Thằng Đức – Chương 138 lệ bí thư…lậm rồi – Botruyen

Thằng Đức - Chương 138 lệ bí thư…lậm rồi

Lịch có thể thay đổi Tác giả :Lạt Ma

Về tới Đà Nẳng..Huê cãm thấy rất an toàn và thoãi mái trong hang ổ của mình…Trong ngôi biệt thự..lúc nào cũng có vài chục thằng đàn em bảo vệ…dao.mả tấu đều có..Súng lục vài cây…Biệt thự như một pháo đài…Vậy cần gì phải sợ ai chứ?

“-Hửu..Tăng cường anh em chung quanh biệt thự..thấy người lạ mon men tới gần…’phơ’ cho tao..ȶɦασ mẹ..tao coi chúng có ba đầu sáu tay gì…” Huê căn dặn Hửu gia tăng phòng vệ…tuy không nói rỏ nhưng Hửu hiểu cụm từ ‘người lạ’ muốn ám chỉ ai…Chuyện nầy rất đúng ý của hắn…Nếu Huê quy thuận đám người kia..hắn rất khó ra tay để lật đổ mụ…Bây giờ thì hay rồi…hắn chỉ cần lật mụ là ‘lên ngôi’…

-“Yên chí đi chị Huê…Họ có mạng tới … sẻ không có mạng về..” Hửu nói như đinh đóng cột…Hắn tuy biết đám người kia xuất thân từ quân đội..Nhưng rồi sao chứ?hắn không tin vài chục đàn em ngày đêm canh gác,dao búa có đủ mà không chống nổi vài con đàn bà và một thằng nhóc…

-“Hay lắm…tao thích nhất là câu nói nầy” Huê nghe nói…đã yên tâm..càng yên tâm hơn…Liếc thuộc hạ ..thầm nghỉ “’Như vậy chờ thêm một thời gian..xong chuyện rồi tiển thằng nầy cũng không muộn…”

Ngay lúc nầy di động của Huê vang lên…mụ nhìn màn hình… bắt máy ..với nụ cười khinh khỉnh…

-A lô…là ai vậy..Có chuyện gì sao?

-Ha ha..Tôi là Trần Đức…

-Trần Đức?Ha ha..là ai vậy…Là con chó hay con mèo vậy?…mụ còn muốn nói thêm nhưng bên kia đã cắt máy rồi…

-“Ha ha ha…muốn nắm đầu chị Hai mầy?nằm mơ đi…Có giỏi tới đây…” Huê cười gằn,,

-Chị Huê.Là bọn họ?

-“ừm…Tao bây giờ mong chúng tới đây…ȶɦασ má….tao chôn sống tụi nó…muốn leo lên đầu tao ngồi…không dể đâu…” Theo thói củ,Huê phùn mang trợn má..hai mắt long lên..miệng văng tục…Thái độ rất hung dử…Hoàn toàn khác hẳn khi đứng trước ‘người lạ’ khi lúc còn ở Hà Tỉnh…

Thành phố Hà tỉnh…

-“ha ha.. thú vị..thú vị…” Đức lảo bản tắt máy… bị mắng là chó hay là mèo nhưng không giận..miệng vẩn cười hi hi ha ha…Tại vì hắn đoán đúng..mụ Huê kia sớm muộn gì cũng trở mặt…nhưng không ngờ nhanh như vậy…

Cuộc điện thoại vừa rồi mục đích là để thăm dò….Đức mở ‘speaker’ cho mọi người nghe…

-“Biết mà…Thả hổ về rừng..” Thục Linh lầu bầu..mặt tức tối..

-Ha ha..đâu có sao chứ..Chuyện nầy nằm trong dự tính mà..Nhưng không ngờ mụ ta trở mặt quá sớm..Vậy cũng tốt…

-“Vậy…vậy là huề? Hết phim?”…Xuân Mai là người náo động…Nghe bọn Huê đại tỷ không biết ơn lại còn trở mặt…ngứa ngáy chân tay…Thấy hắn không nói gì…nàng cãm thấy nóng lòng…

-Ha ha..Từ từ đi..ɖu͙ƈ tốc bất đạt….Xong chuyện ở đây trước….

Thu Tâm và Phương Anh mặt âm trầm…Dám nói chuyện với hắn như vậy?…

-“Ở đây coi như cũng OK rồi…Hai là tụi em đi trước?” Thu Tâm đề nghị…

Đám mỷ nử hai mắt sáng lên…Mắt nhìn lảo bản…hy vọng hắn gật đầu…Ở đây có chút nhàm chán rồi…Muốn đi Đà Nẳng quậy một phen…Tuy không nói gì nhưng trong bụng có chút khó chịu khi nghe con mụ kia hổn xược với hắn…

-Vậy à…Vậy cũng được…biết làm sao rồi chứ gì?

-“Biết rồi…Dò tình hình..đường đi nước bước…không được manh động..”Thục Linh ‘lườm’…

-“Ha ha..Biết vậy thì tốt…Lo nhất là cô đó…”’bốp’…Nói tới đó..Hắn vổ ʍôиɠ nàng một cái…

-“Anh..anh muốn làm gì?” Mặt nàng đỏ lên..hắn dám vổ ʍôиɠ nàng trước mặt mọi người…

-Làm gì?Cô thua tôi hai lần..đừng tưởng tôi quên..dám chơi dám chịu…đúng không?

-“Hi hi ha ha..” Trừ Thục Linh …ai cũng bật cười…

Vạn sự khởi đầu nan…ý nói là bất cứ việc gì…lần đầu tất nhiên là khó khăn…nhưng sau đó thì mọi việc sẻ dể dàng…vậy thì nếu lần đầu tốt đẹp thì lần hai …lần ba và những lần sau đó nhất định sẻ tuyệt vời…Ngọc Lệ Bí thư đã có lần đầu tiên tuyệt vời…dỉ nhiên là hóng lần sau..và lần tới nửa…Đàn bà như nàng trong tuổi hồi xuân..đòi hỏi mạnh lắm…Sau lần trước…Lệ Bí thư ngẩn ngơ cả ngày..làm việc không được tập trung…Cứ nhớ tới hoài những lúc cùng hắn hoan lạc…

Sáng nay cũng thế…Trong văn phòng trêи lầu ba..Lệ ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài…Trời cuối thu cảnh bên ngoài đẹp như bức tranh nhưng Bí thư Lệ..Tâm bất tại… chẳng buồn thưởng thức…nàng đang ước gì cùng với hắn giờ nầy …trong căn biệt thự thì tốt biết mấy…Nghỉ đến đó thôi..giửa hai chân đã bắt đầu ươn ướt…Lệ có chút xấu hổ..Tự hỏi…có phải mình càng lúc càng đâm đãng? Không phải đâu…Ba của Ngọc Lan chết đã hai năm rồi..Hắn là người đầu tiên…Như vậy đâu phải là ɖâʍ đãng chứ?Đàn nàng cũng có nhu cầu mà….Lệ Bí thư tự bào chửa…

Ngay lúc nầy…chuông di động trêи bàn reo…Liếc mắt nhìn màn hình…Lệ sửng sốt…’thần giao cách cãm?’..vội vàng bắt máy…cố giử giọng trang nghiêm..

