Mùi xào nấu thơm phức dưới nhà làm thằng Đức thức giấc,liếc nhìn đồng hồ thấy cũng gần 4 giờ chiều lại cám thấy đói bụng nó mở cửa phòng đi xuống cầu thang hướng về phía nhà bếp.,má nó đang đứng xào nấu cái gì đó mùi bay thơm nức mủi.Hít hít mấy cái nó nói:
-Chà thơm quá…ăn được chưa má?con đói bụng rồi.Đức bóc một miếng trong chảo bỏ vào miệng nhai nhồm nhoàm…
-Sao ngủ dử dậy?tối qua con làm gì?
-Con học bài tới sáng….Sắp thi rồi.rớt cái đụi tụi bạn nó cười cho nên siêng chút thôi.
Nhàn hài lòng,nghỉ thằng con càng ngày càng nên thân đấy chứ.
-Giỏi vậy sao,thôi đi rửa tay xong ăn cơm…
-À ,ông ngoại ra sao rồi? Có khỏe không?ây cha từ lúc bà ngoại mất con chưa con chưa về bên ấy,để bửa nào thi xong con đi với má về bên ấy thăm ông ngoại nha.
-Ừm…Cũng khỏe.Nhàn đỏ mặt ậm ừ trả lời thằng con.”Khỏe không”? cái ông ấy khỏe như trâu ấy.Tối qua …không phải tối qua quần nàng mấy lượt sao?Mặt Nhàn nóng rang người phát sốt lên khi nghỉ đến chuyện loạn luân của mình với cha ruột đêm qua.Lúc trước chỉ là bóc hốt sờ soạn nhưng vì nàng cố tránh né nên ổng chưa được toại nguyện,Nhàn cũng thông cãm cho ba mình ở tuổi 60 sinh lý vẫn còn đòi hỏi ,mà vợ lại mất sớm.Nhàn đôi khi nghỉ cũng tội nghiệp ba mình nên những lúc ông ta “bóc hốt” nàng cố tránh né mà thôi.Tối qua không biết ma xui quỉ khiến nàng quyết định ở lại qua đêm trong căn nhà chỉ có nàng và ông ấy.Cái nguyên nhân xâu xa có lẻ chỉ có Nhàn biết,chẳng phải là vì sự đòi hỏi thèm muốn chuyện đó sao?Ba thằng Đức đã lâu lắm rồi chưa đụng tới nàng 1 lần.Nhàn vẩn còn trẻ chỉ mới gần 40 thôi,sao chịu được chứ?là con người mà.
Chồng thì cứ lờ chuyện đó,mổi lần về thăm ba thì ông ấy cứ lợi dụng đụng chạm mà sờ soạn….Lúc đầu Nhàn không để ý cho lắm nhưng sao càng ngày càng thấy có cái gì đó không đúng cho tới mấy bửa trước lúc nàng đang lum khum quét dọn phòng thì ba nàng ôm nàng từ phía sau mà sờ bóp loạn xạ rồi còn van xin nàng …chìu ông.Làm sao nàng có thể đáp ứng cho được?nên Nhàn bỏ về…chuyện hôm đó cứ lảng vãng trong đầu rồi Nhàn cãm thấy tội nghiệp ba mình hơn là trách ông,lại nhớ tới lúc ba lấy tay minh đưa vào cu ông ,Nhàn cãm thấy chổ đó ươn ướt,Nhàn xấu hổ đỏ mặt,nghỉ mình sao lại thế…
Rồi hôm qua trở lại nhà ba quét dọn,định là nấu vài món,quét dọn một chút rồi về.Thấy ba mình không có vẻ gì Nhàn yên tâm nhưng lại cãm thấy mất mát rồi lại không biết nghỉ sao gọi điện cho thằng Đức nói sáng mai mới về.Nhàn dọn bửa cơm tối ,hai cha con ngồi ăn …ông có vẻ xấu hổ lí nhí xin lổi nàng về chuyện lần trước,Nhàn cãm động nói hãy quên đi chuyện không vui và nói tối nay nàng ngủ lại trò chuyện giúp ông vui khiến ông cãm động .Sau bửa cơm chiều,hai cha con ngồi coi tv đến 11 giờ thì ai nấy về phòng ngủ.
