Thằng Đức – Chương 109: Sao nghe quen tai vậy 😅 – Botruyen

Thằng Đức - Chương 109: Sao nghe quen tai vậy 😅

Lời tác giả:

Có đọc giả đề nghị đợi viết xong bộ truyên thì đăng trọn …thay vì mổi tuần…Lạt ma thấy rất có lý…như vậy nếu không thấy truyên…không có nghỉa là truyên ngừng…mà là đợi đến khi xong toàn bộ sẻ được đăng lên cho đọc giả theo dỏi…

Lạt Ma….

-“Ha ha….Thiệt là sớm a…” Sau một khoảnh khắc thần hồn điên đảo…Đức ca ‘xấu hổ’ trở về với thực tại…sực nhớ hôm nay đưa khách đầu tư đi tham quan xả…coi bộ phải sớm có thư ký mới được…

-“Hi hi..Không sớm đâu…Phải tham quan nhiều nơi…mất cả ngày đấy…”Vịnh Hà liếc Đức ca cười quyến rủ…

-“Anh không mau quên như vậy chứ hả?hôm qua nói rồi..” Bích Hà thấy vẻ mặt ‘sửng sốt’ của Đức ca…nàng không hài lòng…nghỉ hắn không coi trọng…có lẻ quên cuộc hẹn với ba chị em nàng rồi…

-“Hai đứa em sao nói vậy…Có lẻ chúng ta nóng lòng nên đến hơi sớm một chút…Tôi nói có đúng không ..Chủ tịch xả?”giọng Mỷ Chi có vẻ hờn mát…

-“Oan quá mà…nà không thấy sao?tôi đã cho ngườt triệu tập Trưởng phó ấp trong xả sáng hôm nay đến …để giới thiệu với các vị…ha ha..Còn đang chuẩn bị thì các người tới…không sớm đâu…thiệt là đúng lúc…nhưng cà phê,trà nước…chút điểm tâm …thì chưa kịp..Anh Hòa…anh Định….mau mau cho người chuẩn bị…ha ha khách đầu tư tới rồi..Các vị…mời vào phòng họp…ngồi chút đi ha..Sẻ mau lắm thôi…” Đức Chủ tich thao thao bất tuyệt..mắt liếc Hòa,Định…

-“Có ngay…có ngay..đã căn dặn rồi…” Hòa ,Định nghe Chủ tịch nói “cho ngườt triệu tập Trưởng phó ấp trong xả sáng hôm nay đến”…cả hai sửng sốt… tự hỏi :’ụa… Hồi nào vậy?’… nhưng liền nhanh trí phối họp…thầm nghỉ ‘ Thiệt là có tài …có tiềm chất của lảnh đạo…tiền đồ vô lượng a…khâm phục…khâm phục’.

Mỷ Chi nghi tên nầy nói nhăng nói cuội nhưng cũng phớt lờ…sao cũng được…miển là hắn đích thân tiếp đãi là được…đầu tư thôi mà…tiền của nàng xài 10 đời không hết…hơn nửa,đầu tư đâu phải là đánh bạc,vã lại cũng nên kiếm gì để làm cho qua ngày tháng…Vì vậy cũng có ý đầu tư hoành tráng một chút…trước là làm bà chủ sau là coi như giúp hắn có thành tích trêи đường quan lộ đi…Nghỉ đến đây Mỷ Chi cũng thấy mình là lạ làm sao ấy…Sao lại quan tâm hắn như vậy…hình như bị hắn cuốn hút…nhưng không hiểu là cái gì…thiệt là tà quái…

-“Các vị…Chúng ta tiến hành như thế nầy…Trước hết tôi giới thiệu sơ lượt về xả Đông Phú chúng ta…Kế tiếp… mổi Trưởng hay Phó Ấp có tối da 10 phút để giới thiệu về ấp mình…Sau đó. tôi sẻ cùng nhà đầu tư đến xả Phú Hòa…ngày mai…sẻ lần lượt các xả khác…” Tuy không có chuẩn bị trước..nhưng tài ứng biến của Đức Chủ tịch cũng không tệ…

Các Trưởng,Phó ấp trong xả nghe ‘phong thanh’ có nhà đầu tư lớn đến xả…trong bụng bán tín bán nghi nên hôm nay đến muốn xem hư thực…Ai cũng có lòng riêng…tuy cùng một xả…nếu nhà đầu tư xây một cơ sở hay công xưởng gì đó ngay trong ấp minh thì tốt hơn là ở ấp khác…Nơi nào có đầu tư là nơi đó có cơ hội được nhà nước giúp đở phát triển cơ sở hạ tầng… Còn nghe nói đầu tư có thể lên đến ngàn tỷ …không nhỏ đâu…như vậy sửa chửa,hay xây cầu trong ấp mình cũng là có cơ hội thực hiện đấy…

Vì vậy ai cũng đem Ấp mình ra hăng say giới thiệu…đảo một vòng…cũng mất hết một giờ đồng hồ…Bây giờ là lúc Chủ tịch xả đích thân ra trận mang khách đâu tư đi tham quan đó đầy trong xả…Hắn không phải là thổ địa nơi nầy…Dỉ nhiên là muốn hai người Hòa,Định cùng đi theo.

-Nói thiệt nha…ha ha..tôi cũng không rành nơi nầy lắm…hai người Hòa…

-“Anh đưa chúng tôi đi được rồi…đừng làm phiền người khác…” Đức nói chưa dứt ..Mỷ Chi đã cắt ngang…

-Ừm..vậy được…Xả nầy tuy có thể nói đi dăm ba phút trở về chốn củ …trời nóng…đi xe đi ha…lấy xe chạy vòng vòng…đi hai xe thì bất tiện…hôm nay phải đi ké trêи xe các cô rổi…

-“Không phải cho anh đi ké xe…mà chúng tôi cần anh làm tài xế…Vịnh Hà…còn không đưa chìa khóa xe cho Chủ tịch ..” Mỷ Chi cười ranh nãnh…

-“Đây…chìa khóa đây…Đi đi..Ở đây hoài..chán chết…” Vịnh Hà ngang nhiên cặp tay Đức Chủ tịch…Nàng bên trái,Bích Hà bên phải…Mỷ Chi phía sau …như là ‘hộ tống’… cùng hắn ra xe trước nhiều cặp mắt ngưỡng mộ…

Hòa,Định thở dài…tiếc hận…Cố tình ăn mặc long trọng một chút… Aiz..Cùng người không cùng mạng a…

