Thánh Vương – Chương 1572: Lại là thế chân vạc – Botruyen

Thánh Vương - Chương 1572: Lại là thế chân vạc

Việc Ngạo Thiên chuẩn bị công kích vương triều Vô Địch nhưng lại bị tin tức đế
quốc Yêu tộc thành lập đẩy lui đã truyền khắp Thần giới.

Thế chân vạc.

Thế chân vạc trước kia của tam đại vương triều đã bị đế quốc Thánh Vương của
Dương Kỳ phá vỡ, sau đó đánh lui liên minh của tam đại vương triều, luyện hóa
Viễn Cổ Thiên Đường, giống như đã thành được đại thế. Nhưng Ngạo Thiên lại
được bản nguyên Thần giới coi là chính thống, đăng cơ thành lập Thiên triều
Bất Hủ.

Hiện giờ Yêu Sư và Thần Tượng Vương thành lập đế quốc Yêu tộc, lôi kéo vô số
nhân vật lão làng và yêu ma tà thần hội tụ lại thành một thế lực lớn.

Bản thân Yêu Sư chính là nhân vật cao nhất của Yêu tộc, lại thêm uy danh trấn
áp địa ngục của Thần Tượng Vương, tuyệt đối có thể làm cho quần ma phục tùng.

Không biết họ thống trị và quản lý như thế nào?

Nhưng mấy cao thủ như Dương Kỳ có thể thấy được, sâu trong vô số đa nguyên vũ
trụ, một bức tường số mệnh đã được ngưng tụ lại để che đi đế quốc Yêu tộc, chỉ
có điều là số mệnh này lại là màu nâu, cũng khá tán loạn, điều này phi thường
kỳ quái.

Nhưng Dương Kỳ lại nhìn ra rất nhiều thứ màu vàng chớp lên trong số mệnh mờ ảo
tán loạn này, dường như đang dần dần thành lập nên kỷ luật.

– Chủ Chi Nhãn!

Dương Kỳ nhìn lại một lần nữa, chỉ thấy một đám màu vàng có được lực lượng
cường đại đang liên tục qua lại bên trong bước tường số mệnh, trấn áp tà ma.

– Hả? Giống với Thánh Vương chấp chính quan sao?

Cuối cùng Dương Kỳ cũng nhìn ra thứ màu vàng kia có tác dụng duy trì kỷ luật
tương đương với Thánh Vương chấp chính quan.

Thần Tượng Vương và Yêu Sư tìm hiểu nhiều năm, cho ra một vô thượng đế quốc
quản lý giả cùng loại với Thánh Vương chấp chính quan.

Khó trách kỷ luật ở nơi đó dần trở nên rõ ràng.

Số mệnh của đế quốc Yêu tộc vốn như một đám mây đen, nhưng về lâu dài thì nhất
định sẽ trở nên giống với nhân loại.

– Yêu Sư và Thần Tượng Vương đều không hổ là kỳ tài tuyệt thế.

Dương Kỳ gật gật đầu:

– Ta có thể lĩnh ngộ ra Thánh Vương chấp chính quan, bọn họ lĩnh ngộ ra thứ
tương tự.cũng không có gì lạ. Nhưng Thánh Vương chấp chính quan của ta ẩn chứa
Chư Thần Ấn Ký và các loại lĩnh ngộ độc đáo trong Vô Thượng Chân Văn Minh chi
điệp, sau đó còn cả bản chất sâu nhất của Áo Thần Giới trong Đại Mộ, không
phải bọn họ có thể bằng được. Mà theo thời gian Thánh Vương chấp chính quan
thống trị càng lúc càng lâu, kinh nghiệm cũng sẽ tinh khiết hơn. Thủ đoạn của
ta, Thần Tượng Vương và Yêu Sư cũng sẽ không lường trước được.

Dương Kỳ lắc đầu.

– Dương Kỳ, hiện giờ chúng ta làm gì bây giờ? Sự cân bằng giữa các thế lực
lại bị phá hỏng, quay trở lại thế chân vạc, nếu Ngạo Thiên thừa dịp bỏ đá
xuống giếng lúc Yêu tộc công kích chúng ta thì sao?

Bích Lạc hỏi.

– Hoặc bọn chúng liên hợp lại tiến công chúng ta thì sao?

Dương Tố Tố cũng hỏi.

