Ngả Cách Ni Ti bị phong ấn nhiều năm, hắn hiểu rõ sinh mạng trân quý, không
muốn cứ như vậy mất mạng.
– Ngươi không có lựa chọn, chỉ có chết hoặc trở thành khôi lỗi của ta. Nói
đi, trung xu sinh mệnh của ngươi tại nơi nào? Ngoan ngoãn nói ra ta còn có thể
cho ngươi trở thành khôi lỗi của ta, nếu không ngươi chỉ còn con đường chết!
Nhạc Trọng thuấn di lên đầu Ngả Cách Ni Ti, một quyền oanh bạo hơn phân nửa
đầu hắn, máu tươi vàng nhạt bắn ra tung tóe.
Hung quang trong ba đôi mắt ở ba đầu sót lại chợt lóe, phát ra tiếng rít gào
phẫn nộ:
– Ngươi vọng tưởng, thay vì bị ngươi chế thành khôi lỗi, ta thà rằng chết!
– Vậy thì ngươi chết đi!
Nhạc Trọng không chút lưu tình liên tục ra tay, từng quyền đánh thẳng lên thân
thể Ngả Cách Ni Ti, đem thân thể hắn đánh bạo.
Sinh mệnh lực của Ngả Cách Ni Ti cực kỳ ương ngạnh, dù bị Nhạc Trọng đánh vỡ
thân thể nhưng vẫn chưa chết. Thân thể bị ma lĩnh vực bao phủ vẫn không ngừng
hồi sinh, nhưng tốc độ hồi sinh kém xa tốc độ phá hư của Nhạc Trọng.
– Đó là cái gì!
Khi Nhạc Trọng phá hư thân thể Ngả Cách Ni Ti tới vị trí trung ương, bỗng
nhiên hắn nhìn thấy một viên trân châu kim hoàng sắc khảm trong thân thể Ngả
Cách Ni Ti. Vô số máu thịt liên kết cùng viên trân châu kim hoàng sắc kia, hấp
thu lực lượng của nó.
– Không!!! Đừng!!!
Nhạc Trọng đưa tay chộp lấy viên trân châu, Ngả Cách Ni Ti chợt phát ra tiếng
thét chói tai hoảng sợ.
Nhạc Trọng dung lực kéo mạnh, trực tiếp đem viên trân châu giật xuống.
– A!!!
Kim hoàng sắc trân châu vừa bị Nhạc Trọng kéo rơi, Ngả Cách Ni Ti chợt phát ra
tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương, tiếp theo một đạo sinh mệnh nguyên khí
dồi dào dung nhập vào trong cơ thể Nhạc Trọng, làm cho hắn lại tiến hóa.
Nhạc Trọng cầm viên trân châu cẩn thận xem xét:
– Đây là đồ vật gì?
Vừa nhìn cảm thấy viên trân châu cũng không có gì đáng ngạc hiên, tâm niệm hắn
chợt động, một cỗ tinh thần lực cường đại bao phủ lên viên trân châu kia.
Khi cảm giác của Nhạc Trọng tập trung trên viên trân châu hắn liền cảm ứng
được bên trong ẩn chứa sinh mệnh nguyên khí cường đại tuyệt luân. Cỗ sinh mệnh
nguyên khí kia so với chính Nhạc Trọng còn cường đại hơn gấp trăm lần.
Đúng lúc này ấn ký Thần Ma hệ thống trong tay hắn chợt lóe, một đạo kim sắc
quang mang bao phủ lên viên trân châu, đem nó trực tiếp hút vào trong ấn ký
Thần Ma hệ thống.
Viên trân châu vừa bị hấp thu, liền hóa thành sinh mệnh nguyên khí dũng mãnh
tràn vào thân thể Nhạc Trọng.
Lúc này sinh mệnh nguyên khí trong thân thể hắn cũng bị khởi động, tiến nhập
vào trong Thần Ma Hạch kim sắc trong thức hải của hắn.
Hấp thu cỗ nguyên khí cường đại kia, một tia kim quang từ trong Thần Ma Hạch
trào ra, làm Thần Ma Hạch của hắn mở rộng thêm một vòng, lóe sáng rực rỡ.
Cỗ sinh mệnh nguyên khí được Thần Ma Hạch chuyển hóa biến thành một cỗ kim sắc
dịch thể dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn, không ngừng cường hóa cải tạo
thân thể hắn, làm mỗi tế bào, mỗi khung xương của hắn đều tiến hóa theo phương
hướng hoàn mỹ nhất.
Khi toàn bộ biến chất hoàn thành, từ trong Thần Ma Hạch không ngừng tràn ra
tia không gian pháp tắc cùng lĩnh vực dung nhập vào trong thân thể, trực tiếp
trải rộng khắp thức hải của Nhạc Trọng.
Nhận được truyền thừa khổng lồ kia, Nhạc Trọng liền đi xuống đáy biển sâu, đắm
chìm trong biển pháp tắc huyền ảo, trực tiếp tiến hành tu luyện.
Mười lăm ngày sau, dưới đáy biển Nhạc Trọng chợt mở mắt, hai đạo không gian ba
động từ trong hai mắt hắn bắn ra.
