Thánh Vương – Chương 1548: Cắn nuốt Ngạo Trung Ương – Botruyen

Thánh Vương - Chương 1548: Cắn nuốt Ngạo Trung Ương

– Ngươi! Ngạo Thiên, tên lòng lang dạ sói nhà ngươi! Sớm biết như vậy ta đã
hấp thu ngươi rồi! Ngươi là con ta, là do ta sinh ra, bồi dưỡng lớn lên, không
ngờ ngươi lại phản bội ta, ngươi không phải người!

Ngạo Trung Ương rống lớn, vốn hắn cũng không sợ Ngạo Thiên, nhưng thấy Ngạo
Thiên đánh vỡ phong ấn, xuất hiện Thập Vũ Trụ, hắn biết những thứ đứa con này
che dấu đã hoàn toàn vượt qua dự đoán của mình.

Hắn sợ!

– Ha ha! Ngạo Trung Ương, tuy ta là con ngươi, nhưng ngươi tưởng ta không
biết suy nghĩ của ngươi sao? Ngươi biết ta thiên phú dị bẩm, cho nên muốn bồi
dưỡng ta lớn lên, đến cuối cùng lại cắn nuốt ta, khiến cho tu vi của ngươi tấn
thăng. Tuy nhiên, lần này Dương Kỳ đã cho ta cơ hội giết chết ngươi.

Ngạo Thiên cười lên ha hả:

– Nói thật, ta còn muốn cảm tạ Dương Kỳ, không phải hắn sáng tạo cơ hội này
cho ta thì ta còn không thể xuống tay với ngươi được. Bởi vì ta căn bản không
có năng lực trấn áp ngươi, mà hiện giờ, ngươi đi chết đi!

Thập Vũ Trụ hiện ra sau lưng Ngạo Thiên, bắt đầu xoay chuyển quanh nhau, giống
như mười tinh cầu lớn không ngừng chuyển động theo quỹ đạo, hung hăng đánh về
phía Ngạo Trung Ương.

– Trung Ương Phong Bạo!

Ngạo Trung Ương phát ra tinh thần phong bạo cường liệt nhất.

– Ám Vũ Trụ!

Ngạo Thiên đã sớm có chuẩn bị, thi triển ra Ám Vũ Trụ đen ngòm. Lập tức, Hắc
Ám Vũ Trụ mở ra, hấp thu tất cả tinh thần phong bạo vào bên trong.

Ô ô ô… Ngạo Thiên hung hăng đánh lên thân thể Ngạo Trung Ương, hấp thu lực
lượng không kiêng nể gì. Mà Ngạo Trung Ương lại không làm gì được, thân thể
lây dính khí tức của Ám Vũ Trụ, biến thành một màn đêm rợn người. Trong màn
đêm, vô số ngôi sao đang lóe sáng.

– Ngạo Thiên, súc sinh!

Hắn kiệt lực phản kháng, nhưng vì tinh thần đã bị Tru Tiên Vương ảnh hưởng một
bộ phận lớn, sau đó lại đến chúa tể Chính Nghĩa. Hơn nữa, cộng thêm Dương Kỳ
thi triển Thần Lôi mà Chúa Tể tốn rất nhiều công sức mới luyện chế ra, làm cho
hắn thụ thương rất nặng, hiện giờ lại bị Ngạo Thiên ám toán, lấy đâu ra năng
lực mà ngăn cản?

– Súc sinh, ta muốn đồng quy vu tận với ngươi!

Hắn không áp chế Đại Mộ nữa, hoàn toàn phóng thích ra lực lượng của mình.

– Đồng quy vu tận, nghĩ hay lắm! Bản nguyên Thần giới!

Đột nhiên, Ngạo Thiên cười quỷ dị. Ở dưới chân hắn, bản nguyên Thần giới bỗng
trào lên, không ngờ lại chậm rãi nhồi đầy cả Thập Vũ Trụ của hắn. Mỗi vũ trụ
đều bành trướng, đánh tan toàn bộ lực lượng của Ngạo Trung Ương, sau đó chúng
bỗng ký sinh lên người hắn như những con ký sinh trùng.