-A lô..Là cậu à….Sao sớm vậy..Có chuyện gì sao?

Hôm qua ở văn phòng Thái Điệp….Đức đã có nói qua dự tính thành lập trạm y tế trong các thôn làng xa xôi với kinh phí do Đức Lập đài thọ…Chuyện nầy lẻ ra chỉ cần Thái Điệp hướng lên Tỉnh báo cáo là được..Nhưng với giao tình của hắn và Diểm Chủ tịch cùng Lệ Bí Thư…đích thân đến tự mình trình bày trước cũng là chuyện tốt…Vì vậy hắn thử gọi điện cho Diểm trước…

Diểm thần thần bí bí nói đang ra phi trường đón bạn bè…Căn dặn hắn hướng Bí Thư báo cáo là được…Vì vậy hắn gọi Lệ..Nếu Lệ có chút thời gian tiếp thì tốt..không thì cũng không sao…Là nhân vật cao tầng…Hắn hiểu Lệ Bí thư nhất định có lịch trinh cho một ngày làm việc rỏ ràng…Khó mà ‘chen chân’ vào được…..

Lẻ ra là vậy…chỉ gặp mặt vài phút để trình bày câu chuyện là được rồi…nhưng nghe giọng nghiêm túc của Lệ Bí Thư…Nhớ lại hôm trước..bộ dáng thèm khát của người đàn bà nầy khiến lòng ɖâʍ hắn nổi dậy…muốn đến ‘phập’ nàng ngay trong văn phòng…

-Lệ Bí Thư…Có chút chuyện muốn hội ý…Không biết Bí Thư có chút thời gian….

-“Ừm được..Đến đây đi…” Bí Thư Lệ cướp lời…

-“Ha ha..Cám ơn…Tôi đến ngay..

Lệ cúp máy…dùng điện thoại trêи bàn gọi ra ngoài dặn dò Thư ký ưu tiên cho người tên Trần Đức vào gặp nàng…Điều chỉnh lịch trình cho ngày hôm nay hoặc hủy bỏ nếu cần thiết…

Hồng làm thư ký cho Ngọc Lệ đã nhiều năm rồi..Từ lúc Lệ Bí Thư là Chủ tịch huyện..Mổi lần được điều đi đâu..Lệ Bí thư đều mang theo nàng để làmThư Ký… Vì vậy,ngoài quan hệ lảnh đạo và thuộc hạ …Hai người có thẻ nói tình thân như chị em..

Nghe Bí thư nói ưu tiên cho người tên Trần Đức…Điều chỉnh lại lịch trình..Hồng ..sửng sốt…Điều chỉnh hoặc thay đổi lịch trình …không phải là chưa từng xãy ra nhưng rất hiếm khi …Ngoại trừ trường hợp đặc biệt…cho các nhân vật quan trọng…

Hôm tiệc tẩy trần phái đoàn Cần thơ..Hồng bên cạnh Lệ Bí Thư…Do đó biết người tên Trần Đức là ai…Nhưng không nghỉ người nầy lại quan trọng như vậy

Tuy thắc mắc nhưng lảnh đạo đã nói vậy ,,,Bổn phận thư ký là làm theo thôi…Vì vậy khi thấy hắn đến…Hồng rất khách sáo thân thiện…trực tiếp đi đến phòng Bí Thư gỏ cửa …mời hắn vào…

Ngọc Lệ đang phê duyệt văn kiện..thấy Thư ký đưa hắn vào..Nàng ngẩn mặt lên…Cặp kiếng trắng tròng…gương mặt thanh tú…là một mỷ phụ quý phái…Nhìn chỉ trạc 40…Khó mà tin được là nàng xấp xỉ 50…

-Tới rồi à..ngồi đi..uống gì không…

-“Nước lọc được rồi.làm ơn..” Đức quay nhìn Hồng lể phép mĩm cười…Thư ký của Bí Thư tỉnh ủy sau nầy nếu được điều đi xuống tuyến dưới ..ít ra là Bí thư một huyện nào đó…không thể thất lể được…

-“Được”…Hồng mĩm cười quay lưng ra ngoài…Vài giây sau quay vào mang theo chai nước lọc..đưa đến tận tay… hắn mĩm cười cám ơn..Hồng cũng mĩm cười nói “không có chi”…bước .ra ngoài khép cửa…

Trong văn phòng bây giờ chỉ còn Lệ với hắn..Bất chợt Lệ cãm thấy nao nao…ngượng nghịu…nhớ hôm trước ..cái dáng ɖâʍ đãng của minh…khi thì chõng khu cho hắn nắc..khi thì bυ” ƈôи ȶɦịt hắn..Hầu như lúc đó tình nguyện để hắn ‘hành hạ’ cơ thể mình…

-“Có chuyện gì?” Lệ có trấn tỉnh…nhận ra cơ thể đang có dấu hiệu không bình thường..Phía dưới bắt đầu ươn ướt…thân nhiệt tăng dần…tim đập thình thịch..

Số là lần trước là lần đầu tiên…Lệ gần đàn ông sau hai năm chồng qua đời…Thiếu thốn hai năm không thể bù đắp trong một ngày…Trong thâm tâm sâu kín …đang thèm muốn…Chỉ tiếc nơi đây là văn phòng..nếu là ở biệt thự…Lệ nghỉ mình sẻ vồ lấy hắn…

Đức cười thầm…Nhất cử nhất dộng của Lệ đều không qua khỏi ánh mắt kinh nghiệm của hắn….Trưởng Ban My…Chị Tư…Dì Hường…Ước muốn,khát vọng thầm kín của họ hắn rành lắm…Lệ Bí Thư sẻ không khác…hơn nửa…không phải là lần đầu…

-“Sắc mặt Bí Thư có vẻ hơi tái” …Hắn phá tan sự im lặng…bằng cách quan tâm hỏi..

-Vậy sao…không có gì…

Hắn đi đến sát sau lưng.Lệ….đưa hai tay lên hai bên đầu,,xoa xoa….