Tuy nói là ngủ chứ Nhàn cứ lăn qua lăn lại trằn trọc cho đến gần nữa đêm vẫn không ngủ được.Chợt Nhàn nghe có tiếng bước chân dừng trước cửa phòng rồi có tiếng mở cửa nhè nhẹ.Nhàn biết đó là ai nhưng làm bộ ngủ,trong thâm tâm nàng không biết phải làm gì đây,la lên?thiệt là xấu hổ rồi trong lúc nàng đang phân vân,do dự,ông ta không tiếng động tiến đến bên giường … Nhàn cãm giác 1 bàn tay đang luồn từ dưới áo ngủ mà tiến lên vùng kín,bàn tay còn lại đang bóp nhẹ иɦũ ɦσα nàng…Nhàn run giọng:
-Ba à,đừng làm vậy mà..con là con gái của ba mà….
-Nhàn à….con cho ba sờ soạn chút đi….ba hứa không…không đi xa hơn nữa….con tội nghiệp ba đi…ba van con mà Nhàn….ba thèm lắm…Giọng run run,ông Nghỉa,ba nàng vừa nói vừa tiếp tục sờ ,bàn tay ông chẳng mấy chốc đã luồn qua qυầи ɭót chạm lên đám lông.Nhàn thở dài nằm im thôi cứ cho ổng sờ 1 chút.
Như cãm nhận được sự đồng tình của con gái,Nghỉa phấn khích thở mạnh,tay ông không ngừng nhào nặn chùm lông,khìu khìu ngay cái khe đang dần dần ướt mem.Tay kia lần mò lên nhào nặn иɦũ ɦσα Nhàn,thấy Nhàn vẫn im lặng,Nghỉa đưa tay kéo qυầи ɭót xuống,Thủy đưa tay cố ngăn lại nàng thều thào nói trong đứt đoạn:
-Đừng…đừng…như vậy được rồi…
-Ba chỉ muốn hun chổ đó cho đã thèm,con cứ giả chết chìu ba đi con…một lần nầy thôi nha con…
Sau phút chốc do dự rồi Nhàn cũng nằm im , cái qυầи ɭót cuối cùng cũng được tuột hẳn ra ngoài.Tuy là cái áo ngủ vẫn còn trêи người nhưng đã được hoàn toàn kéo lên nên người Nhàn coi như lỏa lồ rồi Nhàn cãm giác cái miệng của ba đang bú ɭϊếʍ vùng kín của mình….hai tay Nhàn bấu chặt vào tấm trải giường mím chặt môi để khỏi rêи rỉ,Nghỉa thì như bắt được vàng miệng tha hồ bú ɭϊếʍ.Rồi thì chuyện gì tới cũng phải tới,Nhàn vô cùng phối hợp dang rộng hai chân cho Nghĩa đút cu lão vào mà dập…
Không chỉ 1 lần…cã hai hình như không còn là cha con nửa sau đó…cứ thế là suốt đêm…
-Má…má …đang nghỉ gì vậy…Đức lay lay vai má nó,tay quơ quơ trước mặt làm Nhàn trở về thực tại.Nhàn đỏ mặt.
-À …không có gì….thôi dọn cơm ăn…
-Hỗm rày thím ba ở nhà 1 mình ..thím hơi sợ ma nên nói con nếu có thể qua nhà học khuya chuẩn bị cho kỳ thi thì tốt…khi nào học khuya con ngủ luôn bên nhà chú Ba.. Đức dọn đường rào đón cho mai mốt danh chính ngôn thuận ngủ bên nhà thím để tiện việc “học hành”.
-Được…Chuyện tốt…Cũng sát vách thôi mà.Bửa nào phãi đãi chú thím ăn cơm mới được…Nhàn vui vẻ pha trò nàng cũng không biết thằng con đang mở cờ trong bụng.
*
* *
Bửa tiệc sinh nhật chán phèo,chẳng có gì vui.Đức chụp thêm vài tấm hình rồi viện cớ nhà có việc phải về sớm,nó liếc nhìn đồng hồ cũng còn sớm thôi sẳn ghé thăm ông ngoại 1 chút sẳn rước má về luôn…Nó liền đảo xe hướng về Cái Răng…Dừng xe trước cửa.Đức ngạc nhiên…hai cửa trước đóng kín,có lẻ má và ông ngoại đi đâu rồi,không sao nó đi lại phía bên trái nâng chậu kiểng lên lấy ra cái chìa khóa.Bà ngoại nó khi còn sống nói cho nó biết cái bí mật nầy ngộ nhở nó tới mà ông bà đi vắng thì cũng có thể vào nhà.
