Nhưng mà ở trước mặt hậu điện này Nhạc Trọng có thể dựa vào chỉ chính là bản
thân mình cộng thêm thủ hạ Giao Ngạc Vương mới thu phục được.
Nhạc Trọng nhìn qua tòa tháp màu vàng trước mặt, sắc mặt biến hóa mấy lần mới
hít sâu một hơi, giọng của hắn như lôi đình vang lên trong hậu điện.
– Nhạc Trọng ở đây, thỉnh người trong hậu điện chiến một trận.
– Nhạc Trọng ở đây, thỉnh người trong hậu điện chiến một trận.
“…”
Giọng của Nhạc Trọng vang vọng như sấm truyền ra cả tòa thành.
Nghe được Nhạc Trọng rống to thì chiến sĩ trong tòa thành sững sờ, lúc này lập
tức có rất nhiều hiến sĩ hống lao tới bao vây Nhạc Trọng.
– Nhạc Trọng!
– Đó là Nhạc Trọng đệ nhất cường giả trên lục địa, không ngờ hắn dám thành
trì của chúng ta khiêu chiến hải thần bệ hạ, đúng là đáng chết.
– Nhạc Trọng, chính là Nhạc Trọng thủ lĩnh của khựa.s
– Không ngờ đệ nhất cường giả của nhân loại tới đây khiêu chiến bệ hạ, tôi
phải đi lên đánh chết tên này mới được.
“…”
Nghe được Nhạc Trọng nói như sấm thì những tên chiến sĩ hống hưng phấn mà
cuồng bạo, bọn chúng lập tức chen chúc lao thẳng qua bên này.
Sau khi hống tiến hóa ra trí tuệ, mới bắt đầu thì còn tỉnh tỉnh mê mê, nhưng
mà sau khi chúng tiến hóa một thời gian ngắn thì thiên phú của chúng rất mạnh,
cùng với nhân ngư nhất tộc bắt rất nhiều nô lệ nhân loại, thu thập rất nhiều
tình báo của nhân loại, chúng biết rõ đệ nhất cường giả trên lục địa chính là
Nhạc Trọng.
Nghe được Nhạc Trọng nói muốn khiêu chiến thần linh trong lòng của bọn chúng,
những tên chiến sĩ hống lập tức cuồng bạo lên, muốn chém giết Nhạc Trọng.
A Gia Địch vẫn ẩn giấu vô cùng ẩn mật thì lúc này có chút hổn hển vọt tới bên
người Nhạc Trọng và gào lên:
– Nhạc Trọng, anh điên rồi sao? Đáng chết, làm vậy chúng ta không phải bại lộ
sao?
Lai Vi cũng bộ dáng không dám tin nhìn qua Nhạc Trọng, nàng không thể nào nghĩ
tới Nhạc Trọng lại ở trong phạm vi thế lực của đối phương gào to thân phận của
mình.
Sau khi rống lên thì ý niệm của Nhạc Trọng hiểu rõ, khí tức trong người thông
suốt, không còn một tia ức khí gì đó, mà chuyển biến thành một đạo hào khí
không tên.
Sau khi thế giới bắt đầu biến dị, Nhạc Trọng không ngừng đau khổ giãy dụa,
tiến hóa và đối mặt với địch nhân cường đại quá mức, hắn khi đó chỉ tạm lánh
mũi nhọn, thậm chí còn không ít lần thỏa hiệp với địch nhân.
Mỗi một lần Nhạc Trọng tiến vào khu vực của địch đều cẩn thận từng chút, cẩn
thận làm việc, đó là bởi vì thực lực của hắn quá mức nhỏ yếu, nhưng mà hiện
tại hắn tiến hóa thành cường giả bát giai, cơ hồ thiên hạ vô địch, tâm tính
của hắn cũng bắt đầu sinh ra biến hóa.
Nếu muốn trở thành cường giả đỉnh phong, nhất định phải có được trái tim bất
khuất, dùng lực lượng của mình đạp nát chông gai, tiêu diệt tất cả cường giả
của địch nhân, sau khi Nhạc Trọng rống một tiếng đã hiểu rõ nhiều chuyện.
Trong hậu thành này cao thủ nhiều như mây, cường giả như mưa, còn có địch nhân
không rõ, không cẩn thận thì Nhạc Trọng sẽ vẫn lạc, dù thế thì hắn vẫn không
thèm quan tâm, thầm nghĩ muốn chính thức chiến đấu với cường giả một trận, bức
ra tiềm lực lớn nhất của mình.
Nhạc Trọng nhìn qua A Gia Địch và thản nhiên nói:
– A Gia Địch, tôi biết rõ anh là đệ nhất cường giả của Hà Lan, là chủ nhân
của ấn ký hệ thống thần ma, nếu như anh sợ hãi thì hiện tại có thể tự mình rời
khỏi đây, tôi biết thực lực của anh không khó thoát ra ngoài.
Bỗng nhiên sắc mặt A Gia Địch biến đổi, nhìn qua Nhạc Trọng gào thét một
tiếng, trực tiếp chui vào trong hẻm nhỏ của hậu thành, mấy lần chớp động đã
biến mất không thấy nữa.
