-Nè…phải làm sao đây…ổng sắp về đây rồi…Ngồi trêи đùi Đức,Thủy ‘lầu bầu’ trong khi Đức một tay đang mân mê đầu ti ,tay kia thì chui vào quần nàng mà xoa xoa chùm lông mềm mại khiến Thủy “khó chịu muốn chết” nhưng phải cố dằn mà bàn “đại sự” trước đã.Số là hai anh em Tuấn ,Hùng cũng đã xong việc ngoài Đà nẵng,sắp về Cần Thơ rồi,đây là chuyện Thủy quan tâm nhất…hiện nay cứ cách ngày là nàng và thằng Đức đụ nhau ngay trong nhà này,có khi vì tình điệu hai thím cháu đụ trong xe…nói tóm lại là hiện tại Thủy đang đắm chìm trong nhục ɖu͙ƈ…mai mốt Hùng về…kỳ đà cản mủi…sẻ không còn thoãi mái nửa nên Thủy lo ngại là phải…mà thằng Đức cứ làm như mọi chuyện bình thường…không biết lo xa gì hết…thiệt tức chết mà…
-Đức nghỉ kỷ rồi…muốn mua 1 căn nhà cấp 4 ở miệt xa xa một chút…giá phãi chăng…mỗi tuần mình tới đó…vừa nói ngón tay nó phía dưới khều móc vào hang sâu khiến ngoài cửa hang đã bắt đầu lầy lội …
“Mua nhà?ừm cũng có lý…căn nhà cấp 4…nàng có khả năng,lại không sợ mất tiền,nhà cửa không thể mất giá,với thời gian thế nào cũng lên giá…đây là một biện pháp hay nha…lại nghỉ tới coi như là “tổ ấm của 2 người” Thủy hài lòng…hiện nay nàng mê thằng cháu chồng như điếu đổ…lúc trước ngồi trong lớp học,mình là cô giáo nó sao lại không thấy ha…bây giờ là Tổng giám đốc của một công ty…so với năm trước biến đổi 1 trời 1 vực…
-sao hả?thấy Thủy trẩm ngâm Đức vừa kéo quần nàng xuống vừa hỏi…cái quần vừa được kéo xuống tuột hẳn ra ngoài,Đức thuận tay ném trêи nền nhà rồi nhón ʍôиɠ tuột quần mình xuống…Thủy đứng lên cỡi luôn áo ném xuống sàn nhà…cả người nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ,làn da trắng ngần,cặp иɦũ ɦσα săn cứng,chùm lông đen nơi vùng tam giác phơi bày trước mặt Đức…cách đây hơn 1 năm,lúc hai người mới bặt đầu đụ nhau,nàng còn che che đậy đậy nhưng nay thì hoàn toàn buông thả…còn gì mà e ngại nữa khi những đòi hỏi ɖâʍ dật của nó nàng cũng đã chìu chuộng cho nó thõa mãn hết rồi.
Thủy ngồi xuống trước háng của thằng cháu…tay cầm cặt nó vuốt lên vuốt xuống rồi cúi đầu ngậm vào miệng…lần nào cũng vậy trước khi để Đức đụ ,nàng thích bú ɭϊếʍ cặt nó một hồi lâu,càng lâu càng tốt nếu không sẽ chịu không nỗi..cái thằng này đụ dai hết biết…
ɭϊếʍ lên ɭϊếʍ xuống từ bìu dái lên đến đầu cặt coi như “dạo đầu một hồi” …Thủy nhả cặt ra,tay xoa xoa bìu dái rồi ngước nhìn Đức nói.
-Cứ quyết định đi…cần tiền cứ nói…nói xong lại dùng lưỡi ɭϊếʍ…đuà giỡn quanh đầu cặt…đây là những gì Đức “huấn luyện” nàng…nay Thủy coi như rất thành thạo,cứ mỗi lần bú cặt nó là cứ thế mà làm nhưng không phải là “máy móc” nha…mà là có sự yêu thương và đam mê tuyệt đối đấy…
-Tiền thì không cần đâu..Đức có…công ty làm ăn khấm khá…nhà hàng cũng không tệ…Có chút tiền đầu tư mua đất cũng tốt…Đức vừa nói vừa cầm đầu tóc Thủy nhấn nhẹ…Thủy hiểu ý .tốc độ gục gặt đầu nhanh dần.
