Thần Tọa – Chương 1406: Trở mặt – Botruyen

Thần Tọa - Chương 1406: Trở mặt

Đây là điển hình của 'Chỉ hỏi kết quả, không nhìn quá trình'!

– Về phần chuyện sẽ bị trưởng lão cùng chưởng giáo phát hiện, sư huynh càng thêm không cần phải lo lắng.

Triệu Bạch Long tiếp tục nói:

– Bình này tên là Hủ Thần Thủy, là lấy ra nhiều loại độc nha, nước bọt, thể dịch của hung thú kịch độc cường đại ở Viễn cổ mà thành, ngay cả Tiên Đạo kim chúc cũng không chịu nổi, trên căn bản nhiều nhất bảy ngày sẽ phải đổi lại một bình khác, cực kỳ trân quý. Nếu như loại độc thủy giội vào, chân khí cũng đỡ không nổi, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Vì vậy lúc sử dụng kỳ thật cũng là cực kỳ nguy hiểm, cần cẩn thận bên ngoài.

– Lý sư huynh nếu cứ quang minh chính đại sử dụng như vậy dĩ nhiên sẽ bị người đoán được, hơn nữa ở trước mặt chư vị trưởng lão cùng chưởng giáo rất có thể vừa mới hạ thủ, ngay cả cơ hội sử dụng cũng không có, đã bị người ngăn cản. Cho nên, bình Hủ Thần Thủy này kỳ thật không phải là cấp cho Lý sư huynh chính mình dùng.

Triệu Bạch Long cười cười, nhìn tên cường giả Nguyên Thần cấp kia, vẻ mặt cao thâm mạt trắc.

– Đúng vậy, cả cái kế hoạch này chúng ta cũng đã giúp ngươi suy nghĩ kỹ rồi.

Tên cường giả Nguyên Thần cảnh này lúc này không hề trầm mặc nữa, mở mắt, trần trụi nói:

– Chỉ cần ở trước tranh tài, ngươi đem bình độc dược này quán chú vào thân ngoại hóa thân của ngươi, con Viễn cổ Long Tượng kia, đến lúc đó kịch độc của Hủ Thần Thủy sẽ cùng chân khí của Long Tượng dung hợp làm một, chảy khắp toàn thân nó. Ngươi lấy Viễn cổ Long Tượng đánh giết Lâm Hi, đến lúc đó chỉ cần tuyên bố là con Viễn cổ Long tượng này là một loại biến chủng kịch độc mà ngươi thu thập được ở chỗ sâu thời không. Thứ nhất có thể giải thích được nơi độc khí phát ra, thứ hai cũng bảo toàn được thanh danh của ngươi. Ngay cả người có tâm hoài nghi, không có chứng cứ, cũng không thểm làm được gì.

– Thiếu sót duy nhất là ngươi sẽ tổn thất một con Viễn cổ Long Tượng hóa thân. Bất quá không có vấn đề gì, chỉ cần ngươi lập được công này, ngày sau Thần tử tự nhiên là ban thưởng liên tục không ngừng, một con Viễn cổ Long Tượng lại tính là cái gì?

Cường giả Nguyên Thần cấp kia trầm giọng nói, một bộ 'ngươi còn có gì có thể tiếc nuối'.

Lý Thu Bạch trầm mặc không nói, không thể không nói, một phen giải trình này ra ngoài dự liệu của hắn rất lớn. Hiển nhiên trước khi hắn đến đây mọi người trù tính đã lâu, đã đem hết thảy suy nghĩ thỏa đáng, duy nhất cần hắn giao ra chính là đầu Viễn cổ Long Tượng.

– Lý sư huynh, như thế nào? Hiện tại ngươi có thể yên tâm rồi.

Triệu Bạch Long mỉm cười nói:

– Chỉ cần hoàn thành chuyện này, sau này ngươi chính là một thành viên trong chúng ta, hơn nữa có thể được Thần tử ưu ái, tiền đồ không thể hạn lượng! Ngươi nếu là cảm thấy có thể được liền nhận lấy bình Hủ Thần Thủy này đi.

Lý Thu Bạch lần này không lộ ra vẻ kiên định như trước, hiển nhiên đã là ý động, mọi người tại tràng thay hắn suy nghĩ vô cùng chu đáo, cũng duy trì thanh danh của hắn, trừ mọi người trong tràng ra, không có ai biết nữa. Song chuyện hạ độc giấu diếm được người khác cũng không lừa được chính mình, trong tâm thiên nhân giao chiến, giãy dụa không thôi.

Một lúc lâu, Lý Thu Bạch than thở một tiếng, cuối cùng là không thể qua được cửa ải chính mình:

– Hảo ý chư vị tâm lĩnh, chuyện này sợ rằng vẫn là khó có thể tòng mệnh!…

Lời vừa nói ra, trong tràng đột nhiên liền là lạnh lẽo, sắc mặt của mọi người cũng âm trầm lại. Ngay cả Triệu Bạch Long cũng không tiếp tục nhìn Lý Thu Bạch.

