Chap 5 Thu phục
Lệ nhi đang từ từ mút cậu nhỏ của tôi. Nàng mút như mút kẹo kéo ra lại kéo vào kêu tẹp tẹp nhưng k hiểu sao tôi lại rất thích cái cảm giác đó. Nó làm tôi thấy sướng đến tột đỉnh.
– Đừng mút k như thế, kết hợp vừa mút , vừa liếm xong sục đều tay vào Lệ Nhi ơi…..
Lệ nhi nghe thế bèn làm theo luôn, nàng chắc đang sướng, đang rất thích được mút cậu nhỏ của tôi. Tôi đang cảm thấy rất sướng, tôi đã ngừng hôn môi Nhi Nhi mà đang vét máng cho nàng, với tư thế nàu hơi khó để vét dc nên lưỡi tôi chỉ đảo đi đảo lại ở bên ngoài 2 mu lìn của nàng, nhưng chỉ thế cũng đủ làm nàng sướng rên nên
– Aaaaaaaâ. … auuuuuu….ứ!!!!!!!!!!
Hình như tôi sắp ra rồi, k thể tập trung vét máng cho Nhi Nhi, tôi quay lại 2 tay ôm đầu Lệ Nhị ấn mạnh vào, có khí lụt vào đến cổ hỏng nàng, được khoảng 1 lúc thì tôi ra….
– Aaaaaaaa ta ra đây…………sướngggggggg quáaaaa điiiiii uuuuuuuu !!!!!!!
Tôi bắn tinh vào tận sâu trong cổ họng nàng, nàng hơi bất ngờ và sợ hãi về điều này….
Lrẹ Nhi định bỏ bịt mắt ra nhưng tôi đã cản lại…
– Lệ Nhi, em hãy uống hết chỗ đó đi……ks đâu….!!!!
Nàng kb đó là gì nên vui lòng làm theo. Hehe
Tôi mặc lại quần và cởi bịt mắt ra cho Lệ Nhi….nàng nhìn tôi vs ánh mắt ngây thơ k hiểu chuyện gì đã xảy ra….
– Cái lúc nàỹ thiếp mút là gì hả vương gia…!
Mình kb có nên nói thật vs Lệ Nhi k. Nhưng nghĩ lại bảo để hôm khác….
– Đó là kẹo đó, nàng cứ ngoan ngoãn ta sẽ cho ăn nhiều……
– Kẹo gì sao to vậy, mà nó hơi mềm, lúc thì cứng như đá vậy….mà sao đến lúc cuối trong kẹo bắn ra cái gì vậy vương gia……
Hazxxz đúng là cô bé ngốc mà…..mình lại phải giải thích…Còn Nhi Nhi thì đứng cười tủm.
– Loại kẹo này đâu phải ai ta cũng cho ăn, ta mới có 4 ng được ăn thôi đó, chỉ khi ngoàn và nghe lời thì ta cho ăn. Lúc cuối nó bắn ra đó là nhân kẹo….uống vào rất tốt. Mà ta bảo trc, loại kẹo này chỉ dc mút k dc cắn, nàng mà cắn là k có kẹo mà ăn đâu ( cắn xong mất mẹ nó trym)
Nhi nhi đứng 1 bên cười tủm khi tôi nói. Tôi bèn trêu nàng.
– Nhi nhi, em cười cái gì, …..em có muốn ăn nó không…..hay từ h ta không cho e ăn nữa…..hứ!!!!!!
– Dạ!!!! Chủ nhân xin tha lỗi, thiếp nào dám….
Tôi mới chỉ làm nghiêm 1 chút mà Nhi Nhi cuống lên rồi…..
– Nhi Nhi ngoan nhất, ta sẽ cho Nhi Nhi ăn kẹo nhiều nhất…..lại đây với ta đi.
Nhi nhi có vẻ vui vò câu nói đó của ta còn Lệ nhi lại hơi buồn…..nhìn Lệ Nhi thế ta bèn nói.
– Lệ nhi, nàng cứ ngoan ta cho ăn nhiều…..hihi
– Vâng, từ h thiếp sẽ ngoan, chàng hứa rồi đó. K dc nuốt lời như hôm qua….
Đã thấm thoát 10 ngày trôi qua từ lúc đến đây, cuối cùng hôm nay đã hoàn thành mấy món đồ kia. Tôi đi kiểm tra và thấy rất tốt….
