Chap 19
Hai người họ cứ thế ôm nhau mà ngủ, 2 thân thể trần truồng đang quấn quýt vào nhau……..
Sáng sớm, Kiều Vân thức dậy, thấy mình đang nằm trên tay Thành phi, nàng có vẻ hạnh phúc và mỉm cười…..
Thành phi bỗng nhiên xoay người đặt tay lên mông nàng…….
Kiều Vân hơi giật mình nhưng để yên k nói gì cả……nàng cứ nhìn trằm vào khuôn mặt của hắn…..
Bỗng nhiên Thành phi nói:
– Ta có đẹp trai không….????
Câu nói đó làm nàng giật mình, nàng quay đầu đi và xấu hổ nói:
– Chàng dậy từ lúc nào vậy…???
– Ta dậy từ lúc nàng ngắm nhìn ta đó…..!!!!
Nói xong hắn đưa tay phải ra lật ngửa nàng lại, nàng xấu hổ k dám nhìn thẳng vào mặt hắn. ….
Thành phi ôm nàng vào lòng, đầu nàng áp sát vào ngực hắn….thành phi nói.
– Nàng có thấy hạnh phúc không….?????….Nàng có nghe thấy tiếng con tim ta đang đập nhanh vì nang không. ???
Nói xong hắn ôm thật chặt nàng vào lòng, Kiều Vân im lặng không nói gì, 2 người họ cứ ôm nhau như thế….
5p sau Thành Phi buông nàng ra…..nàng ngồi dậy và nói:
– Thiếp rất hạnh phúc khi ở bên chàng, ước gì chúng ta sẽ mãi được như vậy…..
Thành phi nói;
– Chỉ cần nàng hầu hạ ta thật tốt là được…..
Kiểu vân quay mặt lại nhìn hắn và lườm……Thấy vậy hắn lại trêu thêm:
– Xem kìa…..không mặc quần áo vào để vú như kia à…..
Hắn viwà nói vừa lấy tay chỉ vào 2 cái vú của nàng…..
Kiều vân thấy vậy lấy tay che lại, 1 tay nàng đánh hắn mấy cái vào ngực và nói:
– Đáng ghét …chàng chỉ được cái để ý linh tinh ….!!!!
Nói xong nàng đứng dậy mặc quần áo vào, Thành phi vân nằm yên trên giường…..mặc xong nàng mang quân áo đến cho hắn….Thành phi chống tay ngồi dậy nhưng không nổi, tay trái của hắn như bị tê liệt do cả tối qua để cho nàng gối đầu….
Nang thấy vậy bèn hỏi:
– Tay chàng sao thế… để thiếp xem cho….????
Hắn nhìn nàng và nói:
– Còn sau nữa…nàng nằm lên tay ta từ tối qua tới giờ….nó bị tê liệt rồi……
Kiều vân ngồi xuống giường cầm tay trái hắn lên và nói:
– Ai bắt k để thiếp nằm lên gối….để thiếp xoa bóp cho đỡ…….????
– Nàng bóp có đỡ không vậy…hay càng đau thêm ý….!!!!!
Nàng lườm hắn và nói;
– Chàng quên thiếp là ai à……
Hắn nhìn nàng và nói:
– Ta chỉ biết nàng là vk ta thôi….
Nghe vậy kiều vân bóp thật mạnh vào tay hắn….hắn la lên 1 tiếng;
– Aaaaa…..nàng định bẻ gãy tay ta à….. ????
– Chàng thử cử động xem……
Hắn nhấc tay lên cảm thấy k đau nữa, hắn đứng đạy mặc quần áo và cùng nàng ra phòng khách ăn sáng….12 nàng kia đã chờ sẵn ở đó….
Huệ Nhi thấy thấy hắn đi ra bèn bảo mấy đứa nô tì bưng thức ăn ra….Thành phi tiến đến ngồi cạnh Huệ nhi….Huệ nhi thấy hắn tiến đến bèn đứng dậy…
Thành phi nhanh tay lại gần đỡ nàng và nói:
– Nàng đang mang thai không cần phải đứng dậy đâu…
Hăn dìu nàng ngồi xuống, thức ăn đã được dọn ra…..