Ngồi trong lòng Đức,Thủy liên tục nhịp lên nhịp xuống,hai tay thằng Đức vòng từ phiá sau đang mạnh bạo “hành hạ” cặp иɦũ ɦσα nàng…người Thủy đẫm mồ hôi,mắt nàng mê muội lờ đờ,tíếng nhóp nhép do hai bộ phận sinh ɖu͙ƈ chạm nhau nghe rỏ mồn một…Lần nào cũng thế..Thủy còn ham muốn nhưng cã người thì nuổn ra…vậy mà nó vẫn khỏe cứ nắc…và người đầu hàng luôn là nàng…Thủy ấm ức nhưng vô cùng thoã mãn…
Thế đấy..việc cực nhọc mỗi ngày của Đức là …đụ…
Đụ sáng…đụ xế trưa..đụ xế chiều và đụ tối…
Trước kia Đức nghỉ nhà nó và nhà chú nó ở kế nhau thiệt là tốt…muốn đụ thím lúc nào cũng được,nhà tắm phía sau vườn,hoặc trong nhà khi Chú ba nó làm việc bên ngoài…nhưng từ khi đụ luôn mẹ thì có chút bất tiện,từ lúc có chút tiền nó đã có ý định mướn một căn hộ bên ngoài nhưng với sự làm ăn khấm khá…thôi thì mua luôn để làm “bãi đụ” với Thủy…Đức vô cùng cẩn thận trong vấn đề này…Dì Út ở nhà ông ngoại,không thành vấn đề,Thu ở ngay lầu trêи của nhà hàng..Loan,Lan,Chủ tịch Vân,Dì Hai…không có vấn đề gì…chỉ có Thím và mẹ…mua căn nhà cấp 4 làm chổ đụ với thím là “chính sách lâu dài”…còn mẹ thì sao ha…mai mốt ông già về ở thường trực trong nhà…vậy chuyện đè mẹ ra đụ cũng không dể …mua thêm một căn?đâu có nhiều tiền vậy?kêu mẹ mua?chỉ có biện pháp này thôi…ậy chuyện này không cần gấp,dù sao là ở trong nhà,cẫn thận chút là được…chuyện cấp bách là kiếm căn nhà làm “trụ sở” đụ với thím ba…
Trêи đường đi đến công ty chuông di động kêu vang…liếc nhìn màn ảnh…Ui cha..là vị thiếu tướng đấy…
-Alô..sao hôm nay rãnh vậy…có chuyện gì quan trọng à?vẫn giọng điệu cà rỡn,Đức ỡm ờ hỏi.
-Sao?bộ có chuyện mới gọi cho cậu được à?Nancy “chất vấn”.
-Hahaha..đùa chút thôi mà…khỏe chứ?cô đang ở đâu vậy?
-Hà nội…à nè..có chút chuyện muốn nhờ cậu…
-Nói đi..sẽ làm hết mình nếu có khả năng…nói trước nha…chuyện lớn tui không làm nổi đâu,chuyện nhỏ thì cũng còn tùy là chuyện gì…cô biết rồi đó…
-Biết là cậu rào đón mà…chuyện nhỏ thôi…tôi muốn mua mãnh đất cất nhà…cậu coi chổ nào tốt để ý kiếm coi…
-À được…ụa…thiệt?cô muốn cất nhà ở Cần thơ à?chi vậy?cô ở Hà nội mà…Đức ngạc nhiên..cô nàng này có tiền quá nhiều nên không bình thường rồi…
-Tui muốn ở Cần Thơ rồi sao hả?có cần cậu phê chuẩn không?Nancy lãnh đạm nói…
-Hahaha..hỏi cho biết thôi…sẽ kiếm dùm cô…à nè cô muốn vùng nào?ngay thành phố hay ngoài ngoại ô,cần có vườn cây vườn xoài vườn nhãn gì không cho biết đi…như vậy dể tìm hơn…
-Cậu thấy sao?Nancy hỏi ngược lại…
-hahaha..là nhà của cô thì theo ý cô..hỏi tui làm cái gì chớ…
-cậu có phần mà…Nancy nũng nịu trong điện thoại…
-hả..cái gì?cô không nói giỡn chứ hả?sao lại có tui trong đó?Đức sững sốt hỏi.
-Tôi tới Cần thơ ở ..cậu phải ở với tôi rồi…có vấn đề gì chứ?cậu là bạn trai của tôi mà…
-hả???….”bạn trai”?ai nghe Nancy nói câu này thì sướиɠ tai nhưng Đức nghẹn họng…
-Thiếu tướng à…đừng nói chơi nữa nha…cái mạng tui nhỏ xíu không chịu nỗi kiểu đùa nầy đâu…
-Cậu nghỉ tôi đang nói đùa à?có giống không?bây giờ cậu là bạn trai của tôi…sau nầy phải làm đám cưới với tôi đấy…Giọng Nancy không kém phần nghiêm túc vang lên…
-Thiếu tướng à…không chứ hả..tui mới 17 tuổi…
-17 tuỗi..làm cha được rồi…Giọng Nancy chắc nịch…
-Cô…hả..ý gì vậy?Đức hoãng hốt…
-Tôi có rồi…
-hả…cái gì có?có cái gì?Đức cãm thấy lạnh sống lưng…trời đất sụp đổ…
-Có thai…Nancy nói…
-Không…không chứ hả…cô..cô…Đức muốn xĩu…
-Hihihihi….đùa chút thôi…đừng có nằm mơ đi…
Nghe câu nầy,Đức như vừa té xuống vực thẫm rồi được người ta cứu mạng…không nhịn được hét lên:
-bà cô à…tui lạy bà nha…mai mốt đừng có giỡn kiểu này..chết người đó…
-Chuyện gì? Có con với tui mất mặt cậu lắm à?giọng Nancy bất ngờ đanh lại ,đầy bất mãn…
-Tui không phải là ý này…mà cô nghỉ coi ,tui mới 17 mà có con…không giống ai nha…tui còn trẻ …Đức định nói còn nhiều thời gian chơi nhưng liền im bặt….con nhỏ Nancy này “ranh” như hồ ly,không thể cho nó cơ hội nắm lưng mình…
-Chuyện có thai là đùa chơi thôi nhưng chuyện mua đất cất nhà ở Cần thơ là thật…cậu chuẩn bị đi…
-Cái chuyện này không thành vấn đề…dể thôi…tui bắt đầu để ý kiếm cho cô…bão đãm kiếm chổ cô hài lòng.