– Thế là mai có thế tiêu diệt hoàn toàn quân địch rồi…quá là tốt….ta có thể sớm về nhà vs Huệ Nhi….
Sáng hôm sau, tôi cho ng kéo 6 khẩu súng lên trên Cao bằng đến Trưa cũng xong….tôi cho binh lính dựng trại nghỉ ngơi lấy lại sức vì tôi nghĩ kp vội. ” Dục tốc bất đạt”
Sáng hôm sau, khí thế quân ta đang cao, tôi cho 1 vạn bộ binh đi làm theo kế hoặc ban đầu quân tống cũng chỉ phái 2 vạn quân ra nghêng chiến, nhưng chỉ 1 vạn quân, họ lại đề là quân tinh nhuệ, chẳng mấy chốc đã tiêu diệt dc 1 vạn quân địch mà thương vong khoảng 2000 ng thôi….Quân Tống thấy thế toàn quân truy kích….
Tướng quân Trương Định là ng đẫn đầu của 1 vạn quân ta, khi quân địch tổng tiếng công….8000 k thể đấu lại 6 vạn đại quân của địch. Nên ngài kêu quân sĩ bỏ chạy…..Quân địch khí thế hùng hùng đuuổi theo….khi đến cao nguyên ở Cao Bằng, Trương Định cho quân tản ra nhập vào quân của ta…..bh quân ta là gần 10 vạn còn họ chỉ còn kgoảng 6 vạn….k cần đánh cũng rõ nhưng tôi k muốn hao binh tổn tướng…..
– Tướng địch bên Tống kia, may xuống ngựa đầu hàng ta sẽ tha mạng cho……
Bên kia có một tên râu tóc bù xù quát to.
– Đầu hàng cái ông nội ngươi, gọi ta 3 tiếng cụ nội thì ta xem xét…..
Tôi nghe thế k giận giữ gì. Và nói lại.
– Thế bh các ngươi muốn chết cùng 1 lúc hay chết từng đợt đây…..
Chủ soái bên Quân Tống kb là tay nào nghe thế tức giận. Hắn hô to….
– Xông lênnnnnnnn…..giếttttttt…
Chắc khoảng cách giữa 2 bên là hơn 1 dặm…..
Tôi ra lệnh.
– Thực hiện theo kế hoạch đi…..
Quân địch đang lao râtd nhanh về phía ta….
-Bắn…..
2 viên đá đang bay trên cao với 1 mảnh vải, bọn quân Tống k hiểu gì khi nó rơi xuống, với tốc độ lắn nhanh và hơi dốc nó đi đến đầu là tàn phá đến đó….
Chẳng mấy chốc quân địch há hốc mồm….
– Bắn tên……
Tên lửa lao nhanh về phía trc bắn chúng mảnh vải, lửa bốc cháy lên…
Tôi ra lệnh bắn liên tục….
Sau 2 lần bắn hết12 viên đá và 6 mảnh vải lớn….quân địch còn lại k đầy 2 vạn quân…lúc này tôi ra lệnh….
– Xông lên, giết hết bọn chúng cho ta…..
10 vạn quân nghe lệnh xông hết lênchỉ còn lại tôi, 2 vị tướng quân là Trần Hưng Đạo và Lưu Bị…….hehe…
Có 2 cô gái phá vòng vây lao đến chỗ ta đinjh giết ta, nhưng có 2 tướng quân cản lại…..
Ta nhìn thấy họ cũng xinh đẹp nên bảo 2 vị tướng quân…
– Hãy bắt sống 2 ng họ cho ta…..
Chì sau một hồi đánh nhau, 2 tướng quân nhanh chóng bắt dc 2 ng họ….
Tôi ra lệnh cho 10 tên lính.
– Mang về giam vaò ngục cho ta…
Đến giữa trưa, quân ta toàn thắng tiêu diệt dc 7 vạn quân địch, bắt giữ 5000 từ binh, 5 vị tướng tài……
Đêm đó ta mở tiệc cho cách binh sĩ ăn mừng thắng trận….
Ăn uốn lo nê rồi tôi lại ôm 2 ng vk ngủ đến sáng…..bh phải dậy còn xử lí tù binh…..
Tôi mặc quần áo vì đi tới lều tướng, gọi đầy đủ các vị tướng quân đến….
