Chương 169: Trẫm muốn an ủi cho huyện chủ
! –go — >
Trong lòng lão thái thái sốt ruột , mỗi lần thánh chỉ tới đều có thể cho Phượng phủ mang đến hiệu quả chấn động cũng thế , lần này lại sẽ là gì chứ ?
” Ngài cũng đừng bối rối . ” Triệu ma ma thấy lão thái thái chống thân mình cắn răng thì muốn đứng dậy , doạ nhanh chóng đè chặt nàng , ” Đại phu nói , xuống giường sớm khôi phục được càng chậm hơn , ngài nên nghe đại phu nha! “
Lão thái thái đau đến mức thở , không cần Triệu ma ma ấn , bản thân nàng căn bản cũng không lên nổi , chỉ có thể là làm gấp: ” Mau đi xem thử thánh chỉ đã nói cái gì ! Không tài nào tự mình tiếp chỉ , hoàng thượng biết nhưng phải trách tội nha! “
Triệu ma ma nói: ” Lão gia đã dẫn dắt tiểu thư và bọn người di nương trong phủ ở tiền viện tiếp chỉ , cũng cùng thái giám tuyên chỉ nói ngài trọng bệnh tại giường không đứng dậy , công công kia rất thông hiểu lẽ phải, nói thẳng không lo lắng , để lão thái thái hảo hảo dưỡng , hoàng thượng cũng không trách tội . “
Lão thái thái này mới yên tâm , cũng không náo loạn , liền tĩnh lặng nằm yên tại trên giường chờ tin tức .
Khoảng chừng gần nửa canh giờ , Phượng Cẩn Nguyên mang theo Kim Trân cùng Hàn thị An thị còn có Diêu thị đồng loạt đi tới Thư Nhã viên .
Bởi vì phải nhận thánh chỉ , Diêu thị khó gặp mà ra Đồng Sinh Hiên môn , lão thái thái vừa nhìn thấy Diêu thị cùng như nhìn đến thân nhân , nước mắt bá thoáng cái đã chảy xuống .
Diêu thị thấy thế cũng một trận thổn thức , nàng đều nghe nói mấy ngày nay lão thái thái bởi vì A Hoành cùng Phượng Cẩn Nguyên huyên náo cũng không vui , cũng nghe nói lão thái thái suốt ngày nằm ở trên giường khóc A Hoành chết sớm . Tuy nói có thể là vì bệnh lưng này mới khiến cho nàng càng nhớ nhung Phượng Vũ Hoành , nhưng đến cùng ở nửa đường gặp phải Bộ Thông lúc , Lão thái thái nói một câu ” Người khác cũng có tình có ý , ngươi sao ? “
Diêu thị vốn cũng chẳng phải một người cứng lòng , sở dĩ bây giờ bắt đầu cường thế , hoàn toàn là bị ” Nữ nhi đã chết ” Chuyện này cho kích thích . Trước mắt nàng trong lòng biết A Hoành còn sống , lại cảm thấy lão thái thái ít nhiều gì vẫn tính niệm chút ân tình , oán khí trong lòng cũng bớt chút .
Nàng tiến lên một bước , từ trong tay áo móc ra một ít chồng thuốc cao đến: ” Đây là đang Đồng Sinh Hiên A Hoành lưu lại trong dược thất tìm được , tổng cộng cũng nhiều như vậy , trước đây A Hoành lấy cho ngài thuốc cao thời điểm ta đã thấy , chính là loại này . Lão thái thái dùng trước thôi , tốt xấu cũng có thể chống đỡ một trận , chỉ mong có thể rất nhanh chút . “
Lão thái thái vừa thấy những thuốc cao này nhìn thấy còn thân hơn tiền , hai mắt đều thẳng tỏa ánh sáng a , nhanh tay nắm lấy nhận lấy thuốc cao nhét vào trong ngực , sau đó lôi kéo Diêu thị hai mắt đẫm lệ nói: ” Ngươi tại Đồng Sinh Hiên trải qua vẫn tốt chứ ? Trong phủ có hay không nghiêm khắc chúng ta ? Bây giờ ta bị ốm không xuống đất được , chưa chừng lại có người có dụng tâm khác đi khi dễ ngươi . ” Nàng vừa nói vừa trừng Hàn thị chớp mắt .
