Thằng Đức – Chương 136 Tội lỗi…tội lỗi – Botruyen

Thằng Đức - Chương 136 Tội lỗi…tội lỗi

Ad lên muộn hehe.. Tác giả :Lạt Ma

-“Vậy thằng cha Hưng Chủ tịch kia..anh tính thế nào?”…Huê đại tỷ bây giờ coi như đã ‘dưới trướng’…Thu Tâm hỏi về số phận của Hưng Chủ tịch…

-“Hắn?Cần phải hỏi sao?” Đức liếc Huê đại tỷ….khẻ mĩm cười…Thu Tâm bừng tỉnh…Tên kia bây giờ bị Huê đại tỷ ‘nắm thóp’…

Huê là người thông minh..Thấy Đức liếc nhìn…mụ liền hiểu ý..đây là cơ hội lấy điểm ..

-Hay là…tên nầy cứ để Huê tôi xử lý…Bảo đãm tôi nói hắn đi hướng Đông nó không dám đi hướng Tây

-“Tốt…Thu Tâm..em nghe chưa? Không cần bận tâm…Cứ giao Chủ tịch Hưng cho chị Huê…” Đức lảo bản thấy Huê đại tỷ thông minh…thật là biết ý người…trong lòng tán thưởng….

Hưng và hai tên đàn em đang lo sốt vó cho số phận, đứng ngồi không yên..Bổng được thả ra…Hơn nửa,…Thấy Đức và đám người kia có vẻ rất khách sáo với Huê đại tỷ…Không hiểu vì sao nhưng không cần hỏi nhiều…Biết phiền phức có lẻ đã được giải quyết..Mừng còn hơn chết đi sống lại…Tạm thời không cần phải thắc mắc….Chuyện quan trọng là rời khỏi đây trước…Những chuyện khác tính sau…

Hửu là quân sư của Huê đại tỷ…hắn nghỉ có thể Huê đại tỷ và đám người nầy đã có hiệp nghị nào đó…Tạm thời hắn củng không thắc mắc…Nhưng vô cùng nghi hoặc…Chuyện Hoàng đại ca tính sao đây?

Thật ra Hửu chỉ biết Huê đại tỷ rất ɖâʍ ɖu͙ƈ…mà không biết mụ tâm cơ rất sâu xa..

Là người thích quyền lực…bản tánh lại đa nghi như Tào Tháo.Gần đây mụ cãm thấy thằng em mình càng ngày càng lộ dã tâm muốn tiếm quyền…Mụ ngày càng không thể khống chế hắn…Nên có ý tìm cách diệt trừ…Trời xui đất khiến…Hắn bị người của Đức giết…coi như vô tình giúp mụ dẹp bỏ cái gai trong mắt…tránh cho mụ chuyện chị em tương tàn có thể xãy ra trong tương lai gần…

Nghe thằng em bị ‘loại’ khỏi cuộc chơi về với ông bà..mụ thầm mừng rở..từ nay cái địa vị của mụ không bị uy hϊế͙p͙ nửa…Nhưng mặt ngoài…mụ vẩn ‘đem binh’ xuống Hà Tỉnh trả thù …‘lấy lại công đạo’ ..Tại vì nếu không làm như vậy…Có nghỉa là hèn nhát và không có đạo nghĩa…Bọn đàn em sẻ bất mản…mà khi đàn em bất mản thì địa vị đại tỷ của mụ sẻ bị lung lay…

Nhưng bây giờ… ngược lại… không trả được thù..mà lại còn ‘bắt tay’ thân thiết với ‘địch nhân’…Chuyện nầy mụ đã có cách để giải thích… Còn không phải là vì ‘đại cuộc’ mà quên ‘thù nhà’ hay sao? Huê biết bọn đàn em sẻ không có ý kiến gì…trái lại sẻ càng tôn sùng mụ đã biết nghỉ cho chúng mà không đối đầu với một đối thủ quá cường đại…

Đối với một đối thủ quá cường đại…Đạo lý để sinh tồn là Dỉ hòa vi quý…Cái gì là nghĩa khí chứ…Cái mạng mới là quan trọng…

Còn một lý do sâu xa khác nửa …Hoàng là em và cũng là cánh tay trái dưới trướng…Mổi khi đụng chuyện đâm chêm bắn nhau…Hắn là tướng tài,luôn đi đầu.. …Đám đầu trâu mặt ngựa Đà nẳng đều sợ hắn..Và cũng nhờ vậy mà địa vị mụ vửng vàng…Nay hắn chết đi…bọn kia sớm muộn gì cũng sẻ nghe được…Nhất định sẻ có màn tranh giành địa bàn…Đây là vấn đề mà mụ lo nhất hiện nay…Còn nửa…bây giờ đang giửa lòng đất địch…không thẻ manh động để bảo toàn lực lượng an toàn về tới nhà…Một khi về tới Đà Nẳng…Ở địa bàn của mình…ai có thể làm gì được mụ?

-“Anh không sợ sau nầy mụ ta phản sao?” Nhìn Mai Thảo ,Xuân Mai lái xe tải đưa bọn người Huê đại tỷ ra về …Thu Tâm hỏi…

-Ha ha..Chắc rồi…mình giết em mụ ta…mụ ta không nói tiếng nào…nhanh chóng quy thuận…Con mụ nầy rất quỷ quyệt…Thấy không đủ sức chọi mình nên giả vờ qui thuận để mình tha cho mụ ta thôi…

-“Nếu biết vậy sao còn tha mụ ta vậy?Không hiểu anh muốn làm gì?” Thục Linh lầu bầu…

-“Ha ha… hiện giờ mình ra đây không phải để tranh giành địa bàn với người ta…Hơn nửa ngay bây giờ tiêu diệt người nầy chỉ là có lợi cho người khác…Tạm thời cứ để như vậy…

…”-Có lợi cho người khác?” Phương Anh hỏi…Nét mặt của đám mỷ nử có vẻ không hiểu lắm…Đối với họ..Thả Huê đại tỷ như vậy có nghỉa là Thả hổ về rừng…không diệt trừ mụ có lợ cho ai đây?

-Không hiểu? Ở Đà Nẳng …nhóm nầy có thể là mạnh nhất nhưng không có nghỉa là không có ai đối đầu…Từ từ đi..không gấp..hắc hắc…Thôi khuya rồi…Nghỉ sớm đi…

Chúng nử tỉnh ngộ..Hoàng đại ca chết đi..Thực lực của Huê đại tỷ suy yếu…Đây là cơ hội để hạ bệ Huê đại tỷ và nới rộng địa bàn…Băng đãng đối đầu nhất định sẻ thừa dịp nầy ‘làm thịt’ mụ ta …Cho dù không được thì cũng là sói ,lang giết nhau…Mình cần gì phải động tay để có lợi cho người khác….

