Thằng Đức – Chương 37: Dỉ Thao vi tiên – Botruyen

Thằng Đức - Chương 37: Dỉ Thao vi tiên

Từ lúc khai cu tới giờ Đức đá đụ nhiều nhưng trong thâm tâm vẫn có khát vọng thầm kín…số là nó quan hệ với nhiều đàn bà nhưng vẫn chưa “chạm tay” được có cái ɭ*и tơ nào…nhiều lúc đến công ty nhìn thấy Yến, Tuyết ,Đức có cãm giác hai người đẹp nầy hình như có ý gì gì đó với mình trong lòng bỗng nhiên cãm thấy khát vọng …Đức nghỉ nếu có dịp cũng phải đụ cho biết chứ…

Trong đầu luôn bị ám ảnh bởi những lời Thủy hù dọa nên Đức hơi chột dạ ,phân vân luôn nghỉ:”không chứ hả? đút vô thôi mà lại có thể làm rách chổ đó?không thể nào đâu?” vì vậy nó ngần ngừ nữa tin nữa ngờ cuối cùng là để bụng nếu có dịp nhất định thử đút vào cho biết… hai cái ɭ*и tơ nhỡn nhơ trước mắt của hai người đẹp Yến và Tuyết…không đụ là phí phạm …trời sẻ phạt đấy.

Buổi sáng bị ”đuổi” khỏi ủy ban nhân dân,Đức ghé nhà hàng đem Thu “xử lý” suốt hai tiếng đồng hồ,nghỉ ngơi một chút rồi chạy đến công ty,lúc nầy cũng đang giờ ăn trưa,mở cửa bước vào thấy Nhung,Yến hai người vừa ăn trưa vừa nói vừa cười hi hi ha ha …cả hai nhìn thấy Đức liền sững sốt…không kịp nuốt thức ăn trong miệng…

Đức lấy cớ nghỉ liền hai ngày…đại đa số thời gian cũng là đụ thôi…so với trước kia không có gì khác biệt,nhưng bắt đầu từ hôm nay “thời đụ biểu” cũng cần phải điều chỉnh đấy…cần phải có hình tượng của 1 cán bộ gương mẩu đấy mặc dù chức vụ chỉ là “con tép riu” thôi.

Hôm nay trở lại Ủy ban đi làm…Đức tổng còn chưa muốn đâu nhưng Chủ tịch Vân cù nhầy nhiều lần,cô nàng Nancy cũng không ngừng hối thúc nên bất đắc dỉ sáng nay Đức mới xuất hiện trước thang máy…chính là chổ nầy ngày hôm kia hắn bị “tống cổ” ra ngoài…

Hôm nay trước cửa thang máy có không ít người…Đức…lịch sự bước vào hàng chờ ,nó thật không biết có nhiều ánh mắt ‘lắm lét’ nhìn trộm mình…ai cũng thầm nhận thức :”là hắn đấy”,cái người nầy không ngờ lại khũng thế,có người hôm kia nhìn Đức với cặp mắt khinh thường,cười nhạo thì hôm nay lắm la lắm lét không biết “hắn” có nhớ mặt mình mà ghi thù không nữa?nếu có thì chết mẹ rồi…bỡi vậy đa số trong bọn người nầy trong lòng cãm thấy bất an…Chợt Đức nhìn thấy ba người đang bước về hướng này,miệng cười rất tươi….trong đó có cả cái thằng hôm kia đã ra lệnh “tống cổ” nó,có điều là hôm nay trông mặt hắn rất hiền lành,có “phong phạm đạo đức giả ” của 1 cán bộ đầy đủ tiêu chuẩn…

-hahaha…cậu là Đức phải không?tôi là Việt…chánh văn phòng ủy ban nhân dân…còn đây là hai người phụ tá của tôi..đây là phó chánh văn phòng Ủy ban chị Ngọc…vị nầy là….cậu đã biết rồi… thành thật xin lổi cậu…về chuyện hiểu lầm đáng tiếc xãy ra …Việt nói đến đây liền sa sầm sắc mặt liếc nhìn tên Huy một cái vẻ chán ghét…Đức liếc nhìn người phụ nử,nó gật đầu chào và đưa tay ra bắt…

-Hahha xin chào…chỉ là chuyện nhỏ thôi…hahaha không cần để ý đâu…mong là từ nay Chú Việt và các anh chị chỉ bảo nhiều một chút….Đức lịch sự đáp lời ..hơi cúi người bắt tay Việt với vẻ vô cùng khiêm tốn khiến lảo vô cùng vui vẻ nghỉ:”anh chàng nầy lý lịch “khủng” mà không hách dịch…phãi tìm cách xiết chặt quan hệ mới được…

Ngọc hôm nay trang điễm nhẹ nhàng nhưng nhìn rất động lòng người…nhìn Đức cười tươi thân thiết:

-Chào cậu…tôi là Ngọc,từ nay chúng ta làm việc trong cùng cơ quan….có gì thì đừng ngại…cứ trực tiếp tới tìm tôi…Ngọc bắt tay Đức mà trong lòng dậy sóng thầm nghỉ :”cái tên nầy nghe nói cậu ấm Phong của Chủ tịch tỉnh cũng nể mặt…nhưng xuất thân thì bình thường…thiệt là khó hiểu…nhưng tốt nhất là không nên đắc tội với hắn…