Cái nhìn này đem Hàn thị trợn lên cái kia oan a —— ” Lão thái thái ! Thiếp thân ta cũng muốn đi Đồng Sinh Hiên , vấn đề là ta đi vào được sao ? Ngài không nên chuyện xấu gì cũng đẩy tới trên người ta ! “
” Ta không phải nói cũng không muốn nhìn thấy tiện phụ này sao? ” Lão thái thái nhìn về phía Phượng Cẩn Nguyên , ” Ngươi còn mang nàng tới làm gì ? “
Phượng Cẩn Nguyên bây giờ cũng không thích Hàn thị , nữ nhân này trước đây đáng yêu dáng vẻ khi không lại đột nhiên biến , thế nhưng trở nên càng ngày càng khiến người phiền chán . Nhưng hôm nay , Hàn thị nhưng phải đến .
Hắn đang chuẩn bị giải thích với lão thái thái vài câu , chợt nghe lão thái thái lôi kéo Diêu thị tay lại nói: ” Các ngươi có hay không lại phái người tìm một chút A Hoành a ? Ta cứ cảm thấy nàng còn chưa có chết . Như vậy nha đầu thông minh sao có thể đã bị hỏa thiêu chết chứ? “
Phượng Cẩn Nguyên không thích nghe nhất chính là cái này , lúc này tiếng hắng giọng , đánh đoạn lời của lão thái thái —— ” Mẫu thân , trong cung có thánh chỉ hạ đến . “
Lão thái thái sửng sờ , lúc này mới lại nghĩ tới chuyện thánh chỉ . So với hỏi thăm Phượng Vũ Hoành , trước mắt vẫn là chuyện thánh chỉ quan trọng hơn một số , vì thế nhanh chóng thu đề tài chuyển hỏi tới: ” Thánh chỉ là hạ cho ai ? Mặt trên nói thế nào? “
Phượng Cẩn Nguyên nói ” Là hạ bị (cho) cả trên Phượng phủ. Không chỉ Phượng phủ , chỉ sợ trước mắt tất cả quan chức tứ phẩm trở lên trong nhà cũng hạ đến ý chỉ như nhau . “
” Đến cùng ý chỉ gì nhỉ? ” Lão thái thái có chút nóng nảy .
Phượng Cẩn Nguyên lúc này mới nói: ” Hoàng thượng tân phong một vị Tể An huyền chủ , không chỉ cho phong hào , còn ban cho đất phong . Nghe nói vị này Tể An huyền chủ hồi trước thụ chút kinh hãi , hoàng thượng hạ chỉ , phải tại trong cung tổ chức tiệc rượu vì nàng an ủi , lời mời tại kinh đô tất cả quan chức đang tứ phẩm trở lên cùng gia quyến tham gia , tháng ngày sẽ định tại mùng mười tháng này . “
Lão thái thái bấm ngón tay tính tính , ” Mùng mười … Đó chẳng phải hậu thiên sao? “
Phượng Cẩn Nguyên gật gật đầu , ” Về thời gian là có chút vội vàng , ý chỉ xuống tới trong phủ chúng ta , trừ bỏ mời nhi tử ở ngoài , còn chỉ ra muốn tất cả tiểu thư quý phủ tất cả có mặt . “
Hàn thị che miệng khẽ cười thành tiếng: ” Hoàng thượng có ý tứ là , để tứ tiểu thư cũng phải tiến cung đi ! ” Nàng cường điệu nhấn mạnh hai chữ nhất định , vừa tức
lão thái thái sắc mặt một trận chuyển xanh .
Có thể tức đi nữa nàng cũng chẳng còn cách nào , Phượng Cẩn Nguyên không thể cầm thánh chỉ đùa giỡn , nói là tất cả tiểu thư quý phủ , vậy thì nhất định tất cả tiểu thư .
Lão thái thái hít sâu một hơi , nhắm mắt lại , bất đắc dĩ nói: “Vậy phái người đi đón nàng về đến đây . “
Hàn thị trên mặt ý cười khó che giấu , ” Lão thái thái , phải chăng phải người gia tăng làm vài món xiêm y bị (cho) tứ tiểu thư ? Bây giờ đều vào đông , tứ tiểu thư còn đang lúc lớn , xiêm y mùa đông năm trước sớm cũng không mặc được . “
Lão thái thái sao không được biết đạo lý này , nhưng nàng lại không muốn làm , thì nàng nghĩ đến kia Phượng Phấn Đại việc làm thì cảm thấy buồn nôn . Vì thế hung hăng nói ” Ngươi cũng biết vào đông ! Mùa đông xiêm y sao một ngày làm xong được ? Ngươi là muốn cho nàng hậu thiên tiến cung lúc mặc xiêm y cắt đến một nửa đây? “
Hàn thị trừng mắt: ” Vậy cũng nên đến tiệm quần áo đi mua ! “
Lão thái thái lần này cũng gật đầu , ” Ân , tiệm quần áo rìa đường không thiếu , để tiểu nhân đi mua thôi , Về phần giá tiền , cũng chính ngươi ra , tưởng mua dạng gì thì mua dạng ấy. “
Hàn thị tức giận đến lôi kéo Phượng Cẩn Nguyên tay áo khóc ngay: ” Lão gia! Tứ tiểu thư là con gái ruột của ngài a! Tuy nói là thứ nữ , nhưng bây giờ trong phủ … Ai nha lão gia , lão thái thái quá khi dễ người thế này chứ? “
Phượng Cẩn Nguyên cũng không cảm thấy lão thái thái khi dễ người , nếu không phải trên thánh chỉ nói để tất cả tiểu thư cùng đi , hắn là nói cái gì cũng không tưởng để Phượng Phấn Đại trở về .
