Thần Y Đích Nữ – Chương 175: Trẫm con dâu phải là dòng chính nữ – Botruyen

Thần Y Đích Nữ - Chương 175: Trẫm con dâu phải là dòng chính nữ

Chương 175: Trẫm con dâu phải là dòng chính nữ

! –go — >

Huyền Thiên Ca lời nói đến mức Phượng Cẩn Nguyên từng hồi hoảng sợ , hắn vốn là đối cái này huyện chủ bất chợt nhô ra tồn lấy nghi ngờ , trước mắt lại nghe một phen nói như vậy , càng để hắn tức khắc thì sinh ra một loại cảm giác không tốt .

Chẳng lẽ …

Phượng Cẩn Nguyên đột nhiên lắc đầu , không thể !

Tâm tư trong lúc , hoàng đế đã đi tới trước chủ vị . Tất cả mọi người trên đảo , hô to: ” Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế ! Nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế . “

Thiên Vũ đảo mắt qua , tất cả mọi người lập tức đã cảm thấy đỉnh đầu từng trận khí lạnh bốc lên . Đặc biệt Phượng Cẩn Nguyên , cứ cảm thấy hoàng thượng ánh mắt tại đỉnh đầu của mình ngừng hồi lâu , ép tới hắn đại khí cũng không sang .

Rốt cục , Thiên Vũ nhìn đủ , vung tay lên: ” Bình thân . “

Bên người thái giám Chương Viễn lập tức la to một tiếng: ” Bình thân ! “

Đám người này mới đứng lên , sau đó theo Đế hậu ngồi xuống , cũng lại về đến đi về vị trí của mình .

Vừa mới ngồi xuống , chợt nghe được Thiên Vũ lại đã mở miệng , mặt thần sắc quan tâm hỏi hướng Phượng Cẩn Nguyên: ” Phượng ái khanh đã rời kinh nhiều ngày , một chuyện tế tổ làm được như thế nào ? “

Phượng Cẩn Nguyên nhanh chóng lại đứng lên , cung kính đáp lời: ” Tạ hoàng thượng quan tâm , quê hương bên kia tất cả cũng hảo . “

Thiên Vũ nheo mắt gật đầu , ” Ân , vậy thì tốt . Gần đây trong triều sự vụ bận rộn , trẫm trong triều đình cũng không tốt hỏi ngươi , vừa vặn dựa vào cơ hội này hỏi thăm ngươi hỏi thăm . Biết tất cả cũng (tốt) , trẫm an tâm . ” Nói xong , ánh mắt liền lại dò xét trên sân, quay một vòng lại trở về Phượng Cẩn Nguyên trên người , buồn bực hỏi: ” Trẫm người con dâu kia chứ? “

Phượng Cẩn Nguyên nghe đã đau đầu , nhủ thầm hoàng thượng ngươi này không phải cố ý sao , lẽ nào Phượng Vũ Hoành chết rồi ngươi lại không biết ?

Hắn trộm liếc một cái mấy vị hoàng tử ngồi ở cách hoàng thượng gần đây , chớp mắt liền ngắm đến kia gương mặt mang theo mặt nạ vàng .

Nhiều ngày như vậy , sao Cửu hoàng tử ấy một chút động tĩnh cũng không có ? Vũ Dương quận chúa đều làm ầm ĩ mấy tràng , hắn nhưng giống như người không việc gì , quả thực kỳ lạ .

” Hoàng thượng . ” Tuy lại không nguyện đề chuyện này , cũng không mở miệng không được , đây là hoàng thượng hỏi, thế nhưng Phượng Cẩn Nguyên rõ ràng , chỉ sợ dựa vào trận cung yến này , hoàng thượng là muốn tính sổ với hắn . ” Thần hồi hương tổ tế lúc , tổ trạch bất hạnh nổi lửa , thần dòng chính cùng nhị nữ nhi đều … Bị chết trong đám cháy lớn kia . “

Hắn vừa nói vừa giơ tay lau ở trên mặt một cái , thoạt nhìn trông vẻ thương tâm , nhưng đưa tới Huyền Thiên Minh không khách khí chút nào hừ lạnh một tiếng .