-Không cần đâu…chọn chổ cậu thích là được…thôi cúp máy đây…
Đức ngẩn ra…cái gì “mình thích là được”…con nhỏ này lại muốn dọa mình?cứ dọa đi…”ông” không sợ đâu…miễn là đừng nói có “cái đó” là được rồi…cũng may là nói giỡn thôi…”làm cho bà cô này có bầu?nghỉ cũng không dám nghỉ tới nha nếu còn muốn sống trường thọ,ông già của cô ta là ai chứ,cái chuyện lấy mạng mình thì không đến nối đâu nhưng cắt cặt mình là chuyện quá dể dàng,nghỉ tới đó Đức rùng mình,cũng may là bà cô này đùa chơi một chút thôi…ừm như vậy cũng tốt…mai mốt nhất định có đánh chết cúng không “ra” trong “đó”.Nghỉ vậy liền yên tâm…tiếp tục cho xe chạy về hướng công ty.Phó tổng Loan về tối hôm qua,hôm nay đi làm …mình phải tới “trình diện” một chút mới được…nghỉ tới đây Đức ngẫn ra…ụa kỳ ha..tại sao mình phải tới “trình diện”?mình là tổng giám đốc mà?nhưng nghỉ kỷ lại mình có làm cái gì đâu chứ ngoài chuyện xách cặt đụ rong? Ậy..vậy trình diện cho người ta hài lòng cũng đúng mà…cho người ta chút mặt mủi cũng đúng thôi…hahaha dù sao nói cho cùng cũng là đàn bà của mình đó mà…
Đức cho xe chạy vào sân…vừa xuống xe đang đi vào thì chợt nghe có tiếng sau lưng…
-Chào anh…sao đúng lúc vậy…
Đức giật mình quay lại…trước mặt là một người đẹp,mặt bộ đồ kiểu OL màu xanh da trời nhìn thật là bắt mắt,trông quen quen không biết đã gặp ở chổ nào….
-Chào…cô là…hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải?Đứng sững người một chút rồi hỏi.
-Sao anh quên mau vậy?mấy hôm trước tại nhà hàng…tôi là người phục vụ…
-Oh..oh..nhớ rồi…thì ra là cô..hèn chi….mời vào…cô tới đây nộp đơn xin việc à…nếu vậy thì hoan nghênh..công ty chúng tôi đang cần người đấy..không biết có việc gì hợp với cô không?à mà khoan nói đã…mời vào…Đức mở cửa lịch sự mời người đẹp vào…Yến lướt qua ,một mùi thơm thoang thoáng bay vào mủi khiến Đức bồi hồi ngẩn ngơ…
Nhung đang lui cui sau quầy tiếp tân thấy Tổng Đức bước vào với một người đẹp liền cười tươi:
-Tỗng giám đốc xin chào…ngày mới tốt lành…
-Ngày mới tốt lành…rồi quay sang nhìn Yến nói: có người đến nộp cv…cô tiếp đãi thu nhận hồ sơ ha..,à nè Phó Tổng đã đến chưa vậy?
