Thằng Đức – Chương 57: Là họ Trần mà – Botruyen

Thằng Đức - Chương 57: Là họ Trần mà

Nghe tiếng gỏ nhè nhẹ ,Nhung mừng rở,nhanh chóng ra mở cửa,Đức nhanh chân bước vào nhà…Xế chiều nhận được tin nhắn chồng Nhung chở hàng lên Đà lạt…vì vậy đêm khuya tối tăm nó mò đến làm gian phu.

Áo ngủ trêи người Nhung mỏng manh,dưới ánh đèn mờ,nàng như lỏa lồ, một tam giác màu đen ẩn hiện,cặp иɦũ ɦσα săn chắc mời gọi …cặp mắt Nhung long lanh gợi tình trông thật khêu gợi… thấy nàng gần như lỏa lồ trước mắt, ƈôи ȶɦịt trong quần Đức nhanh chóng ngóc đầu.

Đức bước tới,kéo sát Nhung vào lòng mình…mới tuần rồi thôi mà cả hai làm như xa cách đã lâu… giửa nhà,hai người vừa hôn hít vừa sờ mó lẩn nhau,quần áo nhanh chóng được cởi bỏ vung vải trêи nền nhà.Cả hai vừa hun hít vừa di chuyển vào phòng ngủ của hai vợ chồng nàng,để Nhung đứng dựa lưng vào tường,Đức ngồi xuống,gát một chân nàng lên vai ,đưa miệng tới vùng tam giác giửa hai đùi bú ɭϊếʍ…

Nhung nhắm khít hai mắt ngửa đầu … không ngừng phát tiếng rêи ư ư trong cổ họng…tay ghì mạnh đầu tóc Đức vào sát hơn…không còn là hình ảnh của 1 hiền thê dịu dàng mà là một ɖâʍ phụ khát tình.

Cũng như Lan,Nhung có khuynh hướng bạo ɖâʍ một chút ,иɦũ ɦσα càng được nhồi bóp càng mạnh thì càng mau lên đỉnh…vì vậy hai tay Đức không ngừng nhào nắn thô bạo cặp иɦũ ɦσα 38 D ,phía dưới, lưỡi len lỏi sâu vào khe thịt ngoáy không ngừng…khiến Nhung mau chóng đạt đến điểm tột đỉnh của khoái lạc…không ngừng rêи rỉ … ɖâʍ thủy tuôn lai láng…

Nhung nằm sấp xuống giường,người như cọng bún không còn sức lực…nét mặt đờ đẩn…

Cái chổ đó của đàn bà mà đưa lưởi làm như vậy người ta không đờ đẩn điếng cả người thì mới là chuyện lạ…

Đức vạch ʍôиɠ đút ƈôи ȶɦịt vào lút cán bắt đầu nhấp…nhè nhẹ nhè nhẹ rồi nhanh dần nhanh dần… Nhung ‘bất động’ được vài chục giây,trước sự công kϊƈɦ của Đức từ phía sau,ʍôиɠ nàng từ từ nhỗm lên,cuối cùng là trong tư thế bò 4 chân,hai tay phối hợp nhịp nhàng đẩy ngược về sau mổi lần Đức thúc tới…nàng rít lên,vẻ mặt ɖâʍ đãng tột cùng…

Đức nắc bạo…nắc bạo…tiếng hai bộ phận sinh ɖu͙ƈ lầy lội ɖâʍ thủy chạm nhau nghe ‘bành bạch…bành bạch…

Nhung bủn rủn tay chân… 1 lần nửa nằm úp mặt xuống giường…biết nàng đuối sức…Đức rút ƈôи ȶɦịt ra ,để Nhung gối đầu lên đùi mình,chìa ƈôи ȶɦịt ngay miệng đút vào…1 tay thô bạo bóp иɦũ ɦσα,phía dưới tay kia khều khều móc móc…

Một dòng trắng đục trào ra hai bên khóe miệng nàng…

-Ông xả khi nào về?

Hết ‘hiệp 1’,Đức dựa lưng vào gối,nửa nằm nửa ngồi…tay mân mê đầu ti săn cứng.Nhung vẩn gối đầu lên đùi nó,tay vuốt ve cục thịt vẩn còn đang cương cứng…thỉnh thoãng đưa vào giửa đôi môi,ɭϊếʍ ɭϊếʍ trêu đùa, nét mặt tràn trề xuân tình chứng tỏ vẩn còn tha thiết cơn ɖu͙ƈ tình…

-“Thứ Năm”…tay tiếp tục mâm mê ‘cục thịt’ khủng trước mắt…Nhung chậm rãi đáp.

-Vậy..ngày mai..Đức tới nửa ha…

-Ừm…

-Chị lúc nầy ngày càng đẹp ra đó nha…Hai tay Đức không ngừng bóp đôi иɦũ ɦσα săn cứng.Cãm giác thật đã tay.

-Có thấy gì khác thường không?

Để hai bàn tai Đức mân mê đầu ti,mân mê иɦũ ɦσα mình một lúc lâu,Nhung hỏi nhỏ…

-Hả?cái gì khác thường?

Đức ngây ngô nhìn Nhung…nhưng chợt khám phá ra điều gì,hai tai bóp bóp vài cái …

-Đúng ha…thấy căn cứng hơn ..sao vậy? bệnh hả?

Nhanh chóng lật Nhung nằm ngửa ra,mắt tỉ mỉ quan sát hai иɦũ ɦσα căn cứng của nàng,rỏ ràng khác nhiều so với tuần trước…

-“Chị nghỉ chị có thai…Sáng mai đi mua đồ thử nước tiểu cho chắc chắn nhưng không sai đâu…”Nhung nói nhỏ…

-Hả?tại sao?

-“Không thấy sao…căn cứng hết rồi…đây là triệu chứng mang thai…đã nói với cậu rồi…đừng ra bên trong mà..bây giờ không biết làm sao đây…” Nhung nhìn Đức trách…tuần nào hai người cũng hẹn hò đụ nhau ba bốn lần,lần nào nó cũng ra bên trong nàng…như vậy không có thai mới là lạ…Lúc Hưng làm chuyện đó với nàng,thỉnh thoãng Nhung mới để Hưng phọt ra bên trong,khi nàng cảm thấy an toàn,thường là sau kỳ kinh nguyệt…còn Đức..cứ thản nhiên lần nào cũng phọt bên trong…không hiểu sao nàng cứ chìu nó…bây giờ thì xãy ra chuyện rồi…

Nhung gởi tin nhắn muốn gặp Đức là vì chuyện nầy…từ lúc Đức bước vào nhà,cả hai liền bám lấy nhau khiến nàng quên mất bây giờ mới nhớ chuyện quan trọng nầy…

Đức nghe Nhung nói như vậy thì biết là ‘tác phẩm’của mình rồi…nhưng lại hoàn toàn vô tư,không nghỉ chuyện Nhung có thai là chuyện lớn… chỉ sửng người ra nghỉ đến chuyện ɖâʍ ɖu͙ƈ:”nghe nói đàn bà có thai иɦũ ɦσα đít căn ra, hám đụ hơn bình thường…wow…không biết đụ đàn bà có thai..cái bụng to …cãm giác ra sao…”

-Hahaha…vậy tốt…Đức sắp làm papa rồi…

Vừa nói vừa đưa tay bóp bóp đít ,miệng kề sát đầu ti ɭϊếʍ ɭϊếʍ…có ý khêu gợi lửa ɖu͙ƈ của Nhung.

-“cậu thì sướиɠ rồi..chỉ có chị sẻ khổ thôi…nuôi con cực lắm”…vả lại….vả lại chị không khá lắm…Nhung đang lo sợ cho tương lai…..khi Đức sờ ɭϊếʍ kiểu nầy thường làm nàng động tình… nhưng bây giờ không có tinh thần cho chuyện đó…sinh con nuôi con là cả một vấn đề.

-Ậy…chuyện nầy chị không cần lo về vấn đề tài chánh…từ nay Đức sẻ chuyển tiền cho chị mổi tháng…để dành đó…Chợt nhớ trêи mình còn có thẻ tín dụng làm cho Nhung đã lâu,liền móc ví lấy ra đưa nàng…

-Cái gì vậy?

-Thẻ tín dụng..làm cho chị lâu rồi nhưng quên đưa…chị có thể lấy tiền mặt,mua đồ…

-Chị..chị không biết xài…

-Đơn giản thôi…nà..với cái số mật mả nầy..khi mua cái gì…thay gì đưa tiền,chị đưa cái thẻ ra rồi đánh mật mả vào…đơn giản là như vậy…hay là hôm nào,chúng ta đi phố,Đức chỉ chị rỏ ràng hơn…Chị không cần lo gì hết..cứ xài…mổi tháng ngân hàng gởi hóa đơn về..Đức thanh tóan…còn nửa… ngày mai,Đức chuyển ngân cho chị 100 triệu nha sau đó mổi tháng Đức chuyển cho chị 15 triệu…chị cứ để dành đó…

-Hả?sao nhiều vậy?…chị..chị không muốn Đức nghỉ chị muốn tiền của Đức…

-Đừng nghỉ vậy mà…bây giờ Đức phải có trách nhiệm phải lo cho chị mà…hiện giờ Đức chỉ có bấy nhiêu…nếu có nhiều hơn sẻ cho chị Nhung nhiều hơn…

-“Ừm”…Nhung thấy lòng ấm áp vì Đức đã quan tâm nàng…

–Vậy..vậy… Đức muốn giử thật sao?

-Dỉ nhiên rồi…là họ Trần mà…ừm…ông xả chị biết chưa?có vấn đề gì không?

-Chị..chị chưa nói…nhưng chắc cũng không có vấn đề gì …

-Vậy thì được rồi…à còn nửa…từ nay chị nên cấm vận anh ta…

-Cái gì cấm vận…Nhung ngây ngô hỏi.

-Là chỉ có Đức mới có quyền khai thác chổ nầy thôi…không cho ai đụng tới…hihihi.

Biết mình nói bậy nhưng vẩn cứ nói..ý đồ không muốn Nhung làm chuyện đó với chồng nàng…nghe nó nói Nhung cười thầm…”đúng là ngang ngược…”tuy vậy trong đầu cũng suy nghỉ tương lai kiếm lý do tránh né khi Hưng đòi hỏi…

Đức nói xong,cười ɖâʍ,đẩy Nhung ngà ra giường, khởi động ‘hiệp 2’… cãm giác đụ đàn bà mang thai kϊƈɦ thích nó không ít…

Những lo âu biến mất,lòng Nhung nhẹ nhõm…Đức sờ bóp nãy giờ làm Nhung thấy rậm rực lắm rồi …thấy Đức khỡi động liền nhiệt liệt hưởng ứng…

Đức úp mặt vào vùng tam giác,Nhung theo bản năng dang rộng hai chân … nó nhẹ nhàng ɭϊếʍ quanh cửa hang đang ẩm ướt…Nhung cãm giác một hơi thở ấm áp phà ngay vào cửa mình.