– Không cần lo điều này, Ngạo Thiên sẽ không liên thủ với Thần Tượng Vương
đâu. Một khi liên thủ, đế quốc của hắn sẽ bị lây dính yêu khí, làm phân tán
nhân tâm, cho nên nhiều nhất sẽ chỉ làm chút động tác nhỏ. Mà hiện tại đế quốc
Yêu tộc muốn hư trương thanh thế khiến cho chúng ta không dám hành động thiếu
suy nghĩ, kiềm chế lẫn nhau, như vậy đế quốc Yêu tộc mới có thể thừa cơ phát
triển. Ta và Ngạo Thiên ai nuốt ai thì đều là bất lợi đối với Yêu tộc, đây là
lý do vì sao mà Yêu tộc lại ngăn cản đế quốc chúng ta và Ngạo Thiên đấu đá lẫn
nhau trước khi khai chiến. Tuy họ muốn chúng ta lưỡng bại câu thương, nhưng
lại càng sợ bên này bị bên kia nuốt mất, sau đó có đủ thực lực để tiêu diệt đế
quốc Yêu tộc.

Một lời của Dương Kỳ nói toạc ra bí mật trong đó.

– Mà như vậy cũng rất có lợi cho chúng ta.

– Có lợi chỗ nào?

Rất nhiều huynh đệ đều không nghĩ ra điểm mấu chốt trong đó.

Dương Kỳ cười thản nhiên nói:

– Đó chính là sự tranh đấu của Ngạo Thiên và Đại Tế Tự. Các ngươi nghĩ xem,
Ngạo Thiên chiếm được sự thừa nhận của bản nguyên Thần giới, đăng cơ Hoàng Đế,
người khó chịu nhất là ai? Đại Tế Tự là ai? Chắc chắn hiện giờ trong lòng hắn
đang nghẹn một cục tức, dần dần sẽ bùng phát ra. Chắc chắn hắn sẽ đi tìm Thần
Tượng Vương, liên thủ với lão bằng hữu năm đó để đối phó Ngạo Thiên. Trong
lòng Đại Tế Tự cũng không phân biệt nhân loại hay Yêu tộc, bất kể là thống trị
nhân loại hay thống trị Yêu tộc, điều hắn muốn là lợi ích cho bản thân mình.
Chúng ta cứ chờ xem Thần Tượng Vương cuốn vào nội đấu giữa Ngạo Thiên và Đại
Tế Tự đi, hiện giờ án binh bất động dã.

– Chúng ta cũng án binh bất động?

Dương Tố Tố sửng sốt:

– Chẳng lẽ không trảm yêu trừ ma?

– Hiện giờ tuy trảm yêu trừ ma cũng chỉ có thể đả kích Thần Tượng Vương và
Yêu Sư, nhưng cứ kéo dài thời gian thì sẽ có lợi hơn cho chúng ta.

Dương Kỳ nói:

– Phi thăng giả đã càng ngày càng mạnh, ngưng tụ thành một cỗ lực lượng, tới
lúc mấu chốt có thể phát huy ra sức chiến đấu mạnh mẽ, không sai biệt lắm thì
chỉ cần vài năm nữa thôi. Thừa dịp này, ta cũng muốn tấn thăng đến cảnh giới
nửa bước Vô Vô.

Hiện tại, tuy Thần giới đã là thế chân vạc, tuy nhiên đế quốc Thánh Vương của
Dương Kỳ chính là phe yếu nhất, bởi vì không có cao thủ nửa bước Vô Vô tọa
trấn, nếu không phải vì Quốc Vận cực kỳ ngưng tụ, tạo thành thực lực chỉnh thể
mạnh mẽ thì đã sớm bị người khác tiêu diệt.

Hiện giờ tất phải đạt đến nửa bước Vô Vô, nếu không để lâu thì sẽ làm nhân tâm
dao động.

Tuy tất cả người trong đế quốc đều chuyển biến về hướng thánh hiền, nhưng cho
dù là thánh thì cũng có nhược điểm nhân tâm.

– Dương Kỳ, chúng ta tất phải có được cao thủ nửa bước Vô Vô, hiện giờ Thiên
Triều Bất Hủ kia có Ngạo Thiên và Đại Tế Tự, Yêu tộc có Thần Tượng Vương và
Yêu Sư. Nêu ngươi tấn thăng nửa bước Vô Vô, sau đó cứu sư phụ Độc Cô Vô Địch
thì chúng ta sẽ không e ngại bất cứ kẻ nào nữa.

Kiếm Thập Thất nói.

Hiện tại, tu vi của Kiếm Thập Thất đã đạt tới ngàn ức tinh thần khắc độ, hắn
cũng không nhậm chức trong đế quốc Thánh Vương, mà chỉ di các học viện mở lớp
kiếm đạo, lực ảnh hưởng rất thấp, số mệnh của đế quốc cũng không tập trung
trên thân thể hắn.