-Có thấy đở không…

-“Ừm…Coi..coi chừng có người vào…” Lệ nhắc nhở…

-“Ừm..được..” Hắn đi đến cửa..gài mốc…quay trở lại….tiếp tục xoa xoa…Cửa đã khóa..Lệ an tâm thả lỏng tinh thần…nhắm mắt…

-Có chuyện gì..nói đi…

-Ha ha..Cũng không có gì quan trọng…sao..Có thấy thoải mái không?

-Ừm…Cũng có tay nghề đó chứ…

-Hi hi..Có học chút chút..

Hai người im lặng….Bàn tay hắn cứ tiếp tục xoa xoa…dần dần di chuyển xuống vùng cổ…rồi không ngại ngùng chui thẳng vào áo ngực …xoa bóp…se đầu ti…

-“Ưm”..Lệ rêи nhỏ…Môi hắn áp lên môi nàng…Hai tay Lệ quàng qua cổ hắn..ghịt mạnh..Môi hai người không rời nhau…Bàn tay hắn lần mò sau lưng nàng..tháo móc..kéo phẹc mơ tuya ..Chiếc váy như vậy liền được kéo xuống…Cặp đùi thon..trắng…

Trong khi hắn tìm cách cởi váy..Nàng cũng tìm cách cởi khóa quần hắn..Kéo phẹc mơ tuya quần xuống…

Hai người hối hả cởi quần áo cho nhau…Chỉ có phần dưới là được tuột hẳn ra ngoài.,,Để hành sự…

Lệ ngồi dựa lưng trêи ghế..gát hai chân lên vai hắn…Cửa ɭ*и rộng mở trước mắt.cho hắn tận tình quan sát…Thái Điệp và Ngọc Lệ đều có điểm giống nhau..ɭ*и không có nhiều lông…Mu no tròn…Hai mép thịt của Ngọc Lệ vẩn còn hồng…nơi ấy đang lầy lội..Hắn kê miệng vào…ʍút̼ mạnh…ɭϊếʍ…Phía trêи ngực…hai tay khi bóp khi se đầu ti…

Lệ cắn mạnh môi…để kiềm hãm tiếng rêи rỉ của minh…Hắn càng ʍút̼ càng ɭϊếʍ..nước trong người nàng càng thoát ra…Người nàng chơi vơi…

Rồi hắn đứng …nàng quỳ…Lệ cầm ƈôи ȶɦịt hắn chà đầu ƈôи ȶɦịt sát khắp nơi trêи mặt nàng..cạ vào vú…lên ngực..Cuối cùng ngậm vào…bυ” ʍút̼…tham lam hối hả…Đây là văn phòng…không thể từ tốn nhưng chính vì vậy mà vô cùng kϊƈɦ thích…Càng kϊƈɦ thích càng không chịu được lâu….Lệ đứng lên…

Hai tay nàng chống lên bàn..ʍôиɠ trắng mịn đưa về phía sau…cho hắn đút vào..Hắn còn chần chờ..nàng sẻ điên..Hắn đút ƈôи ȶɦịt vào..hai tay vịn hai bên eo nàng..nắc bạo…Hắn nhấn tới..nàng đây ngược ra sau…cho ƈôи ȶɦịt hắn vào sâu hơn mặc dù không thể sâu hơn nửa…

Lệ Bí thư lậm rồi…Nàng đang nghỉ…không biết có thể nào..điều hắn ra Hà Tỉnh làm việc?

Bên ngoài.Hồng …đang điều chỉnh lịch trình hôm nay… nét mặt bên ngoài bình thản nhưng trong lòng đang dậy sóng…Nàng đang suy nghỉ bên trong..có lẻ nào? Nhưng linh tính cho Hồng biết…chắc là như vậy rồi…Nàng không ngạc nhiên chút nào…Thời buổi nầy trai trẻ cặp với phụ nử lớn tuổi hơn….gọi là cái gì ‘lái máy bay’ thì phải…Hồng thông cãm với lảnh đạo của minh…đàn bà cũng có nhu cầu mà…nhưng đây là văn phòng…Lệ Bí Thư coi vậy mà gan thiệt….Hồng hâm mộ…

Tình cảnh Hồng và Bí Thư cung không khác nhau nhiều…Hồng va chồng ly dị còn Bí thư là quả phụ…

Đồng bệnh tương liên…Cũng chính vì lý do nầy mà cho tới ngày nay…Hồng còn đang lưởng lự..có nên xuống tuyến dưới xông pha? Hồng muốn vào Nam công tác …Đi cho biết đó biết đây…Là Thư ký của Bí thư tỉnh ủy..điều xuống tuyến dưới.ít ra sẻ là .Bí thư huyện ủy….

-Thư Ký Hồng…Bí Thư có bên trong? Nhờ chị thông truyền..Tôi có chuyện cần gặp…

Đang suy nghỉ miên mang…Nghe tiếng nói gần kề…Hồng giật minh ngẩn đầu lên…là Phó Chủ tịch Trần đại Viêm…Nếu là bình thường..Hồng sẻ thông báo .Nhưng bây giờ..đúng là không tiện…Đành phải nói…

-Chủ tịch Viêm…Thật là xin lổi…Bí Thư đang họp…

-“Ai bên trong thế,..Thư ký Hồng…” Viêm có chút khó chịu..Hắn là Phó Chủ tịch tỉnh…Có chuyện muốn gặp Bí Thư…Cho dù không có hẹn nhưng cũng phải ưu tiên cho hắn ..Trừ phi người đang họp với Bí Thư là nhân vật quan trọng nào đó…

Đến lượt Hồng khó chịu…Ai sợ hắn cứ nàng không sợ…Theo nguyên tắc…nàng không thể nói với người khác Bí Thư đang họp với ai…nhưng nàng ít áp dụng nguyên tắc nầy…vì không cần thiết…nhưng không thích người khác gặn hỏi…Cho dù hắn là Phó Chủ ticj tỉnh thì sao chứ..Nàng là người của Bí Thư..Nhân vật số ‘1’ của Hà Tỉnh…

Cũng may..trong lúc nàng định mở miệng từ chối.Cánh cửa phòng được mở ra…Đức bước ra,,,theo sau là Lệ …Nét mặt hắn kinh cẩn..Nét mặt Lệ nghiêm túc…Chẳng ai ngờ hai người vừa ‘hành sự’ xong..ngoai Hồng thư ký…

-“Cậu về nhé…Đề nghị của cậu…..tôi nhất trí ủng hộ..” Lệ màu mè..đưa tay ra….

