Thần Y Đích Nữ – Chương 123: Phượng đầu sai – Botruyen

Thần Y Đích Nữ - Chương 123: Phượng đầu sai

! –go — >

Phượng Vũ Hoành biết đây là bệnh chung của đại phu , đã đưa bình phun sương trong tay cho hắn: “Cái này là phun dùng thuốc giảm đau , là nhiều năm trước từ một vị kỳ nhân Ba Tư trong tay đoạt được . – cười hi hi – này một bình vừa rồi dùng cho tiểu hoàng tôn chút , mời ngài cất kỹ , thuốc này hiệu quả một lần có thể để sáu canh giờ , quá sau khi sẽ thấy phun lên , Hoàng Tôn quá nhỏ , đau âm ỉ hắn không chịu nổi . “

Huyền Phi Vũ học vừa rồi Phượng Vũ Hoành dùng dược lúc dáng vẻ nói cho kia thái y: ” Cứ phun như vậy ! Ấn mặt trên vật kia , phun lên đùi của ta , phun một cái thì hết đau . ”

Nguyên Vương Hòa Nguyên vương phi đối Phượng Vũ Hoành vô cùng cảm kích , Nguyên vương phi thậm chí cũng tháo vòng tay trên tay xuống muốn tặng cho Phượng Vũ Hoành . Phượng Vũ Hoành từ chối không muốn , Nguyên vương đã khuyên vương phi của hắn: ” Chờ (đối xử) Vũ nhi tốt hơn , chúng ta tự mình đến nhà bái tạ cũng không muộn , bây giờ còn là trước tiên đưa Vũ nhi hồi phủ quan trọng hơn . “

Một đám người lập tức lại bắt đầu dằn vặt lên Huyền Thiên Vũ , đến khi hài tử đặt lên kiệu niện muốn đưa hồi vương phủ , đứa nhỏ này còn rống cổ gọi Phượng Vũ Hoành: ” Tiên nữ tỷ tỷ ! Ngươi nhất định phải đến Nguyên vương phủ đến thăm ta a! Nhất định a! “

Nguyên vương phi không khỏi cười hắn: ” Ngươi nên gọi thẩm thẩm . “

Chợt nghe đứa nhỏ này lại kêu la: ” Gọi là gì thẩm thẩm a , sau đó ta là muốn lấy nàng làm vợ ! “

Phượng Vũ Hoành đặc biệt bất đắc dĩ nhìn mọi người đã đi xa , sau đó nghiêng đầu lại cùng Hoàng Tuyền nói: ” Ngươi cũng đừng đem đứa bé kia nói cùng Huyền Thiên Minh nói a ! Hắn dầu gì cũng là làm thúc thúc , khác (đừng) đến lúc phát rồ đánh nhau với một hài tử . “

Hoàng Tuyền càng bất đắc dĩ: ” Điện hạ chẳng phải ác bá , đánh nữ nhân , nhưng không đánh tiểu hài , lại càng không đánh tiểu hài nhà mình . “

Nàng lúc này mới yên lòng , ” Huyền Phi Vũ thật đáng yêu . “

Hoàng Tuyền rồi lại nhắc nhở nàng: ” Chẳng qua ta không nói cũng không có nghĩa là người khác sẽ không nói a , chỉ sợ điện hạ vào lúc này đã biết rồi a? . ” Vừa nói vừa chỉ xuống sau lưng Nguyệt Hàn cung , ” Ngay Vân Phi nương nương bên ngoài cửa cung, tiểu thư cảm thấy được này chuyện này gạt được sao? “

Phượng Vũ Hoành ngẫm lại cũng phải , đã không hề xoắn xuýt , đi theo Hoàng Tuyền bước nhanh hướng Lưu Ly viên đi cung yến .

Nguyên bản các nàng tiến cung xem như sớm, có thể lăn qua lăn lại như thế thì có chút trễ , Phượng Vũ Hoành đến lúc đó , trong Lưu Ly viên đã ngồi kín người , khách nam bên trái , nữ quyến bên phải , đã có người nâng chén cạn ly , các nữ nhân cũng tam năm phần mười quần tụ ở một chỗ nói chuyện phiếm .

Phượng Cẩn Nguyên vẫn lưu ý cửa , thấy Phượng Vũ Hoành đến , nhanh chóng liền từ trong đám người ép ra ngoài , đến phụ cận vội vã hỏi một câu: ” Tiểu hoàng tôn không có việc gì chứ? “

Nàng lắc đầu , ” Không có chuyện gì . ” Tin tức lưu truyền đến mức thật khá nhanh .