Trước khi Đức đến ,nàng vừa tắm xong, trêи người bôi một lớp kem dưỡng da khiến cơ thể tươi mát có mùi thơm thoang thoãng rất gợi ɖu͙ƈ ,Đức nhẹ nhàng dùng hai ngón tay tách hai múi thịt đang mộng nước,đưa lưởi ɭϊếʍ lên ɭϊếʍ xuống,mút mạnh, lại ɭϊếʍ lên ɭϊếʍ xuống trong khi ngón tay cái của bàn tay kia nhẹ nhàng ấn nhẹ vào lổ đít … có nghe nói đàn bà mang thai càng được đụ nhiều sướиɠ nhiều thì sau nầy đứa nhỏ sanh ra sẻ càng thông minh…đúng hay không thì không biết nhưng cứ làm…

Thấy mặt Nhung đỏ gai như người say rượu,thân thể nóng hừng hực,biết nàng muốn lắm rồi.Đức đứng lên,tay cầm ƈôи ȶɦịt chuẩn bị đút vào.Nhung vội quay người nằm sắp chỏng ʍôиɠ chờ đợi…

-“Bây giờ kiểu nầy có ảnh hưởng không?” Đức lo ngại sợ lúc mình nắc mạnh không tốt .

-Mới có thôi mà…đừng sợ…vô đi…chị thích như vậy…

*

* *

Đối với kẻ ăn không ngồi rồi,con nhà giàu không cần đi làm kiếm sống thì miển bàn…nhưng đối với nhửng người đi làm,cho dù là cán bộ hay bình dân bá tánh làm việc trong các công xưỡng thì ngày thứ Hai là ngày đáng chán nhất,và ngày thứ Sáu là ngày phấn khởi nhất.

Bởi vì ngày thứ Hai là ngày bắt đầu cho 1 tuần mới..dài lê thê…và ngày thứ Sáu là ngày cuối trước khi nghỉ cuối tuần…tha hồ nghỉ ngơi…là thời gian dành cho tứ khoái :ăn,ngủ,đụ,ị…

Nhưng,sáng thứ Hai nầy trong văn phòng của các cơ quan ,không khí lại vô cùng náo nhiệt…tiếng di động của nhiều người cùng lúc vang lên…người nghe trợn mắt há mồm,cúp máy lại gọi cho người khác…khoảng nửa giờ sau ai ai cũng biết cái tin chấn động…phải nói vô cùng chấn động…khiến mọi người sửng sốt.

Họ xù xì…

Đầu tiên là Thư ký Lý Bình của Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Lại Đức quang được bổ nhiệm Chủ tịch huyện Ô môn…tin nẩy là tin nóng nhưng không phải loại tin ‘bom tấn’… khiến mọi người sửng sốt chính là ở Cục CA thành phố…

Huỳnh Thế Luân Cục trưởng rời chức vụ…sẻ có an bài khác,tạm thời chưa biết sẻ được điều vào vị trí nào nhưng mọi người chắc chắn sẻ là một vị trí ‘ngồi chơi xơi nước’…Chuyện ‘đăng cơ’ của Cục trưởng Luân biến thành trò cười của đám cán bộ trong thành phố…cái ‘ngai vàng’ ngồi chưa nóng đít đã bị đá đi .

Có người nói Luân Cục trưởng mất chức chỉ vì bất tài…làm việc không quyết đoán…

Có người xù xì rằng Cục trưởng Luân vô tình xúc phạm một nhân vật khủng vì vậy mà bị đá đi.

Điều mà mọi người trợn mắt há mồm khi biết được quyền Cục trưởng chính là Phó Cục trưởng Nguyển Thanh Tùng,người nầy được chính Tỉnh ủy trực tiếp nêu tên đề bạt…

Vấn đề là từ rước đến nay,ít ai biết đến người nầy…nay bỗng nhiên xuất hiện và trở thành Cục trưởng Cục CA thành phố…Chuyện thật khó hiểu…

Con người ta có tánh tò mò…càng khó hiểu thì càng chịu khó tìm tòi lục lọi…Nguyển Thanh Tùng là ai vậy?Từ đó đủ lọai tin đồn…

Chuyện gì chứ tò mò tọc mạch thì con người rất thần thông quảng đại…chẵng bao lâu rò rỉ trong quan trường là quyền Tân Cục trưởng là người thân của Trần Đức …

Đám cán bộ ai cũng có nét mặt hâm mộ…vậy thì phải rồi…là người của hắn…

Đám giang hồ đàn em của Hoàng,Vinh đội trưởng thì phấn khởi,hãnh diện…tự nghỉ chúng tao là đàn em trong bóng tối của Đức ca đấy…với Tân Cục trưởng cũng là người một nhà…muốn sống thì đừng đụng vào…không nể mặt đâu…

Chuyện thứ ba càng bí mật hơn nhưng càng bí mật mới càng hấp dẩn,mới có đề tài để các ông ‘tám,bà tám’ xù xì:Tân Bí thư huyện ủy huyện Cờ đỏ là một phụ nử trẻ,đẹp…chẵng ai biết tên,từ đâu đến…

Tò mò cũng vô ích thôi..vì tân Bí thư huyện Cờ đỏ chưa ai biết mặt mủi ra sao nhưng lại có tiếng đồn là mỷ nử…không có lý chút nào…nghe nói hai tuần nửa mới chính thức nhậm chức…tuy vậy đã có một số cán bộ trẻ độc thân cấp tỉnh bắt đầu mơ mộng…

Giờ ăn trưa,Quyên nhận được cú gọi từ anh trai mình…sửng người,ngây ngốc…bên cạnh nàng Đức vẩn hihi haha cười đùa…

Khi thúc giục Tùng ‘đầu quân’ cho Đức,Quyên hy vọng trong tương lai sẻ có chút tiền đồ,thoát được vị trí ghẻ lạnh…nhưng Quyên thật không ngờ hồi báo lại lớn và nhanh như vậy…anh nàng trở thành Cục trưởng Cục CA?quả thật dọa người.

Trong phút chốc Quyên âm thầm quyết định từ nay sẻ đeo dính hắn…đây là người nàng có thể dựa dẫm và tin tưởng hoàn toàn…bám hắn tương lai nhất định sẻ huy hoàng…

Quyên ngồi xuống ,ánh mắt mê man cố tránh không nhìn Đức…tâm trạng phức tạp…cãm giác đối với tên nầy ngày càng mãnh liệt nhưng đồng thời cũng thấy tội lổi .Hai ngày cuối tuần vừa rồi,lúc cùng chồng làm tình,Quyên đã có sự so sánh giửa hai người đàn ông.

-Anh tôi vừa mới gọi…Quyên nói.

-Ừm…Nói anh ấy cố gắng làm việc…đừng như tên Luân kia…

Đức thản nhiên nói…dù sao cũng đã biết trước mọi chuyện…nó hy vọng người anh của Quyên sẻ khá hơn . Nancy có nói hai tuần lể nầy sẻ có nhiều thay đổi…chuyện cuối cùng là chuyện hạ đài của Lại Đức Quang…có điều cũng thấy là lạ về cái tin nử Bí thư huyện Cờ đỏ…Nancy không có nói qua,như vậy chỉ có thể là không phải là người cùng phe rồi…trẻ đẹp?Đức khinh thường trong bụng…nếu không phải là xuất thân tiểu thư COCC,thì cũng là chõng khu cho lảnh đạo đụ rồi…

-Cám..cám ơn …cậu đã cho anh ấy cơ hội…

-hả?không phải đâu…tôi chỉ nói giúp thôi…là người khác quyết định…đừng có nói bậy nói bạ…người khác nghe được họ cười thúi đầu tui luôn…tui là ai chứ hả?

Đức ‘nghiêm túc giáo huấn’ người đẹp…

-Sao cũng được…lần nầy không có cậu…anh ấy chưa trở mình được…phần ân tình nầy nhất định phải ghi nhớ.

-Hahaha…nếu chị đã nói vậy…thì được…tui nhận thôi,không khách sáo nửa,nếu không chị sẻ cứ ái náy..hahaha…nhưng phải hành động cụ thể mới được…không nói suông được đâu…

-Vậy cậu muốn sao?

Giờ nầy là giờ nghỉ trưa,mọi người đã ra ngoài,Quyên không muốn ăn trưa để giãm cân,Đức có buổi họp lần đầu với Tú Nhi,Thụy Vủ ở nhà hàng lúc 1 giờ rưởi nên để bụng đói …vì vậy nên hai người hi ha trò chuyện.Lúc nầy Đức đang gian tà liếc mắt ‘địa’ cặp иɦũ ɦσα Quyên đang ẩn hiện sau lớp vải áo…nó nhớ hôm thứ Sáu vừa rồi miệt mài bú mút nhưng vẩn chưa thấy đã,trong đầu đang hoạch định chương trình cho thứ Sáu tới nầy,nghe Quyên hỏi :” Vậy cậu muốn sao”,đầu óc liên tưởng một chuyện ,ghé miệng sát tai Quyên nói nhỏ…

Không biết Đức rù rì cái gì mà hai má Quyên đỏ lên…

-Cậu…đúng là con quỉ ɖâʍ ɖu͙ƈ mà…đưa tay ngắt một cái thật mạnh trêи đùi Đức,đứng lên đi vội vả ra ngoài,ra đến cửa dừng lại quay đầu nhìn nó rồi mất bóng sau cánh cửa…

Hai mắt Đức sáng lên nhanh chân bước theo đi về hướng về bãi đậu xe nơi ‘ phòng đụ di động’ đang đậu.Quyên đang đứng chờ mặt cúi xuống,ngượng ngùng khiến hai má nhuộm màu hồng trông thật đáng yêu…Đức mở cửa ,cả hai nhìn trước,nhìn sau lén lén lút lút rồi bước lên xe…Bây giờ là giờ ăn trưa nên không ai ở quanh đây.Đức nổ máy xe,mở máy lạnh… ngã lưng trêи ghế,tay kéo khóa quần xuống rồi nhổm người chồm ra sau,lấy khăn giấy thấm nước cẩn thận chùi ƈôи ȶɦịt mình…mặt Quyên đỏ như gấc đưa tay ‘phụ giúp’ …trong cự ly gần,lại cầm cái đó trong tay Quyên ngấm ngầm kinh hải…hôm thứ Sáu vừa rồi là lần đầu tiên nhìn thấy ,đã ngậm vào nhưng chưa hề quan sát kỷ.Lúc nầy,tay cầm tay lau, Đức đang hứng tình nên ƈôи ȶɦịt hắn cứng ngắt trông thật dọa người,to,dài ,gân guốc nhìn thật xấu xí…

Thấy Quyên cẫn thận lau chùi tỉ mỉ ƈôи ȶɦịt cho mình,Đức sướиɠ tỉ tê,nghỉ thầm “mai nầy nhất định ai ai cũng phãi cứ như thế mới được”…hai mắt tham lam dán vào ngực nàng… đưa tay mở hàng nút áo…Cái tuyệt vời nhất là trong khi ƈôи ȶɦịt được bú là tay tha hồ bóp иɦũ ɦσα …nếu có thể khều móc ở dưới nửa thì tuyệt nhưng bây giờ đang đánh ‘dả chiến’ trêи xe trong giờ ăn trưa..thời giờ không nhiều.