Thành phi đong ngay 1 bát tổ yến đút cho Huệ Nhi ăn….Mấy bà vk khác của hắn nhìn thấy vậy ai lấy cũng đều ganh tị, Lệ nhi thấy vậy nói:
– Chàng múc cho thiếp 1 bát tổ yến đi….!!!
– Nàng tự múc đi , ta đang bận đút cho Huệ Nhi……
Lệ nhi vẻ mặt giận dữ, nàng đặt bát xuống bàn và quay mặt đi…k chịu ăn …..
Thành phi thấy vậy không biết làm gì….hắn đang rơi vào tình thế tiến thoiá lưỡng nam….Hắn nghĩ 1 hồi và đứng dậy…..Hắn đi đến chỗ từng nàng một múc tổ yến cho họ ….múc xong cho 12 bà hắn cũng mệt và di đến chỗ ngồi cầm bát đút cho Huệ Nhi ăn…..
Lệ nhi thấy vậy lại nói:
– Thiếp cũng muốn chàng đút cho thiếp nữa…..
Nghe Lệ Nhi nói vậy hắn cầm bắt tổ yến trong ném thẳng xuống đất và đứng đạy đi ra ngoài…Hắn cưỡi ngựa chạy thẳng ra ngoài thành…..hắn cứ thể cưỡi ngựa xhạy đến 1 bờ hồ và hắn rắt ngựa đi dạo…..
Thành phi thấy 1 cái đình nhỏ nhỏ ở đó, hắn buộc ngựa vào gốc cây và vào đình đó ngồi….
Hắn suy nghĩ lung tung ” Ta có quá tham lam khi lấy lắm vk như vậy không….Mấy thằng ngu ở thế kỉ 21 cứ muốn có thật nhiều vk, đến lúc có rồi thì sẽ chán thôi….!!!))
Hắn cứ nghĩ lung tung chẳng để ý thời gian, trời đã chập tối….đường quá khó đi….Thanh phi đi kiếm tạm một chỗ để xin ở nhà 1 đêm……
Hắn cưỡi ngựa đi xung quanh k có nhà dân ở…đi khoảng 1 dặm thì có 1 ngôi Am Ni Cô…hắn đi tới gõ cửa xin ở nhờ 1 đêm…
Hắn gõ cửa có 1 lão Ni Cô tầm 40t ra mở của và nói:
– Ngươi có việc gì…
– Trời tối quá, ta bị lạc không biết đường về….ta muốn xin ở nhờ 1 đêm….sáng mai ta sẽ đi……!!!
Ni cô nghe vậy lắc đầu nói:
– Không được, Am của ta đều là Con gái, không cho phép con trai vào ở……
Hắn nghe xong bèn nói:
– Tôi chỉ ngủ nhờ 1 đêm thôi….không phải các người thấy người khác gặp nạn mà k cứu đấy chứ…thế thì làm Ni cô làm gì….
Não Ni Cô nghe vậy cũng có lí, bà ta cho Thành Phi vào , và sai 1 tiểu Ni Cô dẫn hắn đến phòng ngủ…..
Ni Cô kia dẫn hắn đi lòng vòng quanh Am mãi mà k dừng, Thành Phi biết chắc có điều chẳng lành…..hắn bèn hỏi Ni Cô kia..
– Sao chúng ta cứ đi mãi vậy…???
Hắn vừa nói xong, tiểu Ni Cô đó quay lại ném bột mê vào mặt hắn, Thành phi bị hôn mê bất tỉnh, đến lúc tỉnh lại hắn lại bị trói tại gốc cột ở 1 căn phòng, đứng trước hắn là 1 bà lão tóc bạc …
Bà ta quay lahi nhìn hắn và nói;
– Ngươi là ai…sao lại đến nơi này của ta……
Thành phi nói ngập ngừng;
– Ta là Thành Phi…ta bị lạc đường pên tới đây xin ở nhờ 1 tối ….
Bà ta cười to và nói:
– Ngươi đã đến đây thì k có đường về….