-“Hay lắm…”Thu Tâm, Xuân Mai,Mai Thảo và Kim Chi đưa ngón tay cái…biểu lộ sự khâm phục chỉ có Phương Anh và Thục Linh …Cả hai tuy là tay nghề cao nhưng tâm trí còn non nớt…Chưa hiểu lắm…

-“Thần thần bí bí…Đáng ghét..” Thục Linh lầu bầu…’bất mản’ …Phương Anh mĩm cười..Sao cũng được..Hắn muốn sao thì sao đi…hắn là người đàn ông của nàng…hắn làm gì củng có lý lẻ của hắn…

-Mọi người đã về phòng…Chỉ còn Thu Tâm và Phương Anh…Cả hai nhìn nhau có chút ngượng ngập…Quá nửa đêm rồi…Xem ra hắn ngủ ở đây…Vậy thì ai sẻ ‘hầu hạ’ hắn đây…Tên nầy xưa nay chưa hề ngủ một mình…hai nàng còn đang không biết đêm nay ai sẻ hầu hắn thì bổng giật thót mình…

-“Đi….vào phòng có chuyện quan trọng bàn với hai em..”Nét mặt Đức ca vô cùng nghiêm túc… Tay trái cặp eo Thu Tâm..Tay phải cặp eo Phương Anh…

Thu Tâm ‘nghi’ lắm…biết hắn có ý gian nhưng không muốn ‘vạch’ mặt…nét mặt nàng thoáng hồng…Phương Anh cũng cùng tâm trạng…không ngờ hắn ‘bạo’ vậy…dám cả gan rù quến nàng và Thu Tâm…thiệt là ‘ɖâʍ đảng..đáng ghét…’

Trong bụng thầm ‘nguyền rủa’ nhưng nét mặt rất nhu mì..hai nàng bước theo hắn…Hai người thoáng liếc nhìn nhau…Cúi mặt..tuy không hẹn nhưng hiện giờ cùng ý nghỉ..:”E ngại cái gì chớ..Nancy..Kiêu Nga..Kiều Chinh từ lâu nay cũng vậy mà…Vậy tại sao mình lại ngại?coi như thú vui của vợ chồng đi…Vì nghỉ vậy nên ‘dũng khí ‘tăng lên…trong lòng có chút hồi họp..mong đợi…

Đức ca quả nhiên là có ý ɖâʍ trong đầu…Nhất định đêm nay đem cả hai nàng đồng thời ‘hành hạ’ dưới ƈôи ȶɦịt…Có vấn đề gì chứ?Sao lại không được..Thủ trưởng của các em cũng phải khuất phục anh mà… ..Cớ gì với hai em lại không được? Thiệt là mất mặt quá đi…

Biết hai nàng ‘có nghề’..kéo tay kéo chân nhất định là không được…Bởi vậy mới làm bộ nghiêm túc lấy lý do bàn chuyện quan trọng…Vào phòng rồi…Vừa ‘bàn chuyện’ vừa hôn hít…sờ tay nắm chân.sau đó thừa cơ bóp иɦũ ɦσα..sờ ɭ*и…

Ba người trong lòng đều có quỷ nhưng ngoài mặt vô cùng nghiêm túc…

-“Chuyện gì ..Sao thần thần bí bí vậy?” Thu Tâm làm bộ hỏi…

-“Ậy..không cần gấp..tắm cái trước đã..người mồ hôi mồ hám không hà..” Hắn vừa nói vừa tỉnh bơ tuột quần cởi áo…chắng mấy chốc tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhọng…ƈôи ȶɦịt lòng thòng như con lương…cái nầy là hắn cố ý làm vậy…

Kinh nghiệm cho hắn biết nếu nói ngon nói ngọt ngọt ngào..các nàng sẻ lắc đầu… ‘em chả’…Cởi quần trước…nói sau luôn là thượng sách..

-“Anh..anh làm cái gì vậy…” Phương Anh mặt đỏ như gấc…’quát’…

-“Hi hi..Tắm chứ làm gì…đi…ba người mình tắm uyên ương..Hai em vào chà lưng cho anh…” hắn vừa nói vừa ôm cả hai…Người hắn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ..hai tay ôm hai người…nào chỉ là ôm suông đâu…Hai tay tái máy loạn xạ…Cứ nhắm vào chổ nhạy cãm mà sờ mó…Rỏ ràng là muốn động cởn…

Biết hắn rất lì lợm…Cản hắn dỉ nhiên là không được rồi…hơn nửa không phải là lần đầu hắn sờ soạn mình…Nhưng lại là lần đầu hắn sờ mình trước chị em thân thiết của mình…và hắn đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thế kia…Cả hai dỉ nhiên là ngượng ngùng…không được tự nhiên.

-“Anh đúng là ɖâʍ tặc..” Đến lượt Thu Tâm ‘mắng’… Người quát…kẻ mắng nhưng cứ để bàn tay hắn tự nhiên sờ soạn trêи người mình…

-“Được được..Là dê chúa hay là ɖâʍ tăc..sao cũng được..cái gí cũng được hết á…Hai em vô đây..mình tắm uyên ương… chà lưng cho anh…” Hắn vừa nói…một lần nửa kéo tay hai nàng… đi vào phòng tắm…

Cho dù có ngượng ngùng thì cũng chỉ là vài phút mà thôi… Sau đó thì bắt đầu hưởng ứng…Hắn nói đúng…Cái nầy là thú vui phòng the…là tình điệu mà…Trong lúc Thu Tâm pha nước thì quần áo trêи người Phương Anh đã bị hắn lột sạch…ẳm nàng đặt vào bồn…Rồi quay sang tấn công Thu Tâm..Công việc nầy thường làm với ba chị em Nancy,Yến,Tuyết nên quen quá rồi…vì vậy hành động rất nhuần nhuyển…Hôn hít..Sờ nắn…đủ trò trêи người hai nàng…

Chẳng bao lâu…Cả hai hơi thở đều nặng nề…để hắn muốn làm chi thì làm…

Tay móc khều trêu đùa mồng đốc khiến Phương Anh thở dốc…người nàng dặt dẹo…Được kϊƈɦ tình tột đỉnh…nàng cầm ƈôи ȶɦịt hắn ngậm vào miệng …Hắn di chuyển ʍôиɠ..nắc..Thu Tâm cũng không chịu kém…Ghì đầu hắn giửa hai đùi nàng…