-“Cám ơn Bí Thư…ngày khác tôi sẻ trở lại” Đức bắt tay Lệ…dùng ngón trỏ cào cào tay nàng…Rồi quay lưng bước đi..không quên nhìn Hồng thư ký gật nhẹ đầu..mĩm cười…

-“Chủ tịch Viên…Nếu có chuyện gì mai hẳn nói..Tôi đang bận” Thấy Viêm đang đứng xớ rớ…Biết hắn muốn đến gặp mình nhưng nàng không muốn gặp hắn trong lúc nầy…

-“Bí thư.Tôi chỉ cần 5 hoặc 10 phút thôi…” Tuy nghe Lệ nói nhưng Viên nghỉ rằng Lệ sẻ nể mặt khi nhe hắn nói …5 hoăc 10 phút không lâu mà…

Xui cho hắn…hôm nay nhât dịnh Lệ không để hắn vào…

Số là … Nắc một hồi lâu.,,Thấy Lệ Bí thư đã hai lần ‘thần hồn điên đảo’,đồng thời cũng thở không ra hơi, ngất ngư.chân đứng không vửng…hắn đút ƈôи ȶɦịt vào miệng nàng chơi thêm một hồi…tay bóp… иɦũ ɦσα Lệ thuộc hàng cở 38 D …Nhớ là đã khá lâu không chơi иɦũ ɦσα nên để ƈôи ȶɦịt giửa hai khe ngực…mà nắc…rồi phọt ngay trêи ngực nàng…Vừa phọt xong…hai người buông nhau ra,đang lau chùi chút đỉnh thì nghe có tiếng văng vẳng bên ngoài…Cả hai nhanh chông người mặc lại quần áo…thu dọn ‘bãi chiến trường’ cho ngăn nắp một chút…

Khi hai người làʍ ȶìиɦ…tϊиɦ ɖϊƈh͙ tiết ra..và mùi khí ɖâʍ bay thoang thoãng…Vì vậy,Lệ đã mở cửa sổ cho không khí trong phòng dịu đi,nhưng cần một chút thời gian…Hơn nửa trêи ngực nàng..chất hắn phóng ra..tuy đã chùi sạch nhưng vẩn có chút ‘hương vị; và hơi còn nhơm nhớp..Có chút khó chịu…Nàng muốn về nhà tắm một cái…Đây là lý do..,nàng không muốn ai vào văn phòng minh trong lúc nầy…

-“Hồng…Em lấy hẹn sớm nhất cho Viêm Chủ tịch..Vậy đi…”Lệ không nói thêm..quay lưng đi vào trong…Nàng không cần phải nể mặt ai cả…

Gần đó..có mấy người đang chờ đợi đến lượt mình gặp Bí thư…Tuy nghe rất rỏ nhưng làm như câm và điếc…Hai mắt tập trung trêи ‘hồ sơ’ trước mặt..hoặc làm như ‘bận rộn’ nói chuyện điện thoại…Họ sợ Viêm mất mặt..giận cá chém thớt thì bỏ mẹ…

-“Chủ tịch Viêm…Sâng ngày mai 9 giờ..Tôi sắp xếp cho ông nhé..”Hồng lể phép mĩm cười…

-“Thôi không cần…” cãm thấy mất mặt nhưng không dám phát tiết…Quan cao hơn một cấp đủ đè chết người huống chi là Bí thư Tỉnh ủy..Cao hơn hắn đến hai cấp…

Nhưng đây không phải là vấn đề hắn bận tâm…Thằng trẻ kia nói tiếng Nam…Bí Thư hình như coi trọng…Chẳng lẻ?…Nghỉ tới đây mặt Viêm đen như đít nồi.. phất tay bỏ đi…

Hồng nhìn theo sau lưng hắn… Nhếch miệng cười…

Nhận được điện thoại của Diểm… Hà liền ‘búc’ (book) vé máy bay ngay nhưng gần 48 giờ sau mới đặt chân tới sân bay Vinh…Thấy chỉ có Diểm tới đón..Hà có chút không hài lòng…

-:Hắn đâu? Mầy có nói cho hắn biết là tao tới hong?

-Không….Định cho hắn một sự ngạc nhiên…Đừng có gấp mà…Đi…Về khách sạn nghỉ ngơi trước…

Nghe Diểm nói…Hà nguôi giận…nhưng sau đó cam thấy tưng tức…

-“Người hôm ấy là ai vậy?…bạn mầy hả?Con nầy…Sao đem thằng cháu tao đi tùm lum vậy?” Hà có chút ghen ghen khi thấy người lạ ‘nuốt’ con ƈôи ȶɦịt của hắn…

-“Cái gì tùm lum..có lợi cho hắn đó.. mầy biết là ai không…phe ta…là Bí thư tỉnh ủy..” Tuy chỉ có hai người trong xe nhưng khi nói đến thân phận ủa Lệ…Diểm nhỏ giọng…

Hà nghe bốn chử ‘Bí thư tỉnh ủy’ ..liền làm thinh….không phải sợ..Quả thật nếu có quan hệ tốt với nhân vật cao tầng..Sẻ có lợi cho tiền đồ của hắn…

Thấy Hà làm thinh..Diểm biết Hà cân nhắc được lợi hại…liên nói thêm..

-Nà…Trước mặt người ta..Mầy và hắn đừng có xưng hô dì cháu đó nha…khong được tiện lắm…Mầy hiểu ý tao không?

-Chuyện nầy tao biết..không cần mầy dạy…

-“Hi hi..Bây giờ về khách sạn.tắm rửa..ăn cơm..rồi cho hắn biết…tao có đề nghị…4 người minh chơi chung nha..ha ha..Nếu mầy không ngại….” Diểm ɖâʍ đãng nói..

-“Hắn kham nổi hong?” Hà nghe nói…lòng ɖâʍ nổi dậy…Hà cũng như Diểm và Lệ…Đàn bà tuổi nầy…ít nhiều có chút biến thái…thích nhìn người khác ȶɦασ nhau để đạt được kɧօáϊ cãm trước khi ‘lâm trận’…

-“Tao sợ ba người cũng không chịu nổi hắn…Hắn….càng ngày càng hắc hắc…” Nói tới dây..Diêm cười rú lên,,Hà chắc chắn hiểu …Hôm đó hắn hùng hục như con trâu…cả Lệ và Diểm cũng rất vất vả bồi tiếp…

