Ngân ngước mắt nhìn đồng hồ rồi liếc nhìn cái bàn trống cạnh cửa sổ thầm nghỉ:”cái tên này hôm qua 11 giờ chuồn mất tiêu,sáng nay,gần 8 giờ rưỡi rồi cũng không thấy bóng…vừa nghỉ tới đó thì thấy Đức cà lơ phất phơ tà tà đi vào…
-hahaha chào ..xin chào…Đức biết mình tới trể nhưng cứ tĩnh bơ hihi haha cười cười làm như không có chuyện gì…
-haha..cậu Đức…xin chào…đêm qua ngủ ngon chứ?Phó Chủ nhiệm Huy không biết từ đâu ló mặt ra hân hoan chào đón …Sáng nay,mọi người ai cũng biết tên nầy cứ lấp lo lấp ló không hiểu chuyện gì…bây giờ họ hiểu rồi…thì ra chỉ chờ Đức tới để bợ đít…
-Ây…không ngon lắm…nhức mình nhức mẫy quá đi…nên sáng nay hơi mệt…à nè..trưa nay tui mời mọi người ăn cơm đó nha..hôm qua nói rồi…hy vọng mọi người nể mặt…
-y da..phải là do chúng tôi đãi cậu í mà…Huy mặt chay mày đá,không ngượng ngùng nịnh bợ…
-không được…đừng dành với tui ..hôm nay là tui đãi…nhờ Chủ nhiệm Huy đặt nhà hàng dùm…có nơi nào các anh chị em thích…miễn là đừng chọn căn tin ở đây nha…quá tệ,không đủ tiêu chuẩn…Đức ngang nhiên chê bai nhà ăn của uỷ ban…
-vậy..,vậy được…hôm nay theo ý cậu vậy,bữa khác sẽ là do chúng tôi đãi vậy…Huy sung sướиɠ gật đầu..ai đãi cũng được..chủ yếu là có cơ hội tiếp cận…
Huy quay lưng vừa,Ngân hỏi:
-Hồ sơ hôm qua cậu đọc tới đâu rồi?có gì thắc mắc không?
-hả?tui nói này nha cô Ngân,à không phải nên gọi là người đẹp mới đúng ha…mới hôm qua thôi mà…đâu có lẹ vậy người đẹp…hay là cô chịu khó nói ngắn gọn cho tui hiểu là được rồi…như vậy sẻ lẹ hơn đó…sau đó tui đặc biệt mời cô đi ăn trưa hay ăn tối gì cũng được tùy cô chọn coi như đền ơn…kêu tui đọc cái chồng giấy nầy…hahaha cô không có thù oán với tui chứ hả?Đức cũng là cái giọng điệu cà rỡn kia…
Ngân thiệt là không còn cách với cái thằng nhóc nầy…người ta xếp hàng mời nàng ăn cơm còn chưa được,cái thằng nầy lại nói mình bỏ công giãi thích cho nó rồi nó mời mình ăn cơm coi như trả công?Ngân dở khóc dở cười…một bụng tức giận…nhưng không dám phác tác…còn phải cười mĩm chi:
-Thì từ từ đọc…không gấp…khi nào đọc xong cho tôi biết…
-À…vậy được…Đức cười hắc hắc trong bụng:” chờ năm tới đi cưng”…
Nó ngồi sau bàn…cũng làm bộ lật chồng hồ sơ ra nhìn nhìn nhưng thật ra là “tâm bất tại”,nó đang nghỉ trưa nay sau khi đãi mọi người ăn cơm,chuồn đi đem Lan đi chổ nào hú hí đây?vào khách sạn mướn phòng tuy là không thành vấn đề nhưng đi đêm cũng có ngày gặp ma nha…không tốt.thành phố Cần Thơ tuy khá lớn nhưng không phải như Sài gòn,cẩn thận tốt hơn…trong phim Tàu có câu :”không sợ nhất vạn,chỉ sợ vạn nhất” đó mà…trêи chiếc xe nầy cũng được đó mà nhưng cứ mổi lần lại đụ trêи xe cũng không phải là cách, cũng phãi hạn chế một chút…thiệt đau đầu a…Nghỉ tới đó liền lấy di động ra bấm…
-A lô…giọng Lan nhu mì nhỏ như muỗi kêu…
-trưa nay khoáng 1 giờ Đức đón chổ củ…Đức nói nhỏ…
-Ông ấy đi Sóc trăng rồi mai mới về…
-Thiệt?Đức mừng rở…vậy Đức tới nhà…
-ừm…đối với Lan…miển là được ở cùng nhau với Đức thì nơi nào cũng được…
Ngân làm như chăm chú vào công việc..hai mắt dán chặt vào màn ảnh của cái laptop…nhưng mỗi nhất động nhất cử của thằng nhóc kia đều không lọt khỏi mắt nàng…hai bàn cách nhau không xa nên Ngân còn nghe được lõm bõm là tên nầy hình như đang hẹn hò với gái…nếu là ai khác..cái kiểu cà lơ phất phơ như vậy,Ngân đã “hung hăng phê bình dạy dổ” một trận cho biết thân…nhưng đối với thằng nhóc nầy…cả Phó Ngọc và tên Huy còn nịnh nọt…mình là cái thá gì chứ?càng nghỉ càng bực bội..cái thằng mặt thấy ghét…rồi Ngân ngẫn ra…nó đâu có làm gì kệ nó sao mình lại ghét nó như vậy?
Cả đám người phòng hậu cần cũng gần 20 người…đại đa số là các người đẹp,”đệ nhất mỷ nhân” dĩ nhiên là cô Ngân kia rồi,có điều là cái mặt lúc nào cũng lạnh lùng …làm như ai cũng thiếu nợ nàng ta vậy…à há..cái tên Huy nầy hình như có gì gì đó với cô nàng nầy thì phải?Đức quan sát thấy cái thằng cha Huy nầy rất “nhu mì hiếu thuận” chiếu cố rất đặc biệt với người đẹp nầy nha…Chắc đã đụ nhau rồi?nghe nói cô nàng này có chồng rồi ..a ha…lẻ nào thằng cha Huy nầy là người đồng đạo?cũng thích làm gian phu sao hả?… Phó Ngọc nầy cũng sạch nước cản…bảo đãm là cái lảo Việt đã lên giường với nàng nầy rồi…dù sao cũng là người đẹp mà,dáng người ngon lành,cái miệng trời sinh để bú cặt…à còn hai người kia.một người tên Quyên,một người tên Liên……nhan sắc cũng không tệ… wow….một đống đàn bà đẹp trước mắt…10 người ,tệ lắm cũng gạ đụ được 1 người chứ hả?nếu đã lạc lối vào “bàn tơ động”mà không lột quần được ai sao? mình không phải là Đường tăng đâu à…không đụ được ai thì đi chết đi…sống uổng kiếp người.Đức tui hả…hắc hắc hắc…là giáo đồ của phái “Đạo dụ” nên giáo điều “dỉ đụ vi tiên” là luôn luôn ưu tiên chấp hành đấy.