Hắn miệng thì bυ” ɭϊếʍ…Tay bóp иɦũ ɦσα nàng …ƈôи ȶɦịt nhấp lia chia vào cái miệng xinh xinh của Phương Anh…

Trong phòng tắm…chỉ nghe tiếng đánh lưởi…Bυ” ɭϊếʍ lẩn nhau…pha lẩn tiếng thở hổn hển vì ɖu͙ƈ tình kϊƈɦ thích…

Cứ như vậy được một hồi lâu…thẹn thùng đã không còn…cả hai đổi vị trí cho nhau…để hắn phục vụ…Cứ thế luân phiên mà làm…quang cảnh vô cùng ɖâʍ dật…như những màn nóng hổi của phim cấp ba…Nhưng phim cấp ba cũng không thể so sánh được thậm chí còn kém quá xa…Thu Tâm,Phương Anh đều là mỷ nử…иɦũ ɦσα đít đều căng cứng..không chảy xệ..mép ɭ*и có sắc hồng …

Tuyết ,Yến không phải xuất thân là nử quân nhân … Sau vài phút trong lần đầu tiên… đã biết phối hợp nhịp nhàng huống chi Thu Tâm và Phương Anh…Sau những giây phút ngượng ngùng…e thẹn ..Cả hai mau chóng hành động theo tinh thần đồng đội…thay nhau dùng hắn làm ngựa để cởi…Khi thì ở trên…Thu Tâm dí miệng hắn giửa hai đùi minh cho hắn ngộp …. Trong khi ở dưới…Phương Anh ngồi lên…ngựa phi ngựa phi đường xa…

Hắn vừa bυ” ɭ*и vừa bóp иɦũ ɦσα..phía dưới hẩy ngược lên hổ trợ…đưa đầu ƈôи ȶɦịt vào tận đáy hang sâu…

Trong thời gian nầy…Mai Thảo và Xuân Mai chở bọn người Huê đại tỷ trở về bệnh viện …Đến nơi mà trước đây Phương Anh đã đậu xe họ…

-“Xe các người bên kia..” …Mai Thảo ngừng lại..Xuân Mai mở cửa thùng xe tải cho họ bước xuống … Giao trả lại chìa khóa …bước trở lên xe tải…Mai Thảo cho xe chạy đi…

-“Chi Huê..Mấy người nầy là người của quân đội”..Hửu nhìn theo sau chiếc xe tải…trầm ngâm một hồi…mở miệng nói…

-“Tao cũng nghỉ như vậy…Đi..Về rồi nói sau…” Huê gật đầu…Hưng nghe mấy chử ‘người của quân đội’.Hắn giật mình…”Chết mẹ rồi…vậy mà mình còn dại miệng đem chức vụ Phó Chủ tịch thành phố ra hù dọa…” Hắn lo sợ…Một Phó Chủ tịch Thành phố mà giao du vô cùng thân mật với bọn người xả hội đen ..Nếu chuyện đổ bể ra…Hậu quả sẻ khó mà lường…Bất chợt hắn lạnh xương sống…Tên kia không ngờ khủng bố như vậy..Có cả người của quân đội hổ trợ…Vậy…Vậy hắn là ai đây?Càng nghỉ hắn càng sợ tiền đồ bị ảnh hưởng…

-“Ha ha..Chủ tịch Hưng…Anh yên chí đi…Là người mình với nhau..không cần lo lắng…Tôi bảo đãm”..Huê vổ ngực khoe quan hệ…đồng thời ngụ ý nói….Có tôi..anh sẻ không sao…Mụ âm thầm đắc chí…Từ nay có thể sai khiến thằng nầy…Là chuyện tốt…

-“Đúng…Đúng…Là người mình với nhau..” Tâm thần đang hốt hoảng… Hưng hàm hồ đáp…Huê cũng không nói nhiều…Từ nay chỉ cần hắn nghe lời là được…

Về tới Vinpearl…Hưng vội vả rời đi..Huê đại tỷ nhìn theo hắn…Cười khinh thường… Mụ và hai đàn em đi vào biệt thự …Cả ba người dường như không tin những gì đang thấy…

Hửu và Huê đại tỷ sửng sốt nhìn Phàn sẹo …Hắn đã tỉnh nhưng vô cùng thê thảm…hình như chỉ còn nửa cái mạng…Vì hắn có tiền án đang bị truy nả nên bọn đàn em không dám đưa đi bệnh viện…Chờ chị Huê về quyết định …

-“Chuyện gì?Là ai làm?”Huê quát…Theo bản tánh củ..hai mắt đầy lửa giận….Mụ không nghỉ là bọn Mỷ Chi làm….Vì mụ chưa ra lệnh…Không nghỉ là bọn đàn em vì nứиɠ ƈôи ȶɦịt mà làm ẩu nên mới có kết quả nầy…

-“Huê đại tỷ..là…là..”Một gả đàn em ấp úng ….

‘Chát’…Huê tát một cái tát như trời giáng…đạp thêm cho gả một đạp….Mụ đang giận ..Lần nầy đến Hà Tỉnh thiệt là mất mặt …thấy thằng đàn em ấp úng nói không ra lời…Lửa giận hừng hực…nên giận cá chém thớt…

-“Đai tỷ..Là như vầy..Con mụ bên kia…”Một gả đàn em khác tường thuật chuyện Đức và bọn Mỷ Chi…Gả vừa kể vừa quan sát nét mặt của chị Huê…Thấy nét mặt chị Huê lúc nầy thay đổi lúc thì đỏ..lúc thì xanh lúc thì trắng như màu sắc của con tắc kè…Biết Huê đại tỷ đang nổi trận lôi đinh…Gả mừng thầm..hy vọng Huê đại tỷ và Hửu ca lấy lại mặt mủi …Ai dè…

‘Chát’…hai mắt gả nổ đom đóm…ngực khó thở…Gả bi tát và đạp thêm cho gả một đạp …

-“ȶɦασ mẹ tụi mầy..Ai cho lệnh tụi mầy hả?” Huê đại tỷ rống giận…

‘Chát’ -“Nói…Ai kêu tụi mầy làm vậy?” Lúc trưa ..hắn nói tối nay hành động…Không ngớ xãy ra chuyện..Hửu sợ thằng đàn em nầy lôi hắn ra nên tát thêm cho thằng đàn em một cái…

-“Là…là anh Phàn…” Gả đàn em sợ hải đáp…Gả thật sự không hiểu tại sao Huê đại tỷ lại nổi giận như vậy…

-“Bây đâu..đem quăng thằng Phàn chó đẻ nầy ra ngoài cho tao” Huê rống giận…Có phần xen lẩn sợ hãi…