Dương Kỳ truyền hết kiếm đạo của Kiếm Sát Sinh Vương cho Kiếm Thập Thất, hiện
giờ Kiếm Thật Thất đã bắt đầu ngưng tụ thành kiếm của riêng mình, lại dạy kiếm
đạo cho vô số người trong đế quốc, cho nên lực ảnh hưởng cũng rất cao.

– Dường như hiện giờ một đám lão cổ đổng đều ngang trời xuất thế. Ở thời
thượng cổ còn có một số lão cổ đổng, ta nghi bọn họ cũng đang tìm cơ hội a.

Bích Lạc nói.

– Không, ta nghĩ một số cường giả nửa bước Vô Vô ở thời thượng cổ, thậm chí
cả Chúa Tể vô thượng cũng đang ẩn tàng, bất cứ lúc nào cũng muốn đoạt xá ta.

Dương Kỳ lạnh lùng nói ra một câu này, mọi người ngẫm thấy cũng phải, chẳng lẽ
Chúa Tể vô thượng lại dễ chết như vậy sao?

– Dương Kỳ, ngươi đoán chừng nào có thể tấn thăng đến nửa bước Vô Vô?

Một số huynh đệ hỏi.

Những người này đều là huynh đệ kết bái với Dương Kỳ để cùng chống lại Thái
tử, tất nhiên có được một phần cảm tình không ai vượt qua nổi.

Bọn họ cũng không nắm quyền cao trong đế quốc, tu luyện cũng không quá nổi
bật, là Dương Kỳ trợ giúp họ, hơn nữa còn rót số mệnh của Hoàng Đế vào thân
thể họ, đây là tài sản tư nhân của Dương Kỳ, không phải của công.

Cho dù Dương Kỳ làm Hoàng Đế cũng phải nghiêm khắc tuân thủ điều lệ, miễn việc
tạo thành tổn hại cho đế quốc.

– Cái này còn cần một số lão cổ đổng từ thời viễn cổ hỗ trợ.

Dương Kỳ cười cười:

– Cao thủ nửa bước Vô Vô ở thời thượng cổ cũng chỉ có mấy người như Tru Tiên
Vương, Tà Thần, Yêu Thần, giống như Đại Tế Tự hiện giờ cũng tấn thăng. Tru
Tiên Vương bị cắn nuốt, tuy nhiên hắn vẫn để lại rất nhiều thứ, tuyệt đối sẽ
không cho Ngạo Thiên có lợi, Tà Thần cũng không hiện thế, tuy nhiên ta phải
tìm được một trong số đó, cắn nuốt ý niệm của họ, như vậy mới có thể tấn thăng
nhanh nhất.

– Vậy ngươi định cắn nuốt ai?

Bích Lạc nghi hoặc nói:

– Chẳng lẽ ngươi phát hiện dấu vết của những vị đại năng kia sao?

– Không, ta nhắm đến một vị cường giả còn chưa hiện thế, đó chính là chung
cực Tà Thần. Trải qua thời gian tiềm tu, rốt cuộc ta đã cân nhắc ra một ít dấu
vết mà Tà Thần để lại.

Dương Kỳ nói:

– Hiện giờ các ngươi hãy tiến hành chính sách bế quan tỏa cảng, không cho bất
cứ ai thừa cơ tiến vào.

Nói xong, hắn chợt biến mất trong không khí, thi triển ra Vạn Giới Đại Na Di,
sau đó xuất hiện ở nơi Tà Thần vẫn lạc.

Đây là thăm lại chốn xưa.

Cảm khái vạn ngàn.

Vùng đất Tà Thần vẫn lạc này, ở bốn phía là Dao Quang thánh địa, Bất Tử Thần
thư viện, Ma Đạo liên minh… Những “đế quốc lớn” này cũng không bằng được
vương triều Thiên Nhân, so với đế quốc Thánh Vương hiện giờ quả thực chính là
một hạt bụi với vô số tinh cầu.

Khi trước, nơi này rất náo nhiệt, nhưng hiện giờ đã hoàn toàn điêu linh, nơi
nơi đều tràn ngập ma khí.

Những thế lực kai đều đã dung nhập đế quốc Thánh Vương của Dương Kỳ, các ma
đầu cũng được cải tạo gien, trở thành thánh nhân.

Dương Kỳ cũng học được một tuyệt kỹ của chung cực Tà Thần – “Chung Cực Tà
Não”.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.