Lúc này thực lực của Nhạc Trọng đã xem như vô địch trên địa cầu, nếu không gặp
phải nhân vật cấp bá chủ ở những thế giới khác, hoặc một ít quái vật biến
thái, hắn đã không còn gì để sợ hãi. Bất quá khi đi tới tiếp thu người sống
sót tại Tứ Xuyên, ngoại trừ vũ lực siêu cường, lòng người cũng là một nhân tố
thập phần mấu chốt.
Việt Hải Dân đi tới bên người Nhạc Trọng, hành lễ chào theo nghi thức quân
đội, nhìn thẳng vào mắt Nhạc Trọng mang theo một tia kính ý nói:
– Thủ trưởng, tôi là Việt Hải Dân! Có thể nhìn thấy ngài là vinh hạnh của
tôi!
Trong tay Việt Hải Dân có radio, hắn hiểu rất rõ tình báo bên Thiên Kinh. Trên
thực tế cho dù là Nhạc Trọng đã thu phục thủ đô, hắn vẫn luôn suy nghĩ thật
lâu, không sớm liên hệ với Nhạc Trọng.
Nhưng sau khi nghe được tin Nhạc Trọng, Thiên Đường thần quốc cùng nước Mỹ ký
kết điều ước đồng minh, hơn nữa định rõ phạm vi thế lực, trong lòng Việt Hải
Dân đã bắt đầu dao động, suy nghĩ hồi lâu cuối cùng chủ động liên hệ với Nhạc
Trọng.
Hôm nay chứng kiến Nhạc Trọng ngồi trên Thánh Địa Thủ Hộ Giả từ trên trời
giáng xuống, bên người dẫn theo chiến sĩ tinh nhuệ lấy một địch ngàn võ trang
tận răng, trong lòng Việt Hải Dân mới thực sự buông lỏng, đồng thời may mắn
cho sự lựa chọn của mình.
Nhạc Trọng cười nhẹ, khách sáo nói:
– Tôi là Nhạc Trọng. Thật cao hứng có thể nhìn thấy anh, Việt lữ trưởng!
Đúng lúc này Vương Đại Pháo đứng phía sau, sắc mặt luôn có chút âm trầm tiến
lên trừng mắt nhìn Nhạc Trọng nói:
– Nhạc Trọng thủ trưởng, bên ngoài khu tụ tập Tân Phong của chúng tôi bị tang
thi bao vây, lực lượng trong tay chúng tôi quá yếu ớt. Nếu ngài đã tới, hãy
giúp chúng tôi tiêu diệt một ít tang thi, cho phép chúng tôi nhìn xem trung
ương quân danh chấn thiên hạ có bản lĩnh gì!
Những quan quân còn lại đều đi theo phía sau Vương Đại Pháo, yên lặng nhìn
Nhạc Trọng muốn xem lực lượng tinh nhuệ dưới trướng của hắn ra sao.
Mặc dù trong radio tuyên truyền Thiên Kinh trung ương quân chưa hề chiến bại,
nhưng những quan quân đều biết rõ ràng việc tuyên truyền này không thể tin
hoàn toàn. Mắt thấy là thật tai nghe là giả, bọn hắn thật muốn nhìn xem trung
ương quân rốt cục có bản lĩnh thực sự hay không, đồng thời mạnh mẽ như thế
nào.
Việt Hải Dân vốn vô cùng nhiệt tình nghe vậy chợt nhướng mày, không ngăn cản
Vương Đại Pháo mà có chút chờ mong nhìn Nhạc Trọng.
– Không có vấn đề!
Nhạc Trọng cười nhẹ, thản nhiên dùng máy truyền tin ra lệnh:
– Truyền mệnh lệnh của tôi đem toàn bộ tang thi bên ngoài tiêu diệt!
Vương Đại Pháo cười lạnh, nghĩ thầm:
– Toàn bộ tiêu diệt! Khẩu khí thật lớn. Số lượng tang thi bên ngoài chỉ sợ
phải hơn năm mươi vạn, mấy chục người cộng thêm một chiến hạm không trung lại
nghĩ muốn tiêu diệt hơn năm mươi vạn tang thi, thật sự là khoác lác!
Trong lòng những quan quân còn lại đều cười thầm, trên mặt lộ ra nụ cười chế
nhạo.
Việt Hải Dân nghe vậy cũng không nhịn được khẽ cau mày:
– Chẳng lẽ Nhạc Trọng này là kẻ khoác lác như vậy hay sao? Không thể nào, hắn
là thủ lĩnh tân Hoa Hạ, là thủ trưởng trung ương quân, vì sao lại có thể thốt
lời khoa trương như vậy đây?
Phỉ Hi Ni Á đứng bên cạnh Nhạc Trọng, lạnh lùng nhìn lên mọi người, đem toàn
bộ tâm tư của quan quân nơi này đọc rõ, khóe môi không khỏi nhếch lên, cười
lạnh:
– Một đám ngu ngốc, các người vĩnh viễn cũng không biết được Nhạc Trọng ca ca
cường đại đến thế nào!
