Bỗng nhiên lúc này ba đầu Thản Đa Cổ Lạp Thú trực tiếp bạo lên, đột nhiên
xông qua Nguyệt Hoa thánh chủ, mười tám đầu xúc tu giống như lôi đình quạt
thẳng vào Nguyệt Hoa thánh chủ.
– Không muốn!
Sắc mặt Nguyệt Hoa thánh chủ đại biến, trong mắt hiện ra thần sắc tuyệt vọng,
nàng huy động ngón tay thon dài tạo ra cái thuẫn trong suốt, ý đồ ngăn cản
Thản Đa Cổ Lạp Thú công kích.
Xúc tu của Thản Đa Cổ Lạp Thú đánh lên thuẫn của Nguyệt Hoa thánh chủ, dễ dàng
xé thuẫn của Nguyệt Hoa thánh chủ thành phấn vụn, lập tức đánh thẳng vào người
của nàng.
Thời điểm Nguyệt Hoa thánh chủ tuyệt vọng thì một thân ảnh lao tới, duỗi bàn
tay lớn ngăn cản mười tám xúc tu của Thản Đa Cổ Lạp Thú.
Nguyệt Hoa thánh chủ tập trung nhìn vào, trong mắt hiện ra nét vui mừng.
– Nhạc Trọng!
– Bắt đầu!
Nhạc Trọng bắt lấy mười tám xúc tu của Thản Đa Cổ Lạp Thú và gầm lên, dùng sức
kéo một cái ba con Thản Đa Cổ Lạp Thú bay về phía hắn.
Cánh chim màu trắng sau lưng Nhạc Trọng vỗ một cái, hắn hóa thành một đạo lưu
quang bay về phía ba con Thản Đa Cổ Lạp Thú, một quyền đánh vào đầu lâu của
Thản Đa Cổ Lạp Thú, đầu lâu của Thản Đa Cổ Lạp Thú bị đánh nát, thân thể chia
năm xẻ bảy, huyết dịch màu xanh da trời văng tung tóe.
Một kích đuổi giết con Thản Đa Cổ Lạp Thú xong, Nhạc Trọng có thể cảm giác rõ
ràng nguyên khí tính mạng rót vào người của mình, thực lực của hắn gia tăng
một tia.
Tinh thần Nhạc Trọng chấn động, thân hình chớp động nhảy vào trong đám Thản Đa
Cổ Lạp Thú, một quyền đánh bạo đầu của Thản Đa Cổ Lạp Thú, máu tươi văng khắp
nơi.
Nguyệt Hoa thánh chủ nhìn thấy Nhạc Trọng tiêu diệt những con Thản Đa Cổ Lạp
Thú dễ dàng thì trong lòng kinh hãi:
– Thật mạnh, hắn quá mạnh mẽ!
Những con Thản Đa Cổ Lạp Thú kia cho dù là cường giả cửu giai cũng khó giết
chết, quái vật như vậy lại không ngăn được một quyền của Nhạc Trọng, Nhạc
Trọng khủng bố có thể nghĩ.
Trừ Nhạc Trọng ra có không ít cường giả cửu giai, nửa bước chân thần lấy bảo
vật hoàng kim ra, công kích vào đám Thản Đa Cổ Lạp Thú.
Dưới tình huống không sử dụng pháp tắc, chỉ có bảo vật cấp hoàng kim mới có
thể nhẹ nhàng tiêu diệt dám Thản Đa Cổ Lạp Thú.
Cáp Lai Mỗ nhìn thấy chiến đấu thì cười to:
– Hắc hắc! Không tệ, rất không tồi. Xem ra lúc này còn có hạt giống tốt,
chúng ta lại có thể chèo chống được lâu hơn.
Thân là cường giả chân thần, Cáp Lai Mỗ cho dù không quay đầu lại cũng có thể
biết rõ chung quanh xảy ra cái gì. Hắn có thể cảm giác được rất nhiều cường
giả cường hoành.
Sau khi đột xuất vòng vây, được sự dẫn dắt của Cáp Lai Mỗ thì đoàn người chật
vật chạy trốn, chỉ chốc lát đã chạy ra khỏi tử vong tuyệt địa kia rồi.
Một đường chạy như điên, một đoàn người chạy hơn một vạn dặm rốt cuộc cũng
nhìn thấy cứ điểm màu trắng.
Cáp Lai Mỗ nhìn qua cứ điểm màu trắng, tràn ngập phức tạp nhìn quá đoàn người
Nhạc Trọng và nói ra:
– Đây chính là cứ điểm hy vọng duy nhất của chúng ta, cũng là nơi an toàn duy
nhất trên thế giới này.
Đoàn người Nhạc Trọng nhìn qua cứ điểm màu trắng này, chỉ thấy trong cứ điểm
cao mấy trăm mét chiếm một diện tích chừng một ngàn cây số vuông, mỗi một tấc
không gian đều khảm nạm nhiều họng pháo và ra đa, rậm rạp chằng chịt, làm cho
người ta sợ hãi.