Đức mở cửa vào nhà,ông ngoại ở một mình chỉ có con mèo làm bầu bạn,nhà vắng lặng con mèo cũng không thấy chắc đi hoang rồi…bổng có tiếng động phát ra từ trong phòng ông nó…ụa…chẵng lẻ ông ngủ trong phòng còn má nó đi về rồi? Nó liền mon men bước tới,cánh cửa chỉ khép hờ…nó nhìn vào…Thằng Đức trợn mắt không thể tin được trêи giường 1 cặp nam nử đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ,người đàn bà là má nó hai chân quặp ngang eo người đàn ông…ông ngoại nó đang hỳ hục dập….Thằng Đức sôi giận,nó đạp cửa 1 cái rầm,lấy di động bấm liên tiếp…miệng không ngớt nguyền rủa:
-Thằng già khốn nạn.đụ má …đồ khốn nạn…
Đang dập say sưa sắp phọt…tiếng động làm Nghỉa giật mình quay lại nhìn thấy thằng cháu ngoại đang chụp hình Nghĩa cả sợ,Nhàn thì cũng không kém,mặt trắng bệt ngồi dậy xô Nghỉa ra theo bản năng,rồi chụp đại cái mền che ngang người .Cái xô khá mạnh khiến Nghĩa té xuống giường chưa kịp ngồi lên thằng Đức uất ức đạp thêm hai ba cái khiến Nghĩa lăn đùn ra sàn nhà,miệng sùi bọt mép,phía dưới một dòng khí trắng không ngừng tuôn trào…
-Đức…Đức nghe má nói..má xin lổi…con đừng đem chuyện nầy nói ra…má lạy con..rồi Nhàn khóc nức nỡ,tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi bẹp dưới đất.Nàng không ngờ chuyện xãy ra như vậy,chỉ có biết năn nỉ thằng con tha cho mình.
Đạp thêm hai cái thấy Nghỉa không phản ứng gì,cơn giận dịu lại 1 chút,thằng Đức bình tỉnh lại,nó nói:
-Thằng già bị thượng mã phong sắp chết rồi,kêu xe chử vô nhà thương đi,chuyện gì nói sau…
-Không được đâu…không nên đưa vào nhà thương lúc nầy….Tuy hoãng hốt nhưng Nhàn tỉnh táo hơn,nàng không muốn câu chuyện xấu hổ nầy nếu đổ bể thì không có gì bù đắp được…Chuyện cần làm lúc nầy là đem Nghỉa lên giường dọn sạch sẻ…chờ đến ngày mai đem đi nhà thương cũng không muộn.Ngày mai chở đi nhà thương nói ông nữa đêm trúng gió thì ngàn lần hợp lý hơn….Bây giờ chở ông ta vào nhà thương thì người ta sẻ biết ông ta bị thượng mã phong…nói ông ta bị thượng mã phong…rủi Công An điều tra ..với ai thì ….sao đây….ngàn lần không được.Nhàn chậm rãi lựa lời phân tích hơn thiệt.Thằng Đức nghỉ cũng đúng,nó nói:
-Vậy má muốn làm sao thì làm…má không định ngủ lại đây nữa chứ?
Nhàn hốt hoãng lắc đầu liên tục:
-Không…không,chút xíu thôi..má về liền.
-Vặy được..tui về trước…ở lại thấy chướng mắt…Nó đi về hướng cửa.
-Con…không chờ má về sao Đức…nửa tiếng thôi nhanh lắm.
-Vậy thì nhanh đi quá 20 phút tui về trước….Nói xong nó đi ra ngoài gọi di động.
-Alô…là Đức đây…tối tí nữa Đức qua thím nha..Đức cãm thấy phía dưới cương cứng lên nó muốn tìm chổ phát tiết.
-Suỵt….ổng mới về…
Đức chưng hửng:
-Ụa? Không phải mốt chú mới về sao?Giọng Đức tiu nghỉu.
-Ai biết được,hình như có gì thay đổi,ổng đang tắm trêи lầu…
-Vậy…vậy chừng nào Đức gặp thím?nhớ thím quá…
-Hai ba bửa thôi mà…sao?không chịu được à? Không được cũng phải được thôi…Thủy ởm ờ…
Đức tiu nghỉu:
-phải ráng thôi…mai mốt thím bù cho Đức đó….
-Ừm….thôi cúp máy nhé…
Đức buồn bực chở má nó về nhà,mặt nó hầm hầm đóng cái rầm,hình ảnh má nó nằm cho ông ngoại nó đụ làm nó điên tiếc lên…Nó hằn hộc:
-Má chuẩn bị đi…ba về làm sao ăn nói với ổng….rồi nó đi lên lầu.Nhàn hốt hoãng,nàng không sợ chồng biết chuyện mình gian ɖâʍ với người đàn ông khác,cùng lắm là ly dị thôi nhưng khổ nổi gian phu là ba ruột của nàng,chuyện động trời như vậy nàng dù có trăm lá gan cũng không dám đối đầu,Nhàn hối hả chạy theo run giọng..