Thì ra là vậy…Đức muốn Quyên bú ƈôи ȶɦịt mình trêи xe…hèn chi bị mắng là ‘con quỉ ɖâʍ ɖu͙ƈ’…chỉ là mắng yêu thôi…ánh mắt và cử chỉ dịu dàng của Quyên hiện giờ đã bán đứng nàng rồi…

Cuối cùng Quyên vén tóc cúi gần xuống há miệng ngậm vào…Đức ngả người dựa lưng vào ghế,một tay ghì nhẹ đầu tóc Quyên hổ trợ cho mái tóc nhấp nhô lên xuống,tay kia luân phiên nhồi bóp иɦũ ɦσα trái,иɦũ ɦσα phải…

Giờ nghỉ ăn trưa là 1 tiếng…Quyên cứ thế mà gục gặt đầu bú lấy bú để,ê cả miệng,mỏi quai hàm…vậy mà nó vẩn chưa ‘vừa ý’ thỉnh thoãng ‘chỉ đạo phê bình gợi ý’ :”khoan… khoan..từ từ…ừm… đúng… đúng ɭϊếʍ chổ đó đó… ui chao sướиɠ quá…nhít lên một chút…nút mạnh vào…Oh my god….chị Quyên chị thật tuyệt…

Gần hết giờ ăn trưa nó mới ‘phọt’…tội nghiệp,buổi trưa Quyên chưa ăn gì trong bụng đã đầy…

Lại còn phải dùng lưởi ‘lau sạch’ đầu ƈôи ȶɦịt của nó…

-Hài lòng chưa?

Quyên ‘nguýt’…lấy miếng khăn giấy đưa lên miệng chùi dấu vết trắng đục nơi khóe miệng.

-Hahaha…cái nầy là ‘fast food’ mà…thứ Sáu mình làm lại …để cho công bằng một chút…Đức hầu chị…7 món ăn chơi…bảo đảm tới bến luôn…hahaha.

-Đồ quỷ…trước đây đâu có ngờ cậu ɖâʍ như vậy…

-Hahaha….đàn ông không ɖâʍ đàn bà không thương đó mà…

Quyên bật cười trước sự ‘ma mãnh’ của tên ‘lưu manh’ nầy…

Đức quả thiệt lưu manh…Quyên cả buổi trưa chưa ăn gì ngoài những gì nó phun trong miệng nàng…lại phải trở vào lớp tiếp tục ngồi học cho hết buổi chiều…

Trong khi Đức có lý do chánh đáng ngang nhiên lái xe đi họp… Trưa hôm nay có buổi họp đầu tiên với 3 người Tú Nhi,Đồng Vủ và Bà Chủ Hương của ban nhạc…Đức muốn hôm nay,ngày thứ HaI…không chờ tới thứ Năm đâu…thứ Sáu lại càng không được,Những ngày trong tuần,chán nhất là ngày thứ Hai…vì vậy Đức chọn ngày hôm nay đi ra ngoài ‘ làm việc lớn’.

*

* *

Cùng buổi sáng tại trường Trung học Phổ Thông Châu văn Liêm…

-Ây da…chị Phấn à…chổ là bạn bè với nhau…mai mốt chị phải chiếu cố cho tui đó nhe…hihi…

Vừa nhìn thấy Phấn bước vào phòng giáo viên,Huệ sáng mắt lên đứng lên đon đả chào,nói những lời khiến Phấn mù tịt…chiếu cố?chiếu cố cái gì?

Phấn và Huệ cùng dạy ở Trường Trung học Phổ thông Châu Văn Liêm nầy đả gần 4 năm rồi…tuy chưa phải là bạn thân nhưng có thể nói giửa Huệ và Phấn rất gần gủi và coi như ‘hợp rơ’ nhất…Sáng nay Phấn chỉ có hai tiết sau nên đến muộn…Nghe Huệ xí xa xí xô một tràng,tuy là tiếng Việt nhưng Phấn cứ tưởng Huệ nói tiếng nước ngoài….nàng chẵng hiểu gì hết…

-Nè…chị nói cái gì vậy?Phấn ʍôиɠ lung nhìn Huệ ngờ vực hỏi…

-hả?chị…không chứ hả?Cục trưởng phu nhân…đừng có dấu nửa mà…ai ai cũng biết hết rồi…

-Chị nói cái gì đây? ‘mát dây’ à?

Huệ sửng sốt…quan sát nét mặt của Phấn…thầm nghỉ:”lẻ nào chính chủ còn chưa biết gì..sao kỳ vậy?”.

-Chị Phấn…lẻ nào chị còn chưa biết ông xả chị bây giờ là Cục trưởng Cục CA sao?không chứ hả?ai ai cũng biết tin nầy…còn nửa,nghe nói con rể tương lai của chị Tuệ được thăng làm Chủ tịch huyện Ô môn…Người ta nóí trường mình có phong thủy tốt…

Đến lượt Phấn sửng sốt:

-Chị..chị nói cái gì?

-Cục trưởng phu nhân …Chị Phấn à…hay là gọi cho ông xả đi…đừng hỏi tui nha…Ai cũng biết đó mà…ây da…có phải cơm không lành canh không ngọt không?chuyện thường thôi …tôi và thằng chồng tôi nhiều khi cũng cãi nhau chí chóe….hahaha nhưng chỉ 1 hay ngày thôi…hắn liền năn nỉ…

Nhìn quanh thấy không có ai…Huệ nhỏ giọng:”đàn ông đó mà…khi bọn họ cần…liền xuống nước…hihi”…

Phấn bán tín bán nghi…Tùng lên chức Cục trưởng?Không thể nào…nhưng nghe Huệ nói ai cũng biết…chuyện nầy là sao?Tuy vậy nhưng trong bụng thầm mừng rở…nếu thật vậy thì quá tốt rồi…

Phấn sực nhớ đêm qua…Tùng muốn làm chuyện vợ chồng,nàng không muốn lắm nhưng cũng chìu ,chỉ là không muốn dùng miệng bú ɭϊếʍ cho hắn thôi…có phải vì vậy mà hắn không vui…không báo cho mình cái tin nầy?nghỉ tới đó Phấn nổi xung lên…thầm nghỉ:”sẻ biết tay bà…”Càng nghỉ càng thấy có khả năng là vậy…liền lấy di động ra gọi.

-A lô..em hả?chuyện gì?

Giọng Tùng vui vẻ nhưng có vẻ gấp rút…vừa gọi báo tin mừng cho em gái xong liền có cuộc họp khẩn…giờ phút nầy Tùng đã là Cục trưởng….dỉ nhiên là muốn thể hiện một chút rồi,phải làm cho lảnh đạo hài lòng vì vậy hăng hái bận rộn đủ chuyện…nhiều cú gọi tới chúc mừng…Tùng chỉ đối đáp qua loa…cho tới giờ phút nầy cũng chưa kịp gọi cho vợ…

-Người ta nói…nói cái gì…anh lên chức …

-Ừm..hahaha…giọng Tùng nhỏ lại:”bà xả…tối nay về anh nói rỏ..hiện giờ anh sắp phải họp với lảnh đạo…”

Nghe giọng Tùng nói bận họp với lảnh đạo…Phấn ngập tràn niềm vui ….như vậy là thật rồi,nhưng cũng muốn nghe rỏ chính miệng Tùng nói ..

-Là thật…anh..anh lên làm Cục trưởng?

-Ừm…chiều nay nói nha..lảnh đạo đang chờ…

Tùng cúp di động…Phấn ngập tràn hạnh phúc…kiêu hãnh…

-Sao hả?Huệ tò mò hỏi…nàng cũng nóng lòng…tuy không phải chồng mình nhưng từ lâu có quan hệ tốt với Phấn…dựa hơi cũng đở mà…

-Ừm…

Phấn mĩm cười…hảnh diện gật đầu…tâm trạng bàng hoàng tưởng như đang nằm mơ…nghỉ thầm”:hôm nay về ghé siêu thị mua chút đồ làm vài món ngon…tối nay…hắn muốn sao thì sao đi…”

Hôm nay tâm tình Tuệ rất tốt,vừa được con gái báo tin thằng con rể tương lai được bổ nhiệm làm Chủ tịch huyện Ô môn …như vậy trong tương lai ai lại không nể mặt mình chứ?Nhạc mẩu của Chủ tịch huyện đấy…Tuệ cười không khép miệng được,quyết định đi siêu thị mua đồ về ,chiều làm thêm vài món coi như ăn mừng sơ bộ trước…Tuệ dạy học được 20 năm rồi,hiện nay là Hiệu Phó của Trường THPT Châu văn Liêm…đôi khi cũng dạy thế một vài giờ cho giáo viên nào vắng mặt,bình thường công việc nhàn hạ…nghỉ một đôi ngày,về sớm một hai buổi cũng không có vấn đề gì…

Đang gom đồ sửa soạn ra về,tiếng di động vang lên…nhìn màn ảnh di động…mặt Tuệ hiện lên ánh hồng..vội vả bắt máy.

-A lô…Cường hả?sao hôm nay rãnh vậy?không đi làm à?

-Không…hôm nay cãm thấy không khỏe lắm nên ở nhà một bửa…cô đang ở nhà?

-Không..cô sắp đi phố…Có chuyện gì sao?

-Cô…em…em muốn gặp cô…cô tới nhà em được không?