Khi mệnh lệnh của Nhạc Trọng vừa truyền xuống, Thánh Địa Thủ Hộ Giả lộ ra vô
số nòng pháo, từng đạo quang mang từ trên trời giáng xuống giống như ánh sáng
thần phạt rơi xuống mặt đất, mỗi chùm quang thúc thật tinh chuẩn xuyên qua đầu
thi đàn bên dưới.
Dưới công kích của Thánh Địa Thủ Hộ Giả, thật nhiều tang thi lập tức tan thành
mây khói.
Chiến hạm không ngừng bay lượn trên bầu trời, quang mang không ngừng rơi rụng,
không bao lâu toàn bộ tang thi vây bên ngoài khe sâu đã tan thành mây khói,
biến mất không còn bóng dáng.
– Đó là cái gì?
– Thật là đáng sợ, loại lực lượng này thật là đáng sợ!
– Xong rồi? Năm mươi vạn tang thi cứ như vậy biến mất? Làm sao có thể? Làm
sao có thể?
– Đó là vũ khí gì vậy, thật quá biến thái đi? Ngoại trừ vũ khí hạt nhân, trên
địa cầu căn bản không có loại vũ khí nào có thể đối kháng với nó!
– …
Nhìn năm mươi vạn tang thi bị đánh tan tành, đôi mắt của các quan quân kinh
hãi muốn rơi xuống. Bọn họ nhìn vào Nhạc Trọng đứng trước mặt, trong mắt hiện
lên vẻ sợ hãi.
Trong mắt Vương Đại Pháo hiện lên nỗi sợ hãi, nghĩ thầm:
– Binh khí chiến tranh thật khủng khiếp, chỉ bằng vào không hạm kia, khu tụ
tập Tân Phong không cách nào ngăn cản được. Trung ương quân của tân chính phủ
mạnh mẽ quả nhiên danh bất hư truyền, không hổ được xưng là quân đoàn tinh
nhuệ nhất lưu trên toàn thế giới!
Thánh Địa Thủ Hộ Giả là binh khí chiến đấu cao cấp nhất Ô La tinh, tập hợp
tinh hoa khoa học kỹ thuật cùng vô số tài nguyên đứng đầu của Ô La tinh. Uy
lực vô cùng, dù cường giả thất giai cũng bị giết chết. Binh khí chiến tranh
như vậy đương nhiên là vô cùng cường đại, khủng bố phi phàm.
Trên thực tế uy lực của Thánh Địa Thủ Hộ Giả cường đại còn hơn đạn hạt nhân
trên địa cầu vài phần. Nếu địch nhân sử dụng đạn hạt nhân công kích Thánh Địa
Thủ Hộ Giả, còn chưa đợi được đạn hạt nhân bay tới, đạn đạo chuyên chở đầu đạn
hạt nhân đã bị chiến hạm phá hủy, căn bản không có tác dụng.
Vẻ mặt Việt Hải Dân vui sướng tán thán:
– Thật là lợi hại! Trung ương quân quả nhiên danh bất hư truyền! Không hổ là
cường quân nhất lưu trên thế giới. Có được vũ khí này, tương lai Tân Hoa Hạ
chúng ta nhất định có thể đánh bại tang thi, thu phục cả nước!
Các quan quân đứng phía sau hắn nghe vậy đều biến sắc, trong mắt tràn ngập vẻ
nóng rực. Nếu bọn họ đi theo Nhạc Trọng đánh bại tang thi, thu phục cả nước,
tương lai họ có thể trở thành khai quốc công thần, vinh hoa phú quý hưởng mãi
không hết.
Trong lòng Nhạc Trọng nhủ thầm:
– Thu phục cả nước, nói dễ hơn làm!
Dù hiện tại hắn đã là Thần chiến sĩ thất giai, số lượng người sống sót dưới
trướng đã vượt hơn ngàn vạn, nhưng nếu muốn thu phục cả nước vẫn vô cùng khó
khăn.
Mười hai Thánh Địa Thủ Hộ Giả tuy mạnh mẽ nhưng tiêu hao năng lượng cũng cực
kỳ khổng lồ. Nếu không phải vì lập uy, hắn cũng không lựa chọn một lần diệt
sát năm mươi vạn tang thi như thế.
Năng lượng cung cấp cho Thánh Địa Thủ Hộ Giả thập phần quý giá, là Nhạc Trọng
muốn dùng đối phó dị hình, Khủng Long nhân cùng thú nhân, không dễ dàng sử
dụng bắn chết loại tang thi bình thường. Diệt sát tang thi bình thường sử dụng
quân đội nhân loại càng có lợi hơn rất nhiều.
Tuy rằng trong lòng hắn không ngừng suy nghĩ những khó khăn gặp phải, nhưng
vẫn mang theo nụ cười tự tin, giống như hết thảy đều nằm trong sự khống chế
của hắn.
Nhìn dáng vẻ tự tin của hắn, những quan quân trong khu tụ tập đều nảy sinh
lòng dạ muốn đi theo nhờ vả hắn.
Việt Hải Dân vô cùng nhiệt tình mời mọc:
– Thủ trưởng, mời ngài dến khu tụ tập Tân Phong nghỉ ngơi một chút!
Nhạc Trọng mỉm cười, cũng không từ chối:
– Được!
Theo sự dẫn dắt của Việt Hải Dân, đoàn người thật nhanh đi vào trong khu căn
cứ.