Trong khoảng thời gian bế quan này, “Hung thú chi noãn” Lâm Hi ấp trứng không phải một quả, mà là tổng cộng ba quả, tăng thêm Hỗn Độn Côn Bằng, tổng cộng là bốn đầu, chính là để ứng phó cục diện trước mắt này.
Năm tên “Lâm Hi” xếp thành một hàng, đứng sừng sững trong hư không, mang đến cho người chấn động lạ thường.
Đám tùy tùng của “Thần Tử” như Triệu Bạch Long đều nhao nhao lên tiếng, một màn Lâm Hi đánh bay Hàng Yêu, Trấn Ma, Phục Thần tam Đại Trưởng Lão quá mức rung động, thế cho nên mọi người cũng không biết ứng đối cục diện này thế nào nữa.
Trong tràng “Sinh tử ước hẹn” trước kia, từ tình báo thu thập được từ mọi phương diện, ấn tượng Lâm Hi mang đến cho mọi người vẫn chỉ ở tình trạng “tai hoạ ngầm cấu Thành uy hiếp cực lớn”, “đang phát triển…, nếu như không diệt trừ tương lai tất thành họa lớn trong lòng”.
Nào ngờ tới Lâm Hi phát triển quá sớm, không phải tương lai tất thành “Họa lớn trong lòng” mà hắn sớm đã trở thành họa lớn trong lòng rồi.
Ti!
Một đám trưởng lão thầm rút hơi lạnh.
Tứ đại hóa thân, gấp năm lần bản thể, năm đại “Tiên Đế”…, Lâm Hi giờ khắc này triển lộ ra thực lực kinh người khiến lòng người kinh hãi.
Giờ khắc này, dù là Thần Tiêu Tông Chưởng Giáo mắt quan Thương Hải, nắm đại cục trong tay khuôn mặt cũng không khỏi hơi động. Đơn thuần giá trị, giá trị của Lâm Hi kỳ thật đã xa xa vượt qua “Tội sắc tiên hoàng” Tiết Đạo Quang và hơn ba mươi tên đệ tử chết đi kia!
– Đáng tiếc ah!…
Phó Chưởng Môn nhìn bầu trời, thở dài một tiếng. Hắn liếc qua Chưởng Giáo sư huynh bên cạnh, mơ hồ nhìn thấy khóe mắt của hắn bỗng rung động nhúc nhích, giờ khắc này chắc hẳn ngay cả hắn cũng không nhịn được sinh ra lòng mến tài a.
Tứ đại hóa thân…, thiên phú của Lâm Hi dùng “Thiên tài” đã không đủ để hình dung nữa, mặc dù dùng ánh mắt của bọn hắn mà xem cũng cảm thấy cực kỳ kinh diễm.
Nếu trước khi làm ra quyết định thấy một màn như vậy, nói không chừng sẽ một lần nữa thận trọng cân nhắc cũng không chừng a?
Thần Tiêu Tông đệ tử hơn vạn, nhưng kể cả “Thần Tử” thì năm đó ở tuổi như Lâm Hi cũng không có được thành tựu như vậy.
Sự thật từ xưa đến nay, trong hàng đệ tử Tiên Đạo Cảnh có được bốn đầu “Thân ngoại hóa thân”, kể cả trong các tông các phái, Lâm Hi cũng cực kỳ điên cuồng, xứng đáng được xưng là vang dội cổ kim.
Đệ tử thiên phú trác tuyệt như vậy, nếu là có thể liên thủ với “Thần Tử”, huy hoàng của Thần Tiêu Tông quả thật nằm trong tầm tay. Chỉ tiếc, Lâm Hi và “Thần Tử” lại là hai cực đoan.
Khi Chưởng Giáo sư huynh làm ra phán quyết cuối cùng thì tất cả chuyện này đã không thể sửa lại nữa, dù hiện giờ chiêu an, dùng tính tình của Lâm Hi chỉ sợ khó mà quay về.
……
– Chưởng Giáo, thỉnh Chưởng Giáo bắt lấy tên khốn này!
– Thỉnh Chưởng Giáo bắt tên khốn này!
…
Một hồi thanh âm từ bên cạnh truyền đến, mắt thấy Lâm Hi mạnh mẽ như thế, mọi người đều nhao nhao nổi lên lòng kiêng kỵ. Bọn người Triệu Bạch Long đầu tiên hướng Thần Tiêu Chưởng Giáo chờ lệnh, tiếp theo các tùy tùng “Thần Tử” khác, tính cả một ít trưởng lão thuộc “Thần Tử” nhất hệ cũng nhao nhao lên tiếng.
Thực lực Lâm Hi quá mức cường hãn, thực lực gấp năm lần Tiên Đế càn quét Thần Ma, ngay cả Hàng Yêu, Phục Thần, Trấn Ma Tam Đại Trưởng Lão cũng bị hắn đánh trọng thương, những người khác lại càng bất lực.
Toàn bộ Thần Tiêu Tông có thể ngăn cản Lâm Hi đoán chừng cũng cũng chỉ có Chưởng Môn Nhân thôi. Trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, lại không ra tay nữa, để Lâm Hi chạy thoát thì về về sau tất thành họa lớn trong lòng.