Mọi người cũng không nhiệt tình như lúc trước, lạnh lùng nhìn Lý Thu Bạch tựa như nhìn một người khác.

– Ta đã nói gì nào? Hắn cuối cùng không phải là người của chúng ta, các ngươi không tin, bây giờ hết hi vọng đi!

– Hắn thật cho là chúng ta làm người lương thiện sao? Vừa cho hắn tiên khí, vừa cho hắn trân bảo…, vẻn vẹn chỉ là vì để cho hắn đánh thắng tiểu tử kia?

– Thật là không biết điều!

– Đạo bất đồng tương bất vi mưu, ai, Lý sư huynh, ngươi bỏ lỡ cơ hội cuối cùng rồi!

Mọi người liên tục lạnh lùng nhìn Lý Thu Bạch như nhìn người chết, trong ánh mắt mang theo thương hại cùng khinh thường. Trong lòng Lý Thu Bạch cả kinh, đột nhiên hiện lên một tia cảm giác không ổn, còn chưa kịp phản ứng.

Ầm!

Một bàn tay che khuất bầu trời phảng phất như là bàn tay của cự nhân đột nhiên từ phía trên hạ xuống. Khi Lý Thu Bạch ngẩng đầu nhìn lên trời, đầy mặt kinh hãi, không còn phản ứng kịp nữa, cự chưởng rơi xuống, chân khí nhập động, nhất thời cả người run lên, lung lay không thôi.

– Ngươi… Các ngươi…

Lý Thu Bạch đôi môi run rẩy, trong mắt tràn đầy thần sắc không thể tin. Mới vừa rồi là đồng minh, lại trong nháy mắt liền trở mặt, đây là chuẩn bị không kịp. Nhưng là để cho hắn kinh hãi còn không phải cái này, khóe mắt có thể nhìn thấy, chỉ thấy ba tên lão giả ánh mắt bễ nghễ, khí thế hùng hồn đang từ trong hư không đi ra, đạp bộ mà đến, Cửu Dương tiên khí nồng đậm, vô biên vô hạn.

– Thật là không biết điều!

– Cuối cùng vẫn là cần chúng ta động thủ!…

Hàng Yêu, Trấn Ma, Phục Thần tam đại trưởng lão ánh mắt lẫm liệt như đao, thanh âm lạnh lùng truyền đến

– Nguyên lai nơi này là động phủ của bọn hắn.

Trong đầu Lý Thu Bạch hiện lên một đạo ý niệm cuối cùng, trước mắt tối sầm, liền cái gì cũng không biết…

– Sớm biết như thế, lúc trước đừng làm!

– Gieo gió gặt bão!

Một góc không gian, tam đại trưởng lão chậm rãi dạo bước đi lên, nhìn sự tuyệt vọng trên gương mặt của Lý Thu Bạch lại không có chút nào thương hại.

Đã cho hắn cơ hội, đáng tiếc, chính mình bỏ lỡ!

– Trưởng lão!

Đám người Triệu Bạch Long liên tục tiến lên nghênh đón, cung kính nói. Đối với tam đại trưởng lão xuất hiện ở chỗ nào không có chút nào ngoài ý muốn.

Nơi này vốn là không gian mà tam đại trưởng lão khai phá, đáng tiếc Lý Thu Bạch nhìn không ra, còn tưởng rằng tràng gặp mặt này là chủ ý của bọn hắn.

Lần gặp mặt này vô luận kết quả cuối cùng là loại nào trong hai loại tình huống, ba vị đại trưởng lão tông phái đều sẽ xuất hiện, đáng tiếc, lựa chọn của Lý Thu Bạch là loại mà mọi người không nguyện ý nhìn thấy nhất.

– Trưởng lão, làm sao bây giờ?

Triệu Bạch Long khom người, cung cung kính kính thỉnh giáo nói.

Lý Thu Bạch là hắn tiến cử, chuyện này xử lý tốt xấu đều cũng hắn không thoát khỏi quan hệ.

– Nên xử lý như thế nào liền xử lý như thế.

– Hài tử này đã không nghe lời, chỉ có thể là chúng ta thay thế hắn làm ra quyết định.

Thủ chưởng của Trấn Ma đại trưởng lão hé ra, lấy ra một cái bình nhỏ, mở ra nắp bình, nhất thời chỉ thấy một đoàn ngũ thải nguyên thần chui ra, bay tới trong tay Trấn Ma đại trưởng lão, không hề nhúc nhích, rất là sợ hãi.

Nhìn kỹ lại, nguyên thần kia cư nhiên không giống hình người, cũng không giống yêu tộc hay địa ngục yêu ma, mà là một loại sinh vật kỳ dị khác.

Trong vũ trụ không thiếu cái lạ, đầu sinh vật này chính là sinh vật kỳ dị mà Trấn Ma đại trưởng lão tìm được trong chỗ sâu thời không, mất đi thân thể, chỉ còn lại nguyên thần, bị Trấn Ma đại trưởng lão khống chế.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.