…Bọn đàn em sửng sốt…đưa mắt nhìn Hửu …

-“Đem nó đi chổ khác cho khuất mắt” Hửu vừa nháy mắt…vừa hét…

-“Dạ”…Bọn đàn em hiểu ý…xốc Phàn sẹo đem đi nơi khác cho khuất mắt Huê đại tỷ…Trong bụng thắc mắc..nghi hoặc…

-“Thu dọn…ngay đêm nay mình về Đà Nẳng..” Huê ra lệnh…

-Chi Huê…

-“Thu dọn đi…Có chuyện gì ..Trêи đường đi nói sau…” Huê phất tay…

***

Đêm kia vừa có tin đồn không tốt về Phó Chủ tịch huyện Lý Quốc Hiệp..Sáng sớm lại thêm một tin khiến mọi người sửng sờ…Phó Chủ tịch Hiệp đã chỉ đạo cho Chủ tịch xả Kỳ Ninh thu lại phân nửa số tiền mà mổi hộ nhận được từ phái đoàn cứu trợ…Để xây tượng đài Lê Nin đồng chí…

Trưởng CA xả báo cáo việc nầy lên lảnh đạo CA huyện…Lãnh đạo CA huyện báo cáo lên lảnh đạo CA thành phố…rồi tịt luôn…Ai cũng biết chổ dựa của Lý Quốc Hiệp là ai…

Kế Kim thiền thoát xác của Bân quả nhiên là cao minh…Lý Quốc Hiệp biết mình bị Bân chơi khăm nhưng hôm kia xảy ra chuyện…hôm qua lại xảy ra chuyện … cho dù có lên tiếng bào chửa cũng chẳng ai tin hắn…Hơn nửa hắn không cần thanh minh thanh nga chi cho mệt..Có ai làm đéo gì được… hắn thuộc diện gia đinh có công với cách mạng..Còn có ông cụ chống lưng…

Hắn biết được Bân cũng bất đắc dỉ đưa hắn ra làm bia đở đạn…Lúc đầu hắn giận lắm…nhưng Bân không phải là không biết điều…Hai ba ngày nay …Ngày nào Hằng cũng đến nhà an ủi hắn…cho hắn ȶɦασ …Coi như là bù đắp…

Thật ra Bân cũng sợ hải khi ‘chơi khăm’ Hiệp…nhưng lảo đã hết cách…Vì vậy để xoa dịu cơn giận của Hiệp..Lảo phải bấm bụng đưa con gái tới cho hắn đụ…Lảo biết tên nầy thần hồn điên đảo vì cái ɭ*и của con gái lảo …

Thật ra không phải là Lý Quốc Hiệp sẻ bình an vô sự…chỉ là ai cũng đợi chỉ thị của ‘bề trên’…Suy nghỉ của bề trêи khó mà nắm bắt được…Tốt nhất là không nên manh động…

Chuyện cứu trợ vì vậy mà suông sẻ hơn nhiều…Có hai tiểu thư con nhà Giám đốc Sở CA ‘giám sát’…Cho dù có lòng tham rỏ dãi cũng phải nhịn…Không ngu gì giờ nầy nhảy ra kiếm ăn…nhất định sẻ bị làm con dê thế tội cho Lý Quốc Hùng…Đạo lý nầy ai cũng hiểu…

Về chuyện nầy..Đức cũng không màng…Đến đây là cứu trợ…cái gì không đúng thì cố gắng làm cho đúng…Hắn không có nghỉa vụ vạch lá tìm sâu truy tìm tới nơi tới chốn…Xử phạt ra sao..bỏ tù người nào không phải là chuyện của hắn…Chính vì vậy mà Lý Hoàng Chương vô cùng thưởng thức hắn…Người làm việc lớn không câu nệ hẹp hòi…Không phải Lý Hoàng Chương không muốn xử phạt Lý Quốc Hiệp..mà là muốn nhân chuyện nầy coi cách hành xử của người mà Gia Kỳ ‘vừa mắt’ ra sao…

Biểu hiện của hắn khiến Lý Hoàng Chương thập phần hài lòng…Đây là một nhân tài…Gia Kỳ đã vừa ý hắn…Vậy thì có nên bàn chuyện với ‘ ông ta’ một chút…Với khả năng của hai người hợp lại …giao cho hắn trọng trách…Có ai dám nói gì?

Lý Hoàng Chương âm thầm quyết định…Lấy di động gọi ra Hà Nội…

Người khác…Chỉ cần được một cái ɭ*и vàng đã mãn nguyện cả đời…Đức ca nào biết minh hồng phúc tề thiên,mả táng hàm rồng…ɭ*и vàng hằng hà sa số đưa tới miệng…Vì vậy mà tương lai sự nghiệp đều được hai nhân vật số ‘1’ số ‘2’ của nước Việt âm thầm dàn xếp định hình…

Hiện giờ hắn rất nhàn hạ..Với tư cách ‘lảnh đạo’…Có chuyện lớn gì thì hắn đứng ra giải quyết….không có chuyện gì thì hắn để Tuấn Hào,Đương và Hương chủ trì…Còn có bọn thằng Hưởng chạy vòng ngoài phụ việc… Hắn thong dong xách ƈôи ȶɦịt ȶɦασ rong…vô cùng bận bịu với đàn bà…Một ngày ȶɦασ mấy lần…Thái Diệp đeo hắn như đeo sam…Ngọc Trinh đeo hắn như đeo đỉa…Thúy Ái cũng không kém…Hương ,Dì Út…

Sau làn đầu tiên…thanh công dụ dổ Phương Anh,Thu Tâm chơi trò nhất long song phụng … Bây giờ mổi lần làʍ ȶìиɦ thì đều tay ba…Hắn đang tìm cách…Không biết có được không nhưng nếu không thử thì làm sao biết là không được…đem dì út và mẹ xử lý một lượt?Dì Út biết chuyện giửa hắn và mẹ…và mẹ cũng biết hắn và dì Út mà…hắc hắc…khi trở về phải thử mới được…

Xả Thạch Bình có căn biệt thự được xây từ thời Pháp thuộc…kiến trúc cổ xưa… Bên trong cây cối um tùm… Biệt thự phần lớn nằm dưới tàn cây bóng mát… Chung quanh được bao bọc bởi một lớp tường làm hàng rào chắn để cách biệt với bên ngoài…

