đạt đến trình tự hỗn độn long lực. Còn bốn phân thân, Lôi Cương nhìn mà khiếp sợ. Sức mạnh của từng phân thân đều đã tăng vượt bậc, đặc biệt là phân thân hành thổ, từ người hắn tỏa ra áp lực khiến Lôi Cương khó có thể nói rõ được, như thể phân thân hành thổ chính là một ngọn núi cao vĩnh hằng vậy. Lôi Cương không biết rằng phân thân hành thổ đã dung hợp được với cốt hài, mà Cửu Thiên Huyền Hỏa do phân thân hành hỏa phát ra khiến không gian cũng phải nóng lên theo. Phân thân hành mộc và phân thân hành thủy cũng vậy. Hai phân thân này cũng làm Lôi Cương cảm thấy bị uy hiếp. Lúc này, tu vi của bọn họ đã đạt đến trình độ đáng sợ, thậm chí, ngay cả bản thể của Lôi Cương cũng không thể thắng nổi. Bản thể của phân thân hành mộc là cây sinh mệnh, vốn là một loại sinh mệnh cường đại đã sống được hàng nghìn hàng vạn năm. Mấy năm nay, không biết hắn đã làm gì, nhưng tốc độ lớn của cây sinh mệnh tăng rất nhanh. Còn hành thủy, với phân thân được lực hành thủy tinh khiết ngưng tụ mà thành, Lôi Cương hết sức mong chờ. Dù sao, hành thủy luôn làm cho Lôi Cương cảm thấy khó hiểu, dường như hành thủy có trong vạn vật vật.
-Đây là…
Lôi Hư nghe phân thân hành hỏa và phân thân hành thổ nói, ngây người, nhất thời không biết nói gì.
Lôi Cương thấy thế, vội vàng nói:
-Hư nhi, đây là bốn phân thân của vi phụ, đây là Lục Hoàng, là hỗn độn lục hành chi hoàng.
-Bốn phân thân? Hỗn độn lục hành chi hoàng?
Lôi Hư mơ hồ. Tuy y đã từng nghe nói đến phân thân, nhưng y thật không ngờ phụ thân y lại có đến bốn phân thân, hơn nữa, còn hỗn độn lục hành chi hoàng? Đây là thứ gì vậy?
Lôi Cương nghiêm nghị, thần thức mạnh mẽ lan ra. Một lát sau, ánh mắt hắn chợt lộ ra vẻ hung ác, hắn nói:
-Đi thôi, giờ là lúc gặp Tinh Thiên Sát rồi.
-Ha ha, để một mình ta là được rồi.
Phân thân hành thổ nhìn Lôi Cương, nhếch miệng cười nhạt. Hắn khẽ liếc mắt nhìn phía trước, dường như xuyên qua không gian, xuyên đến động phủ nơi Tinh Thiên Sát đang khoanh chân ngồi.
Động phủ Mỗ Tọa ở tường thành phía tây.
Tinh Thiên Sát chậm rãi mở mắt, không hiểu vì sao gã luôn cảm giác khó chịu, như thể sắp có đại họa giáng xuống người vậy. Cảm giác này không phải gã chưa từng trải qua. Khi xưa, lúc lấy trường mâu, gã đã từng có cảm giác này, nhưng gã không thể hiểu được ở chiến trường hỗn độn địa giai này có kẻ nào có thể khiến hắn có cảm giác này.
-Mà thôi, có lẽ là do ta suy nghĩ quá nhiều thôi.
Tinh Thiên Sát lẩm bẩm nói, chậm rãi nhắm mắt lại. Nhưng chưa được ba khắc, gã trừng mắt, vội vã nhảy dựng lên, bước nhanh lên trước một bước. Gã vừa đến động phủ, đã thấy mười hai người đứng trước mặt. Gã chấn động, ánh mắt ánh lên vẻ kinh ngạc cùng không thể tin nổi.
Mười hai người cùng một gương mặt giống nhau đứng trước cửa động phủ của Tinh Thiên Sát. Từ cơ thể những người này phát ra một luồng khí tức mạnh như như những ngọn núi cao vĩnh hằng. Mấy đệ tử Tây Tháp Tinh đang ở trong động phủ xung quanh đó giật mình tỉnh giấc, chạy ra khỏi động phủ. Vừa thấy Tinh Thiên Sát và bọn Lôi Cương, bọn họ liền chạy khỏi nơi này, tránh khỏi bị liên lụy.
-Mẹ nó. Ta không phải là hoa mắt rồi chứ. Sao lại có đến mười hai người giống nhau thế này? Cho dù là huynh đệ thì cũng không thể giống như thế được, hơn nữa, bọn họ đều muốn đánh một trận với Tinh Thiên Sát sao?
Rất nhiều tu luyện giả thoát khỏi nơi này, lòng vẫn hết sức kinh ngạc.
-Là ngươi?
Tinh Thiên Sát nhìn Lôi Cương đứng ở giữa và Lôi Hư đứng bên cạnh Lôi Cương. Gã lại nhìn về phía bốn phân thân và Lục Hoàng, ngơ ngẩn.
-Tinh Thiên Sát, ngươi có thể đả thương ta, có thể giết ta, nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên động đến nó.
Lôi Cương lạnh lùng nói.
-Chính ngươi đánh trọng thương con ta phải không?
Phân thân hành thổ mặt đầy sát khí, hừ lạnh, nói.
-Cũng không có gì lắm.
Phân thân hành hỏa hờ hững nói.
-Tiểu tử, tiếp ta một quyền. Để ta xem ngươi có tư cách để cuồng vọng hay không.