Huy liên tục bị hai người Việt,Ngọc móc xéo,đã kϊƈɦ lòng rất căm tức nhưng vẫn làm mặt tươi cười gật đầu chào cười cười bắt tay Đức lại lắc lắc ra vẻ rất thân thiết….Tối qua Chú hắn đến nhà cho hắn biết những “bí mật” trọng đại có liên quan đến người thanh niên nầy….đại khái Huy biết Đức ca là người của Tổng Bí Thư…đến đây “rèn luyện đấy”….Chú hắn dặn dò phải chu đáo phục vụ cho vị Đức ca nầy…tương lai sẻ có nhiều chổ tốt…Huy liếc nhìn Việt,Ngọc mà bỉu môi khinh thường…

Đức không vì sự ân cần của ba người nầy mà “ái náy”…cho là sự hiễn nhiên…có người đẹp Nancy đứng phía sau mà…

Lại thêm một màn giới thiệu với các đồng nghiệp…chà chà…âm thịnh dương suy nha…sao ủy ban nhiều phụ nữ vậy?hầu hết ai cũng trẻ măng mơn mởn đào tơ…Đức liếc nhìn Việt rồi Huy…nó nghỉ:10 phần hết 9 là hai thằng cha nầy đem nử nhân viên của mình phục vụ cho con ƈôи ȶɦịt của họ rồi,cũng không có gì lạ…thời buổi nầy cán bộ có quyền một chút hay gian ɖâʍ với đàn bà đẹp dưới quyền…ậy..không phải là cán bộ thôi đâu…mình cũng vậy mà…nhớ tới mình hôm qua cũng đụ Nhung mấy lần,màn cuối cùng là đút ƈôи ȶɦịt vào miệng nàng…hắc hắc hắc…đầu óc thằng Đức ngày càng bệnh hoạn khi đụ được vợ người ta…

-Đây là bàn làm việc của cậu…đưa Đức đến một bàn trống bên cửa sổ Ngọc nói.

-Phó Ngọc à…nhiệm vụ tôi là gì vậy…Đức hỏi…

-Nhiệm vụ của cậu sẽ được cô Ngân hướng dẫn…nè để tôi giới thiệu với cậu …Ngọc hướng về một người phụ nữ trẻ và ..rất đẹp….khoãng hăm bãy hoặc hăm tám…giới thiệu:

-Đây là Ngân…phụ tá việc hậu cần…tạm thời cậu cô ấy sẽ hướng dẫn cậu…sau nầy sẽ có sắp xếp khác…cậu nghỉ sao?Ngọc khách sáo hỏi khiến Ngân sững người…

Ngân làm việc ở Ủy ban đã được gần 4 năm…khi vừa tốt nghiệp đại học…cũng nhờ sự quen biết và chạy chọt nên len lõi được vào ủy ban ăn cơm nhà nước…đây là kết quả mà hầu hết nhiều bạn học của nàng thèm muốn…thậm chí ganh tỵ…hai ngày nay nghe bóng gió có nhân vật “lớn” đến ủy ban “rèn luyện” …Ngân cũng hiếu kỳ chút chút muốn biết là nhân vật nào lại có thể làm cho cái tên Huy đáng ghét kia cụp đuôi sợ hãi như vậy?bỡi vậy khi nhìn thấy Đức…trẽ như một học sinh cấp ba thôi…thắc mắc càng thắc mắc…lại nghe Phó chánh văn phòng Ngọc phân công mình hướng dẫn người mới nầy,lại hỏi ý hắn “nghỉ sao?”…cái giọng điệu của phó Ngọc hình như là sợ người mới nầy không hài lòng khiến nàng sững sốt…Ngân biết Phó Ngọc là loại người nào…rất khó gần gủi lại cao cao tại thượng,hách dịch,chưa bao giờ thấy Phó Ngọc “khép nép khiêm tốn” như vậy…

-Chào chị…mai nầy phiền chị rồi…Đức đưa tay ra bắt tay chào người đẹp …lòng dậy sóng…là mỹ nhân a…nhìn thân hình bão đãm có chồng rồi …vừa nghỉ tới thôi ƈôи ȶɦịt phía dưới liền rục rịch…Đức cãm thấy phiền não…”lúc nầy sao mình kỳ vậy?càng lúc càng bậy bạ…thấy đàn bà đẹp có chồng liền nứng ƈôи ȶɦịt”muốn lột quần áo người ta.

Ngân mĩm cười bắt tay Đức…”người nầy không những Phó Ngọc muốn nịnh nọt mà cái tên Huy kia cũng muốn vuốt ve bợ đít thì nhất định là “gốc bự” rồi…mình cũng phải vô cùng cẩn thận mới được…”nghỉ tới Huy…Ngọc cười thầm,tên nầy luôn tìm cách lấy được mình cũng may mình luôn có cách đối phó.Ngân mĩm cười tự hào về sự khôn ngoan của mình…trong chốn quan trường,đại đa số cán bộ có thực quyền thường lạm dụng chức vụ làm bậy làm bạ nhất là gian ɖâʍ với đàn bà đẹp có chồng,thật ra Ngân cũng không ngại hiến thân để được thăng tiến nhưng Huy hình như chưa đủ quyền lực để nàng “hy sinh”…

-Cậu khách sáo rồi…mai nầy hợp tác làm việc vui vẻ…

-hahaha nhất định nhất định….

