Trong trận nổ tung kinh thiên động địa làm cho cả cường giả cửu giai cũng phải
trọng thương, Nhạc Trọng nháy mắt bay ra ngoài, khí tức vững vàng, lực lượng
dồi dào, hiển nhiên không hề bị thương.
– Chiến giáp cấp hoàng kim quả nhiên có lực phòng ngự biến thái tới kinh
người, nếu không có chiến giáp này có lẽ ta sẽ bị thương!
Khóe môi Nhạc Trọng khẽ nhếch lên, ánh mắt như điện đảo qua, lập tức tập trung
mục tiêu, thân hình chợt lóe trong tích tắc xuất hiện ngay trước cửa địa ngục
hư không một trảo chộp lấy một viên cầu trong suốt trong tay.
Viên cầu trong suốt trong tích tắc biến thân thành Tổ Uyên Đình thu nhỏ, nhưng
hiện tại khí tức trên thân hắn chỉ còn ở cảnh giới bát giai sơ cấp, vẻ mặt lo
sợ kinh hãi lớn tiếng kêu lên:
– Làm sao có thể? Ta rõ ràng đã hoàn toàn ẩn thân, không hề có chút khí tức
nào, bất kỳ máy phân hình nào cũng không thể nhìn thấu tung tích của ta, bất
kỳ thần niệm phân hình nào cũng không thể phát hiện sự tồn tại của ta, làm sao
ngươi có thể bắt được ta?
Tự bạo, ẩn thân chạy trốn chính là đòn sát thủ trốn chết cuối cùng của Tổ Uyên
Đình, hắn hoàn toàn không ngờ được Nhạc Trọng có thể nhìn thấu chân thân của
hắn, bắt giữ lấy hắn. Cảm giác kinh hãi này còn lớn hơn khi hắn nhìn thấy Nhạc
Trọng không hề bị trọng thương sau trận nổ lớn kia. Bởi vì sau khi chứng kiến
được bộ hoàng kim khải giáp, hắn biết rõ mình khó thể thương tổn được Nhạc
Trọng.
Cường giả cửu giai phối hợp cùng bảo vật cấp hoàng kim làm cho Nhạc Trọng cơ
hồ trở thành vô địch với cường giả cùng cấp bậc. Chỉ có những lão quái có được
bảo vật cấp hoàng kim hoặc là nửa bước Chân Thần mới có thể đánh bại được hắn.
Nhạc Trọng thản nhiên nói:
– Trong phạm vi tầm nhìn của Thần Ma Nhãn của ta, hết thảy ảo thuật cùng ẩn
thân đều không hề hiệu quả. Trừ phi ngươi có được bảo vật ẩn thân cấp hoàng
kim, nếu không làm gì chỉ là uổng phí công phu. Tổ Uyên Đình, thần phục dốc
sức cho ta, ta có thể tha chết cho ngươi!
Tổ Uyên Đình chính là siêu cấp trí năng cửu giai, uy lực còn cường đại hơn
Bạch Y trong tay Nhạc Trọng. Chỉ một mình hắn đã có thể khống chế vô số cơ
giới chiến thú, chiến đấu cơ khí nhân, ngày đêm tiến hành chiến đấu đại quy mô
không cần ngừng nghỉ.
Trên thực tế nếu không phải Nhạc Trọng có được Vinh Diệu chiến giáp, cuối cùng
có thể bị Tổ Uyên Đình đánh lui. Những cường giả cửu giai tương tự như Tổ Uyên
Đình rất khó đối phó, hắn có quá nhiều thủ đoạn đối chiến. Hơn nữa nếu như thu
phục Tổ Uyên Đình, Nhạc Trọng có thể nắm giữ tài nguyên cùng đại quân cơ giới
khổng lồ của Cơ Giới đế quốc.
Ở trong tay Nhạc Trọng, Tổ Uyên Đình lại khôi phục trấn định, lớn tiếng cười
to:
– Ha ha ha, Nhạc Trọng, ngươi muốn cho ta thần phục ngươi còn chưa có bổn sự
kia. Giết ta đi, ta đã sống hơn ba vạn năm, đã đủ vốn!
– Được!
Thanh âm Nhạc Trọng phát lạnh, thân hình chợt lóe hóa thành một đạo lưu quang
nháy mắt bắn về hướng Cửu Đầu Long Ưng, một Vũ Trụ Chỉ bay ra nghiền áp tới.
– Nhạc Trọng, ta với ngươi không oán không thù, làm gì tự giết lẫn nhau, để
cho ta rời khỏi nơi này. Ta trở về Già La tinh, chỉ cần ngươi còn ở địa cầu
một ngày, ta vĩnh viễn sẽ không tiến vào địa cầu cùng ngươi là địch!
Cửu Đầu Long Ưng hô to một tiếng, hấp thu thiên địa nguyên khí một trảo hóa
thành chân long, một trảo hóa thành thiên ưng, chín đầu phun ra quang thúc hắc
ám, hỏa diễm, lôi điện, quang minh, băng tuyết, nước, kịch độc, phá diệt, hư
nhược hướng hư ảnh vũ trụ đánh tới.
Cửu Đầu Long Ưng cũng là một nhân tài, trời sinh nắm giữ chín loại lực lượng,
sau khi thăng lên cửu giai tổng cộng lĩnh ngộ mười một loại pháp tắc, chiến
lực thật lớn, ngay cả Tổ Uyên Đình cũng phải kiêng kỵ.