Dỉ nhiên là được rồi…Tuệ đang chờ câu nói nầy…tâm tình đang vui đúng lúc Cường gọi tới…bà muốn gặp hắn chia sẻ nhưng hơi ngại miệng…nghe Cường muốn bà tới nhà gả,lòng Tuệ rộn lên…

Tuệ năm nay cũng gần 50…Mười năm trước,Cường là học sinh củ của bà khi gả học lớp 12 …Cách đây không lâu tình cờ cô trò gặp lại,có dịp trò chuyện,gia đình Cường trước kia ở Cần Thơ nay đã về Cà mau nên hắn ở đây có một mình vì vậy rất thân thiết,Tuệ coi Cường như con cháu trong nhà,tới lui rất thường…

Nhưng trời xui đất khiến,bây giờ quan hệ giửa hai cô trò không còn là cô trò nửa rồi…thường cách năm,mười bửa ,Tuệ tìm tới nơi Cường ở…hai người đụ nhau…

Tuệ không nhớ vì sao chuyện như vậy có thể xãy ra và cũng không muốn nhớ…bà chỉ nhớ sau lần đầu tiên sa ngả để cho học trò đáng con mình đụ…Tuệ hổ thẹn cố tìm cách tránh mặt nhưng Cường dai như đỉa…thế là lại xãy ra lần hai…lần ba…bây giờ thì Tuệ đâm ra ghiền…gần tới ngày ‘hẹn’ thường bồn chồn mong đợi…

Tuệ xuất thân từ gia đình gương mẩu,lớn lên,trưởng thành lấy chồng sinh con vô cùng nề nếp…Chuyện vợ chồng cứ theo truyền thống chồng trêи vợ dưới…đã mấy chục năm rồi không có gì thay đổi cho đến bây giờ,hai vợ chồng ít làm chuyện đó,Tuệ cũng cho là thường tình,không có vấn đề.Cho đến ngày đó không hiểu vì sao có lẻ ma xui quỉ ám Tuệ buông xuôi để Cường lột truồng như nhọng rồi đụ bà…Hắn không phải như Thái,chồng bà,lần đó là lần đầu tiên trong đời Tuệ được người đàn ông hôn hít chổ đó…bú ɭϊếʍ chổ đó của bà…Tuệ ngượng ngùng xấu hổ nhưng cũng cãm thấy được chân trời mới…chân trời của ɖu͙ƈ tình…và sau những cuộc làm tình đủ trò ɖâʍ dật với học trò củ khiến bà mê mẩn…

Nghe Cường muốn gặp mình…Tuệ hiểu hắn muốn chi rồi…

-Ừm…cô tới ngay…

Cường đắc ý mĩm cười… hắn đang ở tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong căn nhà trọ của mình..nghỉ tới lát nửa được cô Tuệ bú ƈôи ȶɦịt , ôm cô Tuệ đụ….ƈôи ȶɦịt hắn ngỏng lên cứng ngắt…

Lúc đầu,Cường chỉ xem cô Tuệ như một công cụ cho hắn thỏa mãn tình ɖu͙ƈ nhưng càng ngày hắn càng ghiền,cô Tuệ chìu chuộng hắn đủ điều trong mọi tư thế biến thái nhất mà hắn có thể tưỡng tượng ra…Lúc đụ cô giáo mình,Cường cãm thấy kiêu hảnh vì đã chinh phục được và biến người đàn bà gương mẩu đạo đức thành nô lệ tình ɖu͙ƈ cho mình.

Nhưng gần đây,Cường khám phá ra không phải vậy…có lần ham vui muốn đổi mới một chút,hắn kêu gái gọi nhưng không thỏa mãn được như đã thỏa mản với cô Tuệ…Cường khám phá hình như với cô Tuệ hắn mới có hứng thú…

Khi từ Sài gòn xuống Cần thơ…Cường vô cùng tự tin,hắn còn trẻ,khá đẹp trai có nghề nghiệp vửng chắc…có hầu hết những điều kiện để vớt được một người đẹp nào đó ở thủ phủ của miền Tây sông nước…hắn đầu quân vào Đức lập,khi lần đầu tiên nhìn thấy Yến,tâm hồn hắn chới với quyết tâm theo đuổi,khi thấy mình thất bại,Cường nhãy qua tán tỉnh Nhung,gạ đụ nhưng lại bị cô nàng nầy chơi khâm sau mấy lần đãi ăn đãi uống…một lần nửa lại thất bại.

Gần đây Cường lại kiên nhẩn bỏ công tán tỉnh Tuyết…tưởng lần nầy cua được tới tay ai dè hôm qua gả săn đón mời cơm chúc mừng nàng xuất viện…ai dè nàng chỉ nói:

-Anh Cường à…anh là người đàn ông tốt…nhưng chúng ta không hợp đâu…We stay friends..OK?

Nếu là chỉ có Cường và Tuyết…Cường thấy ..không sao ..kẹt cái là lúc đó Nguyệt,Cúc hai người bạn của nàng cũng hiện diện nên nghe được…Cường xấu hổ…uất ức.

Hai đêm liên tiếp,hắn lại gọi gái giãi sầu nhưng khi hắn đụ…hắn cãm thấy không phọt được…

Hắn sục ƈôи ȶɦịt..trong lúc sục ƈôи ȶɦịt trong đầu hắn nghỉ đến hình ảnh cô Tuệ bú ƈôи ȶɦịt hắn..hắn liền phun xối xả…

Khám phá ra điều nầy…Cường sửng sốt…:”sao lại như vậy? Có lý nào?”

Hôm nay báo bệnh,không đi làm.Hắn cần 1 chút thời gian suy nghỉ …ở nhà một mình suy nghỉ viển vong một hồi lại thấy nứng ƈôи ȶɦịt thèm đụ…Hắn liền gọi cô Tuệ…ý ɖâʍ đầy đầu,suy nghỉ lát nữa đụ kiểu nào cho ấn tượng…càng nghỉ ƈôи ȶɦịt càng cứng ngắt…vì vậy nghe tiếng người bấm chuông,Cường nhanh chóng ngồi lên,hé màn cửa nhìn cho chắc ăn,nhìn thấy cô Tuệ,hắn mở cửa,Tuệ nhanh chóng bước vào trong…Cường chụp lấy bà,tay sờ soạng…gã đang nứng lắm rồi,muốn bắn một phát khởi đầu cái đã,sau đó mới ‘bình tỉnh’ được…ƈôи ȶɦịt gả áp sát ʍôиɠ bà,Tuệ cãm giác ƈôи ȶɦịt hắn dường như sắp nổ tung.

Lúc nầy Cường muốn chứng minh:có phải hắn dể dàng đạt được khoái cãm khi đụ cô Tuệ?nếu là vậy thì tại sao?sự cách biệt tuổi tác?

-Khoan đã..để cô tắm trước…người mồ hôi mồ hám…

-Cô bú em cái đã…em đang muốn lắm rồi…lát nửa em tắm với cô…Cường nói trong hơi thở,cầm tay Tuệ đưa xuống dưới ,tay Tuệ nắm ƈôи ȶɦịt,bóp bóp…lườm hắn … ngồi xuống há miệng bắt đầu ‘chửa lửa’ …

Cãm giác đầu ƈôи ȶɦịt được bao phủ bởi một vùng không gian ẩm ướt,ấm áp Cường nắc mạnh vào miệng Tuệ…không hiểu vì sao khi thấy miệng cô ngậm ƈôи ȶɦịt mình,Cường liền kìm chế không được,nắc nắc vài cái chưa đến 1 phút liền bắn xối xả…

Đợi Cường xả hết khí trong miệng mình,Tuệ nguýt hắn,đứng lên chạy vào nhà tắm nhả hết vào bồn cầu…bà chưa nuốt được…mặc dù đã nhiều lần thử.

Cường cười hề hề,vừa được ‘chửa lửa’ hắn cãm thấy vô cùng thoãi mái bước theo vào nhà tắm,ngắm nhìn bà đang trút bỏ quần áo trêи người…

-Thấy mặt cô hôm nay tươi rói…có chuyện gì vui sao?Cường tiến gần hỏi, giúp Tuệ cởi áo ngực đồng thời đưa tay mân mê bóp vú…Tuệ tuy gần 50 nhưng иɦũ ɦσα vẫn không tệ còn khá săn và to nên bóp rất đã tay…người bà có da có thịt không thể nói là mập nói tóm lại Tuệ là một đối tượng tốt để đụ…

-Ừm..thiệt là có chuyện mừng…thằng rể của cô được thăng làm Chủ tịch huyện Ô môn…

Tuệ vừa đưa tay mở vòi nước vừa cười đáp.

-Vậy đúng là tin mừng rồi..mai nầy biết đâu em có thể dựa hơi chút chút …

Tuệ cười khúc khích:

-Em thiệt là biết nói chơi…em giỏi vậy…dựa hơi cái gì…nè đi ra đi…để cô tắm…

-Em nói rồi…mình tắm chung…nà… để em tắm cho cô ha…

Miệng nói tay hành động,Cường cầm cục xà bông thơm thoa khắp người Tuệ…biết từ chối cũng không được Tuệ đành để Cường tắm cho mình…người bà nóng ran ..ƈôи ȶɦịt Cường cũng từ từ cứng lên..hắn rúc cục đã hiểu sự cách biệt tuổi tác khiến hắn ngày càng thích đụ cô Tuệ…vì cô Tuệ cái gì cũng chìu hắn…chỉ có đụ cô Tuệ hắn mới có khoái cảm…

Hai tay Tuệ chống lên tường,Cường thoa xà bông kỷ lưởng,xối nước cho xà bông đi hết…hắn ngây ngốc nhìn ʍôиɠ Tuệ một cách si dại…lấy tay banh ʍôиɠ bà ra đưa miệng sát tới…bú ɭϊếʍ say sưa…

Tuệ sửng sốt…sướиɠ rợn người..trước đây Cường cũng bú bà nhiều lần nhưng không phải nơi đó,bây giờ đây là lần đầu tiên trong đời được người bú ɭϊếʍ đít mình…hai mắt bà đờ đẩn nhìn Cường..lòng yêu dạt dào…quên mất chuyện đi siêu thị mua thêm chút đồ về làm cơm…chỉ còn biết ôm ấp học trò củ cùng hắn hành ɖâʍ đến chiều…

Tâm lý Cường giờ phút nầy đã hoàn toàn biến thái.

*

* *

-Nà…bây giờ đông đủ vậy là tốt rồi…trước hết chúng ta gọi món ăn sau đó vừa ăn uống vừa nói chuyện…như vậy mới có sức …có phải không?hahaha…Đức vừa nói vừa hihi haha đưa tay gọi phục vụ bất chấp ánh mắt bất thiện của Tú Nhi và Thụy Vủ…

Cô phục vụ trẻ đẹp bước tới,nhìn 4 người nhoẽn miệng cười:

-Xin hỏi các vị đã sẳn sàng gọi thức ăn chưa ạ?

-Ừm…các cô nầy thì không biết …tôi thì sẳn sàng rồi…sáng giờ chưa ăn gì hết…hôm nay không phải trả tiền phải ăn cho nhiều mới được….Đức vừa nói vừa cười hì hì…đưa mắt nháy nháy với cô gái phục vụ khiến nàng ta e thẹn …hai má đỏ lên.