Lúc nầy… có ba cặp mắt căm thù nhìn theo…như muốn ăn tươi nuốt sống Đức Chủ tịch…Phấn nhìn con dâu khẻ gật đầu…Oanh cầm di động len lén bấm số…trong khi Hồ văn An nhìn trước nhìn sau canh chừng…

Lê Quốc Anh bị đâm,Lê Quốc Đại bị ‘nhồi máu cơ tim’…Hai cha con tử vong chỉ trong vòng hai ngày…’Triều Lê’ sụp đổ…tất cả hận thù đều qui trêи đầu của Chủ tịch Đức…

Điều đáng nói là không phải hận thù xuất phát từ iêu thương…Phấn củng thường ȶɦασ dạo,Oanh cũng nhiều lần cỡi quần cho cha chồng hưởng thụ…Họ thù hận là vì hiện nay tất cả oai phong lúc trước đã mất…không chỉ bị đám người trước kia đã từng thân thiện ,nay lạnh nhạt đối xử mà còn bị coi như cùi hủi…đây là điều họ không thể chịu được…nên tìm mọi cách trả thù cho hả cơn giận…

Một ngày trước…

Tuy là Thượng tá CA nhưng bản chất Cao Hùng rất côn đồ và ɖâʍ đãng…Đối với đàn bà..hắn rất vủ phu,thô bạo…Cũng vì vậy mà vợ trước rời xa hắn…một lần dẩn theo đứa con sang Úc du lịch thăm bà con …rồi trốn biệt…không về.

Hắn củng chẳng màng…cuộc sống từ đó ngày càng phóng túng hơn…bản tánh ɖâʍ đãng,lại là Thượng Tá…muốn ȶɦασ đàn bà đẹp thật quá dể dàng…chiến thuật ‘5 D’(Dụ Dổ Dọa Dẩm …Dập) lúc nào cũng mang lại kết quả tốt đẹp như mong muốn…Lâu ngày chầy tháng…hắn coi trời bằng vung…ở cái huyện Châu Thành nầy ..Người dân trong huyện thường nói Trưởng CA Cao Hùng là hoàng đế chứ không phải Bí Thư hay Chủ tịch huyện…

Vụ xãy ra ở Xả Đông Phú…Cao Hùng cãm thấy mất mặt…ngay từ đầu,hắn có ý đồ giết Trần Đức…cũng vì Lại Đức Quang cản nên cố nhịn…bây giờ nghe phong thanh Bộ CA đang điều tra hắn…với những bằng chứng từ tên bác sỉ…

Cao Hùng không sợ…hắn là Đãng viên…bất khả xâm phạm trừ khi bị khai trừ ra khỏi Đãng…chuyện nầy thì không thể nào…vì hắn là Thượng tá…cùng lắm là bị cảnh cáo,làm kiểm điểm…hắc hắc…không phải đã có cả chục lần kiểm điểm rồi sao…thêm một lần cũng không nhiều…

Đối với Cao Hùng..Mất mặt thì không thể chịu được…thằng già Lại Đức Quang chịu được là chuyện của lảo ta..Đụng tới Cao Hùng hắn…thằng ƈôи ȶɦịt Chủ tịch xả kia…nhất định phải chết…cho nó một phát bể gáo là xong…mọi chuyện kết thúc…

Sáng nay..hắn ngồi trong nhà trù tính…kêu thằng đàn em nào làm hay là kêu thằng du đảng nào làm chuyên nầy…Giết gà không cần dao mổ trâu…Hắn không cần đích thân ‘xử lý’ chuyện nhỏ…

Ngay lúc nầy..có tiếng chuông cửa…Cao Hùng đứng lên,lấy khăn quàng ngang…đủ để che ƈôи ȶɦịt…Ở trong nhà hắn lúc nào cũng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ…

-“Ai đó..chuyện gì?” Cao Hùng đứng sau cửa..không vội mở…lớn tiếng hỏi…

-“Xếp Hùng…là chúng tôi …má và vợ Lê Quốc Anh…” Oanh nói vọng vào…

Hùng mở hí cửa nhìn ra ngoài… nhận ra hai người Oanh,Phấn…vợ và má của Lê Quốc Anh…người mà hôm qua hắn đâm một dao ngay tim theo kế hoạch của Lại Đức Quang…Cao Hùng thắc mắc…hai người nầy tới đây làm gì…hắn không tin hai người biết chuyện hắn giết chồng,con họ…nếu biết sao còn tới đây?Bất chợt một ý nghỉ quái đản đến trong đầu..ȶɦασ nhiều..nhưng chưa từng ȶɦασ mẹ chồng với con dâu…mụ Phấn tuy 50 nhưng nhìn kỷ…иɦũ ɦσα đít không tệ…con dâu mụ thì khỏi nói,nhìn thôi cũng rất đã ƈôи ȶɦịt…kéo cả hai vô chơi lập nên thành tích ȶɦασ mẹ chồng con dâu…sẳn đang nứиɠ …

-“Vô đi…tìm tôi có chuyện gì”….Hùng đứng qua một bên…mở cửa vừa đủ cho Oanh,Phấn bước vào…

Vừa vào trong…Phấn ,Oanh nhìn nhau cãm thấy hơi ngượng…xếp Hùng gần như tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ…

-“Chuyện ma chay thằng Anh với ba nó lo xong chưa mà rảnh rang vậy…Tới đây làm gì?” Hùng vừa hỏi vừa hau háu nhìn hai con mồi…ý nghỉ ɖâʍ loạn trong đầu làm hai mắt hắn gần như đỏ ngầu…

-“Xếp Hùng…cái chuyện thằng Chủ tịch xả..cả nhà em không thể nuốt cơn giận nầy…nên mạo muội đến gặp xếp…xem xếp có thể giúp được gì không?” Oanh căm giận nói…

-“Ừm..vậy mấy người muốn sao?” Hùng lơ đảng hỏi…

-“Sao…sao cũng được…tàn tật…hay gì đi nửa cũng được…Chỉ cần xếp ra tay giúp…Chúng tôi biết xếp có khả năng nầy…Cả nhà chúng tôi sẻ không quên ơn xếp…nếu xếp chịu giúp trả mối hận nầy…” Phấn nghiến răng nghiến lợi nói…

-“Chuyện đâu còn có đó..nè..lại đây ngồi đi…” Hùng nhìn Oanh…vổ vổ tay lên đùi …ngụ ý gì..hắn biết Oanh hiểu rỏ…