Mỗi cái vũ trụ đều đang hấp thu lực lượng của Ngạo Trung Ương.

– Ngạo Thiên, đây là cái gì, không ngờ ngươi đã chiếm được sự thừa nhận của
bản nguyên Thần giới?

Ngạo Trung Ương cảm giác như mình đang phải đối kháng với cả Thần giới, hắn
đang run rẩy, đang giận dữ, nhưng lại chẳng thể làm gì được.

– Ha ha! Ngạo Trung Ương, ta đạt được sự thừa nhận của bản nguyên Thần giới.
Bản nguyên Thần giới có ý thức của riêng mình, đoán chừng ngươi cũng không
biết. Trong thế tục, nữ nhân tên Thanh La, cũng chính là mẫu thân của Dương
Kỳ. Đạo Mệnh Vận Hư Vô khí của Dương Kỳ tiến vào trong cơ thể nàng, sau đó
được sinh ra. Nữ nhân kia không ngờ lại có quan hệ rất mật thiết với bản
nguyên Thần giới. Bản nguyên Thần giới biết, kẻ địch lớn nhất của mình là Mệnh
Vận Hư Vô Giả, bởi vì sớm hay muộn Thần giới cũng sẽ cắn nuốt toàn bộ Cổ Hỗn
Độn giới, chúng ta đều là ký sinh trùng trên người nó. Tuy nhiên! Mệnh Vận Hư
Vô Giả không phải, Đại Mộ cũng không phải. Ta nắm giữ nữ nhân Thanh La kia,
không ngờ lại kết nối với bản nguyên Thần giới, nàng kia đã bị bản nguyên Thần
giới đưa đi, toàn bộ Thần giới chính là một sinh mệnh thể cực lớn, khác hoàn
toàn với chúng ta! Hiện giờ ta nghe theo Thần giới, nó muốn ta tiêu diệt Dương
Kỳ, sau đó sẽ cho ta lợi ích rất lớn. Tuy nhiên, ta lại mượn dùng bản nguyên
của nó, sau khi cắn nuốt ngươi, đạt được Đại Mộ. Có Đại Mộ trong tay, ta sẽ
cắn nuốt Dương Kỳ, cuối cùng đối phó Thần giới, Thần giới sẽ là của ta. Ta sẽ
đạt tới cảnh giới Vô Vô, không phải nửa bước Vô Vô, là Vô Vô chân chính!

Ngạo Thiên phát ra thanh âm, cắn nuốt Ngạo Trung Ương.

Giờ phút này, nghe được bí ẩn lớn như vậy, Ngạo Trung Ương đã không có năng
lực phản kháng nữa, bị cắn nuốt hoàn toàn. Cuối cùng hắn chỉ có thể phát ra
tiếng kêu thê lương:

– Nuôi ong tay áo, nuôi ong tay áo a… Tên súc sinh ngươi, lúc trước ta thực
sự không nên bồi dưỡng ngươi. A!

Đến cuối cùng, hắn chết đi, không còn phát ra một chút tiếng động nào, bị Thập
Vũ Trụ của Ngạo Thiên cắn nuốt sạch sẽ. Hiện tại, Ngạo Thiên tương đương chiếm
được bản nguyên Thần giới phụ trợ, Ngạo Trung Ương đâu phải đối thủ của hắn?

Hút sạch Ngạo Trung Ương xong, Ngạo Thiên vung tay lên, tu vi tăng mạnh, không
ngờ trực tiếp trấn áp Đại Mộ đến mức không thể động đậy. Ở sâu trong Đại Mộ
truyền ra thanh âm của Tru Tiên Vương:

– Hảo tiểu tử, ngươi thật độc ác, ngay cả cha mình cũng trực tiếp cắn nuốt
sát hại, tuy nhiên ngươi cũng không làm gì được bản tọa đâu.

– Tru Tiên Vương, kẻ chết tiếp theo chính là ngươi!

Ngạo Thiên nói:

– Ta sẽ luyện hóa Đại Mộ thành thân ngoại hóa thân, pháp bảo bản mệnh. Chúa
tể Chính Nghĩa, ngươi cũng đừng tránh né nữa, dung nhập vào ta đi!