Thành phi đang bị trói, hân cạy trong túi ra 1 con dao để cưa đất dây thừng…chỉ 5p sau hắn đã cưa đứt dây…Chân hắn k bị trói….
Nhưng thành phi vẫn ngôi im đó và hỏi:
– Ngươi là ai, sao k giống mấy Ni Cô ở đây….
Bà ta cười to….
– Cho người biết cũng được, ta là Hoàng Phi Lí Hà, Vk của Hoàng đế Dương Tuyên ngày xưa….do bị tên Vương Hải làm phản cướp ngôi của ck ta mà giờ ta phải lưu lạc ở trong Am nhỏ bé này ….
Thành phi đã hiểu…thì ra bà ta chính là Vk của tên hôn quân mà năm xưa ông nội hắn đã giết và rồi Ông nội hắn lên làm vua…
Bà ta rút kiếm ra và nói:
– Đến giờ ngươi phải chết rồi…ngươi còn điều gì muốn nói không….
Thanh phi vội vang hỏi:
– Khoan đã…sao mấy Tiểu Ni Cô trong Am này lại nghe lời bà…..
Bà ta cười to.
– Nếu họ không nghe lời ta…ta sẽ giết hết bọn chúng….mấy con đàn bà chân yếu tay mềm…..Ta chỉ có 4 nữa cận vệ cũng đủ giết hết bọn chúng…sao chúng dám không nghe lời ta được…..
Giờ thì thành phi đã hiểu ra tất cả…Bà ta cầm kiếm lao thẳng về phía hắn….Thành phi né sang 1 bên. Xoay người đứng dậy. Hắn cầm con dao đam thẳng vào bụng bà ta và nói:
– Ngươi cũng chỉ là 1 con đan bà chân yếu tay mềm thôi….!!!!!
Bà ta hô to;
– Người đâu….hô xong nằm ra đất chết.
4 nữ cận vệ chạy vào, tay cầm kiếm định lao tới ….
Thành phi nói;
– Các ngươi biết ta là ai không…..Ta là Vương gia Thành Phi….Các ngươi nghĩ đánh lại ta được không….khôn hồn thì cút nhanh nếu không muốn chết…chủ nhân của các ngươi chết rồi…ta đã giải thoát cho các ngươi rồi….mau đi đi.
Nghe thành phi nói vậy, 4 người đều có vẻ sợ, vì ít nhiều cũng nghe danh hắn….
1 nữ cận vệ k sợ, bèn lao tới….Thành phi tiện con dao trên tay phi ra…con dao cắm ngay vào bả vai phải của cô ấy …cô ấy nằm xuống….
Thành phi thấy vậy quát to. .
– Cút nhanhnnn….!!!?
3 người kia thấy vậy hoảng hốt chạy ….
Tên cận nữ kia thấy vậy bèn xin tha mạng và cầu cứu, Thành phi thấy nàng cũng xinh lên rủ lòng.. Hắn bế nàng lên và đi ra…..Mấy tiểu Ni Cô đừng ngoài thấy vậy bèn quỳ xuống xin tha và nói;
– Chúng tôi bị ép nên mới làm như vậy…xin Vương gia tha tội….
Thành phi quát to ….
Mau chuẩn bị 1 chậu nước nóng mau….cả thuốc trị thương nữa……
Hắn bế nàng vào phòng và đặt xuống, hắn tìm cái kéo cắt chỗ quần áo gần vết thương ra và nói:
– Xin lôĩ nhé…ta đắc tội rồi.
Hắn cắt xong, nước nóng mang vào, hắn rút con dao ra ..may là hắn ra tay nhẹ và không có ý giết nàng, chỉ dọa cho sợ…mà thương ở bả vai máu chảy k nhiều….
Thành phi rút fao ra. .lấy giẻ ấn vào vết thuong …tầm 10p sau máu ngừng chảy….
Nhưng nàng mất quá nhiều máu…người nhạt đị…..
Hắn bôi thuốc lên vết thương và băng lại cho nàng….
Đêm đó ngồi bên cạnh nàng đến 1-2h sáng. …..sau đó hắn thấy hơi mệt nên đi ra ngoài dạo……
#hết.