Thấy Sắc Nổi Lòng Tham – Chương 6 – Botruyen
  •  Avatar
  • 31 lượt xem
  • 5 tháng trước

Thấy Sắc Nổi Lòng Tham - Chương 6

Edit: Na

17.

An Điềm mặc chiếc váy mà mình thích nhất và cô còn cố ý son môi nữa, xong xuôi cả rồi thì biên tập báo tin nói công ty bên kia yêu cầu sớm phát hành truyện tranh mới nên đêm nay cần phải sắp xếp dàn ý lại cho bọn họ.

Cúp điện thoại, cô bình tĩnh đi thay váy ra, tẩy trang, ngồi trước máy tính thu hết can đảm gọi điện thoại cho Dịch Diễn.

“Alo?” Người bên đó nhận máy rất nhanh.

An Điềm cụp mắt xuống, giọng nói nhỏ nhẹ: “Tôi, tôi đêm nay tạm thời có công việc, có thể đổi sang ngày mai không?”

Đối phương im lặng mấy giây, giọng nói trầm thấp trở nên lạnh lạnh hơn: “Ngày mai tôi không có ở thành phố W.”

“Vậy có phải anh đến thành phố B không? Chúng ta cũng có thể……” An Điềm vội vàng nói tiếp.

“Cô An.” Xưng hô của người đàn ông khiến cho An Điềm phải im lặng đi, sau đó cô nghe thấy tiếng thở dài của Dịch Diễn: “Đối với hành vi đột ngột của mấy tháng trước tôi đây trịnh trọng xin lỗi em. Nếu em vẫn không hài lòng thì cứ nói thẳng, không cần phải nói dối lừa tôi.”

An Điềm hoảng sợ đứng lên khỏi chỗ ngồi: “Không phải, tôi thật sự là……”

“Ngày mai tôi sẽ để vài thứ ở cửa nhà em, xin hãy nhận quà xin lỗi của tôi.” Nói xong Dịch Diễn liền cúp máy.

Màn hình điện thoại tối sầm đi, An Điềm cắn môi dưới, nước mắt lưng tròng. Ngay sau đó, cô đứng lên quyết định đến gặp người đàn ông sát vách thì màn hình điện thoại lại sáng lên.

“Tôi thấy hay là gọi video thảo luận về dàn ý đi, vậy sẽ nhanh hơn một chút.”

“Lãnh đạo của công ty nói muốn hai tiếng nữa phải xong.”

“Nhanh lên.”

Sự tàn khốc của thực tế như dời non lấp biển mà đến.

Cô buông điện thoại xuống, để nước mắt trong hốc mắt chảy ra rồi quay về với biểu cảm ngày thường kết nối với cuộc gọi video.

Mặt biên tập cũng có vẻ mệt mỏi: “Cô An, chúng ta làm nhanh đi.”

“Được.” An Điềm mở hồ sơ ra.

Nhưng có một điều mà cô không hề biết, đó chính là đèn của phòng bên cạnh vẫn luôn sáng, nó vẫn luôn bật cho đến sáng hôm sau.

18.

Quà xin lỗi mà Dịch Diễn cho cô đó là một căn phòng ở thành phố W. Người môi giới đưa An Điềm đi xem nhà, đồ đạc bên trong đã được trang trí và chuẩn bị đầy đủ hết cả rồi, chỉ cần cô dọn đồ vào nữa là xong.

Cô gọi điện thoại cho Dịch Diễn, ngữ khí của người đàn ông mang theo sự mỏi mệt: “Không muốn à? Vậy giữ lại đi.”

“Nhưng tôi giữ lại cũng vô dụng thôi.” An Điềm không tự chủ được nhẹ giọng nói, hai hàng lông mi run như cánh quạt, gương mặt lộ ra hai vệt đỏ chói, ngượng ngùng hỏi: “Khi nào anh đến thanh phố W vậy? Tôi, tôi sẽ trả chìa khoá lại cho anh……”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.