-“Chủ tịch Đức và Chánh văn Phòng có việc đột xuất phải đi ra ngoài,hai giờ mới trở lại..Chủ tịch Đức có nói nếu anh bận chuyện gì thì hôm khác trở lại..Còn nếu không..” Ngọc Thơ áy náy nói…
-“Được…Không sao..Tôi chờ..” Minh mĩm cười…
-“Anh uống cà phê hay trà..Tôi rót cho anh một ly nha..” Ngọc Thơ mĩm cười,có chút khâm phục tánh nhẩn nại của người nầy.
-Cám ơn nhiều..Không dám làm phiền cô…
-“Đừng khách sáo…” Ngọc Thơ mang cho Minh chai nước suối .Đã tới giờ ăn trưa…Oanh,Chi,Ngọc Huệ đang chờ bên ngoài.Từ lúc Ngọc Huệ xuống đây,nàng và Oanh,Chi,Ngọc Huệ đã trở nên rất thân thiết,buổi trưa thường ra ngoài ăn trưa…
-“Thiệt là không biết hắn làm cái gì nửa,,Người ta chờ từ sáng tới giờ vẩn chưa chịu tiếp kiến..Còn nói trưa hai giờ..Nếu không được thì hôm khác trở lại..Thật là làm phách mà..” Ngọc Thơ lầu bầu…Tuy không nói rỏ nhưng cả ba Chi,Ngọc Huệ,Oanh đều hiểu Ngọc Thơ muốn nói tới ai…Chỉ tại hắn là nhân vật thường được các nàng đem ra bàn tán..’phê bình’…
-“Chờ từ sáng tới giờ?Là ai vậy?” Chi sửng sốt…Nàng biết hắn không phải là người như vậy…Chắc có lý do nào đó…
-“Là Vủ Văn Minh,Thư Ký của Trưởng ban Đồng…Không hiểu sao anh ta đến từ lúc 8 giờ rồi ngồi chờ cho tới bây giờ vẩn chưa được tiếp kiến.Thật thấy tội nghiệp…” Ngọc Thơ nhăn mặt vì có chút bất mản…
-“Wow…crush on him?” Ngọc Huệ trêu chọc.
-Ây..Đừng nói bậy mà…Làm gì có chuyện đó chứ…
-“ Ngọc Thơ hiểu lầm rồi…Chủ tịch Đức có ý khác..nè..Trước khi dùng người thì muốn thử thách người đó..Các người nghỉ coi…một người không có kiên nhẩn,thiếu suy nghỉ thì thế nào?” Oanh mĩm cười …Thay vì trực tiếp giải thích nàng đặt câu hỏi..
-“Hắn..Hắn không thông minh như vậy chứ?…”Ngọc Thơ bừng tỉnh…Trong lòng thầm tự mắng mình thiệt là ‘ngu muội’..Chuyện như vậy mà nghỉ không ra…Mình thua hắn nhiều dử vậy sao?…
-Cứ chờ coi rồi sẻ biết..Đi..Đói bụng rồi..Hôm may đi đâu ăn đây?…
…
Trên QL 30 hướng Thị trấn Mỷ Thọ cách chợ ông Bầu không xa,dưới tàn cây bóng mát,một chiếc xe đậu bên đường.không ngừng rung chuyển…Bên trong một cặp đùi trắng muốt đang cặp eo hắn ,theo từng cú dập..Để khỏi bật tiếng rên rỉ,nàng cắn vai hắn…Mướn phòng thì quá nguy hiểm,hơn nửa mướn phòng để làm gì.Phía sau xe hắn là một phòng ngủ lưu động với đầy đủ tiện nghi.
Môi kề môi,tay dày vò cặp vú,phía dưới không ngừng bơm liên tục…Tưởng chừng như vô tận..Ngọc Thi cắn nát vai hắn …Hắn hùng hục như con trâu dường như không hề biết mệt,nàng thì mệt lã người nhưng vẩn phối hợp…Hắn nhấn xuống,nàng đẩy lên để vào sâu hơn nửa…
-“Bên trong nha…” Đức rù rì bên tai nàng…
-“Hôm nay không được..Sợ dính bầu…”Ngọc Thi lắc đầu…Nàng xô hắn ra…trườn người xuống cầm lấy c-c hắn ngậm vào…Hắn cầm lấy tóc nàng nắc mạnh,thêm một thời gian nửa,hắn gồng người bắn xối xả vào miệng nàng.