-vậy được..ở đây giờ ..giao cậu cho cô Ngân…nếu có gì cậu cũng có thể trực tiếp tìm tôi…văn phòng tôi cậu ở góc kia thôi…Ngọc nhoẽn miệng cười duyên dáng đưa tay chỉ chỉ về hướng văn phòng mình…

-À..được ..được…Đức cười cười gật gật…thầm nghỉ bụng:”con mẹ nó…nếu không có người đẹp chung quanh…suốt ngày loanh quanh ở đây …nếu không khùng cũng sẻ thành ba trợn…giống như ở tù nha…

Ngọc đi rồi,Đức bước tới bàn làm việc của mình ngồi xuống…nó chẵng biết mình làm cái gì…ngồi suy nghỉ… ậy…ráng ngồi tới lúc ăn trưa rồi chuồn…trưa nay chở thím ba tới khu vườn địa đàng đụ mới được…Từ lúc ba nó và chú ba về…cái chuyện đụ Thủy và Nhàn vẫn có đấy nhưng không thoãi mái…lúc trước,đêm về nhà tắm rửa xong nó cứ ở truồng nằm lên giường ôm mẹ sờ bóp bú ɭϊếʍ rồi thoãi mái đụ,đôi khi sáng sớm đụ thêm một cái…lúc Nhàn xuống nhà hàng phụ việc,nó lẽn qua nhà chú cũng đụ thím thoãi mái…bây giờ phãi chờ đến đêm khuya ,ba nó ngủ say,Nhàn mới len lén xuống nhà bếp …hai mẹ con đụ hối hả…phãi nghỉ cách mới được…hôm nay thím không có giờ dạy buỗi chiều…để coi…từ một hoặc hai giờ tới 5 giờ chiều đụ thím…tối nay đụ dì út…Đức chợt thắc mắc…sao càng ngày mình càng hám đụ vậy?mà càng đụ càng hăng nha…ờ còn cái vụ em Yến…tối mai đi…hẹn em đi ăn tối…tối mai cũng tới lúc hun hít sờ ɭ*и bóp иɦũ ɦσα rồi…nếu không em sẽ tưỡng mình “bê đê” đó nha…Chuyên gia “đụ” mà lại bị coi là bê đê thì oan quá.

-ở đây có vài hồ sơ…hay là cậu xem qua một chút?Ngân cầm vài hồ sơ bước qua nhẹ nhàng đặt lên bàn nói.

-hả?xem cái gì?có gì để xem?Đức ngờ nghệch hỏi.

Ngân cười giãi thích:

-Ủy ban mỗi năm dùng rất nhiều văn phòng phấm…chẵng hạn như giấy,bút viết…nhiều thứ lắm nên mỗi năm đều phải xét duyệt…ý tôi là muốn cho cậu quen với sự vận hành của Ủy ban thôi…mổi thứ một chút ý mà để có cái nhìn tổng quát…cậu nghiên cứu một chút nếu có gì thắc mắc cứ hỏi tôi…

Đức nhìn cấp hồ sơ dầy cợm mà ngán ngẫm…người đẹp nầy muốn giết người mà…

-sao ..sao nhiều vậy?cái nầy phải cả tháng mới đọc xong đó nha,không đọc có được không vậy?…mặt Đức nhăn như khỉ ăn ớt.

Ngân bấm bụng cười…mấy hồ sơ nầy không quan trọng…nhưng đại khái là muốn cho người mới như Đức hiểu vận hành của phòng hậu cần thì ai cũng bắt đầu từ đây…vấn đề là ai lúc bắt đầu cũng tỏ ra “phấn khởi hồ hởi siêng năng cần mẩn” chăm chú đọc như đọc thánh kinh vậy …chỉ có tên nầy là nhăn mặt “phản đối”…

-đại khái là vậy…cậu chịu khó một chút…

-Được..à nè…chị mang cho tôi ly café…chút xíu đường thôi…đừng nhiều quá…

-hả?Ngân ngẩn ra…mình không nghe lộn chứ?hắn kêu mình đem cho hắn ly café?

Đức “quen” thói ra lệnh…cứ tưỡng là mình đang ở công ty Đức lập…nói xong sực nhớ nên cười haha

-Đùa..đùa thôi mà…hahaha tính tui thường hay đùa lắm…Đức cười cười …

-Có ly café đây cho cậu đây…buổi sáng cần ly café mới có tinh thần làm việc…tui làm cho tui 1 ly…thấy cậu là người mới đặc biệt làm cho cậu 1 ly…Phó Chủ nhiệm Huy cười toe toét mang ly café bốc khói đặt lên bàn của Đức…

-vậy thì tui không khách sáo nha…cám ơn nhiều…Đức thãn nhiên bưng ly café hớp một ngụm.

-Ngày đầu tiên cậu đi làm hay là trưa nay tôi mời cậu ăn cơm…coi như là chào mừng đồng nghiệp mới…?Huy nhìn Đức “thân thiết” đề nghị…

-Chủ nhiệm Huy thật là có lòng…nhưng trưa nay tôi có hẹn rồi..hay là để khi khác…ngày mai đi…ngày mai tôi mời mọi người đi ăn trưa…hy vọng các anh chị nể mặt…Đức vừa nói vừa đưa mắt nhìn quanh…

-Không thành vấn đề…như vậy để tôi sắp xếp…chỉ ngại cậu tốn tiền thôi…Huy cười cầu tài..ánh mắt “thân thiết”,nghe Đức từ chối lời mời đi ăn trưa của hắn…Huy tiu ngỉu nhưng kế đó nghe Đức mời mọi người ăn trưa ngày mai khiến hắn mừng rở…giờ nầy tìm cơ hội thân thiện với Đức là nhiệm vụ “ưu tiên chính trị” hàng đầu…

Những người chung quanh giờ nầy đều ngẩn đầu lên nhìn Đức mĩm cười gật đầu như tỏ vẻ cãm ơn được mời cơm…Ngân “kinh khũng” trước thái độ của Huy,lại càng tò mò hơn nhìn Đức thầm nghỉ:”hắn là ai?” phải tìm hiểu cặn kẽ mới được.

