Thành Phi Truyền Kỳ – Chương 54: – Botruyen

Thành Phi Truyền Kỳ - Chương 54:

Chap 42.

Sáng hôm sau như đã hứa với Huệ Nhi là về phủ dẫn nàng đi chùa đâng hương lễ phật, Hắn thật sự không tin mấy chuyện tâm linh này nhưng vì Huệ Nhi lại rất tin vào nó….
Mà cũng vì nàng nói muốn đến chùa dâng hương cầu bình an cho hắn và Ninh nhi, Nhi Nhi được mẹ tròn von vuông…Mình là cha của mấy đứa con trong bụng mấy nàng và chồng của nàng lên hắn đưa nàng đi……

Huệ Nhi được hắn dẫn đi chàu thì rất vui….Thành phi cùng Huệ Nhi đi chùa từ chưa đến chập tối mới về…Vì nàng rất tin tưởng vào Võ công của Thành phi lên đi buổi tối từ ngoài thành về cũng rất yên tâm…..

Ở một con đường nhỏ gần cổng thành, Có 5 tên cướp đang cầm đao, kiếm cướp tiền của một cô nương.

Tên đầu trọc quát to.

– Tiểu mỹ nhân mau đưa hết tiền trên người ra đây…ta tha mạng cho ngươi….

– Chỉ dựa vào các ngươi…..

– Tiểu cô nương nếu không đem tiền ra thì đừng trách ta không khách khí….Nhìn không ra cô nương thật xinh đẹp….ta giờ không chỉ muốn cướp tiền mà còn muốn cướp sắc…..

– Phải xem ngươi có đủ bản lĩnh không…

Nghe vậy cả 5 tên kia liền xông lên cùng một lúc, Nàng tung một cước vào ngực tên cao gầy, hắn bay ra xa 4-5m miệng nôn ra máu mà ngất đi….

Một quyền vào sương sường của tên đầu trọc đúng yếu điểm làm hắn ngã lắn ra đất ôm bụng….cướp được một thanh đao của tên cướp…Vung đao chém xuống lại một tên đi luôn…một tên thấy hoảng quá liền chạy…Nàng xoay người phi đao đang cầm trên tay cắm vào lưng hắn….Nàng tiến dần lại 1 tên còn lại….Hắn sợ quá ngã ngửa ra sau…rất run sợ hoảng hốt xin tha mạng….

Tên này cũng có ý đồ xấu, Thừa lúc nàng không để phòng móc trong ngực ra một ít bột trắng ném vào mặt nàng…Nàng tuy lấy tay lên che nhưng không kịp….liền rút phi tiêu phi vào ngực hắn…..Nàng lúc này tay chân đều mất sức đi kiếm người giúp đỡ, cũng may là thấy xe ngựa Thành phi và Huệ Nhi đi tới….Thấy có người nằm lăn giữa đường, Thành phi xuống xem….Là một nữ nhân mà không xa lạ gì đó là Dương Yến, quản gia trong phủ của hắn
….Thấy vậy hắn đỡ nàng lên xe….Huệ nhi thấy Dương yến như vậy hết sức lo lắng…..

Thành phi đánh xe ngựa thật nhanh vêf phủ sau đó bế nàng về phòng và nhờ Kiều Vân đến xem thư….

Kiều Vân bắt mạch xong, dựa vào mạch đập và hành động của Dương Yến…nàng đã biết Dương yến bị sao.

– Dương Yến hít phải Xuân Hương…loại mê hương này rất hiếm…khi hít vào cơ thể nóng lên…nó cũng giống xuân dược vậy….Nhưng loại này sau nữa canh giờ không được nam nhân đụ thì kinh mạch toàn thân vỡ ra, cơ thể thối dữa ra mà chết….

Nghe xong Thành Phi và Huệ Nhi hết sức kinh sợ…

Huệ nhi nói;
– Vương gia…chàng mau cứu Dương Yến đi…
– Ta…

Thành phi cũng biết Dương Yến là cô nhi, nàng đến vương phủ từ năm 10t…Nàng biết võ và rất giỏi quản việc trong phủ lên năm 20t đã được làm quản gia…Quản gia là moChap 42.