Ầm ầm!

Thần niệm của Ngạo Thiên đột nhiên kích thích, đánh lên ý niệm của Chúa tể
Chính Nghĩa, Tiểu Bạch Tượng phát ra tiếng thét chói tai.

Tu vi của Ngạo Thiên còn đang liên tục kéo lên, bất cứ lúc nào cũng có thể đột
phá đến cảnh giới nửa bước Vô Vô, trên mặt hắn hiện lên một nụ cười lạnh:

– Đại Tế Tự, ngươi nằm mơ cũng không nghĩ tới kế hoạch của ta sẽ thành công
đúng không. Đến lúc đó, ngươi muốn làm Hoàng Đế của tam đại vương triều, ta sẽ
cho ngươi làm thực vật trong bụng ta. Tiếp đó, chính là đối phó tên Dương Hư
Nhất kia, người này là một tai họa, không ăn đi thì thật sự rất đáng tiếc!

Trong lúc nói chuyện, Ngạo Thiên há to miệng ra, đột nhiên nuốt Đại Mộ vào
trong thân thể. Sau đó, hắn lại nuốt thêm lần nữa, Chúa tể Chính Nghĩa khổng
lồ cũng bị hắn đưa vào trong Thập Vũ Trụ.

Thân thể hắn rời khỏi nơi này, chớp mắt đã biến mất.

Vô số người trong tam đại vương triều bắt đầu có hành động, liên minh, kết
hợp. Ngạo Thiên cũng đang mưu tính hết thảy, trong lòng mỗi người đều vạch ra
rất nhiều kế sách. Kẻ thì muốn đạt được lợi ích trong thời đại loạn lạc này,
kẻ thì muốn bảo vệ tính mạng mình không bị mất đi.

Mà đế quốc thánh Vương thì đang cấp tốc khuếch trương.

Giờ phút này, truyền tống trận to lớn được mở ra. Mấy người Dương Tố Tố, Bích
Lạc, Dương Mạt, Dương Ngạo Thế đều dẫn theo đại quân đi ra từ đó. Phía xa
truyền tống trận chính là một mảnh phật quốc màu vàng vô cùng to lớn.

Đây là Phật quốc mà Phật môn để lại, từ lúc Dương Kỳ đối chiến với tam đại
vương triều, đế quốc Phật môn đã liều mạng chiêu binh mãi mã, muốn chiếm được
chút lợi ích từ đó.

Nhưng đế quốc Thánh Vương lại giành được thắng lợi, tiếp đó liền tấn công Phật
quốc này, để cho Phật quốc khổng lồ dung nhập vào trong đế quốc Thánh Vương.

Nếu không, Phật quốc này cứ âm thầm như hổ rình mồi, trong tương lai biết đâu
lại nhào ra cắn người như độc xà, cũng muốn trở thành bá chủ Thần giới, như
vậy sẽ vô cùng nguy hiểm.

Hiện tại, bất kể là Dương Tố Tố, Bích Lạc hay các huynh đệ khác của Dương Kỳ,
tinh thần khắc độ đều đạt tới chín trăm ức. Bởi vì số mệnh khổng lồ sắc phong,
khiến cho bọn họ gia tăng năm trăm ức tinh thần khắc độ trên chiến trường,
hiện tại tín ngưỡng hải dương đã rót vào pháp võng số mệnh, khiến cho tu vi
của họ càng cường đại hơn, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá tới cảnh giới
ngàn ức.

Hiện tại, tuy dân cư của đế quốc tổn thất một phần năm, nhưng số mệnh lại mạnh
hơn trước kia rất nhiều lần. Cho dù là Đại Tế Tự cũng không dám đến đánh lén,
nếu không cũng chỉ có đường chết.

Lần tiến công Phật môn này còn có Đại Tể Tướng, Đại Quốc Sư, Đại Nguyên Soái
Vương, tinh thần khắc độ của ba vị cường giả đều đạt tới một ngàn năm trăm ức
tinh thần khắc độ trở lên, quyết định một hơi công phá quốc gia Phật môn này.

