Bị dị hình không chiến bức bách, không quân căn cứ Quảng Tây không thể không
bay về mặt đất tránh trong pháo đài, dùng hỏa lực phòng không đối chiến cùng
dị hình phi hành.
Từ trong phòng chỉ huy trung tâm, mọi người có thể rõ ràng nhìn thấy dị hình
đại quân khổng lồ từ trong Thập Vạn Đại Sơn tại Quảng Tây không ngừng chạy ra,
hình thành một biển dị hình điên cuồng di chuyển tới trước.
Trần Diễm nhìn thấy đại quân dị hình dũng mãnh tiến ra từ trong Thập Vạn Đại
Sơn, nhịn không được lớn tiếng nói:
– Đáng giận, Thập Vạn Đại Sơn đã biến thành sào huyệt của dị hình. Chúng nó
sinh sôi nảy nở ngay dưới mắt chúng ta, thế nhưng chúng ta lại không hay biết,
quá ghê tởm!
Hồ Nghị nhìn đại quân dị hình trào ra từ trong Thập Vạn Đại Sơn, nhịn không
được lớn tiếng nói:
– Nhất định cứu viện, chúng ta nhất định phải điều động bộ đội chủ lực đến
trợ giúp căn cứ Quảng Tây, bằng không bọn họ nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ
được một ngày cũng sẽ bị dị hình hoàn toàn tiêu diệt. Hỗn đản chết tiệt, chúng
nó quá thông minh, thế nhưng chờ sinh sôi nảy nở đến quy mô lớn thế này mới
động thủ. Đem tang thi so sánh với chúng quả thật chính là rác rưởi!
Sức chiến đấu của đại quân dị hình siêu việt hơn tang thi rất nhiều, mười vạn
dị hình có thể dễ dàng tiêu diệt trăm vạn tang thi. Cho dù căn cứ Quảng Tây
được trang bị thật nhiều vũ khí tiên tiến mà Nhạc Trọng lấy được từ các thế
giới, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản được đại quân dị hình quy mô khủng bố
đến như thế.
Nếu không phải Nhạc Trọng lấy được thật nhiều trang bị vũ khí từ các thế giới,
chỉ cần năm trăm con dị hình đã dễ dàng đem toàn bộ nhân loại trong căn cứ
Quảng Tây giết chết.
Bỗng nhiên lại có một gã quan quân chạy vào trong phòng chỉ huy trung tâm, sắc
mặt tái nhợt lớn tiếng báo cáo:
– Báo cáo, đại căn cứ Tứ Xuyên, đại căn cứ Hồ Nam, đại căn cứ Ma Đô, đại căn
cứ Hồ Bắc, đại căn cứ Vân Nam cùng chung quanh căn cứ Thiên Kinh chúng ta đều
có thật nhiều dị hình quân đoàn xuất hiện, chúng đang tấn công những cứ điểm
quân sự quan trọng bên ngoài của chúng ta!
Nghe được tin tức này sắc mặt mọi người chợt biến đổi:
– Cái gì?
Kỷ Thanh Vũ vung tay, cảnh tượng trên màn hình phòng chỉ huy chợt biến đổi,
trên màn hình điện tử liền hiện ra vô số hình ảnh truyền tới.
Chỉ thấy chung quanh các đại căn cứ trong Hoa Hạ quốc có thật nhiều quân đoàn
dị hình đang nhanh chóng di chuyển về các đại căn cứ của Tân Hoa Hạ.
Không ít dị hình đã cùng các cứ điểm quân sự bên ngoài đại căn cứ phát động
công kích, cả thủ đô Hoa Hạ đều lâm vào trạng thái chiến tranh toàn diện cùng
dị hình.
Dưới tình huống như vậy, căn cứ Thiên Kinh căn bản không có đủ lực lượng chia
ra trợ giúp căn cứ Quảng Tây.
Đúng lúc này, Kỷ Thanh Vũ đi tới trước người Tinh Băng Vân, xoay người hành
đại lễ, trịnh trọng thỉnh cầu:
– Tinh Băng Vân tiểu thư, nhờ cô, xin cô ra tay giúp chúng tôi!
Tinh Băng Vân đi theo Nhạc Trọng tới địa cầu, định cư tại Hoa Hạ, nhưng giữa
nàng cùng Nhạc Trọng chỉ là quan hệ đồng minh tạm thời, không gia nhập vào Hoa
Hạ quốc. Kỷ Thanh Vũ cũng không thể trực tiếp chỉ huy nàng, chỉ có thể trịnh
trọng nhờ vả nàng.
Nếu Tinh Băng Vân không chịu đáp ứng, Kỷ Thanh Vũ cũng không còn cách nào. Dù
sao Tinh Băng Vân là cường giả bát giai duy nhất của nhân loại trên địa cầu.
Trong đôi mắt đẹp của Tinh Băng Vân không ngừng lóe lên tinh quang, kiên định
nói:
– Không có vấn đề. Vì nhân tộc tôi nguyện ý ra tay giúp cô. Nhưng hiện tại
trong Hoa Hạ báo nguy khắp nơi, tôi chỉ có một mình, tôi phải đi hướng nào
đây?