-“Ây ui..Sao nhiều vậy?” Ngọc Thy lấy miếng khăn giấy chùi miệng…
-“Hi hi..Sướng quá mà…”Hắn nằm ngửa người ra,hai mắt lim dim nhớ lại cãm giác vừa rồi,thiệt đáng mừng, Thi cũng là loại hiếm có,vừa rồi hắn nhấn sâu ʍút̼ chỉ mà vẩn không bị sặc.
-“Không đi dự sinh nhật của Phó Chủ tịch Hoàng à?” Nhìn đồng hồ,nàng vừa mặc lại quần áo vừa hỏi.
-..Mấy giờ rồi?
-Gần 1 giờ rồi…Không đi dự sinh nhật thì cũng phải mua quà gởi tới coi mới được đó..
-“Ha ha…Đi chứ..Sao lại không đi?Sẳn đói bụng,tới đó coi náo nhiệt” Đức mĩm cười..Nụ cười rất đểu.
-“Náo nhiệt?” Ngọc Thi sửng sốt…
-Hi hi…GIờ nầy chắc cũng xấp xỉ rồi…Có muốn nghe chuyện không?
-“Hỏi dư thừa..Còn không mau nói…” Nàng cấu eo hắn.
-“Hi hi…Được được..Là như vầy…”Hắn đề máy xe…Chiếc xe lăn bánh hướng về Cao Lảnh…
Ngọc Thi trợn mắt há mồm…Phó Chủ tịch Hoàng là hung thủ giết Thái Hoàng Cơ và Thúy Liểu?Chuyện nầy là quả bom nguyên tử nổ trên bầu trời Đồng Tháp.. là chuyện kinh thiên động địa a…
…
Bải đậu xe của nhà hàng K.H xe 2 bánh , bánh đủ loại đậu chật kín…Từng người một đang thứ tự tiến về cửa..Nơi đó cả nhà Chánh Văn Phòng Diệp cùng Phó Chủ Tịch Hoàng và thư ký của lảo,Khoa …Tất cả đang đứng tiếp khách.Hoàng,nét mặt rạng rở,miệng cười không hề khép miệng.Bên cạnh lảo,hai vợ chồng Diệp,Danh cùng ba đứa con trai đang phụ bà đở lấy những món quà ,Khoa phụ trách ghi chép tên tuổi…Ai mang gì tới,gả đều ghi lại.
Diệp âm thầm hảnh diện…Đại đa số những người tới dự đều là người của bà lựa chọn từ người của Nguyển văn Đồng..Điều nầy nói lên ‘sức mạnh’ sau nầy của Nguyển Xuân Hoàng chinh là bà mang lại..Lảo là ‘Hoàng đế’ còn bà là ‘Thừa tướng’ nắm ‘quân đội’…Lời nói của bà,lảo có thể không nghe sao?nhưng Diệp là người biết điều, cho nên bà sẻ không quá đáng…Hai bên hợp tác sẻ cùng có lợi.
-“Ha ha..Anh Nam…Chị Hằng..Hai người thật là nể mặt..” Thấy hai vợ chồng Trương Hạo Nam và Thúy Hằng.Hoàng niềm nở bước tới đón tiếp…
-“Ha ha..Sao lại nói như vậy…Chúng ta là đồng liêu… Sinh nhật của anh mà nhất định phải tới uống vài ly…Anh Hoàng..’Phước như đông Hải,thọ tỷ Nam Sơn…Nam nhìn vợ…
-“Phó Chủ Tịch Hoàng..Happy Bỉthday” Thúy Hằng mĩm cười đưa gói quà tới…
-“Sao lại khách sáo vậy?Anh chị tới uống ly rượu là mừng rồi…” Hoàng ‘nghiêm mặt…’
-“Ậy..Có gì mà khách sáo chứ..Mai mốt sinh nhật tôi…Có lý nào anh đến tay không sao?” Nam pha trò…
-“Ạ..ha ha..hi hi..” Mọi người bật cười vui vẻ..Xa xa..bọn cán bộ khách mời nhìn nhau..Họ biết nhìn thì thấy vậy nhưng mà không phải vậy..Quan trường mà…ngoài miệng cười cười trong bụng là súng đạn và dao găm…
-“Nghỉa..Mau mời Chủ Tịch Nam và Trưởng ban Hằng vào trong bàn ngồi.” Diệp mĩm cười thân thiết…
-“Tiệc sinh nhật của anh Hoàng..Chị Diệp chị thiệt có lòng..” Hằng mĩm cười khen…
-“Hi hi..Thấy anh Hoàng đơn chiếc..Là đồng liêu với nhau nên giúp đở chút í mà..Ây ui..mời vào..Ở đây hơi nóng…
-“Chủ Tịch Nam,Trưởng ban Hằng..Xin mời..” Nghỉa xum xoe…bước đi trước dẩn đường.
