Chương 255: Thật không có nể tình a
! –go — >
Lão thái thái run rẩy toàn thân , kém một chút liền cho rằng là Thẩm thị sống lại .
Nhanh tiếp theo liền thấy một người ngoài cửa nhào vào , kèm theo gào khóc như sấm dậy thẳng hướng Phấn Đại đã nhào qua .
Phía sau vài cái nha hoàn đuổi sát gọi nàng: ” Di nương ngài chậm một chút ! Cẩn thận bụng ! “
Nàng mới phát hiện này ấy mà Hàn thị ! Có thể lại không nghĩ rằng , Hàn thị vốn là muốn nhào hướng Phấn Đại, cũng đang trên đường đổi đường , thẳng hướng Trầm Ngư đã bắt đi . Hai tay cong thành móng trạng , móng tay sắc nhọn chiếu theo Trầm Ngư mặt liền tóm tới .
Lão thái thái sợ hãi , Trầm Ngư khuôn mặt này luôn luôn là dựa dẫm Phượng gia coi trọng nhất , tuy nhiên có đôi khi nàng cũng cảm thấy này tôn nữ thật đẹp chút sợ sẽ trở thành gieo vạ , có thể Phượng Cẩn Nguyên là coi trọng Trầm Ngư, nàng cũng không thể để Trầm Ngư tại Phượng Cẩn Nguyên không lúc ở kinh thành xảy ra chuyện .
Vì thế vội lên tiếng: ” Mau ngăn cản nàng ! Nhất định không được để cho nàng bị thương đại tiểu thư ! “
Kèm thêm bọn nha hoàn Triệu ma ma cùng đi cản Hàn thị , miễn cưỡng kéo Hàn thị xuống . Hàn thị vừa thấy hành động thất bại , đến cũng lập tức liền từ bỏ , ngược lại nhìn về phía Phấn Đại . Có thể vừa nhìn thấy Phấn Đại đang chảy máu mặt , càng doạ nghẹn một hơi không nên lời , thiếu chút xoay lưng chạy đi .
” Mau đỡ nàng ngồi xuống! ” Lão thái thái gấp đến đều muốn từ trên giường nhảy xuống , ” Cho nàng thuận khí , vỗ lưng . Ai nha ! Tự mình có mang , sao còn xúc động như vậy ? Ngươi không vì tự mình suy nghĩ , cũng không suy nghĩ vì trong bụng người nối dõi Phượng gia sao ? “
Hàn thị bởi vì mang thai thân mình , đoạn thời gian gần đây rất phong quang , đối Lão thái thái sớm mất ít nhiều tôn kính , thở ra một hơi vừa rót đến , lập tức thì lại gào lên: ” Tứ tiểu thư cũng là Phượng gia người nối dõi , lão thái thái sao nhẫn tâm nàng thụ ủy khuất như thế ? Sao cũng không biết yêu thương nàng ? “
” Ta đâu có không đau lòng ? ” Lão thái thái tức giận đến đã nghĩ cầm gối đập Hàn thị , có thể ngẫm lại nàng ấy bụng , chỉ đành lại thả trở lại . ” Nếu không phải ngươi bất chợt xông tới hét lên , ta đang chuẩn bị gọi người đi mời đại phu ! “
” Ngươi còn trách ta kêu to ? ” Hàn thị chỉ vào Phấn Đại nói: ” Tứ tiểu thư mặt đều bị thương thành cái dạng kia , ngài sao không bắt đầu sỏ gây nên ? “
Lúc này , Ỷ Lâm cùng Hạnh nhi đang che ở Trầm Ngư trước người , để phòng ngừa Hàn thị lại đột nhiên phát rồ xông lên .