Kim Trân ở bên cạnh nhìn ra Phượng Cẩn Nguyên ý tứ , bèn mở miệng khuyên lên Hàn thị: ” Tỷ tỷ không nên làm khó lão gia , dù sao cũng một cái xiêm y mà thôi , tỷ tỷ trong phủ lâu thế , dù sao sẽ không cả chút bạc ấy cũng không bỏ ra nổi chứ? “
” Ngươi biết cái gì ? Một cái hạ nhân , ở đây kia có phần nói chuyện của ngươi ? ” Muốn nói Hàn thị trong ngôi phủ này chán ghét ai nhất , trừ đi Phượng Vũ Hoành , vậy khẳng định chính là Kim Trân . Nàng vốn là Phượng Cẩn Nguyên chuyên sủng , từ khi có Kim Trân , Phượng Cẩn Nguyên cả sân nàng cũng không chịu lại vào , cũng là tiện nhân này , đoạt tất cả ân sủng của nàng vốn nên . Hàn thị nhìn Kim Trân , trong mắt cũng phun ra lửa được , không khỏi lại mắng: ” Gì đó hạ tiện ! “
” Ngươi … ” Kim Trân trên mặt lộ vẻ ủy khuất , nằm ở Phượng Cẩn Nguyên bả vai liền khóc lên .
Lão thái thái chỉ vào Hàn thị nói ” Ngươi cút ra ngoài cho ta ! Sau đó ta Thư Nhã viên , không cho phép ngươi đặt chân một bước ! Cút! “
Hàn thị chứ đâu chịu đi , nói hăng say: ” Tứ tiểu thư sắp trở lại , lão thái thái thế nào cũng phải bị (cho) tứ tiểu thư gian nhà thêm nữa vài thứ mới tốt . “
Phượng Cẩn Nguyên lệ mục trừng , cũng cùng nói câu: ” Cút! ” Hắn lời nói xong , gã sai vặt bên người một bước xông lên trước , bám vào Hàn thị cổ áo đã kéo ra ngoài .
Hàn thị nơi nào có khí lực gã sai vặt , chỉ chốc lát đã bị lôi ra ngoài . Chỉ nghe tiếng ồn ào của nàng càng ngày càng xa , lão thái thái cuối cùng cảm thấy có thể thông khí đến , lại nhìn Kim Trân , không khỏi an ủi nói: ” Đừng khóc , kia Hàn thị cũng đề tỉnh cho ta , đông đến , xiêm y của các ngươi cũng còn không sai , Triệu ma ma , ngày mai ngươi liền sai người mà làm đi ! “
” Chà , lão nô nhớ rồi . ” Lão ma ma liên tục theo tiếng , lại nói: ” Chỉ là các vị tiểu thư xiêm y vào cung quả thực có chút đuổi không kịp , thánh chỉ tới quá đột nhiên . “
Phượng Cẩn Nguyên nói ” Trầm Ngư có quần áo mới , không cần làm tiếp, Tưởng Dung cùng Phấn Đại liền đến đi nhìn thử tiệm quần áo bên ngoài a! “
An thị nhanh chóng nói tiếp nói: ” Tam tiểu thư xiêm y vào mùa đông thiếp thân bên này sớm sắm thêm vài món , liền không cần lại đặt mua . “
” Vậy cứ định như vậy a! ” Lão thái thái dứt lời , ” Các ngươi trở lại từng người chuẩn bị , cũng giảng giải quy củ chút , cũng đừng vào cung cho Phượng gia mất mặt . Được rồi, trở về đi , ta muốn nghỉ ngơi . “
Nghỉ ngơi cái gì nga ~ , nàng căn bản chính là tưởng nhanh chút đuổi hết người đi , hảo nhanh chóng dán lên thuốc cao Diêu thị mang tới .