– Đức à…không được không được đâu..má xin con…con giúp má đừng làm như vậy mà,má biết lổi rồi,con đừng đem chuyện nầy nói với ai hết,người ta biết chẵng khác nào con giết má…hu..hu…Nhàn khóc nức nở,ngồi bẹp trêи nền nhà khóc nức nở…nàng thật sự sợ hãi…
-Chuyện nầy xãy ra từ khi nào? Đức thở dài hỏi.
-Tuần rồi,lúc má ngủ đêm ở đó…thấy con dịu lại Nhàn chóm hy vọng thành thật đáp…
-Má chấp nhận vậy nên hôm nay mới trở lại có phải không?Đức tiếp tục chất vấn.
Nhàn cuối đầu thở dài:
-Má cãm thấy tội nghiệt ông ngoại con…
-Nên để ổng chơi má hả?Đước cười gằn….Nhàn chỉ biết hổ thẹn cúi đầu nàng không biết nói gì giờ phút nầy.Có nói gì cũng vô ích.nàng ngồi bẹp dưới sàn áo quần xốc xếch ,thằng Đức nhìn xuống thấy cặp иɦũ ɦσα độn lên,cái cãnh ɖâʍ dật má nó dang rộng hai chân quặp lấy eo ông ngoại khiến phiá dưới nó cương cứng lên.Ổng làm được mình cũng được mà….nghí tới liền ngồi xuống đưa tay lòn vào áo bóp vú…
Nhàn hoãng hốt..chận tay thằng con:
-Đức ..con muốn làm gì…?
Thằng Đức đứng lên cười gằn:
-Sao hả?má cho ổng sao lại không cho con?con cũng muốn mà…Nó đứng lên bước về thang lầu buông giọng chắc nịch:
-Má đi tắm rửa đi,tui lên phòng chờ…má có thể không lên nhưng sáng mai tự gánh lấy hậu quả,tại sao má cho ổng chơi lại không cho tui chơi?nếu má cho tui thì chuyện nầy chỉ má và tui biết,nếu trong 1 giờ đồng hồ, không thấy má lên phòng thì coi như là má tự chịu….nói xong nó đi 1 mạch lên lầu để mặc Nhàn đứng chết trân….
Thằng Đức nằm ngữa trêи giường,tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.ƈôи ȶɦịt̼ đang cương cứng chỉa thẳng lên trần nhà,nó vuốt cu cười khoái trá.Đức biết má không còn đường lựa chọn nên nó nằm chờ lát nửa chơi làm sao,nghỉ đi nghỉ lại phải cám ơn thằng ông ngoại già dịch đó nó mới có cơ hội ngàn năm 1 thuở nầy.Rồi nó nghỉ,nếu chơi được má nó vậy là trong vòng 1 ngày nó quơ được cả hai người đàn bà,số hên nha…Đúng là ông trời không phụ mình mà…Ậy,vậy mình quá loạn luân rồi không?,nhưng mà sao chứ?mình không chơi thím thì cũng sẻ có thằng khác chơi thôi,đồ tốt sao lại để cho người ngoài chứ? Còn má nó…không phải đã loạn luân với thằng già kia rồi sao,vậy thì với mình có khác biệt sao?càng nghỉ càng thấy mình có lý..1 chút ái náy cắn rức cũng không có,lại nghỉ lát nữa …lòng ɖâʍ tăng lên người nóng hừng hực.
Quả nhiên không ngoài dự đoán,không lâu Nhàn bước vào ,trêи người chỉ quấn cái khăn tắm từ vai đến ngang tầm đùi,lộ ra hai cặp đùi trắng,Nhàn đã nghỉ kỷ,con nàng đã nói thẳng như vậy thôi thì như vậy,nàng đành nhắm mắt thôi.Đức nói đúng,đã cho ba mình thì cho con mình có khác biệt gì?cũng là loạn luân thôi,nhìn thằng Đức tô hô không mãnh vãi trêи giường nàng cố làm ra vẻ thản nhiên nói.
-Con đã muốn như vậy…thôi được,má cũng chìu con thôi…nhưng mà con phãi nhớ giử lời đó…
-Dĩ nhiên rồi,Đức hau háu nhìn má nó…nuốt một ngụm nước bọt nói.
-Nếu đã quyết định rồi má lại đây đi,sao lúc làm với ổng má nhiệt tình lắm mà…nếu không tui cũng không miễn cưỡng….Đức vẫn còn hậm hực nên giọng nói vẩn còn hằn hộc,đai nghiến.
