Đúng lúc này đột nhiên có âm thanh lớn vang lên, hai đầu S1 phá tan cửa sổ xe
nhảy vào trong xe.
Một đầu S1 một trảo bắt lấy một nữ sinh, sau đó há miệng ra cắn đứt yết hầu
của nữ sinh này, máu tươi chợt từ cổ họng của nữ sinh này tuôn ra ngoài, tung
tóe lên người của đầu S1 kia.
Một đầu S1 khác cũng dễ dàng chộp về phía một nữ sinh khác, kéo lê một vêt
thương trên người của nữ sinh này.
– Cứu mạng! ! Cứu mạng ah!
Trên xe lập tức loạn thành một đoàn, những nữ sinh còn lại gào khóc vọt tới
chỗ Triệu Chân.
Trong tiểu đội này thì Triệu Chân là thủ lĩnh bọn họ, cũng là người tâm phúc
của họ.
Sau khi cắn chết nữ sinh kia, đầu S1 này tiếp tục bổ nhào về phía trước, giống
như báo săn lập tức lao tới một nữ sinh, mở cái miệng lớn tanh hôi của nó cắn
lên cổ của nữ sinh, cắn đứt yết hầu của nữ sinh này.
Một đầu S1 khác cũng như con báo bổ nhào lên mặt đất, một ngụm cắn đứt yếu hầu
nữ sinh gần nhất.
Trong mấy hô hấp ngắn ngủi, trong xe trường học có ba nữ sinh tử vong, trong
mắt các nàng hiện ra hối hận và không cam lòng, nếu như các nàng lựa chọn sống
chung một chỗ với Nhạc Trọng thì hiện tại sẽ sống thật tốt.
Triệu Chân cũng nhìn ra hai đầu S1 lợi hại, lực lượng vượt xa những tang thi
bình thường, hắn lập tức lên tiếng hét lớn:
– Đỗ xe! ! Đỗ xe!
Vân Nghĩa thập phần tín nhiệm Triệu Chân, hắn lập tức phanh xe.
Dưới tác dụng của lực quán tính, cả hai đầu S1 đều bay về phía trước, chúng
rất nhanh thuận thế đứng lên, lại đánh về một người.
Đúng lúc này Triệu Chân cầm cây gậy gỗ tân thủ trong tay, thoáng một cái đã
nhảy ra ngoài cửa sổ xe, vứt bỏ tất cả mọi người chạy về hướng xa xa. Hắn đã
đoán được cho dù tất cả mọi người có tiến lên thì những người này chưa từng
trải qua cường hóa sẽ không làm gì được S1, mà những người này là vật thu hút
chủ yếu cho hắn chạy thoát.
Nhìn thấy Triệu Chân chạy trốn, trong xe, tất cả mọi người đều sững sờ. Trước
đó Triệu Chân còn thề son sắt sẽ dùng tính mạng của mình bảo hộ tất cả mọi
người, thế nhưng mà thời điểm gặp được nguy hiểm thì hắn là người đầu tiên
chạy trốn. Trong lòng của mọi người thập phần tín nhiệm Triệu Chân đã sụp đổ
rồi.
Lý Mạn Ny là người phản ứng trước tiên, nàng cũng cắn răng nhảy ra ngoài cửa
sổ, sau đó chạy về một hướng xa xa, tuy trong bóng đêm nàng không biết mình
chạy về hướng nào, nhưng mà tuyệt đối còn tốt hơn ở lại trong xe trường học
chờ chết.
Những người khác thấy vậy đều tỉnh ngộ, nhao nhao nhảy ra ngoài cửa sổ xe.
Vân Nghĩa cũng nhanh chóng rời khỏi ghế điều khiển, thời điểm chạy trối chết
ra ngoài thì một đầu S1 bổ nhào lên trên người hắn, đè hắn xuống mặt đất, đồng
thời mở cái miệng lớn dính máu một ngụm cắn đứt yết hầu của hắn.
Một đầu S1 khác bổ nhào về phía nam sinh đang bỏ chạy, một ngụm cắn đứt yết
hầu của tên này.
Tiêu diệt xong tất cả người sống trên xe trường học, hai đầu S1 cũng không có
tiếp tục truy kích những người còn lại, chỉ từng ngụm ăn lấy huyết nhục tươi
sốt còn lại, cắn thi thể những người này rách tung tóe.
Trên xe lúc này chỉ còn lại bảy thi thể, đầy đủ cho hai đầu S1 hưởng dụng.
Mà trong đêm tối những đầu tang thi kia nghe được âm thanh hấp dẫn, lung la
lung lay đuổi về hướng này.
Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng và mọi người đều tỉnh lại.
Nhạc Trọng nhanh chóng chạy về phía Lộ Văn hỏi:
– Văn Văn, tinh thần lực của em khôi phục thế nào rồi?
Lộ Văn mỉm cười nói:
– Đã hoàn toàn khôi phục.
Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:
– Lập tức trị thương cho Kỷ Thanh Vũ!
– Ân!