– Tên điên, mày là kẻ điên, tao sẽ xem mày chết thế nào!
Có được ấn ký hệ thống thần ma, hơn nữa còn có thể sống sót từ thế giới thứ
hai trở về thì không ai là kẻ đơn giản, mỗi người đều nắm giữ bí mật, có bổn
sự tránh né cừu gia, nếu không ở thế giới thứ hai thì hắn đã bị cường giả của
Hấp Huyết Quỷ Thực Nhân Quỷ xé xác rồi.
Ánh mắt Lai Vi phức tạp nhìn qua Nhạc Trọng, thân hình lóe lên cũng biến mất
trong hẻm nhỏ.
Ở phương xa Ba Tắc Nhã nhìn qua Nhạc Trọng hào khí ngất trời, vô cùng bá đạo,
xem ngàn vạn chiến sĩ hống như con kiến, trong mắt đẹp hiện ra vẻ tán thưởng:
– Tên nhân loại Nhạc Trọng này dũng khí mười phần, cũng xem như một nhân vật,
đáng tiếc, sẽ chết!
Trong chiến sĩ hống cường giả vi tôn, chúng cũng sùng bái kính ngưỡng những
nhân vật cường hoành, hào khí ngất trời, tuy là địch nhân nhưng Ba Tắc Nhã vẫn
phải thưởng thức Nhạc Trọng.
– Nhân loại, điện hại khôn phải là kẻ mày có thể mạo phạm, đi chết đi!
Một tên lục giai Kiếm Ngư nổi giận gầm lên một tiếng, điểm chân một cái và
dùng tốc độ gấp năm lần tốc độ âm thanh lao thẳng tới trước, mang theo khí tức
nóng rực lao thẳng qua Nhạc Trọng.
Lục giia Kiếm Ngư này hóa thành lợi kiếm ra khỏi vỏ, đây là đòn sát thủ của
hắn, chỉ một cái đâm này là có thể diệt sát không biết bao nhiêu cường giả lục
giai.
– Diệt!
Nhạc Trọng nhìn qua lục giai Kiếm Ngư này và bắn ra một chỉ, một đạo nguyên
khí như kiếm đâm vào thân thể lục giai Kiếm Ngư, từ đó phá vỡ nó, chém thành
hai nửa, máu tươi và nội tạng rơi vãi ra ngoài.
– Lợi hại!
– Kiếm Ngư Đại tướng đã chết! Nhân này này bổn sự thật mạnh.
“…”
Nhìn thấy lục giai Kiếm Ngư bị Nhạc Trọng diệt sát trong nháy mắt, đám chiến
sĩ hống chung quanh nhìn qua Nhạc Trọng không dám có chút khinh thường nào cả.
Lục giai Kiếm Ngư bị diệt, cho dù là cao thủ nhất đẳng thì Nhạc Trọng miểu sát
trong nháy mắt, sao đó chiến lực Nhạc Trọng khủng bố.
Ba Tắc Nhã nhìn qua Nhạc Trọng diệt sát Kiếm Ngư đại tướng trong nháy mắt,
thân thể mềm mại có chút rung rung, trong mắt hiện ra hưng phấn và tiếc hận:
– Ngay cả Kiếm Ngư đại tướng cũng bị miểu sát, Nhạc Trọng quả nhiên cường
hoành, tôi thích, đáng tiếc hắn là nhân loại.
– Nhân loại quá lợi hại, mọi người cùng xông qua, diệt hắn, không cho hắn
quấy nhiễu bệ hạ.
Một tên hống nói, đồng thời trực tiếp phát động thiên phú dị bẩm, đại hé
miệng, một đạo thiểm điện bắn vào người Nhạc Trọng.
Tên chiến sĩ hống này rống to một tiếng, thoáng cái vô số tên chiến sĩ hống tự
bạo, vô số hống sử dụng thiên phú dị năng của bản thân, trực tiếp công kích
Nhạc Trọng.
– Nếu đã muốn chết thì chết đi!
Ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng, vung tay lên và ba mươi sáu đạo huyết quang
bắn thẳng ra ngoài, đón gió trướng lên, hóa thành ba mươi sáu huyết vụ.
Vô số huyết vụ bắn thẳng ra ngoài, những nơi huyết vụ bay qua thì xuất hiện vô
số thây khô, đồng thời huyết vụ tà ác lại nhiều hơn một phần.
Trong một chớp mắt Nhạc Trọng đã diệt sát mấy vạn chiến sĩ hống, đồng thời
huyết vụ bốc lên cuồn cuộn, mùi máu tươi nồng đậm khuếch tán ra chung quanh.
Nhạc Trọng tinh thông đủ loại bí thuật, nhưng mà bí thuật thao túng huyết dịch
này là tà dị nhất, đối phó sinh mệnh thể cấp thấp quá hiệu quả, lực sát thương
cực lớn, phạm vi sát thương cũng cực lớn, đồng thời tiêu hao lực lượng nhỏ
khống chế nó lại cực lớn, dùng thực lực của Nhạc Trọng thì đồ sát trăm vạn
sinh vật chỉ là chuyện dễ dàng.