-Chuyện gì?sáng sớm đã muốn giao việc cho tôi làm rồi à…Phó Tổng Loan không biết khi nào đã xuất hiện phía sau cùng với một người đẹp…Tuyết..hôm nay là ngày đầu tiên đi làm ,vừa được Loan dẫn đi giới thiệu 1 vòng với các đồng nghiệp trong văn phòng thì đúng lúc nghe tiếng Tổng Đức nên cả hai đến chào hỏi…Loan thấy sau lưng có một người đẹp liền ngẩn ra rủa thầm:”cái tên nầy gần đây mổi lần càng nhiều gái đẹp bao quanh…”
Ánh mắt của Phó Tổng chỉ có Đức nhà ta hiểu…nó than thầm:”tui vô tội nha”…liền quay qua chỉ Yến,nói gặp ngoài cửa ,đúng lúc nàng tới nộp đơn xin việc…Yến là người từng trãi qua nhiều kinh nghiệm tiếp xúc ngoài xã hội lại là người lanh lợi,liền nhanh chóng mĩm cười tự giới thiệu mình,ngắn gọn hàm súc…
-Xin chào Phó Tổng giám đốc…Tôi có quen biết với chị Nhung nên biết được nơi đây đang cần Công trình sư…hôm nay đem hồ sơ lý lịch đến thử vận may..hy vọng được Công ty cho cơ hội…
Đức thưỡng thức cách ăn nói ngắn gọn hàm súc của Yến…chủ yếu là quen biết với chị Nhung a…không liên quan vì tới nó…Loan nghe Yến giới thiệu xong cơn “tức” liền tiêu tan quá nữa,liếc xéo Tổng Đức như ngầm nói “lần nầy liệu hồn”…Công ty đang cần người,có nhiều người gỡi hồ sơ lý lịch đến,Yến lại là người quen biết của Nhung..thôi thì sẳn tiện cho Nhung chút mặt mủi..nghỉ vậy liền cười nói:
-Vậy coi như là người quen rồi…sẵn đây tôi đang có thì giờ..không biết cô có tiếp nhận phõng vấn bây giờ…
Yến mừng rở:
-Dạ được..thế thì còn gì bằng..cám ơn Phó Tổng cho cơ hội…
-vậy được..cô ngồi chơi chờ tôi khoãng 5 phút…quay qua Tuyết nói:”thời gian đầu kỷ sư Cường sẽ hướng dẫn cho em…em làm việc có gì thì hỏi anh ấy”
Tuyết không nguyện ý lắm..nàng biết Cường có lòng “dê’ với mình…người mà lòng nàng đang “ hướng về” là tỗng Đức kia…lại nhìn về phía Yến,thầm lo ngại…hy vọng không phãi “như mình” chứ hả? Nếu vậy thì thiệt là một địch thủ nặng ký đáng gờm…
Thật ra Loan cũng có ý riêng đấy,tuy Tuyết là “cựu” học trò của mình lại là em của Lan,người mà Loan coi là rất “thân” với Đức…người không ích kỷ trời tru đất diệt,Loan không muốn Tuyết “thân” với Đức,mị lực của “thằng nhóc” nầy quá mạnh…Loan lại biết Cường có tính hay “dê” thôi thì cho hắn cơ hội “bám lấy” Tuyết làm kỳ đà cản mủi cũng tốt…Còn về phần cô gái mới nầy…Loan liếc trộm Yến…sau phõng vấn mới tính đi…rồi nàng xấu hổ hơi đỏ mặt nghỉ:”có phải mình quá phận rồi hay không? tên kia nhiều con gái bu có liên quan gì chứ?”
Yến rạng rở bước theo Loan để được phõng vấn…mọi việc đamg diễn ra đúng như nàng dự trù…Qua tin tức “tình báo”,nàng biết Đức mỗi ngày sẽ đến công ty giửa khoãng 9 tới 11 giờ…nên sáng nay 9 giờ nàng đã có mặt tại một quán bên đường chờ đợi…kiên nhẫn chờ hơn 1 giờ đồng hồ cuối cùng thấy xe Đức chạy vào bãi đậu xe…Yến liền bước qua chào…coi như là “trùng hợp”…có điều Yến hơi bất ngờ khi thấy một người đẹp …giác quan thứ sáu của đàn bà rất nhạy,Yến cãm giác đây là “tình địch” trong tương lai của mình…
-Phó tổng à..sau khi phõng vấn…tôi có chuyện cần gặp cô…Đức sực nhớ câu chuyện với Nancy ,cần tham khảo ý kiến với bà cô nầy a…
-Chuyện gì?Ừm được…phõng vấn xong tôi qua gặp cậu…Loan đang bước đi,nghe Đức nói ,ngạc nhiên quay người hỏi…nhìn thấy nét mặt Tổng Đức có vẻ băn khoăn nên lấy làm lạ…
Đức vừa ngồi xuống không bao lâu thì Tâm gỏ cửa bước vào…
-Chuyện gì mà có vẻ lo ra vậy?Tâm nhìn Đức hỏi…rồi để ly café lên bàn…
-đâu có gì quan trọng,mà có gì đi nửa nhìn dì Út là vui rồi,miệng nói tay kéo Tâm ngồi lên đùi hai tay sờ sờ …Đức nịnh đầm khiến Tâm lòng vui như Tết đến…nhưng mặt hơi sầm lại,số là sáng nay lần đầu tiên thấy Tuyết liền cãm giác có áp lực ,lòng bất an,không phãi vì Tuyết đẹp hơn nàng mà là vì cô nàng này trẻ trung …hơn nữa lúc nãy lại thấy thêm một cô nàng cũng đẹp và trẻ trung không kém Tuyết được Phó Tổng Loan phỏng vấn..một người đã có áp lực rồi,bây giờ có thể có hai người đấy nên Tâm lo lo…cũng như Loan,nhận xét của Tâm về Đức cũng gần giống nhau là tên nầy có nhiều “mị lực” hấp dẩn đàn bà con gái…
-Sao vậy…có gì không vui hả?Thấy nét mặt dì Út “sa sầm” Đức liền hỏi…
-Không…không có gì…Tâm cúi mặt li nhí nói…
-Nhìn dì là biết có gì không ổn rồi…nói đi mà…đồng thời tay tái máy sờ sờ bóp bóp…
-Sao…sao có nhiều con gái trẻ vậy…Tâm do dự một hồi lâu cuối cùng cũng lí nhí nói ra…
Đức ngẩn ra rồi cười như nắc nẻ.:
-Dì Út à…không liên quan tới cháu nha…cháu làm sau biết được chứ…ậy ..người ta tới làm việc đó mà…rồi nó rù rì bên vành tai Tâm:
-Không có ai so sánh được với di út hết á…yên chí đi…Đức chỉ có hứng thú với di
Út thôi à…rồi lòn tay vào áo định mò vú…
Tâm như được uống viên thuốc định thần,liền tươi tỉnh lại…
-Coi chừng..thôi dì ra ngoài …nói xong cười chúm chím nhanh nhẹn đi ra ngoài..nhìn theo Đức than thầm:”oan quá nha..sao cứ mỗi lần có gái đẹp tới công ty là ai cũng “chiếu” tướng tui vậy cà?
