Chương 213: Rình xem xuân cung
Dụ Mỹ Nhân cười quỷ dị:
– Đúng vậy, chỉ có sau khi cô gái cùng nam sinh phát sinh quan hệ tình ái, bộ ngực mới có thể to hơn, mềm hơn, sờ mới thoải mái hơn, không tin, cậu sờ tớ thử xem.
Hạ Mạt Mạt vươn ngọc thủ, bóp lên trên ngực Dụ Mỹ Nhân, tuy rằng cách một cái áo nhỏ, nhưng vẫn như cũ mềm mại tinh tế, non mềm đạn tay, thật có cảm giác rất muốn sờ lâu thêm một chút, trong lòng càng là khó chịu:
– Thực sự to à nha, lẽ nào nhất định phải cùng nam nhân làm chuyện kia mới có bộ ngực đẹp sao?
Dụ Mỹ Nhân âm hiểm cười nói:
– Đúng rồi, mọi người đều nói chỉ có phát sinh quan hệ tình dục cùng nam nhân, nữ sinh mới có thể trở thành nữ nhân chân chính.
Hạ Mạt Mạt tức giận dậm chân:
– Vậy thì sẽ tiện nghi cho hắn.
Dụ Mỹ Nhân chu chu cái miệng nhỏ nhắn:
– Cậu đã sớm tiện nghi cho hắn rồi, chơi cái chỗ hạ tiện kia, dù tớ chết cũng không đồng ý, cậu lại dâng hiến cho hắn.
Hạ Mạt Mạt đỏ mặt lên, lập tức nguỵ biện:
– Là hắn ép tớ mà.
Dụ Mỹ Nhân thề phải vạch trần lời nói dối:
– Ngay từ đầu là An lão sư mạnh mẽ ép cậu, bất quá càng về sau, tớ cùng Nhị Nhị đều thấy là cậu chủ động ohhh.
– Ôi chao, mắc cở chết đi được.
Hạ Mạt Mạt vội vàng mặc quần áo, nhớ tới này ngày bị An Phùng Tiên chơi lỗ đít, trái tim của nàng vẫn như cũ bang bang nhảy loạn, cảm giác thư sướng này cả đời đều không thể quên, hôm nay nhớ tới, hạ thể dĩ nhiên có cái gì đó chảy ra, Hạ Mạt Mạt vừa sợ vừa thẹn, quần áo mới vừa mặc xong, liền mở cửa chạy vào toilet, nhưng mới đi ra ngoài một hồi, lại đi vòng quay về.
Bối Nhị Nhị cười cợt:
– Quên cầm giấy vệ sinh sao?
Hạ Mạt Mạt đỏ mặt nói:
– Mới không phải, An lão sư đang nện mẹ cậu tại trên sân thượng kia kìa, cậu nhanh đi nhìn xem.
– Sân thượng á? Thật quá đáng!
Dụ Mỹ Nhân che miệng bật cười.
Khuôn mặt Bối Nhị Nhị lúc đỏ lúc trắng, nàng không giống Dụ Mỹ Nhân, đối với mẫu thân thân thiết không muốn xa rời, với việc mẫu thân mình phản bội cha, ở sâu trong nội tâm nàng rất bất mãn, nhưng bởi vì chính bản thân thích An Phùng Tiên, cũng xảy ra quan hệ cùng An Phùng Tiên, cho nên nàng đối với việc mẫu thân yêu đương vụng trộm cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, chỉ cần An Viện Viện không trắng trợn lớn mật, nàng tình nguyện cùng mẫu thân chia sẻ tình yêu với An Phùng Tiên.
Thế nhưng là, lần này An Viện Viện đã đột phá điểm mấu chốt, dĩ nhiên đang ở ngay trước mắt mình làm tình cùng An Phùng Tiên, còn đang chơi nhau ở trên ban công, thực tại khiến Bối Nhị Nhị thật mất mặt, nàng tức giận kéo cửa, sải bước đi ra phòng ngủ, Dụ Mỹ Nhân hai mắt chiếu sáng, nhìn qua Hạ Mạt Mạt, dường như thần giao cách cảm, lập tức rón ra rón rén cùng đi ra phòng ngủ.