-“Ừm”:..Hai vợ chồng Nam bước theo sau.. Chủ Tịch Tỉnh và Trưởng ban Tổ chức đến,tiếng ồn ào im bặt.ai cũng lể độ đứng lên chào..Hằng kín đáo liếc nhìn quanh thầm mắng.’Thằng mắc dịch..sao không thấy hắn?
-“Ây ui..Bí Thư Dủng..Bí thư Nga.Anh Chị thật là có lòng…Kìa Phó Chủ Tịch Cơ,ha ha…xin mời…” Tiếng Hoàng văng vẳng ngoài cửa…Một lát sau hai vợ chồng Trương Tấn Dủng,Tuyết Nga cùng Thái Vân Cơ,Thái Tuyết Cơ được Nghỉa,Tín dẩn vào…ngồi cùng bàn với hai vợ chồng Trương hạo Nam..Nga,Cơ cũng âm thầm nhìn quanh..không thấy hắn,trong lòng thắc mắc…Hắn nói sẻ có chuyện vui mà…
-“Anh Hai,Chị Hai..hai người tới sớm ha..” Nga gật đầu chào…
-“Vừa tới thôi…” Hằng mĩm cười..
-“Trưởng ban Hằng,Chủ Tịch Nam..” Vân Cơ,Tuyết Cơ mĩm cười …
-“Thật hiếm có dịp được cùng ngồi chung bàn trò chuyện…”Dủng cười gượng gạo,trong ánh mắt đầy lo âu,vụ án Thái Hoàng Cơ làm lảo mất ăn mất ngủ.sụt mấy cân và trông già hơn nhiều,hôm nay đến dự sinh nhật là chiến thuật tâm lý để cho mọi người biết lảo ‘không có gì’ phải lo lắng,vàng thiêt không sợ lửa…
–Ây ui…Chủ tịch Đức…” Diệp đon đã,bà không ngờ hắn lại tới…Nhưng cũng tốt,để hắn thấy khí thế của mình…
-“Ậy..Có thiệp mời đến ăn cơm uổng rượu vui chơi..Sao lại không tới chứ..Ha ha..Phó Chủ tịch Hoàng…Sinh Nhật vui vẻ…:” Đức mĩm cười.
-“Chủ tịch Đức thật là nể mặt…Hôm nay phải uống nhiều một chút mới được..”Lảo đưa tay ra ,hai người bắt tay nhau vô cùng thân thiết..Nói nào ngay hắn và lảo cũng không có đụng chạm gì nghiêm trọng nhưng chuyện nào ra chuyện đó.đã giết người thì phải chịu tội hình sự…Hắn chỉ tiếc là không thể làm bạn…
-“Ha ha..Bận bịu quá nên không có thì giờ…Chủ Tịch Hoàng…Quà sinh nhật sẻ gởi đến sau..”Hắn ra vẻ ái náy,Ngọc Thi đứng bên cạnh vô cùng ngượng ngịu. Nghỉa,Tín,Chánh khẻ nhếch miệng cười nhẹ,âm thầm khinh bỉ…
-“Ậy..Đến uống ly rượu là quý rồi…quà cáp gì chứ…”Hoàng khách sáo..
-“Chánh..Mau đưa Chủ Tịch Đức đến bàn của Chủ tịch Trường…” Diệp nhìn con trai…
-Chủ tịch Đức..Xin mời…
-“Ây..Không cần đâu…Tôi tự đi được rồi…” thấy Mai văn Trường giơ tay lên ra hiệu ,hắn cùng Ngọc Thi tiến đến…Đi được nửa chừng hắn tẻ ra hướng về bàn của Chủ tịch Nam để chào hỏi.Trong nhà thì không sao,có thể ngồi ngang hàng nhưng ngoài xả hội,trước mặt công chúng,một Chủ tịch huyện ngồi cùng bàn với Chủ ,Phó Chủ tịch tỉnh thì không nên mặc dù với quan hệ của hắn với nhà họ Trương có thể nói là thân thiết.