Tâm ra ngoài rồi,Đức buồn chán cầm di động chơi games 1 hồi chừng nữa giờ thì Loan gỏ cửa bước vào…bây giờ Đức mới để ý thấy Phó tổng hôm nay tươi mát trong bộ đồ OL màu da trời…trông thật là “ngon lành” …nó liền đứng lên nói với Tâm :
-Dì Út..cháu có chuyện quan trọng họp với phó Tỗng khoãng chừng nửa giờ…nếu có ai muốn gặp Phó Tổng hoặc cháu thì bảo họ chờ…
Không một chút nghi ngờ..Tâm gật đầu:
-Ừm được…
Đức quay vào đóng cửa,không quên khoá lại…Loan nhìn thấy nó thần thần bí bí hỏi:
-Chuyện gì?sao khẩn trương vậy?
-hả?Có gì đâu…khóa cửa thôi mà…liền sau đọ đến ngay sau lưng Phó tổng tái máy …
Trong lòng Loan thích chí nhưng làm bộ nghiêm mặt:
-nè…đàng hoàng chút đi…nói đi có chuyện gì..
-Nói thì nói nhưng cũng phãi thoãi mái một chút mà…Phó tổng đẹp lộng lẩy…kêu tui đàng hoàng coi bộ khó nha…rồi cứ mặc kệ Phó tổng “lườm,nguýt” Đức tỉnh bơ tấn công loạn xạ hết sờ tới bóp…”chống cự” một lúc thấy không “kết quả” Loan đành buông xuôi…mặt nàng đỏ rần…Cửa đã khoá..đã làm thì làm tới Đức đưa tay mở phẹc mơ tuya ý đồ muốn kéo cái jupe xuống…
-làm gì vậy…không được…
-Được mà..chút thôi..cửa khóa rồi..sợ gì chứ…Đức lì lợm khăng khăng muốn kéo cái jupe xuống…sợ giằng co rách nên Loan đành phải chịu thua…cứ để nó kéo củn xuống,chưa dừng ở đó,cái qυầи ɭót ren màu đen cũng bị kéo luôn xuống…Loan thiệt hết cách,liếc nhìn thấy cửa khóa lại nhớ Đức có nói với Tâm hai người có chuyện quan trọng “bàn thảo” nên nàng yên tâm 1 chút..tuy nhiên cũng thiệt ngượng ngùng…không phãi lần đầu tiên ở truồng trước mặt Đức nhưng đây là văn phòng khiến Loan ngượng chín người nhưng đồng thời cũng cãm thấy kϊƈɦ thích không ít.
-cậu…không phải trắng trợn như vậy chứ?Loan “gắt” nhỏ…
-Chút thôi mà…ngồi đi…Phó tổng hết cách với Đức tổng đành ngồi xuống..Đức dang hai đùi nàng ra dúi miệng vào …Loan cố dằn cơn rêи rỉ,hai tay nàng ghịt chặt đầu tóc của Đức tổng…làm như vầy là muốn giết người mà…cũng may là Đức biết chừng biết mực nên dừng lại đang lúc Phó tổng sắp lên đỉnh khiến nàng “bực bội” lườm nó…
Đức cười hắc hắc nói nhỏ:” tối nay mình tiếp tục ha…có chuyện quan trọng muốn hỏi ý kiến…
Đang muốn ‘phát tác” nhưng khi nghe Đức hẹn hò tối nay Loan lòng nở hoa,mặc lại cái jupe,sửa sang quần áo rồi lườm Đức một cái muốn lũng mỏ ác.
-Chuyện gì vậy?
Đức đem câu chuyện Nancy nói hồi sáng tường thuật tỉ mỉ…nó thật khẩn trương về chuyện này…
Loan nghe xong nhìn Đức tổng chúm chím cười rồi gập người cười rủ rượi khiến Đức phát cáu:
-Nè…đủ rồi nha…làm gì cười dử vậy,có gì đáng cười chớ…nói đi..bây giờ tui phải làm sao đây.