Trầm Ngư tại hai cái nha đầu phía sau bực bội giậm chân , thấy có trống rỗng nói chen vào , nhanh chóng liền nói: ” Hàn di nương hiểu lầm , ta không có muốn hại Tứ muội muội a! Là Tứ muội muội bản thân nàng thất thủ đánh nát một cái bình sứ hồng trong nhà ta , lại không cẩn thận dẫm lên mảnh vỡ ngã chổng vó , lúc này mới bị thương mặt nha! “
Nghe nàng nhấc lên bình hoa , Phấn Đại lập tức lại nói: ” Ta phải không cẩn thận đánh nát bình hoa , có thể đây cũng chính là nguyên nhân ngươi muốn giết ta ! ” Nàng nhìn hướng lão thái thái , vội lên tiếng: ” Tổ mẫu ngài không biết , trong bình hoa của đại tỷ tỷ có ẩn tình ! Nàng ở bên trong ẩn giấu một cái bao bố kỳ quái , ta thấy muốn nhặt , đại tỷ tỷ đã tiến lên đến đẩy ta , thoáng cái đã đẩy ta ngã . Sau đó người nha đầu của nàng cầm bao bố liền muốn chạy trốn , ta trên mặt có thương tổn , chỉ đành để nha hoàn đuổi theo . “
Lão thái thái nghe hồ đồ rồi , ” Ngươi mới vừa rồi không phải còn nói mặt là bị dao vạch? “
” Ta … ” Phấn Đại suýt nữa cắn đầu lưỡi , vừa rồi làm sao lại nhanh miệng kéo dao vào chứ? ” Tôn nữ là doạ hồ đồ rồi , chẳng phải dao , là đồ sứ mảnh vỡ . “
” Đến cùng là cái gì ? ” Lão thái thái mặt trong nháy mắt âm trầm lại , ” Nói chuyện với ngươi lời trước không khớp lời sau, còn kéo ra đại tỷ tỷ ngươi muốn giết ngươi , theo ta thấy , toàn bộ là một phái Hồ Ngôn ! “
” Tổ mẫu ! ” Phấn Đại trợn to mắt , ” Có thể vết thương trên mặt tôn nữ chân thực nha! Thế nhưng tổ mẫu không muốn biết đại tỷ tỷ tàng trong bình là thứ gì sao ? “
Đang khi nói chuyện , An thị mang theo Tưởng Dung cũng đuổi đến , nhìn Phấn Đại mặt , doạ Tưởng Dung thẳng hướng bước về sau .
Phấn Đại lúc này mới ý thức được mặt mình thương tổn e sợ rất nặng , nguyên bản toàn tâm toàn ý muốn hại Trầm Ngư tâm bắt đầu buông lỏng, nàng bắt đầu sợ hãi , há miệng run rẩy sờ soạng trên mặt mình , nhưng đau đến giật mình .
” Oa! ” Đến cùng vẫn là tiểu hài , thoáng cái đã dọa bản thân khóc , vừa khóc vừa nói: ” Mặt ta ! Mặt ta hủy ! “
An thị nhắc nhở lão thái thái: ” Trước tiên phái người đi mời đại phu a! “
Lão thái thái gật đầu , phân phó Triệu ma ma: ” Nhanh đi mời thầy thuốc vào phủ . “
Triệu ma ma cũng nóng nảy , nói ” Hiện tại phái người đi mời , chờ đại phu lại trở lại là giờ gì nhỉ? Tứ tiểu thư mặt mũi này thương tổn thật nặng , có thể đợi không được . Theo lão nô nhìn , nếu không … Đi mời nhị tiểu thư a! “
Lão thái thái phản ứng kịp , luôn mồm nói: “Vậy đi mời ! Mau ! ” Ngay lập tức có tiểu nha đầu chạy ra ngoài mời người .
Phấn Đại vừa nghe nói muốn thỉnh Phượng Vũ Hoành tới , cuối cùng cũng hơi thở phào nhẹ nhõm . Không hề vì mình mặt lo lắng , đã vừa muốn đối phó lên Phượng Trầm Ngư , ” Đại tỷ tỷ còn chưa nói giấu trong cái bình kia là cái gì chứ . “
Phượng Trầm Ngư bất đắc dĩ nói: ” Tứ muội muội , tỷ tỷ căn bản là nghe không hiểu ngươi là đang nói cái gì . Ta trong bình nào có cái gì bao bố ? Nha đầu của ngươi lại khi nào đi truy Ỷ Lâm ? “
Ỷ Lâm thấy thế , nhanh chóng thì quỳ xuống , nói với lão thái thái: ” Hôm nay nô tỳ bụng không thoải mái , đúng là chạy ra ngoài một chuyến , có thể tứ tiểu thư tìm đến đại tiểu thư lúc , là mình tới , nơi nào có mang nha hoàn nha! “
Hạnh nhi cũng nhanh quỳ xuống theo , cũng mở miệng nói: ” Lão thái thái dung bẩm (cho phép bẩm báo) , nô tỳ là trong sân hầu hạ , xác thực không gặp tứ tiểu thư mang nha đầu đến . “
” Các ngươi … ” Phấn Đại ngốc , đây không phải nói bậy sao ? Ban ngày nàng gặp quỷ ?