Nhà tắm nối liền sân thượng, Dụ Mỹ Nhân cùng Hạ Mạt Mạt rón ra rón rén vòng qua sân thượng tiến vào phòng tắm, từ bên cửa sổ phòng tắm nhìn qua khe hở hình ảnh làm người ta huyết mạch sôi sục, thực sự là quá dâm đãng, An Viện Viện dĩ nhiên quỳ gối trên ban công, từng ngụm từng ngụm mút vào cây đại nhục bổng của An Phùng Tiên, bầu trời đêm sáng sủa, lại có ánh đèn trong phòng chiếu xạ, bọn họ dĩ nhiên không cố kỵ chút nào mà làm loại chuyện tình yêu nam nữ này, chẳng lẽ không sợ bị người nhà bên cạnh nhìn thấy sao?
Bên cửa sổ, Dụ Mỹ Nhân cùng Hạ Mạt Mạt khẩn trương nhìn chăm chú vào trên ban công, An Viện Viện phun ra mút vào nửa ngày cũng đã đứng lên, ánh mắt ôn nhu nhìn An Phùng Tiên, cánh tay ngọc dài nhỏ quấn vòng quanh cổ của hắn, một cái chân ngọc thon dài giơ lên thật cao, dường như dáng đứng của Kim Kê Độc Lập, An Phùng Tiên đỡ lấy chân ngọc, tay còn lại ôm eo nàng, đem cây côn thịt lớn chậm rãi cắm vào hạ thể An Viện Viện, hạ thể của nàng nhìn xa xa là một mảnh đen sẫm màu lông, nhưng rất hiển nhiên, đại nhục bổng hoàn toàn đã đâm vào trong âm đạo.
Dụ Mỹ Nhân khẽ hô:
– Mau nhìn kìa! An lão sư đã chơi Bối nương kìa.
Hạ Mạt Mạt sợ hãi than:
– An lão sư con trym thật to, Bối nương dường như không sợ, trời ạ! Bối nương thật can đảm, áo ngủ của nàng lại là loại trong suốt.
– Đúng vậy! Bối nương thật biết câu dẫn đàn ông, nàng thực sự vừa đẹp lại gợi cảm, nếu tớ là An lão sư, cũng sẽ thích Bối nương.
Dụ Mỹ Nhân toàn thân nóng lên, giao cấu dưới trăng sáng, thực sự lãng mạn cực kỳ, nàng thật hi vọng người cùng An lão sư làm tình đổi thành chính bản thân mình.
– A! Phùng Tiên, tôi muốn mỗi ngày đều làm tình cùng cậu. Có được hay không?
An Viện Viện mặc cho An Phùng Tiên đào đưa, cái tư thế này hoàn toàn do nam nhân chủ động, An Viện Viện chỉ cần đem chân ngọc giơ lên cao, dán chặt vào thân thể An Phùng Tiên, mặc cho hắn đâm chịch.
– Viện Viện tỷ, tôi cũng yêu chị, chị thật là đẹp, thật là khêu gợi, để cho tôi bóp vú chị nào.
An Phùng Tiên động tình điên cuồng đâm thọc, tình ý kéo dài theo mỗi cú rút ra cắm vào, dâm dịch dọc theo bắp đùi trơn tuột thẳng tắp chảy xuôi xuống, An Viện Viện hẩy lên đầy đặn bộ ngực, tiếp nhận lòng bàn tay An Phùng Tiên chà đạp.
– A, chịch thật là sâu, nhanh hôn tôi…
An Viện Viện bắt đầu nhún động, điên cuồng mà phản kích, chuẩn xác nhanh chóng mà phun ra nuốt vào đại nhục bổng của An Phùng Tiên, hai hòn tinh hoàn của hắn lõng thõng giã vào mông đít của An Viện Viện, phát sinh tiếng ba ba vang dội khắp sân thượng, dường như bốn phía trên ban công không có 1 bóng người thừa nào, có lẽ có, thế nhưng là, cặp tình nhân say sưa trong tình ái trong sao lại quan tâm những thứ này?
Bên cửa sổ phòng tắm, hai thiếu nữ hoàn toàn xem đến nhập thần, không có ai nguyện ý đi một bước nào, các nàng hoàn toàn không có chú ý tới, 1 nữ nhân cả người tài mạn diệu đi tới phía sau, nàng nhón chân ngọc, cũng đang xem một màn xuân cung kích tình bắn ra bốn phía trên ban công.
Hạ Mạt Mạt đột nhiên khẽ hô:
– Í đù, cậu xem, Nhị Nhị đã vào sân thượng.