-Không biết ngượng mồm…Thụy Vủ lườm mắng…

-Kệ hắn đi Thụy Vủ…cũng thật tội nghiệp…hình như hắn chưa bao giờ được mời…nhìn bộ dáng của hắn biết đây là lần đầu được người đẹp mời ăn đó mà…nên mới kϊƈɦ động như vậy…chấp nhất làm gì….

Tú Nhi bỉu môi liếc nhìn Đức đầy vẻ ‘khinh bỉ’…trong bụng cũng lấy làm ‘căm tức’ vì bị tên nhóc ‘thừa cơ cướp của’…’thừa nước đục thả câu’.

-Phải đó… Tú Nhi…chị không cần chấp nhất với hắn…được rồi…anh cứ tự nhiên đi…đừng khách sáo…

Cố tình làm ra vẻ mặt ‘khinh thường’,Thụy Vủ ‘phụ họa’ Tú Nhi..cả hai hình như muốn ‘bắt tay nguyền rủa’ tên ‘lưu manh’ nầy…cho đã tức…lần nào cũng bị hắn trêu chọc…cại bản mặt thật ‘đáng ghét’…

Nhưng Đức là ai chứ…không phải như đám người COCC mà cả hai đã từng gặp qua,đối phó với tiễu thơ như Thụy Vủ,chỉ là chuyện nhỏ…còn đối với Tú Nhi,trong đầu óc nó coi cô nàng nầy thuộc loại gái bao của lảnh đạo nào đó nên không thèm để Tú Nhi vào mắt…

-Hahaha vậy thì cám ơn nha…tôi gọi phần tôi trước…quay qua nhìn nử phục vụ cười:”trước hết 1 phần súp hành tây…sau đó là phần salad tôm hùm…à… một chai rượu chát trắng… ừm…lấy chai Premier Cru Les Clavoyons 2017 của Pháp đi,hôm nay chơi sang 1 chút…ui cha…có hào sống không?cho một ít..ba con được rồi…Ừm…tạm thời là vậy…

Đức một hơi chọn món ăn tây cho mình một cách sành sỏi khiến Tú Nhi và Thụy Vủ trợn mắt há mồm…’tạm thời là vậy’? rỏ ràng là muốn lấy mạng người ta đây mà…

Cô phục vụ kϊƈɦ động liếc trộm Đức lòng hâm mộ…

Đức thầm đắc ý…đã nhiều lần cùng Phó Loan đến đây…học lóm được nhiều thứ…hôm nay cứ ‘sao y bản chánh’ những gì Phó Loan gọi lần trước đem ra hù người…biết chắc sẻ hù dọa hai con nhỏ nầy sợ vở mật…hahaha cho bỏ cái tật ‘xãnh xẹ’…

Quả nhiên nghe Đức một hơi gọi thức ăn…Tú Nhi,Thụy Vủ liếc nhìn bản giá tên tờ thực đơn mà cãm thấy choáng váng mặt mài…nhất là Tú Nhi,tuy rằng có tài khoản tiêu xài trong xã giao nhưng không thể quá đáng được…tên mắc dịch nầy rỏ ràng muốn ‘giết người’ không dao súng đây mà…Còn Thụy Vủ thì hối hận muốn chết được..rỏ ràng há miệng mắc oai rồi… lở dại miệng bảo hắn “cứ tự nhiên đi…đừng khách sáo…” ai dè tên nầy đúng là không biết khách sáo là gì…

Hương chưa từng ăn món ăn tây nhưng nhìn nét mặt của Tú Nhi,Thụy Vủ đại khái đóan được những món Đức vừa gọi chắc là đắc lắm…

-Các người gọi món ăn đi…

-Gọi thức ăn cho mình đi Thụy Vủ…Chị Hương…người ta đã sang như vậy mình cũng không nên tự bạc đãi mình mà…ừm..tôi cũng lấy một phần súp hành tây,salad ceasar…vậy thôi…Tú Nhi lườm Đức rồi nhìn phục vụ gọi thức ăn cho mình…

-Tôi cũng giống như vậy…Thụy Vủ nói.

-Tôi…tôi không biết gọi món gì…chưa từng ăn đồ tây nên không biết…

Hương ngượng ngùng nói…

-Chị thích ăn tôm hùm không?Đức hỏi.

-Không…tôi bị dị ứng với đồ biển…Hương đáp.

-Thịt bò nha…steak ở đây được lắm…thử đi…Đức đề nghị…rồi không đợi Hương ừ hử quay qua nói với cô phục vụ:

-Một phần steak,medium done…smashed patatoes…à quên…thêm một phần súp hành tây nửa cho chị nầy…

Một lần nửa Đức ‘sổ’ 1 tràng thực đơn bằng tiếng anh…rất lưu loát…cũng là nhờ tập luyện như con két đó thôi nên khi phát âm rất có trình độ…đối với hai người Tú Nhi,Thụy Vủ thì không tính là gì nhưng ‘lấy uy’ với Hương thì dư sức…

Quả nhiên nghe Đức ‘bắn’ một tràng ngoại ngử…Quyên trợn mắt há mồm bị phong thái của Đức hù dọa…thầm nghỉ:”trước kia hắn tầm thường thôi …bây giờ sao giỏi vậy?”.

-Dạ được…

cô phục vụ đi không lâu trở lại với một chai rượu trắng và 4 cái ly…khui chai rượu rót một ít vào ly của Đức…nó cầm lên, ,khẻ lắc lắc rồi đưa lên mủi ngửi sau đó hớp miếng ,chép chép lưởi,gật đầu…cử chỉ thật là ‘quí tộc’ khiến Tú Nhi,Thụy Vủ lần nầy bị chấn kinh không ít…cả hai tuy là tiểu thơ nhà quan nhưng đâu có sành sỏi như vậy…bởi vậy trong lòng cãm thấy hơi ‘khớp’ …Hương thì khỏi nói rồi…nàng có cãm giác Đức trước mặt và Đức trước kia hình như không phải cùng 1 người.

-Cheers…hợp tác vui vẻ…

Đức cầm ly rượu trắng lên cụng ly…cười hinh hích vô cùng vui vẻ…

Nhìn thấy hai người đẹp mặt ‘dài ra,bí xị’ … như là bị “đèn đỏ” mổi tháng… không nâng ly mặt chù ụ,Đức cười hinh hích trong bụng…

Thấy trêu chọc cũng đã đủ rồi nên cười haha nói:

-Giởn chơi thôi mà…không cần phải thần kinh căng thẳng đâu à…hihi…hóa đơn nầy tôi trả…cô coi hai cô kìa…sao lại khẩn trương vậy…

-Thiệt?nà…cái nầy là anh nói đó nha…phục vụ…

Thụy Vủ nghe Đức nói…hai mắt sáng lên miệng lớn tiếng,tay đưa lên ra dấu cần người phục vụ,như sợ không được chú ý…nhanh nhanh gọi thêm vì sợ Đức đổi ý…

Tú Nhi thì hơi ngượng…hồi nãy giờ cứ nghỉ xấu cho hắn…

-Nè..nè..cô làm gì? Đức sửng sốt…

-Hahaha…bổn cô nương bây giờ cãm thấy thích ăn salad tôm hùm…sao hả?không được à?Thụy Vù ‘kênh’ mặt lên…

-Được mà…cứ tự nhiên đi…không biết lát nửa có cần mang một phần về nhà không?Đức hỏi ‘móc’…

-Tốt..tốt đó…như vậy đi ha…một phần thôi đủ rồi…hahaha cám ơn nhiều…Thụy Vủ ‘thản nhiên’ nhận lấy lòng tốt Đức…miệng hihi haha vô cùng đắc ý.

-Cô chắc chưa có bạn trai đâu ha…Đức nheo mắt nhìn Thụy Vủ cười ‘mĩa’.

-Chuyện gì?cho dù là vậy…anh cũng không đủ tiêu chuẩn đâu…muốn cua tôi à?đừng có nằm mơ đi…

-Cua cô?hahaha…khẩu vị tôi không tệ vậy đâu …hay là cô nhìn tôi có giống người không bình thường không?

Hahaha….Đến lúc nầy cả hai Tú Nhi,Hương đều không nhịn được đồng thời cười phá lên…họ cãm thấy Đức và Thụy Vủ đấu khẩu thật là vui vẻ…đúng là ‘kỳ phùng địch thủ’.

Thụy Vủ mặt đỏ lên..không biết nghỉ gì cũng cười khì khì…cãm thấy khi đấu khẩu với tên nầy thiệt là vui…nhớ lại mấy tên COCC ,luôn nói theo ý nàng,nói chuyện với người như vậy thiệt là nhàm chán…

-Thôi đi …hai người đừng có đấu khẩu nửa…bàn chuyện chính đi…

Vừa lúc đó thức ăn được 2 người phục vụ mang đến…Biết Hương lần đầu tiên ăn đồ tây nên đặc biệt săn sóc,chỉ dẩn và thậm chí cắt vài miếng thịt bò cho nàng…khiến Hương cãm thấy trong lòng vô cùng ấm áp…

-Nà…bây giờ vừa ăn vừa bàn chuyện đi ha…Tú Nhi…cô muốn thế nào cứ nói đi…bao nhiêu sô shows mỗi năm…mổi sô bao nhiêu ca sỉ,kéo dài bao lâu ,thời gian..địa điễm…chuyện gì cũng phải giấy trắng mực đen cho rỏ ràng…chị Hương sẻ dựa theo đó mà định giá tiền cho mổi sô…bắt đầu là vậy…sau nầy sẻ vô chi tiết…hai người bàn,tui nghe,thấy có gì không ổn tui góp ý cho.

Đức hớp một ngụm rượu chậm rãi nói…Thụy Vủ nghe nói hai mắt bừng sáng thầm nghỉ:”tên nầy coi ba trợn,cà chớn nhưng lại tỉ mỉ với đàn bà con gái,khi làm việc sao linh hoạt nề nếp…không tệ ..không tệ…rồi bổng nhiên hai má đỏ bừng lên…liếc trộm Đức một cái …quay mặt nhìn hướng khác…

-Nà..nà…cô đó..nghe cho kỷ đi…về thảo hợp đồng sơ bộ…sao ngồi nhàn hạ vậy?

Đức ‘nghiêm khắc giáo huấn’…ánh mắt ‘đểu cáng’ nhìn Thụy Vủ nhếch mép cười ‘khinh thường’…

-Anh…anh…Thụy Vủ muốn sừng sộ nhưng không biết nghĩ sao bỉu môi hướng Đức làm mặt quỉ…rồi thản nhiên thưởng thức món súp hành…không thèm đếm xỉa hắn…

Nhìn Tú Nhi và Thụy Vủ lên xe ra về…Hương cười trêu chọc…

-Cậu đó…phải nhường nhịn con gái một chút mới có phong độ…sau nầy biết đâu chạy theo van xin tình yêu thì sao?

