Nhạc Trọng đưa ra vấn đề mấu chốt.
– Thăm dò chiến trường thì phân phối chiến lợi phẩm thế nào?
Bỉ Vưu Na sảng khoái đáp:
– Nếu như anh tìm được bảo vật thì nó là của anh, nếu là hợp lực thì dựa vào
cống hiến lớn nhỏ mà phân phối.
Nhạc Trọng tâm niệm khẽ động và đáp ứng.
– Tốt! Tôi gia nhập!
Nhiều người lực lượng lớn, Nhạc Trọng vốn cũng ý định chuẩn bị hoàn tất thì
tiến hành thám hiểm Mai Lạc chiến trường.
Bỉ Vưu Na nói:
– Ba ngày sau đó, vào một giờ sáng tại đế quốc Thang Sách, tụ hợp đỉnh Trần
Thang Sơn!
– Tốt!
Đế quốc Thang Sách chính là đế quốc biên cảnh xa xôi nhất của nhân loại, trong
phạm vi của đế quốc Thang Sách có rất nhiều đất hoang có dị tộc hỗn tạp lại.
Trong đất hoang dị tộc mọc lên san sát như rừng, chém giết nhau không dứt,
tranh đấu chủng tộc thậm chí có cường giả cửu giai tọa trấn, nếu như không
phải có cường giả thiên quốc thần thánh thur hộ, những dị tộc kia đã sớm hủy
đế quốc Thang Sách bao nhiêu lần rồi.
Trần Thang Sơn chính là đỉnh núi cao nhất của đế quốc Thang Sách, cao năm ngàn
mét.
Ngày hôm nay bốn người trên đỉnh núi không ngừng đi tới đi lui.
Trong bốn người có hai nam hai nữ, nam anh tuấn nữ xinh đẹp, mỗi người có khí
chất như là tiên tử, cực kỳ không tầm thường.
Một nam tử anh tuấn mặc trường bào xanh, trát búi tóc mang theo thanh kiếm sắp
vượt qua người, nói:
– Nhạc Trọng còn chưa tới?
Một anm tử mắt xanh, cái mũi có chút hồng, ăn mặc áo sơ mi trắng, quần thường
cười nói:
– Tất Phong, người ta có dị tượng long ngâm hổ khiếu, thiên tài yêu nghiệt
ngàn năm khó có một, tự nhiên phải có cái giá lớn!
Bỉ Vưu Na cười nhẹ nói một câu:
– A Trát Mạn, Tất Phong, hiện tại mới 9 giờ 56, còn chưa tới thời gian tụ
hợp.
Một nữ tử mang mắt kính, trên đầu đội cái mũ tròn màu trắng, mái tóc vàng như
thác nước rủ xuống vai, tướng mạo xinh đẹp tuyệt luân, khí chất hơi lạnh nói:
– Hiện tại nói cho đúng đã là 9 giờ 57, còn ba phút là tới giờ tụ hợp, thế
nhưng mà hắn hiện tại không có tung tích, nếu như hắn không có quan niệm đúng
giờ thì không đáng hợp tác, người đi muộn không phải là người đáng được tôn
trọng, trong đây toàn thánh tử, thánh tử, hắn là một thần sứ, hắn ngạo mạn vô
lễ như thế, tương lai hắn trở thành thánh tử thì chẳng phải cái đuôi vểnh lên
trời sao?
Nhạc Trọng có dị tượng long ngâm hổ khiếu đã kinh động rất nhiều người, nhưng
mà rất nhiều người nghiền răng nghiến lợi ghen ghét không cho là đúng.
Bốn người trên đỉnh Trần Thang Sơn này đều là thánh tử thánh nữ trong thiên
quốc thần thánh, bọn họ đều trải qua khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp, có vô
số kỳ ngộ cùng cơ duyên cho nên bọn họ rất tự tin vào mình, hiện tại Nhạc
Trọng lại bắt bọn họ chờ, trong nội tâm của bọn họ rất bất mãn.
Bỉ Vưu Na nhìn qua mấy người kia:
– An Ny, còn hai phút, nếu hắn không tới trong thời gian thì xong!
An Ny lạnh như băng nói:
– Là như thế!
– Tôi không có tới muộn!
Đúng lúc này một âm thanh như u linh vang lên trên đỉnh núi, nghe được giọng
của Nhạc Trọng, bốn cường giả trong Trần Thang Sơn lập tức thân thể căng cứng,
quay người lại qua nơi phát ra giọng nói, nhìn thấy Nhạc Trọng đi qua đây.
Bỉ Vưu Na nhìn qua Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười nói:
– Nhạc Trọng, ngươi lên núi lúc nào?
Còn sót lại ba thánh tử thánh nữ nhìn qua Nhạc Trọng, bọn họ muốn biết Nhạc
Trọng vì sao có thể vô thanh vô tức tới gần bọn họ, nhưng mà bọn họ không
ngừng dùng cảm giác thăm dò quanh Trần Thang Sơn, cho dù con kiến di động cũng
không thoát khỏi cảm giác của bọn họ, nhưng mà hết lần này tới lần khác Nhạc
Trọng vẫn vô thanh vô tức vòng qua sau lưng bọn họ, quả thực là đáng sợ hơn cả
u linh.
Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười nói:
– Dùng một ít thủ đoạn nhỏ, muốn làm mọi người kinh hỉ.
Bỉ Vưu Na chủ động giới thiệu cho Nhạc Trọng:
– Nhạc Trọng, tôi giới thiệu cho anh biết, đây là tây phương thàn điện thánh
nữ An Ny, còn đây là đông phương thần điện thánh tử A Trát Mạn, còn đây là nam
phương thần điện thánh tử Tất Phong ”
Nhạc Trọng khẽ cười nói:
– Mọi người khỏe! Tôi là Nhạc Trọng, thật cao hứng khi quen mọi người.
Tất Phong lãnh đạm nói:
– Nếu người đông đủ thì đi qua đi.
Nói xong Tất Phong đã bay về phương xa.
An Ny cùng A Trát Mạn nhìn qua Nhạc Trọng khẽ gậtđầu, sau đó cùng Tất Phong
bay về phương xa.,
– Chúng ta cũng đi thôi!
Bỉ Vưu Na cũng mang theo Nhạc Trọng bay vào trong đại hoang.
Đoàn người Nhạc Trọng vừa phi hành mấy trăm dặm thì bỗng nhiên Tất Phong dừng
lại, nhìn qua phương xa và tràn ngập ngưng trọng:
– Dừng một chút!
Bọn người Nhạc Trọng ngừng lại trên hư không, nhìn thấy cách đó mấy chục cây
số là một đám chiến hạm màu đen, trên chút ít chiến hạm màu đen có một thân
thể trên người có lân giáp đen bao phủ, mọc ra sừng dê rừng, sau lưng có đôi
cánh ác ma.
An Ny lạnh như băng nói:
– Là Hắc Ma tộc! Tổng cộng mười hai chiếc Hắc Ma chiến hạm. Đây là hạm đội
lớn, có được một quân đoàn chiến sĩ Hắc Ma tộc. Quân đoàn của Hắc Ma tộc bình
thường có hai tới bốn tên cường giả bát giai tọa trấn. Dựa theo lệ cũ bình
thường thì thống lĩnh quân đoàn Hắc Ma tộc chính là cao thủ bát giai của Hắc
Ma tộc. Mà quân đoàn của của Hắc Ma sử dung chiến hạm ở đại hoang, như vậy hẳn
là Liệp Nô Đoàn của Hắc Ma tộc.
Hắc Ma tộc chính là một phân chi lớn trong bốn đại tộc đàn. Chúng tàn bạo
hung ác, không thích làm việc, thích tình dục, chuyên môn săn bắc chủng tộc
khác về làm nô lệ của chúng.
A Trát Mạn nhíu mày nói:
– Tránh chúng không?
Nếu như chỉ một Hắc Ma chiến hạm, A Trát Mạn không ngại tiêu diệt chiến sĩ Hắc
Ma trên chiến hạm Hắc Ma này. Nhưng mà đây là hạm đội lớn, chênh lệch thực lực
của hai bên quá lớn.
– Đã gặp được thì đương nhiên là giết sạch chúng! Tôi đi trước một bước.
Nhạc Trọng nhìn thấy mười hai Hắc Ma chiến hạm trên bầu trời thì trong mắt có
chiến ý nóng rực, chân đạp hư không hóa thành hào quang bay thẳng về phía Hắc
Ma chiến hạm.
Nhạc Trọng mượn nhờ nguyên âm của Đổng Vũ Dao cho nên tấn chức cường giả bát
giai cao cấp, nhưng bởi vì như vậy tích súc nguyên khí tính mạng không còn,
hắn hiện tại cần bổ sung nhiều nguyên khí tính mạng, tự nhiên không có khả
năng buông tha những địch nhân này.
Chiến sĩ Hắc Ma tộc tố chất thân thể còn hơn xa nhân loại, săn giết những
chiến sĩ Hắc Ma tộc này Nhạc Trọng có thể có được nguyên khí tính mạng cực
lớn.
An Ny lạnh như băng nói:
– Hắn tiến lên! Làm sao bây giờ, Tất Phong?
Trong bốn cường giả, Tất Phong thực lực mạnh nhất, đã đạt tới bát giai đỉnh
phong chi cảnh, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào nửa bước cửu giai. Ba
cường giả còn lại chỉ đạt bát giai cao cấp, bởi vậy mơ hồ Tất Phong làm thủ
lĩnh.
Trong mắt Tất Phong hiện ra hào quang bất mãn, nói:
– Hạm đội Hắc Ma tộc nào dễ đối phó như vậy. Cho hắn ăn đau khổ, chờ hắn duy
trì không được chúng ta lại đi cứu hắn.
A Trát Mạn nhẹ nhàng cười nói:
– Cũng tốt, cho chúng ta xem người có thể dẫn phát dị tượng long ngâm hổ
khiếu là như thế nào.