Thần Tọa – Chương 1384: Tiếp xúc – Botruyen

Thần Tọa - Chương 1384: Tiếp xúc

Chấp Pháp trưởng lão từng nói qua, những người này tựa hồ còn cấu kết với người của Đại Thế Giới khác, bảo hắn nếu như ở bên ngoài gặp được “Thị Huyết Giả” thì tốt nhất là nên tránh xa những người này ra. Những người này cực độ nguy hiểm.

Ti!

Lâm Hi trong nội tâm hít một hơi khí lạnh, hắn không nghĩ tới mình lại gặp được những người của tổ chức “Thị Huyết Giả” này ở Địa Ngục Đại Thế Giới. Có thể phản bội mà ra, lại bảo tồn tánh mạng, không có một ai không phải là tuyệt thế đích thiên tài, tính nguy hiểm của những người này có thể nghĩ được.

Lúc đầu hắn còn tưởng rằng “Thị Huyết Giả” chỉ là một đám người, nhưng theo trước mắt xem ra, hiển nhiên không phải như thế. Nó thậm chí còn có được nhân vật cấp cửu trọng Tiên Đế, Ma Đế.

Dựa theo kết cấu Kim Tự Tháp, người của tổ chức “Thị Huyết Giả” sợ rằng không phải chỉ có một ít trước mắt.

– Ha ha, Lâm huynh tựa hồ đã từng nghe qua tên chúng ta.

Sở Hữu Đạo đối với phản ứng của Lâm Hi cũng không lạ gì, chỉ mỉm cười nói:

– Danh tự của chúng ta ở bên ngoài nhất định là không được tốt lắm.

– Đúng vậy

Lâm Hi gật gật đầu, cái này không có gì phải phủ nhận cả. “Thị Huyết Giả” đánh chết đệ tử tông phái, chuyên môn đối nghịch với tông phái, thậm chí còn sử dụng một ít người của Yêu tộc, Địa Ngục, Thiên sứ tộc để đối phó các Đại tông phái.

Tóm lại, bọn họ là địch với tông phái, trên sổ đen tông phái thì vị trí “Tội phạm truy nã” còn cao hơn cả Tà Đạo, Ma Đạo.

– Lâm huynh đối nghịch trên Tài Quyết Phong, cũng thiếu chút nữa đã trở thành người của ‘Thị Huyết Giả’. Người khác nói thanh danh của chúng ta rất thối, nhưng Lâm huynh có lẽ không đến mức có loại suy nghĩ này.

Sở Hữu Đạo ha ha cười nói.

Lâm Hi trầm mặc, rốt cục nhẹ gật đầu. Lần kia trên “Tài Quyết Phong”, nếu không phải hắn bạo phát ra Long khí của “Thái Cổ Chân Long”, kinh động đến tất cả Đại trưởng lão và Phó chưởng môn, nói không chừng hiện giờ đã chết oan rồi.

Chính vì trải qua loại chuyện này nên hắn biết rõ phẫn uất thế nào, cho nên Lâm Hi đối với “Thị Huyết Giả” cũng không có thành kiến lớn như những người khác.

Sở Hữu Đạo nói hắn “Sẽ không có loại suy nghĩ này”, tự nhiên là đã điều tra qua điểm này.

– Tông phái Tiên Đạo nói thanh danh của chúng ta thối như vậy, nói chúng ta thủ đoạn tàn nhẫn, thập ác bất từ. Nhưng nói cho cùng, chúng ta chẳng qua chỉ chút ít người đáng thương đã bị đãi ngộ bất công thôi. Tông phái đối với những người chúng ta từ trước đến nay vẫn nhìn như cọng rơm cái rác, có giá trị lợi dụng thì đến đỡ một phen, một khi hết rồi sẽ lập tức vứt bỏ như rơm rác, tùy ý hi sinh.

Sở Hữu Đạo ngửa đầu hướng lên trời, lộ ra cảm khái thật sâu:

– Đại bộ phận người đụng phải loại đãi ngộ này, chỉ có thể nén giận, thừa nhận mà thôi, chết thì cũng chết rồi. Chỉ có một số ít người đủ may mắn, có thể may mắn sống sót giống chúng ta, nhưng cũng chỉ cực kỳ bé nhỏ. Chúng ta muốn chẳng qua chỉ là một cái công đạo thôi. Nhưng tông phái thế lớn, coi như chỉ một tâm nguyện như vậy cũng khó mà đạt thành… công bằng mà nói, Lâm huynh, ngươi cảm thấy yêu cầu này của chúng quá đáng sao?

Lâm Hi im lặng không nói.

Dựa theo những tư liệu có hạn mà hắn biết, hành vi của tổ chức “Thị Huyết Giả” này không thể nói là đúng, nhưng đối mặt với một câu hỏi mang theo bất bình và cảm khái thật sâu kia của “Sở Hữu Đạo”, Lâm Hi cũng rất khó chối bỏ.