———–

Chưa tới 11 giờ Đức đã chuồn ra ngoài,như thường lệ,ghé siêu thị mua đủ thứ chuẩn bị cho buổi đụ rồi lái xe đến trước trường cấp 3 thành phố đón Thủy,nhớ trước kia trước khi có giờ Thủy dạy,nó lắm lắm lét,sợ đủ điều…ai dè nây giờ đón nàng đi đụ…thay đổi kinh thiên động địa mà…

-Thím có đói không?có mua vài món thím thích ăn đó..còn nóng… tay trái cầm “vô lăng”tay phãi đặt lên đùi Thủy vuốt lên vuốt xuống,mặt cười cười nhìn bộ ngực thím ba..ƈôи ȶɦịt đại rục rịch ở dưới rồi…Thủy là người đàn bà đầu tiên trong cuộc đời ,là người đàn bà đầu tiên bú ƈôи ȶɦịt nó,là người đầu tiên Đức đụ иɦũ ɦσα,là người đầu tiên cho nó làm đủ các trò ɖâʍ ɖu͙ƈ…Đức không bao giờ quên ngày ấy nó nứng ƈôи ȶɦịt làm liều đè thím ra đụ…cũng là vì chứng kiến thím thủ ɖâʍ ý mà..ai dè lại được toại nguyện và cũng vì thế “đường đụ” thênh thang…hết người nầy đến người khác ngả vào lòng nó…tình nguyện để nó tuột quần… lên ngựa…

-Lo chạy đi..coi chừng phía trước kìa…đánh nhẹ tay thằng cháu đang mò mẫm trêи đùi mình,nguýt Đức một cái.Từ lúc Hùng về “đóng đô” ở nhà…hai thím cháu cũng vẫn là đụ lén nhiều đấy,nhưng thường là hối hả…mỗi tuần chỉ có ngày hôm nay là Thủy không có giờ dạy buổi chiều nên nằng nặc muốn mổi tuần,bận gì nàng cũng mặc kệ…Đức phải ở với nàng…hai thím cháu dùng chiếc xe nầy làm giường thoãi mái đụ nhau,Đức “trang bị” đủ hết,khăn ướt,khăn khô,chai nước uống,không uống thì rữa…nói tóm lại như một phòng nào đó trong “khách sạn lưu động”.

-hôm nay đặc biệt một chút…Đức nháy mắt cười …

-hả?có gì đặc biệt?Thủy nhìn Đức thắc mắc…cái thằng nầy lại muốn gì đây?liếc nhìn Thủy chợt hiểu…rồi đưa tay đánh trêи vai nó một cái …thì ra tuy là đang lái xe nhưng cái đó của nó đang ngóc đầu ra ngoài sừng sững dựng đứng , cái quần đang mặc được kéo ra ngoài gần hai đầu gối.Thủy nhớ tuần trước,hai thím cháu có coi 1 phim con heo trong đó có cãnh người đàn bà bú ɭϊếʍ tài xế trong lúc đang lái xe…Đức vòi vỉnh và nàng đã hứa…

-Coi chừng tai nạn…Thủy “khéo léo từ chối”…

Đức đưa tay kéo tay nàng…

-Mình đâu có đi trêи cao tốc…trong thành phố mà…chạy chậm thôi…Đức “nài nỉ” vừa nếu kéo tay Thủy …vòi vỉnh…

Thật ra Thủy cũng chỉ là là màu mè một chút thôi…nàng cũng muốn tìm cãm giác mới lạ…vã lại,cũng nên “làm khó” Đức một chút ý mà…để cho nó biết nàng “chìu” nó …vì thế sau vài phút “do dự” rúc cục cũng “ miển cưỡng” ..vén tóc lên ,đầu cúi xuống cầm lấy ƈôи ȶɦịt thằng cháu ngậm vào miệng…đầu gục gặc….

-Wow…quá đã nha…cãm giác được bú ƈôи ȶɦịt trong khi đang lái xe làm Đức sướиɠ tỉ tê…mai nầy…mẹ,dì Út,Phó tổng,Lan…ai cũng phải làm như vậy mới được…một tay lái xe,mắt nhìn phía trước,một tay nắm nhẹ tóc Thủy “hổ trợ” …Trừ Nhung cần phải được huấn luyện thêm nhiều,hiện nay trình độ bú ƈôи ȶɦịt của những người đàn bà của Đức không kém các nữ tài tử trong các phim con heo của bọn Nhật…nhìn bộ điệu của Thủy bây giờ là biết…hai mắt lim dim ɭϊếʍ từ bìu dái lên đến đầu ƈôи ȶɦịt,ngậm vào nút một cái…oh my god…nếu là ai thì phun từ lâu rồi…