-Các vị lảnh đạo..Xin chào…Các vị khỏe a…
-“Ngồi đi..Nghe nói dự án TTTM của cậu tiến triển rất tốt đẹp?” Hạo Nam tỏ ra quan tâm…
-“Tiến triển như vậy cũng là nhờ sự chỉ đạo sáng suốt của các vị lảnh đạo…Nhất là Phó Chủ Tịch Vân Cơ và Trưởng ban Hằng cùng Bí Thư Nga..Tôi chỉ là thừa lệnh mà làm…Hắn mĩm cười,khéo léo dồn hết công lao cho các phụ nử lảnh đạo…
-“Như vậy Thành ủy Cao Lảnh phải tự kiểm điểm rồi..” Thái Điệp không biết từ lúc nào đứng ngay sau lưng hắn…
-“Ha ha..Đức Chủ tịch …Cậu tự lo liệu đi…” Hạo Nam mĩm cười.
-“Thiệt là thiếu sót lớn…Bí Thư Thái Điệp là rường cột trong kế hoạch nầy…” Đức vội vàng đính chánh..
-“Ha ha…Hi hi..” Thấy hắn ‘sợ hải’…Mọi người bật cười vui vẻ…
Thái Vân Cơ chỉ mĩm cười,ít nói.làm ra vẻ ‘xa vắng’,Thúy Hằng khoát lên người vẻ nghiêm trang của trưởng bối ít nói,Nga không nhìn hắn nửa con mắt,luôn ‘âu yếm’ với chồng…Không ai ngờ được cả ba đã từng rên siết trước ɖâʍ uy của hắn…
-“Các vị lảnh đạo…Tôi xin phép” Đức cáo từ bước về bàn ,Thái Diệp không do dự bước theo…Ai muốn nghỉ sao thì nghỉ.Nàng muốn ngồi cạnh hắn.Không hề để ý đến nét mặt âm u của Trung Tín.Từ ngoài cửa,gả đưa Thái Điệp đến bàn danh dự dành cho lảnh đạo Thành và Tỉnh ủy,nàng lúc nào cũng lạnh lùng xa vắng.Đến đậy khi thấy hắn thì dịu dàng vì vậy Tín hận không thể bóp cổ cho thằng c-c nầy ch.ết mới giảm được mối hận trong lòng.Không những vậy,còn công khai đi theo nó tới bàn khác…
Thái Điệp là Bí Thư Thành ủy Cao Lảnh đến ngồi cùng bàn khiến Mai Văn Trường chấn kinh,lảo cùng bà xả Kim Khánh ,Mai Thanh Phương,Tuyết Hoa,Ngọc Thi đứng lên tiếp đón…Bầu không khí lúc đầu có chút câu nệ nhưng sau đó thì hòa hợp vui vẻ…Nhìn Thái Điệp ngồi bên cạnh to nhỏ cười rúc rích với hắn khiến Mai Thanh Phương,Tuyết Hoa,Ngọc Thi trong lòng đều có chung ý nghỉ..’cái tên mắc dịch nầy không ngờ cũng ‘đớp’ luôn Bí Thư Điệp rồi.
Đang ngồi chuyện trò,bổng nhưng Đức cãm giác có ai đang nhìn mình,hắn nhìn lên thấy bà Chủ nhà hàng Tuyết Vân đang nhìn chằm chằm mình..Dức gật đầu mĩm cười…Tuyết Vân hất mặt không thèm cười lại..Nàng nhớ lại chuyện động trời của hắn lần trước trong nhà vệ sinh nử…Cho nên lúc nào cũng canh chừng hắn…Sợ kịch bản tái diển.
-:”Tôi tưởng cậu không tới..Nhìn kìa..Chánh văn phòng Diệp thiệt là bận rộn” Mai Văn Trường nói nhỏ ..Lời nói đầy vẻ mĩa mai…
-“Có kịch vui coi mà…Ha ha..Tôi rất thích kịch vui…” Đức cười bí ẩn…
-“Kịch vui?” Mai Văn Trường sửng sốt..