Người xả Thạch Bình không biết căn biệt thự nầy thuộc về ai…chỉ biết là trong đó có cặp vợ chồng già trông coi quét dọn…Thỉnh thoảng mới có xe đến…thường là vào cuối tuần…Thời buổi nầy..Sở hửu một căn biệt thự như vầy thường thì không phải là đại gia thì cũng là cán bộ gốc cổ thụ…Vì vậy người dân trong vùng lân cận cũng không muốn thắc mắc làm gì…Như vậy tốt hơn..đôi khi tò mò tọc mạch có thể mang họa vào thân…

Giờ nầy đã gần xế trưa…Trời nắng chang chang nhưng bên trong căn phòng khách trêи lầu hai của ngôi biệt thự…Nhiệt độ vô cùng mát mẻ…Mặc dù quang cảnh rất ‘nóng’…Chủ tịch Diểm đang nửa ngồi nửa quỳ…phần trêи lỏa lồ…Cặp иɦũ ɦσα lồ lộ … Vẻ mặt vô cùng hưởng thụ…Tay cầm ƈôи ȶɦịt hắn cạ vào иɦũ ɦσα …Thỉnh thoảng cầm lên ʍút̼ ʍút̼ vài cái…rồi ngậm vào …nhả ra..tay bà mân mê bìu dái hắn…ɭϊếʍ từ đó lên đến đầu ƈôи ȶɦịt..ngậm vào…nút mạnh..đầu gục gặc…

Trình độ bυ” ƈôи ȶɦịt của Chủ tịch Diểm có thể nói đã đến mức ‘lô hỏa thuần thanh’…

Cách đó không xa…Lệ Bí thư tay cầm ly rượu đỏ..ánh mắt long lanh…ngồi nhìn…Tuy phía dưới đã ướt đẩm nhưng bà chưa vội vàng nhập cuộc…Lệ thích thú nhìn người ta làʍ ȶìиɦ …Bà cãm thấy lửa ɖu͙ƈ bừng bừng trong cơ thể…Từ ngày chồng bà qua đời..bà chưa biết được mùi đàn ông…nên rất thèm khát ɖu͙ƈ tinh…Sự thèm khát nung nấu mà không được thỏa mản khiến bây giờ bà có chút không bình thường nếu không muốn nói là ‘Biến thái’

Ở cái địa vị Bí Thư Tỉnh ủy…Không phải muốn làm gì cũng được..Sai một bước là vạn kiếp bất phục…Vì vậy ..bấy lâu nay tuy bị ɖu͙ƈ tinh nung nấu…cũng đành chịu..Thủ ɖâʍ là một trong những biện pháp mà Lệ thường dùng để giải quyết vấn đề tình ɖu͙ƈ cho mình…Nhưng thủ ɖâʍ lâu ngày làm bà nhàm chán..Bà cần có người hôn hít..sờ soạn và một con ƈôи ȶɦịt thật sự.để thỏa mản nhu cầu mổi ngày một tăng…Bởi vậy Sau mấy lần đi công tác ở Đà nẳng.. gặp được Diểm…Lệ cãm thấy như gặp tri kỷ… Là đàn bà với nhau..hai người thật ăn ý…Chẳng bao lâu cả hai trở nên vô cùng thân thiết…Cũng chính vì vậy mà Lệ đã vận động cho Diểm từ Đà Nẳng được điều về Nghệ Tỉnh…

Ở đôj tuổi nầy và với kinh nghiệm của người đàn bà từng trãi..Diểm biết Lệ cần gì…Còn không phải là những cuộc làʍ ȶìиɦ cuồng nhiệt hay sao? Nhưng không phải là với bất cứ ai…Phải tuyệt đối cẩn trọng mới được…Trời xui đất khiến…bất ngờ gặp lại ‘cố nhân’…Đúng là ‘duyên phận’ mà…

Vì vậy … Khi nghe Diểm tiết lộ về hắn…Lệ Bí thư hết hồn…con Diểm này thiệt là..Hắn nhỏ tuổi hơn Ngọc Lan mà…Đáng con bà…nhưng đồng thời cũng rất động tâm…”Thời buổi nầy ai cũng vậy mà…Con Diểm không phải như vậy hay sao?…Hơn nửa bọn trẻ dai sức..mấy tên sồn sồn vừa leo lên đã phọt…Như vậy còn hứng thú gì nửa…”

-Có muốn thử không?bảo đãm chị sẻ hài lòng…hi hi..Đừng lo ngại…hắn không phải là trai gọi…Hắn thích thú với đàn bà như mình thôi..hắn rất kín đáo…Rồi Diểm kề tai Kệ rù rì nho nhỏ…nói xong cười rú lên…

Lệ Bí thư nghe xong..lòng xốn xang…người như phát sốt…thất thần…

…Nghe lời Diểm rù quến… Lệ Bí thư xiêu lòng…hôm nay là ngày đầu tiên…Lúc Diểm đưa hắn tới..Bà ngượng và ngại lắm…Riêng Đức khi nhìn thấy Lệ..Hắn không ngạc nhiên chút nào….Chị Tư,Trưởng ban My ,Dì Hường..Phó Loan đều là những người đàn bà hồi xuân thèm khát tinh ɖu͙ƈ…Lệ Bí thư cũng là đàn bà mà..hơn nửa Lệ Bí Thư lúc còn trẻ.chắc cũng như con gái bà,Ngọc Lan..Nghỉ tới Bác Sỷ Ngọc Lan…Có khi nào một lần nửa hoa thơm hái cả cụm?Cả mẹ lẩn con đều là vưu vật…Bác sỷ Ngọc Lan thì không biết có vớt được hay không..nhưng hôm nay mẹ của cô ta thiệt là hấp dẩn …иɦũ ɦσα ʍôиɠ nhìn là thấy phê rồi …

Lệ Bí Thư ngượng nhưng Diểm rất tự nhiên… Cốt ý để Lệ thả lỏng tinh thần….hòa nhập…Vì vậy thản nhiên cùng hắn sờ soạn,hôn hít…kéo phec mơ tuya quần hắn xuống..bυ” ʍút̼…không một chút ngại ngùng…

Lệ ngồi đó nhìn…Đàn ông,đàn bà bυ” ɭϊếʍ nhau bà đã từng xem qua nhưng đó là những cảnh trong phim xxx mà bà đã xem trong những đêm thèm khát để rồi tự thủ ɖâʍ…Bây giờ là hàng thật giá thật trước mắt…Thuẻ hỏi bà làm sao khong động tinh cho được…Hơn nửa…đúng như con Diểm đã nói…ƈôи ȶɦịt hắn thật khủng…và hắn hình như không biết mệt…cứ hùng hục như trâu í…Bà ngồi nhìn Diểm thét gào cả giờ đồng hồ và bây giờ đang há miệng cho hắn chơi…Phía dưới của Lệ đã ướt đẩm càng lầy lội hơn…Người bà nóng hừng hực…Hai mắt bà long lanh…