Dụ Mỹ Nhân giơ ngón trỏ lên:
– Xuỵt, đừng nói chuyện.
Bối Nhị Nhị hoảng hốt đi vào sân thượng, nàng kinh ngạc nhìn mẫu thân đang dâm đãng nghênh hợp bộ phận sinh dục của An lão sư, vật to lớn này Bối Nhị Nhị đã từng lĩnh giáo qua, đó là một cây côn thịt làm người ta tiêu hồn, nó có thể chinh phục nữ linh hồn của con gái, Bối Nhị Nhị cũng không phải là vì chỉ trích mẫu thân mà đi vào ban công, nàng là vì đại nhục bổng mà đến, nàng muốn ôn tập uy lực của cây đại nhục bổng.
– Nhị Nhị, Con… Con mau vào nhà đi, a… á… ư….
Nhìn thấy nữ nhi xuất hiện, mẫu thân đang yêu đương vụng trộm vốn nên chạy trối chết, thế nhưng là An Viện Viện cũng không có trốn, mật huyệt của nàng đang điên cuồng mà phun ra nuốt vào đại nhục bổng, đại nhục bổng giã vào mật huyệt của nàng đến mức sưng đỏ dị thường, nhưng An Viện Viện vẫn như cũ mê luyến cây nhục bổng, không muốn nó rút ra, dù cho nữ nhi xuất hiện cũng tiếp tục giao cấu như cũ.
An Phùng Tiên lại cười, hắn thấy được dục vọng từ bên trong cặp mắt to xinh đẹp của Bối Nhị Nhị.
Hai tay Bối Nhị Nhị bóp cùng một chỗ, khẩn trương quặn động ngón tay, không nháy mắt một cái nhìn đại nhục bổng của An Phùng Tiên mãnh liệt đâm thọc hạ thể của mẹ mình, chỗ đó đã từng là địa phương Bối Nhị Nhị ra đời, nhưng hôm nay cái chỗ này lại bị một người đàn ông không phải là phụ thân mãnh liệt đâm chịt, mẫu thân làm như vậy có đúng không? Bối Nhị Nhị căn bản không suy nghĩ, loại sự tình vô đạo đức này dường như không quan hệ với nàng, nàng chỉ quan tâm này vật to lớn kia lúc nào cũng cắm vào trong âm đạo của Bối Nhị Nhị mình thôi.
– An lão sư… Em…
– Đừng nói chuyện, nhìn xem tôi làm tình với mẹ em ra sao, em xem, quy đầu có thể căng ra dâm huyệt của mẹ em, con cặc của tôi đã cắm vào trong chỗ sâu dâm huyệt, mẹ em sẽ cảm thấy rất thoải mái, rất là sướng đó…!
An Phùng Tiên cầm nhũ phong An Viện Viện, hạ thân đâm một cái:
– Viện Viện tỷ, là thế này phải không? Chị cảm thấy thoải mái sao?
– Ân… Thoải mái.
An Viện Viện như bị điện giật, tê dại ngứa ngáy tứ tán, dục diễm đang thiêu đốt toàn thân.
An Phùng Tiên hôn môi An Viện Viện:
– Đổi tư thế doggy được không? Để cho Nhị Nhị thấy rõ ràng hơn 1 chút.
An Viện Viện lắc đầu, cặp mắt to mê võng:
– Đừng, tôi không muốn rút ra.
An Phùng Tiên dán lỗ tai An Viện Viện, nhỏ giọng cảnh cáo:
– Nhị Nhị đã động tình, hiện tại sơ sẩy nàng, nàng sẽ hận chị đó, chị nhịn một chút, vì tương lai của chúng ta.
An Viện Viện thở ra một hơi, bất đắc dĩ bỏ xuống đùi đẹp thon dài, lặng yên lui ra, giải khóa cho cây đại nhục bổng tuột khỏi cái lỗ dây dưa. Chất nhầy văng đầy trên sân thượng…
An Phùng Tiên nắm bàn tay nhỏ bé của Bối Nhị Nhị, để nàng vịn lên lan can ban công:
– Nhị Nhị, hai tay tay vịn vào lan can nào, đúng rồi, đem mông đít nâng lên một chút, đúng rồi, đem hai chân mở ra, tốt lắm, An lão sư muốn cắm vào trong đây.
—Hết chương 213—