-Tao…Sao cũng được…

-Hắc hắc..Vậy để tao sắp xếp…

Là như vậy..không phải hắn đi tìm đàn bà…Mà các bà tìm hắn…

Ngây nào cũng vậy….Hắn đi một vòng ‘cưởi ngựa xem hoa’ với tư cách ‘lảnh đạo’..Chị em Nhả Thy,Nhả Phương được khen một lần…là lao đầu vào kiểm tra cái nầy..kiểm tra cái kia…Chính vì vậy mà tránh được nhiều phiền toái…Hôm nay đoàn đã tiến đến xả khác rồi..Tính theo tiến trình thì còn đúng mọt tuần nửa..Cơ bản coi như xong…Có thể về nhà…Tuy mổi ngày đều có nói chuyện qua điện thoại nhưng ai cũng oán giận…xem ra nếu sau một tuần nửa mà không thấy mặt hắn ở Cần Thơ..Cả đám sẻ kéo ra ngoài nầy …Gia Kỳ nói cuối tuần nầy sẻ về ‘thăm ông nội’…không biết có thật không…

Sau lần trước..Tuấn Hào biết sợ…không dám có ý hái hoa dại nửa…Chỉ quanh quẩn với bạn gái Ngọc Huệ…Chỉ có Hưởng và bọn đàn em là thật sự hưởng phước…tha hồ thả dê mấy em Hà Tỉnh…

Sau hai lần tới lui…Hưởng rúc cục củng tuột được cái quần của bà chủ quán …Nói nào ngay…Quỳnh là góa phụ…chưa tới 50 mà…Trước kia cặp với Bân… …Gần đây…Trong vụ mánh mun tiền cứu trợ..Bà bị lảo đá ra ngoài… tức giận..lơi dụng Hưởng tắc kè mà chơi lại lảo một vố…Khiến lảo ói ra hết…Vì vậy cãm tinh đối với Hưởng tăng lên không ít…làm thức ăn thết đãi ,đem bia rượu cho hắn uống…không tính tiền…Coi hắn như con cháu…

Hưởng thì kɧօáϊ bà chủ Quỳnh…khác biệt tuổi tác làm hắn dể nứиɠ ƈôи ȶɦịt…Thấy Quỳnh đặc biệt thân mật đối đãi….tưởng bà chủ chịu đèn…Nhân lúc chỉ có hai người…ôm chầm lấy …hôn hít…sờ ɭ*и,bóp vú…cạ cạ ƈôи ȶɦịt vào ʍôиɠ bà…ý đồ muốn đụ…

Quỳnh sửng sốt…không ngờ tên trẻ nầy hứng thú với mình…Trước kia…cặp với Bân…thỉnh thoảng lảo ghé tạt qua…coi như cũng đở thèm…Bây giờ hết rồi…Ai dè mất trái quýt lại được trái cam…Bân già…Hưởng là thanh niên trai tráng…Còn muốn gì hơn?Vì vậy..chìu hắn…

Bân chỉ một phát..nằm lăn ra…Hưởng thì khác…Phọt xong…nằm một chút lại bắt đầu bυ” ɭϊếʍ… leo lên..nắc…Hắn làm Quỳnh sướиɠ tỉ tê…

Mấy ngày nay..cứ đêm về..Hưởng tắc kè ‘đóng đô’ ở đây…hưởng phước…

Chỉ có Đương là gương mẩu mổi ngày xong công tác…cơm nước rồi thì ru rú trong phòng…

Đức chỉ cần biết vậy…Ra ngoài chơi,hay ở trong phòng lên mạng cũng được…miển là không có chuyện là tốt rồi…

Hồng Phượng sau lần đầu tiên đó…Cũng như Thúy Ái…nằm trong phòng một ngày…’dưởng thương’…bây giờ đã đi đứng bình thường trở lại …và hình như bắt đầu…hóng…Đúng như ông bà có nói…Con gái …mầy ‘chịt’ nó được một lần…nó đeo mầy như đỉa đeo…

Củng may…biết mình và hắn chỉ có thể ‘ngầm’ …nên nàng không dám lộ liểu…chỉ âm thầm ‘ra lệnh’ khi nào anh đến ‘thăm’ em…

Chuyện gì chứ đến thăm em là chuyện Đức rất là hăng hái…nhưng phải vào lúc nửa đêm mới được..và không thể mổi ngày đâu à..Anh phải giủ gìn sức khỏe…

Nàng nghe bùi tai…đâu biết cũng là cách đêm..đầu hôm hắn chui vào phòng Thúy Ái…nửa đêm nằm không trêи giường Ngọc Trinh…cũng trêи giường dì Út…hoặc là giường của Hương…

Chưa kể ban ngày…sau khi ‘cởi ngựa xem hoa’ một vòng kiểm tra công tác…Hắn khi thì đến ở bên ba chị em Mỷ Chi khi thì đến với Thu Tâm.và Phương Anh…Và cũng cách ngày đến văn phòng Thái Điệp…Lệ Bí Thư,Chủ tịch Diểm…

Nói tóm lại…hắn làm thì ít…ȶɦασ thì nhiều…Ở Cần Thơ là vậy…Ra ngoài nầy…cũng y chang..không có gì thay đổi

Nhưng may mắn là không phải ngày nào hắn cũng phọt..ȶɦασ nhiều….hắn biết ‘tự kiềm chế’..Chỉ phọt với người mới,,,hoặc khi hắn muốn…Vì vậy Phương Linh thấy sức ăn hắn thật kinh người…

Đà Nẳng Airport…

Sáu mỷ nử…ăn mặt thời thượng…Đàn ông thanh niên nhìn thấy họ mà không nứиɠ ƈôи ȶɦịt thì trăm phần trăm nếu không phải là bê đê thì sinh lý chắc chắn có vấn đè nghiêm trọng…Bởi vậy từ lúc ra sân bay Vinh cho đến lúc ra cổng sân bay Đà Nẳng…Họ đã thu hút không biết ánh mắt ɖâʍ dê… Ậy…Nhìn thì được nhưng chớ đến gần…

Có nhiều khứa chịu không nổi sức quyến rủ…mon men tới gần tính lân la trò chuyện nhưng chưa mở miêng đã vội thối lui trước ánh mắt sắc lãnh của mỷ nử…

Dáng người mảnh khảnh ,thướt tha nhưng hành lý ký gởi của họ tuy nhỏ mà nặng chình chịch..Người tài xế có nhiệm vụ đón khách tại sân bay tưởng bở…cầm lên muốn xệ vai thế mà họ xách lên coi như không có gì…

Furama Villas Đà nẳng…Khách sạn 5 sao…Biệt thự 3 phòng ngủ cho sáu người…Đây là Đức chọn cho họ…Ở với Nancy,My Chi đều là biệt thự trong khu nghỉ dưỡng 5 sao nên hắn quen rồi…Khi chọn khách sạn hay khu nghỉ dưởng..đều chọn 5 sao…..không thể bạc đãi người của mình được…. Tiền bạc …không thành vấn đề…