Loan nín cười nhưng chỉ vì cố nín cười nên ho rủ rượi…chờ cho hết con ho,Loan lấy khăn giấy lau mắt…thật là buồn cười chãy nước mắt mà…
-Tưởng cậu thông minh ai dè ngu như con heo…Loan thẳng thừng “mạt sát” Đức tổng không e dè hay thương tiếc…
-hả?sao nói vậy?nói nghe coi…Đức sững sốt hỏi…
-Cô ta hù cậu thôi…nè cậu nghỉ kỷ đi…Cô ta là ai chứ,con gái độc nhất của “người kia” đó…đâu phãi muốn làm gì thì làm,bất cứ chuyện gì cũng phãi có yếu tố chính trị trong đó…tuy không phãi hoàn toàn trăm phần trăm nhưng cũng được 90 phần trăm nha…Cái chuyện đường hoàng hai người sống chung là không thể nào…trừ khi làm đám cưới…nhưng mà chuyện nầy..không có khả năng…Loan trầm ngâm..
-vậy…vậy cái chuyện mua đất cất nhà thì làm sao giãi thích?Đức nghe Loan nói liền cãm thấy phấn chấn lên nhưng vẫn còn chút ít dè dặt.
-Không chính thức mà…sợ cái gì…cậu và cô ta chính thức rùm ben thông báo đám cưới rồi ở chung một chổ là không thể nào,tôi dám bảo đãm với cậu…còn cái chuyện tới lui là quá bình thường…yên chí đi…
Đức nghe Loan nói liền như người đang đi trong con đường hầm tối đen bỗng thấy ánh sáng,thở phào một cái liếc Phó tổng một cái…
-cô đúng là “anh minh thần vỏ” mà…có cô bên cạnh chuyện gì cũng không cần sợ…hahaha rồi đứng lên lại gần nói nhò:” tối nay Đức ghé nhà…sao hả?mình ra ngoài ăn cơm xong rồi về nhà cô..”
-Không cần ăn ở ngoài,tôi có đem mấy món đặc sãn xuống…tối nay tôi làm cơm mời cậu…thử tay nghề tôi coi sao…Loan cao hứng về viễn ảnh tối nay nên xuất chiêu ẩm thực..
-Thiệt?Vậy thì phải thử rồi…chỉ có tui với cô…hay là…Đức cười nham nhở…
-Hay là cái gì…
-Mình ở truồng làm bếp…cô làm bếp chánh tôi bếp phụ…rữa rau,rửa chén gì cũng được…Đức nham nhở nháy nháy mắt.
Cậu…Loan vừa tức cười vừa bực mình..đưa chân đá Đức tổng 1 cái….vừa lúc di động của Đức vang lên…Dì hai gọi…
-OK…chiều gặp…Loan hí hững đi ra ngoài…
-Alô..hahaha dì hai…lâu quá rồi ha…dì đang ở đâu vậy?
-Đang ở Vinpearl..phòng 307…tới liền được không?Giọng Hà hăm hỡ phấn khích…
-Được,,,sao lại không..Đức tới liền đây…Đức liếc nhìn đồng hồ thấy cũng mười một giờ mấy rồi,bây giờ đi gặp dì hai ờ Vinpearl chắc chắn là sớm lắm cũng phãi 5 giờ mới đụ xong,xập tối ghé nhà phó tổng…đụ thêm một chập…tối về …hôm nay cũng phải đụ mẹ đấy…Sao bận rộn vậy…?Đức lắc đầu,mở cửa văn phòng bước ra nói nhỏ với Tâm:
-Chiều mai Đức ghé nhà ăn cơm ha…Dì Út làm món gì ăn …
-Ừm…được…Tâm sung sướиɠ gật đầu…vừa lúc đó Cường bước ra cùng với Yến…Đức nhạc nhiên:
-A..cô còn ở đây à?
