– Đi!
Thân hình ba người vừa động, trong nháy mắt liền bỏ đi không một dấu vết, hướng phương bắc mà đi.
…… Chỗ sâu thời không, Lâm Hi đợi thật lâu không thấy đám người Thái Xuyên trưởng lão đuổi theo tới đây, cũng biết bọn họ hấp thu dạy dỗ, đã rời đi rồi.
– Những lão già này ngược lại là thông minh!
Lâm Hi khống chế Diêm Ma Thiên Tử Chu từ trong một chỗ bí mật dưới Không gian tinh bích trong thứ nguyên không gian chui ra.
– Nha! Chúng ra thắng rồi!
Thượng Quan Dao Tuyết phát hiện Diêm Ma Thiên Tử Chu đi ra, liền biết là chiến đấu đã kết thúc, cao hứng nhảy lên.
– Xuy!
Đám người Bạch Nguyên, Hải Thánh Vương cũng thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù chủ trì chiến đấu là Lâm Hi, chủ yếu xuất lực cũng là Lâm Hi, nhưng tất cả mọi người ở trên thuyền cùng Lâm Hi có vinh cùng vinh, có nhục chịu nhục. Nếu là Lâm Hi thất bại bị bắt, kết quả của bọn hắn cũng không khá hơn chút nào.
Lúc chiến đấu, cảnh tượng một màn kia quá mạo hiểm, chỉ sợ đều là chân truyền đệ tử Tiên Đạo cảnh cũng không nhịn được khẩn trương. Ai bảo liên quan đến chiến đấu là một ít trưởng lão Thái Nguyên cung cao cao tại thượng, chỉ có thể ngưỡng vọng.
Bất quá chỗ tốt của cuộc chiến đấu này đối với mọi người là không cách nào ước lượng được.
Chiến đấu của cường giả Tiên Đạo ngũ trọng Thời Không cảnh rất khó nhìn thấy. Đối với đám người Bạch Nguyên, Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương chỉ có Thuần Dương cảnh mà nói, tuyệt đối là có được ích lợi vô cùng.
Hơn nữa Lâm Hi cũng lấy một loại phương thức đặc biệt cho bọn họ thấy một loại phương thức chiến đấu cường đại khác.
Mặc dù nhóm trưởng lão Thời Không cảnh của Thái Nguyên cung chiếm cứ ưu thế tuyệt đối về nhân số, một khi liên thủ hoàn toàn có thể trấn áp Lâm Hi, nhưng mà từ đầu tới cuối Lâm Hi thủy chung không cho bọn họ cơ hội như thế!
Thời Không phong bạo, Không gian thông đạo, bản năng phản ứng cùng thói quen trong lòng, những thứ này bị Lâm Hi phát huy cùng lợi dụng đến cực hạn!
Năng lực như thế chỉ sợ Hải Thánh Vương cũng Khí Thánh Vương trải qua khảo nghiệm, lại trải qua chiến đấu kịch liệt ở Vị Diện chinh chiến chi địa cùng Thời không chủ thành như cũ là không nhịn được cảm thấy tán thán!
Đây là lần đầu tiên bọn họ cảm giác trực quan được những thứ này.
Phương thức chiến đấu của Lâm Hi lưu lại cho bọn họ ấn tượng thật sâu!
… Sau khi chiến đấu kết thúc, chính là kiểm kê cùng tiêu hóa chiến quả rồi.
– Đáng tiếc, không thể cướp được kiện tiên khí kia.
Đối với kiện tiên khí mà Thái Mộng trưởng lão phát ra, Thượng Quan Dao Tuyết còn canh cánh trong lòng.
– Mọi chuyện trên đời vốn là khó có thể thập toàn thập mỹ, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều như vậy.
Lâm Hi cười cười, cũng không thèm để ý, sau đó mở ra không gian đại của ba vị Thời Không trưởng lão sau khi chết lưu lại.
Không gian đại của Thái Mộng trưởng lão căn bản không có thu hoạch gì. Có thể tiêu hao sớm đã bị hắn tiêu hao hết lúc đuổi giết Lâm Hi, cả kiện Tiên khí kia cũng bị người của Thái Nguyên cung lấy đi rồi, còn dư lại đúng là một ít Tiên Đạo kim chúc cùng tài liệu tu luyện, nhưng mà cũng không phải là rất nhiều.
– Lỗ lớn rồi!
Lâm Hi nhìn lướt qua, lắc đầu.
Nếu như lấy thân phận Thời không cảnh trưởng lão của bản thân Thái Mộng trưởng lão, thu hoạch của bản thân khi đánh chết Thái Mộng trưởng lão thật đúng là không có thu hoạch gì.
Đem so với sau đó, bảo tàng của Thái Tâm trưởng lão cùng Thái Phong trưởng lão liền phong phú hơn nhiều.