-Lát nửa rồi biết…
-“Hai người đang nói gì vậy?” Kim Khánh tò mò..
-Ha ha..Không có gì chị dâu…
Ngay lúc nầy,có vài người một chiếc bánh sinh nhật nhiều tầng được để trên chiếc xe đẩy do hai người phục vụ đẩy ra.Theo sau là một toán phục vụ khác đều là con gái trẻ xinh xắn,ăn mặc hoa lệ vừa đi vừa hát ‘Happy Birthday to you’ khiến cho bầu không khí trở nên hoành tráng…Trong đám thực khách,rất nhiều người phấn khích rống cổ hát theo…Tay cầm micro,Nghỉa trong bộ đồ vest hàng hiệu rất phong lưu tuấn lãng…
-Các vị lảnh đạo…Các vị đồng liêu..Ha ha..Hôm nay là sinh nhật mừng 52 tuổi của Phó Chủ Tịch Nguyển Xuân Hoàng tôn kính của chúng ta…Xin các vị cho một tràng pháo tay thay tiếng pháo..Ha ha..
‘Bốp ..bốp..bốp’..Mọi người vổ tay vang rền..Đức là người vổ tay mạnh nhất…Nét mặt vô cùng ‘phấn khích’…
-“Anh làm gì vậy?” Thái Điệp vừa tức vừa buồn cười…Cái tên nầy muốn giở trò gì đây?Ngoài Ngọc Thi đã được hắn nói trước,những người khác cùng bàn đều nhìn nhau..không hiểu vì sao hắn phấn khởi như vậy.
-“Qui vị…Trước khi buổi tiệc bắt đầu…Đây..Phó Chủ Tịch Hoàng tôn kính có vài lời với chúng ta…” Nghỉa hảnh diện nói…
Bốp..bốp..bốp…’ Thêm một tràng pháo tay vang dội…Hoàng đứng lên..
-“Các vị..Trước hết tôi xin đặc biệt cám ơn vài người…Đó là Chánh văn Phòng Diệp và người nhà của chị..Ha ha…Các vị cũng biết rồi,tôi cu ky một mình,cảnh nhà đơn chiếc,làm sao có thể tổ chức một bửa tiệc quy mô như thế này chứ …Cho nên tôi dặc biệt cám ơn chị Diệp và người nhà đã bỏ không ít công sức…” Lảo nói một tràng,mọi người chăm chú lắng nghe…
Giửa lúc nầy,cánh cửa mở… Đại Tá Mai Thảo và Đại Tá Xuân Mai ,theo sau là vài nử sỷ quan như Trung úy Đan Thùy, Thiếu úy Diệu Hiền,Thiếu úy Việt Hà,Thiếu úy Hoàng Oanh cùng vài chiến sỷ CA bước vào…Nét mặt trịnh trọng nghiêm túc…Còn nửa,lại có thêm một toán khác do Hải Yến và Lan Anh dẩn đầu…
Bầu không khí đang náo nhiệt,ồn ào bổng im lặng như tờ..Mọi người nhìn nhau…Ai cũng có câu hỏi trong đầu..Chuyện gì đây…
“Các vị..Xin hỏi có chuyện gì…Hôm nay là sinh nhật của Phó Chủ Tịch Hoàng..” Diệp bước ra tiếp đón,trong lời nói có chút không hài lòng.
-“Chánh văn Phòng Diệp..Tôi có chuyện cần báo cáo với Chủ tịch Nam,xin bà hảy tránh ra một bên…
-“Hả..ừm..được..”Thấy vẻ mặt trắng bệch của Trương Tấn Dủng..Diệp liếc nhìn Hoàng,cả hai lòng như nở hoa…Thầm nghỉ đây là món quà sinh nhật hoành tráng nhất…
Mai Thảo, Hải Yến nhìn quanh,cả hai cùng tiến về bàn nơi Chủ tịch Hạo Nam đang ngồi..Trương Tấn Dũng run lên.mặt trắng bệch..Hạo Nam nhìn em trai.ánh mắt đầy lo âu…
-“Chủ Tịch Nam..Chúng tôi có chuyện quan trọng cần báo cáo với ông…Mai Thảo sắc mặt nghiêm nghị nói…Trước khi bắt một cán bộ cấp tỉnh..Điều quan trọng là trước hết phải thông báo với Bí Thư Tỉnh ủy một tiếng..Bí Thư Đàm Quốc Bảo bệnh nặng, vì vậy nàng và Hải Yến tìm Chủ Tịch Trương Hạo Nam.