Đức âm thầm đánh giá các người đẹp… thì các người đẹp cũng đang âm thầm đánh giá hắn…hai ngày nay nghe không ngớt lời bàn tán về hắn…ngay cả con Chủ tịch tỉnh cũng nể mặt nhún nhường mà mình không tìm cách nịnh bợ một chút thì thiệt là ăn cám heo để lớn đấy…
Bỡi vậy trong bửa tiệc ai cũng tỏ vẻ “thân thiết” với Đức ,”hận” không thể quen biết sớm hơn…Phó chủ nhiệm Huy cười cười nói nói vô cùng “thân thiết” chứ không phải là bộ mặt hống hách hôm nào…chỉ có mỷ nử Ngân làm ra vẻ “bình thường”….nói cho cùng Ngân không biết là mình đang bực tức vì “thâm tâm bị nghiêm trọng tổn thương”…số là trước đây ai thấy nàng cũng săn đón mời cơm chỉ có cái tên nầy sao lại trơ trơ vậy?nó không thấy nàng là “mỷ nhân” của phòng hậu cần à?càng nghỉ Ngân càng tức nên có tâm lý “bài xích”…
Lại càng giận hơn nữa là sau buổi tiệc ăn trưa…tên kia lại “biến” mất…dù sao cũng dưới sự “quản hạt” của nàng mà…lại biến mất không nói một tiếng nào?Ngân một bụng tức giận đến tìm Phó Ngọc:
-Chi Ngọc nè..chị coi…hắn..hắn lại biến mất nửa rồi…muốn tới là tới…muốn đi là đi…sao lại như vậy…
-Suỵt…thôi đi mà…cứ kệ hắn…Ngọc cười cười đứng lên đóng cửa…như là sợ có ai nghe chuyện tối mật vậy …Ngọc với chị của Ngân là đôi bạn thân và Ngọc chính là người mang Ngân vào ủy ban…
-Em nghe nói hắn có gốc bự…bự cở nào vậy chị?Ngân hỏi nhỏ…
-hắn là Tổng giám đốc của một công ty tư xây dựng bên ngoài…nghe nói là Công ty Đức lập gì đó.Ngọc nghiêm túc…nhìn Ngân,thấy vẻ mặt của Ngân bình thản khinh thường,Ngọc hiểu Ngân đang nghỉ gì nên cười nói tiếp:”không phải là công ty dõm đâu,cã trăm nhân viên,là công ty duy nhất ở tỉnh Hậu giang mình,có nghe cái công trình cao tốc Bắc Nam không?công ty hắn ký được cái hợp đồng hai ba chục ngàn tỷ…”
-hả?Ngân trợn tròn mắt…miệng hả ra thành chử “O” có thể nhét quả trứng gà vào…là Tổng giám đốc?không chứ hả?vậy hắn tới đây làm gì?chưa kịp “tiêu hóa” cái tin khũng kia thì câu nói kế tiếp làm cả người nàng như “hóa đá”:
-Nghe nói hắn là người của Tỗng Bí thư…tới đây rèn luyện 1 thời gian…em cẩn thận một chút…thấy cái thằng Huy không?đang cong đuôi nịnh bợ…còn nửa …Bí thư thành ủy ,Phó Chù tích Vân cũng rất là khách sáo với hắn…nghỉ tới Huy,Ngọc hừ khinh thường…lại quên mất rằng mình cũng đang tìm cách thân cận với Đức đấy…Ngọc tiếc rằng mình không trẻ lại một chút để câu dẩn tên nhóc nầy…
Ngân trở về bàn làm việc của mình với tâm hồn “dậy sóng”…ai cũng nịnh bợ còn mình làm ra vẻ “lạnh lùng”..có phải là ngu không?nhưng dù sao cũng không cần phải bợ đít hắn như thằng Huy kia mà…
Sau bửa tiệc đãi đồng nghiệp ăn trưa..Đức chuồn…Nancy có nói là mổi ngày hiện diện 1 hoặc 2 tiếng đồng hồ là đủ rồi…Đức tổng “hy sinh chịu khó” từ 8 giờ đến 12 giờ vậy là 4 tiếng …gấp đôi tiêu chuẩn đấy,nên từ nay buổi trưa là thời gian đi đụ…Lan nói hôm nay thầy Phan đi Sóc trăng…như vậy Đức thay thầy tới nhà chăm sóc cô nha,không phải là lần đầu,người chung quanh ai cũng biết Đức là học trò của thầy Phan đấy,đã nhiều lần tới đây,chuyện thường, không ai để ý hết…hơn nửa giờ là xế trưa,ai cũng thiu thiu đánh một giấc sau bửa cơm.
Lan,Đức đang chơi trò sáu chín…trong phòng ngủ của vợ chồng nàng, chỉ nghe tiếng lưởi bú ɭϊếʍ vang lên cùng tiếng rêи ư ư của Lan…căn nhà im lặng.Từ lúc cánh cửa được đóng lại,Lan không còn biết trời đất gì nửa Đức như con ma đói vồ lấy nàng,ngang nhiên lột nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ rồi “hiếp ɖâʍ” nàng ngay giửa nhà…Lan hung hăng “chống cự” mãnh liệt nhưng thân phận phụ nử “liểu yếu đào tơ” cuối cùng cũng đành “khuất phục” để tên “ɖâʍ tặc hành hạ”…muốn nắc kiểu nào thì nắc,lúc nào muốn thì “ép” nàng mở miệng ra…
Lan thích thú y theo “kịch bản” của Đức mà làm…nó nói cái nầy gọi là tình thú…cũng vui…
Giờ thì hai người ngược đầu bú nhau…Lan trổ hết kỷ thuật bú ɭϊếʍ,có lúc nàng cầm ƈôи ȶɦịt nó mà nút chùn chụt..cái tên nầy vẩn “bình chân như vại”…thiệt không phải là người mà..Lan không hề biết không ít người cũng như nàng…mê mệt thằng Đức chính là vì nó ƈôи ȶɦịt bự và đụ dai.