Phượng Cẩn Nguyên thở phào nhẹ nhõm , ” Không sao thì tốt rồi . Tiểu hoàng tôn nhà Nhị hoàng tử , hoàng thượng thích lắm , người hôm nay có thể đến giúp hắn , cũng xem như vận mệnh của ngươi . Mau mau đi vào ngồi thôi , vi phụ nhìn Tưởng Dung vẫn đi theo Thiên Ca quận chúa các nàng cùng một chỗ a? . “

Phượng Vũ Hoành gật đầu: ” Nữ nhi cũng đi đến bên ấy ngồi , phụ thân cũng ngồi thôi . ” Nói xong , khom người một cái , xoay người rời đi .

Phượng Cẩn Nguyên nhìn hắn nữ nhi này lưng rời khỏi , bỗng nhiên liền cảm thấy Phượng Vũ Hoành kỳ thực đặc biệt như là người nhà họ Diêu . Tuy nói hài tử đều theo nhà cha nhiều hơn chút , nhưng nữ nhi này mặc kệ từ trưởng vẫn là tính cách mà nói , cơ hồ đều là theo kia Diêu Hiển là trong một cái khuông mẫu khắc ra .

Năm đó Diêu Hiển cũng là tế thế cứu nhân thế này , phổ độ chúng sinh , tuy nói trong kinh , cả Đại Thuận chịu qua hắn Diêu gia ân huệ đều có khối người . Bây giờ Phượng Vũ Hoành càng cũng tại bất tri bất giác đi lên Diêu Hiển đường xưa , hôm nay cứu tiểu hoàng tôn , còn có ngày mai , ngày mai , chờ đến có một ngày nàng cứu người càng ngày càng nhiều , Phượng Vũ Hoành đại danh cũng sẽ như cùng ngoại tổ phụ nàng . Phượng Cẩn Nguyên không biết hắn rốt cuộc là nên cao hứng hay lo lắng .

Phượng Vũ Hoành đi thiên Huyền Thiên Ca bên cạnh các nàng lúc , Huyền Thiên Ca đang cùng Bạch Phù Dung cùng giễu cợt Tưởng Dung , nói nàng vừa nhìn thấy Thất hoàng tử thì mặt đỏ . Thấy Phượng Vũ Hoành trở lại , nhanh chóng lôi kéo nàng cùng nơi đối Tưởng Dung tiến hành hội thẩm , thẩm có Tưởng Dung khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ đến mức cũng sắp nhỏ máu .

Lúc này , Phong Thiên Ngọc lôi kéo mấy người đến một chỗ , nhỏ giọng nói tới một cái bát quái: ” Hoàng thượng hàng năm cũng sẽ lấy ra một món gì đó để làm thành khuyến khích thưởng cho khách nữ , nghe nói năm nay gì đó một viên phượng đầu sai . “

Phượng Vũ Hoành không hiểu: ” Cách thưởng thế nào ? Một người một nhánh ? “

Bạch Phù Dung cười nàng: ” Sao thưởng cho thế được a! Hàng năm trên cung yến chẳng phải cũng có tỷ thí tài nghệ sao , có đệ nhất mới được tưởng thưởng . “

Huyền Thiên Ca càng bát quái , chậm rãi nói ra kia lai lịch trâm đầu phượng: ” Kia viên phượng đầu sai truyền mấy đời , trước sau có sáu vị hoàng hậu mang qua . Người người đều nói , ai có được vật kia , mười có chín chính là hoàng hậu tương lai . “

Nhậm Tích Phong cảm thán: ” Thì tương đương với một bộ thánh chỉ sống a! “

Tưởng Dung có chút lo lắng: ” Nếu thật thế , được rồi phượng đầu sai nữ tử còn không bị (được) người tranh mua ? “

Một câu nói , lại bốc lên mấy cô gái đề tài .

Phượng Vũ Hoành nhưng không để ý kia phượng đầu sai , ánh mắt của nàng đang rơi vào cùng Thanh Nhạc thấp giọng nói chuyện với nhau trên người hồng y nữ tử .

Phượng Trầm Ngư vị trí đứng rất khéo , sát vách bên một chỗ trụ đá , vừa vặn chặn lại rồi Phượng Cẩn Nguyên tầm mắt . Thanh Nhạc nhân duyên trong ngày thường đã không tốt , Định An vương phủ lại bị Cửu hoàng tử thiêu một phen , hiện trường cung yến to lớn , càng không có ai chủ động tới tiếp lời nàng . Trầm Ngư vẫn cúi đầu cùng Thanh Nhạc nói chuyện , ánh mắt thỉnh thoảng sẽ đảo qua khách nam bên kia , ghi nhớ cũng rơi vào Huyền Thiên Hoa trên thân .