Hiện tại, số lượng Thánh Vương chấp chính quan cũng gia tăng rất nhiều, đã
khôi phục hoàn toàn. Không những thế, còn phân liệt đến số lượng bốn ức, còn
nhiều hơn một ức so với lúc trước.

Lần này, đại quân được phái ra chính là một ức Thánh Vương chấp chính quan,
còn có rất nhiều cao thủ.

– Đây là đế quốc Phật môn, các ngươi xem, mấy ngày qua, đế quốc Phật môn phát
triển cũng không tệ, xem ra dã tâm của chúng cũng không nhỏ.

Dương Tố Tố cười lạnh nói.

– Không sai, đám người Phật môn này đích thật là bừng bừng dã tâm, hiện giờ
gần như đã liên hệ hết đại bộ phận Phật môn trên toàn Thần giới lại với nhau.
Chỉ cần đế quốc chúng ta lưỡng bại câu thương với liên minh của tam đại vương
triều thì sẽ lập tức đánh lén, thu được cơ hội tốt. Số mệnh của Phật môn cũng
không tệ lắm, tuy nhân so với đại quân vô địch của chúng ta thì không đáng
nhắc tới.

Đại Tể Tướng nói.

Vị Đại Tể Tướng này cực kỳ khinh thường Phật môn, vì hắn là Nho môn.

– Chúng ta vẫn tiên lễ hậu binh đi.

Bích Lạc nói.

– Được!

Trên mặt Mục Dương Nhân hiện lên một nụ cười, đột nhiên rống to:

-Thánh Vương chấp chính quan, cùng nhau lên tiếng!

Ầm ầm!

Tất cả Thánh Vương chấp chính quan đều thét dài, thanh âm chỉnh tề như một,
cho dù là âm ba cũng vô cùng đồng đều, không có một chút tạp âm nào:

– Thanh Tịnh Thù Thắng Lưu Ly Pháp Hoa Diệu Đế Phật Chủ! Các Phật Đà của Phật
môn, tất cả đều nghe cho rõ đây, lần này đại quân của đế quốc Thánh Vương
chúng ta tiến đến, các ngươi phải đầu nhập vào. Đế quốc Thánh Vương chúng ta
chiến thắng tam đại vương triều, tuyệt đối không cho phép có bất cứ thế lực
nào khác tồn tại, lần này tất cả Phật quốc đều phải đầu hàng. Nếu không, đại
quân chúng ta sẽ cho tất cả nơi này hóa thành tro tàn!

Thanh âm này truyền bá đi cả ngàn vạn dặm, từng mảng Phật quốc đều vỡ nát,
trong đó có vô số Phật Đà lập tức bay lên, vô cùng bối rối.

Không ngờ lại chẳng có bất cứ đại quân nào của Phật môn đến tiến công, bởi vì
bọn họ biết, ngay cả liên minh của tam đại vương triều mà đế quốc Thánh Vương
cũng chiến thắng, nếu không phải Đại Tế Tự xuất hiện thì liên minh kia đã sớm
sụp đổ. Một đế quốc Phật môn nhỏ nhoi thì đâu thể làm đối thủ của đế quốc
Thánh Vương?

Một trận bối rối qua đi, trong đó truyền lại thanh âm.

– Chư vị, chư vị cao tầng của đế quốc Thánh Vương, ta chính là Thanh Tịnh Thù
Thắng Lưu Ly Pháp Hoa Diệu Đế Phật Chủ, Phật môn ta vốn thanh tĩnh vô vi,
không tranh với đời, ở đây tu luyện, không hề gây chuyện với ai. Vì sao đế
quốc Thánh Vương lại đến tấn công chúng ta? Không phải đế quốc Thánh Vương
luôn nói lấy đức phục người, nội thánh ngoại vương sao? Vì cái gì lại đối phó
chúng ta?

Một Phật Đà màu vàng bay lên, nhưng cũng không dám rời khỏi phật thổ của mình,
được số mệnh bảo hộ trong đó.

Vị Phật Đà này chính là Thanh Tịnh Thù Thắng Lưu Ly Pháp Hoa Diệu Đế Phật Chủ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.