Nhàn hốt hoãng,đã đến lúc nầy làm sao có thể quay về?không thể chọc giận thằng Đức,nàng ngồi xuống cạnh giường…ngập ngừng…-
-Vậy con muốn sao đây,nói đi…
Đức không nói,nó đưa tay kéo chiếc khăn tắm ra,má nó lỏa lồ trước mặt,cặp иɦũ ɦσα săn chắc trắng với hai núm hồng hồng như mời gọi,liếc mắt nhìn phía dước bụng,chùm lông đen cũng ngay tầm tay,Đức đưa một tay chạm vào chùm lông rồi xoa xoa,tay kia nhào nắn cặp иɦũ ɦσα.Nhàn xấu hổ hai mắt ngắm nhiền mặc cho hai bàn tay thằng con phiêu lưu khắp người mình,rồi thằng Đức đẩy má nó nằm xuống,dang hai chân rộng ra đưa miệng tới bú ɭϊếʍ một cách say sưa cái khe mà cách đây mười mấy năm nó chui ra.So với đêm qua,lần nầy nó không hấp tấp vội vả mà rất từ tốn dùng cái lưởi rà tới rà lui ngay cửa hang,thỉnh thoãng xâm nhập vào sâu bên trong ngoái rồi ɭϊếʍ 1 đường từ hậu môn trở lên hột le,hai tay thì hướng lên trêи ngực ra sức nhồi bóp .Nhàn hai mắt ngắm nhiền vẻ cam chịu,trong lòng vô cùng kinh ngạc trước sự thành thạo của thằng con,cơ thể nàng mau chóng có phản ứng,hai đầu иɦũ ɦσα đã cương cứng,dấu hiệu của sự động tình,Nhàn bậm môi cố ghìm nhưng cuối cùng cũng chịu không nổi sự kϊƈɦ thích,hơi thở nàng bắt đầu dồn dập và nặng nề, hai tay nắm đầu tóc thằng Đức mà ghì mạnh vào…phía dưới ɖâʍ thủy tuôn trào,nàng bật tiếng rêи rỉ, khoái cãm tăng dần theo cái lưỡi đang di chuyển ra vào liên tục nơi hạ thân,tiếng rêи rỉ mổi lúc càng nhiều,Nhàn hẩy người lên liên tục,hoàn toàn phối hợp,đã mấy lần nàng đạt cao trào nhưng cái miệng nó vẩn áp chặt ngay đó mà mút ɭϊếʍ…Lúc nầy Nhàn hoàn toàn mê sãng rồi.
Đức ngồi lên dang rộng hai chân,nhìn chùm lông đen mịn và cái khe giửa hai múi thịt hồng hồng lồ lộ trước mắt,nó cầm đầu cu nhấp nhấp rồi từ từ nhấn sâu vào từng chút,kinh nghiệm lần trước với thím ba nên lần nầy nó “dịu dàng” hơn để Nhàn khỏi đau vì sự to bự của ƈôи ȶɦịt̼ mình. Nhàn tuy cãm thấy cửa mình “căng ra” hết cở nhưng không cãm thấy đau mà cãm giác vô cùng sướиɠ rêи lên được.Khi ƈôи ȶɦịt̼ hoàn toàn “lút cán”trong hang ,một tiếng “ót” nhẹ vang lên…Đức bắt đầu từ từ nhấp rồi nhanh dần cuối cùng là hùn hục dập ,nó dập không ngừng,trong phòng,tiếng bành bạch va chạm giửa hai bộ phân sinh ɖu͙ƈ ngày càng lớn,Nhàn rú lên nhiều lần vì sướиɠ,một lần rồi lại một lần nữa nàng lên đỉnh…Đức vẩn không ngừng động tác, vẩn dập đều đều….nhiều lần thay đổi tư thế đứng,ngồi,nằm,chỏng khu ,nó cứ dập đều đều … Nhàn đã mệt nhoài,cã người vô lực như cọng bún,lúc nầy Đức mới rút cu ra rồi đưa trước mặt nàng….Nhàn mở hé miệng ngậm lấy…Đức lại nắc liên tục…
Nhàn đã nuốt không ít nhưng chất trắng đục vẫn cứ bắn ra mãi khiến Nhàn sặc lên,Đức đang lên đỉnh,vẫn không ngừng nắc lia chia vào miệng nàng…
-Vậy có hài lòng chưa? Nhàn chùi miệng,nhỏ giọng hỏi,nổi uất ức bị ép buộc hoàn toàn tan biến,trái lại sau vài lần lên đỉnh nàng hoàn toàn buôn thả mà hưỡng thụ niềm vui nhục ɖu͙ƈ với con.Rồi sao? cái bí mật nầy chỉ có hai mẹ con nàng biết,không có gì phải sợ,đời người ngắn ngủi,sống cho mình trước hết,tới đâu hay tới đó,nghỉ vậy nàng cãm thấy nhẹ người.thoãi mái. Nhàn choàng khăn lên người đi vào phòng tắm, Đức nhìn theo cãm thấy không còn giận nữa ,không phải bây giờ má nó đã là người đàn bà của nó rồi hay sao?Nó muốn làm gì má lại không được?Đức thỏa mãn cãm thấy mình quá may mắn,thím Ba,má chỉ trong 1 ngày đã lần lược là người đàn bà của nó,nó thật sự không hiểu cả hai đều “ngon” vậy sao ba và chú ba lại chê chứ? Càng tốt,nó nghỉ,từ nay nó sẻ thay thế hai ba và chú mà cấy cày trêи hai “mãnh ruộng” bỏ hoang kia.
