Kiều Trì thịnh tình mời:
– Nhạc Trọng, trước khi anh vào cánh cửa không gian, cầu anh ở lại hoàng cung
nghỉ ngơi một ngày, đi vào hoàng cung của tôi chơi đùa, cho tôi tận tình địa
chủ chiêu đãi anh.
Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:
– Thế nhưng mà tôi đã đáp ứng Kiều Địch cùng Lệ Na phải đi vương phủ của bọn
họ rồi.
Kiều Trì nhìn qua Kiều Địch cùng Lệ Na và tràn ngập uy nghiêm ra lệnh:
– Kiều Địch, Lệ Na, hai người phải chiêu đãi Nhạc Trọng ở hoàng cung.
Kiều Địch cùng Lệ Na hai người chỉ có thể đáp ứng:
– Vâng! Phụ vương!
Kiều Trì nhìn qua Nhạc Trọng cười cười nói:
– Đi thôi!
Nhạc Trọng mỉm cười, mang theo Ái Toa đi theo Kiều Trì vào hoàng cung.
Kiều Trì bất động thanh sắc nhìn qua Ái Toa bên người Nhạc Trọng và cười nói:
– Nhạc Trọng, đây là nữ nhân của anh sao?
Ái Toa khuôn mặt đỏ lên, có chút khiếp đảm giải thích:
– Bệ hạ, tôi không phải nữ nhân của Nhạc Trọng!
Đối với Ái Toa mà nói, Kiều Trì chính là hoàng đế bệ hạ cao cao tại thượng của
đế quốc Tây Lỗ Tư, được vô số người kính ngưỡng và sùng bái, nàng từ khi còn
bé đã nghe qua câu chuyện truyền kỳ Kiều Trì sáng tạo đế quốc Tây Lỗ Tư, bây
giờ gặp chân thân làm cho nàng không biết làm thế nào cho phải.
Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười cười, cũng không nói thêm gì.
Kiều Trì trước khi sáng tạo đế quốc Tây Lỗ Tư hắn xuất thân bình dân, trải qua
vô số mồ hôi và máu mới xây dựng lên đế quốc Tây Lỗ Tư, bản thân của hắn cũng
là nam nhân có mỵ lực mười phần, một khi buông tư thái chủ động kết giao với
Nhạc Trọng thì song phương nói chuyện rất vui vẻ.
Tuy Kiều Trì không phải thiên tài yêu nghiệt như thánh tử thánh nữ, nhưng mà
hắn là chiến sĩ bát giai vô cùng cường hoành, địa vị trong thiên quốc thần
thánh cũng không thấp, cũng biết nhiều bí văn của Thiên Thần Đại Thế Giới.
Thiên Thần Đại Thế Giới vô cùng rộng lớn, có vô số chủng tộc sinh tồn, có cửa
không gian liên thông với tám trăm thế giới, có nhiều cường giả cửu giai.
Trong Thiên Thần Đại Thế Giới này chủng tộc san sát như rừng, cao thủ nhiều
như mây, cường giả như mưa, nhưng mà tổng thể lại phân chia thành bốn tộc đàn
lớn.
Trong bốn tộc đàn lớn đó chia thành Nhân tộc, biến dị thú tộc, bộ tộc ăn thịt
người, Ma tộc.
Trong bốn chủng tộc này Ma tộc thực lực mạnh nhất, Nhân tộc thực lực yếu nhất,
biến dị thú tộc thực lực thứ hai, bộ tộc ăn thịt người thực lực xếp thứ ba.
Mỗi một tộc bầy do vô số chủng tộc tạo thành, mà cự nhân ăn thịt người chính
là một tộc trong bộ tộc ăn thịt người, mà A Tu La nhất tộc chính là đại tộc
trong Ma tộc.
Trong bốn chủng tộc này mấy trăm vạn năm qua tranh đoạt tài nguyên, tranh
đoạt bảo vật, vì đột phá bình cảnh siêu thoát lồng giam cho nên không ngừng
chinh chiến, chết tổn thương thảm trọng, kết xuống vô số huyết cừu.
Vì lực lượng của cả chủng tộc, Nhân tộc sáng lập thiên quốc thần thánh, đây là
tổ chức do cường giả nhân loại tạo thành, tập hợp rất nhiều tinh anh của nhân
loại, hiện tại miễn cưỡng đứng vững bước chân trong Thiên Thần Đại Thế Giới.
Trong nhân tộc có thiên quốc thần thánh, bộ tộc ăn thịt người cũng có thực
nhân thần điện, Ma tộc có được Vạn Ma điện, biến dị thú tộc lại cũng chỉ có
liên minh thú tộc.
Trừ bốn tộc đàn này ra, trong Thiên Thần Đại Thế Giới vô cùng rộng lớn này còn
có vô số chủng tộc trung lập, những chủng tộc trung lập này không có gia nhập
vào huyết chiến của bốn đại tộc, tự sống một mình.
