– Ân!
Lộ Văn nhanh chóng lựa chọn cường hóa tinh thần. Nàng cũng không muốn chính
diện chiến đấu với đám tang thi buồn nôn kia, đây là chuyện có nguy hiểm cao
nhất.
Nhạc Trọng nói:
– Em mệt mỏi rồi! Đi lên nghỉ ngơi đi! Thanh đao giao cho Vương Song, lại bảo
hắn đi xuống.
– Biết rõ!
Lộ Văn nhanh chóng chạy lên xe trường học.
– Cô đạt được cường hóa rồi à?
Lộ Văn vừa lên xe, Vương Phương đã tiến lên hỏi một câu.
Lộ Văn có chút tự hào đáp:
– Ân!
Trong mắt Trương Tuyền, Thái Hiểu, Vương Song, Vương Phương bốn người đều hiện
ra một tia hâm mộ nóng rực. Bọn họ cũng muốn được cường hóa. Không có cường
hóa thì bọn họ cảm thấy mình kém một bậc.
Trần Dao còn đỡ một ít, nàng đã học tập một sách kỹ năng Tiểu Hỏa Cầu Thuật,
tương đương với có được một năng lực. Coi như là người trải qua cường hóa.
– Vương Song, ca ca bảo anh đi xuống dưới.
Lộ Văn đem chuôi Phảng Chế Đường Đao đưa cho Vương Song nói.
Trên mặt Vương Phương hiện ra thần sắc vui mừng, tiếp nhận chuôi Phảng Chế
Đường Đao này nhanh chóng xuống xe. Kế tiếp hắn sẽ được cường hóa, trở nên
mạnh mẽ như Nhạc Trọng.
Vương Phương nhìn qua phòng hộ phục trên người của Lộ Văn thì ánh mắt hiện ra
hào quang nóng rực:
– Lộ Văn, chúng ta nên thương lượng. Phòng hộ phục trên người của cô có thể
cho tôi mượn một hồi hay không?
Vương Phương thập phần khôn khéo, nàng trông thấy Nhạc Trọng vẫn mặc phòng hộ
phục trên người của mình, về sau là Trì Dương mặc, bây giờ là Lộ Văn mặc. Hiển
nhiên phòng hộ phục này là trang bị bất phàm.
Lộ Văn do dự một chút, vẫn cởi phòng hộ phục trên người đưa cho Vương Phương.
– Quả nhiên là đồ tốt! Còn có thể ngăn cản công kích của tang thi hai lần,
đây chính là tương đương với hai cái mạng a. Lộ Văn thật đúng là được Nhạc
Trọng coi trọng. Nàng rốt cuộc có quan hệ gì với Nhạc Trọng?
Vương Phương một mặc phòng hộ phục vào thì lập tức cảm thấy khác biệt, thân
thể giống như nhẹ hơn vài phần. Trong lòng của nàng thầm nghĩ đầy ghen ghét.
– Để cho tôi và Trương Tuyền cũng mặc thử một chút!
Thái Hiểu nhìn chằm chằm vào Vương Phương mở miệng nói ra.
Vương Phương nhìn Thái Hiểu cùng Trương Tuyền một cái, nhớ tới tình cảnh chạy
trốn chối chết, thẹn trong lòng, vội vàng cởi phòng hộ phục đưa cho Thái Hiểu.
– Thực là đồ tốt. Xem ra Nhạc Trọng thật sự coi trọng Lộ Văn này a.
Thái Hiểu cùng Trương Tuyền mặc thử phòng hộ phục vào người thì suy nghĩ như
vậy.
Chém giết tang thi bị mất đi tứ chi là chuyện không khó khăn gì, áp lực tâm lý
so với tự mình chém giết tang thi thì khác hoàn toàn. Được sự giúp đỡ của Nhạc
Trọng thì Vương Song rất nhanh cũng chém giết mười hai đầu tang thi tấn cấp
cường hóa.
Vương Song sau khi được cường hóa thì nhanh chóng nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:
– Nhạc Trọng, tôi nên lựa chọn cường hóa thế nào?
Nhạc Trọng nói:
– Nhanh nhẹn! Anh bây giờ nên đem tất cả điểm cường hóa đi gia tăng nhanh
nhẹn, sau khi nhanh nhẹn của anh vượt qua mười ba điểm thì chuyển thành lực
lượng và thể lực. Chiến đấu với tang thi thì tốc độ phản ứng là mấu chốt nhất,
chỉ cần không bị tang thi đụng phải thì chúng căn bản không làm gì được chúng
ta cả.
Vương Song cũng là một trong những người được Nhạc Trọng trọng điểm bồi dưỡng
thành chủ lực chiến đấu. Trước mắt trong đoàn đội của Nhạc Trọng chỉ có Nhạc
Trọng, Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ ba người là có lực lượng chiến đấu với tang thi,
cỗ lực lượng này thật sự là quá yếu ớt.
– Tốt!
Vương Song không do dự, lập tức lựa chọn cường hóa.
Thể lực của Vương Song dồi dào hơn xa Lộ Văn, Nhạc Trọng dẫn Vương Song một
đường chém giết tang thi, lại cho Vương Song tiến hóa lên cấp 3 mới đình chỉ
chém giết tang thi.