Diểm vừa bυ” ɭϊếʍ..vừa để ý…Thấy Lệ hai mắt mê man…liền nhả ƈôи ȶɦịt hắn ra…hướng về Lệ Bí thư nháy mắt ..Đức hiểu ý… bước về nơi Lệ đang ngồi..cầm tay bà..để lên ƈôи ȶɦịt hắn…đồng thời đưa tay vén áo bà lên…Gò иɦũ ɦσα no tròn trắng mịn ẩn hiện dưới áo ngực ren đen..hắn tháo móc kéo áo ngực bà ra ngoài…Cặp иɦũ ɦσα vẩn còn săn lồ lộ…Hắn đưa tay sớ..bóp..se đầu ti bên trái…cúi xuống ngậm đầu ti bên phải…

-“ưm…”Lệ rêи rỉ…mê sảng…sự đòi hỏi lên đến đỉnh điểm…tay bà mân mê ƈôи ȶɦịt hắn..mắt si dại…sụt lên sụt xuống…Hắn đưa ƈôи ȶɦịt ngay miệng bà.ấn nhẹ mái tóc ..Lệ như một cái máy..mở miệng ra ngậm vào…Con ƈôи ȶɦịt hắn từ từ mất hút trong miệng… Đầu tóc Lệ…bắt đầu gục gặc mổi lúc một nhanh hơn..Thỉnh thỏang dừng lại..ɭϊếʍ dái hắn..ɭϊếʍ đầu ƈôи ȶɦịt..cà cà đầu ƈôи ȶɦịt trêи đầu иɦũ ɦσα mình..Rồi lại ngậm vào bυ” ɭϊếʍ…

Hắn đẩy Lệ ngả người nằm trêи tâm thảm ba tư ..Tháo móc..kéo váy ra ngoài..Cuối cùng là chiếc qυầи ɭót ren đen…ɭ*и Lệ chỉ lưa thua vài sợ lông..Mu ɭ*и no tròn..trắng muốt…Hắn dang rộng hai chân bà ra…cúi đầu xuống…Giửa hai khe thịt đang lầy lội…Miệng bà vẩn không rời ƈôи ȶɦịt hắn…

Diểm nhìn Lệ Bí thư và hắn đang tư thế 69..nhớ lại trước kia trong căn biệt thự ở Phụng Hiệp..cũng là như vầy…con Hà và hắn…Không biết con Hà bây giờ đang làm gì….Diểm lấy di động ra gọi…

Bầu trời Đà Lạt đang có mưa phùn…bên ngoài bầu trời xám xịt…Hà đang ngồi trong phòng..chán chường…Từ ngày theo chồng ra thành phố nầy..Chẳng có gì vui…Nơi đây không phải là Vỉnh Long hay Cần Thơ…muốn làm gì thì làm…Phải giử hình tượng…Hơn nửa..đả ȶɦασ qua với thằng châu…Hà không muốn quan hệ với ai khác…Chỉ muốn hắn..Không biết hắn bây giờ ra sao…

Ngay lúc nầy..di động trêи bàn reo lên…Hà nhanh chóng bắt máy…Con Diểm nầy bấy lâu nay tưởng chết rồi..ai ngờ hôm nay…đội mồ sống lại hay sao í…

-“Dử hong…Tưởng mầy chết đi đâu rồi chứ…Sao hôm nay mới gọi tao?” Hà bắt máy lên…buột miệng trêu đùa…

-“Hi hi..Mày chưa chết tao làm sao chết được…Phải sống để hưởng thụ cuộc đời chứ mậy..”Diểm cười hăng hắc…có hình tượng của ‘ngựa bà’ hơn là hình tượng của một Phó Chủ tịch tỉnh…

-Sao hôm nay gọi tao vậy?Có phải có gì tốt ?

-“Dỉ nhiên là chuyện tốt rồi…không biết mầy có muốn nhập cuộc hay không thôi…hi hi nà…” Để tránh cho Lệ Bí thư thấy ngại..Diểm len lén hướng di động về hướng Lệ và hắn đang ‘69’..chỉ một vài giây thôi…đủ làm cho Hà lên cơn sốt…

-“Mầy…Con quỷ mầy..Mầy dang ở Cần Thơ hả?Sao không nói tao một tiếng…Vậy còn nói là bạn tốt…” Hà oán giận…Nàng thấy thằng châu đang 69 với người khác..Con quỷ Diểm nầy muốn làm gì đây?Thiệt không phải là bạn tốt…

-Wow…Ai nói mầy tao đang ở Cần Thơ?ha ha..Là hắn ra ngoài nầy công tác cứu trợ miền Trung..Trời xui đất khiến..Thôi..Tao không nói nhiều..Mầy có muốn ra chơi thì ra…Hắn ở đây hai tuần..Vậy nha…” Diêm nói xong cúp máy…Không để Hà có cơ hội ừ hử gì..Bà đã thông báo….Tùy mi quyết định..

-“Sao lại không?Là thằng cháu của tao..” Hà oán giận..Lấy di động đặt vé máy bay…Chuyến bay sớm nhất..Càng sớm càng tốt…

Lệ Bí thư như con cừu non…hắn nói sao làm vậy… khum người..chõng ʍôиɠ lên cao cho hắn đút vào..hắn cầm hai tay bà kéo để ƈôи ȶɦịt hắn vào sâu đến không thể sâu hơn nửa trong người bà…ƈôи ȶɦịt hắn to..dài..khiến bà cãm thấy hơi thốn…nhưng đồng thời cũng thấy sướиɠ rợn người…Và khi hắn bắt đầu hành động….Lệ Bí Thư thét đến khan cả cỏ họng…

Bên trong của Lệ Bí thư lúc đầu chật vật tiếp người khách lạ..Sau đó thích ứng..Cơ bên trong co giản liên tục theo từng cú nắc…Tâm hồn Lệ chơi vơi..cứ mong thời gian ngừng lại…

Hắn lại đổi kiểu…Không biết lần thứ mấy rồi..hắn thay đổi kiểu…Lần nầy..hắn chấn Lệ Bí Thư vào tường…một chân bà quàng eo hắn..hai tay bà quàng qua cổ hắn…Cửa ngỏ mở rộng..hắn đút ƈôи ȶɦịt vào nắc..Nhip nắc của hắn khiến hai иɦũ ɦσα bà rung chuyển…

