– Làm sao có thể? Tam Đầu Giao thú đại nhân vĩ đại vậy mà chết rồi!
– Hắn còn là nhân loại sao? Nhân loại làm sao còn khủng bố hơn cả quái vật
vậy? Thậm chí ngay cả thần thủ hộ của tộc ta cũng bị giết?
“…”
Những tên chiến sĩ hống nhìn thấy Nhạc Trọng đánh chết Tam Đầu Giao thú bát
giai thần thủ hộ tộc của chúng, một đều trợn mắt há hốc mồm, lâm vào hoảng sợ
không dám tin.
Tam Đầu Giao thú chính là đòn sát thủ mạnh nhất của hống, tương đương với
thiên tai di động, chỉ cần nó nguyện ý là có thể tạo ra phong bạo khủng bố
trên biển, hoành hành bá đạo, tung hoành vô địch, nhưng mà tồn tại như vậy bị
Nhạc Trọng đánh chết, Nhạc Trọng mạnh có thể nghĩ.
Cưỡng ép đánh giết Tam Đầu Giao thú xong, Nhạc Trọng hư không một trảo, một
đạo lực lượng ngưng tụ trong hư không, trực tiếp bắt nhân ngư hoàng nữ kéo tới
trước mặt của hắn.
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hải Hoàng Thạch của nhân ngư hoàng nữ, hắn vung
tay lên, một đạo nguyên khí nhiếp Hải Hoàng Thạch vào trong tay của mình:
– Đây là bí bảo của nhân ngư nhất tộc sao?
Viên Hải Hoàng Thạch vừa vào trong tay Nhạc Trọng, một đạo lực lượng ôn nhuận
như nước rót vào thân thể Nhạc Trọng, cường hóa thân thể của hắn.
Nhạc Trọng cẩn thận đánh giá Hải Hoàng Thạch này, chỉ thấy trong Hải Hoàng
Thạch có khắc rất nhiều phù văn vô cùng huyền ảo, hắn chỉ nhìn qua phù văn là
có thể cảm giác được lực lượng pháp tắc thủy hệ không ngừng lưu chuyển bên
trong, đồng thời trừ pháp tắc thủy hệ ra, bên dưới Hải Hoàng Thạch còn khắc
một ít phù văn vô cùng kỳ lạ.
Nhạc Trọng nhìn qua những phù văn này, chợt toàn bộ pháp tắc này dung hợp vào
trong người:
– Những phù văn này trừ pháp tắc thủy hệ ra, có lẽ chính là mấu chốt hợp
thể với biến dị thú.
Trình độ tiến hóa của Nhạc Trọng ngày càng cao, ngộ tính và trí tuệ của hắn
ngày càng mạnh, ảo diệu của Hải Hoàng Thạch thì cường giả dưới lục giai không
thể nào hiểu được, thời điểm hắn chỉ là thất giai chỉ lĩnh ngộ một phần nhỏ,
mà khi hắn tiến hóa đến bát giai thì có thể dễ dàng lĩnh ngộ ảo diệu ẩn chứa
trong Hải Hoàng Thạch.
Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua Hải Hoàng Thạch, thoáng cái hiểu rõ công dụng của
Hoàng Thạch này.
– Hải Hoàng Thạch này trừ pháp tắc phù văn ra, nó còn là kết tinh của nguyên
khí thượng đẳng, có thể bị mình hấp thu.
Nguyên khí cũng có nhiều chủng loại, nguyên khí tính mạng chính là huyết nhục
sinh mạng thể khi còn sống mới có, đối với sinh vật tiến hóa mà nói thiên địa
nguyên khí thượng đẳng chính là đại bổ vật, rất nhiều tu luyện giả thu nạp
thiên địa nguyên khí trong trời đất, sau đó không ngừng làm tinh khiết nó hơn,
hóa thành nguyên khí cho mình dùng, không ngừng tiến hóa lên, trừ chuyện đó ra
thiên địa nguyên khí thượng đẳng tinh khiết cực điểm có thể ngưng tụ thành bảo
vật, đối với cường giả mà nói những hợp thể kết tinh này cũng là mỹ thực giúp
mình tiến hóa.
– Không muốn!
Nhân ngư hoàng nữ lúc này đang rên rỉ, Nhạc Trọng một trảo cầm lấy Hải Hoàng
Thạch và trực tiếp bóp nát, đại lượng nguyên khí tinh thuần tiến vào trong
người của hắn.
Nguyên khí tinh thuần trong Hải Hoàng Thạch rót vào trong thân thể của Nhạc
Trọng, không ngừng cường hóa lực lượng của hắn, trong Hải Hoàng Thạch ẩn chứa
nguyên khí cực kỳ khổng lồ, chính là thứ giúp Nhạc Trọng tăng lên tới bát giai
sơ cấp đỉnh phong, lực lượng tiến thêm nửa thành.
Lúc này có được thần ma thể tam giai, lực lượng ủa Nhạc Trọng đã khủng bố tới
cực điểm, có thể tăng nửa thành là chuyện rất khó có được.