-Hả?hahaha…yên chí đi chị Hương à…mấy cô nầy hả?không phải gu của tui đâu…nếu là chị thì khác…ouf…

Chợt biết mình hơi lở lời Đức liền im miệng…cười giả lả:

-Sao hôm nay không thấy anh Triều vậy?ảnh bận lắm sao?

-Cậu không biết đâu…ảnh chỉ lo vòng trong…tôi lo vòng ngoài…mấy cái chuyện bàn luận hợp đồng là do tôi lo hết…Thôi đừng nói chuyện đó nửa…có rãnh không..kiếm chổ nào trò chuyện…

-Ừm…tui cũng rãnh…hay là kiếm chổ nào ngồi uống nước…

-Thôi…tôi không thích chổ đông người…

Đức ngẩn ra…’không thích chổ đông người?’ ý gì đây? Muốn kiếm chổ vắng người à?Coi Đức tui là ai đây?Tui tuyệt đối không phải là thiện nam tín nử đâu …

-Vậy à…được thôi… Đức có căn nhà phía bên Vỉnh Long của cầu Cần Thơ…đưa chị đến đó…rất yên tịnh hay là chúng ta qua bên đó?

Đức nhìn Hương hỏi…bất chợt nhớ lúc trước thường rình lén Hương thay quần áo rồi về nhà tưởng tượng cặp иɦũ ɦσα trắng hồng,chùm lông đen mượt mà sục ƈôи ȶɦịt nhiều lần…Lúc nầy những hình ảnh đó xuất hiện trong đầu khiến ƈôи ȶɦịt trong quần ngóc đầu…

-Vậy thì đi đi…chờ gì nửa…

Đức cho xe chạy qua cầu…giờ nầy cũng xấp xỉ 4 giờ chiều,Bà Năm ở nhà đối diện cũng là người mà Thủy trả chút tiền nhờ trông coi ,thấy Đức liền gật đầu chào ,thấy Hương xuống xe,bà Năm miệng cười toe toét khiên Đức chột dạ…nghỉ phải tốn tiền bịt miệng mới được…

Hương nhìn căn nhà lấy làm kỳ quái…

-hahaha…vô đi rồi nói…Đức mở cửa cùng Hương bước vào…

Quả nhiên cũng như Quyên,Nhung và những người đã tới trước đây…Hương trợn mắt há mồm trầm trồ…

Đức đắc ý khoe:

-Sao hả?cho chút ý kiến đi…tôi nhờ người ta thiết kế theo ý mình…

-Nhà của cậu à?sao trêи tường,trêи trần nhà …chổ nào cũng là gương…

Hương hình như chợt hiểu ra…hai má đỏ bừng…

-Hahaha…nà nà lại đây chỉ cho coi…chổ nầy là…chổ nầy là…

Cứ bổn củ soạn lại…xí xô xí xào giới thiệu…len lén nhìn Hương,Đức nghỉ bụng:”không lẻ thông minh vậy sao?biết công dụng của mấy tấm gương?”

Hương thấy Đức len lén nhìn mình lòng thầm đắc ý…

Hương cũng không ngu..nàng gợi ý ‘tôi không thích chổ đông người’…hắn liền chở nàng đến căn nhà nầy,phía sau xe nhìn một cái là biết rồi…như cái phòng di động í……trong nhà toàn là gương… tên nầy ‘ghê’ lắm đây.

Hôm nay lần đầu tiên tiếp xúc với Đức sau hai năm…Hương không thể tin được đây là thằng nhóc đã rình mình trước kia…sự thay đổi quá nhiều,có lúc Hương tưởng là hai người khác nhau…Lúc ở nhà hàng,hắn cắt thịt cho nàng,săn sóc tỉ mỉ khiến Hương thấy ấm áp…rồi mơ mộng…tâm lý đàn bà ai cũng vậy,mong có được người đàn ông đầy đủ thực lực để dựa vào,Hương năm nay mới 29 mà Triều lại không được trong chuyện vợ chồng…như vậy tương lai phải làm sao đây?hai năm nay đã khốn đốn lắm rồi…những thèm muốn của thể xác…

Gần đây gặp lại Đức…phong độ,đẹp trai,dí dõm…đầy đủ đặc tính của 1 ‘soái ca’…nếu được làm người tình thì hay biết mấy…hơn nửa ngày xưa…hắn có phải đã từng thích mình?Hương thật muốn biết.

-Cậu nha…so với lúc trước hoàn toàn khác xa…

-Hai năm rồi mà chị Hương…nhưng chị không thay đổi gì mấy…vẫn đẹp như xưa…anh Triều cưới được chị thiệt là có phước…

-Đang vui …đừng nhắc ổng…mất hứng…

Hương gạt phăng…

-Hả? Sao vậy?hai người gây gổ à?

-Nếu chỉ là gây gổ thì nói làm gì…Anh…anh ấy..anh ấy…không được…Hương do dự giây lát rồi lí nhí.

-Hả?không được?cái gì không được?

Đức ngây ngô hỏi.

-Anh ấy…anh ấy mất khả năng làm chồng…cậu hiểu chưa?

Một lần nửa…Đức sửng sốt…thằng ngu cũng hiểu…trước hết nói muốn tìm chổ yên tịnh vắng người trò chuyện,sau đó là nói chồng mình ‘chuyện đó’ không được…không lẻ có ý đồ gạ mình đụ nàng?đương nhiên rồi…nếu không là vậy làm sao giải thích?những lời nầy lẻ ra không nên nói với đàn ông mà?

Từ trước đến giờ nó luôn tìm cách gạ đụ đàn bà nhưng bây giờ có đàn bà chủ động gạ cho nó đụ…nhất thời nửa mừng,nửa lúng túng…khoan đã…không được hấp tấp…dò kỷ lưởng đã…nếu thiệt thì..anh Triều à…xin lổi nha…tui không phải là thánh nhân,tui không ‘đớp’ vợ anh thì sớm muộn gì cũng sẻ có người khác ‘đớp’ thôi…là bạn bè với nhau…đồ tốt không thể để người ngoài hưởng mà…

-hả?vậy..vậy…

-vậy cái gì?sao bây giờ nhát vậy?lúc trước có gan rình tui thay đồ …tui vẩn còn nhớ đó…

Hương liếc Đức lẳng lơ cười ủy mị…hai mắt lóe lên sự khao khát…

Hương đã lâu chưa làm chuyện đó với chồng,dỉ nhiên là rất dể ‘động đực’…nay gặp lại Đức,nàng nhìn nó rất thuận mắt…rắp tâm mưu đồ…ngày xưa nó rình mình,bây giờ thì sao?

-Chị Hương à…lúc đó..hahaha..chưa kịp thấy gì mà…tui thề…

-Có quỉ mới tin cậu…Hương cười ranh mảnh.

-Chị..chị không nói cho anh Triều biết chứ hả?Đức nhăn nhó…

Hương cười khúc khích:

-Cậu tưởng tôi ngu à? Nói làm gì…

– Chị làm tui hết hồn…Đức pha trò,ánh mắt bắt đầu ɖâʍ dê,lượn lên người Hương…иɦũ ɦσα đít đầy đủ,không thua chị Nhung…người như vậy …

Đức nuốt nước bọt…cái nầy còn do dự không đụ thì đi chết đi…

-Lúc đó tại sao rình tôi vậy?cậu thích tôi à?Hương cuối cùng cũng ‘trắng trợn’hỏi …

-Không…tôi cũng không biết…lúc đó dậy thì…thấy chị..thấy chị ngon lành nên mới rình…

-Vậy bây giờ thì sao?ánh mắt Hương bắt đầu mê ly rồi…xích lại gần Đức hơn,mùi thơm trêи tóc nàng làm cổ họng Đức khô ran…người bắt đầu lên cơn sốt…ƈôи ȶɦịt trong quần đã sẳn sàng ứng chiến.Người ta là đàn bà,trực tiếp như vậy rồi thì mình còn do dự cái gì nửa?nghỉ vậy liền đưa tay kéo Hương sát vào miệng tham lam hôn hít tay bắt đầu sờ soạn,thám hiễm khắp nơi…

-Rủi anh ấy biết thì sao?Đức rì rào bên tai Hương…hai tay không ngừng tiến sâu hơn…

-Cậu nghỉ tôi sống suốt đời như vậy với anh ấy sao?Hương bắt đầu thở mạnh,bàn tay Đức sờ tới đâu nàng rỡn tóc gáy đến đó…

Đức đưa lưởi ɭϊếʍ nhẹ vành tai Hương khiến nàng rùn mình,lửa ɖu͙ƈ xông lên,cả người phát sốt hơi thở dồn dập…chợt cãm giác bàn tay thọc thẳng vào qυầи ɭót xoa lên đám lông mềm mại …

Hương co rúm người…khi bàn tay Đức chạm vào cấm địa giửa hai đùi,đầu óc nàng ý loạn tình mê…

Đức đẫy nhẹ nàng nằm xuống ngay trêи nền nhà…bắt đầu hôn hít,tay dần dần cỡi từng nút áo,sờ soạn,lưỡi rà khắp hang cùng ngỏ hẽm trêи người đàn bà khát khao ɖu͙ƈ tình…

-Khoan….để chị tắm trước đã…

Hương thì thào,tuy lửa ɖu͙ƈ đang thiêu đốt nhưng vẩn không quên từ trưa đến giờ người đổ mồ hôi…

-Ừm…Đức mỡ nước…mình tắm chung …

Đức vào phòng tắm,mở nước trở ra…sửng sốt hai mắt mở to nhìn không chớp,Hương đang từ từ thoát y trước mặt …bất giác Đức cãm thấy mình vô cùng thiếu sót…được nhìn đàn bà từ từ thoát y không ngờ kϊƈɦ thích đến như vậy…

Thấy Đức trân trối đứng nhìn mình cởi quần áo…Hương đâm ngượng.

-Cậu nhìn gì dử vậy?.

Đức đang tô hô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhọng,con ƈôи ȶɦịt to bự gân guốc đong đưa qua lại khiến Hương cũng sửng sốt kinh ngạc về kϊƈɦ thước khủng của cái đó,đồng thời cãm thấy cổ họng khô ran,người nóng bừng.