-Phó tổng nhờ tôi dẫn cô yến đi tham quan công ty…sẵn giới thiệu đôi chút…tuần tới cô Yến sẽ chính thức đi làm…
-Vậy à…chúc mừng cô…Đức đưa tay ra bắt chúc mừng nhân viên mới …Yến đưa tay bắt lòng nở hoa…coi như bước đầu thành công,lúc này nàng đang nghỉ kế hoạch “cua” anh chàng Tổng giám đốc này…
Cường trong lòng đang hí ha hí hững,hai người đẹp…là hai người đó….Phó tổng Loan đá nói hắn phụ trách hai người đẹp nầy…cơ hội tới rồi…
Có điều Cường không hề nghỉ cả hai người đẹp mà hắn đang mơ tưỡng sẻ cua được tới tay đang “nhắm” vào Đức tổng… Đức tổng vô cùng bận rộn, đàn bà quá nhiều rồi còn lòng dạ nào để ý ai nữa chứ, qua quít nói thêm một vài câu rồi ra xe chạy về hướng Vinpearl…vừa lái xe vờa nghỉ người khác “làm đầu tắc mặt tối,minh thì đụ tắc mặt tối a”…
Vừa gỏ cửa thì cánh cửa liền mở ra…Hà tươi mát trong bồ đồ ngủ màu hồng,không áo ngực,qυầи ɭót màu đen như ẩn như hiện khiến mặc dù đụ nhiều rồi nhưng cặt trong quần Đức cũng rục rịch liền bước nhanh vào …hơn hai tuần rồi chưa đụ dì hai nha…
Vốn có máu ɖâʍ trong người nên Hà cũng nôn nóng ..hai tuần không được hưỡng mùi cặt thằng cháu khiến nàng vô cùng khó chịu,sáng nay Quốc ra phi trường lên máy bay ra Đàlạt nhận chức thì trưa nàng đã có mặt tại Vinpearl khách sạn,gọi cho Đức rồi tắm rửa háo hức chờ đợi…bỡi vậy khi vừa nghe tiếng chuông liền nhanh chóng mở cửa ,“lôi” nó vào hùng hổ “tấn công”…chưa đầy hai phút Đức bị “dí” sát vào tường,cái quần tuột quá nữa con cặt đong đưa mời gọi,Hà thẩn thờ mân mê vuốt ve rồi ngậm mút lấy mút để…Đức biết bản tánh người dì này,rất là đam mê bú cặt mình nên “thư thả” dựa lưng” vào tường tay thĩnh thoãng ghì đầu tóc nàng nhấn mạnh thêm vào…
-Mai mốt dì sẽ thường qua đây đó…ở bển buồn..không có gì làm…ngày dài đăng đẵng…Hà nằm sắp tô hô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ,hai tay vuốt ve con cặt còn cứng ngắt kia,thỉnh thoãng dùng lưởi ɭϊếʍ đầu khấc trêu đùa một chút rồi ngậm vào miệng ,nhã ra,ngậm vào vài lần… nàng mói mệt nhưng rất thỏa mãn,đang nằm nghỉ “xả hơi” một chút rồi chiến đấu tiếp…Hà vừa bú ɭϊếʍ trêu đùa cặt vừa dự tính “tương lai”…muốn đụ nhiều hơn nữa với thằng cháu dù sao đây là mục đích nàng không theo Quốc.
-Dì không cần chạy qua đây đâu à …dì gọi một cái là cháu dọt qua liền mà…Đức hứa hẹn…
-Có mới nói nha…Hà được dịp liền không bỏ qua…chụp liền cơ hội.
-Bão đãm mà…dì hai cứ gọi là cháu liền có mặt trong vòng 1 ngày…vậy được chưa..Đức cười hề hề..tay bóp иɦũ ɦσα,tay móc cửa hang,cặt thì đút vào miệng Hà nhấp ra nhấp vô…chơi đùa một hồi lâu thấy dì nó rêи rỉ,hai mắt lờ đờ hơi thở nặng nhọc biết Hà đang mê sãng liền ngồi lên dang hai chân nàng ra đút vào dập…nó tính toán rồi…phải làm cho dì hai thở không ra hơi mới được,có vậy nó mới ung dung tới nhà phó Tổng đụ chiều nay…ngày mai sáng trở lại đụ dì hai thêm một buổi là OK rồi…
Hà tuy rất tham lam nhưng dù sao cũng không còn trẻ,sau gần 4 giờ đồng hồ,thằng Đức cứ hết đụ dưới lại đút vào miệng mà nắc,nàng thiệt thở không ra hơi cuối cùng là lăn ra ngủ khì,Đức vào phòng vệ sinh tắm 1 cái trước khi ra về đi tới nhà phó Tổng,không thể để “mùi đụ” trêи người,cái mủi của phó Tổng như là mủi chó săn í…Tắm xong,mặc quần áo trở lại thấy dì hai mơ màng mõi mệt,nó cuối xuống nói nhỏ rằng sáng mai trở lại…chỉ nghe tiếng Hà ậm ừ …
Trêи đường lái xe tới nhà Loan thì tiếng chuông di động vang lên,Đức liếc nhìn trêи màn hình thấy Phó tổng Loan gọi tới,nó mĩm cười bắt máy.
-đang trêи đường đi tới…nói rồi nha lát nữa mình ở truồng …
-Hôm nay không được…Giọng Loan nói nhỏ và gấp rút trong điện thoại…
Đức ngẩn ra…sao vậy?bộ có gì quan trọng sao…liên hỏi:
-Sao vậy?có chuyện gì?
-Có khách…là học trò của tui…Cô Tuyết đang ở đây…Loan nói với giọng miển cưỡng…quả thật nàng không tình nguyện đón Tuyết chút nào,tất cả đã chuẫn bị cho buỗi lãng mạng tối nay,trong lúc lăng xăng thì có tiếng chuông ngoài cửa,tưỡng là thằng Đức tới sớm nên lòng nở hoa..ai dè khi mở cửa thì thấy Tuyết tươi cười …Loan đành “bấm bụng tươi cười” mời vào …Cô nàng Tuyết này hồn nhiên chuyện trò huyên thuyên không có dấu hiệu ra về khiến Loan chột dạ tức muốn chết…cuối cùng đành gọi cho Đức …
Đức liền hiểu…
-OK…vậy bữa khác…
-Ừm vậy đi…Loan giọng “oán giận”…nói xong liền cúp máy…
Đức chuyễn hướng xe chạy về nhà…hy vọng giờ này,mẹ chưa xuống nhà hàng….