– Hoàng nữ điện hạ bị nhân loại kia bắt rồi!
– Mọi người cùng nhau xông lên, giết nhân loại kia!
“…”
Những tên chiến sĩ hải tộc cuống lên, tuy nhiên khiếp sợ lực lượng khủng bố
của Nhạc Trọng nhưng mà bọn họ nhanh chóng khôi phục lại, lập tức xông qua
phía Nhạc Trọng.
– Diệt!
Ánh mắt Nhạc Trọng nhìn quét mắt qua đám chiến sĩ hải tộc này, ánh mắt lạnh
như băng, tiện tay vỗ một cái và bàn tay nguyên khí khổng lồ ngưng tụ lại và
vỗ xuống, đập chiến sĩ hải tộc bên dưới thành thịt vụn.
Đại lượng chiến sĩ hải tộc chết thì rất nhiều tên khác xông lên, chúng hung
hãn không sợ chết.
Nhạc Trọng nhìn qua đám chiến sĩ hải tộc trước sau tiến lên không ngừng thì
nhíu mày, nhìn qua nhân ngư hoàng nữ ra lệnh:
– Cho bọn họ đầu hàng, bằng không tao sẽ giết sạch bọn chúng!
Ánh mắt nhân ngư hoàng nữ cừu hận nhìn qua Nhạc Trọng, dùng giọng nói đầy nộ
khí nói:
– Cho dù tất cả mọi người chết đi thì sao, chúng tao khi còn là hài tử đã
được dạy bảo không được sợ hãi và phải giết sạch nhân loại, số lượng chiến sĩ
hống dùng hàng tỉ mà tính toán, lúc này chỉ mang theo một phần nhỏ thôi, nhân
loại bọn mày sẽ bị hủy diệt, hải tộc sẽ thống trị thế giới này.
Trí tuệ của nhân ngư nhất tộc rất xuất chúng, còn thông minh hơn nhân loại
bình thường không ít, các nàng các nàng có thể nhanh chóng học được các ngôn
ngữ khác nhau.
– Tốt! Các người không đầu hàng thì giết sạch.
Ánh mắt Nhạc Trọng phát lạnh, không hề nói nhảm, trực tiếp vỗ tay một cái, một
đạo huyết quang phóng lên trời, sau khi bay lên cao thì hóa thành mây máu.
Đám mây máu hình thành thì thiên địa nguyên khí bị cuốn lên, rót vào trong mây
máu, kế tiếp từng giọt mưa máu không ngừng rơi xuống đất.
Một giọt máu nhỏ rơi lên lưng của con tôm lớn, con tôm biến dị này hóa thành
thây khô, cuối cùng giọt huyết dịch bằng ngón tay cái hiện ra lại bay lên bầu
trời.
Vô số biến dị thú nhao nhao bị mưa máu hút thành thây khô, cuối cùng nhất biến
thành vô số cỗ thi thể, trên bầu trời lại ngưng tụ ra vô số giọt máu, chúng
càng hấp thu càng biến lớn.
Nhân ngư hoàng nữ tận mắt nhìn thấy vô số chiến sĩ hải tộc bị hút thành thây
khô trong mưa máu, không nhịn được kêu lên thê lương thảm thiết, hai mắt của
nàng đầy tức giận.
– Không!
Mưa máu giống như một con quái vật chuyên thu hoạch tính mạng, nơi nào có mưa
máu đi qua thì nơi đó có vô số thây khô xuất hiện, giống như ma quỷ.
Nhân ngư hoàng nữ nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, lớn tiếng nguyền rủa:
– Nhân loại, thủ đoạn của mày độc ác như vậy, hải tộc chúng tao tuyệt đối
không buông tha cho mày, chúng tao sẽ giết sạch nhân loại.
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, tay phải ngưng tụ một đạo lực lượng
chấn vào đầu Nhân Ngư hoàng nữ, làm cho Nhân Ngư hoàng nữ ngất đi, đồng thời
một khôi lỗi chi phù tiến vào đầu của Nhân Ngư hoàng nữ:
– Muộn rồi! Mày không chờ tới ngày đó được, thành thành thật thật làm nô lệ
của tao đi!
Không lâu sau Nhân Ngư hoàng nữ tỉnh lại, dịu dàng đứng trước mặt Nhạc Trọng
và phong tình vạn chủng thi lễ với Nhạc Trọng.
– Bái kiến chủ nhân!
Khóa nguyên khí cuốn Cao Hà tới bên người Nhạc Trọng, nàng nhìn thấy Nhân Ngư
hoàng nữ dung nhan tuyệt thế thì trong mắt cũng phải hiện ra thần thái hâm mộ
và ghen ghét:
– Đúng là mỹ lệ!
Cao Hà cũng là thiếu nữ nhân loại xuất chúng, nàng gần đầy tự ngạo với sắc đẹp
của mình, nhưng mà ở trước mặt Nhân Ngư hoàng nữ thì nàng kém hơn quá nhiều,
chỉ có thể trở thành lá xanh phụ trợ cho sắc đẹp và cao quý của Nhân Ngư hoàng
nữ.