Thần Tọa – Chương 1345: Xuất sư – Botruyen

Thần Tọa - Chương 1345: Xuất sư

Khôi lỗi Ma Vương bình thường thì bỏ đi, nhưng mà hơn mười đầu chuẩn Ma Hoàng thực lực cao nhất làm cho hắn đau lòng. Lâm Hi lúc trước cũng phải phí nhiều thời gian mới biến chuẩn Ma Hoàng thành khôi lỗi, trên số lượng là có hạn.

Thoáng cái tổn thất hơn mười con là tổn thất lớn. Những chuẩn Ma Hoàng này không chỉ luyện ra mãnh vỡ thời không, còn có thể tìm được một ít “Thời gian tàn phiến” như hạt bụi.

Bằng không Lâm Hi trước đó bắt được một trăm tám mươi đầu yêu ma khôi lỗi, lần này tổn thất của Lâm Hi rất thảm trọng.

– Sau khi đi ra nghĩ biện pháp bồi bổ trở lại.

Trong mắt Lâm Hi hiện ra một đạo quang mang.

Trong khôi lỗi đại tiên khí ẩn chứa năng lượng tinh thần đã dùng hết, còn muốn sáng tạo ra số lượng quân đoàn khôi lỗi như trước chỉ sợ cần phải có thời gian thật lâu.

– Mặc kệ, trước tìm được sư phụ cùng trưởng lão thì rời đi đã, sau đó tính sau!

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Vèo!

“Diêm Ma Thiên Tử Chu” phóng đi trên bầu trời, lập tức hóa thành một đạo lưu quang bay về hướng nam.

Trong không gian này càng ngày càng “Náo nhiệt”, Lâm Hi bay đi gặp được rất nhiều người thanh danh hiển hách trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, nhưng mà những người này chẳng biết hắn.

Trong chút ít “Lời ra tiếng vào”, Lâm Hi không ngừng nghe được cái tên “Hung thú chi noãn”, ai đánh bại được hung thú thủ hộ, đạt được Hung thú chi noãn cao cấp.

Nhưng mà không chỉ có những tin tức này, bởi vì sau khi thắng lợi thì không ngừng có người chết trong không gian này, bị hung thú “Vạn Thú đại đế” lưu lại giết đi.

Đây là “Hung thú quân đoàn” vào thời thượng cổ, hôm nay mười không còn một, nhưng mà dù mặt trời sắp lặn, uy lực mười chưa được một cũng cho cường giả Tiên Đạo tổn thương thật lớn, trong đó một ít cường giả thanh danh bất phàm. Thực lực cường đại của chính tà không ngừng chết trong trảo của hung thú.

– Đệ tử Tiên La Phái Lý Đạo Tể quả nhiên hung tàn, tuy chỉ có tu vi Tiên Đạo lục trọng nhưng mà hắn đạt được bảo vật của thất trọng Tà Hoàng, hoàn toàn bị hắn nghiền áp, cuối cùng bị trọng thương không thể không bỏ chạy thật xa.

Đột nhiên lúc này có giọng nói khiến Lâm Hi chú ý.

Trên không “Diêm Ma Thiên Tử Chu” chấn động, lập tức dừng lại.

– Lý Đạo Tể? Hắn cũng tới nơi này?

Trong mắt Lâm Hi hơi híp lại, ăn cả kinh.

Trong đầu của hắn vô ý thức nhớ lại trong “Tiên Đạo Đại Thương Minh”, Lý Đạo Tể chọc giận Tam Tiên Đảo đảo chủ. Dùng năng lực của Tam Tiên Đảo đảo chủ ngày đó cũng không thể giết hắn được.

Cách mấy năm mà Kình Thiên Tiên Quân Lý Đạo Tể tu vi đã cao như vậy rồi. Nhưng mà, có thể dùng lực lượng Tiên Đạo lục trọng đánh một tên Tiên Đạo thất trọng “Tà Hoàng” chạy trối chết, vẫn làm người ta giật mình.

Tiên Đạo Cảnh cùng Luyện Khí Cảnh có khác biệt, tu vi càng cao cấp độ chênh lệch càng lớn. Đặc biệt là lục trọng và thất trọng càng khác biệt quá lớn.

Tu vi Lý Đạo Tể là lục trọng đả bại thất trọng Ma Hoàng, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

– Hắn có thực lực như vậy tuyệt đối không chỉ có thiên phú siêu quần đơn giản như vậy, trên người khẳng định có công pháp nghịch thiên hoặc bảo vật nào đó.

Lâm Hi âm thầm tự định giá, trong nội tâm như có điều suy nghĩ.

Ngày đó Lý Đạo Tể có thể chạy trốn trong tay Tam Tiên Đảo đảo chủ đã làm cho người ta sinh nghi, cộng thêm hiện tại lại chiến thắng thì Lâm Hi cơ bản có thể khẳng định trên người Lý Đạo Tể có bảo vật cùng loại như “Diêm Ma Thiên Tử Chu” của mình, hoặc là thứ còn mạnh hơn nữa.