Phấn sửng sốt..Oanh ngượng nghịu…Cả hai biết tên nầy ɖâʍ đãng nên cùng nhau đến…mục đích là để hắn không có đòi hỏi bậy bạ..ai dè hắn còn ɖâʍ đãng hơn sự tưởng tượng của hai người…vô cùng trắng trợn…

-“Con ở lại với xếp Hùng..má về trước…”Phấn đứng lên…nghỉ bà nên tránh mặt để con dâu đở ngượng…

-“ Nếu về thì về cả hai…nếu ở lại thì cả hai ở lại…”Cao Hùng vừa nói vừa tháo cái khăn trêи người ra…hắn ngả người dựa lưng vào ghế..ƈôи ȶɦịt hắn cứng như khúc củi chỉa thẳng lên trần nhà…Cãm giác trong lòng hắn thật mãnh liệt…đâm nó chết…bây giờ vợ và má nó để minh chơi…để mình trả thù cho nó…hắc hắc…đả thiệt…

Phấn nhìn Oanh…cả hai kinh hãi…nhất thời không biết phải làm sao…

Cả huyện ai cũng biết ɖâʍ uy của Thương Tá Cao Hùng…nếu tới một mình…Oanh sẻ không ngần ngại đáp ứng…nàng cũng đâu chính chuyên gì…đã cho ông già chồng đụ…Vấn đề là mẹ chồng đang ở đây…Tuy Quốc Anh đã chết nhưng có lý nào…

Phấn cũng có ý nghỉ tương tự…bà cũng từng cỡi quần cho đám cán bộ trẻ …Nếu Cao Hùng có hứng thú vói bà…bà sẻ nguyện ý phục vụ hắn…cái nầy,,cái nầy…hắn muốn cả hai đồng thời phục vụ hắn…

Mẹ chồng con dâu ngượng nghịu đứng chết trân…

-“Nà…tôi không ép ai hết…Hai người không chịu thì về đi ,chịu thì cỡi quần áo..tới đây ngồi…” Cao Hùng vổ vổ lên hai đùi hắn…

-“Má à..con thấy lở rồi…” Oanh ngần ngừ rồi đưa tay cỡi quần áo trêи người…Phấn do dự một chút rồi cũng cỡi…Cao Hùng hau háu nhìn hai thân hình từ từ phơi bày trước mắt…

-“Bυ” đi…” Hùng ra lệnh cho Oanh……Hắn kéo tay Phấn đẩy bà ngồi ngửa ra bên cạnh…

Đã dến nước nầy.Oanh dỉ nhiên là nhu mì vâng lời ,răm rắp làm theo…Hơn nửa vừa lóe lên hy vọng biết đâu nếu có thể làm cho Cao Hùng ‘phê’…thần hồn điên đảo…hy vọng hắn thích nàng..như vậy nàng sẻ có chổ chống lưng tốt…Vì vậy há miệng ngậm vào…hăng say nút chùn chụt đầu ƈôи ȶɦịt …Đem tất cả tài năng thể hiện…

-“WoW..Sướиɠ quá..đã quá…em thật tuyệt…yên chí đi..em muốn sao anh làm vậy…ahh..ɭϊếʍ dái đi…ừm..đúng đúng..lát nửa anh bắn…nuốt hết nha…không được nhổ ra…ahhh…quá đã…

Hùng ɖâʍ đãng rêи rỉ…Trong khi Oang bυ”..Hắn sờ soạng khắp nơi trêи người Phấn… lấy ngón tay thọc vào cửa hang của Phấn khều móc khiến bà uốn éo thân người…hơi thở nặng nhọc..

-“Hai mẹ con cùng bυ” đi..nhanh lên” Hùng khều móc một hồi khiến Phấn ‘lên cơn’…hắn liền giục bà…tay nắm tóc bà nhấn xuống dưới…Thế là chẵng mấy chốc… mẹ chồng bυ” ƈôи ȶɦịt thì con dâu ɭϊếʍ dái hoặc ngược lại…không hề biết người mà họ đang ra sức làm cho hắn phê là người đả giết con,chồng họ…

Phấn và Oanh đều là ɖâʍ phụ…ngượng ngùng rúc cục cũng tan biến…Oanh ra sức bú…Phấn ra sức ɭϊếʍ…

Cao Hùng thỏa mãn cùng cực…hắn bắn xối xả vào miệng Oanh…khi nàng nuốt xong…Phấn cũng nhiệt tình thể hiện …dùng lưỡi ‘lau’ ƈôи ȶɦịt hắn …

-Được rồi…hai người về đi…hai người làm việc ở ủy ban mà…Canh chừng nhất cử nhất động của nó…báo cho tôi biết…hắc hắc…Mai nầy..khi tôi gọi..hai người biết phải làm sao rồi chứ?

-“Em biết rồi….anh gọi là má và em tới liền…Oanh nhu mì hứa hẹn…Đả đến nước nầy còn gì phải ngại ngùng nửa…Cao Hùng là Trưởng CA huyện…Ngay cả Bí Thư ,Chủ tịch huyện cũng phải nể mặt hắn…nếu hắn là chổ dựa mới…tính ra nhân họa đắc phúc….cái chết của thằng chồng và cha chồng cũng mang chút lợi a…

Phấn nghe con dâu nói..cũng gật đầu hưởng ứng..hình như cả mẹ chồng và con dâu đêu có cùng một ý nghỉ…

Vì vậy hai người luôn canh chừng nhất cử nhất động của Đức…Thắy hắn vừa cùng đám Mỷ Chi lên xe…liền gọi Cao Hùng…

-“Tốt…Làm tốt lắm…năm tới ngày nầy là ngày cúng cơm của nó..” Cao Hùng âm u ngắn gọn trong vài chử… rồi cúp đường dây…Liền sau đó bấm gọi ra ngoài…đường dây vừa thông…hắn cũng không nhiều lời…ngắn gọn cộc lốc…

-Hình ảnh rỏ ràng hết rồi chứ gì?Nó đang vòng vòng trong Đông Phú …Làm đi…xong vụ nầy…tao cho người thả em và ba mầy ra…

-Được…Một lời đã định…Chờ tin tốt đi…

Xã Đông Phú được chia thành 6 ấp gồm: Phú Hòa, Phú Hưng, Phú Lộc, Phú Lợi, Phú Nhơn, Phú Thọ…Nghe thì nhiều nhưng các Ấp nằm san sát nhau…cho nên ngồi lên xe lái một lèo với tốc độ xe đạp có thể nói dăm phút đã về chốn củ .