Phân thân hành thổ bước lên, một cước đạp nứt hư không, bất ngờ biến mất. Lần nữa hiện lên, hắn đã đứng trước mặt Tinh Thiên Sát, tay phải hắn từ tốn vung lên đánh lên cương khí của Tinh Thiên Sát, nhưng lại khiến người nhìn có cảm giác nhanh đến cực điểm.
-Ầm!
Bộ chiến giáp do hỗn độn tam long dung hợp lực hình thành nháy mắt bị nghiền nát vụn. Một quyền của phân thân hành thổ đánh thẳng vào bộ chiến giáp màu vàng.
-Ầm!
Một tiếng chấn động vang lên. Cơn chấn động cường đại phá hủy toàn bộ động phủ, thân thể Tinh Thiên Sát như sao băng bắn vào trong động phủ.
-Bang bang ầm!
Một chuỗi tiếng động vang lên từ trong động phủ. Khi xưa, phân thân hành thổ đã có thể đánh ra chín trọng kình. Nhiều năm trôi qua, hắn có thể đánh ra thêm bao nhiêu trọng kình, bản thể của Lôi Cương hoàn toàn không biết. Nhưng nghe thanh âm lúc này, Lôi Cương hết sức kinh hoàng, mười bốn trọng kình sao?
Phân thân hành thổ lại bước lên trước một bước, đi vào trong động phủ đen sì. Chưa được ba khắc sau, hắn đã lại xuất hiện, tay nắm một người be bét máu, ngực lõm xuống, mái tóc đen của gã rối bời, vẻ mặt nhợt nhạt như chẳng còn chút sức sống nào hết. Một quyền của phân thân hành thổ thực sự đã đánh tan chiến giáp thiên giai.
-Cũng chẳng có gì đặc biệt lắm.
Phân thân hành mộc liếc mắt nhìn Tinh Thiên Sát thản nhiên nói.
Lôi Hư há hốc miệng, khiếp sợ nhìn. Chỉ một quyền đã đánh bại chiến giáp thiên giai và cương khí, thiếu chút nữa còn đánh chết Tinh Thiên Sát, đây chỉ là sức mạnh của một phân thân của phụ thân thôi sao? Lôi Hư chậm rãi quay đầu, nhìn Lôi Cương đang đằng đằng sát khí, lòng thầm cảm thấy ngọt ngào khó có thể nói thành lời.
Lục phủ ngũ tạng của Tinh Thiên Sát cơ hồ không còn ở nguyên vị trí ban đầu nữa. Luồng sức mạnh cường đại như thủy triều kia hết lần này đến lần khác phá hủy cơ thể, kinh mạch, xương cốt của gã. Toàn thân gã rũ xuống. Tinh Thiên Sát hết sức sợ hãi. Gã không dám tưởng tượng một người phải có được sức mạnh cường đại thế nào mới có thể đánh ra một đòn kinh khủng như vậy được. Tinh Thiên Sát hành tẩu ở Thánh giới Hồng Hoang vô số năm, từ trước tới giờ đều là gã hành hạ người khác đến chết, nhưng hôm nay, gã hết sức sợ hãi. Thậm chí, gã còn không kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.
Gã muốn phản kháng. Lửa giận trong lòng gã đang ngùn ngụt cháy. Nhưng một quyền của phân thân hành hỏa làm gã không thể cử động nổi. Hư hỏa của Lôi Hư lúc trước đã làm thần hồn của gã bị thương nặng, đến giờ vẫn chưa khôi phục nổi. Giờ gã hết sức không cam lòng, tính mệnh của bản thân bị người khác nắm giữ thì ra là cảm giác như thế này sao?
Tinh Thiên Sát chợt nhớ khi xưa khi gã rời đi, sư tôn đại tôn Tinh Vũ đã nói một câu:
-Tinh nhi, thói giết chóc trời sinh của con sẽ khiến con phải gặp kiếp nạn. Có vượt qua được hay không vi sư cũng không thể biết được, hy vọng con tự thu xếp cho tốt.
-Tinh Thiên Sát, ta kính ngươi là một thiên tài tuyệt thế, nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên đánh trọng thương Hư nhi. Rồng còn có nghịch lân, nghịch lân của Lôi Cương ta chính là người thân của ta. Giết gã!
Lôi Cương nhìn Tinh Thiên Sát nói, rồi ánh mắt hắn chợt sáng rực, lạnh lẽo. Hắn quát khẽ. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Phân thân hành thổ bước lên, chậm rãi giơ tay phải lên, tấn công vào bụng Tinh Thiên Sát.
-Vù vù!
Đúng lúc này, một tiếng động chợt vang lên trong trời đất. Cả không gian chợt rung lên dữ dội.
-Lôi tiểu hữu, có thể nể mặt bản tôn, thả đồ đệ của ta được không?
Phong vân trên trời cuồn cuộn lay chuyển, một khuôn mặt uy nghiêm to lớn hiện ra, nhìn xuống phía dưới. Gương mặt này uy phong lẫm liệt, như đế quân giáng trần. Giọng nói của lão rền vang lan đi khắp chiến trường hỗn độn địa giai.
Lôi Cương ngưng thần, thầm nghĩ:
-Đến rồi!
Sở dĩ Lôi Cương triệu hồi bốn phân thân và Lục Hoàng đến đây chính là vì thời khắc này. Tinh Thiên Sát là đệ tử của đại tôn Tinh Vũ. Lôi Cương biết một khi hắn đánh chết Tinh Thiên Sát tất nhiên đại tôn Tinh Vũ sẽ ra mặt.