Khi Lâm Hi mở ra bảo tàng của hai người, một mảnh đồ vật rực rỡ muôn màu đập vào tầm mắt.
– Đây là cái gì?
Thượng Quan Dao Tuyết chỉ vào trong đó, liếc mắt liền thấy được một cái tử sắc hồ lô cao hơn một người đang trôi nổi ở trong đó.
Hai cái tử sắc hồ lô, một cái trong đó ở trong một đống Tiên Đạo kim chúc cùng tài liệu tu luyện lộ ra vẻ vô cùng chói mắt.
– Ân?
Trong đầu Lâm Hi có một đạo điện quang lóe lên, mơ hồ nhớ được lúc trước Thái Mộng trưởng lão thật giống như đã sử dụng qua, tâm niệm vừa động:
– Lấy ra!
Nhổ cái nút ở trên đỉnh hồ lo ra, một cỗ thanh hương nồng nặc lập tức nhẹ nhàng đi ra ngoài, ngửi vào một chút, lập tức đầu óc thanh tỉnh, tinh thần khỏe khoắn.
Lâm Hi đổ ra một chút gì đó, lập tức một cỗ tử sắc tương dịch nồng đặc tiết ra, dâng lên một trận tử sức vụ khí, như thiên giới nghiệp hỏa, như mộng như huyễn.
– Đây là vật gì?
Đám người Bạch Nguyên, Hải Thánh Vương cũng bị hấp dẫn, xúm lại.
– Bộ dạng thật giống như ăn rất ngon.
Miệng của Địa ngục Ma Long ba ba dát một cái, bộ dáng thèm thuồng. Nó đi theo Lâm Hi ăn hết các loại kỳ trân dị bảo, Tiên Đạo đan dược, bây giờ đối với bảo vật đã dưỡng ra phẩm vị không bình thường.
Địa ngục Ma Long có một loại trực giác nhạy cảm, giá trị của cỗ tử sắc tương dịch này cực cao, sợ rằng còn đang ở phía trên Lục Dương tiên khí mà Lâm Hi mang về.
– Ma Đồ, những thứ này ngươi không nên suy nghĩ nhiều. Lấy thực lực bây giờ của người, Lục Dương tiên khí mà ta cấp cho ngươi ngươi cũng còn tiêu hóa không được, liền không nói đến những thứ khác rồi.
Lâm Hi thản nhiên nói, một chưởng đem Địa ngục Ma Long dẹp qua.
Tử sắc tương dịch này, thành phần tác dụng không rõ, Lâm Hi tạm thời còn chưa có chủ ý.
– Loại vật này…
Lúc mọi người đang kỳ dị hình thái cùng hương khí của tử sắc tương dịch, Thượng Quan Dao Tuyết lại là một bộ như có điều suy nghĩ, nàng đưa tay lấy ra một chút tử sắc tương dịch, nắn vuốt, vừa cẩn thận nhìn một trận, đột nhiên kinh hô một tiếng:
– Đây là Tử khí quỳnh tương!
– Tử khí quỳnh tương?
Lâm Hi kinh ngạc, nhíu nhíu hai hàng lông mày:
– Đó là thứ gì?
Đám người Hải Thánh Vương cũng tò mò nhìn sang, Tử khí quỳnh tương bọn họ cũng chưa nghe nói qua.
– Ta cũng là nghe phụ thân ta nói qua. Trong vũ trụ hư không có một loại tử sắc năng lượng cao đẳng cực kỳ hiếm thấy, cực kỳ trân quý, cực kỳ thưa thớt, tên là Hồng Mông tử khí, đây là một tia năng lượng lúc khai thiên lập địa lưu lại.
Thượng Quan Dao Tuyết cẩn thận nhớ lại nói, lúc nàng nghe được đồ vật này tuổi còn rất nhỏ, có rất nhiều thứ đã mơ hồ, cần cẩn thận hồi tưởng:
– Loại vật này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, có thể cường hóa tinh thần cùng nguyên thần rất lớn, lúc cha ta còn trẻ, ý thức ngao du hư không, từng bắt được một chút nhưng số lượng rất ít, chỉ có một điểm. Mà Tử khí quỳnh tương chính là dùng loại Hồng Mông tử khí này luyện chế mà thành.
Thượng Quan Dao Tuyết gia học sâu xa, bàn về kiến thức nhãn giới ngay cả Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương cũng so ra kém. Dù sao đứng ở sau lưng nàng là một vị tiên đạo cự đầu danh động bát hoang, thực lực kinh khủng.
Nhãn giới kiến thức của Thượng Quan Dao Tuyết kỳ thật chính là nhãn giới kiến thức của hắn, chỉ là từ trong miệng của Thượng Quan Dao Tuyết nói ra mà thôi.
– Tinh khí cùng nguyên thần…
Lâm Hi kinh ngạc, trong lòng như có điều suy nghĩ.