Nói là Chủ tịch xả dẩn khách đầu tư đi tham quan..Cho dù có miển cưởng mà nói cũng thấy không giống..Phải nói là Đức ca đang cùng ba mỷ nử du lịch đó đây thì đúng hơn…Một người đàn ông ra ngoài có một mỷ nử xuất sắc bên cạnh cũng là tâm điểm ganh ghét của bọn đực rựa huống chi chỉ có minh Đức ca. mà ba mỷ nử xinh như minh tinh xứ Hàn cười nói thân mật thì nhiều ánh mắt giết người tập trung lên mình hắn cũng có thể lý giải…

Mỷ Chi,Vịnh và Bích Hà hình như thích thú…hơn nửa chỉ sợ chưa đủ loạn…Đi bất cứ nơi nào cũng thay phiên nhau mà đeo sát …đôi khi Đức ca cãm thấy cánh tay tê dại…cã một khối thịt săn cứng đàn hồi áp vào…Sức đề kháng của Đức ca càng lúc càng yếu…nhiều lúc phải hơi khum người mà đi…

-“A ha…em muốn đi khu du lịch Sân vườn…gần đây thôi…: Bích Hà ngồi ghế sau…lên mạng tìm tòi ..phấn khích reo lên…

-“Khu du lịch Sân vườn? ..không biết đường …chờ chút..mở GPS ..

-:Không cần đâu…có đây rồi..nà..đi thẳng rồi quẹo trai…đi thẳng..quẹo trai một lần nửa…

Khi cả bọn đến Khu du lịch sinh thái sân vườn….Măt Đức có vẻ ngưng trọng…hắn đưa tay vào túi vải đeo trêи lưng….cãm thấy an tâm một chút..

Sau mấy lần bị ám sát…Khẩu Smith Wesson lúc nào cũng nằm trong túi vãi đeo kè kè bên người…không lúc nào quên…nhất là lúc nầy.chuyện càng lúc càng phức tạp…khó biết khi nào Lại Đức Quang hoặc Cao Hùng nổi điên…

Hôm nay lúc khởi hành thì không có gì lạ…nhưng sau khi đi tham quan vài nơi trong khu công nghiệp …hắn nhận thấy hình như bị bám đuôi… bắt đầu từ khoảng đường số 4 đến đường số 8…Một chiếc Acura MDX bám đuôi ở một khoãng chừng ba trăm thước…và cứ bám cho tới Khu Du lịch sân vườn…

Không thể nói là một sự trùng hợp được…Đám người nầy có ý đồ…

Từ khóe mắt…Đức có thể nhận ra là 4 tên…vẻ mặt rất cô hồn….hai tên đầu trọc…dáng ngườ thô bỉ…Đức lén nhìn về phía chúng.. …Trừ một tên có lẻ là đầu xỏ..rất thản nhiên…ba tên còn lại lộ liểu nhìn về hướng nầy…với ánh mắt thèm khát…

Một mình một thân thì chạy là nghề của chàng…gọi về xin tiếp viện cũng quá trể…Từ biệt thự đến đây cũng 1 tiếng đồng hồ,,,cách hay nhất là nhanh chóng quay về xã…còn đang tính toán thì lại bị song Hà kẹp giửa…miệng ríu rít cười nói không ngừng…

-“Ây da…sao như mất hồn vậy…nhanh lên…vô đi…tụi em đói rồi…” Đức có cãm giác như đang bị ‘lôi’ đi …vô kế khả thi…muốn mở miệng nhưng không biết nói sao cho phải…

Chẳng lẻ nói có người sắp ra tay với hắn? mấy bà cô nầy tin mới là lạ…không chừng sẻ nói mình điên …Như vậy..trong tình hình hiện tại, chỉ còn biết trông cậy vào cây Smith Wesson…một chọi bốn…nếu bọn nầy không có chó lửa thì có cơ hội hạ chúng nhưng ngược lại thì không xong…

Ba chị em Mỷ Chi hình như không hiểu tinh hình nghiêm trọng…Chổ có người thì không thích…cứ nằng nặc đòi chọn một bàn cuối khu vườn khiến Đưc ca ‘khóc thầm’…nơi càng ít người càng thuận lợi cho đối phương mà…

Chúng bám như bóng với hình…đến ngối cách bàn Đức không xa…3 trong 4 tên kia càng lúc càng lộ liểu..nhìn thẳng qua bàn Đức với ánh mắt ɖâʍ dê…đầy khiêu khích…

Chỉ sợ chưa đủ loạn…Vừa ngồi xuống bàn…chưa nóng đít..bỏ mặc Đức và Mỷ Chi gọi món…nhị Hà cầm xách tay chạy đi khắp nơi trong khu vườn làm dáng chụp hình…tiếng cười hi hi ha ha ra vẻ thích thú nghe được từ xa.

-“Ba con nhỏ nầy…ȶɦασ má quá đã…bây giờ sao đây đại ca..Ra tay được chưa?”Tên trọc đầu có khoen tai nóng lòng…

-“Chờ thêm chút nửa…tụi bây gấp cái gì..cá đã vào rọ…sợ chạy hay sao?” Tên được gọi là đại ca điềm đạm nhìn Mỷ Chi …nuốt nước bọt…

Theo kế hoạch ban đầu…thấy mục tiêu là độp liền rồi dọt…

Ai dè khi thấy bên cạnh mục tiêu có ba ‘vưu vật’…Bọn chúng liền thay đổi ý định…thằng kia chết trước một chút hay chậm một chút có sao đâu…nếu dùng nó uy hϊế͙p͙ để ba con nhỏ nầy ngoan ngoan theo chúng về ổ…Vừa có ɭ*и thơm ȶɦασ mà thằng kia cũng không sống được…Nhất cử vừa sướиɠ ƈôи ȶɦịt..vừa xong việc…

Đây chính là lý do mà chúng chưa ra tay…Chơ cơ hội…cho đến khi thấy ‘con mồi’ đi đến khu vườn sinh thái…cả bọn mừng rở…vì quá thuận tiện…