Một nữ tử nhìn qua Cáp Lai Mỗ cung kính hỏi:
– Cáp Lai Mỗ đại nhân, ngài không phải nói pháp tắc, năng lượng công kích
không có hiệu quả với Thản Đa Cổ Lạp Thú hay sao? Pháo của cứ điểm có tác dụng
với chúng à?
Ánh mắt mọi người nhìn qua Cáp Lai Mỗ.
Cáp Lai Mỗ giải thích:
– Đúng vậy, năng lượng của chúng ta công kích Thản Đa Cổ Lạp Thú không có
hiệu quả, chỉ làm chúng cường đại hơn. Nhưng mà cứ điểm chiến tranh cấp hoàng
kim phóng xuất năng lượng vẫn có thể phá hủy Thản Đa Cổ Lạp Thú. Năng lượng mà
chúng không thể thôn phệ là do năng lượng của chúng ta ngưng tụ không đủ. Bảo
vật cấp hoàng kim thì khác, chúng có thể áp súc năng lượng tới cực hạn, lực
phá hoại lập tức khiến Thản Đa Cổ Lạp Thú không thể hấp thu.
Đoàn người gật đầu, nhanh chóng đi vào trong cứ điểm.
Hào quang truyền tống hiện ra, rơi vào người của mọi người, năng lượng truyền
tống chiếu xạ và mọi người nhanh chóng truyền tống vào trong cứ điểm.
Trong cứ điểm chim hót hoa nở, cây xanh râm mát, trên cao còn có mặt trời nhân
tạo, từng đạo ánh sáng chiếu xuống mặt đất, làm cho mặt đất tràn ngập sinh cơ.
Một đám thiếu niên các tộc hiếu kỳ nhìn qua đám người Nhạc trọng.
Nhạc Trọng cảm giác quét qua, trong lòng cả kinh. Những người này quá trẻ, đến
từ các chủng tộc khác nhau, nhưng mà bọn họ đều có thực lực thất giai, thậm
chí không ít bát giai, cửu giai.
Đúng lúc này một cường giả chân ma mọc ra sừng dê, cơ bắp căng cứng, mọc ra
một đôi ác ma nhìn qua bên này, nói:
– Cáp Lai Mỗ, anh đã trở về. Thu hoạch hiện tại thế nào?
Cáp Lai Mỗ khẽ mĩm cười nói:
– Kỳ Dương, như bình thường. Có tám mươi tên cường giả nửa bước chân thần,
bốn mươi ba cường giả cửu giai. Năm mươi sáu bảo vật cấp hoàng kim. Không có
cường giả thập giai.
Số lượng cường giả các tộc tiến vào Thông Thiên tháp tầng thứ nhất vượt qua
tám tỷ, chính thức đi lên Thông Thiên tháp tầng thứ sáu chỉ có một trăm hai
mươi ba người. Các cường giả còn lại vẫn lạc trên đường đi lên Thông Thiên
tháp tầng thứ sáu.
Trong bốn mươi ba người sống sót là cường giả cửu giai, trong đó có tám người
khi tiến vào Thông Thiên tháp chỉ là cường giả thất giai, bát giai. Bọn họ
trải qua lịch lãm rèn luyện ở Thông Thiên tháp đã đột phá lên cửu giai, thực
lực mạnh mẽ.
Kỳ Dương khẽ chau mày:
– Không có cường giả thập giai sao? Vậy thì khó xử lý, Đa Cổ Lạp Thú đã đã
bắt đầu xây tổ chung quanh Tinh Thần Thụ. Nếu như không cách nào phá hủy sào
huyệt của chúng. Vậy cứ điểm hy vọng cũng mất đi năng lượng cuối cùng. Chúng
ta bây giờ chỉ còn lại năm tên cường giả thập giai, cũng không có mười phần
nắm chắc phá hủy sào huyệt Thản Đa Cổ Lạp Thú.
Đột nhiên Nguyệt Hoa thánh chủ hỏi:
– Xin hỏi, có thể nói rõ cho chúng tôi biết đây là đâu không
Tuy mọi người theo Cáp Lai Mỗ đi tới cứ điểm này, thế nhưng mà vẫn tràn ngập
nguy hoặc với tầng thứ sáu này, mỗi người đều bức thiết muốn biết mình ở đâu.
Kỳ Dương cùng Cáp Lai Mỗ liếc nhau, trao đổi ý kiến một chút.
Kỳ Dương mới mở miệng nói:
– Các người đang ở trong Thông Thiên tháp tầng thứ sáu. Cũng là bên ngoài
Thiên Thần Đại Thế Giới và tám trăm đại thế giới. Tinh cầu này tên là Thản Đa
Cổ Lạp Tinh, là hành tinh mẹ của Thản Đa Cổ Lạp Thú. Chúng ta đang ở tinh vực
không tên của Tây Mộc Tinh Hệ.
Kỳ Dương vẻ mặt trầm trọng nói:
– Chúng ta vốn đang ở trong lồng giam cục lớn, kể cả tôi và các người đều là
vật thí nghiệm của một sinh vật cao cấp gọi là thần kinh, cường giả thập giai
được gọi là chân thần và có được thần hồn bất diệt, nhưng mà chính thức so với
thần linh thì chúng ta không chịu nổi một kích.