Không chỉ là đại địch của “Thần Tử” mà còn là đại địch của Thần Tiêu Tông.
Giống như biết rõ lo lắng của bọn hắn vậy, thân hình Lâm Hi nhoáng một cái, không chút do dự, phá vỡ hư không, bỏ chạy ra bên ngoài tông…
Mục đích biểu hiện ra thực lực đã đạt được, Thần Tiêu Tông dù sao cũng là “Đầm rồng hang hổ”, ở thêm một khắc cũng rất nguy hiểm. Hắn đã không phải là đệ tử Thần Tiêu Tông nữa, nơi này đương nhiên là càng sớm rời đi càng tốt.
– Chưởng Giáo!!
– Chưởng Giáo!!
…
Mắt thấy Lâm Hi sắp triệt để thoát đi, bọn người Triệu Bạch Long ngày càng lo lắng, lại không ra tay nữa thì thật sự đã muộn. Nhưng mà bất luận thần sắc lo lắng khẩn trương của bọn người Triệu Bạch Long, Thần Tiêu Chưởng Giáo vẫn như không nghe thấy.
Ánh mắt của hắn nhìn qua TruyệnFULL.vn, phản chiếu lấy năm đại hóa thân của Lâm Hi, ngay nháy mắt khi Lâm Hi sắp triệt để biến mất thì sâu trong đáy mắt mới hiện lên một tia sát cơ không dễ cảm thấy.
Ông!
Dị biến nổi lên, ngay tích tắc trước khi Lâm Hi biến mất, một đạo khí tức từ trên trời giáng xuống, đạo khí tức kia lăng khung tất cả, chân truyền đệ tử, trưởng lão, Đại Trưởng Lão ở trước mặt cổ hơi thở này giống như huỳnh quang chi hỏa, đều phải ảm đạm thất sắc.
Khí tức áp bách nó phát ra đã cường đại như thế, còn chưa hàng lâm đã ép khiến toàn bộ Thần Tiêu Sơn đều mãnh liệt rung lên…, phảng phất như muốn áp bạo không gian vậy.
Thần Tiêu Sơn vốn là ầm ĩ bỗng nhiên ngay lúc đó liền hoàn toàn yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.
Mỗi người đều cảm giác được trên đỉnh đầu có một cổ áp lực cực lớn ép mình ở nguyên tại chỗ, phảng phất như sau một khắc sẽ ép mình thành từng khúc, nghiền thành bột mịn vậy!
– Đây là —
Sâu trong thời không, ngay khi sắp chạy ra khỏi Thần Tiêu Tông thì bỗng nhiên ngay lúc đó, trong nội tâm Lâm Hi đột nhiên dâng lên một cổ nguy hiểm và cảm giác áp bách mãnh liệt, trong tối tăm, một cổ thần thức cường đại không thể tưởng tượng nổi vượt qua thời không trùng trùng điệp điệp, một mực tập trung vào hắn.
Cổ thần thức này giống như từng quen biết, lại cường hoành bá đạo, coi trời bằng vung, lộ ra một cổ ý niệm “Duy Ngã Độc Tôn” nồng đậm. Ở trong thế giới của hắn, hoàn toàn không cho phép người thứ hai ngồi ngang hàng với hắn.
Cổ thần thức này lúc đầu còn ở ngoài ngàn dặm, cách vô số tầng không gian. Nhưng động niệm liền đã hàng lâm đến trong Thần Tiêu Sơn, không đợi Lâm Hi kịp phản ứng, nhớ lại thận phận của cổ khí tức này thì nó đã chính thức xuất hiện ở trước mặt Lâm Hi.
– Lâm Hi, ngươi đi được không?
Một thanh âm lãnh tuấn, rét lạnh đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Hi, ngay cả không gian lúc này cũng như đông kết lại.
Ầm ầm!
Ngay tích tắc khi Lâm Hi ngẩng đầu, một khỏa “Mặt trời” cực lớn, hào quang vạn trượng, thiêu đốt lên hỏa diễm hồng quang vô tận từ sâu trên trời mãnh liệt vọt tới Lâm Hi.
Trong “Mặt trời” hỏa lưu bắt đầu khởi động, ẩn chứa năng lượng hủy thiên diệt. Cổ quang mang nóng bỏng gấp 10 lần Liệt Nhật bình thường kia hóa trọn cả Thiên Địa thành một mảnh quang hải sáng chói, khiến mắt Lâm Hi không mở ra nổi.
Nguy hiểm!
Cực độ nguy hiểm!
Đạo “Mặt trời” sáng chói kia tới quá nhanh, căn bản không cho Lâm Hi thời gian phản ứng, càng không cho hắn cơ hội chạy thoát. Cứ như vậy từ hướng bên ngoài Thần Tiêu Sơn đánh tới trước mặt, thế đi như cầu vồng, ngăn chặn đường đi của hắn!
Khoảng cách gần trong gang tấc… Lại xa xăm như chân trời!
– Âm Dương Đại Tiên Thuật!