Trong nháy mắt trong đầu Lâm Hi hiện ra vô số hình ảnh, cuối cùng hiện ra tràng diện lúc trước bị “Thần tử” đánh bay.
– Phù Quang Lược Ảnh Đại Tiên Thuật!
Sắc mặt Lâm Hi kịch biến, hắn rốt cục nhớ tới loại cảm giác này là cái gì, lúc trước Thần tử dùng Phù Quang Lược Ảnh Đại Tiên Thuật thì chính là cảm giác này.
– Là Thần tử!
Lâm Hi bật thốt lên.
Đây là một tuyệt học tốc độ có một không hai của Tiên Đạo Đại Thế Giới, thật sự là quá nhanh, nhanh tới nổi Lâm Hi chỉ có cảm giác nguy hiểm vừa xuất hiện trong đầu nhưng thân thể căn bản không theo kịp.
So sánh với Lý Thu Bạch, tốc độ của Thần tử hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.
– Cái gì!
Thị Huyết lãnh tụ không có chút ý tới, nhưng mà nghe được “Phù Quang Lược Ảnh Đại Tiên Thuật” thì hắn biết rõ tốc độ của mình không nhanh bằng Thần tử.
– Tứ hải hướng cương, mặt trời đỏ mọc lên ở phương đông!
Trong khoảng thời gian ngắn Thị Huyết lãnh tụ không có chút do dự nào cả, lập tức quay người đánh ra một chưởng, một vòng mặt trời màu đỏ cuồn cuộn, vô biên vô hạn giống như thôn phệ cả thiên địa hiện ra, lập tức bị đánh bay ra phía sau.
– Ầm ầm!
Cơ hồ là đồng thời một đạo tiên dương chi lực mênh mông theo từ trong hư không bạo phát ra ngoài, phía sau hào quang là thân ảnh mơ hồ của “Thần tử” hiển hiện ra. Tốc độ của hắn đúng là quá nhanh, đã hoàn toàn không cách nào nắm được. Nhưng mà Thị Huyết lãnh tụ cũng là cường giả Duy Nhất Cảnh nhiều năm, là sư đệ của chưởng giáo Thần Tiêu Tông, kinh nghiệm kiến thức cực kỳ phong phú, rõ ràng vào lúc nguy cơ hiện ra đã ngăn cản một kích của Thần tử.
Rầm rầm rầm!
Trong khoảng thời gian ngắn, Thị Huyết lãnh tụ cùng và Thần tử giao thủ mấy chục lần, vô cùng tiên dương chi lực từ trong hư không bạo phát ra ngoài. Thân hình của “Thần tử” đã không cách nào nhìn thấy, chỉ trong khoảng khắc giao thủ mới hiển hiện ra mà thôi.
Đây là do Thị Huyết lãnh tụ dùng công lực hùng hậu cưỡng ép bức bách.
“Phù Quang Lược Ảnh Đại Tiên Thuật” vô ảnh vô hình, mỗi lần đều nhanh không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà bất luận “Thần tử” công kích từ phương vị nào đều bị “Thị Huyết lãnh tụ” tinh chuẩn bắt được thân hình.
– Phân Quang Lược Ảnh Đại Tiên Thuật!
Một đạo linh quang đột nhiên xẹt qua trong óc, trong nội tâm Lâm Hi chấn động, đột nhiên phân biệt ra thân pháp của “Thị Huyết lãnh tụ”.
Trong Địa Ngục Đại Thế Giới, Lâm Hi đã sớm nhìn thấy tuyệt học trấn phái của Thần Tiêu Tông này rồi, nhưng mà khi đó đối phương chỉ diễn luyện mà thôi. Về phần sử dụng trong thực chiến thì đây là lần đầu tiên.
Chỉ là không biết vì cái gì Thị Huyết lãnh tụ dùng “Phân Quang Lược Ảnh Đại Tiên Thuật” mang cho Lâm Hi cảm giác là lạ, môn tuyệt học này vốn có thể bộc phát uy lực mấy lần, nhưng mà không biết vì cái gì trong tay của “Thị Huyết lãnh tụ” hoàn toàn không có hiệu quả như vậy.
Rầm rầm rầm!
Trong khoảng thời gian ngắn Thị Huyết lãnh tụ đã giao thủ với Thần tử vài chục lần, Lâm Hi và bọn người Sở Hữu Đạo hoàn toàn không thể xen tay vào, bởi vì trừ Thị Huyết lãnh tụ ra những người khác không ai bắt được thân ảnh của Thần tử.
Phanh!
Hư không chấn động, một thân ảnh bay ra ngoài, trong hư không tiên dương chi lực tiêu tán nhanh chóng.
– Lãnh tụ!
Bọn người Sở Hữu Đạo kinh hô một tiếng, lập tức nghênh đón, một trái một phải đỡ lấy Thị Huyết lãnh tụ.
Ông!
Cùng một thời gian, bầu trời đột nhiên tối lại, đại địa chấn động, một đạo quang mang từ trên không trung bao phủ mặt đất.
Bọn người Sở Hữu Đạo lập tức biến sắc, trong nội tâm trầm xuống.