Bọn Tàu khựa có câu :”nhân chi sơ tính bổn thiện” ý nói là người ta sinh ra bản tính vốn thiện lương…nhưng cũng có câu “nhân chi sơ tính bổn ɖâʍ” nhưng lại ít nghe nói đến…chỉ tại là không ai dám nói đó thôi…nhưng mà là thiệt là như vậy…đàn ông,đàn bà ai cũng ɖâʍ hết…không hiểu sao người lại nghỉ đàn ông ɖâʍ hơn đàn bà…Có lẽ đàn bà giỏi che dấu dưới vẻ nhu mì thục nử .
Đàn bà ai cũng thích đàn ông ƈôи ȶɦịt bự và đụ dai vì vậy Lan và những người đàn bà của Đức đều mê nó…Đức có hai đặc điểm nầy,lúc lâm trận lại thích bú ɭϊếʍ,có tình điệu…có thể nói Đức là của hiếm,ở xứ Việt…không dể tìm…may mắn có được thì có chết cũng là đeo dính…đạo lý là vậy đó.
Cũng như đàn bà á đông…qua xứ Mẽo sống…”vô tình” cho mất thằng đen đụ một cái …về nhà sẻ khinh chồng ra mặt và có khuynh hướng bỏ chồng theo đen…chỉ tại đàn ông á đông…ây da…con ƈôи ȶɦịt so với bọn đen bọn thiệt là “đáng thương”a…bọn đàn ông da trắng còn nể sợ mấy thằng đen đấy…
Nói về đụ…nếu có “Thế giới đụ bảng”…bọn đen sẻ đứng đầu bãng,là “Trạng nguyên”đó…kế đến là bọn trắng…coi như là “Thám hoa đi”…”Bãng nhản” là bọn Nhật…bọn nầy tuy cặt không bự,đụ chưa chắc dai nhưng cái màn bú ɭϊếʍ thì thế giới phãi sững sờ nể phục…ai đã từng xe phim JAV rồi cũng thấy đó mà…bọn Nhật bú ɭϊếʍ cả lổ đít nha…nhìn bọn lùn Nhật bú ɭϊếʍ lổ đít mà rỡn tóc gáy…có lúc tụi nó bú và “húp ” nghe âm thanh “rồn rột” như húp tô mì nước.Bái phục bái phục…
Đàn ông Tàu,Việt,Miên,Thái,Lào….không có hạng a…không có kí lô nào trêи “Thế giới đụ bảng”.
Tuy nhiên cũng có ngoại lệ đấy…Chính là thằng Đức.Người như nó…ở xứ An nam..có thể đếm trêи đầu ngón tay…
Đức có con ƈôи ȶɦịt trời sinh…còn muốn to hơn bọn đen…như vậy thử hỏi bọn đàn bà của nó làm sao lại không vì thế mà vấn vương đêm ngày?bỡi vậy sau lần đầu ,được Đức đưa lên cõi thiên thai,mổi lần Phan muốn đụ,Lan miễn cưỡng chìu chồng nhưng trong lòng thì chán ngấy…
Nhàn cũng thế,Thủy cũng thế,Nhung cũng thế,Phó tổng Loan cũng thế…Hà,Chủ tịch Vân…nói tóm lại đám đàn bà của thằng Đức đều có cùng 1 cãm giác đối với thằng Đức:mê tít thò lò.
Thoáng một cái cũng 3 giờ mấy rồi…
-Đức phải về công ty…Đức vừa mặc quần áo vừa nói.
-Tối nay có trở lại không?Lan nhìn nó hỏi với ánh mắt mong chờ…Phan không có nhà,nàng muốn tận hưỡng…
-Ừm…khuya Đức trở lại…khoãng 12 giờ hoặc trể hơn…’xã giao với đám cán bộ’…câu nói láo kinh điển nầy nó cứ xài đi xài lại,lúc nào đám đàn bà nó cũng tin và nể phục,tuổi trẻ uy tín,xã giao rộng rãi…ai dè là gạt các nàng đi đụ mà thôi…nói cho cùng,nếu nó mà không nói láo chạy làng thì không biết phải nói gì ngoại trừ biết thuật phân thân như lảo Tôn…biến 1 ƈôи ȶɦịt thành nhiều ƈôи ȶɦịt mới giái quyết được vấn đề…
-Ừm..cô chờ…Lan sung sướиɠ …nàng chỉ cần đêm nay Đức trở lại ngủ với mình…mấy giờ khuya cũng được…
-Sao hả?còn muốn nửa?không mệt à?Đức đứng áp người vào lưng Lan,hai tay bóp иɦũ ɦσα nàng,cạ cạ ƈôи ȶɦịt nó vào lưng nàng…
-Chỉ muốn Đức bên cạnh thôi mà…nghỉ tới đâu rồi vậy?Lan cúi đầu lí nhí?
-Ngủ?không dể dàng đâu…cô sẻ “phiển” lắm đó…Đức cười ɖâʍ…
-Muốn sao thì sao đi…Lan ngước mặt lên thách thức…
-vậy sao? Thử coi bây giờ Đức muốn gì biết không?Đức đứng trước mặt Lan,hai tay nó áp lên đầu tóc nàng…
-Sao nói là về công ty?Lan hiểu Đức muốn gì nhưng lại cố ý ỡm ờ.
-hahaha…còn chút thì giờ…
-Đồ quỉ…mắng xong Lan kéo phẹc mơ tuya quần nó xuống,cầm ƈôи ȶɦịt kéo ra ngoài ,há miệng ngậm vào…Thằng Đức bắt đầu nắc….cái thằng nầy có tật xấu là lúc đụ thì không phun…mặc quần áo xong thì muốn đụ miệng người ta…
*
* *
Đức về tới công ty cũng hơn 4 giờ rồi…Nhung thấy hắn giả vờ như không để ý…làm như bận rộn lắm nhưng thật ra trong lòng đang chộn rộn nghỉ tới tối mai…Đức ranh mãnh nháy mắt với nàng một cái khiến hai má Nhung hồng lên,tim bắt đầu đập thình thịch,hình ảnh mình ngậm cái đó của nó trong miệng bú ɭϊếʍ theo sự chỉ dẩn của nó hôm đó khiến nàng lên cơn sốt…cũng may Đức tổng không trêu đùa lâu…nhìn bóng lưng hắn khuất sau cánh cửa khiến Nhung cãm thấy hơi mất mát.
Thấy Đức,Tâm hân hoan trêи nét mặt…Đức là niềm vui của nàng…mổi ngày không thấy nó thật là nhàm chán…
-Dì Út…vào đây nói chuyện một chút…
-hả?ừm…có chuyện gì?Tâm hỏi.