Chém đầu tang thi cũng là một chuyện tiêu hao thể lực, đặc biệt là Vương Song
có được Nhạc Trọng hỗ trợ thăng cấp nên càng chém giết nhiều tang thi hơn bốn
lần, Nhạc Trọng giúp hắn tiến hóa lên cấp 3 thì Vương Song cũng mệt mỏi quay
trở lại xe trường học.
Trương Tuyền, Thái Hiểu, Vương Phương ba nữ dưới sự dẫn dắt của Nhạc Trọng nên
điều tiến hóa lên cấp 2, Nhạc Trọng chỉ điểm các nàng phân biệt tăng nhanh
nhẹn và thể lực.
Trần Dao cũng tiến hóa lên cấp 2, nàng thì dựa theo chỉ điểm của Nhạc Trọng
cường hóa tinh thần. Trần Dao với tư cách là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm
của Nhạc Trọng.
Tất cả mọi người tiến hóa hoàn tất thì trời cũng về đêm, Nhạc Trọng không dám
săn giết tang thi trong bóng tối, nhanh chóng rút lui về trong nhà.
– Trở về! Nhanh chúng tới dùng cơm đi.
Vừa về tới nhà, Viên Doanh cùng Trương Lệ mang theo tươi cười chào đón, nhìn
qua Nhạc Trọng nói thật nhiệt tình.
Một nữ sinh lúc này lập tức đi vào trong bếp, từ bên trong mang ra một bàn
thức ăn.
Bữa tối là rau xào, cơm trắng, thịt bò nấu khoai tây, xào chân giò hun khói,
cà chua trứng tráng. Một đám người vây quanh và lập tức ăn cơm.
Lượng cơm của nữ sinh gần đây rất nhỏ, thức ăn bữa tối này cũng không tính là
quá phong phú. Thế nhưng mà mỗi một nữ sinh đều ăn ba chén cơm, lúc này mới
thỏa mãn dừng đũa. Đặc biệt là đối với Trương Lệ, Viên Doanh các nàng là những
nữ sinh bị nhốt trong ký túc xá mấy ngày, thế giới biến dị cũng mới qua hai
ngày, nhưng mà đối với các nàng là chuyện dài dằng dặc.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Trương Lệ thập phần nhanh nhẹn dừng đũa.
Viên Doanh, Lâm Kỳ chần chờ một chút rồi đi vào hỗ trợ.
Những nữ sinh còn lại lúc này lập tức tỉnh ngộ, luống cuống tay chân bắt đầu
thu dọn bát đĩa.
Kỷ Thanh Vũ nhìn qua những nữ sinh này, nói:
– Thay phiên mà làm, lúc này cho Trương Lệ, Viên Doanh, Lâm Kỳ ba người, tiếp
theo lại thay người.
Kỷ Thanh Vũ nói như vậy thì những nữ hài khác cũng dừng lại, sau đó vây quanh
bên người Lộ Văn, Vương Phương, hỏi các nàng quá trình tiến hóa ngày hôm nay.
Ngồi ở trên ghế sa *, Trì Dương tay cầm một * đồ uống và nhìn qua Nhạc
Trọng hỏi:
– Buổi tối anh có đi ra ngoài không?
Trì Dương thập phần hiểu Nhạc Trọng, biết rõ Nhạc Trọng có cảm giác nguy cơ
mười phần, tuyệt đối sẽ không lãng phí một phút đồng hồ nào cả.
Nhạc Trọng mười ngón giao nhau, do dự một hồi vẫn do dự nói:
– Buổi tối bên ngoài quá nguy hiểm. Thế giới bên ngoài xảy ra cái gì tôi cũng
không rõ, nếu trong bóng tối mà bị tập kích thì rất dễ dàng xảy ra chuyện.
Thể lực của Nhạc Trọng trải qua không ngừng cường hóa đã mạnh hơn người thường
gấp hai lần, so với ngày đầu tiên thì hắn không có mệt mỏi như vậy. Nhưng mà
trong bóng tối lại đầy nguy cơ, nếu như đồng thời gặp vài đầu S1 tập kích, hắn
nói không ngừng sẽ bị thương.
Trì Dương nói:
– Chúng ta chủ động xuất kích đúng là nguy hiểm, nhưng mà khiến chúng nó chủ
động tìm chết thì mức độ nguy hiểm chẳng phải giảm xuống thấp nhất sao?
Nhạc Trọng nghe điểm tỉnh thì hiểu ngay, trên mặt lập tức lộ ra sắc mặt vui
mừng nói:
– Dương tử, anh nói quá tốt rồi, mặc phòng hộ y vào và chúng ta lập tức xuất
phát.
Nhạc Trọng cũng không có lãng phí chút thời gian nào cả, chỉ cần hắn còn có
thể lực, hắn muốn tiếp tục chiến đấu và tiến hóa. Thời gian mới bắt đầu biến
dị là quan trọng nhất, đợi đến lúc những tang thi này tiến hóa mạnh hơn nữa,
săn giết bọn chúng thì tính nguy hiểm cũng tăng lên nhiều lắm.