-“Wow…Đi ra ngoài công tác như vầy…hi hi đi hoài cũng được” Thục Linh nhìn biệt thự,có hồ bơi riêng..bải biển xa xa…thích thú nói…

-“Hi hi…Nếu có hắn đi cùng mới tuyệt” Kim Chi nhìn Phương Anh và Thu Tâm cười nói…

-“Hi hi…Con nhỏ nầy…Mi có hứng thú với ảnh thì cứ tự nhiên…” Biết Kim Chi trêu mình..nhưng nàng cũng nhìn ra Kim Chi hình như có hứng thú với hắn nên trêu lại…

-Là mi nói đó nha…Vây tao với Thục Linh lên à…

-“Mấy người nói tới đâu rồi?” Thục Linh e thẹn…

-Đừng có làm bộ…tao đi guốc trong bụng mi…Mi không lên tao lên à…” Xuân Mai bổng xen vào cười nói….Không biết chỉ trêu chọc Thục Linh hay là có ý gì..Chỉ có nàng ta mới hiểu…Riêng Mai Thảo là cười chúm chím…

-“Thôi đừng nói nửa…nghỉ ngơi đi..Tối nay chúng ta tiếu ngạo một vòng Đà nẳng by night..Mấy thuở mới có dịp…” Thu Tâm giải vây Thục Linh..nàng thừa biết con nhỏ Thục Linh nầy trúng chiêu đậm rồi…Nhưng hình như không phải chỉ có Thục Linh không đâu….Thu Tâm liếc nhìn Kim Chi,Xuân Mai,Mai Thảo…

Ngày nay…các phương diện khác thì không biết…chứ ăn chơi thì Việt Nam không kém Thailand…Có lẻ có phần hơn và trong tương lai gần sẻ vượt trội là điều chắc chắn…Thành phố Hồ Chí Minh có lẻ náo nhiệt hơn BangKok nhiểu…Và nói về thành phố biển…Đà Nẳng cũng không kém Pattaya…

Trời vừa sụp tối…các tụ điểm Karaoke và các quán Bar đã bắt đầu đông khách…Tiếng nhạc Xình xịch pha lẩn…tiếng cười nói …một bầu không khí vô cùng náo nhiệt… Con đường nầy là địa bàn của nhóm Huê đại tỷ… Các quán Bar …Khách ra vào đông nghẹt…Trước cửa có người của Huê đại tỷ trong chừng ‘an ninh’…Tên nào đến đây kiếm chuyện thì có mà no đòn…Danh tiếng Huê đại tỷ ..Ở Đà Nẳng nầy ai cũng biết mà…

Nhưng tối nay hình như có gì đó không ổn…Nét mặt Luận âm trầm…Hắn vừa nhận ra có bốn thằng đàn em của nhóm Năm Ngởi đi vào…hắn được giao phó trông coi nơi nầy…cùng với vài thằng đàn em…

-Mấy thằng nầy…Đại ca…Tụi nó tới đây làm gì…ȶɦασ đỉ mẹ..muốn kiếm chuyện?

-Tân..Mầy đi kiếm thằng Long về…Thằng Vượng…Theo tao…Mình vô đó coi sao…

Gả đàn em tên Tân chạy đi…Luân đi vào .. Vượng,gả đàn em bám theo…Không khó để tìm ra bốn tên kia đang ngồi ở một bàn trong góc tối…Luân bước tới…

-Thằng Hiếu…Tụi mày tới đây làm gì?

-Uống rượu chớ làm gì?mầy đui à?chổ nầy là Bar thì vô đây kêu rượu uống hỏng lẻ ȶɦασ đỉ..hắc hắc hắc…

-“ha ha ha…” Hiếu và ba tên đàn em cười rú lên…Có nhiều người khách quay đầu nhìn…thấy bọn người nầy ồn hơn bình thường…Có chút khó chịu…

-“Tao cảnh cáo tụi mầy…Khôn hồn đừng có đến đây kiếm chuyện”..Luân gằn giọng…

-“ȶɦασ mẹ mầy…Sợ tụi mầy sao?Là tụi mầy muốn kiếm chuyện …” Hiếu hùng hổ đứng lên…cầm lấy chai bia quăng mạnh xuống đất…mãnh chai bể văng tung tóe…

-“ȶɦασ má..muốn kiếm chuyện…Tụi bây ..lên…đập chết mẹ tụi nó…” Biết rỏ bên tụi Năm Ngởi muốn kiếm chuyện phá quán….Cho dù muốn nhịn ..tụi nó cũng sẻ làm tới nên Luân ra lệnh đàn em nhào tới..

Hiếu được lệnh mang đàn em tới đây kiếm chuyện..Không chỉ là hắn mà còn ba bốn nhóm khác nửa…Chia nhau đi đến các tụ điểm của Huê kiếm chuyện phá…

Hai bên nhào tới đấm đá…

Đám khách đang vui vẻ cười đùa bổng thấy đánh nhau..hoảng sợ chạy toán loạn.

Ở một bàn trong góc tối… 6 mỷ nử nử không có chút gì gọi là sợ hãi…thản nhiên nhìn hai bên đánh nhau…Chẳng những không sợ mà khi tàn cuộc…còn gọi người phục vụ đến hỏi han

-Anh bạn..tại sao họ đánh nhau vậy?…

-“Cái nầy tôi cũng không biết..nhưng không hiểu sao bọn người của bên ông Năm Ngởi hôm nay lại tới đây…Các cô …”Anh phục vụ lấy làm ngạc nhiên..Đa số khách đều sợ ….các nàng nầy sao bình tỉnh mà còn muốn tò mò tọc mạch như vậy…Không biết chết là gì mà…Hắn định lên tiếng ngăn các nàng đừng nhiều chuyện nhưng kịp thời nuốt những lời sắp nói vào bụng…

-“Hi hi..Chúng tôi là ký giả…..Thục Linh rút ra hai tờ mệnh giá một trăm ngàn để lên bàn…

Có tiền là có thể sai thần khiến quỷ…gả phục vụ hai mắt sang lên..Khum người thu dọn mấy cái ly..mứt nhìn quanh…tay .nhanh chóng lấy hai tờ tiền bỏ lên mâm…Miệng nói…

-“Quán Bar nầy thuộc địa bàng của Huê đại tỷ…mấy tên kia là đàn em của Năm Ngởi…Xưa nay không có qua lại nhưng không biết…” Gả nhanh chóng có gì nói nấy…Không ngờ với chút ‘kiến thức’ của minh mà kiếm được nhiều tiền ‘boa’ …nên lòng thiện cãm tăng lên mấy phần đối với các mỷ nử phóng viên…họ chi quá sộp …lúc rời đi…trong túi có gần cả triệu đồng..má ơi…đêm nào cũng được như vầy thì tốt quá…

-“Cũng khá đầy đủ rồi…ngày mai chia nhau mà làm…”Kim Chi..mầy mướn thêm một chiếc xe…Bọn người Năm Ngởi giao cho mầy…

-No problem.ma’am..í a quên nửa mầy thứ mấy vậy Thu Tâm để tiện việc xưng hô sau nầy…

-“Cái gì thứ mấy?”Thu Tâm ngẩn ra….không hiểu Kim Chi muốn nói gì..