-À..vào đây rồi nói sau…Đức mở cửa bước vào văn phòng mình…Tâm theo sau,quen thói ,đưa tay khóa luôn chốt cửa…
-mai mốt…mổi tuần..Đức ngủ nhà dì 1 hoặc 2 đêm nha…hahaha chuyện là vầy…đôi khi xã giao về khuya…cũng không tiện lắm cháu lại lớn rồi…muốn ra riêng..nhưng nghỉ ở với dì Út tiện hơn..không biết dì nghỉ sao?Đức ỡm ờ nhìn Tâm “trưng cầu” ý kiến…nó biết dì Út OK là cái chắc rồi….quả nhiên Tâm sung sướиɠ ,hạnh phúc muốn chết đi được..cái nầy..cái nầy…có nghỉa là sẻ có hai đêm nàng và Đức ngủ chung giường như vợ chồng đó nha…còn muốn gì hơn?
-Hỏi…hỏi cái gì chứ?bất cứ lúc nào Đức muốn mà…Vân reo lên..
-Ậy..dù sao cũng phải hỏi dì mà…Dì Út OK là tốt rồi…Đức cười.
*
* *
Loan lui cui xào xào nấu nấu trong bếp đến khi ngước mắt lên liền thấy Đức tổng đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi uống rượu trong phòng khách.Loan thiệt hết cách với thằng nhóc nầy,cái mặt “dầy”không hề biết ngại ngùng chút nào…nhưng nghỉ lại,nó còn ngại cái gì chứ?cái gì với nàng nó cũng làm qua rồi…nhiều lúc Loan không thể tưỡng tượng được những cái gì có thể nói là ɖâʍ dật nhất nàng cũng đã làm với nó…nàng đã 49 tuổi rồi…nó chỉ mới vừa 17 thôi…nhưng Loan quả thiệt khó cưỡng lại sự hấp dẩn của tình ɖu͙ƈ…nên nàng mê Đức…nếu đã không như vậy có lẽ nàng đã bỏ về Sàigòn rồi…sao lại ở đây chứ?ậy…tới đâu thì tới…đời người ngắn ngủi,lo nhiều làm gì…nên hưỡng thụ những gì đang có…Loan không khờ khạo,nàng biết trong công ty hai cô nàng Tuyết,Yến hình như có ý với thằng nhóc nầy ….cái chuyện nầy nàng không cản được mà nàng cũng không muốn cản trở…miễn là thỉnh thoãng nó đến đây đem đến cho nàng thú vui nhục ɖu͙ƈ là được rồi…nghỉ đến chuyện nầy Loan liếc nhìn Đức…sao nó lại khỏe thế không biết…hình như không biết mệt…càng chơi càng dai sức…một mình nàng chắc chắn là không thõa mãn hết nhu cầu của nó…có người “phụ giúp” cũng không tệ…
Rồi Loan chợt nhớ tới Nhung…hai ngày nay hình như hơi không bình thường nha…có lẻ nào tên nầy đã được tới tay rồi?nếu không sao nàng ta lại nhìn thằng nhóc nầy với ánh mắt kia chứ?chắc chắn rồi…chỉ là không thấy họ trêи giường thôi…Loan mĩm cười…nàng không ngạc nhiên lắm…nhưng thầm mắng cái thằng ɖâʍ ɖu͙ƈ…không biết bao nhiêu người mới đủ cho hắn đây?nhưng nghỉ lại càng nhiều đàn bà bu nó thì càng tốt…ít ra cũng che mắt được Nancy chuyện của mình với thằng nhóc nầy…
Loan bước vào phòng tắm vặn nước đầy bồn,nàng cỡi quần áo bước vào,liếc nhìn ra cửa…Loan biết tên kia sẻ “xông” vào nhanh chóng thôi…
Quả nhiên “không phụ lòng kỳ vọng”…Đức nhà ta tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xuất hiện ngay cửa phòng tắm…con ƈôи ȶɦịt nó đang như khúc củi hùng dũng chĩa thẵng ra phía trước…đầu ƈôи ȶɦịt tim tím bóng lưỡng đong đưa …
-hahaha..nấu nướng xong hết rồi à?sao tắm mà không không kêu Đức vậy…
-Không kêu cậu cũng xông vô mà…phải không?Loan cười hỏi ỡm ờ…
-đúng đúng đúng…hahaha…Đức bước tới “hung hăng”…đẩy nàng nằm ngữa trêи sàn nhà, úp mặt vào chổ đó của Loan bắt đầu bú ɭϊếʍ,hai tay Loan “phối hợp” nắm chặt đầu tóc nó ghì sát vào…Loan chỉ một lần sanh nở,con trai nàng đã gần 30 rồi ,vài tháng tới đây Loan cũng sẽ lên chức bà nội,nghe thì thấy già nhưng thật ra Loan vẩn còn “mướt” lắm…nàng lại giử gìn chăm sóc cơ thể mình kỷ lưỡng ,cặp иɦũ ɦσα vẫn còn săn,ɭ*и vẫn còn nét “hồng hồng” mặc dù Đức cũng đã bỏ công sức cày cấy bấy lâu.Loan thích nuốt tinh…cứ mỗi lần thằng Đức sắp phóng,nó rút ra cho nàng ngậm lấy rồi phóng ồ ạt vào miệng nàng…Loan luôn nuốt và ɭϊếʍ sạch những giọt tinh còn đọng trêи đầu ƈôи ȶɦịt,Đức khoái tỉ tê cái điễm nầy nên tiến hành “huấn luyện” những người khác…có lẽ vì thế mà ngững người đàn bà của nó ai cũng càng ngày càng nây nẫy ra…thấy là muốn đụ…
Đức dùi đầu bú ɭϊếʍ một hồi,cái lưỡi của nó làm Loan chịu hết nỗi,nàng cũng thèm đấy…con ƈôи ȶɦịt kia lại đang hùng dũng chĩa thẵng lên trần nhà…Loan không chần chờ nữa…mở miệng “hung hăng” ngoạm lấy…chiếc lưỡi thơm tho ɭϊếʍ lên ɭϊếʍ xuống từ bìu dái lên đến đầu cặt rồi ngậm vào nút một cái…Trình độ bú ƈôи ȶɦịt cũa các nàng hiện nay khó biết ai hơn ai nha…chỉ có Nhung là còn mới nên “kém” nhiều thôi.