-“Được rồi..hai em kia… thằng Mạnh,thằng Chung…giao cho hai đứa bây…áp giải hai em ra xe…Ở đây để tao với thằng Quý..” Gả đại ca sau một hồi nhìn trước nhìn sau …hất hàm ra lệnh ..Gả nói chưa dứt lời..hai gả đàn em đã đứng lên phấn khích đi về cuối khu vườn…Đem về ȶɦασ là một chuyện…bóp иɦũ ɦσα mò ɭ*и ngay bây giờ..chỉ có trời cản…Nghỉ tới thôi..ƈôи ȶɦịt trong quần chúng giựt giưt liên tục…

Phía xa xa,,,Bích Hà,Vịnh Hà vẩn hồn nhiên vui đùa,làm dáng chụp hình…ngây thơ không biết nguy hiểm gần kề…

Gả đại ca và thằng đàn em troc đầu tên Quý cũng không chậm trể…. đứng lên bước về bàn bên nầy…ánh mắt ngạo nghẻ…

Ánh mắt Đức ca không rời tờ thực đơn…bàn tay phải hắn lần vào trong túi vải…

;”Môi son em mờ hết rồi phải không?” môi Mỷ Chi áp sát tai Đức âu yếm hỏi…hồn nhiên nhếch miệng cười…đồng thời mở xách tay tìm kiếm…

-“ȶɦασ mẹ…tao ghét nhất là dài dòng văn tự…Để tao nói thẳng…thằng nhóc…hiện giờ mầy còn thở được biết tại sao không?là nhờ người đẹp nầy…Rỏ chưa…bây giờ nghe đây…hai người từ từ đứng dậy..theo tụi tao ra xe…OK?” Gả đại ca ngang nhiên ngồi xuống đối diện Đức ca…ngạo nghể hách dịch ra lệnh…tên Quý đàn em đứng sau lưng…hai tay chấp ngang hạ bộ…cố ý khoe một con dao Thailand sắc nhọn..đày uy hϊế͙p͙…miệng hắn khinh khỉnh..mắt hau háu nhìn Mỷ Chi…

-“Ai vậy anh?sao mất dạy vậy? Mỷ Chi ‘sửng sốt ‘nhìn Đức hỏi…

-“Ha ha..anh cũng không biết…chắc thằng nầy điên” Đức ca cũng ngạo nghể…bây giờ 10 phần tự tin..dưới gầm bạn…chỉ cần bóp cò là thằng nầy văng xa..hồn du địa phủ…Lúc nầy Đức vô cùng kinh hỷ…Từ thái độ của Mỷ Chi…Suy ra…Ba chị em Mỷ Chi nầy thiệt là không ngờ a…giả nai y như thiệt…dư sức đoạt giải Oscar.

-“Ha ha..Quý..mầy có nghe không vậy?thằng nầy nó nói tụi mình điên…”Nét mặt gả đại ca âm lảnh..Gả có khẩu Colt 45 lận lưng nhưng nghỉ không cần tới phài nổ súng…Một thằng nhóc.mấy con đàn bà thôi mà…thấy mả tấu đủ té đái rồi…

-Hắc hắc..Đại ca..hay là để em cắt hai cái lổ tai của nó xuống nha..Coi nó giống ai…

..” Ây da..người ta đòi cắt hai tai anh xuống kìa…Em không chịu đâu..thiệt là khó coi ..” Giọng Mỷ Chi nủng nịu nhưng hai mắt lóe lên tia tàn độc…

Ánh mắt nàng làm gả đai ca lạnh người…cãm thấy có cái gì đó không đúng…gả dợm người định đứng lên..đồng thời tay đưa ra phía sau…

-“Tao khuyên mầy ngồi yên đó…mầy không nhanh bằng viên đạn đâu…nát dái là chuyện nhỏ…banh ruột mới là chuyện lớn..mầy không tin có thể thử..nhưng mà tao nói trước..mầy chỉ có một lần cơ hội..” Đưc ca cười đểu…vô cùng đểu trươc cặp mắt sửng sờ của gả đại ca

-“Hi Hi …Có em ở đây..không được nói thô tục..”Mỷ Chi cười trách…Trêи tay nàng cũng một khẩu Smith

Wesson màu hồng thật đẹp đầy nử tính… và củng thật lạnh người với ống hãm thanh màu đen tuyền đang chỉa vào ngực của gả đàn em tên Quý…

Gương mặt hai gả lúc nầy đang trắng bệch…kinh nghiệm cho chúng biết đã cham vào ‘thứ thiệt’…nếu không muốn nói là ổ kiến lửa…Mổi người một khẩu súng trêи tay….không cần hỏi cũng biết mình và người ta không cùng đẵng cấp..vậy mà dám huênh hoang cái miệng…

-Vịnh Hà…Bích Hà ra sao rồi…

-“Yên chí đi…hai thằng kia..hi hi.Chưa đủ tư cách…” Mỷ Chi giọng ngọt ngào…âu yếm nhìn Đưc ca…họng súng vẩn không dời mục tiêu…Tên Quý đứng bất động…Tên đại ca cũng bất động…Cả hai đều biết mình chỉ có một mạng.Không thể làm liều…

Cuối khu vườn…song Hà ..dỉ nhiên là không sao rồi…hai thằng côn đồ nghỉ hai con nhỏ kia tự đút đầu vào rọ…phen nầy tha hồ bóp ɭ*и bóp vú…thậm chí còn nghỉ dí hai em vào bụi bắt hai em bυ” ƈôи ȶɦịt cũng không thành vấn đề…chổ nầy vắng teo…

-“Hắc hắc..người đẹp…sao buồn vậy..để hai anh chơi với hai em nha…bảo đãm hai em nhớ đời luôn…” gả tên Chung nuốt nước bọt…ánh mắt thèm khát…tay sờ đủng quần vuốt lên vuốt xuống…

-“Đúng đó..hắc hắc…hai em đừng sợ nhen…tụi anh rất là thương hương tiếc ngọc…bảo đãm hai em sẻ hài lòng…”gả tên Mạnh cũng không chịu kém…

-“Thiệt sao? Đâu..cỡi quần xuống cho hai chị coi thử đi..có phải là như vậy không?”

-“Tốt..hả?” nghe sao mà phê thế…nhưng hai tên côn đò cãm thấy không đúng…đâu có đứa con gái nào gan vậy…Rồi thì sửng người ra…

Hai em gái ‘ngu ngốc’ kia đang nhìn chúng cười mĩm chi…trêи tay mởi nàng một cây súng màu hồng…họng súng đen thui…đang chỉa về hướng bọn chúng…

Súng?đại ca bọn chúng thì có một cây…với vài viên đạn…chúng chỉ chơi dao…đâm chém quen rồi…bắn thì chưa…làm gì có súng mà bắn?Bỡi vậy bán tín bán nghi…có phải súng dõm không đây?