-“Hi hi.Khờ thiệt hay giả nai đây? Thôi bên mình..sau Thủ trưởng ,nhị Kiều …tụi tao gọi mầy là Tứ phu nhân,Phương Anh và con Thu Hà kia là Ngủ.Lục Phu nhân đi ha…Thấy có được hong? Ha ha…”… Mai Thảo bổng nhiên phát ngôn ‘kinh người’…

Thu Tâm và Phương Anh ngượng ngịu…quay lưng đi không nói tiếng nào…Trong thâm tâm lại thấy thích thích…Tứ ,ngủ phu nhân?sao giống phim Tàu vậy?nhưng nghe cũng được đấy chứ…

-“Ê,,,Thục Linh…Thất phu nhân là mày nha..” Kim Chi không tha người nào…

-“Kim Chi..Chị mát dây rồi.” Thục Linh bỏ chạy…

-Cái gì mát dây…Mầy không lên…Tao lên..Nói thiệt đó..Ê,,ê..tao đang nói chuyện mà..chạy đi đâu vậy? Ha ha…

Đêm nay…Trêи hai con đường náo nhiệt nhất của Đà nẳng by Night…4 tụ điểm ăn chơi thuộc địa bàn của Huê đại tỷ đều có đánh nhau…Chưa có bên nào đổ máu…Nhưng cũng đủ làm chấn kinh khách hàng …

Năm Ngởi muốn thăm dò…Lảo chờ phản ứng bên Huê đại tỷ…

Là cánh tay mặt của Huê nhiều năm nay nhưng bây giờ Hửu mới biết Huê chỉ là mụ đàn bà hèn nhát trong cái vỏ bộc độc ác..Sở dỉ mụ tồn tại được tới ngày hôm nay là do người em trai…Nay hắn đã chết…

Hửu thấy thật oan uổng nếu tiếp tục ‘phò tá’ Huê…Chi bằng giết mụ rồi tự lên nắm quyền…Hơn nửa nếu không làm vậy..trước sau gì hắn cũng bị xóa sổ…vì hắn biết tẩy mụ là một ‘huyền thoại’ dõm…làm gì có chuyện cưa đầu người…hơn nửa lại tham sống sợ chết..không có chút đạo nghĩa…

Hắn cũng có ‘tai mắt’ bên Năm Ngởi…Khi nghe tin địa bàn sắp bị ‘quấy rối’…Hửu ‘ngất xỉu’ phải vào bệnh viện…Có lý do chinh đáng để tạm thời né chuyện ‘lảnh binh’ bình loạn…Mục đích của hắn là cho anh em biết Huê vô dụng..và hắn mới chính là ‘chân mạng lảo đại’…

Kế hoạch của hắn quả nhiên đẩy Huê vào thế bị động…Khi nghe tin bên Năm Ngởi gây chuyện…Không có ‘tướng’ bên mình …Huê như ngồi trêи đống lửa …tiến thối lưởng nan… …

Đem người đi đòi lại mặt mủi thì không có ‘tướng’ tài…không làm gì thì mất uy tín đối với đám đàn em…Chúng đã bắt đầu mất kiên nhẩn…bọn nầy đa số đều trẻ tuổi máu nóng…luôn nghỉ mầy chém tao một dao thì tao phải đâm mầy lại một nhát …Đó là đạo lý giang hồ…Tới đâu thì tới…không cần biết hậu quả ra sao…

Huê giả điếc,giả mù…Bọn đàn em nóng lòng hỏi..mụ nói đang chờ thời cơ một trận sống mái thu luôn địa bàn của bọn Nam Ngởi…Thật ra mụ đang câu giờ…chờ Hửu xuất viện.

Huê án binh bất động thì bên Năm Ngởi lấn tới…Đêm thứ nhì càng quậy nhiều hơn..để phô trương thanh thế…Thật ra Năm Ngởi cũng có chút kiêng kỵ…không biết bên Huê có phải là đang dụ địch?Vì vậy gia tăng quậy phá dể cho các nhôm khác thấy Huê đại tỷ suy yếu mà nhào vô đánh hôi…Như vậy sẻ chắc cú hơn…Còn thêm vấn đề quan trọng nửa là phải ‘đánh thông quan hệ’ với bên CA trước…

Các băng nhóm mổi tháng đều phải hiếu kính lảnh đạo CA mới có thể tồn tại được…trước khi lật đổ con mụ Huê nầy…phải hội ý bên CA mới được…tiền hiếu kinh phải bao nhiêu phần trăm…không thể làm càn…

Đêm nay Năm ngởi mở tiệc đãi khách tại một nhà hàng xịn nhất Đà Nẳng…Mặt lảo có vẻ trầm tỉnh nhưng trong lòng vô cùng khẩn trương,,,,Bên cạnh lảo là Hoa hậu Đà Nẳng…con nhỏ ngon hết biết nhưng tạm thời lảo không dám rờ tới…Tốn rất nhiều tiền mới mời được nàng ta hầu ȶɦασ lảnh đạo CA.…

-“Lảo đại..ông ta đã tới.” Năm Ngởi còn đang suy nghỉ miên mang..Tên đàn em mở của đi vào thông báo..Lập tức lảo đứng lên nước ra ngoài nghênh đón..Không thể thất lể được…

-“Ha ha…hoan nghênh..hoan nghênh Đại tá..Cám ợn ông đã nể mặt…” Năm Ngởi cuối người cung kinh.. Gơi thiệp mời là tên của Thiếu tướng,..nhưng thông thường là thuộc hạ thân tín đến…Như vậy coi như có chút mặt mủi…

-“Ừm” Đại tá Tường..hách dịch gật đầu…hai mắt sáng lên khi thấy hoa hậu Đà nẳng đang nhoẻn miệng ..nhìn minh cười…Định ngồi vài phút cho có lệ rồi phủi đích là được rồi…Ai dè lảo già nầy xem ra cũng có lòng…

-“Xếp Tường..xin mời…” Năm Ngởi khúm núm kéo ghế mời Tường ngồi…

-“Vị nầy là..” Tường hỏi…Năm Ngởi trong khi ánh mắt hương vè Liểu Hoa hậu…” Hắn chỉ làm bộ làm tịch thôi…Hắn vừa nhìn thấy nàng thì đã biết đây là Hoa hậu của Đà Nẳng…Tuy không phải là Hoa hậu Việt Nam nhưng cũng là top 20..ȶɦασ được nàng thì hạnh phúc ngất trời…Không ngờ Năm Ngởi nầy thiệt có lòng…

-“ Đại tá..Em là Thu Liểu..rất hân hạnh được quen biết ngài..” Liểu đưa tay ra…nhoẻn miệng cười….