Sáng hôm sau như đã hứa với Huệ Nhi là về phủ dẫn nàng đi chùa đâng hương lễ phật, Hắn thật sự không tin mấy chuyện tâm linh này nhưng vì Huệ Nhi lại rất tin vào nó….
Mà cũng vì nàng nói muốn đến chùa dâng hương cầu bình an cho hắn và Ninh nhi, Nhi Nhi được mẹ tròn von vuông…Mình là cha của mấy đứa con trong bụng mấy nàng và chồng của nàng lên hắn đưa nàng đi……

Huệ Nhi được hắn dẫn đi chàu thì rất vui….Thành phi cùng Huệ Nhi đi chùa từ chưa đến chập tối mới về…Vì nàng rất tin tưởng vào Võ công của Thành phi lên đi buổi tối từ ngoài thành về cũng rất yên tâm…..

Ở một con đường nhỏ gần cổng thành, Có 5 tên cướp đang cầm đao, kiếm cướp tiền của một cô nương.

Tên đầu trọc quát to.

– Tiểu mỹ nhân mau đưa hết tiền trên người ra đây…ta tha mạng cho ngươi….

– Chỉ dựa vào các ngươi…..

– Tiểu cô nương nếu không đem tiền ra thì đừng trách ta không khách khí….Nhìn không ra cô nương thật xinh đẹp….ta giờ không chỉ muốn cướp tiền mà còn muốn cướp sắc…..

– Phải xem ngươi có đủ bản lĩnh không…

Nghe vậy cả 5 tên kia liền xông lên cùng một lúc, Nàng tung một cước vào ngực tên cao gầy, hắn bay ra xa 4-5m miệng nôn ra máu mà ngất đi….

Một quyền vào sương sường của tên đầu trọc đúng yếu điểm làm hắn ngã lắn ra đất ôm bụng….cướp được một thanh đao của tên cướp…Vung đao chém xuống lại một tên đi luôn…một tên thấy hoảng quá liền chạy…Nàng xoay người phi đao đang cầm trên tay cắm vào lưng hắn….Nàng tiến dần lại 1 tên còn lại….Hắn sợ quá ngã ngửa ra sau…rất run sợ hoảng hốt xin tha mạng….

Tên này cũng có ý đồ xấu, Thừa lúc nàng không để phòng móc trong ngực ra một ít bột trắng ném vào mặt nàng…Nàng tuy lấy tay lên che nhưng không kịp….liền rút phi tiêu phi vào ngực hắn…..Nàng lúc này tay chân đều mất sức đi kiếm người giúp đỡ, cũng may là thấy xe ngựa Thành phi và Huệ Nhi đi tới….Thấy có người nằm lăn giữa đường, Thành phi xuống xem….Là một nữ nhân mà không xa lạ gì đó là Dương Yến, quản gia trong phủ của hắn
….Thấy vậy hắn đỡ nàng lên xe….Huệ nhi thấy Dương yến như vậy hết sức lo lắng…..

Thành phi đánh xe ngựa thật nhanh vêf phủ sau đó bế nàng về phòng và nhờ Kiều Vân đến xem thư….

Kiều Vân bắt mạch xong, dựa vào mạch đập và hành động của Dương Yến…nàng đã biết Dương yến bị sao.

– Dương Yến hít phải Xuân Hương…loại mê hương này rất hiếm…khi hít vào cơ thể nóng lên…nó cũng giống xuân dược vậy….Nhưng loại này sau nữa canh giờ không được nam nhân đụ thì kinh mạch toàn thân vỡ ra, cơ thể thối dữa ra mà chết….

Nghe xong Thành Phi và Huệ Nhi hết sức kinh sợ…

Huệ nhi nói;
– Vương gia…chàng mau cứu Dương Yến đi…
– Ta…

Thành phi cũng biết Dương Yến là cô nhi, nàng đến vương phủ từ năm 10t…Nàng biết võ và rất giỏi quản việc trong phủ lên năm 20t đã được làm quản gia…Quản gia là một nữ nhân lại còn rất trẻ …..Bây giờ hắn không giúp nàng thì nàng chỉ còn đường chết…cũng không thể để 1 nam nhân khác tùy tiện cùng nàng được…

– Thôi được…bất quá ta sẽ lấy nàng làm vợ….

Kiều Vân cùng Huệ nhi ra ngoài đóng của lại.