‘Chouf’…dường như đọc được ý nghỉ trong đầu của chúng…Bích Hà bắn một phát ngay dưới chân chúng…nét mặt nàng lạnh lùng…tiếng súng bắn ra không có tiếng nổ lớn vì có ống hãm thanh…nhưng nghe thật rợn người…Chân bọn chúng đứng không muốn vửng…

-Thế nào rồi? có muốn chị bắn vào đầu không? Bích Hà lạnh lùng…

-“Không..không…hiểu lầm..là hiểu lầm thôi…” Mạnh run giọng…kinh hãi…mấy con nhỏ đi chung với thằng kia đã kinh khủng như vậy…nó…nó sẻ như thế nào?chết mẹ rồi…

-“Nhiều chuyện với mấy thằng nầy làm gí..để em gọi chị hai hỏi anh ấy muốn sao…cho mổi thằng một phát tại đây hay sao…” Vịnh Hà rút di động gọi…trong khi hai tên Chung,Mạnh sợ muốn xỉu…

Vì vậy…ngay lúc nầy di động của Mỷ Chi vang lên…nàng tủm tim cười.. bắt máy…được một lúc nàng ủy mị nhìn Đức hỏi..

-Hai tên kia..Vịnh Hà hỏi anh muốn thế nào?

-Bọn họ muốn mang chúng ta đi đâu đó..vậy thì chúng ta cũng làm như vậy đi…ha ha…có chuyện vui chơi đùa một chút cũng tốt…Nói với Vịnh hà…áp giải chúng ra xe chúng…chạy hay chống cự…bắn gảy hai giò chúng…

-‘Nghe chưa…áp giải ra xe chúng..dở trò bắn”.. nói xong trách Đức.”Anh nha..sao nhân từ vậy…bắn hai giò làm gì…phải tốn hai viên đạn…một phát ngay trán là được…hi hi..Có phải không?-

-ha ha..phải phải…nè..hai thằng bây nghe rồi chứ gì…mầy…từ từ đứng lên được rồi..đừng có mà dại dột…một phát ngay đầu đó….

-“Hai vị…Bon nầy..có mắt không tròng…có thể coi như là chuyện hiểu lầm hay không?”Tên đại ca cắn răng cầu tình…

-“Sao bây giờ nói nhiều vậy?..câm miệng đứng lên mầy….đi..” Đức lạnh lùng …

-“Khoan đã..tuy chưa ăn uống gì nhưng thức ăn cũng đã kêu…phải tính tiền đã.. Chổ người ta làm ăn mà…” Mỷ Chi lịch sự khoan thai đi ra phía trươc trả tiền..

-“Anh bạn..tha cho tụi nầy một lần…” Mỷ Chi vừa đi khỏi tên đại ca một lần nửa …vẻ mặt thống khổ cầu tinh…

-Mầy nói thêm một tiếng..tao bắn bể gáo mầy…tao nói là làm..mầy không tin có thể thử…

…Dỉ nhiên hai thằng không ai dám thử…cả hai miệng câm như hến cho đến lúc Mỷ Chi trở lại…Trước đây 1 giờ..hai gả đều nhìn Mỷ Chi với ánh mắt thèm thuồng…bây giờ nhìn nàng với ánh mắt sợ hãi…

Trêи đời mọi thứ đều có…chỉ có một thứ là không có…đó là thuốc hối hận…

Giòng Hậu Giang chãy lửng lờ…bên nầy là Hậu Giang bên kia là Vỉnh Long…nhìn rất mộc mạc..hiền hòa cũng như tâm hồn của người dân miền Tây nam bộ…Ngày nay tuy đã phát triển nhiều..mọi nơi điều được khai thác …nhưng không phải là khó tìm những nơi thanh vắng…

-“Anh bạn.không..đại ca…em lạy anh…em mới cưới vợ..con em còn nhỏ..hu hu..”gả đại ca nhìn quanh…thấy vắng vẻ…hắn rùng mình…kinh nghiệm khiến hắn cãm thấy tính mạng như chỉ mành treo chuông..vừa được lôi xuống xe đã quỳ lại như tế sao..nước mắt nước mủi dàn dụa…

-“Tao nhớ mầy có nói không thích nói nhiều mà…Sao bây giơ lãi nhãi hoài vậy? Tao nói giết mầy hồi nào?Tao không phải là động vật máu lạnh…mầy coi thường tao rồi…” Đức ca bỉu môi…

-“Đại ca..Em.em không có ý nầy…” Gả đại ca mừng rở..bọn đàn em cũng thở phào…Giử được tinh mạng là tốt rồi…

-“ Anh nói là có trò hay coi mà…Sao không thấy gi hết vậy?..” Vịnh Hà mất kiên nhẩn..hai mắt trợn tròn xoe bất mản nhìn Đức ca…

-Thì bây giờ nè…gấp gáp cái gì chứ…ha ha..các vị đại ca..có nghe chưa?tôi đã hứa với người đẹp là có trò vui…không thể thất hứa đâu à…hắc hắc…phải làm phiền các vị đại ca rồi…ba chị em Mỷ Chi tủm tĩm cười…cãm thấy thú vị…

-“Trò..trò vui? “ Cả bọn côn đồ kinh hãi…ý gì đây?

