Thần Tọa – Chương 1414: Viễn cổ Long Tượng (2) – Botruyen

Thần Tọa - Chương 1414: Viễn cổ Long Tượng (2)

Ý niệm trong đầu vừa chuyển, Lâm Hi lại nghĩ tới lần chạm mặt với tổ chức Thị huyết giả, tràng diện tên thành viên Thị huyết giả kia thi triển Phân Quang Tróc Ảnh đại tiên thuật lại lần nữa hiện lên trong đầu.

Phân Quang Tróc Ảnh đại tiên thuật là trấn phái tuyệt học của Thần Tiêu tông, cũng là một môn duy nhất có thể khắc chế tuyệt học của Thái Nguyên cung.

Phù Quang Lược Ảnh đại tiên thuật hiếm ai địch nổi, bằng vào loại tốc độ đến vô ảnh, đi vô tung, phảng phất như quỷ mị, coi như là cái mông của lão hổ cũng có thể sờ.

Nhưng duy chỉ có tu sĩ tu luyện Phân Quang Tróc Ảnh đại tiên thuật là bọn hắn không dám nhúc nhích tới gần.

Trong lòng Lâm Hi hiểu rõ, môn trấn phái tuyệt học này của Thần Tiêu tông có thể khắc chế Phù Quang Lược Ảnh đại tiên thuật nhất định là có chỗ độc đáo. Tìm được loại chỗ độc đáo này cũng liền tìm được phương pháp đối phó với Phù Quang Lược Ảnh đại tiên thuật.

Trong lúc nhất thời, động tác của tên thành viên Thị huyết giả kia chậm lại vô số lần, phân giải thành vô số động tác, di động ở trong ý thức hải của Lâm Hi.

Lâm Hi cũng không trông cậy vào thông qua phương thức này có thể học được Phân Quang Tróc Ảnh đại tiên thuật, hắn chỉ muốn tìm ra quy luật trong đó, tìm ra cách phá giải…

Cũng không biết qua bao lâu, trong đầu Lâm Hi đột nhiên chấn động, tất cả động tác của Phân Quang Tróc Ảnh đại tiên thuật trong nháy mắt biến mất trong đầu, cuối cùng chỉ để lại hai cái dấu chân…

Dấu chân của tên thành viên tổ chức Thị Huyết giả kia lăng loạn, nhưng lại hàm chứa một loại quy luật nào đó…

– Ông!

Sau khi chiến đấu được một khắc, cục diện bế tắc đột nhiên đánh vỡ, đang ở trong con mắt rung động của mọi người, Lâm Hi một mực bị động đứng trên mặt đất đột nhiên động thủ, chủ động công kích.

– Vạn Lôi đại tiên thuật!

Chân trái Lâm Hi vừa bước, dị biến nổi lên, đột nhiên lúc này liền là lôi quang vô cùng bắn ra. Ngàn vạn lôi điện hồng lưu cường liệt hợp thành một cái Vạn hác lôi tràng khổng lồ bao phủ tử vong chi thai.

Ở đồng thời Vạn hác lôi tràng phún xạ ra, cánh tay Lâm Hi cử động, lập tức chính là một kích cuồng phong bạo vũ.

– Lục Tiên đại tiên thuật!

– Thái Bạch kiếm đạo!

– A tu la ma công!

Thần sắc Lâm Hi lẫm liệt, giống như thiên thần, một thân tuyệt học kinh thiên động địa phối hợp với thời không lực mãnh liệt đột nhiên liền là thiểm điệm nhất kích, oanh về hướng một bên hư không không một bóng người.

– Ầm!

Một kích kia thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang, cả Tử vong chi thai đều ông ông rung động, phảng phất như muốn nổ tung. Trên khán đài, răng rắc một tiếng, ít nhất có ba tên đại trưởng lão tông phái vội vàng xuất thủ, từng đạo Cửu Dương tiên khí mạnh mẽ rót vào trong Tử vong chi thai, mạnh mẽ trấn áp lại.

– A!

Ở trong từng đôi mắt khiếp sợ, phía trên Lâm Hi, một chỗ cách chừng mười trường, một đạo thân ảnh từ không hóa có, từ hư hóa thực, bị kiếm khí kinh thiên của Lâm Hi đột nhiên đánh trúng, như gặp phải sét đánh, một tiếng ầm vang bay ra ngoài.

Đại địa chấn động, Tử vong chi thai cứng rắn lại trực tiếp bị Lý Thu Bạch nện đến lõm vào.

-!!!

– Làm sao có thể!

– Phù Quang Lược Ảnh đại tiên thuật của Lý sư huynh cư nhiên bị hắn phá!

Giờ khắc này ngay cả sắc mặt của Triệu Bạch Long cũng trở nên tái nhợt không thôi, hai gã Nguyên Thần cảnh đi theo Thần tử lại càng nuốt cổ họng một cái, cơ hồ mất đi năng lực suy nghĩ.

Lý Thu Bạch hiện tại nhưng là cường giả Nguyên Thần cảnh!

Một màn này tuyệt đối không ở trong dự liệu của bọn hắn.

