Thần Tọa – Chương 1308: Chiến trường vô hình (1) – Botruyen

Thần Tọa - Chương 1308: Chiến trường vô hình (1)

– Sát khí cường đại như vậy, tuyệt đối không thể mai một trong tay tiểu bối này!

Ầm ầm!

Áo bào run lên, Thái Mộng trưởng lão nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.

Sâu trong không gian vô tận, trong hắc ám không thấy mặt trời, một chiếc chiến thuyền cực lớn nguy nga bao la hùng vĩ, muôn hình vạn trạng đang chạy trong hư không.

– Lâm Hi, lão nhân kia đuổi theo!

Thượng Quan Dao Tuyết nhìn qua phía sau hét to lên.

Trong hư không đen kịt Thái Mộng trưởng lão tay áo bồng bềnh, đạo bào màu vàng hộ thể, tóc màu trắng bạc cắt tỉa cẩn thận tỉ mỉ, giống như sương tuyết trong bóng tối, vô cùng bắt mắt.

– Không sao! Hắn không thể tiến lên được.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Hắn xếp bằng ở trên thuyền, trong tay cầm khối “Không gian tinh thể” yên lặng luyện hóa.

Hào quang của “Không gian tinh thể” rạng rỡ, cực kỳ sáng chói, giống như tiểu mặt trời vậy.

Trong nội tâm Lâm Hi đây là quy tắc trong “Không gian tinh thể”, sinh ra cộng minh với không gian loạn lưu, không gian chi lực chung quanh, thúc bởi vì kết cấu hệ thống của đại thế giới quá cường đại, bởi vậy hiện tượng này không dễ thấy.

– Tiểu bối giao ra Không gian tinh thể, tự trói tay chân thì ta tha cho ngươi một mạng!

Tiếng quát già nua của Thái Mộng trưởng lão vang lên, lăng lệ ác liệt như đao, từ sau truyền tới, chấn đắc cả hư không run lên ông ông.

– Lão đầu tử, ngươi chết tâm này đi, tự trói tay chân? Đây không phải là thuận tiện cho ngươi giết sao? Kẻ ngu mới tin!

Lâm Hi còn chưa mở miệng, Thượng Quan Dao Tuyết nhìn qua phía sau hét lớn.

Lâm Hi nghe vậy cười cười, cũng không ngăn cản.

– Một nữ oa? Thì ra không phải một!

Trong mắt Thái Mộng trưởng lão hiện ra thần sắc ngoài ý muốn, lập tức trở nên lăng lệ ác liệt:

– Tiểu bối, nếu đã như thế, vậy chịu chết đi!

– Ông!

Hào quang lóe lên, Thái Mộng trưởng lão lập tức biến mất, xuất hiện lần nữa cách “Diêm Ma Thiên Tử Chu” một đoạn ngắn.

Mọi người thấy thế hoảng hốt.

– Lão gia hỏa này thật là lợi hại!

Thượng Quan Dao Tuyết cả kinh nói ra.

Lâm Hi đánh chết địa ngục chuẩn Ma Hoàng “Tạp Nhĩ Đức Long”, chiếm ưu thế là do Thái Mộng trưởng lão dùng “Không gian tiên lục” phong tỏa hư không, khiến cho năng lực không gian của “Tạp Nhĩ Đức Long” bị ngự chế, hơn nữa không cách nào đánh nát hư không chạy trốn.

Hôm nay sâu trong thời không, vô tận hư không, không có gì ngăn cản, không gian chi lực của Thái Mộng trưởng lão đã phát huy tới mức tận cùng, bọn người Lâm Hi làm gì có thể so sánh.

Mượn ngoại vật và tự mình nắm giữ không gian chi lực là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

– Lạc Nhật Đại Tiên Thuật!

Một đạo hào quang xẹt qua hư không, trong tối tăm nhiều ra một mặt trời trong bóng tối, đụng vào “Diêm Ma Thiên Tử Chu”.

– Ầm ầm!

Diêm Ma Thiên Tử Chu ầm ầm chấn động, giống như thái sơn áp đỉnh trầm xuống ba trượng, cấm chế phòng ngự trên đó run lên như gợn sóng, nhưng cuối cùng không cách nào tan vỡ được.

– Lực lượng thật mạnh.

Một kích này trực tiếp thể hiện thực lực của Thái Mộng trưởng lão ra đầy đủ, hoàn toàn khác với lúc trước bị áp chế nhiều.

– Cấm chế phòng ngự thật cường đại.

Trong lòng Thái Mộng trưởng lão âm thầm kinh ngạc, lúc trước hắn đánh với địa ngục chuẩn Ma Hoàng “Tạp Nhĩ Đức Long” hồi lâu, thực lực cũng suy yếu nhiều.

Hai người thực lực tương đương, lại vận dụng tiên khí cùng thời không chi lực, thực lực tiêu hao nhanh chóng, lập tức ngã xuống còn tiêu chuẩn Tiên Đạo ngũ trọng, bởi vậy mới bị Lâm Hi áp chế.

