Tinh Băng Vân chính là cường giả bát giai hàng thật giá thật, có nàng tọa trấn
thì địa cầu sẽ có thêm vương bài. Nếu như nàng có dị tâm, Nhạc Trọng át chủ
bài ra hết cũng có thể liều lưỡng bại câu thương, thậm chí trấn áp nàng.
Sau khi đưa ra quyết định thì Tinh Băng Vân mang theo cường giả Tinh La nhất
mạch đi theo bên cạnh Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng trở về ngôi nhà tạm thời của mình, mang theo Nguyệt Ảnh ba nữ và
nhiều nữ nhân nô lệ nhân loại sau đó đi ra bên ngoài.
Bỗng nhiên lúc này có một tên cường giả thú nhân nhất tộc thân trâu, sau lưng
mọc ra một đôi ưng cánh mang theo một dám bộ hạ ngăn cản trước người Nhạc
Trọng, khuôn mặt bất thiện quát hỏi:
– Chờ một chút, các người muốn đi đâu? Tại sao không đi công kích những người
máy trí tuệ nhân tạo kia tạo ra hỗn loạn hả?
Nhạc Trọng nhướng mày, tiến lên quát một tiếng:
– Tránh ra, muốn công kích Cơ Giới hoàng thành thì các người làm đi, tránh
cho cho chúng tôi đi!
Lúc này Cơ Giới hoàng thành đang chống lại Cửu Đầu Long Ưng trên cao, đây
chính là cơ hội đào thoát tốt nhất, Nhạc Trọng không muốn lãng phí một phút
nào ở nơi đây cả.
Phải biết rằng Cơ Giới hoàng thành này chính là một kiện bảo vật có thể chống
lại cường giả cửu giai đấy, như không phải bị Cửu Đầu Long Ưng chế trụ toàn bộ
lực lượng thì bọn người Nhạc Trọng sẽ bị trấn áp tại chỗ, không thể gây ra
sóng gió nào.
Cho dù toàn bộ nô lệ trong Cơ Giới hoàng thành này cùng lúc sinh ra bạo loạn
cũng không có khả năng ngăn cản được Cơ Giới hoàng thành trấn áp. Đây chính là
sự khủng bố của Cơ Giới hoàng thành.
– Lâm trận bỏ chạy, chết!
Tên thân trâu hai cánh ưng là cường giả thất giai của Ưng Ngưu Nhân nhất tộc,
hung quang trong mắt của nó lóe lên, duỗi bàn tay ra hóa thành ưng trảo giống
như quỷ mị xuất hiện trước mặt của Nhạc Trọng, nó chụp một trảo vào đầu của
Nhạc Trọng, nó muốn giết người lập uy.
Ưng Ngưu Nhân nhất tộc dùng tốc độ và lực lượng mà trứ danh, chúng trong cường
giả thất giai lấy lực lượng, cận chiến tung hoành không cố kỵ. Trong không
gian gần mà bị chúng đánh lén thì dù là cường giả nhân loại cùng giai cũng
không ngăn cản được.
Ưng Ngưu Nhân trong cường giả thất giai cũng là cường giả nổi bật, nó đột
nhiên tập kích cũng vô cùng đáng sợ, cho dù thánh chủ thánh địa trong cự ly
ngắn này bị đánh lén thì tỷ lệ vẫn lạc cũng cao tới năm thành.
Sắc mặt Nguyệt Ảnh ba nữ bỗng nhiên đại biến, nghẹn ngào kêu lên:
– Coi chừng, chủ nhân!
Sắc mặt bọn người Thanh tiểu thư đại biến, như lâm đại địch.
Chỉ có Tinh Băng Vân vẫn mỉm cười nhạt mà thôi, có chút hăng hái đánh giá Nhạc
Trọng bên này ứng phó như thế nào.
– Thực là muốn chết! Tao vừa vặn thiếu mấy nô lệ thất giai! Mày làm nô lệ của
tao là được rồi.
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, trực tiếp dùng Cầm Long Thủ trấn áp
con Ưng Ngưu Nhân này. Một đạo khí kình hình trảo rồng chụp thẳng vào Ưng Ngưu
Nhân trước mặt này, trực tiếp trấn áp Ưng Ngưu Nhân này như con kiến xuống
đất, không cách nào nhúc nhích.
Ưng Ngưu Nhân thất giai này bị trấn áp đè xuống đát thì khuôn mặt vặn vẹo, lớn
tiếng gào thét:
– Làm sao có thể? Mày chỉ là một tên nhân loại mà thôi, làm sao có thể mạnh
mẽ như vậy được?
Thân thể nhân tộc gầy yếu đã được cường giả các tộc công nhận, thất giai chi
cảnh còn không bằng những dị tộc khác. Ưng Ngưu Nhân thất giai bị Nhạc Trọng
trấn áp cho nên nó quả thực không thể tin, căn bản không muốn tin vào chuyện
mình nhìn thấy.