Đức nằm ngữa ra,Loan cưỡi lên người nó,hai иɦũ ɦσα đong đưa trước mặt ,hai tay nó hết nhồi tới bóp,mặt Loan đờ đẩn hai mắt nhắm khít,hai tay nàng chống lên ngực nó …tốc độ cưỡi tăng dần …tăng dần…,phía dưới ɖâʍ thủy nàng tuôn lênh láng,Đức thỉnh thoãng từ dưới kϊƈɦ ngược lên…
Cưởi một hồi lâu,thấy ”ngựa” vẫn không biết mệt, Loan đổi “chiến thuật”,nằm sắp chìa ʍôиɠ…cho Đức đút vào … rồi cứ thế : người thúc ƈôи ȶɦịt tới người đẫy ʍôиɠ ngược về sau “phản đòn”… không ai chịu thua ai…
-Nầy…cậu còn chưa chịu “ra” sao?nhanh đi… đói bụng rồi…Loan ‘dụ’…
-…..
-cậu không phải là người mà…Loan thở hết nổi rồi…mệt chết đi được nhưng thật sướиɠ đấy…
-Chưa đói mà…nữa tiếng nữa thôi…
-cái gì?muốn giết người sao hả?Loan “phụng phịu” kháng nghị…
-hahaha..chịu thôi…ráng đi cưng…Đức vừa nói vừa nắc..hai tay vẫn “hung bạo”bóp vú…
Nắc thêm một hồi lâu thấy Loan có vẻ “đuối” Đức rút ƈôи ȶɦịt mình ra…đứng lên nhìn Loan ‘thương hại”:
-Thôi được xong hiệp 1 cô thua…bây giờ đi ăn ha…lát tiếp…Đức rút ƈôи ȶɦịt ra ,vổ nhẹ vào ʍôиɠ Loan một cái nói như “kẻ cả” ,nó ngông nghêng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đến ngồi vào bàn ăn nhìn Loan cười cười…
-Đồ quỉ …Loan “oán giận” lầu bầu…lần nào cũng vậy…nàng chưa lần nào “trêи cơ” nó hết…
Nhìn Đức ăn uống hùng hổ…Loan hài lòng…
-nè..thấy tài nghệ tui sao hả?ngon không?
-Ngon…quá ngon…không ngờ cô giỏi vậy,trêи giường xuống bếp đều được…có tiêu chuẩn của đầu bếp nhà hàng 5 sao…Đức trổ nghề nịnh…
-Bớt mồm mép một chút đi…không cần nịnh bợ tui đâu…Loan bĩu môi …
-hahaha..nói thiệt không tin…chịu thôi…nè..mai mốt thĩnh thoãng ngủ đêm ở đây có tiện không hả?thằng Đức tính toán kỷ rồi…bây giờ buổi sáng đi làm ở Ủy ban,cũng nên giàn xếp lại thời đụ biểu mới được…nó tính rồi…ngủ đêm ờ nhà hàng,nhà dì Út,Loan…như vậy không phãi là giãi quyết vấn đề đụ cho 3 người rồi sao?còn mẹ và thím ba…mỗi người cũng sắp mua căn nhà lầm bãi đụ rồi…nói tóm lại là dàn xếp coi như ổn thỏa…
-cậu muốn sao thì sao đi…nhưng mà cẩn thận..coi chừng con cọp cái của cậu đó….
-cái nầy…Đức biết mà…không cần lo…
-nầy…nói thiệt với tui đi…có phãi cậu đã “xơi tái” chị Nhung rồi?Loan nhìn chăm chăm Đức hỏi.
Đang ăn miếng thít bò nghe Loan hỏi câu đó khiến Đức như mắc nghẹn…trợn tròn hai mắt…kinh khũng thiệt…đúng là hồ ly mà…chuyện vậy cũng nhìn ra,biết có dấu cũng không được,càng dấu càng hư chuyện nên Đức giã lã:
-Thiệt sợ cô luôn..cái gì cũng không dấu được cô…
-Biết ngay mà…Loan “đay nghiến”nhưng nàng không giận chút nào mặc dù có chút ghen trong bụng.
-sao cô nhìn ra vậy?tui có sơ hở gì sao?nói nghe?
-cậu thì không?nhưng mà chị Nhung thì không bình thường…sao hả?chuyện xãy ra khi nào?nói nghe coi…
Đức bèn đem chuyện kể cho Loan nghe…nó chỉ kể đại khái cố né những lúc “cụp lạc” nhưng Loan thì chỉ muốn nghe “tường tận” chuyện đó thôi…chuyên khác không quan trọng…
-sao hả?chị Nhung có “ngon” không?Loan “dịu dàng” hỏi…
-hahaha…Ok mà…Đức đổ mồ hôi…cô nàng nầy…muốn gì đây?
-Có muốn chơi tay ba không?Loan lại ỡm ờ hỏi…vẽ mặt lại rất dịu dàng nhu mì…
-hahaha…đừng giởn mà…Tuy nói vậy nhưng trong bụng nó lại nhớ lúc đụ với Chủ tịch Diễm,và dì hai cùng Nancy…không phải là tay ba mà là tay bốn nha…nghỉ tới đó Đức thừ người ra…nếu được thì tốt…nó ước ao.
-Tui không có ghen đâu..cậu yên chí đi…miễn là lúc nào trong lòng cậu có tôi là được…cậu còn trẻ..cái chuyện đó lại sung như vậy…một hay hai người nữa cũng không đủ cho cậu mà…phải không?mai nầy nếu có ai chịu cùng tôi với cậu tay ba tay bốn…tôi thì không thành vấn đề…
-Thiệt?cô nói thiệt?Đức mừng rở…nếu vậy thì dể dàng rồi…có ngu mới từ chối “tấm lòng” của người đẹp nầy nha…
-Thiệt đó..nhưng mà vầy…mai mốt cậu có cùng một người đàn ông khác tay ba với tôi không vậy?Loan lại ỡm ờ hỏi…
Đức ngjiêm sắc mặt:
-Chuyện nầy miễn bàn…nghỉ tới thôi cũng không được…tuyệt đối là không…
-Chỉ là nói thôi…coi phản ứng cậu ra sao thôi…không cần phải hoãng hốt…đúng là đồ ít kỷ…chỉ nghỉ cho mình.Loan bất mãn…
Đức không nhượng bộ,mặt nó nghiêm lại:
-Chuyện nầy cần phải nói cho rỏ ràng,đàn ông là vậy…còn đàn bà thì không được…nếu cô thật sự muốn như vậy…tốt nhất là mình chấm dứt tại đây…chúng ta coi như quan hệ bình thường…vậy đi…nói xong nó đứng lên,mặc lại quần áo…chuẫn bị ra về…
-Cái gì?sao giận dử vậy…nói chơi chút thôi mà…Loan nói như muổi kêu…
-Nói chơi cũng không được…đây là điều đại cấm kỵ của đàn ông…
-Biết rồi…biết rồi…tui xin lổi vậy được chưa…
-Nhớ kỷ là lần nầy là lần đầu cũng là lần cuối…
-Được..được rồi…ông tướng…ông nói sao thì sao đi…vậy được chưa…Loan vừa nói vừa đưa tay kéo phec mơ tuya quần xuống,thò tay vào trong sờ soạn…nàng thật sự chỉ vui miệng nói đùa chơi thôi ai ngờ thằng nhóc nầy lại phãn ứng mạnh vậy…nàng không muốn mất nó…đành xuống nước nhỏ nhẹ năn nỉ.