-Má ….từ nay má là của con…Đức nhìn Nhàn trở lại từ phòng tắm,không do dự tuyên bố “chủ quyền”.
-Ừm…Nhàn đáp nhỏ…con muốn sao thì sao,má nghe con…nhưng tuyệt đối giử bí mật của mình.
Đức sung sướиɠ,nó không muốn vì ép buộc mà má nó cho nó chơi,như vậy không có ý nghỉa gì,giờ nghe Nhàn nói vậy nó mừng rở choàng chân qua ôm trọn lấy người Nhàn,tay lại sờ soạn khắp nơi,miệng thì di chuyển khắp nơi trêи thân hình trắng bóc của má và từ nay cũng là người tình trong bóng tối.
-Đức..nè..sao con rành chuyện nầy dử vậy?nói má nghe con biết làm chuyện nầy hồi nào?Nhàn vừa thở một cách nặng nhọc vừa muốn tìm hiểu …
-Bây giờ chuyện gì lại không có trêи mạng má…Cở tuổi con bây giờ con trai con gái hiếm đứa còn zin lắm..Con cũng chỉ học theo trêи mạng thôi…vừa nói vừa tham lam nút 2 đầu иɦũ ɦσα tay thì ra sức mà xoa nắn .Nhàn nằm im hưỡng cái cãm giác hai bàn tay đang sờ soạn trêи người mình,nàng nghỉ về lời Đức nói,quả thật là không sai,tuổi trẻ bây giờ so với cái thời xa xưa của nàng quả là 1 trời 1 vực.Xưa kia tuổi thằng Đức đều là con nít biết cái gì.Bây giờ xã hội thay đổi rồi,tụi nó đã thành tinh…cái gì cũng rành sáu câu…Nhàn nhớ lại vừa rồi…thiệt không thể tin là nó mới 14 tuổi nha.
Suốt đêm dài,hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quần thảo cho tới sáng.Trai trẻ được nếm mùi đàn bà càng ngày càng sung,người đàn bà thiếu thốn ɖu͙ƈ tình hôm nay như nắng hạn gặp mưa rào,thế là đủ trò đủ kiểu, trong phòng chỉ nghe toàn tiếng bì bạch bì bạch của hai bộ phận sinh ɖu͙ƈ chạm nhau, hòa lẫn tiếng rêи rỉ…
Khoãng quá trưa Nhàn giật mình tỉnh dậy…bên cạnh thằng Đức ngủ say,tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ,Nhàn nhẹ nhàng bước xuống giường nhặt lấy cái khăn tắm choàng qua người rồi đi vào phòng tắm.Nước mát khiến nàng tỉnh táo,nghỉ đến chuyện đêm qua Nhàn mĩm cười…nhớ tới cái của nó sao mà khủng thế nhưng thật là …sướиɠ,nàng không nhớ rỏ là bao nhiêu lần nhưng là cã đêm đấy,nó cứ như con trâu,còn nữa suýt ngộp thở chết mấy lần rồi,không nhớ mấy lần nuốt trọn khi nó bắn vào miệng mình tối qua.Chẵng ngủ được bao nhiêu nhưng nàng không cãm thấy mệt có điều cãm thấy đói.Thằng Đức có lẻ đói lắm đấy…Nhàn lau người khô khoát chiếc áo ngủ rồi xuống lầu đi về nhà bếp,nàng muốn nấu món gì cho Đức tẩm bổ…
Cũng không lâu thì thằng Đức cũng xuống lầu,trêи người chỉ mặc cái qυầи ɭót bó sát làm ƈôи ȶɦịt̼ độn lên trông thật bắt mắt khiến Nhàn tim đập loạn cãm thấy rạo rực mặc dù đêm qua cũng là quá quen thuộc rồi.