Thiên Vũ nhưng lắc lắc đầu , đã nói thẳng: ” Phượng ái khanh chỉ thích nói đùa với trẫm , trẫm kia con dâu văn võ song toàn , sao trong phòng bốc cháy được cũng không chạy ra được ? Không thể nào ! “

Phượng Cẩn Nguyên trực tiếp quỳ xuống đất , sắc mặt bi ai: ” Hoàng thượng , thần cũng hi vọng đây là cái nô đùa , thế nhưng. . . Xác thực là thật a! “

Thiên Vũ hay là không tin: ” Này nếu như thật , vì sao dòng chính và thứ nữ của ngươi chết , cả trận tang sự cũng không làm ? Phượng ái khanh , không cần nói giỡn chuyện thế này ! “

“Hồi hoàng thượng , tang sự là đã xử lý ở tổ trạch bên kia , hồi kinh sau khi sẽ không có lại làm . Bọn hắn dù nói thế nào cũng là tiểu bối , cho nên thần mới không có hưng sư động chúng . “

” Phượng đại nhân . ” Trong các hoàng tử có một người đã mở miệng , chẳng phải Huyền Thiên Minh , cũng chẳng phải Huyền Thiên Hoa , mà là Nhị hoàng tử , Nguyên vương Huyền Thiên Lăng . ” Đệ muội của bổn vương dù cho lại biết điều thành thật , ngươi làm cha cũng không thể đặt điều nguyền rủa thế này a ? ”

Phượng Cẩn Nguyên vừa nghe lời này , lập tức nhớ tới nguyệt tịch ngày ấy Phượng Vũ Hoành cứu tiểu hoàng tôn chuyện , cũng lập tức ý thức được , ở trong một đám hoàng tử này , cùng Phượng Vũ Hoành có giao tình cũng không chỉ Thất hoàng tử cùng Cửu hoàng tử .

Mồ hôi trên trán bắt đầu rướm ra ngoài , Thiên Vũ đế cũng đang lúc này ngoài dự kiến lên tiếng giảng hòa: ” Không nói cái này , Phượng ái khanh làm người luôn luôn gàn bướng , thật vất vả nói đùa , chúng ta cũng không thể không chút nào cổ động . Hôm nay cung yến này là vì trẫm mới thêm phong Tể An huyền chủ mà làm , huyện chủ trước đó vài ngày bị kinh hãi , các vị ái khanh cần phải đa đa khuyên giải an ủi mới đúng. “

Đám người lập tức lại khởi thân trả lời: ” Đó là tự nhiên , đó là tự nhiên . “

Thiên Vũ thoả mãn gật gật đầu , đối bên người Chương Viễn nói: ” Đi mời huyện chủ đến đây đi ! “

Chương Viễn lập tức chạy chậm đi truyền lời , không lâu lắm , chỉ thấy lúc tới trên mặt hồ lại có một chiếc thuyền nhỏ nổi lên . Thuyền nhỏ kia thuyền đình càng dùng màn trướng Nhuyễn Yên la , bên trong ngồi một cô gái , thân trang phục lộng lẫy , đang lẳng lặng nhìn thẳng phía trước mọi người .

Trong lúc nhất thời , có ánh mắt một số người bị Nhuyễn Yên la trên thuyền đình hấp dẫn đi , thế cho nên bỏ quên nữ tử vốn nên vai chính .

Thế nhưng có càng nhiều người hơn nữa nhưng nhìn chăm chú mà nhìn nữ tử thịnh trang trong thuyền ấy , hoa phục đại phấn , trán rủ đá ngọc , rõ ràng là huyện chủ hoá trang . Trong lòng nàng còn ôm một con mèo , màu xám tro , đại đầu mặt tròn , lại có một đôi ánh mắt như có thể dò xét lòng người .

Phượng Cẩn Nguyên chân cũng có chút nhuyễn , không chỉ là nàng , Trầm Ngư cùng Phấn Đại chân cũng run rẩy theo . Đặc biệt Phấn Đại , y hệt gặp được quỷ vậy, một tay bịt kín miệng sợ mình phát sinh một tiếng động .

Đến là Tưởng Dung ngạc nhiên tới trước vài bước , cũng bất giác chính mình lại đi đến giữa đám người , chỉ thấy kia thuyền chậm rãi tới trong lòng vui mừng khôn xiết .

Nàng Nhị tỷ tỷ , thì ra huyện chủ hoàng thượng tân phong là Nhị tỷ tỷ của nàng !

Tưởng Dung cuối cùng hiểu tại sao Huyền Thiên Hoa phía trước câu nói kia là có ý gì , thì ra Nhị tỷ tỷ thật không chết !

Rốt cục , thuyền đến ven bờ , có hai tên cung nữ lập tức tiến lên đón lấy , chỉ thấy kia nữ tử thịnh trang vững vàng rời thuyền , từng bước từng bước đi về phía trước .

Đám người lúc này mới nhận ra , Tể An huyền chủ tân phong , lại chính là con dâu hoàng thượng vừa mới nhắc tới ! Nhị nữ nhi Tả tướng đại nhân !