Kỷ Thanh Vũ vô cùng thanh tỉnh, nhanh chóng làm ra lựa chọn:
– Đại căn cứ Quảng Tây, mời cô đi Quảng Tây. Ở những địa phương khác ít nhất
vẫn còn có thể chống đỡ thêm một thời gian. Nhưng nếu căn cứ Quảng Tây không
có viện quân, chỉ trong vòng một ngày sẽ bị công phá, mọi người sẽ trở thành
thực vật của dị hình!
Căn cứ Quảng Tây, Hồ Nam, Thiên Kinh, Mông Cổ, Tứ Xuyên có số lượng dân cư
nhiều nhất, cũng là năm đại căn cứ quan trọng nhất của Tân Hoa Hạ sau khi
chỉnh đốn lại cuối thời.
Trong đó căn cứ Thiên Kinh là thủ đô Hoa Hạ, nội tình lực lượng hùng hậu nhất,
có được trung ương quân tinh nhuệ nhất. Còn có được những vũ khí hạng nặng như
mười hai Thánh Địa Thủ Hộ Giả, cao thủ nhiều như mây, cường giả như mưa, đủ
chống cự dị hình tiến công.
Số lượng dị hình tấn công căn cứ Mông Cổ không nhiều lắm, mà căn cứ Hồ Nam
cùng Tứ Xuyên đều có thể miễn cưỡng chống đỡ thêm vài ngày, nhưng căn cứ Quảng
Tây bị số lượng dị hình tấn công nhiều nhất nên tình huống nguy hiểm nhất, chỉ
có cường giả bát giai như Tinh Băng Vân ra tay mới có thể cứu vãn hoàn cảnh
xấu.
Tinh Băng Vân trầm giọng nói:
– Không thành vấn đề. Nhưng mà Kỷ Thanh Vũ, tôi phải nói trước cho cô hiểu
rõ. Cho dù tôi trợ giúp căn cứ Quảng Tây, lấy tình huống trước mắt mà xem tối
đa chỉ có thể tiếp tục giữ vững thêm ba ngày, mời cô nên chuẩn bị tâm lý!
Mặc dù Tinh Băng Vân là cường giả bát giai, nhưng cũng chia thành ba bảy loại.
Thực lực của nàng không thể so sánh với thánh nữ Thần Thánh Thiên Đường An Ny,
đối mặt với dị hình đại quân gần như vô tận kia, chỉ cần diệt sát chừng mấy
chục vạn dị hình nàng cũng sẽ mệt mỏi, tiêu hao lực lượng, cuối cùng không khả
năng tiếp tục ngăn cản dị hình đại quân.
Cường giả bát giai vô cùng cường đại, nhưng bọn họ vẫn sẽ mệt mỏi. Nếu chiến
đấu với cường độ cao, cũng sẽ làm bọn họ tiêu hao lực lượng. Nếu sau khi giết
chết hơn mười vạn cao thủ cấp thấp, họ cũng phải rút khỏi trận địa tiền tuyến,
nếu không vẫn sẽ bị xé nát.
Kỷ Thanh Vũ nói:
– Tôi hiểu được. Tinh Băng Vân tiểu thư, cô có thể tự do lựa chọn thời gian
rút lui. Nhưng trước khi cô đi, mời trước tiên báo cho chúng tôi một tiếng để
chúng tôi chuẩn bị sẵn sàng!
Tinh Băng Vân khẽ gật đầu xoay người nói:
– Được!
Sau khi Tinh Băng Vân rời khỏi, Kỷ Thanh Vũ lại truyền ra một loạt mệnh lệnh,
toàn bộ thủ đô đều chuyển động.
Trong các đại căn cứ, thật nhiều bộ đội hậu bị được động viên, được phân phối
trang bị vũ khí tiến vào trong những thành lũy công sự.
Thật nhiều cơ giới chiến thú dựa theo mệnh lệnh tiến vào trong mỗi chiến
trường.
Những xưởng công binh trong các căn cứ bắt đầu vận chuyển, thật nhiều cơ giới
chiến thú được lắp rắp trực tiếp vận ra tiền tuyến.
Mười hai Thánh Địa Thủ Hộ Giả cùng bốn mươi tám chiến hạm mà Nhạc Trọng lấy
được từ Cơ Giới hoàng thành đều đưa vào trong cuộc chiến, điên cuồng công kích
dị hình.
Lạc Thanh Thanh cũng điều khiển Bạo Phong chiến hạm chỉ huy Dực nhân bộ tộc
gia nhập chiến đoàn, giống như một tòa căn cứ không trung, không ngừng tiêu
diệt dị hình phi hành trên không.
Dưới sự điều động của Kỷ Thanh Vũ, toàn bộ Hoa Hạ cơ hồ vận dụng toàn bộ lực
lượng cùng đại quân dị hình chém giết, miễn cưỡng hình thành thế giằng co
trong thời gian ngắn, không đến nỗi rơi vào cục diện hạ phong.
Ba ngày sau, trong trận địa tại căn cứ Quảng Tây, vô số dị hình điên cuồng
tràn vào chiến trường.