Khi hắn buông bà ra..Lệ Bí thư như người vô lực…trán lấm tấm mồ hôi…mệt mỏi nhưng trêи môi điểm nụ cười thỏa mản…Lúc trước Lệ nào biết gì..cứ nghỉ ông chồng cũng ‘khá’ nhưng bây giờ…so với hắn…không thể so sánh…

-“Từ đây bay về Cần Thơ chỉ có hai tiếng…Trong tương lai khi nào có nghỉ long week end…tôi và Chủ tịch Diểm bay về Cần Thơ thăm cậu…Có vấn đề gì không?” Đã hết ngượng ngùng…Lệ nhìn hắn lẳng lơ nói..Sau một hồi nghỉ ‘dưởng sức’..Bà vẩn còn muốn …không chỉ có hôm nay mà còn ngày mai…ngày mốt…Vì vậy huy hoạch ‘dự án’ cho tương lai…

-“Hi hi….Hai người muốn sao thì sao đi…”Đức cười đáp..trong đâu có ý nghỉ..mai nầy nhất định chơi thử một lượt 5 người..không biết có được không…Nhưng nếu không thử làm sao biết được…

-“Vậy..coi như hứa rồi đó nha..không được nuốt lời…” Thấy hắn đáp ứng mình…Lệ mừng rở..Tương lai cứ hai hoặc ba tuần….bay đi Cần Thơ một ngày..đủ rồi..

Tay cầm ƈôи ȶɦịt hắn cạ vào иɦũ ɦσα …Thỉnh thoảng cầm lên ʍút̼ ʍút̼ vài cái…Vẻ mặt vô cùng hưởng thụ…Diểm cũng không chịu ngồi yên…Đẩy hắn ngả ngửa ra trêи thảm…hai đùi kẹp ngay đầu hắn..dí sát vào…

Một ngày của hắn là thế đấy…Không khác lúc ở Cần Thơ là bao nhiêu…Thật sự bận rộn thì ít..xách ƈôи ȶɦịt ȶɦασ rong thì nhiều…

Nhưng không phải có đàn bà nhiều thì sướиɠ…cũng rất nhức đầu…

-“Hồng Phượng hôm nay không khỏe…” Tâm gọi hắn nói cho hắn biết…trong lúc hắn trêи đường đi đến xả Kỳ Nam…Mọi người đang hoạt động ở đó…

-“Con nhỏ Phượng chảnh không biết có chuyện gì đây…”

Đức nghe Tâm nói Hồng Phượng hôm nay không có đi hoạt động với đội…hình như có gì không khỏe…Vì vậy hắn lên coi xem sao…Hắn đến phòng nàng..gỏ cửa…Hồng Phượng nét mặt không được tươi lắm…như bánh bao chiều…

-Sao?cãm thấy chổ nào không khỏe?Có cần đưa em đi Bác sỷ không?

-“Thấy người ớn lạnh..có lẻ trúng gió…Hay là anh cạo gió cho em đi…” Vừa nói vừa quay lưng đi vào…hắn đưa tay đóng cửa xong…bước theo…Wow…dưới ánh đèn..qua lớp áo ngủ mõng….hắn có thể màu da thịt bên trong và cái qυầи ɭót hồng…Trêи không có áo ngực…Vô cùng khêu gợi..

-“Hả?không tiện đâu…Hay là chờ Dì Út về hoặc nhờ chị Hương..” Đức đạo đức giả từ chối..

-Cái gì không tiện…Anh không phải đã thấy hết rồi sao..Còn làm bộ làm tịch nửa..

-“Hả? Wow…Cô hai à…ăn bậy thì được chứ nói bậy là không được đâu nha…” Đức chối bai bãi…mẹ nó..ngu gì nhận…đánh chết cũng không nhận…

-“Đừng có chối nửa…Em biết hết rồi…mấy cái lổ mọt trong nhà tắm..Không phải anh làm thì ai trồng khoai đất nầy…Đức còi…anh dám làm sao không dám nhận hả?…Hồng Phượng phùn mang trợn má…

-Hi hi..Sorry..Là chuyện lâu lắm rồi..lúc trước còn nhỏ không biết chuyện..À mà nè,,Em không phải kêu anh vào đây để hạch tội anh chứ hả?Có phải muốn nhờ cậy gì không?nói đi…

Hắn giả lả.lái câu chuyện sang hướng khác..

-“Nói rồi… nhờ anh cạo gió cho em thôi mà”….Hồng Phượng lườm…

-Ha ha..Vậy thôi hả?Được rồi..Dầu đâu..Nằm xuống đi..

-“Dầu trêи bàn..đàng kia “ Hồng Phượng đưa tay chỉ..Hắn vội vàng đi đến lấy…không hề biết Phương chảnh đang nở nụ cười đắc ý…nhưng nụ cười biến mất nhường cho vẻ mặt ‘bơ phờ ủ dột khi hắn quay người trở lại…

Phượng nằm sấp xuống trêи giường..kéo áo lên….Lưng trắng ngần… làn da mịn màng … mùi thơm thoang thoảng …Trêи không có áo ngực…Dưới qυầи ɭót màu trắng ..mõng dính.Hắn thấy rỏ khe ʍôиɠ… thầm kêu khổ… ..ƈôи ȶɦịt trong quần hắn ngóc đầu…. Con nhỏ Phượng chảnh nầy muốn giết người hay sao á…Anh không phải là hòa thượng đâu nha..Ouf..phải rồi..Sao bổng dưng lôi cái vụ mình rinh nhà tắm mà đem ra nói vậy?

Đức nuốt nước bột…Tay run run đặt lên lưng nàng…xoa nhè nhẹ…

Phượng rùn minh…không biết minh có làm đúng hay không nửa..nhưng nàng thật sự không coi hắn là anh..Nàng thấy mình thật thích hắn… Nàng đã lên kế hoạch nầy cả tuần ….Hôm nay nhất định ‘đốn ngả’ hắn…Lσạи ɭυâи?Nàng không nói…hắn không nói thì được rồi…

Đức xoa khắp lưng nàng… nhớ lúc trước.hắn và thím ba cũng như thế mà bắt đầu…Tay hắn bắt đầu bạo hơn…di chuyển dần xuống dưới.. ƈôи ȶɦịt hắn cứng..không thể cứng hơn nửa…Hắn lại nuốt nước bọt..Tay chà sát không ngừng.. .’vô tình’ chui vào một phần của cái qυầи ɭót..rồi nhanh chóng chui ra …

Thăm dò…

Nàng vẩn im lặng…Im lặng là đồng ý..là bật đèn xanh.Hắn nghỉ vậy…nhưng tay vẩn rung rung…bất thình lình tay hắn lại chui vào…làm trệt qυầи ɭót nàng xuống…Một phần ʍôиɠ lộ ra…Hai lòng bàn tay hắn nhanh chóng áp lên hai bờ ʍôиɠ săn chắc của nàng…