Vừa rồi những kia bị (cho) Phượng Cẩn Nguyên nói qua nén bi thương người dồn dập quăng ánh mắt chất vấn đi qua , có người nhanh miệng thậm chí còn hỏi: ” Phượng tướng không phải nói ngài nhị nữ nhi bị lửa thiêu đã chết rồi sao ? “

” Cũng không ! Uổng ta còn chảy rất nhiều nước mắt , cư nhiên thật đang đùa giỡn chúng ta ! “

Phượng Cẩn Nguyên có khổ khó cãi , hắn tại Phượng Đồng huyện tìm Phượng Vũ Hoành tìm lâu như vậy cũng chưa tìm đến , ai có thể nghĩ tới nha đầu này cư nhiên hồi kinh đô , còn vào hoàng cung , còn mò được cái huyện chủ đến làm ?

Mắt thấy Phượng Vũ Hoành liền muốn ngang qua bên cạnh hắn , Phượng Cẩn Nguyên chột dạ cúi thấp đầu , thân mình cũng xoay vặn vào bên trong một số .

Quả thực có chút không biết nên đối mặt nữ nhi này ra sao , tuy nói hắn thật sau đám cháy đi tìm , nếu có không có tận lực đi tìm , người khác không biết , Phượng Cẩn Nguyên chính mình nhưng rõ ràng trong lòng . Huống chi , người vốn đã mất tích , hắn nhưng một mực chắc chắn chết rồi , hoàng thượng còn ở lại chỗ này , nếu như vẫn cứ truy cứu hắn một cái khi quân , vậy thì nên như thế nào hảo ?

Phượng Cẩn Nguyên trong đầu lập tức chen vào quá nhiều gì đó , mỗi một sự kiện cũng vì Phượng Vũ Hoành ” Phục sinh “. Hắn cắn răng thầm thở dài một hơi , quả nhiên châm ngôn xưa nói rất hay , ngươi càng hi vọng tin chết rồi , thì ai đó càng sống sót . Ngươi càng hi vọng ai sống khỏe mạnh , thì người đó vẫn cứ có thể có ngoài ý muốn đã không còn nhân thế .

Hắn từ trong lòng là hy vọng nữ nhi này đã chết , tiếc thay , phát sinh ở Phượng Vũ Hoành chuyện trên người , mỗi một việc, mỗi một chuyện , vĩnh viễn cũng không thể dùng lẽ thường đi bình luận .

” Con dâu khấu kiến phụ hoàng , khấu kiến Hoàng hậu nương nương , phụ hoàng vạn tuế vạn vạn tuế , nương nương thiên tuế thiên thiên tuế . ” Một câu nói , Phượng Vũ Hoành đã quỳ đến trong sân , đối với ghế trên Thiên Vũ dập đầu ba cái đi . Kia miêu đã bị nàng ôm vào trong lòng , không nhúc nhích .

Thiên Vũ cười híp mắt nhìn Phượng Cẩn Nguyên: ” Còn nói trẫm con dâu chết rồi , thế nào , Phượng ái khanh cả nữ nhi của mình sống hay chết cũng không biết ? ”

Phượng Cẩn Nguyên nhanh chóng cũng quỳ xuống , ” Thần không dám ! “

” Không dám ? ” Thiên Vũ giận dữ , ” Phượng Cẩn Nguyên ! Tổ trạch nổi lửa cái này trẫm không trách ngươi , có thể nữ nhi của ngươi phải chăng thiêu chết , ngươi cả tra cũng không điều tra thì báo tang , ngươi đến cùng định làm gì ? Ngươi đến cùng còn nhớ được hay không , nữ nhi này là con dâu của trẫm ! “

Thiên Vũ càng nói càng kích động , nói xong lời cuối cùng , càng một tay nắm lên cốc lưu ly đặt ở trên bàn trước mặt chiếu theo Phượng Cẩn Nguyên quỳ địa phương đã nện qua .

Kia cốc lưu ly bất thiên bất ỷ , miễn cưỡng nện vào Phượng Cẩn Nguyên trên trán , trong nháy mắt thì thấm một mảnh vết máu .

Mọi người tại đây cũng không dám lên tiếng , không dám thở mạnh . Trầm Ngư Phấn Đại Tưởng Dung ba người thấy thế cũng lại không thể mặc kệ nhìn , dồn dập đứng dậy quỳ xuống .

Phượng Cẩn Nguyên tầm mắt đều bị vết máu nhuộm mơ hồ , nhưng một câu lời cũng không dám nói , chỉ quỳ run rẩy , trong đầu loạn xạ nghĩ Bộ thượng thư chết thảm trên cung yến lần trước , sợi tóc đều thấm ra mồ hôi lạnh .

May mà Thiên Vũ không có tiếp tục so đo với hắn , ngược lại là quay đầu nhìn hướng Phượng Vũ Hoành , nói một câu trực tiếp thay đổi Phượng gia bố cục lời —— ” Nay phong dòng chính nữ Phượng gia Phượng Vũ Hoành vì Tể An huyền chủ , ban thưởng Bình Châu Tế an huyện cả huyện đất phong , hiện hữu trạch viện Đồng Sinh Hiên đổi thành phủ quận chúa , mở cửa chính , Tể An huyền chủ có quyền tự chủ ra vào ! “

Phượng Cẩn Nguyên trong đầu vang lên ong ong một trận , có chút không hiểu sao hoàng thượng đường lối .