-hahaha..vậy được nhớ nha…bây giờ phải trừng phạt cô mới được…
Cái hình phạt của Đức…Loan tình nguyện đấy…dù cho mổi ngày chịu phạt nàng cũng tình nguyện đấy…cho nên lúc nó rời đi …Loan cãm thấy cã người mềm ra,đuối sức,phía dưới ê ẩm,miệng thì mõi nhừ…Loan cứ thế mà ngủ thiếp đi…
*
* *
Đức đậu xe không lâu thì thấy Yến xuất hiện nơi đầu hẽm,Đức bước xuống xe bước tới gần đón tiếp người đẹp,những bài học lịch sự nầy nó đã được Loan chỉ bảo rất nhiều…nàng nói:”đàn ông Việt nói riêng,đàn ông Á đông như Tàu khựa,Ấn độ,Việt nam nói chung thường không lịch sự,vủ phu..kém xa với người Âu Mỷ nên đàn bà á châu thường thích họ…lúc đó Đức cãi:”không phãi..đàn bà thích bọn đực rựa kia chỉ vì cái đó của họ bự…khiến Loan “ngắt” ƈôи ȶɦịt hắn một cái đau điếng vì tội nói bậy bạ lung tung…Tuy phãn bác Loan nhưng Đức cũng nhìn nhận Loan nói đúng…bỡi vậy luôn để ý đến cử chỉ và hình tượng của mình…
Hôm nay Yến mặt một cái áo đầm màu hồng nhạt…vai đeo bóp đầm trắng…trông nàng thật xinh…
-em ngày nào cũng như ngày nào…đẹp như các minh tinh Hàn quốc…Đức theo bản tánh …mở miệng tán tỉnh nịnh bợ người đẹp.
-anh nầy…nói nhăng nói cuội nữa rồi…Yến sung sướиɠ trong lòng nhưng ngoài miệng lại không “hài lòng”.
-Anh nói thiệt nhưng em lại không tin…Đức “ủy khuất” phàn nàn…
-Tin anh mới là lạ…cho đến ngày hôm nay,Yến đã quen cái thói nói chuyện “rững mỡ” của Đức tổng rồi nên nàng tự nhiên hơn…không còn hay e thẹn nữa và cãm thấy vui khi “đấu khẩu” với nó…
-Thôi được…mời người đẹp lên xe…anh đem em đi bán…xem coi có ai chịu trã cao giá không..anh bán…
-Được…nếu không ai mua thì sao hả?
-hahaha..em thua chắc rồi…dám cá không?
-Cá cái gì? Yến ngồi lên xe rồi hỏi…
-nếu em thua…em hôn anh…ok?
-Vậy..anh thua thì sao?
-anh hôn em…chứ sao nữa..Đức dùng “hôn” có nghỉa là “bú” ngoài miệng thì nói vậy chứ trong lòng nó nghỉ:”em thua em bú anh…anh thua thì anh bú em” rồi cười hắc hắc trong bụng…Yến ngây thơ nào có biết Đức tổng lại “bậm trợn côn đồ” đến thế chứ…
-haha..cái anh nầy..Yến cười .
-Thôi được…em có đói bụng không?hay là mình đi ăn gì đó?tối nay em làm chủ…anh làm phục vụ…hầu hạ người đẹp…
-Em không ăn khuya…ăn khuya dể mập…
-Đúng đó..nhưng không sao…em ra sao anh cũng mê mà…
Yến biết tên nầy ba hoa lẽo mép nhưng càng nghe hắn càng thích…
Đức chọn Alfreshco Coffee…ngồi đây có thể nhìn thấy cầu và sông Cần thơ…buổi tối trăng thanh gió mát,phong cãnh hửu tình…chọn một góc ngồi trò chuyện tán tỉnh người đẹp.
-Anh thường tới đây hả?Yến hỏi …
-Không..là lần đầu…nghe bạn nói ở đây café ngon,phục vụ tốt nên đưa em tới thử…
Người phục vụ nử đến bàn hai người với nụ cười chuyên nghiệp niềm nở tiếp đón…Yến liếc Đức cười chúm chím…không biết trong đầu đang nghỉ gì…
-Chào cô…trước hết nhờ cô giúp một chuyện không biết có được không?Đức vẻ mặt “nghiêm túc” nhìn người nử phục vụ hỏi…
-dạ..có gì xin cứ nói ạ…nếu được chúng tôi rất hân hạnh làm vui lòng khách ạ…người nử phục vụ mĩm cười duyên dáng đáp…
-Dể thôi…hahaha…tôi nói với bạn gái mình là cô ấy đẹp…cô ấy cứ nói là tôi nói nhăng nói cuội…vậy cô thấy tôi có nói đúng không?Đức hỏi vẻ mặt”khổ sở” …Yến mặt đỏ bừng cúi gầm mặt nghỉ …”cái tên nầy…” nhưng lòng cãm thấy rất ngọt ngào”…
-Anh nói không sai…có câu “Trong mắt của chàng,nàng là Tây Thi…” hơn nữa bạn gái anh lại đẹp như vậy…người phục vụ nử cười đáp…
-hahaha…em nghe rồi chứ gì…cám ơn cô nhiều…nhìn Yến đang đỏ mặt “gừm” mình,Đức nói với vẽ đắc chí :
-nè…em thua rồi nha…dám chơi dám chịu ha…thôi được…bây giờ …em uống gì?
Yến “lườm” hắn rồi gọi một ly nước cam tươi..Đức tổng gọi 1 ly Cappuccino kèm theo không ít bánh ngọt…khi nãy cùng Loan chiến đấu “trăm hiệp”,mặc dù cũng đã ăn rồi trước khi đi gặp Yến nhưng bụng vẫn còn đói nên nó “càn quét” nhanh chóng hầu hết trêи bàn.
-Đói lắm à?vậy sao không đi ăn mà đi uống café?
-Em không ăn ..anh cũng không ăn…
-Anh..anh nghiêm túc hả?Yến lí nhí.