– Nhờ các vị tướng quân mà trận này quân ta toàn thắng….tổn thất chưa đến 5000 ng mà tiêu diệt 7vạn quân….
Trần Quốc Tuấn tướng quân đứng lên nói:
– Tất cả là nhờ tài lãnh đạo của chủ soái…bh những tù binh xử lí sao ạ….
Tôi suy nghĩ 1 hồi rồi nói….
– Ai thuận thì theo ta. Còn ai k thuận thì…….thôi …..thả họ ra….họ chỉ là ng dân bt , bị ép phải đi lính. Nếu k có chiến tranh thì k khổ….Ta k muốn tiêu diệt hết bọn họ đâu….
Các vị tướng quân nfhe thế cũng đồng tình….
– Còn 5 vị tướng đó thì sao ạ…Trương Định nói.
– Dẫn họ vào đây ta có chuyện hỏi họ…..
5 tên tướng quânđược dẫn vào….tôi bèn hỏi.
– trong 5 ngươi, ai muốn hanf ta thì ở lại k muốn thì thả cho họ về……
Một viên tướng ngồi trong thấy vậy bèn nói…
– Nếu tha cho nhúng sẽ là hậu họa về sau…..
Tôi thấy hắn nói vậy tôi bèn nói.
– Không nên tuyệt đường sống của con ng, ta tin họ là ng có ơn sẽ trả…..các ngươi đi đi……
Trong 5 ng họ có 2 tên ở lại…còn 3 tên đi về nc…..
– Mau dẫn 2 tiểu cô nương bắt dc lên đây…!!!
Đợi 5p sau 2 ng họ dc dẫn lên….họ nhìn ta với ánh mắt căm thù….
Ta bèn hỏi.
– 2 nàng tên gì ????
2 cô gái đó kiên quyết k trả lời, Trương Định thấy vậy bèn nói:
– 2 cô bị câm hay điếc, chủ soái ta hỏi sao k trả lời….
Trong 2 ng họ có 1 ng trl.
– Hắn là cái thá gì mà ta phải trl….
Trương Định tức giận quát to…
– Ngươi…….!!!!!!
Tôi k muốn hỏi nhiều bèn hỏi 1 câu…
– 2 nàng có muốn làm vk ta không !!!!!
Các vị tướng quân nghe thê ai cũng ngạc nhiên vị sự thẳng thắn của tôi…..nhưng họ thán phục sự thẳng thắn đó……
– Xin lỗi nhưng ta k thích ngươi….ta đã bị bắt, giết thì giết k giết mau thả ta ra……
Tôi suy nghĩ 1 hồi ” Thôi họ k muốn mình k thích ép ng “
– Thả họ ra cho họ đi đi……
Mấy tên lính đi vào cởi trói cho 2 ng họ…Cô gái áo đó cướp kiếm lao thẳng về phía tôi…..
Tôi nhắm mắt lại k tránh né, cũng may nó đâm vào vai, máu bắt đầu chảy xuống…..
Trần Hưng Đạo thấy thế sai ng vào bắt 2 ng họ lại…2 cô gái thấy tôi k tránh nên thờ ng ra…..
Trần Hưng Đạo nói….
– Chủ soái có ý tha cho ng sao ng còn muốn giết ngài…mau lôi ra ngoài chém…
Tôi gượng mình đứng dậy và nói….
– Khoan đã, thả họ ra đi….Ta thật sự thích 2 nàng nên mới nói thẳng nv…..k ngờ 2 nàng đối xử với ta như thế…..
Từ phía ngoài có thể Nhi Nhi Và Lệ Nhi nghe tin ta bị thương chạy vào….
2 nàng hốt hoảng……
– Chàng ks chứ, sao lại thương….ai đã làm chàng như vậy……Lệ Nhi vừa nói vừa khóc…
Còn Nhi Nhi cầm tay tôi và khóc toáng lên…..ttôi nhìn vậy bèn nói.
– Ta ks đâu , 2 nàng đừng lo quá…vết thương nhẹ mà…đừng khóc………
Do mất máu quá nhiều nên tôi có hơi choáng đầu…chỉ còn nói dc 1 câu….
– 2 nàng còn không mau đi, đi mau đi, ta k muốn nhìn mặt k ngươi nữa…
Nói xong tôi ngất đi….
#ps. Tí viết tiếp