Chỉ trì hoãn một lát, hộ sơn đại trận của Thần Tiêu Tông rốt cục vận chuyển lại.
Trong hư không sắc mặt Thị Huyết lãnh tụ hơi tái nhợt, trong chiến đấu vừa rồi ăn thiệt thòi nhỏ. Nhìn thấy đại trận vận chuyển lại, trong mắt Thị Huyết lãnh tụ trong biến hóa mấy lần, cuối cùng không biết nghĩ đến cái gì, rốt cục bình tĩnh trở lại, nhìn qua Thần tử ở xa và khen.
– Tốt! Tốt! Tốt!… Tốt cho một Thần tử!
– Ta ở Quang Minh Đại Thế Giới đã sớm nghe nói qua tên của ngươi rồi, hôm nay giao thủ không thể ngờ tích lũy của ngươi lại hùng hậu như thế!
Thị Huyết lãnh tụ vốn không thèm để ý tới “Thần tử”, giao thủ lúc này không tiếc lời ca ngợi, dùng tích lũy hơn một ngàn năm của hắn lại bình khởi bình tọa với “Thần tử” tích lũy hơn ba mươi năm, thậm chí ngăn chặn hắn lại, chỉ điểm này đã làm cho hắn kính trọng vài phần.
Đây không quan hệ tới lập trường, là bản sắc của anh hùng.
– Hừ!
Thần tử sắc mặt lạnh tuấn, đúng cách đó không xa hừ lạnh, không có lĩnh tình. Trên người hắn tản mát sóng lớn mạnh mẽ, ẩn ẩn hiện ra khí thế chưởng giáo tương lai, cả thiên địa bắt đầu vặn vẹo.
– Vô dụng thôi!
Ánh mắt của hắn như điện, lạnh lùng đảo qua Thị Huyết lãnh tụ và Lâm Hi, Sở Hữu Đạo:
– Các ngươi cho rằng Thần Tiêu Tông là địa phương nào? Các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? Không có sự cho phép của ta thì không ai có thể đi được.
Giọng nói ù ù, hiển lộ ra ý chí như sắt thép, chém đinh chặt sắt, nói một không hai, không có người có thể cải lời.
– Sư huynh!
– Thần tử!
– Thần tử!
…
Một hồi hoan hô vang vọng cả thiên địa.”Thị Huyết lãnh tụ” trong Tiên Đạo Đại Thế Giới uy danh hiển hách, hôm nay bị vạch trần thân phận, hắn là phản đồ thời đại chưởng giáo, thực lực cao có thể nghĩ.
“Thần tử” có thể một mình ngăn cản “Thị Huyết lãnh tụ”, thực lực cao cũng có thể nghĩ.
Rất nhiều đệ tử Thần Tiêu dùng ánh mắt cuồng nhiệt nhìn qua.
Trên Tử vong đài, rất nhiều đệ tử Chấp Pháp Điện bị tổn thương ảm đạm. Tràng diện trước mặt nói rõ địa vị trong tông của “Thần tử”, kế đại nhậm là chuyện ván đã đóng thuyền.
Mặt khác khi “Thần tử” leo lên đại vị, dùng quan hệ của hắn và Chấp Pháp Điện, ngày sau tình cảnh trong tông có thể nghĩ.
Một đám đệ tử Chấp Pháp Điện cúi đầu xuống.
Tất cả những chuyện này Lâm Hi nhìn vào trong mắt, trong khoảng thời gian ngắn hắn xuất hiện vô số ý niệm. Thần tử, chưởng môn nhân, vô số trưởng lão, Đại trưởng lão và hộ sơn đại trận…, Tất cả đang lấy mình làm trung tâm, đây chính là bẩy rập tử vong.
Lâm Hi thở dài một tiếng, khẽ cắn môi, rốt cục quyết định.
Phanh!
Trong ánh mắt của tất cả mọi người, đột nhiên Lâm Hi bước lên ngăn ở trước mặt của Thị Huyết lãnh tụ.
– Lâm Hi!
Ánh mắt Sở Hữu Đạo lập loè, nhìn qua Lâm Hi ăn cả kinh. Lâm Hi bước ra một bước này tương đương với ngăn cản mọi người, tiếp công kích và áp lực của Thần tử.
– Lâm huynh, mau lui xuống đi. Ngươi không phải đối thủ của hắn!
Sở Hữu Đạo nói.
Đây không phải là lúc cậy mạnh, trước kia Lâm Hi thua dưới tay Thần tử là vết xe đổ.
Đó cũng không phải Lâm Hi quá yếu, trái lại thực lực của hắn cực kỳ đáng sợ, thực lực gấp năm lần Tiên Đế, mà ngay cả Sở Hữu Đạo cũng không là đối thủ.
Nhưng mà phải xem đối thủ là ai mới được.
“Thần tử” thật sự quá cường đại, làm chưởng giáo tương lai của Thần Tiêu Tông, thiên phú và thực lực của hắn trong cả Tiên Đạo Đại Thế Giới đều là số một, tích lũy dầy, chỉ sợ Lâm Hi cũng không phải đối thủ.