-ưm..Hồng Phượng rêи nhẹ…

Không chậm một giây nào..Hắn áp miêng lên bờ ʍôиɠ nàng…hôn hít ɭϊếʍ…Kéo qυầи ɭót nàng xuống tận đầu gối… Lật người nàng lại…Chùm lông được tỉa gọn đang gần kề trước mặt… Hắn dang hai chân nàng ra…áp miệng vào…

-“Hi hi.nhột…” Phượng cười rúc rích

-“Sao nói là bịnh..Thì ra em muốn dụ dổ anh phạm tội…” Nói bấy nhiêu thôi…tiếp tục áp miệng vào ‘hung hăng ‘ ʍút̼ ɭϊếʍ…

-“Đồ ngu”…Nàng cong người lên…kéo đầu tóc hắn ép sát vào…Môi miệng hắn ướt đẩm…

Phượng Cãm giác ‘nước’ trong người nàng đang ‘thoát’ ra…Tay nàng quờ quạng tìm..Đức cởi nút..kéo phẹc mơ tuya …kéo quần xuống đưa ƈôи ȶɦịt tới…nàng vừa mở miệng..hắn đút vào ..nhấn…tới…

‘khụ…khụ…jhụ…’…”Ây da..khó chịu quá…:Vừa ngậm vào…nàng cãm thấy ngộp thở…xô hắn ra..ho rủ rượi….

-“Em…em..lần đầu?Đức sửng sốt…con bà nó…Sao giống gái zin vậy?

-“Vậy chứ sao..anh..anh tưởng em là loại người gì hả?” Phương hung hăng trừng mắt rồi cào hắn…Đây quả thiệt là lần đầu…Nhìn nàng tay tìm ƈôи ȶɦịt…có vẻ thông thạo nhưng thật ra là lên mạng tìm hiểu…Thấy người ta làm sao thì …Chỉ có vậy thôi…Hắn nào có biết..thấy nàng lần mò đủng quần…Tưởng Phượng chảnh nầy rành sáu câu vọng cổ nên khi đầu ƈôи ȶɦịt vừa vào liền đút lút cán..nắc…

Căc hắn to dài như ƈôи ȶɦịt ngựa..lần đầu của gái zin…Phượng làm sao chịu nổi….Rúc cục là bị ngộp thở nên ho sặc sụa…

-hi hi..Sorry…Tưởng em…ậy…nói sớm đi…

-Nói sớm cái gì?Sao anh thô bạo vậy…

-“Ha ha…sorry cưng…nà..để anh chỉ em ha…dể lắm thôi mà…phải từ từ…” Hắn lại mở ‘đoạn phim Bí kíp’ ra hướng dẩn như đã từng chỉ đạo Tâm Đoan,Thụy Vủ..gần đây là Thúy Ái và Thái Điệp…

-“Đúng đúng…Sâu hơn nửa đi…Wow…Em học mau thiệt…”

ƈôи ȶɦịt ngay trước mắt…vừa học vừa hành..Lại có thầy giỏi chỉ điểm từng ly từng tí…không cần phải tưởng tượng…Phượng chảnh càng lúc càng tiến bộ…

-“Đúng là còn con gái mà…иɦũ ɦσα săn cứng…hình như chưa có ai bóp qua…chưa nẩy nở lắm…không sao..anh sẻ chiếu cố ..hắc hắc…bảo đãm hai tuần sau sẻ là ngực tấn công…ʍôиɠ phòng thủ..” Hắn đưa tay xoa bóp..se đầu ti…

Phượng chảnh bắt đầu ‘quen việc’..động tác nhanh dần…đầu gục gặc lên xuống nhịp nhàng…đầu óc bắt đầu mê muội…khi hắn ngược đầu giảng dạy bài học vở lòng 69 đầu tiên….

Bυ” ɭ*и gái zin là nghề của hắn…Không mấy chốc…Phượng nuổn ra…hai má đỏ như người say rượu..biểu hiện của sự động tình đang đạt đến đỉnh cao…

Thấy đã đến lúc bẻ khóa động đào..Gát hai chân nàng lên hai vai..hắn cầm đầu ƈôи ȶɦịt rà ngay cửa..chuẩn bị xông vào cửa khẩu….

– Anh..vô nha…Không sao đâu..đau một chút thôi à…

-“ừm” Phượng ‘ưm’ trong cổ họng…có chút hồi họp..căng thẳng…hai tay nàng vịn lên hai đùi hắn…

Đức nhấn thêm một chút …Thông đạo vô cùng chật hẹp..hai đùi hắn nhói đau…hắn nằm sát xuống người nàng…một phát lút cán…Phượng cắn vai hắn ‘trả thù’…Hai người nằm im…

Môi hắn tìm môi nàng…hơi thở nàng thơm như hoa Lan…Hắn lần mò xuống cổ …ngực..ngâm đầu ti bυ” ʍút̼…ʍôиɠ chuyển động nhè nhẹ…Hai chân Hồng Phượng bắt đầy biết kẹp eo hắn phối hợp…

Thêm một lần nửa..hoa thơm đánh cả cụm …

Dì Hường …Thanh Nhả…

Trưởng ban Mi…Đồng Giao..Thụy Vủ

Thím ba rồi đến Hồng Phượng…

…-“Tội lổi..Tội lổi…Coi bộ phải tu tâm dưởng tánh lại mới được…Qua tội lổi rồi…”

Vừa nói đến đây ..chuông di động reo vang…Hắn nhìn màn hình….vội bắt máy….Chẳng lẻ xảy ra chuyện?

-A lô..Bác Sỉ Ngọc Lan…Sao rảnh rổi vậy?Gọi tôi có chuyện gì sao?

-“Dỉ nhiên rồi..Sao hai ngày nay không thấy mặt anh vậy? Đừng có chạy làng đấy…Tôi giúp anh nhiều như vậy…Cũng nên mời tôi bửa cơm chứ ? Không thể vô ơn đâu..” Giọng Ngọc Lan dí dõm ‘oán trách’…

-Ha ha..được mà…Không thành vấn đề..Khi nào cô rảnh?

-“Hi hi…Còn khi nào nửa…Đêm nay đi…Trước 8 giờ..Tôi sẻ gọi anh…”Ngọc Lan nói đến đó.không chờ hắn ừ hử….Cúp máy..

Bên nầy ..Đức đang sửng người ra…Lệ Bí Thư….Bác Sỉ Ngọc Lan …

***

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.