Trong kia Hoàng Kim Liệt Xa có tiếng kêu hoảng sợ vang lên:
– Viện quân, viện quân của chúng tới rồi. Làm sao bây giờ, Nhạc Trọng?
Ý niệm Nhạc Trọng quét qua, chỉ thấy trong sào huyệt có đầy Thản Đa Cổ Lạp
Thú, hắn lập tức phán đoán:
– Tiến vào huyệt động kia, chỗ đó mới có sinh cơ cho chúng ta.
– Tốt!
Chủ nhân Hoàng Kim Liệt Xa cũng là gia hỏa dứt khoát, nó lập tức thúc dục
Hoàng Kim Liệt Xa bị tàn phá thay đổi phương hướng lao vào huyệt động màu xanh
lá
Cả sào huyệt Thản Đa Cổ Lạp Thú điên cuồng đuổi theo, đụng vào Hoàng Kim Liệt
Xa.
Nhạc Trọng đứng trên Hoàng Kim Liệt Xa, huy động hỏa diễm chiến đao chém dứt
từng xúc tu.
Trong nháy mắt Hoàng Kim Liệt Xa đã tới biên giới của sào huyệt màu xanh lá.
Đúng lúc này Thản Đa Cổ Lạp Vương Thú đang đuổi theo đột nhiên phát ra một
tiếng kêu to kinh thiên động địa, tám đầu xúc tu bắn tới như điện.
Hai cái xúc tu quấn chặt Hoàng Kim Liệt Xa, ngạnh sanh kéo Hoàng Kim Liệt Xa
lại, sáu xúc tu khác lại đánh thẳng vào Nhạc Trọng.
Dù tám xúc tu của Thản Đa Cổ Lạp Vương Thú bị chặt đứt toàn bộ,nó có thể mọc
dài ra lần nữa. Những mà sức khôi phục của Thản Đa Cổ Lạp Vương Thú cực kì
khủng bố, phòng ngự và khôi phục của nó vượt xa cường giả chân thần. Nhưng mà
cường giả chân thần có được thần hồn bất diệt, chỉ cần địch nhân không phải là
dị chủng trong Thản Đa Cổ Lạp Thú thì bọn họ dễ dàng đào thoát.
– Bỏ xe, trốn!
Nhạc Trọng nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể lần nữa phát động phản ứng
nhiệt hạch, chiến đao trong tay chém vào xúc tu của Thản Đa Cổ Lạp Vương Thú.
Xúc tu bị chiến đao chém đứt, Nhạc Trọng thuận thế sử dụng nhu kình sau đó
mượn xúc tu oanh sinh ra lực xung kích lui vào trong huyệt động xanh lá.
Trrong Hoàng Kim Liệt Xa có một thân thể nhỏ nhắn cũng lao ra theo, phóng
thẳng vào cái động xanh lá.
Lúc này trong sào huyệt khắp nơi tràn ngập Thản Đa Cổ Lạp Thú, chỉ ở trong sào
huyệt xanh lá này bọn họ mới có sinh cơ.
Nhìn thấy Nhạc Trọng hai người nhảy vào trong huyejt động xanh lá, những con
Thản Đa Cổ Lạp Thú này vây tới, nhưng mà chúng chỉ dám đứng ở bên ngoài mà
không dám vào, giống như sợ cái gì đó.
Cho dù Thản Đa Cổ Lạp Vương Thú vừa khôi phục cũng ngửa mặt lên trời phát ra
tiếng gầm giận dữ, tiếng kêu khủng bố quanh quẩn khu vực chung quanh.
Mặt khác Kỳ Dương bên kia vứt bỏ Nhạc Trọng thì ra sức chiến đấu lao ra bên
ngoài.
– Ha ha ha ha! ! Tinh Thần Thụ! ! Ta chờ đợi ngày này đã nhiều năm rồi!
Nhìn qua Tinh Thần Thụ cao tận mây, những cường giả trong Thông Thiên tháp
xông ra ngoài, cường giả cửu giai không có đạt tới nửa bước chân thần nhìn qua
Tinh Thần Thụ thì vui vẻ:
– Thiên Thần Đại Thế Giới! ! Chúng ta có thể thông qua Tinh Thần Thụ trở lại
Thiên Thần Đại Thế Giới!
Ý niệm này hiện ra thì đại bộ phận cường giả cửu giai đều kềm nén không được
điên cuồng lao lên Thần Thụ.
Kỳ Dương nhìn qua những cường giả cửu giai bay tới Tinh Thần Thụ thì lạnh lùng
cười nói:
– Một đám ngu xuẩn! ! Chúng ta đi!
Bọn người Cáp Lai Mỗ nhìn quét qua đám cường giả cửu giai này, trực tiếp bay
về năm chiến hạm.
Những tên cường giả bán thần thì bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể đi theo bọn người
Cáp Lai Mỗ bay về chiến hạm. Bọn họ mấy ngày này thông qua tình báo hệ thống
thần ma, đúng như Kỳ Dương đã nói, cường giả nửa bước chân thần không cách nào
thôn qua cánh cửa tên đỉnh Tinh Thần Thụ quay lại Thiên Thần Đại Thế Giới.
Được hỏa lực của chiến hạm bảo hộ, bọn người Cáp Lai Mỗ nhanh chóng quay về
tàu.