-hả?cái gì nghiêm túc?Đức “giả mù sa mưa” hỏi lại với mặt ngây ngô…
Mặt Yến đỏ bừng…ngượng ngùng..thầm mắng “người nầy biết mình muốn nói gì mà,lại làm bộ…rỏ ràng là muốn bắt chẹt mình đây mà …nghỉ tới đó liền “hung hăng” dưới gầm bàn đưa tay “cấu” vào đùi Đức một cái…ai dè Đức dường như đã biết trước rồi…tay Yến chưa đụng được mục tiêu đã bị nắm lấy vuốt ve…
Là thế đấy…Biển tình lai láng,Yến trong lòng ngọt ngào ngập tràn hạnh phúc,bước lên thuyền giặc…Yến cũng biết người nầy đào hoa…mình chỉ là một trong những người phụ nử của hắn thôi…nhưng nàng bất chấp…cứ sống cho hôm nay… cần gì nghỉ tới ngày mai cho phiền…bây giờ là thời đại gì chớ?
Đức thì khác,lúc chiều, trong đầu luôn có ý ɖâʍ,muốn sờ ɭ*и bóp иɦũ ɦσα rồi chiếm hửu người đẹp nhưng càng gần gủi…càng thấy Yến ngây thơ nên đổi ý…nó nghỉ cứ nắm tay hôn môi là đủ rồi…”thánh thiện” một chút …
Nhưng không phải mình muốn là được và không muốn là không muốn,không đơn giản như vậy…
Yến tuy ngây thơ nhưng thời buổi nầy không ngây thơ đế nổi không biết tình ɖu͙ƈ là gì…tuy chưa được nếm mùi ƈôи ȶɦịt nhưng cũng thấy ƈôи ȶɦịt rồi,thời buổi nầy ai lại không tò mò lên mạng xem phim tình ɖu͙ƈ…cho nên trong buổi hẹn hò hôm nay trong lòng có chút mong đợi… đầu óc cứ nghỉ Đức sẽ hôn mình như hôm trước rồi sờ soạng…yêu nhau ai cũng thế mà…nhưng suốt buổi Đức cứ vui đùa,có nắm tay vuốt ve…vậy thôi…khiến Yến đâm ra bức xúc,cứ nghỉ rằng có phải mình không đủ hấp dẩn?cho đến lúc dừng xe trước con hẽm nhà…Yến thu hết cam đãm nói:
-Anh vào nhà chơi chút nhé?uống ly trà…
-Anh muốn lắm…nhưng giờ này sợ phiền hai bác…khuya rồi…
-ba mẹ đã đi Sàigòn ăn cưới ,sẳn thăm thằng em đang học trêи ấy…Thứ hai mới về…Yến lí nhí nói…
Đức hít một hơi…lòng ngập tràn hoan hỉ….cái nầy…cái nầy…anh đang muốn ăn chay em lại mang thịt rồng tới đó nha…
-Vậy anh không khách sáo nha…vào chơi với em một chút..uống trà…Đức hăm hở cho xe chạy vào con hẻm….đã quá 12 giờ khuya rồi,nơi đây rất yên lặng,chĩ còn một vài nhà xa xa còn ánh đèn ,đa số các nhà khác đã ngủ .Nhà Yến là ngôi nhà lầu 2 tầng…kiến trúc đã củ.Cả hai vào nhà,Yến bật đèn,Đức nhìn thấy căn phòng khách bày biện rất trang nhã…
-Em ở nhà một mình..không sợ à?Đức nhình quanh rồi hỏi….
-Sợ gì?xóm nầy an toàn…ba mẹ em ở đây mấy chục năm rồi…từ lúc họ cưới nhau…chung quanh đây trị an rất an toàn…Yến rót một tách trà để lên bàn…
-Vây à…vậy tốt rồi…thời buổi nầy trị an thường kém lắm…Đức bưng tách trà hớp một ngụm,đpa mắt nhìn Yến…dưới ánh đèn néon…đẹp động lòng người…đêm khuya,trai đơn gái chiếc…lòng ɖâʍ Đức nổi lên…đặt tách trà xuống bước gần đến người đẹp ôm lấy nàng rù rì:
-Nếu anh là sói thì ăn thịt em rồi…có phải không?nó phà hơi thở vào màng tai Yến,rồi hôn xuống cổ nàng…
Đang háo hức mong đợi nhưng khi Đức ôm,phà hơi thở vào tai rồi hôn vào cổ…Yến run lên…muốn đẫy Đức ra nhưng không nở ..cho đến lúc môi mình bị môi hắn khóa lại,Yến theo bản năng hai tay choàng qua cổ hắn mãnh liệt đáp trả…nụ hôn môi đầu tiên của hai người cứ thế kéo dài tưỡng chừng như không dứt…
Yến như lên cơn sốt khi cãm giác một bàn tay đang lòn qua áo đầm hướng lên đùi mình mò mẫm…nàng muốn đưa tay ngăn lại nhưng hai tay nàng bất động,lưng dựa vào tường hai mắt nàng lim dim,cả người rỡn ốc khi bàn tay quái ác ấy chui lọt vào qυầи ɭót mình xoa xoa chổ đó…Yến cãm giác nơi đó ướt đẫm…rồi có một ngón tay nhè nhẹ đưa vào…Yến không còn biết trời đất gì nữa…gòng mình ,hai tay nàng bấu mạnh vai Đức,người nàng vặn vẹo,mặt đỏ ững…
Đức đưa tay tắt công tắc đèn trêи tường…trong phòng trong phúc chốc tối om…cái qυầи ɭót được kéo xuống…nàng cãm giác được Đức tổng đang áp môi vào đó hun hít…Yến nhớ lại đã không ít lần coi lén trêи mạng…theo bãn năng nàng dang rộng hai chân ra…
Người chưa từng biết mùi vị đàn ông mà hôm nay lại bị cái lưỡi của Đức tung hoành ngang dọc ngay chổ đó thì làm sao chịu nổi,Yên rêи từng đợt,hai tay theo phản xạ ghì mạng lấy đầu Đức tổng,gát một chân lên vai hắn.
Lần đầu tiên bú ɭ*и trinh nử…mình là người đầu tiên của nàng…đó là cãm giác của Đức trong lúc nầy…trước đây Đức nghỉ giửa trinh nử và đàn bà…cũng như nhau thôi…nhưng bây giờ thấy mình sai rồi…cãm giác mình là người đầu tiên là cãm giác thành tựu khó nói khó tả,cãm giác nầy làm nó hứng chỉ,sôi sục…càng điên rồ…
Yến cau mày,mặt tái nhợt,khi Đức đút vào…mặc dù Đức đút vào rất…rất chậm,ƈôи ȶɦịt vào một chút,nó ngừng lại một hồi lâu…để cho Yến có thời gan “thích ứng”…nó thấy nàng mặt tái xanh có lẻ vì đau đớn.