– Phân Quang Tróc Ảnh đại tiên thuật!

– Làm sao có thể!

Vị trí trung ương Tử vong chi thai, Chưởng môn cùng Phó chưởng môn Thần Tiêu tông khóe mắt nhảy lên, liên tục động dung. Đặc biệt là người sau, lại càng cảm giác được rung động khổng lồ.

Thủ pháp của Lâm Hi mặc dù vụng về, thậm chí cũng không thể nói là một môn công pháp, nhưng mà loại vị đạo này, cái thủ thế kia rõ ràng chính là tuyệt học trấn phái Phân Quang Tróc Ảnh đại tiên thuật của Thần Tiêu tông.

– Hắn là từ đâu học được!

Phó chưởng môn Thần Tiêu tông cả kinh cơ hồ đứng lên.

Thần Tiêu tông cũng không phải là Thái Nguyên cung, Đâu Suất cung, Lâm Hi có thể giết người cướp của, đủ loại kỳ ngộ, học được công phái của hai phái này, nhưng là đệ tử của Thần Tiêu tông tuyệt đối không thể học được Phân Quang Tróc Ảnh đại tiên thuật.

Thần Tiêu tông đối với trấn phái tuyệt học của mình khống chế cực kỳ nghiêm khắc, trừ phi là chưởng môn truyền thụ, nếu không mà nói, tuyệt đối không thể nào học được, càng nghiêm cấm lén lút truyền thụ.

Thần Tiêu tông nhưng chưa từng truyền thụ Phân Quang Tróc Ảnh đại tiên thuật cho Lâm Hi.

Trên chiến trường tình thế thay đổi trong nháy mắt, trước một khắc Lâm Hi vẫn bị động bị đánh, nhưng sau một khắc, Phù Quang Lược Ảnh đại tiên thuật của Lý Thu Bạch đã bị phá.

– Chính là hiện tại!

Một khắc kia Lý Thu Bạch bay ra ngoài, ánh mắt của Lâm Hi nhíu lại, hiện lên một đạo hàn quang, một tiếng ầm vang điện xạ mà ra.

– Thái Bạch kiếm đạo!

Một đạo kiếm khí khôi hoành so với mặt trời còn muốn chói mắt hơn, oanh long long xuyên thẳng thiên đại, lấy tốc độ lôi đình vạn quân chém về phía Lý Thu Bạch trong cái hố nhỏ.

Lúc trước một chưởng dùng năm thành chân lực của Lâm Hi đều không đả thương được Lý Thu Bạch, ngay cả một chút thương thế cũng không có. Lần này Lâm Hi hấp thu giáo huấn, thân thể của Lý Thu Bạch có quỷ dị đi nữa cũng không thể chịu được kiếm khí sắc bén của Thái Bạch kiếm đạo.

Một kiếm này xuất thủ, Lâm Hi không có bất kỳ nương tay nào. Đối với địch nhân hắn tuyệt sẽ không có bất kỳ nhân từ nương tay nào.

– Ầm!

Một kiếm Lâm Hi chém xuống, ở trong hư không chém ra một chùm máu tươi, Lý Thu Bạch lại ở trong lúc nguy cấp bạo xạ mà lên, tránh thoát một kích trí mạng này.

– Ha ha, Lâm Hi, ngươi muốn giết ta, vậy chúng ta liền đồng quy vu tận thôi!

Lý Thu Bạch huyền phù ở trong không trung một bên Lâm Hi, tóc dài phi tán, máu tươi đầy mặt, cực kỳ dữ tợn, giống như là ác ma, lộ ra một cỗ vị đạo điên cuồng.

– Oanh!

Đang ở trong tiếng kinh hô, Lý Thu Bạch cười quái dị liên tục, đột nhiên thân thể bổ nhào về phía trước, lại không tránh né, hình dáng điên cuồng hướng Lâm Hi nhào tới, thật giống như là muốn cùng Lâm Hi đồng quy vu tận.

– Hừ! Ngược lại là nghĩ tốt đẹp!

Lâm Hi cười lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động, định phát động kiếm khí đem Lý Thu Bạch nhất cử đánh chết. Đột nhiên sát na chuẩn bị ra tay, một cỗ báo động mãnh liệt từ trong lòng sinh ra.

– Ngang!

Một trận tiếng gầm gừ kinh khủng như long như tượng đột nhiên từ chỗ sâu hư không phát ra. Trong lòng Lâm Hi cả kinh, còn chưa kịp phản ứng, bên tai đã nghe được tiếng kinh hô như triều tịch.

– Viễn cổ Long Tượng!

Trong khoảng điện quang hỏa thạch, không biết là người nào kinh hô.

– Thân ngoại hóa thân!

Trong lòng Lâm Hi chấn động, trong đầu hiện lên một đạo điện quang.

Phanh!

Đại địa chấn động, cả Tử vong chi thai thật giống như bị một cự nhân đạp xuống. Đến lúc này Lâm Hi mới nhìn thấy thân ngoại hóa thân của Lý Thu Bạch.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.