Đồng thời trong Thiên Thần Đại Thế Giới có vô số cấm địa cường đại, những cấm
địa này có truyền thuyết nói rằng là nơi các cường giả bán thần và thập giai
chiến đấu tạo thành, ngay cả cường giả cửu giai tiến vào vẫn có thể vẫn lạc.
Trong một ít cấm địa cơ hồ mỗi một cấm địa đều có nhiều bảo vật, có lực lượng
ấn ký của cường giả thập giai, bởi vậy mỗi một năm đều có nhiều cường giả tiến
vào trong cấm địa lịch lãm.
Rất nhiều người vẫn lạc trong cấm địa, hằng năm cũng có vô số người đạt được
chỗ tốt, đột phá bình cảnh thành bá chủ một phương.
Kiều Trì nhìn qua Nhạc Trọng nhiệt tình mời mọc.
– Hiện tại là thời gian ăn cơm, Nhạc Trọng, chúng ta cùng ăn ngon một lần.
Kiều Trì sống hơn một nghìn năm, tuy hắn vẫn khôi hài nhưng biết đúng mực,
hiểu tiến thối, diệu ngữ hàng loạt, đồng thời trước mặt Nhạc Trọng hắn thu
liễm khí thế bá vương của mình, mang cho người ta cảm giác như tắm trong gió
xuân, Kiều Trì tận lực kết giao, Nhạc Trọng cũng kết thành người quen không
tệ.
Nhạc Trọng cười nói:
– Tốt!
Kiều Trì cười thần bí nói:
– Tôi sẽ dẫn anh đi tới nơi thú vị, cho anh hưởng thụ một phen.
Nói xong Kiều Trì mang theo Nhạc Trọng rời khỏi hoàng cung, đi vào một nơi
cách hoàng cung không xa, đây là một nơi tổ chức siêu cấp yến hội.
Kiều Trì sau khi mang mặt nạ lên, lại ném một mặt nạ cho Nhạc Trọng:
– Đến rồi, cái này cho anh!
Hai nữ nhân viên dáng người xinh đẹp đi ra tiếp đón hai người.
– Hai vị tiên sinh, xin lấy thẻ hội viên ra.
Kiều Trì nhẹ nhàng cười cười, mang thẻ bạch kim đưa cho nữ phục vụ.
Nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp sau khi nhìn thấy thẻ bạch kim thì sắc mặt biến
đổi, càng thêm cung kính.
– Ngài là khách quý đỉnh cấp của trụ sở, mời đi theo tôi!
Được sự dẫn dắt của nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp này, Nhạc Trọng hai người đi
vào trong.
Kiều Trì mang theo Nhạc Trọng đi vào sâu trong sảnh, đi lên lầu hai và tiến
vào cái rạp.
Vừa tiến vào trong rạp thì có một thiếu nữ xinh đẹp mang các loại đồ ăn khó
gặp vào trong, cung cấp cho Nhạc Trọng cùng Kiều Trì hưởng dụng.
Kiều Trì tiện tay cầm một quả trái cây lên, sau đó chỉ xuống dưới nói:
– Nhạc Trọng, chắc hẳn anh đang hết sức tò mò tại sao tôi dẫn anh vào đây.
Nhạc Trọng nhìn qua phía dưới, chỉ thấy rất nhiều trai gái mang theo mặt nạ
đang đứng nói chuyện với nhau.
Trong đại sảnh bên dưới có sàn múa, có từng đôi nam nữ nhảy múa với nhau.
– Nhạc Trọng, ở dưới đều là quý tộc của đế quốc Tây Lỗ Tư, đây là nơi các quý
tộc tìm kiếm kích thích, chỉ cần nam nhân vừa mắt nữ nhân nào thì đi vào gian
phòng làm việc với nhau, bởi vì mang đeo mặt nạ cho nên không ai biết thân
phận của ai, trên thực tế ở chỗ này tôi có thể biết rõ ai với ai, đôi nam nữ
này, nữ nhân kia chính là vợ của Ốc Đốn hầu tước, cùng nàng và chồng nàng Ốc
Đốn hầu tước đã hẹn hò ở đây không dưới mười lần, ha ha, thật không ngờ người
cho Ốc Đốn hầu tước đội nón xanh mười lần chính là cha của hầu tước, ha ha,
thật thú vị!!
Kiều Trì vung tay lên, mặt nạ của người bên dưới biến mất không thấy gì, hắn
chỉ trỏ vào đám người và cười vang.
Nhạc Trọng ở bên cạnh nghe thấy thì hiểu được Kiều Trì người này có ham mê
rình coi các quý tộc dâm dục với nhau, hắn không có hứng thú với nhục dục, chỉ
có hứng thú với đồ ăn.
Kiều Trì khẽ mĩm cười nói:
– Nhạc Trọng, nữ nhân phía dưới đều là quý tộc, không ít người là đại quý tộc
thân phận tôn quý, anh vừa ý người nào thì tùy tiện chọn vào đây, các nàng
tuyệt đối không cách nào kháng cự lệnh của người trong ghế lô này đâu.