Hắn tiền lại gần giường đỡ nàng ngồi dậy, Hắn lấy tay xoa nhè nhẹ quanh thân mình Dương Yến..và nàng chắc cũng thấy kích thích một phần vì động tác của hắn nhưng phần quan trọng là do thuốc gây ra.

Hắn thấy mặt nàng đã đỏ rực lên còn hơi thở dồn dập. hắn cũng đã nứng lắm rồi. Nàng nói trong mê sảng
– Nóng….nóng qua……hừ hừ….

Nàng từ từ mở mắt ra, nhìn thấy người trước mặt là Thành phi liền nói.

– Thiếp yêu chàng…

– Nàng yêu ta ư.

– Vâng nhưng thiếp tuyệt vọng lắm vì thiếp chỉ là một quản gia, chỉ là phận nô tài nên không dám mơ tưởng….

Hắn vẫn lấy tay xoa xoa khắp cơ thể Dương yến .Những va chạm này làm cho nàng cực kỳ kích thích. Nàng càng lúc càng thở mạnh hơn có lẽ thuốc đã đến thời kỳ phát tác rồi. Hắn bây giờ cũng không còn tỉnh táo nữa.Cặc hắn bây giờ cương cứng lên chọc chọc vào mông của nàng. Cả nàng và hắn bây giờ chỉ còn một mong muốn đó là được làm tình mà thôi. Vì nếu không làm vậy thì thuốc công phạt sẽ không thể nào chịu nổi nữa.

Hắn không còn chịu được nữa nên hắn lấy tay giạt tung cái áo ngoài của Dương Yến ra. Nàng chắc là nhận ra được việc hắn đang làm này nên nàng nói ú ớ

– Đừng mà vương gia…thiếp chỉ là nô tài…

– Nàng thật sự không muốn …..
– Thiếp….

Nàng buông hắn ra và với chút lý trí còn lại của mình hắn lột hết quần áo ra và ôm lấy hắn.Trên người nàng bây giờ không còn gì cả. Lồn nàng tác dụng của Xuân hương đã rỉ nước nhờn.

Trong thời gian nàng cởi quần áo thì hắn đứng một mình. Hắn không thể kìm chế được cảm giác của mình nữa, bởi nàng cũng muốn hắn mà. Nhìn Cơ thể nóng bức nên của nàng, hắn đưa tay ra giật tung từng mảng quần ao trên thân mình ra. Hắn thấy nàng đã cởi tung hết áo ngoài và quần ngoài rồi. Trên người nàng bây giờ chỉ còn cái yếm hồng không che đủ cặp vú trinh nguyên và cái quần lót làm hở ra một ít lông lồn đen đen.

Bây giờ hắn làm sao có thể bình tĩnh quan sát cơ thể nàng cơ chứ vì lý trí của hắn chỉ còn là điều động nội công mà thôi. Hắn đến bên nàng thì mắt thấy Dương Yến một tay đang soa vú còn một tay thì cho vào trong quần lót mà sờ âm hộ của mình. Mặt nàng đỏ bừng vì cơ thể đòi hỏi còn mắt thì đỏ rực lên vì lần đầu nhìn thấy cơ thể một người đàn ông. Mắt nàng đưa xuống nhìn con cặc đang nắc nư của hắn.

Bình thường thì Dương Yến không thể nào có ánh nhìn như vậy nhưng bây giờ nàng đã quá kích thích rồi nên khi hắn đi đến thì nàng bò đến cạnh hắn đưa tay ra với với và nói

– Vương gia…đến đây đi…thiếp yêu chàng….

Và hắn đã không làm nàng thất vọng chút nào cả. Hắn cầm tay của nàng đặt vào con cặc của hắn.

Hắn cho tay vào trong cái quần lót của nàng mà xoa xoa.Dương Yến chắc là thấy sướng lắm đây nên cứ rên lên hừ hừ. Hắn chọc tay vào trong lỗ lồn của nàng. Lồn Dương Yến bây giờ đã ra nhiều nước lắm rồi nên hắn có thể cho tay vào được dễ dàng. Hắn thụt ra thụt vô làm nàng sướng không chịu nổi. Lần đầu được hưởng cảm giác này Dương Yến cầm con cặc hắn sục rất mạnh.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.