-Sao không ngủ thêm chút nữa?má đang nấu nồi súp,khoãng nữa tiếng nửa là ăn được rồi..
-Không ngủ được nửa,cũng đủ rồi,sao má thức sớm vậy,không mệt sao?Đức nheo mắt cười cười nhìn má mình.Khi nãy vừa mới tắm xong,Nhàn bận chiếc áo ngủ trắng nhưng bên trong là cái qυầи ɭót đen,phía trêи không có gì hết ánh nắng từ cửa sổ rọi vào khiến thân hình nàng như ẩn như hiện trông thật hấp dẩn khiến phía nó dưới lại cứng lên.Nó hao háo nhìn như muốn lột tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ và xử lý tại chổ,nhưng quả thiệt nó đang đói lắm,cần phải ăn 1 chút gì mới được.Đức mở tủ lạnh lấy 4 miếng phó mát đầu bò ăn cùng với chuối .Vừa nhai nó vừa hỏi:
-Chuyện ông già đó giờ má tính sao? Đức hỏi…nó ghét ông ngoại nhưng dù sao cũng là ba của má nó.Chuyện dù sao cũng phải giải quyết cho ổn thỏa…
Nhàn thở dài.
-Má tính liên lạc thương lượng với các dì con…Dì Út dù sao cũng sắp li dị rồi thôi thì nếu có thể về ở với ông ấy cũng tiện hơn.
-Không nên…má nghỉ đi,ông ta coi như là liệt toàn thân rồi,dì Út đi lại cũng khó khăn,phần lớn ngồi xe lăn…hai người tàn tật đó. Đức nói thẳng thừng…
-Tiện cái là chỉ cần mướn một người làm việc phụ giúp họ là được,chúng ta trả lương cao 1 chút chắc là không thành vấn đề.
-Đưa ông ta vào viện người già đi má à,ở đó có người ta lo mình chỉ là mổi tháng đóng tiền Tiền mình không thiếu….Dì Út dù sao cũng tự lo cho bản thân được,hơn nữa cũng không nên để dì Út chung nhà với ông ấy,một người là người thực vật,một là liệt,nếu là má thì má nghỉ sao?
Nhàn sững sốt, nàng không nghỉ tới điều nầy,.Đức nói đúng.
-Ừm,có thể như vậy tốt hơn….để suy nghỉ cặn kẻ lại.
Thấy má nghe lời mình, Đức sung sướиɠ,4 miếng phó mát vài trái chuối,uống vài ngụm nước làm nó no bụng,có câu ăn no động cởn thật là đúng,Đức thấy người nóng lên,nó đến gần ôm lấy má mà hôn hít,vén áo ngủ lên,tay trái bóp иɦũ ɦσα,tay phải luồn vào qυầи ɭót xoa xoa chùm lông đen …
-Mới sáng mà…lại muốn nửa sao?
-Ừm,má đẹp quá mà hấp dẩn quá mà con nhịn không được.lúc nào cũng muốn….cùng lúc cái áo ngủ được kéo lên vứt lên sàn ,tay Đức nắm qυầи ɭót kéo xuống Nhàn phối hợp co chân cho tuột hẵn ra ngoài.Trong phút chốc nàng hoàn toàn lỏa lồ…Từ phía sau,Đức ngồi xuống,áp mặt vào ʍôиɠ hun hít ɭϊếʍ láp…
-Ăn sáng đi đã…Nhàn bị kϊƈɦ thích trước sự tấn công của thằng con,hổn hển nói trong đứt quảng…
-Không đói…xong rồi ăn cũng được mà…giờ con ăn má trước đã….
Đức lấy hai bàn tay banh hai ʍôиɠ đít ra hai bên,cái lưỡi liền đưa vào giửa ngoái tới ngoái lui lia lịa ,Nhàn cúi nghiêng người về phía trước,hai chân dang rộng ra hoàn toàn phối hợp cho cái lưỡi có thể xâm nhập xâu hơn,cửa hang đã bắt đầu ướt đẩm.
-Lên lầu nha…Nhàn thều thào…
-Tại sao phải lên lầu?đây cũng được mà,trong nhà đâu có ai chứ.