Mười một loại pháp tắc va chạm vào hư ảnh vũ trụ của Nhạc Trọng, lập tức hỏng
mất, hư ảnh vũ trụ nghiền áp xuống đánh lên thân thể Cửu Đầu Long Ưng, đem
chín cái đầu trực tiếp áp bạo, máu thịt bay tứ tung cực kỳ thê thảm.
Một kích đả thương nặng Cửu Đầu Long Ưng, trong tích tắc Nhạc Trọng đánh lên
thân hình trọng thương của hắn, tay phải sắc bén mang theo nguyên khí nhận
chém lên thân thể hắn, máu tươi tuôn ra như suối phun.
Nhạc Trọng đưa tay một trảo, chộp lấy tinh hạch cửu giai của Cửu Đầu Long Ưng,
cười lạnh xả mạnh, lập tức tách rời khỏi thân thể hắn:
– Lúc trước ngươi xem ta như con kiến, cơ hồ đem ta diệt sát, hôm nay ngươi
lại chết trên tay của ta, thật sự là thống khoái!
Sinh mệnh lực của biến dị thú cửu giai cực kỳ mạnh mẽ, cho dù lực lượng năng
nguyên bị kéo xuống thân thể chia thành bốn năm mảnh máu thịt mơ hồ nhưng vẫn
còn lưu lại một cái đầu chưa vỡ lệch sang một bên, trong mắt tràn ngập oán độc
nhìn Nhạc Trọng vô cùng suy yếu nói:
– Nguyên lai là ngươi, tiểu tạp chủng nhân loại chạy trốn bên cạnh Cơ Giới
hoàng thành. Đáng chết, ta thật sự hối hận lúc trước không bóp chết tiểu tạp
chủng ngươi. Ta nguyền rủa ngươi, ta nguyền rủa ngươi…
Nhạc Trọng lạnh lùng tiến lên một cước giẫm trên đầu Cửu Đầu Long Ưng đem đầu
nó áp bạo, máu tươi văng khắp nơi:
– Ngươi vô nghĩa nhiều lắm!
Cửu Đầu Long Ưng vừa chết, một đạo sinh mệnh nguyên khí dồi dào dung nhập vào
thân thể Nhạc Trọng, làm hắn càng thêm cường hóa.
Nhìn thấy Nhạc Trọng không chút lưu tình giết chết Cửu Đầu Long Ưng, thân thể
Tổ Uyên Đình khẽ run lên, tận sâu trong mắt hiện lên tia sợ hãi.
Tổ Uyên Đình là siêu cấp trí năng xuất sắc nhất, đã không có gì khác biệt với
nhân loại. Vẫn có đủ cảm xúc của nhân loại, thậm chí chỉ cần hắn nguyện ý còn
có thể giao phối với nhân loại, làm nữ nhân sinh ra nhi đồng, vì vậy hắn vẫn
sợ hãi tử vong.
Nhạc Trọng vừa động, một phòng hộ tráo cường đại chợt bao phủ Tổ Uyên Đình,
chặt đứt liên hệ giữa hắn cùng bên ngoài, giơ đồng hồ hỏi Bạch Y:
– Bạch Y, cô có năng lực cắn nuốt Tổ Uyên Đình không?
Bạch Y chính là siêu cấp trí năng cực mạnh trong tay Nhạc Trọng, nếu như nàng
có thể cắn nuốt Tổ Uyên Đình, như vậy có thể trực tiếp tiến hóa thành siêu cấp
trí năng cửu giai, trở thành trí năng cực mạnh nhất.
Bạch Y nhanh chóng nói:
– Không được, trung tâm của tôi thấp hơn Tổ Uyên Đình nhiều lắm. Một khi bản
thể của tôi tiếp xúc với hắn trong năm giây sẽ biến thành con rối bị hắn an
bài, ba mươi giây sẽ bị hắn cắn nuốt biến thành phân thân của hắn!
– Nếu như vậy, mặc dù có chút đáng tiếc nhưng ngươi vẫn đi chết đi, Tổ Uyên
Đình!
Nhạc Trọng lắc đầu, tay phải siết mạnh, trực tiếp trảo bạo Tổ Uyên Đình, lộ ra
con chip bám lên bốn viên tinh hạch cửu giai, bên trên khảm lên vô số phù văn
huyền ảo, ghi chép vô số pháp tắc.
Con chip bám lên bốn viên tinh hạch cửu giai kia chính là bản thể của Tổ Uyên
Đình, ghi chép những pháp tắc cùng trình tự trung tâm mà Tổ Uyên Đình lĩnh
ngộ.
Bên dưới bốn viên tinh hạch cửu giai là một tinh thần không gian thủy tinh màu
xanh biếc, bên trong chuyên chở của cải mà Tổ Uyên Đình đã tích lũy vô số thời
đại, khoản của cải này còn nhiều hơn bên trong Cơ Giới hoàng thành không ít.
Từ trong con chip tế bào máy móc nhuyễn động hình thành Tổ Uyên Đình thu nhỏ,
lớn tiếng cầu xin:
– Nhạc Trọng, đừng! Ta nguyện ý thần phục cùng ngươi, dốc sức cho ngươi!