Nàng lại nhìn lại phía hoàng tử bên kia , từ một đến chín , không thiếu một cái , Huyền Thiên Minh vẫn ngồi trên xe lăn , mang theo chiếc mặt nạ vàng , trong tay cầm ly rượu , cũng không uống rượu , liền dựa vào lười biếng như vậy , khóe môi xếch lên , tử liên mi tâm ẩn ẩn như hiện , mê hoặc chúng sinh .

Huyền Thiên Hoa một bộ bạch y , ngồi ở Huyền Thiên Minh bên người , đang nghiêng đầu cùng một vị hoàng tử nàng chưa từng thấy khác nói gì đó . Thần thái hờ hững , khí như xuất trần .

Tam hoàng tử Huyền Thiên Dạ như cũ sắc mặt tức giận , trong vòng ba trượng đều khiến người khắp người phát run .

Nhị hoàng tử Huyền Thiên Lăng thì vẫn trông vẻ hàm hậu bổn phận , thấy Phượng Vũ Hoành nhìn sang , còn nâng chén lên với hắn , trung thực gật gật đầu , sau đó ngưỡng cổ , chính mình cạn cốc rượu ấy .

Phượng Vũ Hoành cũng bưng lên cái chén trên bàn , cũng tiểu nhấp một miếng làm như đáp lễ . Sau đó nhìn về phía Huyền Thiên Minh , thấy kia người đang nhếch môi buồn cười nhìn nàng , không khỏi quăng một cái nhãn đao . Động tác nhỏ này lại gặp phải Huyền Thiên Ca đám người chế giễu .

Rốt cục , nhân vật chính cung yến đến .

Tại trong một tiếng hét the thé của Đại thái giám , Đế hậu lên sàn . Một đám tần phi đi theo phía sau , có cùng kia Bộ Nghê Thường đồng dạng cao ngạo Bộ quý phi , cũng có những kia quý nhân tiệp dư gần như cả năm cũng không gặp được một lần quân nhan , nhưng thiếu duy nhất Vân Phi .

Giữa trường tất cả mọi người lập tức đứng dậy , quỳ gối quỳ trước nhất long nhất phượng trên đài cao , đồng hô: ” Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế ! Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế ! “

Thiên Vũ đế Huyền Chiến nhìn xuống mọi người , khoát tay: ” Các khanh bình thân ! “

” Tạ vạn tuế ! ” Đám người lúc này mới đứng dậy .

Phượng Vũ Hoành chưa từng thấy hoàng thượng hoàng hậu , thật cẩn thận nâng đầu đi nhìn , chợt phát hiện kia Thiên Vũ đế ánh mắt cũng đang nhìn thẳng tới phía bên nàng . Hai phe ánh mắt ở giữa không trung ầm mà chạm vào nhau , Phượng Vũ Hoành mi tâm vừa nhíu , chỉ nói không hổ là ngôi cửu ngũ , nếu không phải nàng có chuẩn bị , chỉ sợ ở tại trong ánh mắt Thiên Vũ đế thua trận .

Mà Thiên Vũ Huyền Chiến cũng hơi bị sợ , hắn chỉ biết lão Cửu tìm nha đầu này là Diêu Hiển ngoại tôn nữ , tuổi còn nhỏ liền có một thân y thuật kinh người . Nhưng không nghĩ , nha đầu này lại có dũng khí chính diện tương tiếp, lại cũng không có thua bởi hắn . Không khỏi trong bụng hơi động , kia Nhuyễn Thiên giám (chưởng quan sát khí tượng , suy tính mùa ,lập ra lịch pháp) giám chính lời nói lại một lần nữa bay lượn trong lòng một lần .

Phượng tinh lâm thế , tây bắc , tất cả cũng là ăn khớp như vậy .

Như tinh tướng sở thuật đúng là nha đầu này , kỳ thực … Vẫn tốt lắm .

Thiên Vũ thu hồi ánh mắt , lôi kéo hoàng hậu cùng ngồi xuống long y , phất tay áo dài , lập tức có thái giám lại cao giọng hát nói ” Cung yến Nguyệt tịch bắt đầu ! “

Dứt lời , nhạc vang , vũ lên .

Các hoàng tử và các đại thần lần lượt mời rượu với Đế hậu , các nữ quyến cũng hữu ái lẫn nhau nâng chén .