-Em sao rồi…ƈôи ȶɦịt đã nông vào được chút chút rồi…nhớ lời Thủy nói,Đức hơi sợ….một khoãng đường chừng 5cm nó nhấp đi nhấp lại nhiều lần,nhiều khi muốn “nhấn” mạnh một cái nhưng sợ nên cứ “vùng vằng” tại chổ…
-Không…không sao…Yến run giọng,mặt tái xám….nghe nói lần đầu đau lắm nhưng không ngờ lại đau vậy…
-Hay là thôi nha..để lần tới…mình làm lại…
-Hả?..không..không sao mà..anh cứ..làm đi…em chịu được…Yến thu hết dũng khí nói…rồi ôm lấy lưng hắn bậm môi kéo mạnh…Đức thuận thế đẫy mạnh xuống,ngay lúc cãm giác chạm đáy hang sâu,vai trái hắn đau thấu tận trời xanh.Đức nằm trêи người Yến không động đậy…nó hôn nhẹ lên trán lấm tấm mồ hôi của nàng…Yến đau…đau lắm…nhưng cãm giác đau đớn không kéo dài,cãm giác sướиɠ từ từ xâm chiếm…mổi lúc một nhiều lên…
Mãi một lúc sau Đức bắt đầu nhấp nhẹ…thật nhẹ…miệng hôn lên má,lên môi người đẹp…tay bắt đầu mò mẫm mân mê vò nắn cặp иɦũ ɦσα đang săn cứng….
Nó không nhấp nhiều…vài cái rồi dừng lại…hôn môi,mút ɭϊếʍ đầu иɦũ ɦσα,sờ bóp…không vội vã,rất dịu dàng….rồi lại nhập nhè nhẹ ra vào…
Biết không thể chơi lâu được,đây là lần đầu tiên của Yến…nó nhấp ra vào nhè nhẹ cũng 15 phút sau rồi phun vào…
Nhẹ nhàng rút ra…Đức hôn lên trán lấm tấm mồ hôi của người đẹp.
-Cám ơn em…còn đau nhiều không?Đức dịu dàng hỏi…hôm nay tới đây đủ rồi…
-tại anh hết..ngày mai..làm sao người ta đi làm đây?Yến “cấu” vào vai nó nũng nịu…vẫn còn đau nhưng đã giãm rất nhiều rồi,Yến sung sướиɠ đã cho hắn lần đầu tiên của mình…
-Không sao..Tổng giám đốc cho em nghỉ vài ngày…ai dám nói gì em cho anh biết….
Yến hạnh phúc nằm cuộn trò như con tôm trong lòng Đức…nàng không ngờ biến chuyễn lớn vậy…
-Nè…rủi..rủi có thai thì sao?Yến lo ngại….
-Không đâu..mà không cần sợ…là người của anh rồi…từ nay có gì anh lo cho em…Đức trấn an Yến…nó không muốn nói câu :”anh sẻ cưới em”….cái nầy…cái nầy là đại sự đó…Đức mới 17 thôi…cuộc đời còn tươi đẹp nha…còn lắm đàn bà để đụ…chuyện cưới vợ là không thể nào…ịt nhất 5,10 năm nữa mới nghỉ tới.
Yến cũng có cùng tâm trạng…nàng chỉ cần Đức có “trách nhiệm” là được rồi…Yến không muốn lấy chồng sớm…nàng chỉ muốn có người đàn ông bảo bọc mình và Đức là người lý tưởng nhất,thời buổi nầy lấy chồng như gông đeo cổ thôi…nếu suốt đời không chồng nàng cũng không ngại đâu…tuy không muốn ràng buộc Đức nhưng nàng sẻ đeo dính hắn là cái chắc rồi…đây là cách tốt nhất…
Muốn đút vào một lần nữa lắm nhưng cố dằn…thời gian còn dài…mai mốt sẽ tiến hành khóa huấn luyện thêm…hắc hắc hắc…
-Thôi anh về….mai em nghỉ ha…khi nào thấy bớt đau thì đi làm…mai anh ghé thăm…
-Ừm…Yến ngoan ngoãn nhu mì gật đầu…
Đức không về nhà…mới 1 giờ khuya thôi mà…nghỉ lại vừa rồi nó mĩm cười khoái chí…có cãm giác lâng lâng…hèn chi mấy thằng Tàu khựa khoái phá trinh con gái…có điều là vừa rồi chơi chưa đã ƈôи ȶɦịt chút nào…sực nhớ đã hứa với Lan…Đức mĩm cười….
Trong nhà vẫn còn ánh đèn,thằng con đang ngủ trong phòng…Lan thỉnh thoãng đưa mắt nhìn ra ngoài chờ đợi…vì vậy khi thấy xe Đức ngừng trước nhà,lòng rộn lên…Đồng hồ trêи tường vừa gỏ 1 tiếng.
-Đợi lâu rồi à?xin lổi nha…phải xã giao một chút…Đức nói láo như cuội…
-Đâu có …đâu có đợi…Lan “mắc cỡ” vụng về nói dối,chẳng lẽ nhìn nhận mình đang ngóng hắn tới để đụ sao?Lan thầm rủa cái thằng “ngu” mà.
-Đức muốn tắm …có nước nóng không?
-Ừm…để cô đi nấu…chừng 15 phút…
-nấu nhiều nhiều một chút…mình tắm chung ha…nó từ phía sau ôm lấy Lan tay trái luồn vào áo xoa иɦũ ɦσα tay phải thọc thẵng vào qυầи ɭót xoa chùm lông mềm mại…chỉ là vừa khởi động thôi Lan đã mềm nhủn ra rồi,cửa mình đã bắt đầu rịn nước,hai giờ trước,phá trinh Yến,Đức chỉ là đút vào nắc nhè nhẹ thôi nên chưa đã ƈôи ȶɦịt chút nào,bây giờ ôm Lan,mùi nước hoa thoang thoãng hòa lẩn mùi thơm trêи người nàng làm Đức nứng tột độ đưa tay tuột hẵn quần nàng ra ngoài,Lan như “tâm hửu linh tê” hiểu ý,hai tay chống lên tường,chỉa ʍôиɠ cho ra sau nó đút vào…Đức đẫy một cái “lút cán” hai tay vịn hai bên đùi hùng hổ nắc…
Về đến nhà ngã lưng lên giường cũng đã 4 giờ sáng rồi…nó ngủ như chết…