Hắn cũng không phải người ngoài cuộc, “Thị Huyết Giả” chọn trúng hắn mà không phải những đệ tử tông phái khác cũng không phải không có nguyên nhân.

Đoạn đường này tới, Lâm Hi nở mày nở mặt, trở thành nhân vật phong vân đứng đầu lớp trẻ các phái Tiên Đạo. Nhưng đằng sau lại không được huy hoàng như mọi người nghĩ.

Không có vô duyên vô cớ yêu, cũng không có vô duyên vô cớ hận.

Nếu không phải hắn có “Vạn Hoàng Đồ”, nếu không phải biểu hiện của hắn ưu tú dị thường thì giờ hắn đã sớm bị “Hi sinh” mất rồi. Chính vì minh bạch điểm này, cho nên Lâm Hi hiểu rất rõ, những lời Sở Hữu Đạo nói là thật — bản chất của tông phái rất tàn khốc, lãnh khốc và vô tình.

Đám cao tầng tông phái thậm chí còn không giấu diếm điểm này. Chỉ là đại bộ phận mọi người bị sự cường đại và rộng rãi của tông phái Tiên Đạo hấp dẫn, chỉ muốn tận hết khả năng gia nhập vào, mà chưa từng cẩn thận suy nghĩ qua những chuyện này.

– Ta không cách nào nói lời của ngươi đúng, nhưng cũng không cách nào nói ngươi sai cả.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Sở Hữu Đạo và vài tên thành viên tổ chức “Thị Huyết Giả” nghe vậy trên mặt đều lộ ra vẻ mĩm cười.

Lời này của Lâm Hi thoạt nhìn công bằng, không lộ bất cứ lập trường nào. Nhưng cân nhắc đến thân phận “đệ tử tông phái” của hắn thì kỳ thật đây đã là biến tướng thừa nhận bọn hắn, nhận thức bọn hắn rồi.

Dù sao, đại bộ phận đệ tử tông phái lần đầu biết đến thân phận của bọn hắn, hoặc sẽ khinh thường, hoặc sẽ sợ hãi, hoặc là phẫn nộ, nhưng tuyệt đối không nói tới nhận thức bọn hắn gì cả.

Đối với “Sở Hữu Đạo” mà nói, cân nhắc phải càng sâu một tầng.

Hắn rất rõ phân lượng của tên “đệ tử tông phái” này ở trong Thần Tiêu Tông, chuẩn xác mà nói, ở toàn bộ Tiên Đạo Đại Thế Giới, Lâm Hi cũng xem như một nhân vật rất “Nổi danh”.

Đây tuyệt đối không phải là một “đệ tử tông phái” đã từng gặp qua đãi ngộ bất công, thậm chí hắn và đại bộ phận thành viên tổ chức “Thị Huyết Giả” đều không quá giống nhau.

Cân nhắc tất cả “Thành tựu” của hắn đều chỉ hoàn thành trong vài năm, tiềm lực bày ra cực to lớn, cho nên dù Sở Hữu Đạo đã là nhân vật cấp Ma Đế Tiên Đạo cửu trọng thâm niên cũng không dám khinh thường hắn, thậm chí còn rất coi trọng.

Sở Hữu Đạo phi thường rõ ràng, nếu như không thừa dịp mấy năm này, Lâm Hi còn chưa triệt để trưởng thành để tiếp xúc, thu nạp hắn, mời chào hắn vào tổ chức “Thị Huyết Giả” thì đợi thêm mấy năm nữa, Lâm Hi cánh chim đã cứng cáp, triệt để lớn lên thì tổ chức “Thị Huyết Giả” không còn bất cứ lực hấp dẫn nào với hắn nữa cả, đến khi đó cũng đã muộn.

– Nói không chừng, nguyện vọng tổ chức Thị Huyết Giả chúng ta không đạt thành có thể sẽ đạt thành trên người hắn.

Sở Hữu Đạo nhìn Lâm Hi một cái, thầm nghĩ trong lòng.

Đối với việc cố gắng thu nạp Lâm Hi vào “Thị Huyết Giả”, hắn và “lãnh tụ” từng thương lượng qua, nhưng thật ra cũng có một phần tư tâm của mình. Hy vọng có thể mượn nhờ lực lượng của Lâm Hi để đền bù một chỗ thiếu hụt thật lớn của tổ chức “Thị Huyết Giả”.

– Lâm huynh, kỳ thật ngươi có lẽ rất rõ ràng, ngươi đắc tội Long Băng Nhan, chẳng khác nào đắc tội Thần Tử. Ngươi bây giờ còn cảm giác mình là đệ tử tông phái, cùng chúng ta đạo bất đồng, bất tương vi mưu. Nhưng đợi đến lúc Thần Tử đăng vị, kế thừa đạo thống của Thần Tiêu Tông. Ngươi cảm thấy dùng tính cách của hắn, giờ đến lúc ngươi trở thành khí đồ, bị đánh áp, khu trục thậm chí trọn đời trấn áp còn có thể xa sao?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.