– Ta rốt cục tiến hóa thành cường giả cửu giai!
Nhạc Trọng đứng lên, trong mắt hiện vẻ vui sướng:
– Trân châu kia hẳn là máu huyết hoặc sinh mệnh tinh hoa còn sót lại của
cường giả Chân Thần cấp, bị Ngả Cách Ni Ti lấy được mới khiến cho hắn có được
năng lực gần như bất tử. Sinh mệnh tinh hoa của cường giả Chân Thần cấp hắn
không thể hoàn toàn hấp thu, mới ngưng tụ thành trân châu, hoàn hảo ta có được
ấn ký Thần Ma hệ thống nên có thể hấp thu hết thảy sinh mệnh nguyên khí, nhờ
vậy hấp thu được sinh mệnh tinh hoa của cường giả Chân Thần kia!
Ngay Nhạc Trọng vừa đứng lên, một cỗ lực lượng từ trên trời giáng xuống, trực
tiếp rơi thẳng xuống phương hướng Thái Bình Dương.
– Thí luyện cuối cùng, mở ra Thông Thiên Tháp. Giải trừ toàn bộ hạn chế không
gian đi thông địa cầu. Mười lăm ngày sau Thông Thiên Tháp mở ra tại địa cầu,
toàn bộ cường giả các thế giới đều có thể tiến vào Thông Thiên Tháp tiến hành
thí luyện!
Một thanh âm quanh quẩn khắp địa cầu, toàn bộ sinh linh trí tuệ đều nghe rõ
thanh âm kia.
Đồng thời ngay lúc thanh âm kia vang lên, từng Địa Ngục Môn trống rỗng xuất
hiện, trải rộng khắp địa cầu.
– Thí luyện Thông Thiên Tháp? Đó là vật gì?
Nhạc Trọng nghe được thanh âm kia, trong lòng sinh ra cỗ dự cảm bất tường,
nhanh như mũi tên nhọn bắn ra khỏi mặt biển.
Từ bên trong biển bay ra, Nhạc Trọng liền nhìn thấy một cự tháp thông thiên
cao vút trong mây, cơ hồ vô biên vô hạn, không biết được dùng tài liệu gì kiến
tạo mà thành, đường kính chiếm lĩnh tới một phần ba biển Thái Bình Dương, bên
trên điêu khắc vô số phù văn huyền ảo nằm ngay trung tâm mặt biển.
Nhạc Trọng nhìn tòa Thông Thiên Tháp, có thể rõ ràng cảm giác được từ bên
trong truyền ra cảm giác áp bách khủng bố, đứng trước mặt Thông Thiên Tháp,
hắn quả thật nhỏ yếu không sao chịu nổi.
Nhạc Trọng nhìn Thông Thiên Tháp, trong mắt chớp động vẻ kinh hãi vô tận:
– Khí tức thật khủng khiếp! Thông Thiên Tháp tuyệt đối là đồ vật do cường giả
Chân Thần thậm chí là càng thêm lợi hại hơn chế tạo thành, nói vậy đây là kiệt
tác của kẻ tự xưng là thần kia. Chỉ có như vậy mới có thể đem cả tám trăm thế
giới đùa bỡn trong lòng bàn tay, mới có thể kiến tạo ra được đồ vật như thế!
Uy thế của Thông Thiên Tháp còn cường đại hơn Thần Thánh Thiên Đường của Thiên
Thần đại thế giới vô số lần, cho dù Huy Hoàng chiến hạm cũng không thể so sánh
được với nó.
Bảo vật cấp hoàng kim cũng có ba bảy loại, chỉ sợ Thông Thiên Tháp là bảo vật
cấp hoàng kim kinh khủng nhất, thậm chí áp đảo toàn bộ những bảo vật cấp hoàng
kim khác.
Nhạc Trọng vừa động, cảm giác khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, nháy mắt
liền cảm giác được những Địa Ngục Môn trải rộng khắp chung quanh.
Nguyên bản trong mấy trăm cây số thường chỉ có một cửa địa ngục, nhưng hiện
tại cơ hồ chỉ hai mươi cây số liền có một cánh cửa, rậm rạp tràn đầy làm người
cực kỳ sợ hãi.
Nhạc Trọng nhìn thấy những cánh cửa kia, khẽ cau mày:
– Đáng giận, Thông Thiên Tháp xuất hiện, nói vậy cường giả toàn bộ thế giới
khác đều sẽ tề tụ tại địa cầu. Nếu là như vậy thật sự phiền toái!
Bên trong Thần Thánh Thiên Quốc, trong hòn đảo trôi nổi được thiên địa nguyên
khí nâng đỡ, bỗng nhiên truyền ra thanh âm vui mừng:
– Thông Thiên Tháp rốt cục xuất hiện. Ta chờ mấy ngàn năm rốt cục đã chờ được
cơ hội nhảy ra khỏi lồng giam khổng lồ này!
Một nam tử đầu trọc, dáng người khôi ngô, cầm một thanh chiến kích đỏ đậm
trong tay, thân khải giáp kỳ lân, hai mắt như điện, nhìn qua rất có tinh thần
từ trong đảo bay ra, hướng thần điện bay tới.