Trong lúc nàng bú ƈôи ȶɦịt nó miệt mài,Đức đưa tay lòn vào áo Thủy bóp vú…cho đến lúc xe đi vào khu vườn địa đàng…khu vườn luôn yên tỉnh vắng lặng,vẫn là dưới bóng mát,vẫn là nơi đó.Không ai thèm để ý thỉnh thoãng có chiếc xe kia đến, đậu nơi đó một hồi lâu rồi rời đi…chẵng ai buồn để ý tới làm gì…mà dù có tò mò đến gần cũng chẵng thấy gì bên trong ngoài một màu đen ,cũng có những lúc thấy thân xe run chuyễn…chẵng hạn như lúc nầy…Đức nắc tới,Thủy đẫy về phía sau…động tác mạnh và bạo…tiếng nhóp nhép của hai bộ phận sinh ɖu͙ƈ ma sát nhau trong hang động lầy lội …vẽ mặt Thủy bơ phờ nhưng đầy vẽ thỏa mãn,đam mê…lưng thằng Đức lấm tấm mồ hôi vì dùng sức…nó nắc liên tục..càng nắc càng mạnh…

Thình lình Đức rút ƈôи ȶɦịt mình ra…như đã biết trước Thủy quay đầu ngậm lấy …Đức hai tay vịn lấy đầu tóc Thủy lại nắc liên tục vào miệng nàng…

Nhìn Thủy đang dùng lưỡi “lau” sạch đầu ƈôи ȶɦịt mình,Đức chợt nhớ tới chuyện chú ba và ba nó hiện giờ không còn trở ra Đà nẳng nữa….Nhàn đang tìm mua một căn nhà cấp 4 làm bãi đụ cho hai mẹ con…

-Thím à..cái vụ nhà…có tìm được chổ nào chưa?

-Ừm…cũng đang định nói nè…bên xóm chài có căn nhà cấp 4…cả khu vườn luôn bán gần 2 tỷ…khi nào mình đi coi…Thủy dùng lưỡi “lau chùi” ƈôи ȶɦịt thằng Đức xong,nằm ngữa tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đáp lời…

-2 tỷ?nhiều vậy à?thím có đủ tiền sao?mua căn nhà thôi được không?2 hoặc 3 trăm triệu được rồi…

-Coi như đầu tư mua ruộng đất một chút…có vườn có tược mai mốt bán lại dể dàng hơn…Tiền bạc không thành vấn đề…

-Cũng đúng…nhưng đừng lấy tiền ổng nha…bí mật tốt hơn…tránh ổng hỏi nầy hỏi nọ.Đức không muốn Thủy dùng tiền của chú ba nó chút nào…

-Không đâu..tiền riêng mà…Thủy hãnh diện khoe.

-Thiệt?giàu vậy sao…mới biết đó nha…Đức mừng rỡ cười hắc hắc…

-Giờ mới biết sao?Thủy nguýt…đưa tay cầm ƈôи ȶɦịt Đức vuốt ve…nhìn ƈôи ȶɦịt thằng cháu nàng nghỉ:”không phải là người mà….mới đây lại cứng rồi”…

-nè..hỗm rày…có làm với ổng không?Cháu ghen đó nha…

-…bất đắc dĩ thôi…ghen..cái gì chớ?không phải như với Đức đâu…còn muốn gì nữa?Thủy hậm hực,đã đụ với thằng Đức rồi..Thủy rất miễn cưỡng mỗi lần Hùng muốn đụ nàng…mới tối hôm qua thôi…Thủy cứ nằm ì ra như người lãnh cãm mặc cho Hùng đút vào dập…Thủy chẵng có chút nào ham muốn…

Biết Thím ba mình nói thật…Đức cũng thấy ái ngại…mình ghen ngược rồi…nhưng con người ai cũng ích kỷ…không muốn thím đụ với chú chút nào…cứ cãm thấy làm sao ấy…chuyện này làm khó thím ba rồi…

-Đức biết vậy…nhưng mà mỗi khi nghỉ tới chú ôm thím làm chuyện đó…thôi không nói nữa…Đức úp mặt vào иɦũ ɦσα Thủy…khỡi động hiệp 2…

Thấy Đức ghen…Thủy sung sướиɠ ôm đầu tóc nó ghì sát vào ngực mình thì thào.

-Yên tâm đi…Đức muốn thím làm gì thím cũng chìu hết mà…còn không thấy sao?

-Ừm..Đức biết…bỡi vậy mới iêu thím nhiều nè….hắc hắc hắc…

-Đồ quỷ ɖâʍ ɖu͙ƈ..nhưng mà….thím thích…Thủy cũng không bíêt rằng hiện nay bản thân nàng cũng vô cùng ɖâʍ đãng rồi…đôi khi trong lúc đang giãng bài lại nhớ đến con ƈôи ȶɦịt của thằng cháu chồng…mà lòng nao nao,nàng biết bản thân ngày càng lún sâu vào tội lổi nhưng khi “lâm trận” thì bất chấp tất cả.