Quả nhiên khi thấy Đức,Nhàn ngạc nhiên,thường thì tối khuya mới về …
-sao hôm nay về sớm vậy?
-hôm nay không bận lắm…mẹ xuống nhà hàng giúp việc hả?hôm nay thôi đi ở nhà vứi con ha…
Thật ra cái việc Nhàn xuống nhà hàng phụ việc chỉ là kiếm chút chuyện làm cho vui thôi,đi cũng được mà không đi cũng chẳng sao,khi nghe Đức nói muốn mình ở nhà ,thiệt là trúng tâm ý của nàng sao lại không chịu chứ?.
-Ỗng và chú ba xong ở ngoài Đà nẵng rồi,nghe nói tuần tới sẻ về…
-Ừm…vậy…mình làm sao đây…Nhàn nhìn Đức hỏi,vẻ lo ngại trêи mặt…hiện nay Đức điều ngủ với nàng,hai mẹ con đụ nhau mỗi đêm,quen rồi…mai mốt Tuấn về…là một vấn đề nha…tuy cả hai có thể chờ Tuấn ngủ say nữa đêm xuống nhà bếp đụ lén nhưng không phải là kế sách lâu dài,đụ trêи xe cũng được đấy nhưng lâu lâu một lần thì được,đụ hoài trêи xe cũng rất bất tiện đấy…nhất thời Nhàn không biết tính sao…
-Mẹ có chút tiền không?đủ để mua căn nhà cấp 4….Đức hỏi.
Mắt Nhàn sáng lên…ý kiến hay đó…tiền nàng có…hai hoặc ba trăm triệu thôi đủ để mua căn nhà cấp 4…coi như đầu tư,mai nầy giá nhà lên…bán lại cũng có lời…
-Có…khoảng gần nữa tỷ…
-vậy thì tốt rồi…con sẽ để ý… khi nào có nhà coi được con nói mẹ mua…
-Ừm được..Nhàn mừng rở…Đức quay người ra khóa cửa…Nhàn nhìn con…biết nó muốn đụ rồi…quả nhiên không ai hiểu ý con bằng mẹ,Đức quay người kéo Nhàn đi lên phòng tắm trêи lầu…”đã lâu rồi mình không tắm chung mẹ à…bây giờ còn được mai mốt …”Đức cười hắc hắc .
-Không phải nói sẻ mua cái nhà cấp 4 sao…Nhàn tũm tĩm cười…quần áo trêи người đã bị thằng Đức lột sạch nằm rãi rác trêи cầu thang,ngay trước cữa phòng tắm,hai tay nàng đang chống lên tường,ʍôиɠ chìa ra sau….Đức đưa miệng áp sát bú ɭϊếʍ…về cái nghệ thuật bú ɭϊếʍ ɭ*и đàn bà,người Nhật và người Mỷ là hai “trường phái” khác nhau nha…đàn ông Nhật khi bú ɭ*и thường hai tạo tiếng kêu ‘rồn rột’ giống như khi họ ăn tô mì hoặc hủ tiếu,người Mỷ thì khác,lúc bú ɭ*и cũng giống như khi họ ăn uống,điềm đạm…không nghe tiếng động ‘rồn rột’ thô bỉ như bọn Nhật…
Đối với chuyện bú ɭ*и đàn bà…Đức có thể nói là “vạn sự thông,kinh nghiệm có thừa và khẩu kỷ xuất chúng”,dù kiểu nào đi nữa…cái lưỡi của thằng Đức cũng làm cho người đàn bà “điên” lên được… Nhàn,Thủy,Lan,Dì hai,Phó tổng Loan thích kiểu Nhật còn Thu,Dì Út,Phó tỗng,Chủ tich Vân thich kiểu Mỷ…
Kiểu nào đi nữa thì cuối cùng cũng là rêи rỉ thôi…người ta thường nói “đường nào cũng tới La mã”…Kiểu bú ɭ*и nào thì cũng đưa đàn bà lên tiên…ậy dù sao đó cũng chỉ là “dạo nhạc” hoặc là “món khai vị” thôi…cái quan trọng là đút vào dập….hắc hắc hắc…lúc trước cứ phiền lòng vì học thì không thông minh sau nầy ra đời chỉ có nước làm cu li …không phải đâu nha…sai rồi…làm nên sự nghiệp chỉ cần “CỰ BẶT ĐẠI DU”…hắc hắc hắc.Lao Ái (*)ngày xưa…Đức ta mgày nay…
(*) Lao Ái..thời Võ Tắc Thiên bên Trung hoa…nổi tiếng ƈôи ȶɦịt bự đụ dai nên Vò tắc Thiên rước vào cung phục vụ…truyền thuyết có nói là không chỉ có Võ Tắc Thiên mà con bà là Thai Bình công chúa cũng đam mê Lao ái.Thời Võ tắc Thiên trị vì…Lao ái giàu sang,quyền uy tột bực ai cũng nể sợ,sau Võ tắc Thiên băng hà…người nầy bị giết chết…