-“Ha ha..đơn giản thôi…nà…Đây là mức khởi hành…chổ kia có hai con dao…tôi nói bắt đầu…các vị đại ca chạy dành lấy …hắc hắc…Một người thôi…Đại ca nào còn sống thì có thể rời khỏi đây …hiểu rồi chứ gì…Tham gia thì còn có cơ hội…nếu như không… ‘click’….tiếng lên cò súng nghe lạnh người …Bọn côn đồ thừa hiểu…thằng nào không tham gia trò chơi nầy.. là thằng đó ăn đạn…

Căm phẩn…hối hận…sợ hãi..cãm giác lẩn lộn…ba gả đàn em nhìn thằng đại ca ngu xuẩn của mình…bừng lửa giận…cũng vì nó ngu xuẩn…đụng chạm người không nên đụng chạm nên mới ra nông nổi nầy…

Hihi..Thú vị,,thú vị…em thích…

-“Chuẩn bị..1…2.3…go…” … Ngay giây phút đầu tiên… Sau tiếng ‘go’,4 thằng trước đây rất nghỉa khí đã bắt đầu dùng hết sức giết nhau để tranh giành lấy con dao…tăng thêm cơ hội sống sót tới giờ chót…

-“Anh thật thông minh…không cần phải tốn sức để tiêu diệt đám cặn bả nầy…” Một mùi hương thơm cơ thể phãng phất vào mủi..Mỷ Chi không biết từ khi nào đã áp sát vào sau lưng…

-“Ha ha…Đừng quá khen ngợi..sẻ làm tôi kiêu ngạo…Aiz…Cũng là bất đắc dỉ thôi…Coi như là vì dân trừ hại…” Đức ca ‘thở dài’…

-“Hi hi..Vì dân trừ hại? Bích Hà cười khúc khích…

-Đúng rồi..bọn nầy là bọn đá cá lăn dưa..chuyện xấu gì cũng làm…cô không thấy bọn chúng biến mất trêи thế gian là một chuyện tốt hay sao?

-“Coi bộ cũng có lý..” Vịnh Hà gật gù …

-“Thằng duy nhất còn lại chắc cũng không đủ sức bò về tới nhà”

Bãi chiến trường hiện giờ chỉ còn tên đại ca nhưng xem tinh hình…hắn chắc cũng không sống được lâu…trêи bụng…một con dao cắm lút cán…người hắn đẩm máu…

-“Ha ha…Chúc mừng anh..anh bạn..anh có thể đi về được rồi”..Đưc ca đến gần..nhìn tên đại ca đang ngồi thoi thóp trêи mặt đất ..cười chúc mừng…

-“Mầy..mầy…là ác quỷ…” Tên đại ca thống hận…

-hắc hắc…Cũng tại tụi mầy…chọc tới tao thì đừng trách…Ác quỷ?Củng đúng…nhưng nếu không ai chọc tới tao…tao là Bồ tát đó mầy…hắc hắc…bye bye…

Dợm người quay lưng bước đi…ngay lúc nầy có tiếng di động reo vang …Trêи mặt đất…màn hình cái Iphone đang sáng lên…Có cuộc gọi vào…Tên lảo đại thất vọng cùng cực…hắn đang hy vọng sau khi Đức rời đi..sẻ gọi cầu cứu…

-“Thấy chưa..ông trời cũng giúp tao…hại mầy…xém chút nửa quên rồi…phải tịch thu di động của mầy a…mầy cũng gian xảo thiệt…” Trước cặp mắt tuyệt vọng của tên đại ca…Đức ca lượm di động của hắn lên bỏ vào túi..cũng không quên di đến bên xác từng thằng …cẩn thận lục lọi lấy di động của từng thằng một..quăng xuống sông…Chỉ giử cái iphone củ tên đại ca…

-“Anh.ấy làm gì vậy?” Đứng xa nhìn…Bích Hà thắc mắc hỏi …

-“làm gì?Hắn không muốn tên kia gọi điện cầu cứu…đơn giản là vậy…Nơi nầy hoang vu…trong vòng một tiếng…không người cứu..tên kia có mạng về nhà sao? “ Mỷ Chi cười thích thú…tên nầy thông minh,hành sự cẩn thận…tàn độc với kẻ thù…

-Chúng ta đi..xong rồi…có ai cãm thấy đói bụng không?lúc nãy chưa ăn gì…

-“Sao không dứt điểm tên kia luôn đi…” Bích Hà nhắc nhở.

-“Đả hứa là không giết hắn ….làm người phải giử lời a… Đức ca lắc đầu….ra vẻ ‘quân tử’…

-“Hi hi…Hôm nay…có thể nói là chúng ta..hoạn nạn có nhau hay không vậy?” …Vịnh Hà cắc cớ hỏi…

-Ha ha..nói cũng đúng..coi như là vậy…

-“Bây giờ hoạn nạn có nhau…tương lai cũng vậy…sẻ không rời xa…hi hi…” Mỷ Chi cười quyến rủ

-“Hả?Không rời xa?…” Ý gì đây?Mặt Đức ca bư ra…

-“Không hiểu sao? Mà thôi…hiểu cũng được..không hiểu cũng được…Tụi em đang tạm thời ở Azerai…Chiều mai..đến ăn cơm nha…Tụi em chờ…Chuyện đi tham quan..hi hi..không cần đâu…lo làm việc của anh đi…nhớ đó cưng…ừm..quên nửa…cái dáng đi khum khum của cưng..hi hi thiệt là tội nghiệp..hihihi…” Tiêng Mỷ Chi nhẹ như tơ …cười rúc rích rồi khẻ ɭϊếʍ nhẹ vành tai Đức ca…

-Azerai? Ăn cơm? Sao nghe quen tai vậy?…

***

Phó Chủ tịch xả qua đời…Chủ tịch xả ra ngoài cùng các nhà đầu tư…hiện tại mọi việc đều do hai người Hòa ,Định thay phiên nhau xử lý…tuy không là gì nhưng về phương diện mặt mủi…rất là có uy tín…trong ủy ban…lời nói của cả hai rất có trọng lượng…khác với trước đây..một trời một vực…

Củng chính vì vậy mà Văn An đem lòng đố kỵ…là em vợ của Lê quốc Đại..thêm vào chức vụ Ủy viên quân sự xả…Đủ cho hắn dựa thế kiếm chút cháo…và ngay cả ȶɦασ chùa nếu có thể…Mọi chuyện đang tốt đẹp..bổng nhiên mất hết…dỉ nhiên là hắn không cam lòng…

Sáng nay..từ lúc Oanh gọi ra ngoài…An đứng ngồi không yên… âm thầm trù tính…nếu thằng Chủ tịch xả nầy ..xảy ra chuyện…nếu mình biết đường lo lót một chút..chạy đúng cửa…Cơ hội ngồi lên cái ghế Chủ tịch xả lớn lắm…Cửa nào đây?trêи huyện?Bí Thư,Chủ tịch dọt mẹ ra nước ngoài..hai Phó Chủ tịch đều là người mới…ah..khoan đã…Lý Gia Thành..phải rồi…nghe phong thanh hắn là con trai của Lý Bộ trưởng…hắn là Phó Chủ tịch huyện vừa nhậm chức…rất cần tay chân…mình đầu quân cho hắn…là chuyên phải đạo…Coi bộ phải lên huyện báo cáo công tác mới được…Phải rồi…còn phải mời cơm Lý Chủ tịch để xiết chặc quan hệ..Lúc đó không biết mang vợ hay đứa con gái để tiếp đãi LÝ Chủ tịch huyện cho phù hợp đây?