Đó là tinh thần của “Dỉ đụ vi tiên”

——–

-Alô…có chuyện à?Yến nhìn màn ảnh thấy Đức gọi…tim đập thình thịch…nàng đang mong đợi là cú điện thoại của Đức,từ bửa đi chơi buổi tối đó nàng ngẩn ngơ…tâm hồn dậy sóng…Đức đã hôn môi nàng,muốn nàng làm bạn gái của hắn…Yến nữa mừng nữa sợ…trực giác cho nàng biết Đức tổng rất có nhiều đàn bà…mình chỉ có thể là “một trong”…nhưng Yến không cưỡng được vẽ hấp dẫn lôi cuốn của người nầy…nên nàng mong đợi và cuối cùng Đức cũng gọi…

-Bộ có chuyện mới gọi em được sao?Giọng Đức bình thản…

-Không..không phải là ý nầy….Yến lắp bắp…đối với Đức nàng luôn khẩn trương…

-Tối mai…hơi tối một chút…em đi ăn khuya với anh được không?định là sớm một chút nhưng phãi xá giao với đám cán bộ nên đành phãi hẹn em trể…10 giờ..nếu được…anh tới đón…Đức lúc nầy nói láo trơn tru…ngày mai,theo thời đụ biểu “mới” trưa tới nhà Lan…đụ tới 4 giờ mấy được rồi…cũng đũ làm cho Lan bơ phờ rồi…sau đó đến nhà Phó tổng tới gần 10 giờ cũng đủ rồi…sau đó gặp em Yến…

Xã hội ngày nay thay đỗi nhiều rồi,lúc trước 10 giờ tối là khuya…bây giờ đã khác…10 giờ tối là lúc bắt đầu của giới ăn chơi,các hàng quán đều tấp nập khách.

-Ừm..được…Yến sung sướиɠ tỏ ý ưng thuận.

-vậy được…ngày mai gần 10 giờ anh gọi..đón em đầu hẽm nhà em ha…

-Ừm…Yến lí nhí…

Đức cúp máy …lái xe tới công ty…

Nhung đang lăng xăng bận rộn sau quầy tiếp tân thấy Đức mở cửa bước vào,nhớ tới đêm qua.mặt nàng đỏ lên,cứ cúi gầm mặt xuống..luống cuống trông thật tội nghiệp…Đức tỉnh bơ tiến gần lại nói dõng dạc như thường lệ.

-Chi Nhung…gọi phó tổng đến văn phòng tôi…nói tôi có chuyện cần bàn…à nè…sau khi tôi nói chuyện với phó tổng xong…chị vào văn phòng gặp tôi nha…có chút chuyện cần nói với chị đấy…

-À..được…tôi gọi phó tổng ngay….Khác với bình thường..Nhung thường hi hi ha ha…lần nầy Nhung chỉ lí nhí…tránh nhìn mặt Đức….

Đi ngang qua bàn làm việc của Tâm…Đức tiến gần nói nhỏ:

-ha…chuẩn bị chưa?Đức nói chút chuyện với Phó Loan và chị Nhung xong Đức đưa dì về ha…cũng xấp xĩ rồi…đói bụng lắm…

-Ừm..sắp xong rồi…vừa lúc Loan bước tới…

Tổng Đức vẫn chưa đi làm cán bộ à?sao rãnh rang vậy? giọng Loan “châm biếm”đùa cợt Đức…nàng cũng biết được “hung tin” là Đức bị đuổi…không khác phản ứng của Nhung và Yến,Loan thầm tội nghiệp cho người gây họa…

-sao hả?Tui về công ty kiễm tra coi có ai làm biếng không cần phãi xin phép cô à?Đức cũng không vừa “sừng sộ” đáp trả.

-Được…được…sao lại không…sao hả có chuyện à?

-Ừm..vào đây rồi nói…

Loan theo Đức vào văn phòng nó..cánh cửa vừa đóng lại đã thấy Đức tổng dỡ trò ɖâʍ dê tái máy chân tay sờ trêи mó dưới trêи người nàng…

-nè..không phãi chỉ là kêu tui tới để như vậy chứ hả?Phó Loan nhỏ giọng “gắt”…

-Thì cũng thoãi mái chút chút mà…rồi nói nhỏ: “chiều mai..mình đi ăn cơm?sao hả?

-Ừm,nhưng mà …tới nhà ăn…tôi nấu..cho cậu thưỡng thức tài nghệ của tôi…

-Ậy…chi cho tốn thì giờ vậy…để thì giờ..hắc hắc hắc…Đức cười ɖâʍ dê nhìn Phó Loan nháy nháy mắt…

-Quỷ ɖâʍ ɖu͙ƈ..lúc nào cũng nghỉ tới chuyện đó…Loan sung sướиɠ trong bụng nhưng lại “sừng sộ” trợn mắt giáo huấn thằng Đức.

-Ậy..đàn ông không ɖâʍ đàn bà không thương mà…có phải không…Đức cười hì hì..hai tay vẫn “du ngoạn” khắp nơi trêи người Phó tổng…

-nè..có chuyện gì nói nhanh đi…đang bận việc đó…Loan thiệt hết cách với thằng nhóc nầy…nàng nghỉ nó nói đúng mà…nàng không phải ngày càng mê nó không phải vì bản tánh ɖâʍ dê của nó sao chứ?nghỉ tới ngày mai…con ƈôи ȶɦịt kia..Loan nóng lên.

-À..tôi nghỉ kỹ rồi..có phãi nên đào tạo một số nhân viên chuyên nghiệp cho công ty?cô nghỉ sao?

Loan nhìn Đức với ánh mắt thưỡng thức…

-Không ngờ ha…cậu cũng không tệ…khoan đã..đây là chủ ý của cậu hay là của Nancy vậy?Loan ngờ vực hỏi.