Ở bên khác mất đi hỏa lực của năm chiến hạm áp chế, vô cùng vô tận Thản Đa Cổ
Lạp Thú giống như thủy triều lao ra ngoài.
Những con Thản Đa Cổ Lạp Thú từ trong sào huyệt tuôn ra, chợt điên cuồng lao
qua đám cường giả cửu giai.
– Cứu mạng!
– Cứu tôi!
– Giúp đỡ tôi đi!
– Ah! ! !
“…”
Từng tiếng thê lương kêu thảm thiết cùng tuyệt vọng từ trong đám Thản Đa Cổ
Lạp Thú truyền ra, một đám cường giả cửu giai bị Thản Đa Cổ Lạp Thú xé thành
phấn vụn, ngay cả chiến giáp hoàng kim cũng không thể bảo vệ bọn họ.
Lỗ Liệt Thần Chủ nhìn qua đám cường giả cửu giai đang giãy dụa trong thú
triều, trong mắt hiện ra nét không đành lòng, nói:
– Cáp Lai Mỗ đại nhân, vì cái gì không ra tay cứu bọn họ? Nếu như chúng ta
bây giờ ra tay cũng cứu được một ít người.
Cáp Lai Mỗ vẻ mặt lãnh đạm nói:
– Bọn hhọ đã phải đi, chúng ta cũng không lưu bọn họ. Có thể xông qua thú
triều hay không là bổn sự của họ thôi, nếu như xông không được thì nhận mệnh
đi. Lực lượng của chúng ta có hạn, không có khả năng dùng để trợ giúp những
người kia. Nếu anh muốn đi cứu thì đi đi.
Lỗ Liệt Thần Chủ nhìn qua nhiều người chung quanh không có không đành lòng, mà
có bộ dáng hả hê thì hắn liền trầm mặc.
Lúc này đột nhiên có một đạo hào quang hoàng kim bay tới gàn Tinh Thần Thụ.
Mấy ngàn đầu Thản Đa Cổ Lạp Thú bỗng nhiên bổ nhào qua hào quang hoàng kim
này.
– Ngu xuẩn, đều đi chết đi! !
Trong hào quang hoàng kim hét lên giận dữ, từng đạo xương cốt hoàng kim bắn
ra, đâm vào đầu lâu của Thản Đa Cổ Lạp Thú, vô cùng tinh chuẩn dánh nát óc của
Thản Đa Cổ Lạp Thú.
Hào quang hoàng kim bay nhanh, vô số xương cốt hoàng kim như đạn pháo bắn vào
đầu lâu của Thản Đa Cổ Lạp Thú, điên cuồng đuổi giết Thản Đa Cổ Lạp Thú, trực
tiếp bay về hướng Tinh Thần Thụ.
Cường giả trên năm chiến hạm nhìn thấy cảnh này thì kinh hãi.
Kỳ Dương nhìn qua đạo quang mang kia, trong mắt chớp động lên dị quang, nói:
– Thật mạnh, sức chiến đấu của tên này đã ngoài cửu giai đại viên mãn. Nhưng
mà lại không có đạt tới thập giai. Quỷ dị nhất là thực lực của nó chính là cửu
giai đỉnh phong. Đã xảy ra chuyện gì? Cáp Lai Mỗ, chẳng lẽ anh không tiếp dẫn
toàn bộ người tới cứ điểm hy vọng sao?
Cáp Lai Mỗ nhướng mày, lộ ra vẻ suy tư nói:
– Không! Ngày đó tôi đúng là mang toàn cả mọi người tiếp dẫn đến cứ điểm hy
vọng. Người chưa tới tôi đã xác định qua, bọn họ đã biến thành thi thể, ngay
cả linh hồn cũng bị Thản Đa Cổ Lạp Thú thôn phệ.
Bỗng nhiên một gã cường giả tam nhãn tộc thực lực nửa bước chân thần kêu lên:
– Nó là A Mạn Nặc, chính là hoàng kim cự nhân A Mạn Nặc thủ quan thứ ba của
Thông Thiên tháp!
– A Mạn Nặc? Nó còn chưa chết? Không có khả năng? Nó không có khả năng còn
sống mới đúng!
– A Mạn Nặc, hoàng kim cự thần? Không đúng, A Mạn Nặc là cường giả Thôn Cốt
Quỷ tộc, tại sao có bộ dáng như vậy?
“…”
Nghe cái tên được A Mạn Nặc thì sắc mặt năm đại chân thần biến hóa, nghị luận
nhao nhao, trong lòng cảm giác bất an.
Đúng lúc này một tên Ác ma tộc nửa bước chân ma hiếu kỳ hỏi:
– Kỳ Dương đại nhân, A Mạn Nặc là ai?
Kỳ Dương trầm mặc một hồi, chậm rãi thở dài nói:
– A Mạn Nặc thật lâu trước kia là thủ lĩnh của chúng ta, dẫn đầu chúng ta
chiến đấu với Thản Đa Cổ Lạp Thú. Lúc ấy chúng ta rất tín nhiệm hắn, cũng diệt
sát vô số Thản Đa Cổ Lạp Thú. Sau khi chiến đấu cả ngàn năm, A Mạn Nặc ý đồ
tiêu diệt toàn bộ chúng ta, thôn phệ luyện hóa giúp hắn đánh vỡ bình cảnh tấn
chức cảnh giới cao hơn.