Reng…reng..reng…reng…Tíếng điện thoại reo vang từng hồi… không muốn nghe nhưng chợt nhớ là ba thẳng Đức cứ cách hai ngày thường hay gọi về vào giờ nầy, Nhàn cố di chuyển về hướng cái máy điện thoại gắn trêи tường,miệng thằng Đức ở dưới cũng di chuyển theo và cái lưỡi vẫn không ngừng quậy …Nhàn bậm môi chết điếng vì khoái cãm.
-A lô…Nhàn cố giử giọng nói bình thường nhưng vẩn là khàn khàn rung rung .
-Anh đây,em bịnh à?anh gọi di động sao không thấy trả lời…
-À không có gì,cái di động quên ₫ể …trêи lầu,em đang nấu cơm dưới nhà…cái lưỡi quái ác của thằng Đức tung hoành từ phía sau giửa hậu môn và cửa mình khiến Nhàn khó mà giử vẻ bình thường,nói chuyện hơi lắp bắp.
-Anh điện nói em là ngày mai chưa về được đâu,công việc bàn thảo chưa xong có lẻ phải hai ba hôm nữa mới xong….Thôi vậy nha…rồi bên kia đầu máy cúp đường dây…Nhàn cũng chẵng màng…tay gát máy bấu mạnh vào đầu thằng Đức…
-Ba hả? Ổng chừng nào về…Đức đứng lên miệng ngậm đầu иɦũ ɦσα bú ɭϊếʍ rồi nút mạnh từng đợt,ngón tay xâm nhập xâu vào hang động,khều khều móc móc ,Nhàn lưng dựa vào tường,ưởn người ra,1 tay vò tóc Đức,1 tay vuốt ve ƈôи ȶɦịt̼,mắt nàng lim dim hưỡng thụ.mặt đỏ như say rượu,rồi không chịu nổi sự kϊƈɦ tình,nàng ngồi xuống hai tay cầm ƈôи ȶɦịt̼ đang ngóc cái đầu bóng lưỡng với vẻ mặt si mê.
-Ổng nói ngày mai chưa về được…nói xong,Nhàn há miệng ngậm con ƈôи ȶɦịt rồi bắt đầu bú …tuy đêm qua đã nhiều lần để Đức chơi cái miệng mình,hôm nay nàng cãm thấy đêm qua nàng vẩn thật tình chưa hưỡng thụ ƈôи ȶɦịt̼ nầy.Bởi vậy khi vừa ngậm vào miệng,nàng ɭϊếʍ,mút rất say sưa.Trong chuyện vợ chồng,Tuấn cũng đòi hỏi cái chuyện bú ɭϊếʍ nầy,nàng làm là vì chìu chồng,coi như là bổn phận đi nên chưa bao giờ để Tuấn phọt vào miệng mặc cho Tuấn có năn nỉ thế nào đi nữa,còn đối với Đức,từ hôm qua tới giờ nàng không nhớ nó đã phọt vào miệng mình mấy lần rồi và không những thế,Nhàn còn nuốt hết xuống bụng.
Hai tay chống vào tường,ʍôиɠ đưa về phía sau cho thằng Đức dập mạnh vừa dập nó vừa lòn 1 tay về phía trước,luân phiên nhồi bóp hai иɦũ ɦσα đang đong đưa theo từng cú dập ,tay kia thì cũng lòn ra phía trước mân mê đám lông mịn, cạnh đó con cặt nó thụt ra thụt vô lia lịa,tư thế nầy khiến Nhàn kϊƈɦ thích tột độ nên ɖâʍ thủy lại lai láng tuôn trào…
Bành bạch…bành bạch”. Tiếng cọ sát tạo nên khi ƈôи ȶɦịt ra vào và trong âm hộ đầy ɖâʍ thủy
Hai cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong tư thế dính lẹo,cứ thế mà di chuyển quanh khắp nhà .
“Bành bạch bành bạch….”
-Ahhhhhhhhh….tiếng rêи thống khoái sặc mùi ɖâʍ ɖu͙ƈ thỉnh thoảng vang lên.
Một giòng khí trắng đục chãy chầm chậm từ đùi xuống tới chân,người Nhàn vô lực,mềm như cọng bún,đứng không muốn vững nhưng từ phía sau Đức vẫn không ngừng công kϊƈɦ tới…1 tay vẩn choàng ra phía trước xoa xoa trêи chồm lông lúc nầy đả ướt mem ,giửa chùm lông đó con cặt vẩn còn đang nhấp nhô ra vào 1 cách thô bạo…tay kia củng đang sang trái rồi sang phải nhào nặn cặp vú…
Trong phim tình ɖu͙ƈ Nhật bản cũng là thế thôi….