-“Có chuyện gì?” Nét mặt tái xanh,dù sao Trương Tấn Dủng cũng là em trai mình…Trương Hạo Nam run giọng…
-“Chủ tịch Nam …Chúng tôi muốn hội thảo riêng với ông..” Mai Thảo nhỏ giọng…
-“Được..” Hạo Nam đứng dậy…Cùng Mai Thảo và Hải Yến đi đến một góc trong nhà hàng…”Mọi người nhìn theo đoán già đoán non nhưng hầu hết ai cũng tin là Bí Thư Sa đéc Trương Tấn Dủng lành ít dử nhiều…Mặt Nga trắng bệch…Mặt Trương Tấn Dủng tái xám…
-“Bí Thư Dủng..Ông có thể yên tâm…Không liên quan tới ông…” Trong lúc Dủng đang khủng hoảng tinh thần..Hắn đến gần,nói nhỏ bên tai.
-“Cậu..Cậu nói gì?”..Dủng như người đang sắp ch.ết đuối giửa biển khơi bổng có chiếc tàu đến cứu mạng,ai nói thì lảo không tin nhưng hắn thì khác,Dủng biết Mai Thảo là người của hắn.Hắn nói như vậy chắc là mình không sao rồi..Dủng mừng muốn khóc…Nga bên cạnh cũng là cùng tâm trạng…
-“Tin tôi đi..Ông không sao hết” Hắn nói xong trở lại bàn mình…Ngay lúc nầy,Mai Thảo,.Hải Yến và Hạo Nam đã trở lại,nhìn nét mặt của anh mình,,Trương Tấn Dủng bây giờ càng yên tâm hơn…Lảo xiết chặt tay vợ..
Trước những gương mặt sửng sờ của mọi người…Mai Thảo đi trước,theo sau là Đan Thùy cùng Diệu Hiền… Cả ba tiến đến trước mặt Nguyển Xuân Hoàng…
-“Phó Chủ Tịch Hoàng…Chúng tôi có đủ bằng chứng ông là nghi phạm trong vụ án của Thái Hoàng Cơ và Thúy Liểu…Ông chính thức bị bắt giử…Người đâu.Còng ông ta lại…” Mai Thảo ra lệnh…Đan Thùy,Diệu Hiền nhanh chóng rút còng số ‘ ’ ra…
-“Các người muốn làm gì…Tôi là Phó Chủ Tịch tỉnh.Không được đổ oan cho tôi..Các người thật là bậy bạ…Chủ tịch Nam..” Hoàng la hét…Nhưng mặc cho lảo la hét cở nào..Đan Thùy và Diệu Hiền vẩn dể dàng còng tay lảo.
-“Các người mau dừng tay…Chủ Tịch Nam…” Mặt Diệp trắng bệch…Sao lại như vậy..Mới vừa rồi cả nhà mình còn nói Chủ Tịch Hoàng là lảnh đạo tôn kính…Đám người do bà ‘chiêu mộ’ bắt đầu dao động…Tất cả có cùng ý nghỉ là bị con mụ nầy hại ch.ết mình rồi..Chưa hết…Hải Yến cùng Lam Anh bước tới đưa ra thẻ công tác
-“Chánh văn Phòng Diệp..Chúng tôi trực thuộc của cục C03…Có đủ bằng chứng truy tố bà về tội có liên quan tới chuyện buôn lậu tầm vóc quốc tế..Người đâu…Còng người nầy lại…” Hải Yến ra lệnh…
-“Tôi..tôi” .’Bịch’..Diệp ngả xuống bất tỉnh nhân sự…
-“Chánh…Tín..Nghỉa..Mau kêu xe cứu thương..Má con xỉu rồi..”Danh la thất thanh…Cả nhà hàng náo động..Ai cũng sửng sốt…
Tâm trạng của rất nhiều người như rơi xuống đáy vực sâu. Khoa,nhìn thấy lảnh đạo bị còng tay..Gả chóang váng mặt mày,hai chân đứng không vửng,đổ mồ hôi lạnh,ngồi phịch xuống ghế.Bầu không khí bắt đầu có chút hổn loạn.Trước đây vài phút,những ánh mắt thân thiết đối với ‘ban tổ chức’ bây giờ là thù địch.Ai cũng biết điều quan trọng cần làm bây giờ là phân rỏ ranh giới rỏ ràng với ‘bọn tội phạm ‘Hoàng ,Diệp’để không bị kéo xuống nước.