-Haha..không..không có gì…vừa sực nhớ lúc trước í mà…

Đức cười ám muội…bước tới nhấc bổng Hương lên đem vào phòng tắm,để nàng vào bồn,khởi động cơ quan rồi bước vào ngồi bên nàng tay sờ tay bóp miệng lưởi bắt đầu di chuyển trêи cơ thể nàng…

Hương cũng động tình không kém…tay nàng cũng nhanh chóng vuốt ve cục thịt gân guốc xấu xí kia,hai mắt đờ đẩn mê ly ,nổi niềm thèm khát bấy lâu bị dồn nén nay được dịp bộc phát…nhanh chóng ngồi xuống mở miệng ngậm vào…một cách tham lam bắt đầu bú mút…

Đêm qua đụ Nhung 2 lần ,trưa này ở bãi đậu xe phun vào miệng Quyên …Hương tuy là ‘mới tinh’,bú ɭϊếʍ cũng rất có trình độ nhưng cũng không làm Đức ‘khốn đốn’ được…nó thản nhiên ngả ngả người dựa vào thành bồn hưỡng phước ,tay nầy nô đùa dày vò xoa bóp иɦũ ɦσα nàng…tay kia tìm cửa hang nô đùa khều móc …

Hương nắm ngửa ra thở dốc,mặt đỏ bừng như người say rượu,đầu Đức đang nhấp nhô giửa hai đùi nàng,tay nó cầm chai rượu đỏ rót một chút trêи vùng thịt no tròn ,nước rượu chãy xuống len lỏi giửa hai khe thịt,Đức mút,ɭϊếʍ nước rượu từ đó…

Trò chơi nầy Đức được Chủ tịch Diễm và dì Hà ‘tận tình chỉ đạo’…Cả hai đều nói đàn bà đam mê món nầy,còn nói nó dùng chiêu nầy với ai…người đó sẻ suốt đời mê nó…vỉnh viển đi theo nó…lúc đó dỉ nhiên là muốn nó làm cho hai người …

Sau nầy,thỉnh thoãng Đức cũng chơi trò nầy…quả nhiên là ai cũng thần hồn phách lạc…

Hương cũng không ngoại lệ…

Đả hai năm nay….Triều có vấn đề sinh ɖu͙ƈ nên chưa hề đụng tới nàng…thèm khác đã đến hồi cực hạng…nay được Đức ôm ấp bú ɭϊếʍ kiểu nầy thì làm sao chịu cho thấu?thế là ɖâʍ thủy tuôn ào ào,thần hồn điên đảo,hai chân dang rộng hai mắt đờ đẩn nhìn Đức…chờ nó đút vào…

Đức kê đầu ƈôи ȶɦịt mình ngay cửa hang lầy lội ɖâʍ thủy đâm thẳng vào một phát tới đáy cốc…ƈôи ȶɦịt nó được bao phủ bởi một môi trường thật ấm áp dể chịu…

Hương cãm giác cửa hang mình ‘thốn’ một cái…tinh thần sãng khoái sướиɠ tột cùng…hai chân nàng cặp lấy eo Đức siết mạnh,cùng lúc đó Đức bắt đầu nắc lấy nắc để…cặp иɦũ ɦσα Hương rung theo từng cú ra vào phía dưới, hai bàn tay của Đức ra sức nhồi bóp mạnh bạo…

Vừa nắc vừa nhớ lúc trước rình Hương thay đồ…từng hình ảnh của những giây phút hồi họp những ngày đó lần lượt hiện lên trong đầu,hứng chí đưa một tay xoa xoa lên chùm lông mềm mại gần nơi ƈôи ȶɦịt mình đang thụt vô thụt ra hổn hển nói:

-..”.Lúc trước canh me rình chị…khổ cực thấy mẹ ..thấy cái chổ nầy của chị làm tui về nhà…ngày đêm mơ mộng…không ngờ cũng có ngày mình như vầy..hihi…sao hả?thấy Đức ra sao?” Đức ngừng một vài giây,lật người Hương lại rồi từ phía sau đút vào tiếp tục nắc , đang hứng chí,hôm nay chơi Hương đủ kiểu mới được,vừa nắc vừa nhìn trong gương vô cùng đắc ý…

Hương chẵng ừ hử,mắt đang bận nhìn trái nhìn phải thấy dáng điệu của mình trong gương miệng mĩm cười lẵng lơ ɖâʍ đãng,đẫy ʍôиɠ ngược ra sau mổi khi Đức thúc tới…vô cùng phối hợp…

Hai năm trời thiếu thốn,hôm nay trong vài giờ được hưởng lạc thú thần tiên,nét mặt Hương đầy vẻ thỏa mãn yêu đời,không muốn về nhà…Hương muốn thời gian dừng lại.

Trong bồn tắm,hai người đang ngâm mình trong nước ấm,ngồi trêи đùi Đức,nét mặt tươi cười phấn khởi…trong lòng không muốn ,nhưng dù sao cũng tới lúc về rồi.Miệng hôn hít ,tay Đức vẩn không ngừng mơn trớn sờ soạn khắp người nàng,Hương cãm giác phía dưới ʍôиɠ cục thịt khủng kia lại bắt đầu đội lên…nàng đưa tay xuống nắm lấy ‘nó’ quay mặt lại cười khiêu khích:

– muốn nửa sao?chỉ cần em muốn,chị liền ở lại…

-Dỉ nhiên là muốn rồi…nhưng tối nay không được…để khi khác…

-Chị không cần gì hết…khi nào em..em muốn chị..chị sẻ đến với em.

Hương nhìn Đức mong đợi…

-Dỉ nhiên rồi…chị phải cẩn thận…anh Triều…

-Biết rồi…chị sẻ cẩn thận..em đừng lo nhiều…không sao hết…

-vậy tốt…mai mốt Đức sẻ thường kêu chị…hihi…

-Ừm..bất cứ lúc nào em kêu…chị sẻ tới…em không kêu chị sẻ kêu em mà…hihihi

*

* *

Đức đưa Hương tới một góc đường để nàng đón xe về nhà…nếu không có hẹn hò với Tuyết chiều nay Đức quả thật cũng muốn dập Hương thêm vài cú nửa…

Đức cầm di động gọi Tuyết…nó cãm giác như là nàng ta đang chờ mình gọi hay sao í..chuông reo chưa xong lần đầu đường dây liền thông rồi…

-A lô…Tới đón cô ha…

-Tưỡng là cậu lại quên nửa rồi chứ…

-Quên?đã chuẩn bị cả tuần rồi…cô nghỉ tôi quên được sao?

Biết nó nói nhăng nói cuội nhưng trong lòng Tuyết như uống phải mật ong…

-Tha cho cậu…15 phút sau tới đầu ngỏ chờ đi…

-Ừm…lát gặp…

Tuyết cúp máy quay qua nhìn hai đứa bạn…đưa 5 ngón tay lên làm ra vẻ …nháy mắt cười cười…

-Tao đã nói mà…hắn không thóat khỏi ‘ngủ chỉ sơn’ của tao được…

-Ai không thoát khỏi tay ai…khó nói lắm…tao thấy tên nầy không vừa đâu…

Nguyệt nhìn Tuyết hâm mộ có,ghen tỵ có…bạn bè bấy lâu đồ tốt luôn có phần Tuyết,không có phần mình.

-Đúng đó nha Tuyết…con Nguyệt nói không sai…tao cũng thấy bạn gái hắn hình như nhiều lắm…không thua mầy đâu…

Cúc cũng đồng tình với Nguyệt,nhắc nhở…

-Yên chí đi..hihi…tao biết làm sao mà…

Khu vườn địa đàng lúc nào cũng yên tịnh,thơ mộng…đàn bà,con gái chịu theo mình tới chổ nầy dỉ nhiên là có ý với mình rồi…có lột quần nàng được ta hay không đó là vấn đề khác,còn tùy theo cái khả năng của mổi người…Đức đã chuẩn bị tốt mói thứ,chiều nay chỉ cần ghé nhà hàng lấy những món đã đặc sẳn,không tốn nhiều thì giờ.

Nhìn Đức lui cui bận rộn đem mọi thứ bày ra Tuyết cười nghỉ bụng :” coi tên nầy âm mưu gì đây?”.Lần trước đã cùng Đức đến đây…chưa có chuyện gì xãy ra,lúc Đức đưa nàng về,Tuyết thở phào nhưng trong lòng tiếc nuối…Lần nầy tâm trạng lại hồi họp,tên nầy ghê lắm…chiếc xe nầy như là cái phòng ngủ nhỏ…lại nhớ lần trước hai người đã hôn môi…

-Nè,coi đi… chuẩn bị cho đầy đủ…cô coi…có rượu đỏ,có bia,có nước trái cây,có nước ngọt…nói tóm lại là có đầy đủ hết…Thức ăn đặc ở nhà hàng 5 sao đó…còn nóng…hahaha…đúng là lãng mạn…phải không? mình coi như cắm trại,đêm nay ngắm trăng,ngắm sao …

Chưa kịp dứt lời…mưa liền đổ xuống

-Hahaha…Tuyết không nhịn được bật cười…

…Đức sửng sốt…củng may cả hai đang ngồi phía sau xe.Cửa sau xe đả được kéo lên,bên ngoài bầu trời đã tối đen,trong xe ánh đèn trêи trần xe tỏa vừa đủ sáng…không khí đúng là khá lãng mạn.

-Hahaha…không sao….coi như là ngắm mưa đi…ừm… có lời nhạc như vầy: “đếm mấy triệu hạt mưa rồi mà chưa vơi nổi nhớ”…hahaha có lẻ lúc viết bản nhạc Ở hai đầu nổi nhớ,tác giả rất cô đơn chỉ có một mình…mình bây giờ hai người vậy là yêu nhau ngày mưa…đúng không?hihi

-“Nói bậy nói bạ..cái gì yêu chứ?tầm phào…”Tuyết ngượng nghịu ‘gắt’…

-Thì coi như đóng kịch đi…trong hoàn cảnh mưa rơi tí tách,cặp tình nhân ngồi tâm sự dưới mưa…sau đó…

Ngẩn đầu nhìn Tuyết…Đức sửng người…

-Có chuyện gì?sao nhìn dử vậy?lạ lắm sao?nói tiếp đi…sau đó cái gì?

Thấy ánh mắt hắn nhìn mình..Tuyết thầm vui sướиɠ…không uổng công trang điễm,chọn quần áo…

-Không lạ…không lạ chút nào…cô đẹp…như minh tinh vậy…hèn chi có người mê cô tít thò lò…hahaha.

Đức mặt dầy hihi ha ha nịnh đầm.

Nghỉ rằng Đức muốn ám chỉ Cường,Tuyết sầm mặt.

-Nói gì vậy?tui với tên Cường đó không có gì nha..cậu đừng có nghỉ bậy…

-Cường?mắc mớ gì hắn chứ?

-Cậu nói có người mê tôi tít thò lò mà…

-Ừm…không phải hắn mà là tôi nè…

Liền sau đó…cặp môi anh đào của Tuyết bị môi hắn khóa lại…Tuyết bàng hoàng sửng người chưa kịp có phản ứng ..chiếc lưởi của hắn đả luồn vào miệng nàng,lưởi hắn quấn quít lấy lưởi nàng…

Lần trước hai người đã hôn nhau rồi…lần nầy Đức cố ý thừa cơ chiếm lấy tiện nghi của người đẹp.