Lộ Văn gật gật đầu, hai tay đặt lên người của Kỷ Thanh Vũ, hai luồng bạch sắc
quang mang từ trong tay của nàng tuôn ra ngoài, chui vào trong thân thể của Kỷ
Thanh Vũ.
Chúng nữ Viên Doanh cũng vây tới, các nàng lần đầu tiên nhìn thấy có người
dùng kỹ năng trị liệu thế này, năng lực thần kỳ giống như ma pháp này các
nàng lần đầu tiên mới thấy được.
Hào quang chớp động một chút, sắc mặt của Kỷ Thanh Vũ vốn tái nhợt, bây giờ đã
có chút huyết sắc.
Nhạc Trọng hỏi:
– Thế nào rồi?
Kỷ Thanh Vũ động thân thể một cái, trong mắt hiện ra thần sắc vui mừng, ngẩng
đầu nhìn Nhạc Trọng nói:
– Đã tốt hơn nhiều.
Nhạc Trọng nhìn qua Lộ Văn phân phó nói:
– Tiếp tục trị liệu cho nàng!
Lộ Văn lần nữa phát động kỹ năng, hai luồng bạch sắc quang mang chui vào thân
thể của Kỷ Thanh Vũ.
Hào quang trị liệu màu trắng biến mất, Nhạc Trọng quan tâm hỏi:
– Thế nào?
Kỷ Thanh Vũ từ trên ghế sa * đứng lên, bắt đầu làm ra một it động tác thể
dục, thân thể của nàng đã khỏe lại.
Kỷ Thanh Vũ nhiều năm rèn luyện nên dáng người nổi bật gợi cảm, ngực và mông
vểnh lên, cộng thêm gương mặt xinh xắn, khí chất oai hùng đúng là cực kỳ mê
người.
Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ giãn thân thể tràn ngập mị lực, ánh mắt trong
lúc này cũng thất thần.
Kỷ Thanh Vũ giãn thân thể hoàn tất, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
– Khôi phục hơn phân nửa, đã có thể chiến đấu!
– Tốt! Hôm nay người ra ngoài tìm phương tiện giao thông sẽ là Kỷ Thanh Vũ,
Trì Dương, Vương Song. Những người còn lại lưu thủ trong nhà đi. Trong nhà
lấy Trần Dao làm chủ.
Nhạc Trọng nhìn qua Trần Dao, vẻ mặt nghiêm nghị nói ra:
– Trần Dao, cô nhất định phải nhớ kỹ lời tôi nói, cho dù người khác cầu khẩn
như thế nào đều không được cho vào đấy. Nếu như đối phương cưỡng ép phá cửa,
lập tức dùng súng ngắn bắn gục, hiểu chứ?
– Tôi hiểu!
Trần Dao trải qua chuyện đám côn đồ tập kích, đã có chút hiểu thế giới tận thế
tàn khốc này, nàng nhanh chóng gật đầu đáp ứng.
Sau khi hoàn thành công việc thì Nhạc Trọng mang theo Kỷ Thanh Vũ nhanh chóng
rời khỏi cư xá, bước nhanh ra bên ngoài.
Vừa ra khỏi cư xá Vương Song dò hỏi:
– Hiện tại chúng ta đi nơi nào?
Nhạc Trọng sớm tính ra phương an, hắn lập tức nói:
– Đi khu Giang Nam, đường Mộc Thanh, chỗ đó có ít người qua lại, cũng là khu
buôn bán xe lớn.
Xe bình thường sẽ bị tang thi công kích mấy lần là hỏng, chỉ có xe cỡ lớn cùng
xe việt dã mới có thể bị tang thi không ngừng công kích mà vẫn hoạt động.
Không có xe trường học bảo hộ, Nhạc Trọng chỉ có thê cẩn thận dẫn mọi người đi
vòng quanh, né qua những đoạn đường phồn hoa có tang thi tụ tập, đi về khu
Giang Nam đường Mộc Thanh.
Bốn người Nhạc Trọng chọn những khu vực vắng vẻ mà đi, những tang thi rải rác
trên đường bị bốn người Nhạc Trọng giải quyết.
Được sự trợ giúp của Nhạc Trọng thì Vương Song cũng thành công solo một đầu
tang thi, hắn cũng có được dũng khí cận chiến với tang thi.
Một đoàn người cẩn thận từng li từng tí tiêu diệt mấy chục đầu tang thi rải
rác thì nhanh chóng đi tới khu Giang Nam đường Mộc Thanh.
Được Mộc Thanh này thuộc về ngoại ô, tang thi không nhiều lắm, Nhạc Trọng lúc
này vô cùng thuận lợi đi tới một cửa hàng bán xe vận tải.
Trước cửa hàng xe kia chỉnh tề bầy đặt ba chiếc xe vận tải lớn màu xanh da
trời.
Một đao chém đứt đầu lâu của tang thi mặc đồng phục, Nhạc Trọng thập phần
nhanh nhẹn tìm trong túi quần của tang thi này một chuỗi chìa khóa.