Nhưng mà lúc này khôi phục thực lực hoàn toàn là đỉnh phong, còn mạnh hơn lúc trước nhiều, Thái Mộng trưởng lão không nghĩ tới mình chẳng làm gì được chiếc thuyền thần bí này.

– Loại bảo vật này rơi vào trong tay tiểu tử như ngươi quả thực là phí của trời, đặt ở trong Thái Nguyên Cung mới xứng đẳng cấp và uy danh của nó.

Trong tích tắc này trong lòng Thái Mộng trưởng lão tham lam càng lớn.

Hắn đã nhận ra tài liệu chế tạo chiếc thuyền này chính là “U Minh Thần Thiết” trong truyền thuyết, loại vật này cực kỳ trân quý, cơ hồ thất truyền, còn trân quý hơn cả tiên khí nhiều.

Loại kỳ ngộ này đụng phải thì tuyệt đối không bỏ qua.

– Chịu chết đi!

Thái Mộng trưởng lão tế “Tiên khí” ra, kim quang vạn đạo, còn sáng hơn lúc trước nhiều, đột nhiên công kích Lâm Hi.

Ầm ầm!

Lúc này đây “Diêm Ma Thiên Tử Chu” xóc nảy càng thêm lợi hại, Bạch Nguyên, Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương, Thượng Quan Dao Tuyết không kịp đề phòng bay lên, cấm chế phòng ngự cả thuyền trực tiếp thu nhỏ lại một nửa, thiếu chút nữa sụp đổ.

– Lão gia hỏa này thực lực quá mạnh mẽ!

Mọi người nhao nhao biến sắc.

Khác với lúc trước, lúc này “Thái Mộng trưởng lão” trực tiếp uy hiếp tới “Diêm Ma Thiên Tử Chu”, triệt để có lực lượng phá tan cấm chế.

– Không cần sợ, hắn không làm gì được chúng ta!

Giọng của Lâm Hi thong dong trấn định, đột nhiên vang lên bên tai mọi người, âm thanh có lực lượng trấn an người khác:

– Diêm Ma Thiên Tử Chu vô cùng cứng rắn, không phải dễ dàng oanh phá như vậy. Chỉ có năng lực sung túc thì vòng phòng hộ của phòng sẽ không ngừng tồn tại,… Mà trên người của ta nhiều nhất chính là thứ này.

Trong lúc nói chuyện cấm chế bảo hộ đã thu nhỏ lại còn mấy trượng đột nhiên trở nên vững như sắt thép. Mà “Diêm Ma Thiên Tử Chu” cũng ổn định lại.

Lâm Hi nói đúng, trên người hắn không có nhiều thứ, nhưng mà nhiều nhất chính là Lục dương hải thủy mang ra từ trong “Lục Dương Tiên Giới”… Tuy tiêu hao hết một túi nhưng vẫn còn bốn túi “Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại” phong ấn “Lục dương hải thủy” đấy.

Dựa vào số “Lục dương hải thủy” này, “Diêm Ma Thiên Tử Chu” tiêu hao nhanh cũng không có gì đáng lo.

“Thái Mộng trưởng lão” muốn một lần hành động đánh tan cấm chế “Diêm Ma Thiên Tử Chu” tuyệt không phải dễ dàng như vậy.

Cảnh giới tu vi của Lâm Hi không bằng “Thái Mộng trưởng lão”, nhưng mà số lượng dự trữ “Lục dương hải thủy” khổng lồ đủ để đền bù chênh lệch cảnh giới.

– Rời khỏi!

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, mượn lực va chạm với “Thái Mộng trưởng lão” và gia tốc bay đi, kéo dài khoảng cách với Thái Mộng trưởng lão.

Ầm ầm!

Mấy đạo không gian phong bạo vắt ngang hư không, bị “Diêm Ma Thiên Tử Chu” đánh vỡ, trực tiếp xuyên qua, nó giống như ngôi sao băng xuyên qua bóng tối.

– Các ngươi trốn không thoát.

“Thái Mộng trưởng lão” quát một tiếng, cấp tốc đuổi theo, từng đạo chấn động không gian xẹt qua không gian, thân hình Thái Mộng trưởng lão chớp lên liên tục, tốc độ cơ hồ còn nhanh hơn “Diêm Ma Thiên Tử Chu”.

Dù sao Lâm Hi còn chưa đột phá tới Tiên Đạo tứ trọng “Hư Không Cảnh”, không thể chính thức nắm giữ “Không gian quy tắc”, bàn về lý giải và nắm giữ không gian chi lực, so sánh với Thái Mộng trưởng lão có chênh lệch cực lớn.

– Đi, chúng ta đến bong thuyền đi, không thể để lão đầu tử này khi dễ chúng ta.

Thượng Quan Dao Tuyết nhíu mày lên, như sương mang tuyết, cũng bị Thái Mộng trưởng lão đuổi giết mà nóng tính, đăng đi tới đuôi thuyền.

– Tiểu sư muội, chờ chút.

Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương lo lắng Thượng Quan Dao Tuyết, cũng chạy theo sau.

Lâm Hi cười nhạt một tiếng, cũng không ngăn cản, tùy ý

nàng đi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.