-Này..này…đừng có xem thường tui nha…chỉ là tui cho cô cơ hội biễu lộ tài năng nên ít để ý chuyện công ty đó thôi…bây giờ cho cô biết cũng đúng lúc rồi..sao hà?Đức kiêu hãnh vênh mặt .

-Chủ ý hay…nhưng tốn tiền a…

-Ưu tiên chọn những ai có khả năng …chịu làm việc lại chịu học hỏi và trung thành với công ty…tốn chút tiền này coi như đầu tư đi…vì tương lai của công ty mà.Đức đưa ra những đặc tính mà Nhung đều có…nó biết Loan khôn như hồ ly,nếu bây giờ nói thẵng với Loan là muốn bồi dưỡng Nhung cho công ty thì quá nguy hiễm a…vì vậy nó mới nghỉ cách đi đường vòng…thật ra cũng nên bồi dưỡng nhân viên nồng cốt cho công ty …một công hai chuyện mà.

Quả nhiên Loan trúng kế của “thằng nhóc”.

-Ừm…tôi có ý định cho Nhung học kế toán..cậu nghỉ sao?

-Chuyện nầy..cô tự quyết định đi…tui chỉ đưa ra phương hướng…làm sao là do cô…Đức đạt được mục đích rồi liền khoát tay giao việc cho Phó tổng Loan…

-À..lát nữa cũng phải nói chuyện với chị Nhung một chút…chị ấy có gia đình con nhỏ…cho chị ấy chuẩn bị tinh thần trước…

-cậu có thì giờ chuyện nầy cậu làm đi…tui hôm nay bận lắm..thôi tôi ra ngoài..cã đống việc đang chờ…còn gì nữa không?

-Còn…quan trọng lắm..chiều mai 6 giờ…đừng quên đó…Đức cười hắc hắc

-Biết rồi..Loan hân hoan “lườm” nó một cái rồi ngoe nguẫy ra ngoài…

Chờ Loan khuất hẵn..Đức bước ra nói với Tâm:

-Dì Út..kêu chị Nhung vào gặp cháu..sau đó cháu đưa dì về…

-Ừm được..Tâm lòng rộn lên, háo hức ….

Nhung thắc mắc…không biết Đức muốn nói gì với mình…nghỉ tới chuyện xãy ra giữa Đức và mình Nhung đỏ mặt lên…chưa bao giờ nàng nghỉ lại cắm sừng trêи đầu chồng…Nhung vẫn không hối hận,trái lại có phần mong chờ,hôm qua đến giờ đầu óc cứ lâng lâng nghỉ đến lúc mình chõng khu cho hắn làm chuyện đó,chưa hết lại để hắn đút cái đó vào miệng..không biết có vì vậy mà hắn xem nhẹ mình không đây?

Thấy Nhung bước vào…khép nép e lệ Đức cười thầm…cần phải huấn luyện nhiều thêm mới được…

-Chị ngồi đi…sao rụt rè vậy..không giống ngày thường nha…vừa trêu Nhung vừa mở cửa bước ra nói với Tâm:

-dì Út..cháu nói chuyện với chị Nhung…có ai kiếm cháu nói họ chờ..nhanh lắm…Đức nói vậy là không muốn bị quấy rầy…không thể nói chuyện suông nha…cũng phải sờ sờ bóp bóp chút đĩnh,tập cho Nhung quen dần đó mà…

-Nè…công ty định cho chị học ngành kế tóan…chị nghỉ sao?có lòng tin không?ngồi xuống ,đằng hắng một vài tiếng rồi Đức nói ý định của công ty…

-Tôi?Nhung mừng rỡ…

-Ừm..chị và thêm một vài người nữa…chị siêng năng,chịu học và trung thành với công ty…chị là người đầu tiên công ty chọn…sao hả?chi thấy sao?

Nhung mừng run lên…trước kia nhà nghèo không có phương tiện học hỏi nên phãi làm lụng vất vả…nay có cơ hội sao lại không mừng..Nhung nhìn Đức với ánh mắt cãm kϊƈɦ…ít nhiều Nhung cũng nghỉ chuyện nầy có liên quan đến chuyện đã xãy ra giửa 2 người…nhưng rồi sao chứ?không thể đi ngược lại đâu…Nhung lí nhí:

-ừm…cảm ơn…nhưng còn chuyện tui đang làm …

-không sao hết…chị làm việc hai hoặc ba ngày…thời gian còn lại là đi học…công ty sẽ trã tiền phụ trội chị đừng lo…có điều là cực khổ một thời gian nha…nhưng tương lai phải còn trông cậy ở chị đó…Đức chỉ tin tưỡng người của mình…

Nhung đỏ mặt giọng nói như muổi kêu:

-cái gì..cái gì người của mình..nói bậy không…

Đức đứng lên tiến đến trước mặt nơi Nhung đang ngồi nói nhỏ:

-sao lại không….chị là người đàn bà của Đức…tương lai sẻ san sẽ chuyện của Đức…trừ khi chị không muốn…nói xong nó nâng cằm nàng lên rồi hôn một cái lên môi nàng…

Nhung run lên…nhẹ đẫy Đức ra chống chế…

-Coi chừng..coi chừng có người vô..cậu thật là…

-Không ai vô hết…Đức lì lợm ngồi xuống trước mặt nàng úp mắt vào ngực nàng hun hít,hai tay đồng thời tái máy khiến Nhung sợ cuống lên nhìn ra cửa chỉ sợ có ai mở cửa bước vào thấy thì chết…

Không cần sợ…Đức khóa cửa rồi…vừa nói nó vừa đưa tay lòn vào áo lần mò lên иɦũ ɦσα mà bóp….