Phượng Trầm Ngư cũng đang Thiên Vũ lời vừa thốt ra sau ngẩng phắt đầu lên , buột miệng nói: ” Hoàng thượng ngài nói sai rồi ! Phượng Vũ Hoành chẳng phải dòng chính nữ ! “

Thiên Vũ phiền chán nhìn Trầm Ngư chớp mắt , không lên tiếng , đến cùng hắn khinh thường nói chuyện với một nữ nhân không dính dáng đến , có thể hoàng hậu ngồi ở bên trên lại rất biết kết thời cơ nói thay , nhìn Phượng Trầm Ngư nói ” Trước mặt hoàng thượng , há cho phép ngươi làm càn nói bậy ? “

Thiên Vũ lúc này mới nhiều hứng thú hỏi Trầm Ngư một câu: ” Sao vậy? Ngươi đối lời của trẫm , có đáng nghi ? “

Trầm Ngư lúc này cũng phản ứng lại , ý thức được mình này buột miệng quá nhanh tý , cư nhiên hò hét với hoàng thượng , nhanh chóng đã dập đầu trên đất một cái , lên tiếng: ” Dân nữ không dám ! “

“Hừ ! ” Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng , ” Trước kia Phượng gia nghênh thú Diêu gia độc nữ vào cửa , cả thái hậu cũng ban thưởng đi, Phượng Vũ Hoành làm sao lại chẳng phải dòng chính nữ ? Phượng Cẩn Nguyên , trẫm cũng muốn thử hỏi ngươi…ngươi là muốn đòi trẫm thừa nhận chính thê và dòng chính nữ , vẫn muốn mạo hiểm liều lĩnh vi phạm thánh ý , cố ý nhận nâng thiếp lên thê vị nhận nữ nhi thiếp sinh ấy vì dòng chính nữ ? “

Phượng Cẩn Nguyên biết mình vốn chẳng có lựa chọn đường sống , liên quan với Diêu thị chuyện , hắn cùng lão thái thái sớm đã có cân nhắc , chỉ sợ trước kia là vẫn phỏng đoán thánh ý phỏng đoán sai rồi , lại chẳng phải những năm này trôi qua hoàng thượng lại đổi ý . Nói chung , hiện tại trong ngoài không được lòng người chính là hắn .

” Tự nhiên … Là cùng hoàng thượng ý nghĩ nhất trí . ” Hắn bất đắc dĩ đáp .

Trầm Ngư chỉ cảm thấy đầu óc ” Ầm ” Nổ tung một cái , thân mình lay động mấy lần quỳ té xuống đất , vốn cũng vì thân mình chạm nước mà chút phong hàn lập tức đã lạnh run cầm cập , nhưng cũng không khiến mọi người đồng tình tý nào .

Đối với trước kia Diêu gia chuyện , chỉ cần là người vẫn ở tại trong kinh trong lòng ai cũng rõ , đám người tuy ngoài miệng không nói , nhưng trong lòng là khinh bỉ Phượng Cẩn Nguyên. Nữ nhi của người ta gả cho ngươi…ngươi Phượng gia lại dựa vào Diêu gia tư thế ở kinh thành đứng vững chân , sao? Chỉ đành cùng chung , mà không dám chung khổ ?

Phượng Vũ Hoành nhìn quỳ trên mặt đất Phượng Cẩn Nguyên cùng Trầm Ngư hai người , không khỏi trong lòng nổi lên cười gằn . chờ thôi , các ngươi báo ứng cũng không chỉ những thứ này.

” Con dâu đa tạ hoàng thượng làm chủ ! Con dâu thay mẫu thân Diêu thị đa tạ hoàng thượng đại ân ! ” Phượng Vũ Hoành một cái đại dập đầu trên đất , chân tâm cảm tạ .

Phục vị trí chủ mẫu Diêu thị , đây là ngoài kế hoạch của nàng, tất cả cũng là Thiên Vũ chủ ý của mình . Nhưng nàng lại biết , trong ống tay áo mình chính trang giấy hòa ly thư kia , Thiên Vũ làm như thế , chính là tìm đủ mặt mũi của nàng và Diêu thị , mặc dù hoà ly, cũng phải cùng vừa gả tới Phượng gia lúc vậy, từ trên vị trí chủ mẫu rời khỏi . Thế này , mới không làm thất vọng Diêu gia ” Nam không nạp thiếp , nữ không thành thiếp ” Mấy đời kiêu ngạo .

! –ov E — >

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.