Nhưng mà bất kể như thế nào, Thần Tiêu Tông cùng Tiên La Phái là minh hữu, Lý Đạo Tể và Lâm Hi xem như có quan hệ, có một người quen xuất hiện ở chỗ này, bao nhiêu việc vui cũng an ổn một chút.

Phanh!

Một đạo không khí nổ tung, Lâm Hi không hề dừng lại, nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

Không gian này cũng thật lớn, cho dù cách rất xa nhưng mà Lâm Hi vẫn có thể phân biệt ra được khí tức của Chấp Pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão.

– Đồ nhi, là ngươi đi.

Sóng ý thức của Lâm Hi bắn ra hư không, trong đầu nghe được âm thanh quen thuộc.

– Sư phụ?

Trong nội tâm Lâm Hi vui vẻ.

– Tới đây, ta và Ma Kiếm sư bá đang chờ ngươi.

Chấp Pháp trưởng lão thản nhiên nói.

Lâm Hi bay vút qua, rất nhanh ở trên một ngọn núi nhìn thấy Chấp Pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão đứng song song.

– Sư phụ! Trưởng lão!

Lâm Hi dừng lại bên cạnh hai người.

Chấp Pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão cười cười, áo bào rung lên xuyên qua cấm chế và hạ xuống bong thuyền.

– Ngươi tới vừa vặn, thế nào, có thu hoạch không?

Vẻ mặt Ma Kiếm trưởng lão vui vẻ.

– Ma Kiếm sư bá ngươi hay nói đùa. Bình an là tốt rồi, cho dù không có gì thu hoạch cũng không sao cả. Ta và sư bá ngươi trước đó vừa vặn tìm được Hung thú chi noãn màu trắng, sau khi ngươi đạt tới Tiên Đạo lục trọng có thể luyện làm hóa thân.

Chấp Pháp trưởng lão sợ Lâm Hi xấu hổ, tranh thủ thời gian nói.

Cường giả Tiên Đạo đi vào không gian này càng ngày càng nhiều, ngay cả hai người cũng cảm giác áp lực thật lớn. Nhiều cường giả ở đây thì dùng cảnh giới của Lâm Hi không tìm được gì cũng là bình thường.

– Sư phụ, tâm ý của ngươi ta tâm lĩnh, nhưng mà lần này đệ tử cũng có một ít tạo hóa.

Lâm Hi cười cười, nói.

Hắn trong không gian này tìm được hai quả “Hung thú chi noãn” màu đỏ, đương nhiên sẽ không thèm nhìn đám Hung thú chi noãn màu trắng. Nhưng mà Lâm Hi vẫn cảnh giác một phần, nhìn qua mọi nơi, sau đó cười cười mở “Túi không gian” của mình ra.

Sau khi Lâm Hi mở túi ra, bên trong “Hung thú chi noãn” màu đỏ hiện ra, ngay cả Ma Kiếm trưởng lão cũng phải kinh hô lên.

– Trứng màu đỏ!

Hai gã trưởng lão nhìn nhau, đều nhìn thấy khiếp sợ trong mắt đối phương.

Bọn họ lần này đi cùng nhau hao hết sức chín trâu hai hổ, thật vất vả mới lấy được “Hung thú chi noãn” màu đỏ và màu trắng, đó là bởi vì thân phận trưởng lão tông phái của bọn họ có tác dụng uy hiếp, hơn nữa bọn họ cũng tiến vào sớm, nếu trễ một chút chỉ sợ cọng lông cũng không tìm được.

Chấp Pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão có hai người cũng chỉ có một quả Hung thú chi noãn màu đỏ, nhưng thế nào cũng không đủ phần cho nên mới quyết định giao Hung thú chi noãn màu trắng cho Lâm Hi, để tránh phá hư giao tình mấy ngàn năm.

Không nghĩ tới Lâm Hi một người tìm được hai quả màu đỏ.

– Thật sự là không thể tin được, tiểu tử ngươi rốt cuộc lấy thế nào?

Ma Kiếm trưởng lão há hốc mồm, vẻ mặt chấn động nói.

Chuyện này Lâm Hi đúng là làm bọn họ chấn động mạnh, bởi vì đã cướp đoạt nên bọn họ hiểu được muốn từ trong một đám cường giả Tiên Hoàng, Ma Hoàng và một đám hung thú lấy Hung thú chi noãn màu đỏ là khó khăn cỡ nào, huống chi là hai quả.

Lâm Hi cũng không có giấu diếm, đều là trưởng bối của mình, cũng không có gì giấu diếm, nói rõ một lần.

Trong mắt Chấp pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão nghe vậy hiện ra dị sắc, trong nội tâm sợ hãi thán phục không thôi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.