Diêu thị sao không hiểu được ý của nàng , dẫn đầu chủ động khom người một cái: ” Vậy thiếp thân đi về trước . ” Cái gì lục ra trong dược thất a , căn bản chính là Ban Tẩu từ Phượng Vũ Hoành nơi nào mang tới, hơn nữa cũng dẫn theo lời , lão thái thái hiện tại nhưng không được ngã xuống , bớt đến còn có thể thay nhị tiểu thư nhiều lời nói chuyện . Những thuốc cao này cũng làm cho Diêu thị an tâm , bớt đến biết nàng A Hoành chân thực không có chuyện gì .
Lão thái thái cảm kích nhìn Diêu thị chớp mắt , xem thường khẽ nói: ” Đi thôi ! “
Phượng Cẩn Nguyên không nói gì , chỉ nói: ” Kia mẫu ngài hảo hảo nghỉ ngơi . ” Xoay người mang theo một đám tiểu thiếp đi .
Gặp người vừa đi , lão thái thái nhanh chóng gọi Triệu ma ma: ” Mau mau ! Nấu nước lau sau lưng cho ta , ta muốn thuốc cao dán ! “
Triệu ma ma cười nói: ” Diêu di nương cầm thuốc cao ra lúc , lão nô cũng đã phân phó , vào lúc này đều nhanh mở ra a? . “
Lão thái thái híp mắt cười tươi như hoa , nhưng rất nhanh thì lại đau thương, “Nếu như A Hoành vẫn còn , nên có bao nhiêu hảo . “
Triệu ma ma cũng cùng thở dài một hơi , “Nếu như nhị tiểu thư vẫn còn , lão thái thái bệnh lưng sao đến mức nghiêm trọng như vậy . “
Lão thái thái sửa lại nàng: “Nếu như A Hoành vẫn còn , sao ta hội trật eo ! “
“Đúng, đúng . ” Triệu ma ma nhanh chóng thuận theo lời của nàng , ” Đều do cái kia Hàn thị , quá không hiểu quy củ . “
” Muốn nói tốt nhất , còn phải là Diêu thị , đây chính là đàng hoàng đại gia khuê tú . Những năm đó nàng chưởng gia , Phượng gia bình thuận biết bao , ngay cả Cẩn Nguyên sĩ đồ cũng là một đường thăng chức . Tiếc thay … Ai . ” Nàng tầng tầng thở dài , ” Bây giờ Cẩn Nguyên đi đến đâu , phía sau đều mắt nhìn một đống thiếp , ngay cả một chủ mẫu cũng không có , giống kiểu gì ! “
Triệu ma ma giật mình , lão thái thái ý này là. . .
“Chờ cung yến sau khi kết thúc , Phượng gia là thời điểm một lần nữa lập cái tổ mẫu . ” Lão thái thái quả nhiên nói như thế , ” Tránh vài năm Diêu gia đầu gió , bây giờ xem ra dường như cũng chả có việc gì quan trọng , Tử Duệ chẳng phải đã đến Vân Lộc thư viện đi học sao ! Còn bái Diệp Sơn trưởng sư phụ , nghĩ đến trong phủ chúng ta đem Diêu thị một lần nữa nhấc hồi vị trí tổ mẫu , cũng là việc nên làm . “
Triệu ma ma cùng gật đầu: ” Xác thực , diêu … Phu nhân xác thực ứng cử viên tốt nhất . “
Hôm sau trời vừa sáng , Phượng Phấn Đại hồi phủ , là Phượng Cẩn Nguyên tự mình phái người đi đón .
Sáng sớm Hàn thị chờ ngay ở cửa , trong phủ những người khác xuất phát từ hiếu kỳ , cuối cùng cũng đi theo tiến đến cửa , trừ đi Diêu thị vẫn còn Đồng Sinh Hiên ở ngoài , ngay cả Trầm Ngư tất cả đi ra .
Không lâu lắm , chỉ thấy một chiếc xe ngựa từ nơi xa mà đến , đến trước cửa Phượng gia dừng lại .
Có hạ nhân tiến lên thả ghế nhỏ , lại xốc màn xe , chỉ thấy bên trong một cái tiểu cô nương ăn mặc mộc mạc chầm chậm đi xuống . Thân hình gầy gò , khuôn mặt cũng có chút hơi đen .
Hàn thị khóc vô cùng thương tâm đã nhào tới: ” Ta Phấn Đại a! Sao ngươi gầy thành như vậy ! “
! –ov E — >