Trừ Tinh Băng Vân ra thì mọi người còn lại đồng loạt biến sắc, cơ hồ không thể
tin vào mắt của mình nữa.
Nguyệt Ảnh ba nữ trong mắt hiện ra thần thái sùng bái, trong nội tâm càng ái
mộ và kính ngưỡng Nhạc Trọng thêm một bước nữa.
– Chủ nhân quả nhiên lợi hại. Chiến lực ngập trời, thiên hạ vô địch.
– Ha ha! Không có gì không có khả năng? Lực lượng của nhân loại há có thể do
đám dị tộc bọn mày đánh giá chứ, biến thành nô lệ của tao đi!
Hung quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên rồi biến mất, hắn một cước đạp lên đâu
của Ưng Ngưu Nhân thất giai này, lực lượng khủng bố bạo phát làm cho con Ưng
Ngưu Nhân này ngất đi.
Đồng thời một tấm khôi lỗi phù thất giai từ trong lòng bàn chân của Nhạc Trọng
rót vào đâu của Ưng Ngưu Nhân này.
– Thả đại nhân nhà tao ra!
Nhìn thấy Nhạc Trọng dễ dàng trấn áp Ưng Ngưu Nhân thất giai thì trong mắt mấy
trăm tên Ưng Ngưu Nhân chung quanh kinh hãi, bọn chúng điên cuồng nhìn qua
Nhạc Trọng và thét lên.
– Gục toàn bộ đi!
Nhạc Trọng nhìn quét qua mấy trăm tên Ưng Ngưu Nhân trươc mặt, hàn quang trong
mắt quét qua và trực tiếp phát động sóng trọng lực khủng bố, làm cho đám Ưng
Ngưu Nhân này nằm rạp trên đất không nhúc nhích.
Trong một chớp mắt mấy trăm Ưng Ngưu Nhân giống như bị một ngọn núi lớn áp lên
ngươi của mình. Trực tiếp bị ép tới mức xương cốt rung động ken két, thân bất
do kỷ trực tiếp bị áp nằm rạp trên đất, cơ hồ không có tên nào nhúc nhích
được, cũng chỉ có mười tên Ưng Ngưu Nhân lục giai là còn di động được, nhưng
mà di động của chúng giống như con rùa đang bò vậy.
Nhạc Trọng vung tay lên. Một đạo huyết quang lóe lên và cuốn qua mấy trăm tên
Ưng Ngưu Nhân trước mặt.
Trong một chớp mắt mấy trăm tên Ung Ngưu Nhân kia đã bị huyết quang thôn phệ
hoàn toàn, trực tiếp biến thành mấy trăm thây khô.
Nhìn thấy mấy trăm tên Ưng Ngưu Nhân trực tiếp bị huyết quang hút thành thây
khô. Thanh tiểu thư và cường giả Tinh La nhất mạch lập tức biến sắc:
– Thật là lợi hại!
Dùng thủ đoạn khủng bố của Nhạc Trọng, nếu không phải có Tinh Băng Vân tọa
trấn thì chỉ cần hắn phất tay một cái đủ để tiêu diệt đám người bọn họ bên này
rồi.
Chỉ chốc lát tên Ưng Ngưu Nhân thất giai bị Nhạc Trọng trấn áp đứng dậy, nó
cung kính nhìn qua Nhạc Trọng:
– A Lạp Lý bái kiến chủ nhân!
Nhìn thấy một màn này đám người Thanh tiểu thư chấn kinh lên, hiện ra thần sắc
kinh hãi.
– Cái gì? Hắn lại có thể nô dịch địch nhân? Đây là cường giả thất giai đấy,
là công pháp gì? Quá biến thái?
Tinh Băng Vân phong đạm vân khinh nhìn thấy một màn này thì ánh mắt của nàng
hiện ra nét ngưng trọng. Loại thủ đoạn trực tiếp nô dịch đối thủ này quá biến
thái. Tinh Băng Vân có thể dễ dàng đánh bại cường giả thất giai, thế nhưng mà
nàng không cách nào làm cho một tên cường giả thất giai có thể cam tâm tình
nguyện thần phục mình được.
Tinh Băng Vân nhíu mày một cái, mỉm cười nói:
– Không hổ là thần quyến giả, nếu như tôi đoán không sai thì đây là lực lượng
của hy vọng chi bảo?
Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:
– Đúng vậy, đây là lực lượng của hy vọng chi bảo!
Tuy Nhạc Trọng và Tinh Băng Vân hợp tác với nhau, nhưng mà cả hai đang tranh
giành quyền chủ động vào trong tay của mình. Nhạc Trọng cũng không muốn mang
quyền chủ động giao cho Tinh Băng Vân thực lực cường hoành này, nàng là nữ
nhân thần bí khó lường. Hắn thỉnh thoảng hiển lộ thực lực, biểu hiện chính
mình cường hoành để chấn nhiếp đối thủ. Miễn cho có chuyện gì không thoải mái
xảy ra thì đã muộn rồi.