Ỷ Lâm cũng đang lúc này lại đã mở miệng , nói: ” Không biết tứ tiểu thư nói nha đầu là ai , hôm qua đêm này nô tỳ đi trong phòng bếp bị (cho) đại tiểu thư lấy điểm tâm lúc , chỉ nhìn đến tứ tiểu thư đang gõ phạt cái người kêu Bội nhi nha đầu , lúc ấy Bội nhi dường như cãi lại , tứ tiểu thư còn tát nàng một cái . “
Cái này đến là thật , Phấn Đại tối hôm qua xác thực trong lòng không thoải mái cầm Bội nhi xuất khí đến , ” Bổn tiểu thư đánh phạt người nha đầu , chẳng phải rất bình thường ? “
Ỷ Lâm đáp: ” Tứ tiểu thư nói không sai , nô tỳ cũng chỉ nhớ tới đến , đã nói , không ý tứ gì khác . “
Lão thái thái rên lên một tiếng , nhìn về phía Phấn Đại nói ” Ngươi bây giờ nhân chứng cũng không có , vật chứng cũng không có , nói tới một vài mê sảng ai có thể tin tưởng ? Vẫn là thành thành thật thật ngồi chờ một bên Nhị tỷ tỷ ngươi đến xem thương tổn . “
Phấn Đại không cam lòng , còn muốn tranh cãi nữa hai câu , lại bị Hàn thị nha đầu A Cúc lặng lẽ kéo tay áo , ra hiệu nàng không nên náo loạn nữa .
Nhưng nàng sao có thể liền từ bỏ như vậy , không khỏi lại chảy nước mắt nói với lão thái thái: ” Đại tỷ tỷ ăn nói ba hoa , tổ mẫu ngài lại khăng khăng phải tin nàng , sao không tin ta ? Nàng tư tàng gì đó , vì sợ ta phát hiện còn đẩy ta ngã , lại đả thương mặt ta , vì sao lời của ta nói các ngươi đều không tin ? “
Trầm Ngư cũng rơi lệ đến , dùng so Phấn Đại còn muốn thanh âm ủy khuất nói: ” Tứ muội muội không nên oan uổng tỷ tỷ được không ? Tỷ tỷ thật không có giấu đồ , tỷ tỷ cũng không trách ngươi đánh nát bình hoa . Nếu muội muội bởi vì mặt thương tổn mà buồn bực , tỷ tỷ kia cũng vạch mặt , bồi tiếp ngươi cùng chảy máu được không ? “
Trầm Ngư làm dáng thì cần tìm vũ khí sắc bén , liếc nhìn trên bàn tách trà , nắm liền ném lên đất .
Lão thái thái doạ thất thanh sợ hãi kêu —— ” Không thể! Mau ngăn nàng ! “
Một đám hạ nhân đem Trầm Ngư ôm chặt , cầu mãi nói ” Đại tiểu thư , không thể a! “
Trầm Ngư khóc lóc thảm thiết , ” Ta bị thương không có chuyện gì , chỉ cần trong lòng Tứ muội muội có thể thoải mái là được , các ngươi đừng ngăn cản ta ! “
Phấn Đại tức giận đến gần như cắn nát một cái răng bạc !
Phượng Trầm Ngư quá biết trang , nàng thật sự biết trang (giả bộ) nha! Mấy ngày này thật vất vả sử dụng tốt gì đó cùng ngân tử (bạc) đút lão thái thái nửa no , còn coi chính mình có thể trước mặt nàng chiếm được một chút mặt mũi , nhưng không nghĩ một gặp chuyện , lão thái thái tâm còn chưa hướng về nàng.
Nàng trong lòng tức giận , nhưng cũng biết hôm nay chuyện này có kỳ lạ , vì thế dán vào A Cúc lỗ tai nhỏ giọng nói: ” Phái người đi tìm một chút Bội nhi , hướng Phượng Trầm Ngư sân bên kia tìm . “
A Cúc đáp ứng trở lại Hàn thị bên người đi an bài nhân thủ , may mà từ khi Hàn thị có bầu hậu thân vừa đeo hạ nhân nhiều , giờ khắc này cũng đúng lúc dùng được .
Thấy Phấn Đại lại không khó dễ , Trầm Ngư cũng dần dần ngừng lại , nhưng không ngừng lau nước mắt .