Oanh cũng nhìn thấy ‘tương lai’ nên cũng đang âm thầm trù tính…nếu thằng Chủ tịch kia xãy ra chuyện…minh có Cao Hùng làm chổ dựa cũng chưa đủ mạnh…Phải lên huyện báo cáo công tác với Lý Chủ tịch mới được…Oanh nhìn minh trong gương…tin tưởng..chỉ cần biết vận dụng quan hệ…Cái ghế Chủ tịch xã sẻ tới tay mình thôi…Tại sao không?

Phấn thì đơn giản hơn…chỉ muốn thằng Chủ tịch xảy ra chuyện cho đã nư…hơn nửa tâm hồn bây giờ đang lâng lâng…nhơ hôm qua con ƈôи ȶɦịt của xếp Hùng…bυ” thật đã a…

Tâm trạng của cả ba là đang mong kịch bản tệ hại nhất xãy ra cho Trần Đức…vì vậy khi thấy Cao Hùng xuất hiện…lòng hớn hở…tưởng hắn đem tin mừng đến…

-“Trưởng CA huyện..Xếp Hùng…ha ha..hoan nghênh xếp đến xả Đông Phú chỉ đạo công tác”…Nhìn thấy Cao Hùng…Hòa lấy làm lạ..tên nầy rất hiếm đến đây…sao hôm nay lại xuất hiện nơi nầy?

-“Ủy viên Hòa..chào anh…Aiz…không có gì…Quốc Anh xãy ra chuyện…trong khi chờ đợi người mới…Tôi phải chịu khó một chút rồi ..Aiz…ừm…luôn tiện chào hỏi Tân Chủ tịch xả các người một lần…không biết…” Cao Hùng cuối cùng cũng tìm ra lý do chính đáng ghé đây xem tình hình hư thực…bọn người hắn gỡi đi hoàn toàn mất liên lạc..khiến hắn đứng ngồi không yên nên ghé qua đây…dỉ nhiên là không hy vọng gặp thằng ƈôи ȶɦịt Chủ tịch xả …nó lẻ ra giờ nầy đang nằm ‘thẳng cẳng ‘ rồi mới phải…

-“Xếp Hùng..thiệt là không đúng lúc..Chủ tịch sáng nay đưa khách đầu tư ra ngoài tham quan đến bây giờ vẩn chưa trở lại…Ô kìa..Chủ tịch đã trở lại rồi…” Hòa còn chưa dứt lời đã thấy chiếc Rolls-Royce Cullinan ngừng trước cổng…Đức bước xuống…Chiếc xe rời đi…

Tâm trạng của Cao Hùng như rơi vào đáy vực…Sao lại như vậy?

-“Chủ tịch …Đây là Trưởng CA huyện chúng ta Cao Hùng…Xếp Hùng ..đây là Chủ tịch xả…”Hòa giới thiệu…

-“Xếp Hùng..ha ha.hân hạnh..hân hạnh…” Đức khách sáo nghỉ bụng…hắn đang cụt hứng, thất vọng lắm…thì phải…hắc hắc…

-“Chủ tich xả…đúng là tuổi trẻ tài cao a…Mai nầy nên liên lạc nhiều một chút…có rảnh ngồi xuống làm vài ly…” Cao Hùng màu mè…hận không thể rút súng bắn vài phát vào đầu tên nầy…

Đây là lần đầu tiên…chính thức mặt đối mặt…Trêи thực tế…từ hai ngày nay coi như không ít lần đã âm thầm so chiêu…

-Xếp Hùng tìm tôi có chuyện gì sao?

-“Không..ha ha..không có gì quan trọng..Lê quốc Anh xãy ra chuyện …tôi coi như tạm thời làm thay công việc của hắn…Aiz…Quốc Anh là anh em tốt của đội ngủ CA huyện…không ngờ….” Cao Hùng lắc đầu tiếc hận…

-Ha ha..dưới sự lảnh đạo của xếp Hùng..tôi tin tưởng đội ngủ CA huyện sẻ tốt …

-Chủ tịch xả thật sự nghỉ vậy?

-“Hả?không phải như vậy sao?” Đức ra vẻ sửng sốt..

-“Ha ha ha…Chủ tịch xả..cậu thiệt là biết nói chơi….”Cao Hùng cười rộ lên.

-“Ha ha ha..tánh tôi hay thích nói chơi..quen rồi…Xếp Hùng..xếp không ngại chứ?” Đức ca cũng cười rộ lên…

-Ngại?ngại cái gì..ha ha ha…thôi..tôi đi đây…mai mốt…gặp lại..

-Nhất định..nhất định..Xếp Hùng ..hãy thong thả…

Trước ánh mát thất vọng của An,Oanh,Phấn…Cao Hùng quay lưng bước đi…gương mặt đang tươi cười bổng đanh lại…ngay lúc nầy chuông di động hắn kêu vang…nhận ra người gọi tới…hắn vội vàng bắt máy…hét…

-ȶɦασ đỉ mẹ..mầy làm ăn con ƈôи ȶɦịt gì vậy hả?

Không có tiếng trả lời…Linh tinh cãm thấy có gì không ổn…hắn quay người lại…thấy Đức đang cầm trêи tay Iphone…miệng cười nhìn hắn…

Toàn thân Cao Hùng lạnh toát…trong trò chơi mèo vờn chuột…xưa nay hắn là mèo…hình như hôm nay đã thay đổi rồi…

Tâm trạng xốn xang hắn về nhà…mở tủ lạnh lấy chai bia mở nút tu một hơi…hắn đóng cửa tủ lạnh quay người …hai mắt hắn kinh hoãng…một họng súng đen ngòm đang chỉa ngay trán hắn..rổi một tiếng ‘chouf’ vang lên…

Chai bia rơi xuống bể tan…cùng lúc…Hắn cũng ngả xuống….hai mắt mở trửng trừng…ngay trán một lổ thủng…

Kết thúc một đời ɖâʍ ác …

Em xin bác tác cứ đều đều lên chương

Cho anh em đc đọc ý kiến của em là thế.

Hẹn gặp anh em chủ nhật 😉

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.