Nghe Đức nói đã khóa cửa,Nhung cãm thấy yên tâm một chút,bấm gan ngồi thừ ra cho Đức sờ bóp…tuy nhiên cũng thấp thõm liếc nhìn cánh cửa..hồi hợp căng thẳng…Thấy Nhung im lặng,Đức được thế ,hai tay du hành loạn xạ khiến nàng uốn éo không ngừng,chơi đùa một chút,thấy cũng tạm đủ cho buổi “huấn luyện” đầu tiên..Đức buông nàng ra đứng lên ngồi trở lại bàn mình rồi nói nhỏ:

-tối mốt ra ngoài ăn cơm được không?khoãng 8 giờ…

-Ừm…Nhung sung sướиɠ gật nhẹ đầu…vừa sữa sang quần áo chỉnh tề lại vừa “hậm hực” liếc Đức tổng…

-vậy ..sau khi ăn cơm tối xong…chị có cần vào nhà thương không?anh ấy ra sao rồi?

-Không…không sao..tuần sau xuất viện…có đứa em chồng trông coi…Nhung lí nhí.

-Vậy…tối mốt sau khi ăn cơm…mình tâm sự như bữa trước ha…Đức trắng trợn gạ đụ…

….mặt Nhung đỏ như gấc…Đức tổng nầy…không nói có được không? người ta đã chịu đi ăn cơm với cậu rồi mà…Nhung thầm “mắng” Đức tổng mắc dịch.

-Nhớ nha…mốt Đức gọi trước khi tới đón chị…

———

-Dì Út à…hay là mình ghé chổ nào mua vài món đem về ăn ha…không cần nấu đâu…mất thì giờ…mình để thì giờ làm chuyện khác…

Làm sao hiểu ý thằng cháu chứ?Tâm sung sướиɠ nhưng nàng vẫn muốn xào nấu cái gì đó cho nó ăn…

-Dì muốn làm gì cho Đức thôi mà…

-Thiệt?nhưng không cần thiết phải nấu ăn mà…cực khổ quá đi…

-Dì có thể làm gì chứ?Tâm ngây ngô hỏi.

-Lần trước dì với cháu có coi cuốn phim Nhật đó…Đức cười cười….cùng một cuốn phim,với ai nó cũng cùng coi qua rồi…và cũng đã gạ gẫm dụ dổ…mai mốt làm Đức như vậy nha…làm gì cũng đã làm rồi…làm thêm hơn nữa thì có sao chứ nên ai cũng “ừm” lí nhí trong miệng.

Tâm chợt hiểu,liếc xéo nó rồi cắn môi…nàng đưa tay kéo phẹc mơ tuya quần,ƈôи ȶɦịt Đức được không gian rộng rãi hơn liền hùng dũng dựng đứng lên…Tâm cúi đầu xuống lấy lưỡi ɭϊếʍ láp rồi ngậm vào…rồi cứ thế gục gặc mái tóc trêи suốt con đường về nhà.

Hiện giờ,chỉ có nơi nầy là Đức thoãi mái tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng đi khắp nhà…gát chân lên bàn,tay cầm ly rượu đỏ vừa nhâm nhi vừa coi phim sex…trêи người không một mãnh vãi,ƈôи ȶɦịt đang cương cứng…

Tâm đang lui cui đem thức ăn bày ra dĩa rồi để vào lò vi sóng ,từ lúc vào nhà hai dì cháu đã đụ nhau một lúc rồi…chổ đó của nàng vẫn còn ê ẩm nhưng cãm giác sướиɠ vẫn còn kéo dài…nhìn thằng cháu cưng đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ coi phim con heo Tâm mĩm cười..không biết lát nữa nó lại bày trò gì nửa đây…ậy dù trò gì Tâm cũng là chìu theo ý nó muốn đấy…mặc dù có những trò làm nàng mắc cở chết đi được,chăng hạng như mới vừa rồi,nó bắt nàng dang hai chân ra ngồi lên mặt …áp cái đó của mình vào miệng nó..chao ôi sao mà sướиɠ dử vậy…

Đang mơ mơ màng màng ,Đức đến phía sau lúc nào nàng cũng không biết,chỉ nghe một hơi thở ấm phà vào cổ rồi có bàn tay áp vào chổ đó xoa xoa…

-ăn ..ăn chút đi…không đói à?Tâm thì thào…ngón tay khều móc của Đức làm chổ đó càng lúc càng lầy lội …

-ăn dì trước đã…

-ừm…

Trêи cái bàn ăn bằng gổ lim không phải là thức ăn mà là thân hình trắng muốt tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang nằm ngữa,hai chân dang rộng,chính giửa là cái đầu của thằng Đức đang nhấp nhô,nó vừa bú ɭϊếʍ vừa nhào nắn cặp иɦũ ɦσα cũa nàng ,chĩ nghe tiếng rêи rỉ của người thiếu phụ khát tình trong căn phòng,thức ăn vừa hâm nóng lại nguội dần,Tâm không đói,Đức cũng không muốn ăn…chỉ thấy nó hùng hục nắc liên tục…

Không có gì quan trọng bằng đụ…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.