Tưởng Dung đứng ở chỗ này cảm thấy đặc biệt xấu hổ , nhìn Phấn Đại , lại nhìn nhìn Trầm Ngư , bất đắc dĩ thốt ra một câu: ” Đừng quá lo lắng , Nhị tỷ tỷ y thuật cao minh , ắt hẳn chữa lành thương tổn mặt Tứ muội muội . “
Hàn thị lúc này lo lắng đến Phấn Đại thương tổn , Tưởng Dung rõ ràng là hảo tâm khuyên một câu , tại nàng nghe tới nhưng như là lại nói phượng lạnh nói , rất không khách khí ” Hừ ” Một tiếng , mở miệng nói: ” Thương tổn không ở trên mặt ngươi , tam tiểu thư tự nhiên là không lo lắng nóng nảy . “
An thị cau mày , ” Muội muội không nên thế này nói chuyện với tam tiểu thư , này không hợp quy củ . “
” Quy củ ? ” Hàn thị cười gằn , ” Quy củ trong phủ chúng ta đã sớm rối loạn ! Huống chi ta hiện tại thế nhưng mang theo Phượng gia người nối dõi , nữ tử thời điểm mang bầu cảm xúc quá nửa là không yên , thì ta tính nói cái gì không hợp quy củ đến lại như thế nào ? “
Tưởng Dung không muốn bởi vì chính mình khơi mào sự việc , nhanh chóng lôi An thị không cho nàng nói nữa , sau đó đối với Hàn thị nói ” Ta không sao , Hàn di nương không cần để trong lòng . “
” Ta cũng không để trong lòng . ” Hàn thị nhìn Tưởng Dung , cũng không thế nào, ấy mà đem đối Trầm Ngư khí chuyển đến trên người nàng đến , kéo một câu: ” Tam tiểu thư tâm thật đúng là quá lớn , các tiểu thư trong phủ chúng ta bây giờ thế nhưng còn dư ngươi không có trông cậy vào . Thất điện hạ từ khi mấy tháng trước đưa qua một bộ xiêm y , sau khi thì lại không có biểu thị , tam tiểu thư sẽ không thật cho rằng Thất điện hạ là chỗ dựa của ngươi chứ? “
Tưởng Dung cau mày , buồn phiền trong lòng tý , ” Ta chưa bao giờ nghĩ như vậy quá , di nương đừng có muốn nói lung tung . “
Hàn thị gật đầu , ” Chưa từng nghĩ tốt rồi , Thất điện hạ còn chưa cưới chánh phi , ngươi một cái thứ nữ nhưng khi không chánh phi, cũng đừng một lòng nhào lên trên ấy , lại cho trễ nãi chính mình . Chẳng qua … ” Nàng con mắt hơi chuyển động , lại chăm chú vào Trầm Ngư , ” Chẳng qua đến là còn có một con đường , nếu như nhất định phải gả cho hoàng tử , đến cũng có thể chọn một chánh phi chết rồi, gả đi chính là kế phi , cũng miễn cưỡng xem như mặt dài . “
Nói vậy rõ ràng nói chính là Đại hoàng tử , Trầm Ngư sắc mặt trầm xuống trầm , nhưng cũng nhịn được không nói gì .
Tưởng Dung xưa nay chỉ cảm thấy Hàn thị so với trước đây Thẩm thị rất giống , cũng là người không giữ mồm giữ miệng , khi nói chuyện phải nhiều khó nghe có bao nhiêu khó nghe . Nàng chẳng muốn cùng Hàn thị tính toán , trong lòng lại bởi vì này nhắc tới Thất điện hạ mà từng trận đau(yêu) .
An thị nhìn ra Tưởng Dung tâm sự , không khỏi ngầm than một tiếng . Tuy Hàn thị lời nói khó nghe chút , nàng lại không có thay Tưởng Dung ý phản bác . Nói ẩu tả không qua loa , nếu như Hàn thị nói móc có thể để cho Tưởng Dung triệt để hết hy vọng , nàng đến là còn phải cảm tạ Hàn thị a? .
Lão thái thái lúc này thẳng thắn nhắm chặt mắt lại , cái gì cũng không tưởng nói , ai cũng chẳng ngờ nhìn . Này một phòng toàn người náo đến náo đi làm cho nàng không bình yên , nàng người người đều chán ghét , người người đều muốn bóp chết chuyện . Bây giờ cũng chỉ ngóng trông Phượng Vũ Hoành có thể tới phải nhanh lên , làm cho một trò náo kịch này mau mau kết cục .
Ai biết , một lần đợi , càng đợi chừng hơn một canh giờ .
Rốt cục vậy đi thỉnh Phượng Vũ Hoành hạ nhân khi trở về , sau lưng truyền tới nhưng căn bản không phải Phượng Vũ Hoành , mà là một vị lão nhân xa lạ .
Hạ nhân kia trưng bộ mặt như đưa đám tố cáo lão thái thái: ” Nhị tiểu thư không đến ! “
! –ov E — >