Phượng Vũ Hoành đi theo hàn huyên một trận , đang thấy vô vị , bên người Huyền Thiên Ca dùng khủy tay khua đụng phải nàng: ” Chà ! Có người tìm được ngươi rồi . “

Nàng vừa ngẩng đầu , chỉ thấy Nhị hoàng tử Huyền Thiên Lăng đang bưng chén rượu đi về phía bên này . Vì thế nhanh chóng đứng dậy , chủ động hành lễ với đối phương , chợt nghe đối phương gấp gáp hỏi: ” Đệ muội ngàn vạn đừng có khách khí như vậy , sau đó chúng ta chính là người một nhà , ta là nhị ca của ngươi , ngươi khách khí với ta làm gì . “

Phượng Vũ Hoành tiếu tiếu , ” Vương gia nói tới chuyện này , đừng nói hiện tại A Hoành còn chưa gả đi , coi như sau đó gả cho , Ngự Vương điện hạ cũng là đệ đệ , đệ đệ lễ nên hành lễ với ca ca . “

Huyền Thiên Lăng cảm thấy nha đầu này vô cùng nhu thuận hiểu chuyện , mặt thật thà không khỏi chất đầy cười . ” Đệ muội hôm nay cứu Vũ nhi , ta này làm ca ca trong lúc nhất thời cũng không biết nên cảm tạ thế nào mới tốt , trước hết kính một ly rượu nhạt , ngày khác chắc chắn đến Phượng phủ đến nhà nói cám ơn . “

Phượng Vũ Hoành lắc đầu , ” Vừa rồi còn nói người một nhà không cần khách khí , A Hoành cứu cháu của mình , chẳng phải việc nên làm sao . Huống chi ta là Diêu Hiển ngoại tôn nữ , bản lãnh khác không có , trị bệnh cứu người nhưng từ nhỏ thì được ngoại tổ phụ dốc lòng dạy. “

Huyền Thiên Lăng giơ ly rượu lên với nàng , không nói cái gì nữa , vừa ngửa đầu , tràn đầy một chén rượu uống một hơi cạn sạch .

Theo Huyền Thiên Lăng mở ra cục diện này , từ Đại hoàng tử Huyền Thiên Kỳ , mãi cho đến Bát hoàng tử Huyền Thiên Nhan lần lượt cũng bắt đầu bị (cho) Phượng Vũ Hoành mời rượu . Lý do của bọn hắn rất đơn giản , chính là tưởng làm quen đệ muội tương lai .

Không quản những các hoàng tử này trong âm thầm quan hệ làm sao , cũng mặc kệ bọn hắn trong lúc vì kia cái long ỷ tranh chấp có bao nhiêu vỡ đầu chảy máu , nhưng người trong lòng người đều biết , hoàng thượng sủng ái nhất là con trai thứ chín Huyền Thiên Minh , cho nên mặt ngoài công phu phải làm đủ . Huống chi , đối với các ca ca này mà nói , Huyền Thiên Minh bây giờ đã không có hi vọng kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước , nể mặt phụ hoàng đối hắn tốt một chút , không có ảnh hưởng tính thực chất gì với mình . Cho nên , hướng Phượng Vũ Hoành mời rượu tâm cũng chân thành một chút .

Tình cảnh này bị Thiên Vũ đế nhìn trong mắt , không khỏi mỉm cười gật đầu , cất cao giọng nói: ” Giữa huynh đệ , nên hũu ái nhau , các ngươi quan tâm đệ đệ nhiều hơn , đây là cần phải. “

Cuối cùng đuổi mấy tôn thần này đi , Phượng Vũ Hoành lau mồ hôi , trừng cười đến tà mị Huyền Thiên Minh , không tiếng động mà mắng một câu: Bạch si .

Sau đó cũng đứng dậy , đi theo Văn Tuyên vương phi nói vài lời thôi .

Cuối cùng là nên hàn huyên cũng đã hàn huyên xong , chỉ thấy trên đài cao , kia hoàng hậu nương nương vẫn chưa mở miệng nói chuyện rốt cục tại một cái ca vũ sau khi kết thúc nở nụ cười cái mẫu nghi thiên hạ , nói với mọi người: ” Hàng năm mở tiệc chia vui cứ hai lần thế , một lần nguyệt tịch , một lần đại niên . Bản cung hiếm có nhìn thấy nhiều……thế này bọn tiểu bối tụ hội tại một chỗ , trong lòng thật vui mừng . Người đã già , luôn hy vọng bọn tiểu bối cũng có được tiền đồ , cũng được đến lương duyên giai phối , cho nên hàng năm cung yến đây, màn kịch quan trọng cũng còn rơi đến trên người bọn tiểu bối này. Năm nay thì vẫn cũng thế , có cái gì tài nghệ cứ việc biểu diễn ra , đoạt được ba vị trí đầu bản cung cũng sẽ có thưởng cho , hoàng thượng còn có thể tại trong 7 hạng mục cầm kỳ thư họa ca vũ tiễn khâm điểm danh đầu một loại trong đó , thưởng cho một vật đặc biệt . ” Dv >

! –ov E — >

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.