Tường vôi đưa tay cầm tay người đẹp..cãm thấy lâng lâng…

-“Xếp Tường…Ông không nhận ra sao?Đây là cô Thu Liểu..Hoa hậu của Đà nẳng mình…” Biết Tường làm bộ nhưng Năm Ngởi vẩn giới thiệu…

-“Oh..Nhớ rồi..Ha ha…Thì ra là cô..hèn chi thấy quen quen…ngồi..ngồi xuống mói chuyện…” Tường cười hϊế͙p͙ mắt..tay cầm tay người đẹp không rời…

“Thật ngại quá…tôi có việc phải ra ngoài một chút…Liểu..cô thay mặt tôi tiếp đãi xếp Tường…”

Ngồi chưa được nóng đít..di động của Năm Ngởi reo lên…Chỉ là dàn cảnh để kiếm lý do rời đi thôi…Lảo đẩy họp quà tới..không nói gì…khúm núm đi ra ngoài.khép cửa…Chuyện tiếp đãi là chuyên của Liểu..Cô ta biết làm sao…Đại tá Tường đến…coi như là OK rồi…nếu không sẻ không đến…

Thật ra Năm Ngởi có nằm mơ cũng không ngờ mọi chuyên đã được an bày hết rồi…Hôm qua…Thiếu Tướng Hậu Giám đốc Sở CA Đà năng nhận được cú gọi từ Cần Thơ…Tuy là đồng cấp đấy nhưng Hậu rất cung kính…Nội dung của cuộc gọi thế nào thì không biết…chỉ biết sau đó gọi Tường vào văn phòng dăn dò…Vì vậy Tường hôm nay đến đây…ăn chùa..ȶɦασ chùa..còn có quà mang về…

…CA không rảnh đâu mà can thiệp…đừng liên lụy tới dân chúng là được

Năm Ngởi chính là muốn nghe câu nầy…vậy thì tốt rồi…Đây cũng chinh là Đức muốn Nancy chuyển thông điệp cho Thiếu tướng Hậu…Cứ nhắm mắt để hắn thu lượm tàn cuộc…Làm ngư ông thủ lợi…

Đã hơn nửa năm rồi mới gặp lại Dì Hai…Vừa bước vào nhà Diểm… thấy Hà trêи lầu bước xuống ,,nhìn minh cười cười.,Đức sửng sốt…

-Sao….Sao Dì lại ở đây?

-“Hi hi….Ngạc nhiên lắm hả? Con Diểm nói cháu ở đây nên dì bay ra đây…Ở Đà Lạt hoài..chán quá..” Hà thấy đứa cháu cưng…có vẻ trưởng thành hơn nhiều…trong lòng mừng rở…có chút bùi ngùi..,Thời gian qua quá mau…Cũng hơn nửa năm rồi mới gặp lại hắn…Từ đó đén giờ…chỉ dùng vibrator để tự sướиɠ..,thiệt khổ…

-“Đừng nói nhiều nửa…ngồi đi..:Coi như là căn biệt thự ở Phụng Hiệp…Hi hi..” Diểm cười..vui vẻ…nhắc lại ‘kỷ niệm’ xưa của ba người …Lần đó là lần ‘Nhất Long Song Phụng’ đầu tiên trong đời của hắn……Lúc đầu..Diểm định để Hà ở khách sạn nhưng sau đó thấy có chút bất tiện…Là Một Phó Chủ tịch tỉnh mà ra vào khách sạn thường..cũng không tốt lắm nên đem Hà về nhà …Dù sao Diểm cũng chỉ có một minh…

Trong nhà..trêи bàn thức ăn đồ uống..bia rượu đầy đủ hết..rất phong phú..không thiếu thứ gì…Những thứ nầy Diểm đã tốn không ít công sức để chuẩn bị…Thay vì ra nhà hàng..mất vui…Ở nhà..tự do hơn…muốn sao cũng được…

-Bấy lâu nay…Dì làm gì?

-Có làm gì đâu..Ở nhà…đi ra đi vô…Chán…

-“Tao đã nghỉ kỷ rồi..hay là mầy ra đây với tao đi…Thay vì ở với thằng khứa chồng già của mầy…Cứ hai ba tuần..mình bay vô Cần Thơ..” Diểm cười mím chi…đề nghị..Tay bắt đầu sờ ngoài đũng quần hắn…Mặt đầy nét xuân tinh..Đây chinh là lý do Diểm không muốn đi ra ngoài nhà hàng…

-Ra đây?Có gì cho tao làm sao?

-“Nếu Dì ra đây…Chắc chắn có việc cho Dì làm mà..Yên chí đi…”Khi nghe Diểm nói vậy…Môt ý nghỉ lóe lên trong đầu…Đức Lập cần lập Chi nhánh ở ngoài nầy và Hà là nhân tuyển thích hợp nhất …

-“Hi hi..Bây giờ nói chuyên làm ăn..không thích hợp đâu nha……Hay là nói chuyện khác đi…” Diểm hình như mất kiên nhẩn…Tay cứ mân mê đũng quần hắn…Kéo phẹc mơ tuya xuống…

-“Ha ha..Phải phải….Bây giờ không phải lúc…” Nhìn nét mặt hây hây đỏ của Diểm..Đức biết Diểm đang động cởn …Hà cũng không muốn bàn chuyện khác…. bay ra đây chinh là muốn có lại những giây phút cuồng nhiệt…

Cái quần Jean mặc trêи người nhanh chóng được kéo ra…Mắt Hà si mê nhìn con ƈôи ȶɦịt thằng cháu…đã lâu lắm rồi…Hà vén tóc cúi đầu ɭϊếʍ…Chẳng mấy chốc..ƈôи ȶɦịt hắn mất hút trong cổ…Mái tóc Hà gục gặc lên xuống nhanh dần và nhanh dần …trong khi Diểm áp ngực mình vào miệng hắn…tay ghì mạnh …

***

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.