Thần Tọa – Chương 1389: Lửa giận (2) – Botruyen

Thần Tọa - Chương 1389: Lửa giận (2)

Không gian phi thường lớn, núi non sông ngòi không hề thiếu, địa thế phập phồng, giống như một thứ nguyên hạng trung vậy. Thần Tiêu Tông ở chỗ này kinh doanh nhiều năm, đã hiện ra một cổ khí tượng.

– Chủ nhân, chủ nhân…, là ngươi sao?

Lâm Hi đang quan sát cảnh quan căn cứ thì bỗng nhiên ngay lúc đó, một thanh âm kinh hỷ liền vang lên trong đầu Lâm Hi. Thanh âm kia tựa như một người sắp chết bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng vậy

– Ân?

Lâm Hi có chút nhíu nhíu mày, mở miệng nói:

– Ma Đồ, ngươi đang làm gì đó — các ngươi bây giờ đang ở đâu, Dao Tuyết các nàng có lẽ ở cùng chỗ với ngươi hả?

Lâm Hi nói chưa dứt lời, Địa Ngục Ma Long ở bên kia đã nghẹn ngào khóc lóc, cả buổi không nói gì.

– Chủ nhân, làm sao vậy?

Tạp Mễ Lạp thấy hắn thế liền hỏi.

– Là Ma Đồ.

Lâm Hi do dự một chút, nói:

– Tên này không biết đang làm sao? Kỳ kỳ quái quái, hỏi bọn họ ở nơi nào, cả buổi cũng không nói nên lời.

“Nha.”

Tạp Mễ Lạp như có điều suy nghĩ, Ma Đồ người này từ trước đến nay vẫn luôn a dua nịnh nọt, căn bản không biết hai chữ tiết tháo viết như thế nào cả. Câu hỏi của chủ nhân người này cả buổi không đáp, quả thật rất hiếm gặp.

– Tên ma đồ này đã lâu không gặp chủ nhân, có thể là lo lắng cho an toàn của ngài, vui đến phát khóc a.

Tạp Mễ Lạp nói, khó được nói một câu đỡ lời cho Địa Ngục Ma Long.

Tuy rằng tiết tháo của Địa Ngục Ma Long khiến Tạp Mễ Lạp hổ thẹn, nhưng độ trung thành lại không có gì chê trách. Tạp Mễ Lạp nhẹ nhàng thở ra, bất kể như thế nào, Ma Đồ bọn hắn thuận lợi tiến vào “Tông Phái Cơ Địa” đó chính là chuyện tốt, ít nhất còn có thể yên tâm.

– Chủ, chủ nhân…, ngươi nhanh tới cứu chúng ta! —

Nhưng vào lúc này, Địa Ngục Ma Long xuyên thấu qua “Linh hồn khế ước” truyền tới một câu khiến Lâm Hi phải cả kinh.

– Ngươi nói cái gì? !

Lâm Hi chấn động, cơ hồ không thể tin được lỗ tai mình.

– Chủ nhân, ngươi nhanh tới cứu chúng ta…, những người này nói chúng ta cấu kết với yêu ma, phản bội tông phái, Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương đã bị bọn hắn bắt, Dao Tuyết cũng bị bọn hắn giam lỏng, nhìn qua đã biết chúng muốn động thủ rồi.

Địa Ngục Ma Long đứt quãng nói, trong thanh âm mang theo hoảng sợ thật sâu.

Oanh!

Sấm sét giữa trời quang!

Lâm Hi khiếp sợ, trong đầu trống rỗng, trọn vẹn mấy giây vẫn đứng tại nguyên chỗ không nhúc nhích, không kịp phản ứng.

Trong Địa Ngục Đại Thế Giới nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hắn lúc trước khi tiến vào bảo tàng không gian của “Vạn Thú Đại Đế” đã có ý phòng ngừa vạn nhất nên mới quyết định để Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương, Thượng Quan Dao Tuyết bọn hắn tiến vào trong “Tông Phái Cơ Địa” của Thần Tiêu Tông.

Trong đó cao thủ đông đảo, Hải Thánh Vương bọn họ là đệ tử Thần Tiêu Tông, tiến vào chỗ đó tự nhiên không chút sơ hở nào. Nhưng Lâm Hi tuyệt đối không ngờ, lúc bọn Hải Thánh Vương ở bên ngoài lịch lãm rèn luyện, còn không chết trong tay yêu ma thì rõ ràng đã bị người nhà chơi một phen.

Khiếp sợ ban đầu qua đi, trong lòng Lâm Hi liền dâng lên một cổ phẫn nộ thật lớn:

– Bọn hắn thật to gan! !

Một cổ khí tức khiến cho người kinh hãi run rẩy từ trên người hắn bạo phát ra. Tiên Hoàng giận dữ không phải chuyện đùa, trong tích tắc này, trong đầu Lâm Hi chuyển qua rất nhiều cách nghĩ, một đạo thân ảnh thoáng cái hiện lên trong đầu.

– Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục. Những người này quả thực to gan lớn mật, rõ ràng dám ở trong căn cứ tại Địa Ngục Đại Thế Giới ra tay với ta, thật sự cho rằng ta ăn chay sao?!

Lâm Hi ở trong Thần Tiêu Tông đắc tội rất ít người, dám can đảm ở chỗ này không chút cố kỵ, quang minh chính đại, một tay che trời, đặt bừa tội danh, chỉ hươu bảo ngựa cũng chỉ có tùy tùng của “Thần Tử” thôi.

Những người này có “Thần Tử” làm chỗ dựa, làm việc ngang ngược càn rỡ, không chút băn khoăn, “Ám Long” lúc trước chính là đại biểu tốt nhất. Hiện giờ không hề nghi ngờ, những người này đã bắt được cơ hội hạ thủ với hắn.

Chỉ là Lâm Hi không ở đây, những người này cũng chỉ đành lấy bọn người Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương để “Giết gà dọa khỉ”, khiến tất cả mọi người xa cách hắn, từ đó cô lập hắn trong hàng chân truyền đệ tử.

– Tốt! Tốt! Tốt! Người thiện bị người lấn, mã thiện bị người lấn, ta muốn đối phó ‘Thần Tử’, đầu tiên liền ra tay từ đám các ngươi đi!

Lâm Hi trong nội tâm giận quá thành cười, lòng hắn có điều cố kỵ, ngược lại đã khiến những người này lấn tới, lần lượt ức hiếp. Lần này Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương, Thượng Quan Dao Tuyết bị giam giữ trong Tông Phái Cơ Địa đã hoàn toàn kích phát chân hỏa trong lòng hắn.

– Ma Đồ, Hải Thánh Vương và Khí Thánh Vương có lẽ ở cạnh ngươi hả. Ngươi đừng sốt ruột, nói cho Hải Thánh Vương bọn hắn, ta đã đến. Mặt khác, ta cần phải biết chân tướng mọi chuyện, tất cả chuyện đã trải qua.

Lâm Hi hít sâu một hơi, cưỡng chế lửa giận, tỉnh táo nói.

Hắn đã đến nơi này, hơn nữa đã biết chuyện này thì không lý nào không cứu bọn Hải Thánh Vương. Nhưng trước đó, hắn phải biết rõ tình huống kỹ càng mọi chuyện. Ma Đồ nói chuyện thường quá lời, nịnh nọt còn có thể, hỏi nó chân tướng, tiền căn hậu quả mọi chuyện thì không được. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lâm Hi bảo Ma Đồ truyền lời, hỏi Hải Thánh Vương nguyên nhân.

Lâm Hi đoán không sai, Ma Đồ quả thật bị giam cùng Hải Thánh Vương bọn hắn, nhưng Thượng Quan Dao Tuyết lại không ở trong đó. Trong tự thuật của Khí Thánh Vương, Lâm Hi rốt cuộc đã biết chuyện gì đã xảy ra với Hải Thánh Vương bọn họ.

Nguyên lai ngày đó sau khi Lâm Hi tiến vào bảo tàng không gian của “Vạn Thú Đại Đế” thì Hải Thánh Vương ở ngay cách đó không xa lịch lãm rèn luyện, chỉ là về sau yêu ma ngày càng nhiều, mà đẳng cấp cũng cực cao nên không thể không rời đi.

Chỉ là Hải Thánh Vương bọn hắn cũng không phải như Lâm Hi nghĩ, lập tức tiến đến Tông Phái Cơ Địa, mà ở bên ngoài lịch lãm rèn luyện một đoạn thời gian rất dài, chỉ là phương hướng lịch lãm rèn luyện đại khái vẫn hướng về phía Tông Phái Cơ Địa.

Bổn ý của bọn người Hải Thánh Vương là ở bên ngoài chờ đợi bọn Lâm Hi đi ra từ trong bảo tàng không gian của “Vạn Thú Đại Đế”, cùng nhau tụ hợp, tiến vào Tông Phái Cơ Địa.

Một mặt khác, Thượng Quan Dao Tuyết cũng lo lắng cho an toàn của Lâm Hi.

Nhưng thẳng đến khi bảo tàng “Vạn Thú Đại Đế” chấm dứt, mọi người thám hiểm ở bên trong đã đi ra rồi nhưng Lâm Hi vẫn không có tin tức. Mọi người không có cách nào, chỉ đành tiến vào “Tông Phái Cơ Địa” trước, đồng thời ở phụ cận “Tông Phái Cơ Địa” tiếp tục lịch lãm rèn luyện, một mặt chờ đợi tin tức.

Biên bức phân thân của Tạp Mễ Lạp vẫn một mực đi theo đám bọn hắn, bất quá trong một lần chiến đấu đã bị hủy diệt. Bổn ý của Tạp Mễ Lạp là phái một lớp phân thân đi, nhưng cân nhắc đến cách đó không xa chính là “Tông Phái Cơ Địa” của Thần Tiêu Tông, thuộc về khu vực an toàn, lại thêm vào Hải Thánh Vương bọn hắn kiên trì nên Tạp Mễ Lạp cũng không tiếp tục.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.