Giờ phút nầy,chỉ có hắn như là coi như không có gì,đang tận tình thưởng thức món ăn trên bàn.
-Wow..Món nầy ngon thiệt…Mọi người thử đi…
-“Thiệt là không đàng hoàng chút nào..giờ phút này còn ăn được” Thái Điệp lườm…
-Cái gì không được chứ?Sáng giờ làm việc nhiều nên đói quá mà..Hi hi..Nhiều như vậy nếu không ăn thì thật là lãng phí…À quên…Cái bánh kia…Mình đem về..Bỏ uổng…Hi hi…
Người nói vô tình người nghe hửu ý…Nghỉ đến lúc hắn hùng hục…Ngọc Thi hai má đỏ rực khi nghe hắn nói làm việc nhiều…Cũng may không ai để ý.Mai Văn Trường sực nhớ hắn nói có kịch vui…Thì ra mọi việc Chủ Tịch Đức đã biết trước hết rồi…Rồi lảo liên tưởng đám người kéo đến náo loạn ở Ủy ban…Ây..Thì ra đây chinh là thủ đoạn ăn miếng trả miếng của hắn,Trường rùng mình…Lưng khom thêm một chút…
-“Anh Hai,chị Hai…Phương Linh thật là biết chọn người…” Sau cơn mưa trời lại sáng…Trương Tấn Dủng không thể che dấu nét mặt hân hoan của mình…Lảo bây giờ nhìn BF của châu gái mình càng lúc càng vừa mắt…
-“Ha ha.Anh cũng nghỉ vậy..Em hả”Hạo Nam quay sang hỏi vợ…
-“Ừm”.. Hằng chỉ còn biết ậm ừ…Cái tên nầy cái gì cũng tốt nhưng có một cái rất xấu…Ngay cả má của GF mình cũng…Nghỉ tới đây nét mặt Hằng nhuộm hồng khi nhớ lại lúc nàng nhiều lần rên siết dưới đâm uy của hắn.Bên cạnh Hằng.Nga thỉnh thoảng liếc nhìn thấy hắn nói cười với Thái Điệp mà trong lòng cãm thấy chua chua.
Nguyển Xuân Hoàng ngả ngựa,Thái Vân Cơ vui mừng không kém Trương Tấn Dủng…Nàng đang nghỉ Bí Thư Đàm Quốc Bảo sắp về hưu rồi ,dưới ảnh hưởng của nguyên Thủ Tướng Trương Tân Tài,Chủ tịch Nam ngồi vào vị trí Bí Thư là chuyện ván đã đóng thuyền,vấn đề chỉ là thời gian và nếu là như vậy..Cái ghế Chủ tịch tỉnh…Nghỉ tới đây,trong lòng nàng vui như đi trẩy hội…
Thái Tuyết Cơ bên cạnh cũng đang âm thầm trù tính…Mụ Diệp và lảo Hoàng coi như là không xong rồi,cơ hội của Vân Cơ lên Chủ Tịch tỉnh rất lớn..Như vậy rỏ ràng có hai vị trí Phó Chủ tịch tỉnh và 1 vị trí Chánh văn phòng…Nhất định phải tranh thủ mới được..
Không phải chỉ có Tuyết Cơ nhìn ra điểm nầy…Cho nên một mạch nước ngầm trong quan trường Đồng Tháp đang bắt đầu chuyển động…
…
Trước văn phòng Chủ Tịch huyện..Minh vẩn kiên nhẩn ngồi chờ…Ngọc Thơ đã ba lần châm trà…Nàng liếc nhìn đồng hồ thầm mắng…Đúng là quan liêu mà..Bắt người ta ngồi chờ tới khi nào đây.
Ngay lúc nầy di động reo lên…Minh liếc nhìn màn hình..Là cha vợ gọi tới…
-“A lô..Ba hả..Có chuyện gì..?”
Không biết ba vợ nói gì…Minh sửng sốt…Lưng cong thêm một chút…Chờ từ sáng tới giờ mà gả không cãm thấy mệt nhọc chút nào…Gả vừa nghe được một tin chấn động…