Hai tay Tuyết ngần ngừ rồi từ từ ôm lấy cổ hắn nồng nàng đáp trả…

Tuyết rùn mình nổi da gà khi cãm giác bàn tay hắn lòn dưới áo chạm vào ngực mình…nửa muốn ngăn,nữa muốn để yên cho đến khi bàn tay hắn đẫy áo ngực chạm vào nụ hoa trêи ngực chỉ nghe Tuyết thều thào:

-đừng..đừng…coi chừng có người thấy…

Đức vẫn không nói gì..cứ làm tới…Tuyết cãm giác đầu ngực bị ngậm lấy…nàng sửng người,rùn mình…chẳng biết phải ứng biến thế nào…ngăn lại?hay là cứ để hắn ‘lộng’ một chút nửa thôi?…

Chút nửa thôi…rồi lại chút nửa thôi cho đến khi cả người như lên cơn sốt vì ham muốn bùng cháy,Tuyết hai mắt nhắm nghiền,e thẹn ngượng ngùng khi cãm giác quần áo của mình từ từ bị hắn cởi từng cái một mà nàng vẩn không phản ứng…cho đến một lúc đã không còn gì trêи người nửa…hơi thở ấm áp của hắn đang dần dần di chuyển khắp người nàng,cuối cùng dừng ngay nơi đó…

Tuyết đã từng len lén xem các đoạn phim s.εメ trêи mạng,nàng biết hắn sắp làm gì.Tuyết vô thức dang rộng hai chân ra,cãm giác được nơi đó của mình ướt đẫm ,khoái cãm tột cùng,Tuyết rùn mình bật tiếng rêи rỉ .

Đưa lưởi lướt lên lướt xuống giửa khe suối lầy lội,Đức mút nhè nhẹ, nước càng lúc càng nhiều,ướt đẫm cả khu rừng chung quanh,làn da mịn màng lại có mùi thơm thoang thoảng thật dể chịu.Đức đưa lưởi vào sâu trong hang động ,lướt lên lướt xuống dọc theo cửa hang…cuối cùng mút mạnh …

Tuyếc cắn môi cố kìm hãm tiếng rêи rì,hai tay nàng vô thức ghì mạnh đầu tóc Đức dí sát vào thêm…Miệng không ngừng bú ɭϊếʍ nơi u cốc…Đức đưa tay kéo qυầи ɭót mình xuống, đã đến lúc bẻ khóa động đào…

Nó ngồi lên ,dí đầu ƈôи ȶɦịt ngay cửa động,qua kinh nghiệm lần trước với Yến,nó nhè nhẹ ấn đầu ƈôи ȶɦịt mình vào,chỉ một chút thôi ,mặt Tuyết đã xám xịt,cơn đau thấu xương khiến nàng cau mặt,hai tay bấu vào vai Đức thật mạnh…

Đức bất động…không nhấn tới cũng không lùi…kiên nhẩn chờ đợi…ngả nằm sát lên người Tuyết,hôn nhẹ lên vành tai nàng ,hôn xuống cổ,xuống tới ngực,mút mút đầu ti hi vọng cãm giác sẻ làm dịu cơn đau…

Rồi nhẹ nhàng nhấn sâu thêm chút nửa… Tuyết im lặng,tuy không còn cau mặt nhưng vẩn trắng bệch…

Đức nhẹ nhàng rút ra một chút rồi lại nhẹ nhàng nhấn tới …lại bất động chờ đợi…

Cuối cùng là đút từ từ nhẹ nhàng lút cán…ƈôи ȶɦịt vừa vào sâu tận cùng u cốc thì trêи vai nó bị Tuyết cắn một cái rướm máu…

Đại công cáo thành…đoạn đường ngắn nhất nhưng khó khăn nhất đã đi qua…

Đức nằm im trêи người Tuyết,hôn môi,hôn vành tai,mút vú…kϊƈɦ thích mọi cách để người đẹp giãm cơn đau…một lúc khá lâu nó nhấp nhấp nhẹ nhàng vài cái,nhẹ nhàng sàng ʍôиɠ qua lại ,mục đích là ‘nong hang động ‘ dãn ra một chút.

-Xong..xong chưa?Tuyết ngượng ngùng hỏi…cơn đau có vẻ đã giãm nhiều..

-Chưa…sợ em đau…bớt đau nhiều chưa?anh..anh tiếp tục nha…

-Ừm…

Đức mừng rở..bắt đầu nhấp nhiều lên nhưng vẩn rất nhẹ nhàng…nó không dám dùng sức…Tuyết không phải là Nhung,Quyên hoặc những người khác…nàng sẻ la làng….Đức nhận ra có lẻ đây là lần đầu của Tuyết,phản ứng không khác gì Yến…

Tuyết vẩn còn đau nhưng lại có cãm giác sướиɠ chút chút…đau nhiều hơn sướиɠ…dần dần cãm giác đau bớt nhiều,cám giác sướиɠ tăng nhiều lên…

Đức lại nhấp …nhiều hơn một chút..rồi dừng… Tuyết rêи nhỏ…nó ngậm đầu ti mút nhè nhẹ,lại nhấp nhấp rồi dừng…Tuyết rêи nhiều hơn…hai tay ôm Đức siết mạnh…biết đã đến lúc,Đức nhấp nhanh dần…nhanh dần…nhấp không ngừng,môi nó tìm môi nàng,Tuyết nồng nàng đáp trả…

Cuộn tròn như con tôm luộc nằm trong lòng Đức… Tuyết cãm nhận được cục thịt kia đang áp sát vào ʍôиɠ mình…miệng hắn hôn hít ,tay hắn mân mê vuốt ve khắp người ,cãm giác lâng lâng khó tả.

Đức nhấp thật lâu nhưng rất dịu dàng,nhẹ nhàng,mục đích là để Tuyết ‘quen thuộc thân thiện với người khách lạ’…hôm nay như vậy đủ rồi,lần đầu mà,phải kiên nhẩn,thời gian còn dài…nó không muốn làm ‘tới bến’…đau đớn sẻ làm Tuyết sợ hãi.Lúc trước Yến cũng vậy mà…bây giờ thì gì cũng làm…chỉ cần thời gian …Tuyết sẻ như vậy thôi…

-“Tuyết..em thật đẹp…” Đức nịnh…

-Thiệt?đẹp cở nào?

-Dỉ nhiên là thiệt rồi…còn đẹp cở nào à?ừm..không có gì có thể so sánh…

-Vậy em so với Yến..ai đẹp hơn?

-ai đẹp hơn?

-Hahaha..mổi người một vẻ mười phân vẹn mười mà…hahaha.

-Vậy cái cô Nancy đó..em và cô ta ai đẹp hơn ?đừng có nói mười phân vẹn mười nửa nha…thành thật đi…

Đổ mồ hôi…đổ mồ hôi…chết mẹ rồi…lại là một con cọp cái…

Không trả lời…Đức chồm lên,bắt đầu hôn hít trêи mặt,vành tai,cổ,ngực,ngậm đầu ti mút mút …lần lần di chuyển xuống tới rún..mục đích là tránh đạn…đây là cách duy nhất để đánh lạc hướng…Tuyết cũng không ngu..biết tên nầy đang tránh né…nhưng cái lưởi của nó làm nàng nóng bừng bừng…không phải nàng quên nhưng không muốn lấn tới…nàng biết tên nầy phong lưu,độc chiếm là không thể nào nhưng nhất định phải được hắn cưng chìu…

-Không được …người ta còn đau lắm…

-Ừm…anh chỉ hôn em thôi…

Việc đi học trường Đãng cũng không làm ‘xáo trộn’ hoạt động thường ngày của Đức tổng…Đức tổng vẩn có thời gian phong lưu khoái hoạt trong sinh hoạt ɖu͙ƈ tình,có phần phong phú hơn.’Thời đụ biểu’ có thêm 3 tên mới…Quyên,Hương,Tuyết…danh sách lại dài ra rồi…càng thêm bận rộn.

Một tuần trôi qua nhanh chóng từ sau lần đầu tiên ấy…Tuyết đã đi lại bình thường rồi…

Nhung đã xác định có thai rồi…đứa con đầu lòng của Đức đang trong bụng của vợ người ta…

Lại Đức Hòa sau khi được thà về…không còn đến trường Đãng nửa…Chức Vụ Chủ nhiệm cũng từ chức…sau đó nghe nói bay qua Âu châu…

Cha con Huỳnh Bảy,Huỳnh Tám đều bị khai trừ khỏi ngành CA…Cục trưởng Cục CA Nguyển Thanh Tùng là người ‘hiểu chuyện’ và làm được việc,nhanh chóng nắm công tác Cục CA thành phố trong tay.

Thêm một tuần nửa trôi qua…Nancy cũng sắp về rồi…

Có tin đồn từ hai ba ngày nay là Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Lại Đức Quang sẻ được điều làm Phó Trưởng ban nghiên cứu lý luận Đảng tỉnh ủy.

Tin nầy sáng nay đã chính thức được công bố…

Hiệu trưởng Lương Học Hửu tiếp nhận chức vụ Phó Chủ tịch thường trực tỉnh…Còn nửa.

Chánh văn Phòng Tỉnh ủy Hậu Giang Hoàng Quốc Đàm được điều động làm Phó Chủ tịch thường trực tỉnh ủy tỉnh Vỉnh Long…

Sau cùng là Phó Hiệu trưởng Lý Minh Đoàn của trường Đãng tiếp nhận vị trí Chánh văn Phòng của Phòng Tỉnh ủy…

Những việc nầy không liên quan tới Đức tổng…tan học,đưa Quyên về nhà nàng,Đức đang trêи đường về nhà ,tiếng di động kêu vang…Là Nancy…

-“Giờ nầy bên đó là nửa đêm rồi…chưa ngủ sao?”

-Không ngủ được…đang cãm thấy đói bụng…bổng nhiên thèm ăn bánh xèo…à nầy cậu đang ở đâu?

-Còn ở đâu nửa,mới tan học,đang trêи đường về nhà định ngủ một giấc…hahaha..thèm bánh xèo chứ gì?mai một về đây tôi dẩn cô đi ăn cả tuần luôn…hahaha.

-Tôi muốn ăn bây giờ…đang đói bụng nên thèm…cậu đến đây đi…chổ củ Azerai,phòng củ…

-Hahaha..hả cái gì?Cô về rồi?đang ở Cần Thơ?

Nancy đã cúp máy rồi…Thiếu tướng Nancy đả tới Cần Thơ,không kèn không trống…

Đức trợn mắt há mồm…con cọp cái nầy chơi trò đột xuất kiểm tra ?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.